Tháng 12 yêu thương (ảnh: internet) |
Những chia sẻ về Tháng 12 dưới đây do Thanh Biên tổng hợp từ cộng đồng cư dân mạng và gửi đến iini.net, xin mời các bạn cùng xem và thưởng thức nha!. À, các bạn cũng đừng vội bỏ qua chùm thơ tháng 12 mà iini.net đã từng chia sẻ vào năm ngoái nữa nhé!^^
- Thơ xin chào Tháng 12 hay
- Thơ hay gửi đến cô gái Tháng 12
- Tản văn: Tháng Mười Hai về, em chờ đợi điều gì?
- Thơ tình tháng 12 nhiều tâm trạng
- Status: Tháng Mười Hai, em nhắn nhủ gì cho cuối năm?
- đang cập nhật..
- Bình Luận Của Bạn Đọc
Thơ xin chào Tháng 12 hay
#01
CHÀO THÁNG 12 !!!
Thơ: Thu Hà
Tháng mười hai nhẹ nhàng như cô gái
Đẹp dịu dàng bông hoa cải ven sông
Cò trắng bay trên khắp cả cánh đồng
Nắng điểm nhẹ tô hồng thêm đôi má
Tháng mười hai vừa quen vừa xa lạ
Cúc họa mi trắng cả một khuông trời
Màn đêm về lặng lẽ giọt sương rơi
Cơn gió lạnh gọi mời mùa đông tới
Tháng mười hai trời vẫn cao vời vợi
Hàng tre xanh khoác áo mới hoe vàng
Con thuyền tình vượt sóng nước sang ngang
Cô thôn nữ nhịp nhàng trong điệu múa
Tháng mười hai nương ngô như thảm lụa
Bao cô nàng như công chúa về dinh
Ước mong sao cuộc sống được thanh bình
Luôn rạng rỡ nụ cười xinh hạnh phúc.
xin chào tháng 12 nhé!.. |
#02
CHÀO THÁNG MƯỜI HAI
Thơ: QA
Ta lặng ngồi mùa gọi tháng mười hai
Tờ lịch cuối còn chưa ai xé bỏ
Cái se lạnh đường hong khô đầu ngõ
Mười một ơi tạm biệt đó hết rồi
Giờ chỉ còn khoảng trống trải mà thôi
Rưng rức mãi dâng liên hồi nỗi nhớ
Tháng ba mốt ngày với bao trăn trở
Xốc lại trong ta nổi sợ giăng đầy
Chợt thẫn thờ buông tiếng thở nơi đây
Chầm chậm lại mong sum vầy sớm tối
Thời gian hỡi chỉ mình em rất vội
Níu chút gì thêm nhức nhối tan hoang
Chào mười hai sao dạ thấy bàng hoàng
Nhanh quá nhỉ vết loang còn in dấu
Tháng mười một bước qua bao sầu nẫu
Xa nhau rồi bỗng nhói thấu trong tim.
#03
CHÀO ĐÓN THÁNG MƯỜI HAI
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Tháng mười một đã lặng lẽ ra đi
Bỏ lại sau lưng cúc họa mi đang nở
Bãi đá sông hồng rì rào sóng vỗ
Anh muốn về Hà Nội phố chiều đông
Không biết em có còn nhớ hay không
Cúc họa mi mùa nở bông năm ấy
Trắng tinh khôi như tuổi em mười bảy
Nắm tay lần đầu anh thấy bâng khuâng
Tháng mười hai đã về tới bến sông
Gió bấc khẽ lay vàng bông hoa cải
Hoàng hôn tím chiều nhuộm nơi bờ bãi
Em còn nhớ thì con gái ngày xưa
Có một thời mình hai đứa đón đưa
Bước bên nhau nghe gió lùa lạnh buốt
Tay trong tay ta đã từng mộng ước
Tới một ngày mình sẽ được sánh đôi
Bao năm qua thời gian lặng lẽ trôi
Em đã theo người về nơi xứ lạ
Bỏ lại nơi đây mùa đông lạnh giá
Mùa hoa cải vàng với cả cúc họa mi.
