LỜI CHÚC ĐẦU THÁNG 11
Bước sang tháng mới đầu đông
Chúc tháng Mười Một vẫn nồng sắc hương
Bạn bè trọn vẹn yêu thương
Tràn đầy năng lượng, tiền, lương dồi dào!^^
thơ tháng 11 tuyển chọn (ảnh: internet) |
#01. (⇧)
CHÀO THÁNG 11 - Thơ: Nguyễn Hưng
Tháng mười một kéo về cơn gió bấc.
Một chút buồn hiu hắt đến trong ta.
Trời vào đông, sáng sớm mây giăng mờ.
Góc phố vắng, gốc bàng già trầm mặc.
Tháng mười một gợi về trong tiềm thức.
Bao yêu thương của những tháng năm qua.
Nơi biển vắng dạt dào cơn sóng xa.
Trên bờ cát, vẽ ngôi nhà hạnh phúc.
Tháng mười một, ta thấy lòng thổn thức.
Bởi chia ly kết đọng những giọt đau.
Tim chơi vơi vương những nỗi u sầu.
Tháng mười một, ta qua cầu lẻ bóng.
Tháng mười một, dường như tim xao động.
Mong yêu thương, chờ đón những bình yên.
Bao niềm vui đến từ khắp mọi miền.
Tháng mười một, ta dang tay chào đón.
Một chút buồn hiu hắt đến trong ta.
Trời vào đông, sáng sớm mây giăng mờ.
Góc phố vắng, gốc bàng già trầm mặc.
Tháng mười một gợi về trong tiềm thức.
Bao yêu thương của những tháng năm qua.
Nơi biển vắng dạt dào cơn sóng xa.
Trên bờ cát, vẽ ngôi nhà hạnh phúc.
Tháng mười một, ta thấy lòng thổn thức.
Bởi chia ly kết đọng những giọt đau.
Tim chơi vơi vương những nỗi u sầu.
Tháng mười một, ta qua cầu lẻ bóng.
Tháng mười một, dường như tim xao động.
Mong yêu thương, chờ đón những bình yên.
Bao niềm vui đến từ khắp mọi miền.
Tháng mười một, ta dang tay chào đón.
xin chào tháng 11. |
#02. (⇧)
CHÀO THÁNG MƯỜI MỘT - Thơ: Nguyễn Hưng
Tháng mười một vừa bước chân qua ngõ
Mang mùa đông theo gió khẽ vào hồn
Ngàn chiếc lá như khao khát nụ hôn
Hay là ta... đang nôn nao... chờ đợi ?
Đã từ lâu tiếng yêu xa tầm với
Ký ức xưa chấp chới thoáng mây buồn
Thời gian trôi khắc khoải giọt lệ tuôn
Bao niềm đau còn luồn theo hơi thở.
Xin chào nhé... tháng mười một bỡ ngỡ
Hãy cho ta rạng rỡ trên môi cười
Dù giá lạnh hoa đời vẫn nở tươi
Xua u sầu rười rượi tan đi hết.
Tháng mười một đã hẹn hò với Tết
Còn lại ta hồn kết với trăng sao
Bởi tình yêu đã lạc lõng nơi nào
Nên lâu rồi ngọt ngào không còn nhớ.
Vẫn lắt lay cõi hồn câu duyên nợ
Còn se lòng gió trở lúc đông sang
Muốn tìm quên một thuở ấy lỡ làng
Mong ngày mai nắng vàng ươm ngập lối.
Chạm bước chân tháng mười một bối rối
Ta nghe lòng bỗng hối hả bâng khuâng
Bao xốn xang như từng lớp từng tầng
Cứ bộn bề lâng lâng hồn lữ thứ.
Tháng mười một chẳng cho ai do dự
Cánh chim bay viễn xứ đâu thể dừng
Cũng có lúc trên khoé mắt rưng rưng
Nhưng ánh lửa rừng xa đang giục giã.
Bao khó khăn ta chưa từng gục ngã
Thì hôm nay... sao sá những giọt mưa.
Mang mùa đông theo gió khẽ vào hồn
Ngàn chiếc lá như khao khát nụ hôn
Hay là ta... đang nôn nao... chờ đợi ?
Đã từ lâu tiếng yêu xa tầm với
Ký ức xưa chấp chới thoáng mây buồn
Thời gian trôi khắc khoải giọt lệ tuôn
Bao niềm đau còn luồn theo hơi thở.
Xin chào nhé... tháng mười một bỡ ngỡ
Hãy cho ta rạng rỡ trên môi cười
Dù giá lạnh hoa đời vẫn nở tươi
Xua u sầu rười rượi tan đi hết.
Tháng mười một đã hẹn hò với Tết
Còn lại ta hồn kết với trăng sao
Bởi tình yêu đã lạc lõng nơi nào
Nên lâu rồi ngọt ngào không còn nhớ.
Vẫn lắt lay cõi hồn câu duyên nợ
Còn se lòng gió trở lúc đông sang
Muốn tìm quên một thuở ấy lỡ làng
Mong ngày mai nắng vàng ươm ngập lối.
Chạm bước chân tháng mười một bối rối
Ta nghe lòng bỗng hối hả bâng khuâng
Bao xốn xang như từng lớp từng tầng
Cứ bộn bề lâng lâng hồn lữ thứ.
Tháng mười một chẳng cho ai do dự
Cánh chim bay viễn xứ đâu thể dừng
Cũng có lúc trên khoé mắt rưng rưng
Nhưng ánh lửa rừng xa đang giục giã.
Bao khó khăn ta chưa từng gục ngã
Thì hôm nay... sao sá những giọt mưa.
#03. (⇧)
THÁNG MƯỜI MỘT BÊN EM - Thơ: Hoa Hồng Đen
Tháng mười một ơi đã về rồi đấy nhỉ
Gió se hờn thủ thỉ lạnh ngoài song
Sợi nắng xanh xao khắc khoải trong lòng
Nỗi nhớ mênh mông gửi những mùa lỗi hẹn.
