Tuyển tập Thơ hay về Người Lính, Tình Đồng Đội, Tình Đồng Chí

17/10/18
(iini.net) Những bài thơ hay viết về Người Lính, ca ngợi tình đồng chí, tình đồng đội thật thiêng liêng và cao cả. Những bài thơ ca ngợi những người lính cụ Hồ đầy tinh thần và trách nhiệm, luôn kiên định trong công cuộc bảo vệ Tổ Quốc.


Thơ Hay Viết Về Người Lính
Thơ hay về Người Lính, Tình Đồng Đội, Đồng Chí (ảnh: internet)

THƠ HAY VỀ LÍNH

Những bài thơ viết về người Lính thật hay và xúc động. Đọc thơ về Lính sẽ hình dung được sự ác liệt của chiến tranh, sự kiên trung & anh dũng của những người Lính..

Chùm thơ viết về Lính này do Thanh Biên tổng hợp và chỉ chia sẻ đến độc giả iini.net để tỏ lòng biết ơn đến những người Lính cụ Hồ, cũng như muốn tìm sự đồng cảm từ những người yêu thơ, yêu Lính..

Qua chùm thơ này, các bạn sẽ thấy được những khó khăn, gian khổ mà người Lính chúng ta đã trải qua; Những tình cảm người Lính dành cho nhau trong thời chiến lẫn thời bình thật thân thương, xúc động;...

Lính Đảo Trường Sa
Lính Đảo Trường Sa (ảnh: internet)

#01. ()

LÍNH ĐẢO TRƯỜNG SA - Thơ: Nguyễn Đình Huân

Những chiến sĩ canh giữ đảo Trường Sa
Nhớ người thân nơi quê nhà yêu dấu
Giữa biển khơi luôn sẵn sàng chiến đấu
Bảo vệ biển trời xương máu cha ông

Luôn hiên ngang trước sóng gió bão giông
Nơi đảo xa với mình đồng da sắt
Như ngọn hải đăng những đêm không tắt
Xác định chủ quyền trời đất Việt Nam

Cuộc sống đảo xa vất vả gian nan
Kẻ thù lân bang tham lam nhòm ngó
Rình rập chiếm nếu chúng ta sơ hở
Các anh kiên cường mọi chỗ mọi nơi

Phải làm sao kiểm soát được đất trời
Bảo vệ giang sơn biển khơi đảo vắng
Mây trên đầu và dưới chân cát trắng
Lính đảo suốt đời thầm lặng hy sinh

Canh giữ non sông đất nước hoà bình
Cám ơn anh các chiến binh dũng cảm
Ngẩng cao đầu đón phong ba tháng tám
Bảo vệ biển trời hoành tráng quê hương.

Bài thơ viết về những người Lính đảo Trường Sa với rất nhiều vất vã gian nan cùng với nỗi nhớ nhà nhưng bản thân vẫn không quên trách nhiệm canh giữ, bảo vệ biển đảo..

#02. ()

NGƯỜI LÍNH GIÀ KHÓC BẠN - Thơ: Nguyễn Đình Huân

Giữa nghĩa trang người lính già đứng khóc
Thương bạn hy sinh lúc tóc còn xanh
Là học trò khi đất nước chiến tranh
Gác bút nghiên cả hai anh ra trận

Nợ nước thù nhà lòng đầy căm hận
Hành quân tháng ngày vào tận Trường Sơn
Những cơn mưa rừng vách đá đường trơn
Sốt rét vàng da không sờn ý chí

Thật tự hào khi được là chiến sĩ
Nơi chiến trường diệt Mỹ nguỵ tay sai
Là lính chiến luôn xứng đáng đời trai
Dưới đạn bom những đêm dài thức trắng

Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây mưa nắng
Củ sắn lùi canh rau đắng chia nhau
Tình đồng đội thắm đượm giữa rừng sâu
Luôn xung phong lên tuyến đầu ác liệt

Chiến đấu bao phen kiên cường nối tiếp
Nhưng một lần bạn vĩnh biệt ra đi
Chôn bạn mà nước mắt đẫm bờ mi
Đồng đội anh hy sinh vì tổ quốc

Hai mươi tuổi tương lai còn phía trước
Bạn hy sinh bỏ mộng ước sau lưng
Người lính già tóc bạc mắt rưng rưng
Thấy ông khóc mà đứt từng khúc ruột.

Bài thơ xúc động nói về tình đồng đội của 2 người lính. Cùng nhau nhập ngũ và chiến đấu, nhưng người bạn không may hy sinh nơi chiến trận. Bài thơ nói lên nỗi đau nghẹn ngào, xúc động trước phần mộ của người bạn thân, người đồng đội của người lính già..

Tâm sự người Lính Đảo
Những người Lính Hải Đảo (ảnh: internet)

#03. ()

TÂM SỰ NGƯỜI LÍNH ĐẢO - Thơ: Nguyễn Đình Huân

Là người lính nơi tuyến đầu tổ quốc.
Giữa biển trời luôn vững bước hiên ngang.
Nơi đảo xa chắc tay súng vững vàng.
Bảo vệ non sông sẵn sàng chiến đấu.

Vất vả gian nan mấy ai hiểu thấu.
Nỗi nhớ mẹ già cất giấu trong tim.
Cứ chiều chiều gửi theo những cánh chim.
Tới người thương với bao niềm tâm sự.

Nơi đảo xa còn thiếu trăm ngàn thứ.
Nước ngọt rau xanh chẳng đủ để ăn.
Nhận tin nhà lúc được phép về thăm.
Có khi người thân đã nằm đáy mộ.

Đời người lính biết bao nhiêu gian khó.
Phải đối đầu với bão tố gian nan.
Là người lính đâu được phép thở than.
Cũng chạnh lòng nghe quan tham nhũng nhiễu.

Là người lính trong thâm tâm luôn hiểu.
Đất nước này không thể thiếu chúng tôi.
Sẵn sàng hiến dâng tổ quốc cuộc đời.
Cho non sông cho biển trời thống nhất.