Tháng 12 mùa đông.. |
Thơ hay gửi đến cô gái Tháng 12
#04
VIẾT CHO THÁNG MƯỜI HAI
Thơ: Nguyễn Cúc
Tháng mười hai
Cúc họa mi giăng đầy trên phố
Gánh hàng rong trắng muốt
Nụ cười nở bừng trên khuôn mặt lấm lem.
Em cô gái tháng mười hai
Giấu thật sâu vào lòng những tổn thương mùa cũ
Mở cửa trái tim còn nhiều dang dở
Đón yêu thương vụn vỡ để lấp đầy nỗi nhớ hư hao.
Tháng mười hai với những chênh chao
Anh hãy nắm bàn tay em truyền hơi ấm xua tan đi bao lạnh giá
Trên con đường đầy sỏi đá
Cũng nở hoa và tan hết mọi ưu phiền.
Tháng mười hai với những an yên
Nhẹ nhàng thanh tao như cúc họa mi đầy trên phố
Gánh hàng rong trắng muốt
Nụ cười hồn nhiên lại bừng nở trên khuôn mặt lấm lem.
Ps: Chào em chào cô gái tháng mười hai. Dẫu nước mắt có rơi, những tổn thương nơi trái tim có sâu như đại dương thì cũng hãy mạnh mẽ vượt qua em nhé. HAPPY BIRTHDAY những cô nàng sinh tháng mười hai nhé. 😘😘😘
#05
CÔ GÁI THÁNG MƯỜI HAI
Thơ: Tuyết Trần
(Xin tặng bài thơ cho những cô gái sinh nhật tháng 12 )❤️❤️
Đông đã về trên phố xôn xao
Cúc hoạ mi đón chào ngày mới
Ngày sinh em biết bao người ngóng đợi
Em toả ngát hương trên đôi gót sen hồng
Cô gái thuộc về tháng mười hai tâm hồn thật sáng trong
Luôn bình thản trước những gì được mất
Em chắt chiu gom bao nhiêu vị ngọt
Thắp sáng lên ngọn lửa trái tim hồng
Cô gái tháng mười hai rất đỗi dịu dàng
Biết sưởi ấm con tim cho dù đông rất lạnh
Biết an ủi mình trong những chiều vắng bóng
Giấu nỗi buồn sâu thẳm đáy con tim
Đông đã về mang nỗi nhớ dịu êm
Em đằm thắm mặn mà và tính cách
Cô gái tháng mười hai với tình yêu chân thật
Em đẹp xinh trong khoé mắt môi cười
Tháng mười hai mưa lạnh ướt bờ vai
Những kỷ niệm yêu theo dài qua năm tháng
Cô gái tháng mười hai tâm hồn lãng mạn
Thêu dệt nhớ thương ...trên mái tóc điểm màu
Những cô gái sinh vào tháng mười hai đôi lúc cũng cứng đầu
Nhưng lại rất bao dung dịu dàng tha thứ
Như những đoá hoa đón bình minh về rực rỡ
Ngày sinh em hoa lá rợp cung đường
Những cô gái tháng mười hai thật nhân hậu dễ thương ❤️❤️
cô gái tháng 12 (ảnh: internet) |
#06
THÁNG MƯỜI HAI
Thơ: Phan Hòa
Chào em cô gái tháng Mười Hai
Áo ấm mùa Đông nhẹ gót hài
Gió lạnh đường chiều qua phố vắng
Se lòng chợt nhớ bóng hình ai...?
Lệ tình chưa kịp khô bờ mắt
Đã động tơ hồng buổi sớm mai
Nắng chửa ửng thơm màu má chín
Đã tàn theo gió cuộc tình phai.
Hôm kia ngày Hạ còn hong tóc
Lúng liếng Thu về ánh mắt nai
Có một bài thơ còn cất giữ
Và lời hẹn ước với chàng trai...
Sao nỡ cầm thuyền sang bến khác
Đoạn đành dứt bỏ một bờ vai
Chờ khi nắng ấm về ngang ngõ
Ngược tuổi Xuân thì kết trúc mai.
Tiếng đỗ quyên nào đang gọi bạn
Bên triền sông vắng nỉ non hoài
Con thuyền độc mộc rời xa bến
Bỏ cuộc duyên tình lại với ai?