Trả ngày xưa dại khờ bẽn lẽn
Về khoảng trời nguyên vẹn chẳng hư hao
Ta bước lang thang lối cũ vẫn ngọt ngào
Bỏ kỉ niệm hằn sâu trôi vào ngày quá khứ.
Chỉ gót mùa thu vừa ngang tư lự
Giấu vạt nắng vàng theo chiếc lá chao nghiêng
Ngày trở gió đoá hoa vẫn toả hương dịu hiền
Chẳng ngược nỗi lòng thương miền đất hứa.
Tháng mười một nồng nàn mở cửa
Gió se lạnh lay rèm lần lựa khúc du ca.
Gió se hờn thủ thỉ lạnh ngoài song
Sợi nắng xanh xao khắc khoải trong lòng
Nỗi nhớ mênh mông gửi những mùa lỗi hẹn.
Trả ngày xưa dại khờ bẽn lẽn
Về khoảng trời nguyên vẹn chẳng hư hao
Ta bước lang thang lối cũ vẫn ngọt ngào
Bỏ kỉ niệm hằn sâu trôi vào ngày quá khứ.
Chỉ gót mùa thu vừa ngang tư lự
Giấu vạt nắng vàng theo chiếc lá chao nghiêng
Ngày trở gió đoá hoa vẫn toả hương dịu hiền
Chẳng ngược nỗi lòng thương miền đất hứa.
Tháng mười một nồng nàn mở cửa
Gió se lạnh lay rèm lần lựa khúc du ca.
tháng 11 gió đông về.. |
#04. (⇧)
THÁNG MƯỜI MỘT - Thơ: Bằng Lăng Tím
Tháng mười một dang vòng tay tha thiết
Tiễn thu rồi da diết nỗi chờ mong
Gió heo may se chút lạnh đón đông
Hoa sữa rụng nắng hồng đâu thấy nữa
Tháng mười một đông đã về gõ cửa
Tiếng dương cầm chan chứa khúc nhạc si
Anh có nghe tiếng gió hát thầm thì
Nhớ tìm lại đóa tường vi ngày đó
Tháng mười một lời thương vừa mới ngỏ
Phút nồng nàn hơi thở ấm cùng nhau
Trong tim em ghi khắc mối tình đầu
Dù xa cách bao lâu em vẫn giữ
Tháng mười một bước dặm dài viễn xứ
Con đò buồn tư lự nhớ người xa
Hoàng hôn buông nắng ngả bóng chiều tà
Mây bên gió ngân nga bài hát cũ
Đông gió lạnh nắng cuối ngày trốn ngủ
Trong tim hồng ấp ủ nỗi niềm riêng.
Tiễn thu rồi da diết nỗi chờ mong
Gió heo may se chút lạnh đón đông
Hoa sữa rụng nắng hồng đâu thấy nữa
Tháng mười một đông đã về gõ cửa
Tiếng dương cầm chan chứa khúc nhạc si
Anh có nghe tiếng gió hát thầm thì
Nhớ tìm lại đóa tường vi ngày đó
Tháng mười một lời thương vừa mới ngỏ
Phút nồng nàn hơi thở ấm cùng nhau
Trong tim em ghi khắc mối tình đầu
Dù xa cách bao lâu em vẫn giữ
Tháng mười một bước dặm dài viễn xứ
Con đò buồn tư lự nhớ người xa
Hoàng hôn buông nắng ngả bóng chiều tà
Mây bên gió ngân nga bài hát cũ
Đông gió lạnh nắng cuối ngày trốn ngủ
Trong tim hồng ấp ủ nỗi niềm riêng.
TẢN MẠN THÁNG MƯỜI MỘT
Miên Trường
Tháng mười một ...
Con dốc gió nghiêng mù sa lạnh
Bờ môi em
se thắt đủ ...nhớ vừa
Manh áo cũ
sờn vai mong mảnh
Phong phanh mùa
bão rớt mưa thưa ..
Tháng mười một ...
nghe mơ hồ tiếng thở
Xa xôi ơi ...
sông có lúc khô dòng
Gần gụi quá
đau cành vươn đón gió
Tiễn mùa đi ...
tháng mười một thơm nồng .
Phút giao mùa ...
hình như
thu bối rối
Vàng phai ơi ...
Chiếc lá cuối cùng rơi
Như tiếc nuối
một mùa ngâu đã cạn
Giấu dại khờ gởi gió cưu mang ...
Ta ngược gió ...
Mùa đông chiều sắc tím
Mắt hoàng hôn ...
Tháng mười một pha hồng ...
(Chào tháng 11 yêu thương ...)
#05. (⇧)
THÁNG MƯỜI MỘT RIÊNG EM - Thơ: Hồng Thảo
Tháng mười một đã bước sang rồi nhỉ
Đông lạnh về gió thủ thỉ ngoài sân
Mùa thu ơi ...sao vẫn thấy thật gần
Từng hạt nắng trong ngần nơi đáy mắt
Một nụ hôn khẽ trên môi dè dặt
Nắng ửng hồng trên khuôn mặt...lạ ghê
Đêm nồng nàn...đêm khao khát...đam mê
Thổi ngọn lửa dâng bốn bề vây kín
Đôi môi nhỏ thơm lừng như quả chín
Muốn ghé kề bên má...mịn làn da
Muốn cuối đông ta sẽ được một nhà
Mời hai họ cùng xơi trà...xơi thuốc
Tháng mười một đẹp như lời hẹn ước
Như chúng mình ngàn năm trước có nhau
Cải đơm hoa và nắng cũng tươi màu
Ta cùng bước lên chuyến tàu hạnh phúc
Tháng mười một ân cần như lời chúc
Khi trầm buồn như một khúc tình ca
Lúc nồng nàn, lúc rực rỡ như hoa
Em cũng muốn được tan ra...thành nắng.