Bài thơ nói lên nỗi nhớ Mẹ già và người thương nơi quê nhà của người Lính Đảo. Thế nhưng người lính đành tạm gác nỗi nhớ để tập trung hoàn thành nhiệm vụ canh giữ biển đảo. Bài thơ ca ngợi tinh thần hi sinh, chấp nhận gian khổ của người lính đảo..



Người Lính Già
Người Lính Già Khóc Trước Mộ Đồng Đội (ảnh: internet)

#04. ()

NGƯỜI LÍNH GIÀ - Thơ: Nguyễn Đình Huân

Người lính già đầu bạc
Đứng giữa hàng mộ bia
Một người lính dưới kia
Đã từng là đồng đội

Thuốc chia nhau từng khói
Củ sắn lùi bẻ đôi
Rau rừng măng đắng thôi
Chia mỗi người một ít

Giữa chiến trường mù mịt
Lửa đạn cùng khói bom
Sát vai nhau sớm hôm
Cùng công đồn diệt bốt

Một lần xông lên chốt
Bạn anh bị bom vùi
Vuốt mắt bạn ngậm ngùi
Chôn bạn nơi bờ suối

Bạn anh hai mươi tuổi
Mãi mãi là thanh niên
Xin bạn hãy bình yên
Vui dưới miền cực lạc

Người lính già đầu bạc
Đứng giữa hàng mộ bia
Sao nước mắt đầm đìa
Dù ông không muốn khóc.

Bài thơ 5 chữ thật xúc động nói lên nỗi nhớ về người đồng đội từng chiến đấu cùng mình nhưng đã hi sinh nơi chiến trường. Những giọt nước mắt nhớ thương của người lính già trước phần mộ đồng đội..

Nụ cười của Lính
Nụ cười của Lính (ảnh: internet)

#05. ()

NỤ CƯỜI CỦA LÍNH - Thơ: Nguyễn Đình Huân

Nụ cười của lính mỗi thời
Đều mang chất lính giúp đời bình yên
Nụ cười vừa đẹp vừa hiền
Từ thời chiến thắng Điện Biên oai hùng

Quảng Trị khúc ruột miền Trung
Cửu Long sông nước lẫy lừng chiến công
Nụ cười giữ vẹn non sông
Nụ cười tô thắm cờ hồng Việt Nam

Giữ biển đảo giữ giang san
Tiền tiêu tổ quốc nhà giàn Trường Sa
Vững vàng giữa chốn phong ba
Nụ cười của lính cũng là bão giông

Trước kẻ thù quyết xung phong
Chôn vùi địch xuống biển đông quê nhà
Với dân lính rất hiền hoa
Nụ cười tươi thắm như hoa núi rừng

Nụ cười của lính kiên trung
Ngày đêm chiến đấu không ngừng hy sinh
Nụ cười của những chiến binh
Dù trong thời chiến thời bình vẫn vui.

Bài thơ lục bát viết về nụ cười của người Lính. Dù trong chiến tranh gian khổ nhưng trong họ vẫn luôn giữ được sự lạc quan, niềm tin chiến thắng..

#06. ()

CHUYỆN TÌNH THỜI CHIẾN - Thơ: Nguyễn Đình Huân

Họ yêu nhau trong một mùa hoa cải
Anh ra trận chị ở lại đợi anh
Đất nước hoà bình kết thúc chiến tranh
Sau mấy năm chị đã thành cô giáo

Họ gặp nhau mừng vui như vũ bão
Hạnh phúc ngập tràn tiếng pháo đưa dâu
Mấy chục năm anh chị sống bên nhau
Cùng là thầy cô gõ đầu con trẻ

Cuộc sống êm đềm trôi đi lặng lẽ
Bao năm rồi họ thành mẹ thành cha
Giờ đây nghỉ hưu lên chức ông bà
Anh vẫn nhớ xưa từng là người lính

Sẵn sàng hy sinh không hề toan tính
Trường Sơn một thời có lệnh là đi
Mặc cho mưa rừng bom tấn bom bi
Chất độc da cam li bì sốt rét

Người lính chiến luôn đối đầu cái chết
Tổ quốc cần xin dâng hết tuổi xuân
Mãi không quên những đồng đội chí thân
Chiến đấu hy sinh vì dân vì nước.

(Viết tặng một ông anh là cựu lính chiến, cựu giáo viên)

Giấc mơ người Lính - người thương binh cụt 1 tay
Hình ảnh người thương binh lao động sản xuất (ảnh: internet)

#07. ()

GIẤC MƠ NGƯỜI LÍNH - Thơ: Nguyễn Đình Huân

Mình từng là đồng đội thuở chiến tranh.
Đã cùng nhau khoác áo xanh lửa khói.
Hai đứa mình cùng ngày vào bộ đội.
Vì nước sẵn sàng đánh đổi tuổi xuân.

Chiến trường xưa suýt chết biết bao lần.
Mình đã trở thành bạn thân đồng đội.
Lương khô bẻ đôi trà xanh nóng hổi.
Đọc chung thư nhà thăm hỏi người thân.

Mày bị thương mảnh đạn dính vào chân.
Tao đã cõng mày đi gần cây số.
Vượt rừng sâu để cho mày băng bó.
Máu thấm khắp người mày có than đâu.

Chiến tranh xa rồi tạm biệt rừng sâu.
Tao về quê lo trồng bầu trồng bí.
Như ngày xưa tao vẫn là chiến sĩ.
Nghe tin mày có chí đã làm quan.

Nhà lầu xe hơi nghị quyết họp bàn.
Rồi nhậu nhẹt tràn lan bia tay gác.
Cuộc sống bon chen bạc tiền tiền bạc.
Mày bây giờ đã sống khác ngày xưa.

Cũng ganh đua cũng giả dối lọc lừa.
Dùng bạc tiền để bán mua quyền chức.
Mày đâu rồi người lính xưa trung thực.
Một người hùng trong ký ức của tao.

Tao mơ về nơi chiến trận thuở nào.
Mày luôn sát cánh bên tao người lính.
Rũ bỏ sân si chuyện đời toan tính.
Làm một con người chân chính mày ơi.