Ừ thôi, em nhé tháng Mười Hai
Dĩ vãng xem như tiểu phẩm hài
Dẫu đắng se lòng thêm một chút
Cũng đừng nuối tiếc cuộc tình phai.
#07
Tản văn: Tháng Mười Hai về, em chờ đợi điều gì?
Góc phố chiều nay buồn tênh, dòng xe vẫn nườm nượp, người với người bước qua nhau vội vã. Thời gian đang nhích dần từng chút một, tháng Mười Hai về rồi đấy! Em chờ đợi điều gì không?
Tháng Mười Hai, chẳng phải là khoảng thời gian đầu đông nữa. Tiết trời hanh hao gió và nắng vẫn vàng ươm phủ đầy mái phố im lìm lại khiến con người ta nghĩ đây mới chỉ là chớm đông? Nhớ những tháng Mười Hai của những năm cũ đã qua, cứ đến độ này bàn tay lại xuýt xoa vì từng đợt gió lạnh kéo dài ùa về dữ dội. Ấy vậy mà năm nay, chờ một mùa đông thực sự để cuộn tròn nỗi nhớ ủ ẩm trong con tim mà chưa thấy.
Chỉ vừa mới hôm qua, cúc họa mi cuối mùa còn vương lại trên phố, buông sắc trắng nhẹ tênh thả nỗi nhớ chơi vơi. Nay hoa đã tàn, mùa cũ khép lại, điều cũ cũng vội giấu mình gửi vào hoài niệm xa vắng.
Tháng Mười Hai, tháng mới của một năm cũ sắp qua, ai ai cũng tất bật, bận rộn với vô số chuyện. Liệu rằng có ai dành một chút thời gian nhìn lại đoạn đường đã đi qua để nuối tiếc, để hạnh phúc, để chờ đợi hay chăng?
Tháng Mười Hai, chợt nhận ra lịch treo tường đang mỏng đi, vơi dần; lặng lẽ bóc từng tờ lịch cũ thấy ngày trôi đi thật nhanh và mùa cứ mải miết xa. Có lẽ lúc này tồn tại nhiều dòng cảm xúc, trong khi người này háo hức chờ đợi thì người kia loay hoay với một mớ hỗn độn quá khứ sắp khép lại.
Tháng Mười Hai, bước chầm chậm thôi em nhé. Vì đông chẳng còn dùng dằng, tái tê nữa. Lắng lại một chút để vỗ về trái tim bình yên, không bon chen, để tận hưởng vô vàn khoảnh khắc êm đềm nhất và để làm những điều em muốn khi một vòng quay thời gian sắp khép lại.
Tháng Mười Hai, mùa hoa cải đã bắt đầu nở, vàng ruộm một khoảng trời. Màu hoa nhẹ nhàng, êm đềm đến lạ, như màu nắng đầu ngày đổ loang xuống mái phố còn ngái ngủ.
Tháng Mười Hai, dường như kéo ngắn thời gian được trở về nhà đối với những người con xa quê mong ngày đoàn tụ. Hạnh phúc đôi khi chỉ đơn giản là nghĩ đến điều sắp xảy ra thôi cũng đủ rồi.
Tháng Mười Hai về, cuốn nhật ký đã sắp chật chỗ để cảm xúc có thể nương mình trú ngụ; một vòng tuần hoàn sắp khép lại và có lẽ cũng đã đến lúc gấp lại trang giấy cũ, lật sang một trang mới viết tiếp những điều đang chờ đợi phía trước.
Tháng Mười Hai, đường nét mùa đông sẽ rõ nét hơn và dường như nỗi nhớ dai dẳng hơn? Kỉ niệm đôi khi vỡ òa, ướt nhòe, hờn dỗi thời gian đã làm phai mờ đi mọi thứ.
Con người vẫn có thói quen nhìn lại rồi nuối tiếc cho những điều đã qua, rồi lại mải miết đi tìm chút gì đó dẫu biết rằng chẳng trở lại nhưng tiếc cũng đành để đó, tìm chỉ là vô vọng. Cớ sao phải lưỡng lự dằn vặt mình như thế mà không đi tìm một cơ hội, một con đường mới để đi.