Đông lạnh về gió thủ thỉ ngoài sân
Mùa thu ơi ...sao vẫn thấy thật gần
Từng hạt nắng trong ngần nơi đáy mắt
Một nụ hôn khẽ trên môi dè dặt
Nắng ửng hồng trên khuôn mặt...lạ ghê
Đêm nồng nàn...đêm khao khát...đam mê
Thổi ngọn lửa dâng bốn bề vây kín
Đôi môi nhỏ thơm lừng như quả chín
Muốn ghé kề bên má...mịn làn da
Muốn cuối đông ta sẽ được một nhà
Mời hai họ cùng xơi trà...xơi thuốc
Tháng mười một đẹp như lời hẹn ước
Như chúng mình ngàn năm trước có nhau
Cải đơm hoa và nắng cũng tươi màu
Ta cùng bước lên chuyến tàu hạnh phúc
Tháng mười một ân cần như lời chúc
Khi trầm buồn như một khúc tình ca
Lúc nồng nàn, lúc rực rỡ như hoa
Em cũng muốn được tan ra...thành nắng.
tháng 11 hoài niệm. |
#06. (⇧)
TÌNH THÁNG 11 - Thơ: Phương Vũ
Tháng mười một nắng đã bỏ đi chơi
Để cơn gió đầu mùa hơi lạnh giá
Anh yêu dấu trời chuyển mùa rất lạ
Nắng nhạt nhoà để mà nhớ thương đông.
Anh nơi xa gửi về chút nắng hồng
Nơi em yêu đang mong mòn chờ đợi
Nhớ thương anh hàng đêm em vời vợi
Gửi nồng nàn chới với giấc chiêm bao.
Dấu yêu ơi niềm hạnh phúc khát khao
Khi đông tới mình ước ao duyên nợ
Để mai kia tình không còn bỡ ngỡ
Cho ngày dài tháng đợi chỉ còn mơ.
Dấu yêu ơi tình đẹp tựa bài thơ
Dù vẫn biết đợi chờ nhiều trăn trở
Nhưng yêu nhau ta mang từng nhịp thở
Sẽ song hành mình trở lại ngày xanh.!
Để cơn gió đầu mùa hơi lạnh giá
Anh yêu dấu trời chuyển mùa rất lạ
Nắng nhạt nhoà để mà nhớ thương đông.
Anh nơi xa gửi về chút nắng hồng
Nơi em yêu đang mong mòn chờ đợi
Nhớ thương anh hàng đêm em vời vợi
Gửi nồng nàn chới với giấc chiêm bao.
Dấu yêu ơi niềm hạnh phúc khát khao
Khi đông tới mình ước ao duyên nợ
Để mai kia tình không còn bỡ ngỡ
Cho ngày dài tháng đợi chỉ còn mơ.
Dấu yêu ơi tình đẹp tựa bài thơ
Dù vẫn biết đợi chờ nhiều trăn trở
Nhưng yêu nhau ta mang từng nhịp thở
Sẽ song hành mình trở lại ngày xanh.!
THÁNG MƯỜI MỘT
(Phương Lý)
Tháng 11 rồi chúng mình gặp nhau không?
Em sẽ trút hết sang anh biết bao là hờn dỗi
Nhớ nhung buồn vui giận hờn khắc khoải
Tất thảy chỉ dồn về gửi cả hết vào anh.
Tháng mười một trời cũng tối thật nhanh
Mùa đông nữa nên đêm thường lạnh lắm
Nhớ kéo chăn đắp cho mình giữ ấm
Lúc em ngủ quên bên cạnh miệng vẫn cười.
Tháng mười một mà xa là nhớ mãi không nguôi
Nói thật đấy anh tin lời em nhé
Mùa đông không anh thì làm sao em khỏe
Chắc lại sụt xịt vì viêm amidan mất thôi.
Tháng mười một rồi anh có nhớ không thôi
Em thắc mắc sao khi yêu người ta lại nhớ
Không có anh em thấy mình bỡ ngỡ
Chỉ muốn lạc trên con đường dù đã quá quen.
Tháng mười một rồi năm cũng sắp hết luôn
Cả hai đứa mình đua nhau về cán đích
Công việc, tình yêu, gia đình , sự nghiệp
Cố trọn vẹn tháng 11 này còn lại để nhớ nhau.
Nhớ anh nha tháng 11 đã bắt đầu...
#07. (⇧)
EM VÀ THÁNG 11 NHỚ - Thơ: Thương Lan
Tháng mười một rồi em
Trời trở đông vào gió
Cuốn vu vơ nỗi nhớ
Gói lạnh cả bờ vai
Tháng mười một...sớm mai
Xòa tay tràn sương mảnh
Rét lạc miền sóng sánh
Nỗi niềm chèn chân mây
Tháng mười một dại ngây
Cánh môi mềm chờ đợi
Nhóm lửa lòng...nhen mới
Hỏi phía nào người mong
Tháng mười một đầu đông
Chợt nhàn nhạt con nắng
Lá trên cành húng hắng
Thôi rụng rồi... hoài thu
Tháng mười một lãng du
Theo chân người viễn xứ
Nhắc nhau lời tình tự
Tháng mười một và em.
Trời trở đông vào gió
Cuốn vu vơ nỗi nhớ
Gói lạnh cả bờ vai
Tháng mười một...sớm mai
Xòa tay tràn sương mảnh
Rét lạc miền sóng sánh
Nỗi niềm chèn chân mây
Tháng mười một dại ngây
Cánh môi mềm chờ đợi
Nhóm lửa lòng...nhen mới
Hỏi phía nào người mong
Tháng mười một đầu đông
Chợt nhàn nhạt con nắng
Lá trên cành húng hắng
Thôi rụng rồi... hoài thu
Tháng mười một lãng du
Theo chân người viễn xứ
Nhắc nhau lời tình tự
Tháng mười một và em.