Bài thơ viết về tình đồng đội trong thời chiến của hai người lính. Sau chiến tranh mỗi người mỗi hướng đi. Thơ phê phán sự thay đổi của người bạn vì đã không giữ được đức tính tốt đẹp của người Lính sau chiến tranh...

Người thương binh cụt 1 chân
Người thương binh thăm mộ đồng đội (ảnh: internet)

#08. ()

NGƯỜI LÍNH GIÀ KHÔNG KHÓC - Thơ: Nguyễn Đình Huân

Điếu thuốc trên tay nhìn phía trời xa.
Giữa nghĩa trang người lính già không khóc.
Sao trong tim hình như nghe tiếng nấc.
Thương bạn mình hy sinh lúc tuổi xanh.

Anh ước gì nếu không có chiến tranh.
Bạn của anh được học hành tử tế.
Lấy vợ sinh con sớm hôm bên mẹ.
Chẳng lìa đời lúc tuổi trẻ hai mươi.

Cầu mong bạn nơi chín suối ngậm cười.
Bạn hy sinh cho bao người hạnh phúc.
Vì nhân dân vì non sông tổ quốc.
Bạn quên mình cho đất nước bình an.

Tổ quốc ghi công bạn nằm dưới nghĩa trang.
Cuối chiều đông sương khói nhang nhoà nhạt.
Người lính già nay mái đầu đã bạc.
Trầm ngâm nhìn thấy mặn chát bờ môi.

Thương đồng đội anh chẳng nói lên lời.
Đứng nơi đây nhớ về thời khói lửa.
Cùng chiến đấu nơi chiến trường một thuở.
Nghĩa trang buồn giờ hai đứa âm dương.

Anh hy sinh gửi lại cả máu xương.
Tôi bỏ lại nơi chiến trường chân trái.
Gió bấc lạnh chiều mùa đông tê tái.
Xin bạn yên lòng nằm lại nơi đây.

Bài thơ nói lên sự tiếc thương đồng đội đã hi sinh khi còn quá trẻ của người Lính già.. Bài thơ thật cảm động về tình đồng đội trong thời chiến lẫn thời bình..


#09. ()

TÂM SỰ CÙNG ĐỒNG ĐỘI - Thơ: Nguyễn Đình Huân

Còn một chân mình về thăm đồng đội.
Nghĩa trang u buồn nhang khói quyện bay.
Mắt nhìn xa điếu thuốc lá trong tay.
Mình không khóc chỉ thấy cay khoé mắt.

Bao năm rồi mình âm dương xa cách.
Nhớ một chiều đau như cắt lệ rơi.
Anh ra đi ngày ấy cuối chân đồi.
Miểng đạn pháo cắt chân tôi lìa đứt.

Tôi bò tới ôm anh sờ lên ngực.
Và ngất đi đến lúc được cứu thương.
Nhớ không anh ngày ấy ở chiến trường.
Mình hai đứa là đồng hương thân lắm.

Điếu thuốc hút chung chia đôi củ sắn.
Anh đi rồi tôi may mắn hơn anh.
Trở về nhà khi kết thúc chiến tranh.
Cuộc sống mưu sinh nhọc nhằn vất vả.

Nhiều lúc nhớ muốn đi thăm anh quá.
Chân tay thế này cũng chả thể đi.
Xin lỗi anh tình bạn mãi khắc ghi.
Tình đồng đội không có gì sánh được.

Anh liệt sĩ hy sinh vì đất nước.
Tôi thương binh vì tổ quốc hiến dâng.
Nơi chiến trường tôi để lại một chân.
Cả hai ta mang tinh thần người lính.

Sẵn sàng hy sinh không cần toan tính.
Vì ta là người chân chính bạn ơi.

Bài thơ thật cảm động nói về tình đồng đội. Người Lính thương binh đi thăm ngôi mộ của người bạn, người đồng chí của mình đã hi sinh trong chiến tranh khi còn quá trẻ..

thơ hay viết về người lính
Cùng nhau đọc những lá thư từ hậu phương (ảnh: internet)

#10. ()

BÔNG HOA SIM NHUỐM MÁU - Thơ: Nguyễn Đình Huân

Mình lại quay về nơi ấy đồi sim
Lần từng gốc cây đi tìm đồng đội
Bạn linh thiêng xin chỉ đường dẫn lối
Để cho mình đưa về với người thân

Bạn có nhớ không ngày ấy mùa xuân
Mình đã cùng nhau hành quân ra trận
Mười tám tuổi rời bảng đen bụi phấn
Sẵn sàng lên đường chấp nhận hy sinh

Nghe trong tim tổ quốc gọi tên mình
Cả hai đứa đều nhiệt tình chân thật
Cùng quê Hải Dương hiền lành như đất
Là đồng hương nên mình rất thân nhau

Ta chia đôi từng củ sắn mớ rau
Từng viên thuốc khi bệnh đau sốt rét
Nơi chiến trận mình coi thường cái chết
Gói lương khô khi đói mệt chia đôi

Cùng ngắm hoa sim tím nở trên đồi
Bạn kể mình nghe chuyện thời đi học
Cô bạn gái khi chia tay đã khóc
Hẹn ngày về sẽ kết tóc se duyên

Quảng Trị ngày xưa khói lửa triền miên
Một lần xung phong tiến lên phía trước
Bom nổ đất bay mịt mù khói thuốc
Một viên đạn thù bắn ngược trúng tim

Bạn ngã xuống máu chảy mắt lim rim
Trong ngực áo có bông sim nhuốm máu
Chôn bạn xong mình trồng cây đánh dấu
Bao năm rồi vẫn đau lắm bạn ơi.

Bài thơ là cảm xúc của tác giả khi đi tìm phần mộ của người đồng đội đã hi sinh nơi chiến trường. Những hồi ức đáng nhớ và cảm động về người lính, về tình đồng đội thật đẹp & thiêng liêng..