Tháng Mười Hai về rồi, năm qua sắp qua đi, em có chờ đợi điều gì không?
thơ tình tháng 12. |
Thơ tình tháng 12 nhiều tâm trạng
#08
THÁNG MƯỜI HAI ĐÃ VỀ
Thơ: Kim Thúy
Tháng mười Hai chợt nghe nồng nàn lạ
Đẹp trong ngần tựa như sắc pha lê
Em dịu dàng cháy bỏng đến đê mê
Tóc buông xoã bay trong chiều ngơ ngẫn
Tháng mười hai lòng không hờn không giận
Chuyện ngày xưa rơi tít tận nơi nào
Gió bấc về khiến cho dạ nôn nao
Hương con gái gởi nơi miền xa thẳm
Tháng mười hai em nghe lòng nồng ấm
Hoa bằng lăng gió rụng tím đường mòn
Có đôi mắt ngơ ngác cứ xòe tròn
Gió thương quá nghịch đùa vương tóc rối
Tháng mười hai có đôi khi nông nỗi
Lúc bồi hồi bất chợt thốt "nhớ anh"
Đêm giấc mơ xao xuyến giấc mộng lành
Hồng đôi má mắt lung linh rạng rỡ.
#09
THÁNG MƯỜI HAI ĐẾN RỒI
Thơ: Hoa Cỏ May
Tháng Mười Hai, mưa bỗng thấy lạnh hơn
Những ngày cuối khép vòng tròn năm cũ
Và hoài niệm có ai còn cất giữ?
Giấu thật sâu trong ngăn tủ vô hình
Còn vài ngày, trái tim bỗng chông chênh
Chẳng thể níu, thời gian trôi qua mãi
Nay tháng cuối giở ra ngồi xếp lại
Ký ức buồn bên cạnh những niềm vui
Tháng Mười Hai, cuốn lịch mỏng dần vơi
Thoáng chớp mắt, năm cũ rồi cũng hết
Bên hè phố bày cây đào bán Tết
Chưa kịp làm gì, qua mất một năm
Tháng Mười Hai gọi hoa cải nở vàng
Cúc hoạ mi giấu mình vào thinh lặng
Hanh hao gió và trời còn ươm nắng
Giữa đông về vẫn như thể cuối thu
Tháng Mười Hai lãng đãng lớp sương mù
Cây bàng đỏ bên cây phượng vàng lá
Ngày tháng cuối, thấy lòng không yên ả
Năm cũ buồn, liệu năm mới có vui?
Và hôm nay,
Tháng Mười Hai đến rồi!
#10
NỖI BUỒN THÁNG MƯỜI HAI
Thơ: Hàn Tử
Đón tháng mười hai .. bằng nỗi buồn chưa mất
Chữ thương chữ nhớ .. ầm ỉ trong lòng
Ôm tình si gối đầu từng đêm đông
Nhìn tất cả chìm trong màu tang tóc
Tháng mười hai .. đất trời như khô khốc
Lòng mãi sống trong ký ức từng đêm
Biết bao giờ con tim .. được êm đềm
Dạ se sắt bối rối luống khát khao
Tháng mười hai về ngỏ .. nỗi đau cồn cào
Tím hoàng hôn lẩm bẩm gọi người thương
Thời gian trôi bỏ lại .. nỗi vấn vương
Từ ngày chúng mình xa nhau thuở đó
Tháng mười hai .. lời hẹn biền biệt theo gió
Làm tháng ngày em sống với sầu bi
Bên con tim chẳng còn lại chút gì
Ngoài chiếc bóng anh ướt sũng đâu đây
Tháng mười hai .. nỗi nhớ gởi gió heo may
Cho nhẹ nhàng tim khờ .. giữa cuộc đời
Mặc lòng chung thủy gánh nỗi đau chơi vơi
Bởi tháng mười hai .. chẳng gì đổi khác
tháng 12 yêu thương.. |
#11
CHIẾC ÁO CHỜ ĐÔNG
Thơ: Nguyễn Hưng
Tháng mười hai mỏi mòn cơn gió bấc
Lá vẫn rơi trên bậc cửa đông về
Mà cái lạnh vẫn bằn bặt sơn khê
Khiến lòng ta tái tê trong cõi đợi.