Tháng 11 mùa Đông. |
#08. (⇧)
GIÂY PHÚT CHUYỂN MÙA - Thơ: Dung Trần
Tháng mười một rồi còn nhớ không Anh ?
Gió Thu thổi xuyên mành đêm lạnh giá
Mưa bão về khiến cõi lòng tan rã
Lạnh nào bằng thấm cả trái tim Em
Anh nơi xa dẫu nệm ấm nhung êm
Căn phòng nhỏ môi mềm thêm nhạt nhẽo
Em suy tư chiếc cầu tre lắt lẻo
Phận thuyền quyên chẳng khéo vướng sầu đau
Để Đông về hồn cảm thấy khát khao
Bao kỷ niệm ngọt ngào không còn nữa
Chốn quê xưa cõi lòng thêm chất chứa
Giận Anh rồi lời hứa đã vội quên!!!
Để giờ đây những lúc ánh trăng lên
Em thui thủi mình em bên thềm nhỏ
Chốn loan phòng còn đâu đèn rực rỡ
Chỉ âm thầm cơn gió thoảng qua nhanh..
Gió Thu thổi xuyên mành đêm lạnh giá
Mưa bão về khiến cõi lòng tan rã
Lạnh nào bằng thấm cả trái tim Em
Anh nơi xa dẫu nệm ấm nhung êm
Căn phòng nhỏ môi mềm thêm nhạt nhẽo
Em suy tư chiếc cầu tre lắt lẻo
Phận thuyền quyên chẳng khéo vướng sầu đau
Để Đông về hồn cảm thấy khát khao
Bao kỷ niệm ngọt ngào không còn nữa
Chốn quê xưa cõi lòng thêm chất chứa
Giận Anh rồi lời hứa đã vội quên!!!
Để giờ đây những lúc ánh trăng lên
Em thui thủi mình em bên thềm nhỏ
Chốn loan phòng còn đâu đèn rực rỡ
Chỉ âm thầm cơn gió thoảng qua nhanh..
THÁNG MƯỜI MỘT VỀ QUA PHỐ LAO XAO
Dương Kim Nhi
Em không còn buồn những nỗi buồn riêng
Khi biết rằng anh đã về phố cũ
Tháng mười một yêu thương bản tình ca bất hủ
Anh đến bên em trước lúc đông về
Con se sẻ còn rộn hót say mê
Từng chùm hoa sữa hương nồng nàn trong gió
Hà Nội, anh và em ta nhớ nhung từ đó
Vẫn vẹn nguyên như mới buổi hôm nào
Gió heo may về qua góc phố lao xao
Anh sẽ nắm tay em bước qua mùa giá lạnh
Đã qua rồi phải không anh những tháng ngày xa cách
Mình lại chung đôi xây mơ ước thuở đầu
Hà Nội bây giờ phố cũng nôn nao
Khi thu đã hẹn mùa sau trở lại
Tiếng ai đàn bên quán quen khắc khoải
Nghe bình yên về những giây phút bên nhau.
#09. (⇧)
TỰ KHÚC THÁNG 11 - Thơ: Quy Ngọc
Qua tháng mười nào ta đã kịp yêu
Đành buông bỏ phía sau chiều nỗi nhớ
Đón mười một với bao điều trăn trở
Mà đâu hay lại lỡ cả mùa thương
Chỉ nhìn qua lăng kính một màu hường
Chắc có lẽ chẳng sầu vương ước hẹn
Thu khắc khoải xem đông về vun vén
Mà chạnh buồn thấy nghèn nghẹn trong tim
Chưa kịp yêu sợi nhớ đã đi tìm
Vì không hiểu đành lặng im giả dại
Âm thầm nhặt lấy chút buồn tê tái
Mặc thu tàn mãi trải lá hờn si
Chiều mơ màng lệ nhỏ ướt bờ mi
Mây thoảng thốt vội ôm ghì lấy gió
Đem hương sữa vẫn còn nồng buông bỏ
Níu chông chênh ngoài ngõ thả vai gầy
Hương quen nồng quyện trong tóc còn đây
Sao chẳng thể đong đầy thêm được nữa
Tháng mười một tìm đâu về một nửa
Để nỗi sầu không tựa cửa tìm ta…
Đành buông bỏ phía sau chiều nỗi nhớ
Đón mười một với bao điều trăn trở
Mà đâu hay lại lỡ cả mùa thương
Chỉ nhìn qua lăng kính một màu hường
Chắc có lẽ chẳng sầu vương ước hẹn
Thu khắc khoải xem đông về vun vén
Mà chạnh buồn thấy nghèn nghẹn trong tim
Chưa kịp yêu sợi nhớ đã đi tìm
Vì không hiểu đành lặng im giả dại
Âm thầm nhặt lấy chút buồn tê tái
Mặc thu tàn mãi trải lá hờn si
Chiều mơ màng lệ nhỏ ướt bờ mi
Mây thoảng thốt vội ôm ghì lấy gió
Đem hương sữa vẫn còn nồng buông bỏ
Níu chông chênh ngoài ngõ thả vai gầy
Hương quen nồng quyện trong tóc còn đây
Sao chẳng thể đong đầy thêm được nữa
Tháng mười một tìm đâu về một nửa
Để nỗi sầu không tựa cửa tìm ta…
Tháng 11 về.. |
#10. (⇧)
CẢM XÚC THÁNG 11 - Thơ: Lê Khánh
Tháng mười một đã đến rồi em nhỉ
Mây kéo về ấp ủ một mùa đông
Ở bên anh cũng đã hết nắng hồng
Thay vào đó những dòng sông trắng xóa..