THƠ HAY VỀ TÌNH ĐỒNG ĐỘI

Những bài thơ hay nói về tình đồng đội thật thiêng liêng trong thời chiến cũng như trong thời bình. Luôn đoàn kết, chia sẻ và chiến đấu cùng nhau trước kẻ thù...

#11. ()

ĐỒNG ĐỘI THÂN ƠI - Thơ: Nguyễn Đình Huân

Đồng đội thân ơi! tớ đã về đây.
Chiều mùa thu gió heo may hiu hắt.
Nghĩa trang u buồn bóng chiều dần tắt.
Bao năm rồi mình xa cách âm dương.

Nhớ ngày xưa ta chung một chiến trường.
Thành Quảng Trị bao đau thương ngày ấy.
Thạch Hãn ơi con sông xưa vẫn chảy.
Bạn tôi còn nằm dưới đáy sông sâu.

Bao năm rồi còn đó một nỗi đau.
Một thời chúng mình bên nhau sát cánh.
Ta xung phong qua bao nhiêu trận đánh.
Đã chia nhau từng mẩu bánh lương khô.

Thật xứng danh anh bộ đội cụ Hồ.
Ta chiến đấu ở bên bờ Thạch Hãn.
Tình đồng đội thiêng liêng và trong sáng.
Lúc vượt sông cậu trúng đạn qua đời

Tớ không khóc mà nước mắt cứ rơi.
Cậu có nghe thấy những lời tớ hát.
Giữa nghĩa trang sao môi mình mặn chát.
Người lính già đầu bạc mắt rưng rưng.

Bài thơ là những giọt nước mắt tiếc và nhớ thương về người đồng đội của mình đã hi sinh vì Tổ quốc...

thơ hay viết về người lính
Người Lính Già viếng thăm mộ của đồng đội (ảnh: internet)

#12. ()

TÌNH ĐỒNG ĐỘI - Thơ: Nguyễn Đình Huân

Mấy chục năm thời gian đã phai màu.
Chiến tranh đi qua nỗi đau ở lại.
Tình đồng đội trong ta còn sống mãi.
Không biết bạn mình hiện tại nằm đâu.

Bụi thời gian đã nhuộm trắng mái đầu.
Vẫn nhớ mãi nơi rừng sâu ngày ấy.
Mình với bạn vừa bước qua mười bảy.
Giữa chiến trường ta con chấy cắn đôi.

Bạn hy sinh trong trận chiến trên đồi.
Mình cũng bị thương ở nơi bờ suối.
Bạn ra đi mới tròn hai mươi tuổi.
Để cho mình mãi tiếc nuối khôn nguôi.

Thiên đường trên cao bạn có mỉm cười.
Có còn nhớ đến một người đồng đội.
Luôn cảm thấy trong lòng mình có lỗi.
Để bạn bao năm nằm với rừng sâu.

Thời gian trôi như nước chảy qua cầu.
Bạn thân ơi ở nơi đâu hãy nói.
Về đây đi tập trung cùng đồng đội.
Bên mẹ già đang mong đợi ngày đêm.

Bài thơ cảm động nói lên sự nhớ thương người đồng đội của mình đã hi sinh nơi chiến trường nhưng vẫn chưa tìm được mộ phần. Cảm xúc day dứt của người Lính già khi vẫn chưa tìm thấy nấm mộ của người đồng đội...

#13. ()

TRÁI TIM NGƯỜI LÍNH - Thơ: Nguyễn Đình Huân

Trong chiến tranh có những điều linh tính.
Chắc chỉ có những người lính hiểu thôi.
Giác quan thứ sáu có thật trong đời.
Anh biết trước cái nơi mình sẽ chết.

Cảm nhận thấy lúc sinh ly tử biệt.
Thương mẹ già anh đã viết lá thư.
Đứa con ngoan thổ lộ hết tâm tư.
Mong mẹ vui những mùa thu còn lại.

Thương vợ ngoan hiền vẫn còn khờ dại.
Anh đi rồi mùa hoa cải rụng bông.
Khuyên vợ yêu đi bước nữa, lấy chồng.
Chớ buồn đau cho mùa đông bớt lạnh.

Lo cho người thân của mình bất hạnh.
Muốn trở về nằm bên cạnh mẹ yêu.
Dưới lòng đất cho mẹ bớt cô liêu.
Anh cố gắng làm bao điều chưa thể.

Trái tim người lính luôn là như thế.
Chết vẫn muốn, công ơn mẹ đáp đền.
Anh hy sinh tổ quốc mãi gọi tên.
Cha mẹ thương người con hiền có hiếu.

Bài thơ nói lên nỗi niềm của người Lính chiến. Luôn hi sinh bản thân vì Tổ quốc, và người thương yêu của mình..

Hát cho đồng đội tôi nghe
Đàn hát cho những đồng đội tôi nghe (ảnh: internet)

#14. ()

HÁT CHO ĐỒNG ĐỘI TÔI NGHE - Thơ: Nguyễn Đình Huân

Tôi đứng hát cho đồng đội tôi nghe.
Giữa nghĩa trang khắp bốn bề hoang vắng.
Đồng đội tôi đang xếp thành hàng thẳng.
Xung quanh tôi toàn màu trắng mộ bia.

Không khóc đâu sao nước mắt đầm đìa.
Một liệt sĩ nằm dưới kia là bạn.
Nó với tôi cùng vào bom ra đạn.
Cùng chung chiến hào chung lán rừng sâu.

Mẩu thuốc lá ngày ấy vẫn chia nhau.
Chia từng củ sắn mớ rau khi đói.
Quê của bạn tôi ở ngoài Hà Nội.
Nó hát ngọt ngào giọng nói cũng hay.

Xa giảng đường bạn tôi đã vào đây.
Nó tâm sự mong một ngày học lại.
Cho tôi xem lá thư người bạn gái.
Hẹn ngày về sẽ mãi mãi nên duyên.

Nhưng bạn tôi ở lại với bưng biền.
Một viên đạn thù đã xuyên qua trán.
Khi chúng tôi đang xung phong cùng bạn.
Tôi chôn nó rồi dưới tán rừng xanh.