Ngoái thời gian bao mùa trôi vời vợi
Ấm êm xưa người hỡi đã đâu rồi ?
Cánh chim bằng từ độ ấy đơn côi
Vẫn ngơ ngác giữa trời thương nhớ cũ.
Ta còn đây một ước mong ấp ủ
Khi mùa đông vần vũ gió bấc tràn
Mặc chiếc áo ngày nào chính em đan
Ngỡ ấm áp như bàn tay khẽ riết.
Ôi mùa đông ta mong chờ da diết
Đã về đây sao biệt giấc mơ nồng
Cơn bấc lạnh vẫn đỏ mắt ngóng trông
Và lá rụng vẫn không ngừng trên lối.
Người đã đi trong một chiều vàng vội
Để mùa sang hờn dỗi những ấm nồng
Chiếc áo ấm vẫn chờ cái lạnh đông
Trong tim ta chất chồng thêm nỗi nhớ.
#12
THÁNG MƯỜI HAI
Thơ: Ngô Sương
Tháng mười hai về rồi đó anh ơi!
Sương khuya lạnh vẫn rơi trên lá, cỏ
Đông vẫn còn mang theo nhiều mưa gió
Hoa Dã Quỳ đâu đó thoảng đưa hương!
Tháng mười hai đã về hỡi người thương!
Anh có nhớ con đường mình chung bước?!
Anh có nhớ những lời ta hẹn ước?!
Giờ xa rồi như con nước trôi xa!
Tháng mười hai! Còn đọng lại trong ta!
Những kỷ niệm đậm đà tình ái
Dù giờ đây ta đã xa nhau mãi
Chuyện tình buồn... Xao xuyến mãi tim ta!!!
tình yêu tháng 12 mùa đông (ảnh: internet) |
#13
THÁNG MƯỜI HAI
Thơ: Sơn Nguyễn
Cuối năm rồi ... tháng Mười Hai vừa đến
Từng ngôi nhà tỏa ánh nến lung linh
Đèn hoa giăng rợp ánh sáng hữu tình
Chuẩn bị đón ngày giáng sinh Đức Chúa
Gió vẫn thổi chiếc lá gầy khô úa
Run trên cành như tiếc thuở còn xanh
Cơn mưa nhỏ chẳng xoa dịu khô hanh
Đông se sắt rét tê vành môi nhớ
Tháng mười hai... ai tô màu son đỏ
Ai chờ ai ... ai quên ngõ rêu hờn
Chiều loang tím hoàng hôn trên nóc phố
Có một người rơi lỡ tuổi xuân thì
Ôi năm tháng chẳng thương mình anh nhỉ
Cứ vô tư chẳng dừng lại bao giờ
Và cứ thế tháng mười hai lại đến
Thánh ca buồn ... ai hát đến say mê...
#14
CẠN
Thơ: Toàn Tâm Hòa
Tháng Mười hai đã đến rồi
Xé tờ lịch thấy rối bời, nao nao
Thời gian qua thật là mau
Tháng ngày sắp cạn cúi đầu nhớ nhung
Dòng đời trôi mãi vô cùng
Và ta cũng sẽ qua vùng heo may
Bụi trần chai sạn bàn tay
Phong sương mấy bận in đầy tóc xanh
Thu, Đông, Xuân, Hạ vòng quanh
Kiếp người bỗng thấy mong manh quá chừng
Tuổi chiều lấp ló sau lưng
Thời gian không thể nào dừng mà mơ!
Thôi thì giữ mãi hồn thơ
Vẹn nguyên như thuở ban sơ… nồng nàn!
#15
THÁNG MƯỜI HAI
Thơ: Ngọc Minh
Tháng mười hai ngày lên đường nhập ngũ
Gió bấc về heo hắt buổi chiều đông
Tiễn con đi nước mắt mẹ tuôn dòng
Em đứng lặng mà trong lòng giông bão.
Nín đi em hãy nghe lời anh bảo
Chiến thắng rồi anh trở lại miền quê
Hai chúng ta sẽ nối lại câu thề
Cho yến oanh cùng đi về một lối.