Tháng mười một những cơn mưa vội vã
Rơi xuống đời thành nỗi nhớ mênh mông
Ở bên em giờ chắc cũng mùa đông
Hóa rêu xanh phong kín đầy mái ngói.
Tháng mười một những buổi chiều trên lối
Ngắm mưa về em có lạnh lắm không?
Có như anh luôn giá buốt trong lòng?
Khi cơn gió lùa qua song tê tái..
Tháng mười một những buổi chiều hoang hoải
Anh vẫn thường mở nỗi nhớ ra xem
Lần tìm về nơi có bóng hình em
Mà chỉ thấy nhá nhem màu kỷ niệm.!
Mây kéo về ấp ủ một mùa đông
Ở bên anh cũng đã hết nắng hồng
Thay vào đó những dòng sông trắng xóa..
Tháng mười một những cơn mưa vội vã
Rơi xuống đời thành nỗi nhớ mênh mông
Ở bên em giờ chắc cũng mùa đông
Hóa rêu xanh phong kín đầy mái ngói.
Tháng mười một những buổi chiều trên lối
Ngắm mưa về em có lạnh lắm không?
Có như anh luôn giá buốt trong lòng?
Khi cơn gió lùa qua song tê tái..
Tháng mười một những buổi chiều hoang hoải
Anh vẫn thường mở nỗi nhớ ra xem
Lần tìm về nơi có bóng hình em
Mà chỉ thấy nhá nhem màu kỷ niệm.!
NGÀY THÁNG MƯỜI MỘT
Thơ: Lưu Ngọc Lâm
Tháng mười một
hình như ai qua ngõ
Bước thời gian
hay tiếng gió giao mùa
Chiếc lá vàng
thảng thốt, nhớ ngày xưa
Hương tình cũ
bồng bềnh trôi trên phố
Tháng mười một
hanh hao mùa lá đổ
Dùng dằng thu
vướng vấn mãi một thời
Lạnh se se
đông...tấp tểnh tới nơi
Sương bảng lảng
ướt đầm trên tóc cũ.
Thu đã hết.....
mà sao ....nghe quyến rũ.
Phố chênh chao
hương nhớ thoảng vơi đầy
bóng thời gian...
phôi pha nhạt đâu đây.
Mùi hoa sữa ...
cứ ngọt ngào...khắc khoải..
Trên sông Đào
lại mênh mang bờ bãi
Lũ rút đi
êm ả sóng giỡn đùa
Em nồng nàn ...
hoa dại... bến sông xưa
Thu đã lẫn....
trong vạt lau phơ phất.
#11. (⇧)
MỘT THOÁNG MÙA ĐÔNG - Thơ: Phương Thủy
Tháng mười một hanh hao làn nắng mới
Dưới con đường em chờ đợi người thương
Lá và hoa vẫn khoe sắc khiêm nhường
Gió thầm hỏi nàng vấn vương mơ mộng
Thật giản dị yên bình cho lẽ sống
Cứ thong dong giữa biển rộng đất trời
Niềm an nhiên luôn hạnh phúc đầy vơi
Mây lơ đãng ôi cuộc đời tươi thắm
Em vẫn bước dẫu cách xa vạn dặm
Chữ nghĩa tình đã sâu thẳm tim ai
Nợ và duyên đã thao thức canh dài
Đông chợt đến giọt sương mai tĩnh lặng
Hoa rực rở ta là trang giấy trắng
Cứ đẹp hoài và sâu nặng niềm yêu
Một thoáng đông xin nhắn nhủ bao điều
Cười vui vẻ chỉ bấy nhiêu vững bước
Ta xây đắp để ngày mai có được
Mãi nồng nàn dệt mơ ước nhé anh
Câu hẹn xưa đã đầm ấm duyên lành
Cùng sưởi ấm ngắm trăng thanh dìu vợi.
Dưới con đường em chờ đợi người thương
Lá và hoa vẫn khoe sắc khiêm nhường
Gió thầm hỏi nàng vấn vương mơ mộng
Thật giản dị yên bình cho lẽ sống
Cứ thong dong giữa biển rộng đất trời
Niềm an nhiên luôn hạnh phúc đầy vơi
Mây lơ đãng ôi cuộc đời tươi thắm
Em vẫn bước dẫu cách xa vạn dặm
Chữ nghĩa tình đã sâu thẳm tim ai
Nợ và duyên đã thao thức canh dài
Đông chợt đến giọt sương mai tĩnh lặng
Hoa rực rở ta là trang giấy trắng
Cứ đẹp hoài và sâu nặng niềm yêu
Một thoáng đông xin nhắn nhủ bao điều
Cười vui vẻ chỉ bấy nhiêu vững bước
Ta xây đắp để ngày mai có được
Mãi nồng nàn dệt mơ ước nhé anh
Câu hẹn xưa đã đầm ấm duyên lành
Cùng sưởi ấm ngắm trăng thanh dìu vợi.
Tháng 11 đầu Đông. |
#12. (⇧)
THÁNG 11 BÂNG KHUÂNG - Thơ: Nguyễn Hưng
Tháng mười một bâng khuâng theo cơn gió
Nắng hanh hao vàng võ những cánh tàn
Bàn chân qua bao nỗi nhớ miên man
Mùi hoa sữa lan tràn trên phố vắng
Ta chợt nghe tiếng chim gù trong nắng
Xua tan đi hoang vắng lúc giao mùa
Chiều nhẹ rơi trên những tán lá thưa
Thoảng heo may khẽ ùa vào tâm trí
Tháng mười một bộn bề bao ý nghĩ
Cố buông trôi mộng mị giấc mơ hồng
Ta một mình lặng lẽ bước hư không
Bỏ lại sau bao chông chênh ngày cũ
Vẫn biết rằng cuộc đời đầy bão lũ
Vầng mây đen vần vũ kiếp miên sầu
Đời lữ thứ vốn phong trần bể dâu
Đâu rớt lệ bởi câu thề đã lỡ
Ta đã thấy sóng lòng dâng bỡ ngỡ
Những dư âm vụn vỡ cũng phai mờ
Nhìn nụ thắm lại thấy hồn ngẩn ngơ
Tim loạn nhịp vẩn vơ bao mộng tưởng
Tháng mười một thầm thì bao nguyện ước
Bầu trời xanh lả lướt áng mây hồng
Trên lối vắng ấp ủ những chờ mong
Ngân khúc hát trong lòng ta xao xuyến.