Bạn về nghĩa trang khi hết chiến tranh.
Tổ quốc ghi công bạn thành liệt sĩ.
Xin bạn yên lòng nằm đây yên nghỉ.
Nghe mình hát bài đồng chí ngày xưa.

Bài thơ nói lên sự đoàn kết, sẽ chia của những người Lính trong chiến tranh. Nỗi tiếc thương người bạn của mình đã hi sinh quá trẻ, bỏ lại quê nhà người Mẹ già và cả người yêu..

#15. ()

PHÍA SAU CHIẾN TRANH - Thơ: Nguyễn Đình Huân

Chiến tranh đi qua nỗi đau ở lại
Biết bao cảnh đời ngang trái tang thương.
Mẹ mất con nơi xa lắm...chiến trường
Vợ mất chồng cả nắm xương cũng mất

Có những người lính không về với đất
Nhưng khổ đau lại chồng chất cả đời
Có người lính mất trí sống chơi vơi
Khi tỉnh ra thì thế thời thay đổi

Biết trách ai, ai là người có lỗi
Tất cả sai lầm đều bởi chiến tranh
Các anh hy sinh thân xác tuổi xanh
Cho đất nước nên bức tranh hoàn hảo

Cuộc sống thanh bình no cơm ấm áo
Cho cánh diều mang tiếng sáo bay lên
Các anh hy sinh không đòi hỏi đáp đền
Buông cây súng anh về bên cây lúa

Lăn lộn sớm khuya màu áo xanh cỏ úa
Chẳng quản gì giữa nắng lửa bão giông
Cho lúa thêm xanh bát ngát trên đồng
Cho đất nước cho non sông tươi đẹp.

Bài thơ nói lên nỗi đau chiến tranh đã khiến những người Lính phải mất 1 phần thân thể, mất trí, hy sinh nơi chiến trường mà cả nắm xương cũng mất..

#16. ()

CÂU CHUYỆN VỀ ĐỒNG ĐỘI - Thơ: Nguyễn Đình Huân

Anh kể tôi nghe chuyện người đồng đội.
Lúc hy sinh khi tuổi mới hai mươi.
Khi ra đi vẫn còn hé môi cười.
Nói với anh chưa có người yêu đó.

Có một nỗi niềm bạn anh trăn trở.
Khi lên đường vẫn chưa có người yêu.
Biết bạn anh chỉ mơ ước một điều.
Sáng đi cày chiều chiều về với mẹ.

Thích cô bé nhà bên âm thầm lặng lẽ.
Mong hôn một lần chỉ thế mà thôi.
Bạn anh ra đi chưa kịp nói lên lời.
Anh yêu em suốt cả đời em ạ.

Thế thái nhân tình mặc cho thiên hạ.
Yêu em nồng nàn bằng cả con tim.
Kết thúc chiến tranh anh đã đi tìm.
Nơi bạn ngã trên đồi sim năm ấy.

Mấy lần rồi mà sao không tìm thấy.
Có lần mơ gặp bạn ấy lúc chiêm bao.
Dáng bạn anh vẫn như trước cao cao.
Vẫn trẻ trai vẫn khát khao cháy bỏng.

Nơi thiên đường bạn vẫn còn trong trắng.
Như bông hoa rừng trong nắng chiều thu.

Bài thơ tiếc thương sự ra đi của người Lính trẻ trong chiến tranh. Hy sinh tuổi trẻ, và những lời yêu thương chưa kịp nói,...

Người Lính Già Ngồi Khóc Bên Mộ
Người Lính già ngồi khóc bên phần mộ của đồng đội (ảnh: internet)

#17. ()

MÃI MÃI TUỔI XUÂN - Thơ: Nguyễn Đình Huân

Bạn thân ơi sao tớ thương cậu quá.
Nằm nơi đây có lạnh giá hay không.
Tới viếng cậu trong một buổi chiều đông.
Thắp nén nhang mà trong lòng như cắt.

Bao năm qua chúng mình không gặp mặt.
Hai phương trời mình xa cách âm dương.
Nghĩa trang buồn hiu hắt ánh tà dương.
Tớ nhớ về nơi chiến trường ngày ấy.

Khi ra trận tuổi mới qua mười bẩy.
Chúng mình thân nhau... con chấy cắn đôi.
Tớ nhớ như in trận chiến trên đồi.
Cậu cõng tớ khi đầy trời đạn pháo.

Tớ bị thương cậu nhường cho bát cháo.
Bụng đói cồn cào cậu bảo đã no.
Cậu kể tớ nghe những buổi hẹn hò.
Với cô bé nơi bến đò cuối xóm.

Cùng nhau tới trường bên nhau học nhóm.
Nắm tay hẹn thề sẽ sớm nên duyên.
Cậu muốn tới trường khi đất nước bình yên.
Trong một trận chiến... triền miên khói lửa.

Cậu đã hy sinh không về được nữa.
Bỏ mẹ già đứng tựa cửa chờ mong.
Cô bé ngày xưa vẫn đợi bên sông.
Chờ cậu về vui thiệp hồng áo cưới.

Cậu hy sinh biết bao người tiếc nuối.
Cậu trẻ hoài, mãi mãi tuổi thanh xuân.

Bài thơ nói lên sự nhớ thương về người đồng đội đã hy sinh. Những kỷ niệm đẹp về người bạn của mình khi cả 2 tuổi còn rất trẻ...

#18. ()

ĐI TÌM ĐỒNG ĐỘI - Thơ: Nguyễn Đình Huân

Sau bao năm tao mới trở lại đây.
Để tìm mày dưới gốc cây săng lẻ.
Rừng miền đông ta bên nhau hồi trẻ.
Tao với mày mạnh mẽ giống nhau.

Nhớ ngày ấy tao hai mốt tuổi đầu.
Mày hai mươi thân nhau như ruột thịt.
Giữa chiến trường đạn bom mù mịt.
Quê hương chúng mình ở tít Hải Dương.