Tháng mười hai ta về đây tụ hội
Gặp lại những người đồng đội năm xưa
Có những thằng đôi mắt đã lu mờ
Có những thằng phơ phơ đầu tóc bạc.
Có những thằng đôi chân đi cà nhắc
Nhưng vẫn vui phó mặc chuyện đường đời
Chén rượu nồng ta cứ cạn không thôi
Cùng chia xẻ những ngọt bùi mất mát.
Tháng mười hai khúc quân hành ta hát
Để tháng ngày dài vơi bớt nỗi quạnh hưu
Để cuộc đời khi bóng đã xế chiều
Ta vẫn vui trong tình yêu đồng đội.
viết cho tháng 12 yêu thương. |
#16
TỰ KHÚC THÁNG MƯỜI HAI...
Thơ: Nguyễn Thị Phương Lan
Tháng mười hai ngập ngừng tràn qua phố
Chút bâng khuâng em đón đợi đông về
Nơi quán nhỏ nghe lòng mình cô lẻ
Chiếc lá buồn...cũng lặng lẽ buông rơi
Tháng mười hai... đàn ai đó chơi vơi
Bản "tình xa - Nhạc Trịnh" buồn tê tái
Em lạc bước về nơi miền cỏ dại
Nhặt hồn thơ ghép lại mối tình đầu
Tháng mười hai... em gửi nhớ về đâu
Mà nỗi lòng cứ chênh chao đến lạ
Mưa thấm lạnh tâm hồn em buốt giá
Mong anh về thắp lửa ấm yêu thương!
Tháng mười hai...mang bao nỗi vấn vương
Em thả bước về nơi miền kỷ niệm
Khoảng trời xưa đôi ta từng hò hẹn
Phố cũ bây giờ vắng bước chân anh...
#17
TÌM LẠI THÁNG MƯỜI HAI
Thơ: Bùi Mai Thành
Ta trở về tìm lại tháng mười hai
Lối quen cũ sao thẳm dài heo hút
Hồn cô quạnh khơi niềm xưa hẫng hụt
Nghe tâm tư sầu côi cút u hoài.
Năm tháng nào thầm níu bước chân ai
Đông vội vã gọi phôi phai nuối tiếc
Còn đâu nữa ngoài chia ly cách biệt
Kỷ niệm buồn vẫn da diết sao quên.
Ta tìm về miền ký ức không tên
Sầu tê tái lắng mưa đêm rả rích
Cố níu giữ cũng chỉ hoài vô ích
Chuyện đôi mình hóa cổ tích ngày xưa.
Bao luyến thương giờ nhắc mấy cũng thừa
Tâm hoang lạnh dưới màn mưa buốt giá
Biết về đâu giữa dòng đời nghiệt ngã
Khi cuộc tình đã vội vã ra đi.
Ta một mình ngồi viếng mối tình si
Quên sầu muộn nơi đáy ly rượu đắng
Xóa dĩ vãng một mùa đông xa vắng
Tháng mười hai thầm lặng khóc riêng mình...
#18
THƯƠNG NHỚ MƯỜI HAI
Thơ: Trần Đức Cường
Tháng mười hai khép lại một năm ròng
Anh dấn bước những lộ trình mải miết
Vẫn còn đó bao điều chưa nói hết
Đã tro tàn mùa cũ, đã rêu phong...
"Lời nguyện cầu Chúa có nghe không?"
Sao lứa đôi vẫn lạc dòng nhân thế?
Em ở đâu giữa giáo đường thánh lễ?
Giữa mênh mang chuông đổ giọt u hoài
Noel này thương lắm tháng mười hai
Thương cả nếp lạnh lùng và cô độc
Anh lặng lẽ ngược đường chiều gió bấc
Ngược nẻo đời xuôi ngược để tìm nhau...
trái tim mùa đông. |
#19
EM NÓI GÌ VỚI THÁNG MƯỜI HAI
Thơ: Minh Xuyến
Đừng buồn vì em bận bịu nhé anh.
Quên cả câu chào tháng mười hai vừa đến .
Em sẽ đền bằng nụ cười lúng liếng
Ông trời cũng thương cho mưa tạnh rồi kìa!