Nắng hanh hao vàng võ những cánh tàn
Bàn chân qua bao nỗi nhớ miên man
Mùi hoa sữa lan tràn trên phố vắng
Ta chợt nghe tiếng chim gù trong nắng
Xua tan đi hoang vắng lúc giao mùa
Chiều nhẹ rơi trên những tán lá thưa
Thoảng heo may khẽ ùa vào tâm trí
Tháng mười một bộn bề bao ý nghĩ
Cố buông trôi mộng mị giấc mơ hồng
Ta một mình lặng lẽ bước hư không
Bỏ lại sau bao chông chênh ngày cũ
Vẫn biết rằng cuộc đời đầy bão lũ
Vầng mây đen vần vũ kiếp miên sầu
Đời lữ thứ vốn phong trần bể dâu
Đâu rớt lệ bởi câu thề đã lỡ
Ta đã thấy sóng lòng dâng bỡ ngỡ
Những dư âm vụn vỡ cũng phai mờ
Nhìn nụ thắm lại thấy hồn ngẩn ngơ
Tim loạn nhịp vẩn vơ bao mộng tưởng
Tháng mười một thầm thì bao nguyện ước
Bầu trời xanh lả lướt áng mây hồng
Trên lối vắng ấp ủ những chờ mong
Ngân khúc hát trong lòng ta xao xuyến.
GIẤC MƠ THÁNG MƯỜI MỘT
(Y Tha)
Em đã mơ về giấc mơ Tháng mười một có anh,
Người đàn bà trong em trỗi dậy yêu thương sau những bão giông cứ ngỡ con tim mình hóa đá,
Tháng mười một về mang theo điều gì rất lạ,
Anh! có là kiếp bụi hồng, cho ...sỏi đá cũng nở hoa?
Em đã mơ về giấc mơ Tháng mười một như một bản tình ca,
Note trầm bổng em dành để hát ru con, và anh đến ru em bằng những bài thơ anh viết
Bài thơ về một lài hoa, mà cổ tích tình yêu tha thiết,
Anh biết không? Yêu anh, em đã muốn rót đầy những nồng nàn vào cuộc đời nhau
Em đã mơ về giấc mơ tháng mười một khuyết những nỗi đau,
Để mười sáu ngắm trăng, còn lập đông thì cho nhau hơi ấm,
Lấy những ngọt ngào phủ lên cuộc đời cay đắng,
Và như thế có một người đàn bà yêu Tháng mười một gầy với giấc mơ Anh!
#13. (⇧)
THÁNG 11 DỊU DÀNG - Thơ: Phú Sĩ
Tháng mười một về đưa tiễn lá vàng thu
Mang theo nỗi buồn bâng khuâng trên phiến lá
Mùa đông ngập ngừng sắt se từng cơn gió
Gợi lại nỗi niềm mùa thương nhớ chưa xa
Tháng mười một về lắng đọng những ưu tư
Kỷ niệm tuổi thơ trên cánh diều bay bổng
Nụ cười reo vui trên lưng trâu nhẵn bóng
Thổn thức đầu đời ngọt ngào lắm người ơi!
Tháng mười một về mang nỗi nhớ chơi vơi
Người sợ lãng quên trên lối về vắng lạnh
Thèm chút ngọt lành tách cà phê tỏa khói
Nhắc ta mở lòng dịu dàng đón mùa rơi
Tạm biệt những chiều trên góc phố ngẩn ngơ
Bồi hồi tiễn thu mơn man trong tâm tưởng
Cành hoa mỏng manh luyến lưu cùng nắng sớm
Phảng phất nỗi buồn chưa ai nỡ đặt tên.
Mang theo nỗi buồn bâng khuâng trên phiến lá
Mùa đông ngập ngừng sắt se từng cơn gió
Gợi lại nỗi niềm mùa thương nhớ chưa xa
Tháng mười một về lắng đọng những ưu tư
Kỷ niệm tuổi thơ trên cánh diều bay bổng
Nụ cười reo vui trên lưng trâu nhẵn bóng
Thổn thức đầu đời ngọt ngào lắm người ơi!
Tháng mười một về mang nỗi nhớ chơi vơi
Người sợ lãng quên trên lối về vắng lạnh
Thèm chút ngọt lành tách cà phê tỏa khói
Nhắc ta mở lòng dịu dàng đón mùa rơi
Tạm biệt những chiều trên góc phố ngẩn ngơ
Bồi hồi tiễn thu mơn man trong tâm tưởng
Cành hoa mỏng manh luyến lưu cùng nắng sớm
Phảng phất nỗi buồn chưa ai nỡ đặt tên.
Tình thơ Tháng 11. |
#14. (⇧)
THÁNG MƯỜI MỘT ĐI QUA - Thơ: Phú Sĩ
Tháng mười một ai nhớ thương ai đó
Trên lối xưa con nắng đỏ vươn dài
Tiễn thu tàn heo may cũng buồn lay
Nắng có còn trong đông sang tê tái
Tháng mười một có người ngồi nhớ lại
Phố cũ chiều ai bỏ lái sang ngang
Hoa sữa rơi ai xa vắng ngỡ ngàng
Nhớ thương gì trong mùa sang lặng lẽ
Tháng mười một anh có về ngấp nghé
Nơi phương trời tiếng sóng vỗ còn nghe
Anh thấy chăng trong gió lộng bên hè
Tình em đó bóng thuyền chờ bến mộng
Tháng mười một ai ôn niềm khát vọng
Có kẻ khờ xao xuyến thả hồn bay
Kẻ lặng thầm trong kỷ niệm chờ ai
Chỉ còn ta chuyến xe đời chờ mãi
Tháng mười một hơi đông về tê tái
Thao thức hoài ai đó thả hồn rơi
Rạo rực mãi tình thơ ai còn đợi
Ta trao nhau dịu vợi khúc tình nồng.