Ta thường gọi nhau hai tiếng đồng hương.
Mình chiến đấu nơi chiến trường khốc liệt.
Thực ra chúng mình đứa nào cũng biết.
Ở chiến trường sống chết như chơi.

Tao vẫn nhớ ngày ấy lắm mày ơi.
Mày xông lên khi đầy trời lửa đạn.
Một viên đạn thù nhằm ngay giữa trán.
Mày đã lên đường ôi bạn thân yêu.

Ngày hôm ấy trời mưa lúc buổi chiều.
Tao thương mày rất nhiều nhưng không khóc.
Vuốt mắt mày tao gói trong cái bọc.
Đào hố chôn dưới một gốc cây già.

Khắc lên cây tên mày thật xót xa.
Hết chiến tranh tao phải ra miền bắc.
Về làm nông dân khi quê nhà hết giặc.
Vất vả cày bừa khó nhọc quanh năm.

Đến bây giờ mới có dịp vào thăm.
Đưa mày về để nằm cùng đồng đội.
Cắn cỏ lạy mày cho tao xin lỗi.
Chậm thế này cũng chỉ bởi khó khăn.

Cây ngày xưa giờ đã rợp bóng xanh.
Tên mày xưa nay đã thành vết sẹo.
Tao đào chỗ mày nằm cho thật khéo.
Không dám đụng vào mày kẻo mày đau.

Tao đã già hai thứ tóc còn đâu.
Mày vẫn trẻ như ngày đầu ra trận.
Tao nói nhỏ xin mày đừng có giận.
Bao năm rồi mà mày vẫn trai tơ.

Bài thơ là những ký ức về người đồng đội của mình còn ở lại trong rừng sâu sau chiến tranh...

tranh vẽ về người Lính
Tranh vẽ về các chúc bộ đội (tranh: internet)

#19. ()

ĐỜI ANH LÍNH CHIẾN - Thơ: Nguyễn Đình Huân

Anh đã từng là lính lái xe tăng.
Anh tự nhận tớ là thằng lính chiến.
Đi khắp Tây Nguyên anh về với biển.
Nơi chiến trường luôn quyết tiến, xung phong.

Giải phóng Sài Gòn nhiệm vụ đã xong.
Quay lại giảng đường anh mong học tiếp.
Làm thuỷ lợi hình như là cái nghiệp.
Đã theo anh đi suốt cuộc đời mình.

Về chiến trường xưa, như một chiến binh.
Chiếc ba lô với giáo trình đã học.
Dầu Tiếng, Tây Ninh bao ngày khó nhọc.
Công trường xưa, anh lăn lóc trưởng thành.

Hồ Dầu Tiếng đã tích nước trong xanh.
Có một phần mồ hôi anh trong đó.
Từ giã Tây Ninh có hồ xanh lộng gió.
Anh trở về sông Vàm Cỏ Miền Tây.

Các con kênh được đào đắp, dựng xây.
Cải tạo cánh đồng, đổi thay cuộc sống.
Bà Rịa Đồng Nai núi rừng sâu rộng.
Cần nước về nơi rừng trống đồi hoang.

Khoác ba lô anh tiếp tục lên đàng.
Đắp đập xây hồ để mang nước tưới.
Hồ Sông Ray, kênh đào như mạng lưới.
Hồ Phước Hoà đã mát rượi nước kênh.

Cuộc đời anh gắn với những thác ghềnh.
Cũng tới lúc anh dừng chân ngơi nghỉ.
Cả cuộc đời anh luôn là chiến sĩ.
Khi về nhà mới là cựu chiến binh.

#20. ()

VẪN HÁT KHÚC QUÂN HÀNH - Thơ: Nguyễn Đình Huân

(Nhân ngày 22/12 xin kính tặng các anh kỹ sư thủy lợi từng khoác áo lính)

Đã lâu rồi tôi muốn viết về anh.
Một người lính qua chiến tranh khói lửa.
Mười chín tuổi lên đường cùng trang lứa.
Xếp bút nghiên anh khép cửa giảng đường.

Chàng sinh viên mơ mộng thích văn chương.
Vì tổ quốc anh lên đường chiến đấu.
Bỏ lại quê hương mẹ già yêu dấu.
Bỏ lại mái trường nung nấu ước mơ.

Trường Sơn ngày ấy khói lửa mịt mờ.
Luôn rình rập và trực chờ cái chết.
Bao đồng đội hy sinh vì sốt rét.
Bao bạn bè cháy khét cạnh hố bom.

Các anh hy sinh vì nước vì non.
Anh trở về cũng không còn nguyên vẹn.
Trên ngực anh vẫn còn mang mảnh đạn.
Khi trở trời mỗi buổi sáng vẫn đau.

Giã từ chiến tranh anh làm lại từ đầu.
Về giảng đường anh cùng nhau học tiếp.
Đời quân hành hình như là cái nghiệp.
Ra trường rồi anh chỉ kịp chia tay.

Tạm biệt mẹ già về với miền tây.
Đào kinh đắp đê dựng xây cầu cống.
Biến đất hoang thành cánh đồng xanh rộng.
Phục vụ cho đời cuộc sống đổi thay.

Anh lên tây nguyên hồ nước dựng xây.
Chiến trường xưa rừng cây không còn khát.
Ba lô trên vai anh ngân nga câu hát.
Lính đó mà đời phiêu dạt chiến binh.

đồng đội vui mừng ngày hội ngộ
Đồng đội vui mừng ngày hội ngộ (ảnh: internet)

#21. ()

NGƯỜI LÍNH TRỞ VỀ - Thơ: Nguyễn Đình Huân

Người lính đã trở về, sau chiến tranh.
Mang theo vết thương đã lành, trên ngực.
Cuộc chiến xưa, chỉ còn trong ký ức.
Khi trở trời, còn đau nhức vết thương.

Về thăm quê, anh từ giã chiến trường.
Nơi có người bạn, đồng hương nằm lại.
Viên đạn quân thù, xuyên qua ngực trái.
Bạn của mình, mãi mãi tuổi hai mươi.