Tháng mười hai nở rộ cúc họa my
Nét dịu dàng làm tim ai chợt ngất.
Quên đếm đong cả chuỗi ngày tất bật
Tủm tỉm cười ai rắc ...nắng mùa đông.
Lạnh se se vừa đủ má em hồng
Đêm yên lặng đủ tim người chợt nhớ.
Hoa sữa lạc mùa vẫn mềm như hơi thở
Để những vòng tay chẳng nhạt nỗi đam mê.
Tháng mười hai mơ ước lại vỗ về
Thật tròn trịa như lòng người đủ ấm.
Những mầm xanh đang ủ trong thầm lặng
Hứa hẹn xuân về khoe sắc với ngàn hoa..
#20
THÁNG MƯỜI HAI TRĂN TRỞ....!
Thơ: Mai Hồng Quang
Ừ...! Cũng đã vào đông rồi đấy
Phố bây giờ chỉ còn cúc họa mi
Đang thì thầm như tiếc nuối điều gì
Nơi cuối đường...Anh ơi...Có đợi ?
Đông ghé đấy mà sao cứ vời vợi
Anh có còn trở lại với phố xưa
Run run mỗi chiều...Chiều nay cơn gió bấc
Có lạnh không...thương nhớ mấy cho vừa
Đông ...bên thềm...ngồi ngắm ánh sao thưa
Chút gió đông thôi khiến lòng se sắt
Em âm thầm kỷ niệm xưa góp nhặt
Khắc khoải khúc giao mùa bỗng nao nao
Anh có về đây với phố không nào ?
Có nỗi nhớ ngọt ngào hương hoa sữa
Tay đan tay ngập ngừng một thuở
Có phím trầm....
TRĂN TRỞ...
THÁNG MƯỜI HAI !
tháng 12 mùa đông. |
#21
Status: Tháng Mười Hai, em nhắn nhủ gì cho cuối năm?
------------------
Tháng Mười Hai, những ngày khép lại một vòng tròn vừa cũ, có dành lời nhắn nhủ gì cho quá khứ vừa qua không em?
Những ngày này là những ngày khép lại một vòng tròn vừa cũ, có dành lời nhắn nhủ gì cho quá khứ vừa qua không em?
Những ngày tháng Mười Hai dường như lạnh hơn một chút, nỗi cô đơn đi lạc khắp hang cùng ngõ hẻm. Em sẽ bắt gặp những dòng người đi rất vội, vội vã giữa năm tháng bôn ba, giữa những con sóng cuộc đời tất bật, cả dòng thời gian cũng không dừng lại trong một cái nhíu mày. Em nhận ra rằng, những ngày cuối năm đang trôi.
Những ngày tháng Mười Hai ai ai cũng gói ghém hoài niệm, cất vào sâu một ngăn tủ vô hình, đặt nơi lồng ngực trái. Thi thoảng phía bên ấy nhoi nhói đau, thi thoảng phía bên ấy lại nở một miền hạnh phúc. Em cũng đừng quên, làm giống họ, gói ghém những nỗi đau.
Một năm trôi qua, mọi người không ngừng nhìn lại những gì đã làm, đang làm và vẫn còn nuối tiếc chưa làm cho trọn vẹn. Người ta cân nhắc nhiều hơn việc đong đếm thời gian, thậm chí bây giờ, người ta còn cân nhắc cả tình yêu thương san sẻ cho những mối quan hệ cũ – mới chằng chịt. Em cũng đừng quên, làm giống họ, dành cho mình một góc khuất để đặt tên, những yêu thương cũ mới, những mối quan hệ thân quen, những hoài niệm vốn không còn liên quan đến hiện tại.
Tháng Mười Hai, em nhắn nhủ gì cho cuối năm?
Đi ngoài đường những ngày cuối năm rất khác. Con người ta như cố tình đi chậm lẫn đi nhanh, như một kẻ vấn vương hoài tình cũ, nửa muốn năm cũ trôi qua, nửa muốn níu lại. Như chiều nay đi trên phố, bắt gặp ánh mắt buồn than thở tiếc thương, người ta lại chạnh lòng khi nghĩ về quá khứ. Em, đừng giống như người ta, hãy mỉm cười tiễn đưa những gì đã qua, dù thân thuộc, nhưng nó không còn đủ sức làm tổn thương em thêm nữa.