Trên lối xưa con nắng đỏ vươn dài
Tiễn thu tàn heo may cũng buồn lay
Nắng có còn trong đông sang tê tái
Tháng mười một có người ngồi nhớ lại
Phố cũ chiều ai bỏ lái sang ngang
Hoa sữa rơi ai xa vắng ngỡ ngàng
Nhớ thương gì trong mùa sang lặng lẽ
Tháng mười một anh có về ngấp nghé
Nơi phương trời tiếng sóng vỗ còn nghe
Anh thấy chăng trong gió lộng bên hè
Tình em đó bóng thuyền chờ bến mộng
Tháng mười một ai ôn niềm khát vọng
Có kẻ khờ xao xuyến thả hồn bay
Kẻ lặng thầm trong kỷ niệm chờ ai
Chỉ còn ta chuyến xe đời chờ mãi
Tháng mười một hơi đông về tê tái
Thao thức hoài ai đó thả hồn rơi
Rạo rực mãi tình thơ ai còn đợi
Ta trao nhau dịu vợi khúc tình nồng.
THÁNG MƯỜI MỘT, KHI TÌNH YÊU ĐÃ TRỞ THÀNH LẼ SỐNG!
(Y Tha)
Tháng mười một,
Khi tình yêu đã trở thành lẽ sống,
Nhành Hoa trôi trên dòng sông,
Biết đứng lên đầu con sóng
Dường như cũng biết nở đến hai lần
Tháng mười một,
Khi tình yêu đã trở thành lẽ sống,
Anh.... bỗng hóa người câm,
mỗi đêm nhớ thương chẳng cần đôi cánh..
Lăn tròn trên gối chiếc
Tan vào trong giấc mơ
Cuộc đời, Khi mọi thứ đều trở nên mỏi mệt,
mùa thu rơi xuống ... từ mi mắt,
mùa đông thở ra từ trong lồng ngực
Anh muốn tan vào tháng mười một, để tình yêu mình vẫn mãi là sự bắt đầu,
Anh thấy đôi mắt em sâu
nhìn vào tháng mười một của hôm qua,
của bây giờ
và của ngày mai
Khi tình yêu trong anh đã trở thành lẽ sống.
Anh biết con tim mình chẳng thể trải ra thành biển rộng,
chẳng thể cho em đôi cánh,
Yêu em, vốn liếng chỉ là nửa cuộc đời mình.
#15. (⇧)
XỐN XANG THÁNG 11 - Thơ: Đạt Trần
Mười một Em ơi tháng đã về
Hoạ mi cúc trắng níu cơn mê
Dập dờn theo gió lang thang phố
Chắp cánh yêu thương nối mộng thề
Mười một Em ơi lặng lẽ sang
Ngả nghiêng đua sắc cải mơ màng
Cao nguyên châu Mộc choàng hoa trắng
Da diết Hà thành mướt cải vàng
Ngày sang Em hỡi thoảng sương mờ
Đà lạt dã quỳ bức hoạ thơ
Núi lượn Hà giang tam giác mạch
Em ơi xao xuyến cuốn tình mơ.
Hoạ mi cúc trắng níu cơn mê
Dập dờn theo gió lang thang phố
Chắp cánh yêu thương nối mộng thề
Mười một Em ơi lặng lẽ sang
Ngả nghiêng đua sắc cải mơ màng
Cao nguyên châu Mộc choàng hoa trắng
Da diết Hà thành mướt cải vàng
Ngày sang Em hỡi thoảng sương mờ
Đà lạt dã quỳ bức hoạ thơ
Núi lượn Hà giang tam giác mạch
Em ơi xao xuyến cuốn tình mơ.
Xin chào Tháng 11. |
#16. (⇧)
LUYẾN LƯU - Thơ: Dã Quỳ Trắng
tháng mười một...nghe chân trời xa thẳm
lá vàng thu nằm thổn thức bên đường
nắng muộn về nhưng nắng chẳng còn vương
màu thuỷ tinh một thời mây lưu luyến...
tháng mười một...nghe tâm hồn xao xuyến
khúc nhạc buồn hoà trong gió du dương
có gì vui mà hoa cỏ vô thường
xoè muôn cánh...mong xuân? xuân chưa đến...
tháng mười một...đông về thu rẽ bến
gió nhẹ bay làm mơ trắng khu vườn
nắng ngại ngùng hong lụn tuyết đọng sương
rồi nắng phai...chợt sầu mưa tê tái...
tháng mười một...mây thu mình khắc khoải
nắng muộn về...nhung nhớ mãi còn vương…
lá vàng thu nằm thổn thức bên đường
nắng muộn về nhưng nắng chẳng còn vương
màu thuỷ tinh một thời mây lưu luyến...
tháng mười một...nghe tâm hồn xao xuyến
khúc nhạc buồn hoà trong gió du dương
có gì vui mà hoa cỏ vô thường
xoè muôn cánh...mong xuân? xuân chưa đến...
tháng mười một...đông về thu rẽ bến
gió nhẹ bay làm mơ trắng khu vườn
nắng ngại ngùng hong lụn tuyết đọng sương
rồi nắng phai...chợt sầu mưa tê tái...
tháng mười một...mây thu mình khắc khoải
nắng muộn về...nhung nhớ mãi còn vương…
THÁNG MƯỜI MỘT
- Huyền Thư -
Tháng Mười Một bây giờ chắc trời phải xanh mây
Để bù lại nỗi đau rất đầy mẹ mang một ngày mưa hai mươi năm về trước
Con nhẩm đếm xem những nỗi niềm mất được
Xem thời thiếu nữ của mình có như điều mẹ ước ngày xưa
Bông cúc họa mi là hiện thân kỳ diệu của tuổi thơ
Những cánh trắng mùa đông ngày Bấc về qua ngõ
Ba bấu vài cánh nhỏ
Xếp vào đường chỉ tay, kể lại những mặt người
Những mặt người ngang qua đời nhau
Mà chỉ còn lại nỗi trầm tư giấu đầy trong mắt nâu
... tháng Mười Một!