Anh về thăm quê, rạng rỡ nụ cười.
Mong ước về, gặp lại người con gái.
Người mà trong lòng, anh còn nhớ mãi.
Người từng hẹn hò, bên mái trường xưa.

Anh đến tìm em, một buổi chiều mưa.
Những kỷ niệm một thời, chưa phai nhạt.
Suốt cả cuộc đời, chiến chinh phiêu dạt.
Kỷ niệm ngày nào, anh vẫn nhớ mong.

Hình ảnh em anh vẫn giữ trong lòng.
Em xinh tươi đôi mắt trong như ngọc.
Áo em bay bay, bồng bềnh mái tóc.
Nhớ cái thời ta đi học bên nhau.

Anh tìm em, có gặp được em đâu.
Chỉ thấy lất phất mưa ngâu, lạnh giá.
Em đã sang sông, lấy chồng xứ lạ.
Anh quay về, mang theo cả mưa ngâu.


#22. ()

TÂM SỰ CỰU LÍNH CHIẾN - Thơ: Nguyễn Đình Huân

(Kính tặng Bác hai Tân - Người cầm mật thư dẫn đoàn xe tăng vô giải phóng Sài Gòn)

Chiến tranh qua rồi tròn bốn mươi năm
Mắt nhìn về phía xa xăm hiu hắt
Nhớ đồng đội mình những người vắng mặt
Ngày hoà bình nằm dưới đất nơi đâu

Chiến khu D nơi ấy có rừng sâu
Khi bắn pháo hoa thấy sắc màu có lạnh
Có nhìn thấy tấm huân chương lấp lánh
Được gắn lên trên di ảnh mày ơi

Bạn mỉm cười chiến tranh đã qua rồi.
Hãy để cho tớ về thời dĩ vãng
Khi chúng mình cùng tham gia cách mạng
Không vì tượng đài hoành tráng được xây

Tao nằm đây làm bạn với rừng cây
Nơi ngày xưa tao với mày cùng ở
Có đôi khi tao cũng hơi khó thở
Khi viên đạn thù còn nằm đó trong tim

Mấy lần mày và đồng đội đi tìm
Chúng tao về là đàn chim nơi ấy
Mày đốt nhang đốt rất nhiều tiền giấy
Chúng tao cười thấy mày giống ngày xưa

Vẫn vui cười nhường bạt lúc trời mưa
Chuyển mật thư dù biết thừa sẽ chết.
Là lính anh hùng sao mình giống hệt.
Có một thời coi cái chết như chơi.

Tuyển tập Thơ hay về Người Lính, Tình Đồng Chí, Tình Đồng Đội
thơ hay viết về người Lính, tình đồng đội (ảnh: internet)

(Phần Cập Nhật)

CHÙM THƠ HAY VỀ LÍNH CỦA CƯ DÂN MẠNG

CHUYỆN TÌNH CỦA LÍNH
Thơ: Nguyễn Đình Huân

Tuổi trẻ anh đi bảo vệ non sông
Hiến dâng máu xương tô hồng cờ đỏ
Rừng Trường sơn trên núi cao lộng gió
Vẫn thương em cô gái nhỏ hậu phương

Tay súng tay cày ở lại quê hương
Em gửi ra nơi chiến trường ngô lúa
Em muốn được cùng với anh chia lửa
Kết nối tình nồng thắm của đôi ta

Giữa đạn bom khói lửa chiến trường xa
Anh luôn nhớ nơi quê nhà ngày đó
Anh nhớ em nhớ người yêu bé nhỏ
Gửi tình mình vào trong gió thăm em

Nơi quê nhà nhìn theo ánh sao đêm
Nhớ về anh bao nỗi niềm ngày ấy
Nụ hôn đầu con tim em run rẩy
Phương trời nam anh có thấy không anh

Anh trở về khi kết thúc chiến tranh
Hai đứa mình đã trở thành chồng vợ
Hạnh phúc giản đơn niềm vui nho nhỏ
Mái tranh nghèo hôm sớm có tình ta.


NGƯỜI LÍNH VÀ CÂY ĐÀN TÍNH
Thơ: Sơn Hùng

Đêm tuần tra vẳng nghe tiếng hát Then
Theo nhịp bước lặng thầm bên người lính
Chắc tay súng giữ màn đêm yên tĩnh
Cho tiếng đàn tính tẩu vút bay xa.

Bản làng mình vui tiếng hát hoan ca
Cây đàn tính ngân lên từng khúc nhạc
Hoà tiếng suối con nai rừng ngơ ngác
Lũ ong rừng dáo dác ngỡ trong mơ.

Tia nắng đầu đẹp như một vần thơ
Anh lính trẻ sau đêm chờ đổi gác
Thoáng trong gió lá rừng bay xào xạc
Cùng cây đàn người lính hát tình ca.


TÌNH YÊU NGƯỜI LÍNH
Thơ: Hùng Bùi

Người lính chiến trở về thăm quê cũ
Gặp người yêu anh chẳng thốt lên lời
Bao xa cách chia li giờ đoàn tụ
Tận đáy lòng anh thầm gọi em ơi!

Anh nhớ lại cái thời chưa đi lính
Anh quen nàng khi tuổi độ đôi mươi
Lần gặp ấy như là duyên tiền định
Anh ngẩn ngơ, em chỉ mím môi cười

Ngồi bên nhau, bàn tay anh ngờ nghệch
Miệng ngập ngừng luống cuống chẳng thành câu
Em nhìn xoáy vào mắt anh ngốc nghếch:
Nhát như vầy không đi lính được đâu...

Rồi cái ngày anh phải ra tiền tuyến
Anh xông pha giữa khói lửa bom mìn
Anh không nhát cũng không hề ngờ nghệch
Tự đáy lòng anh vững một niềm tin...

Chiến tranh qua, anh trở về quê cũ
Em đây rồi cô bé của ngày xưa
Anh lại thấy tim mình như rộn rã
Như trống khua rồn rập lúc hội mùa

Ngồi bên em, anh ngại ngần không nói
Những yêu thương nguyên vẹn ở trong lòng
Sao hồi hộp hơn là khi xung trận
Trước quân thù anh vẫy gọi xung phong..