Những ngày cuối năm bừng lên sức sống của mùa lễ hội. Đâu đó trên phố phương giăng đèn lạ lẫm, con người ta dễ để mình lạc bước giữa đơn côi. Em, đừng giống như người ta nhé, nếu cô đơn hãy tự nắm lấy tay mình. Mùa mới về để cầu phước lành và bình an sẽ đến, không phải mùa để tự gieo phiền muộn đâu em!
Rồi những ngày của tháng cuối cũng trôi qua, quan trọng không phải là mình đã làm được gì, đánh mất những gì, mà quan trọng là khi nhìn lại một chặng đường ngắn ngủi, mình có còn cảm thấy hối tiếc điều gì hay không. Thay vì nặng lòng với những điều phiền muộn, chi bằng mở lòng đón nhận những chia sẻ từ xung quanh. Hãy học cách để mở rộng lòng mình, hòa nhập vào cuộc sống của người khác, cũng học cách bước đi vững chắc, không quá nhanh, đừng quá chậm, để tuổi trẻ vẫn tràn trề nhiệt huyết và hăng say.
Vậy nên, hãy dành những lời nhắn nhủ, những công việc ấm ủ cần làm, cả những yêu thương còn chưa kịp nói thành lời,… cho tròn vẹn câu hỏi:
- Này em, em nhắn nhủ gì cho cuối năm?
#22
CẢM XÚC THÁNG 12 - KHI XA HÀ NỘI
Tháng mười hai block lịch treo tường mỏng dần về những tờ cuối cùng.
Tháng mười hai bầu trời và mặt đất như gần nhau hơn.
Tháng mười hai trời lạnh hơn. Cái lạnh của mùa đông đất Bắc như càng tô thắm thêm sắc đỏ hoa hồng.
Đêm qua - khuya đêm tháng mười hai, lang thang trên đường ta vẫn bắt gặp đâu đó những con người vội vã trong dòng đời hối hả. Họ như chạy đua với thời gian, như chạy đua với một cái gì đó? Để rồi trong lòng lại ùa về bao câu hỏi tại sao? Và ta, ta là ai? Ta như một kẻ mộng du, lang thang trong vô định, như lạc giữa nhưng những xô bồ của cuộc sống để tìm trong không gian ấy một chút gì của mùa đông...
Giờ đây khi đang bồng bềnh trên những làn mây trắng để đến với miền đất đầy nắng và gió ta mới thấy hết được cái cảm giác nên thơ của mùa đông Hà nội. Xin mượn lời nhạc sỹ Phú Quang nói hộ lòng mình.
"Đêm mùa đông đi trên con đường quen
Nghe tiếng rao bồi hồi nỗi nhớ
Đâu hàng cây lặng yên phố cũ
Hà nội ơi đêm mùa đông, Hà nội ơi..."
Thanh Biên tổng hợp
TẠM BIỆT ...!!!
Tạm biệt nhé tháng mười một đi qua
Tháng mười hai một năm đầy khép lại
Tình yêu thương nguyên vẹn giữ trong tim
Bao tháng ngày ta mãi vẫn kiếm tìm…
Đôi chân bước cùng con tim khờ dại…
Trắng
Con đường màu trắng, trắng hàng cây.
Ghế trắng công viên, trắng gót giầy.
Trắng xóa khung trời đông, trắng tuyết.
Tinh khôi áo trắng trong tuyết bay.
Tháng mười hai....!!!!
......................... Như vừa đi qua ngõ
Hà cớ gì...............???
............................Sao gõ cửa nhà tôi
Để giận hờn..........😅
.............................Lên mí mắt bờ môi
Và lành lạnh..........☺️
..............................Cả đôi tay bé nhỏ.
Tôi xin đấy.............!!!
..........................Xin đừng lay nữa gió
Hãy ngọt ngào........😍
.....................Một chút có được không
Và chiều mai..........😜
...................Hửng một chút nắng hồng
Để ta gói................😋
.........................Đông về hong nỗi nhớ.