Bạn vừa xem qua những bài thơ viết về Người Lính, tình đồng đội, đồng chí thật hay, ý nghĩa và cảm động. Những sáng tác mới hơn về Người Lính sẽ được iini.net cập nhật sớm nhất!..

Trịnh Thanh Biên
Trịnh Thanh Biên
Bạn vừa xem Tuyển tập Thơ hay về Người Lính, Tình Đồng Đội, Tình Đồng Chí trên trang web iini.net, được thành viên Trịnh Thanh Biên biên tập vào lúc 2018-10-17T16:05:00+01:00 [nội dung đã được chỉnh sửa/cập nhật gần đây nhất vào lúc 2019-01-06T15:45:56Z].
Bạn có thể tìm thấy nhiều bài viết liên quan trong danh mục:
Hãy chia sẻ bài viết này lên mạng xã hội nếu bạn thấy hay nhé!
Chia sẻ lên Facebook
Có 5 bình luận cho bài viết "Tuyển tập Thơ hay về Người Lính, Tình Đồng Đội, Tình Đồng Chí"
  1. Cám ơn iini.net đã chia sẻ cho độc giả những bài thơ về người lính thật hay, thật xúc động.
  2. VIẾT CHO ANH - NGƯỜI LÍNH ĐẢO TRƯỜNG SA
    Em được sinh ra và lớn lên khi hải chiến đảo Gạc Ma đã qua lâu lắm
    Cứ vô tư, tung tăng sống trong thời bình
    Sáng thức dậy với nắng đẹp bình minh
    Tối bài vở…rồi ngủ ngon không mộng mị

    Cuộc sống đầy sắc hồng vì được ba mẹ cưng quý
    Thế rồi em gặp anh
    Với sự giản đơn, chất lính, chân thành...
    Em bị đổ ngay những khi mình trò chuyện

    Em cảm phục, ngưỡng mộ sự cống hiến
    Của anh bao năm qua nơi đảo xa
    Yêu anh không tính toán, đắn đo
    Muốn được lắng lo, quan tâm, chăm sóc

    Thương anh lắm, khi bốn bề là những con sóng dữ
    Nắng sạm da, cát nóng rát bỏng bàn chân
    Tưởng tượng những khi đại dương nổi giận
    Anh chống chọi thế nào khi sức người bé tí

    Mấy hôm nay đọc tin qua báo chí
    Trung quốc đem vũ khí ra Biển Đông
    Em sợ họ sẽ cuồng ngông
    Chiến tranh xảy ra ...rồi ...lịch sử Gạc Ma lập lại…

    Đừng mắng em vì ý nghĩ khờ dại
    Em vẫn biết quân đội ta bây giờ hiện đại
    Hùng mạnh hơn 1988 năm nào
    Nhưng cái sợ vẫn chiếm ngự, biết làm sao

    Thay vì phải trao lời yêu thương ...em lại trải lòng ....
    Mong anh hiểu, có "trách nhiệm" vì sau lưng anh còn có người thân trông ngóng
    Xin nguyện cầu cho Biển Đông không “dậy sóng”
    Cho đảo và đất liền luôn được kề bên....

    Yêu anh thật nhiều..
    Nơi đảo xa bình yên anh nhé!

    Nguyễn Thục Vy - 🇻🇳 ️𝕐Ê𝕌 𝕃Íℕℍ 𝕂ℍÔℕ𝔾 ℙℍẢ𝕀 𝕋Íℕℍ 🇻🇳
  3. Nhân kỉ niệm ngày thành lập QĐND VN 22/12, CSL xin gửi đến các bạn đã từng là người lính và đang là người lính, những lời chúc tốt đẹp nhất ! Hình ảnh về người lính Cụ Hồ luôn thật đẹp trong lòng CSL ! <3
  4. Chiến tranh là nguyên nhân gây ra biết bao tang thương,chết chóc.Cha mẹ mất con,vợ mất chồng,con mất cha...bao di chứng,tàn phế còn lại trên người lính...Thật đau xót phải không các bạn?

    CHIẾN TRANH
    ===========
    Tôi nào có muốn chiến tranh.
    Bởi yêu đất nước hóa thành chiến binh.
    Sẵn sàng chịu chết hy sinh.
    Giữ gìn công lý yên bình thế nhân.

    Giã từ bè bạn người thân.
    Bước vào quân ngũ lệnh tuân chỉnh tề!
    Ra đi chẳng biết có về?
    Mẹ mong,em khóc não nề chia ly!

    Phân tranh,xâm lược,quyền uy.
    Tang thương,chết chóc..quốc kỳ phủ thân.
    Vợ chồng cách biệt ái ân.
    Con xa rời mẹ phân vân héo mòn?

    Mẹ ơi chữ hiếu chưa tròn!
    Con đi vì nước vì non mẹ à!
    Mai này thống nhất nước nhà.
    Xin về trả hiếu mẹ già thứ tha!
    THK.
  5. Hôm qua có người lính già qua đời
    Bỏ lại sau lưng một trận đánh lẫy lừng
    Những cuộc chiến tranh
    Và buồn vui những ý nguyện chưa thành

    Những hàng cây cúi mình ủ rũ
    Những người lính thấy lòng mình chông chênh
    Những khẩu súng gục đầu chĩa báng lên trời
    Có điều gì còn buồn và lớn lao hơn tiếc nuối

    Ngoài kia rừng gào, biển gọi
    Đất thao thức nỗi lo những ngày binh đao
    Những vị tướng thời bình chưa đánh trận nào
    Liệu có gieo nên vần " Thắng " ?

    Vang bóng một thời
    Người lính già giản dị và anh dũng
    Đoàn quân của ông đi
    Với ý chí bay ra từ nòng súng

    Những bông hoa trong vườn rơi rụng
    Đất lại giang tay chào đón người về.
Gửi bình luận

Sửa bài đăng