Có những sự thật con không thể khước từ thêm dù một chút
Mái đầu ba điểm bạc và mắt mẹ mờ đi
Con làm sao phân bua cho hết những vụng về?
khi đem yêu thương bỏ lên đôi cánh thiên di,
chở về vùng biển cả
Quê hương của con,
tháng Mười Một về bình yên đến lạ
theo dấu tích thời gian, rêu xanh phủ mái đình
theo cánh cúc hoạ mi vào mùa mở hội trắng tinh
Là tuổi trẻ con trong hành trình từ vùng trời biền biệt
Ba mẹ đã gửi vào tháng Mười Một
hết thảy những điều thuần khiết nhất
... cho con!
Các bạn vừa xem qua những bài thơ viết về tháng 11 yêu thương. Các bạn biết không, tháng 11 có nhiều ngày kỷ niệm lắm đấy, đặc biệt là ngày Nhà Giáo Việt Nam 20-11. Các bạn đừng bỏ qua chùm thơ 20-11 thật hay, ý nghĩa & xúc động mà iini.net đã chia sẻ nhé!..
NHỮNG VẦN THƠ THÁNG 11 HAY TỪ CƯ DÂN MẠNG
CHÀO THÁNG MƯỜI MỘT
Thơ: Thu Sám
Chào tháng mười một đón đông về thôn xóm
Cái lạnh đầu mùa vừa mới chớm se se
Bắp nướng thơm lừng lan tỏa khắp vỉa hè
Chảy dài theo phố hồn mình nghe chin chín
Chào tháng mười một làm mắt thu bịn rịn
Nuối tiếc lá vàng còn cố vịn cành cây
Sợ lỡ buông ra mặt đất phủ kín đầy
Ngọn bấc về khứa hằn thân gầy nức nẻ
Chào tháng mười một với muôn điều mới mẻ
Sáng bước ra đường chiếc áo lẻ giấu trong
Thoang thoảng hương son ai ủ cánh môi hồng
Khẽ cười hé nụ khói sương vòng e ấp
Chào tháng mười một giọng thơ run lập bập
Đốt ý sưởi lòng ..đợi xuân cập bến mơ.
TÌNH KHÚC THÁNG 11
Thơ: Trần Thu Lan
Tháng mười một Đông sang rồi anh nhỉ❗
Gió lạnh về thủ thỉ nhắn lời thương
Thu đã qua còn đọng lại chút hương
Trên vòm lá còn vương vài sợi nắng.
Tháng mười một góc phố buồn quạnh vắng
Đông sang rồi hạt nắng cũng buồn hơn
Gió xạc xào chiếc lá cuối dỗi hờn
Bay theo gió về phía trời xa ấy.
Tháng mười một em nhớ anh biết mấy
Đông sang rồi...anh có thấy không anh
Mùa thu qua chiếc lá chẳng còn xanh
Heo may lạnh gió Đông về khắp lối.
Ngoài song thưa tiếng gió vi vu thổi
Thu qua rồi...Đông bối rối nhìn theo
Còn đâu nữa khoảng trời nắng trong veo
Trời Đông lạnh mây xám buồn ủ rũ.
Tháng mười một anh có về lối cũ
Có nghe lời... em nhắn nhủ nhớ thương
Ta bên nhau đi đến cuối con đường
Trao nhau hết...yêu thương ngày Đông nhé...
Tháng 11 mang mùa Đông đến.
Tháng Mười Một
Thơ: Bích Mai Phan
Em ơi đã giao mùa
Đông vặn mình đổ nước
Chạy vòng tháng mười một
Em nhìn đời trong veo !
Đám nắng chạy hướng theo
Mây vội tìm chỗ trú
Tháng như vừa yêu thử
Lôi áo cũ tròng vào !
Mưa như thác đổ ào
Bất chợt chiều nín bặt
Cái lạnh chừng dè dặt
Đông đã chín mùa đâu?
Mẹ trở dạ đêm sâu
Em quá đà ra trước
Lỡ lùa tháng mười một
Thành em -nghé cứng đầu!
Buộc đông tận đẩu đâu
Dư ra vài đốm nắng
Hèn chi ngày rút ngắn
Để đêm thật đằm sâu
Không rực rỡ sắc màu
Như xuân tình rộn rã
Chẳng màu mè hoa lá
Như thu đượm vàng mơ
Hạ rát bỏng đợi chờ
Hâm vần thơ nguội ngắt
Chiều vội buông lật đật
Em đếm tuổi nhìn lui !
THÁNG 11 KHÔNG EM
Thơ: Trần Xuân Vì
Tháng mười một, lá bay về cuối phố
Không em rồi, mưa đổ ướt trời đông
Nắng nhạt nhòa sau những đợt mưa giông
Về khắc khoải cuối lòng anh vướng bận
Mưa dầm dề ướt tình anh ngơ ngẫn
Bong bóng vỡ rồi sao vẫn mãi tìm nhau
Hạt mưa nào kìm nén những nổi đau
Rơi xuống hết để thay màu nắng mới
Em bây giờ, xa không anh... vời vợi,
Tan mơ rồi, thôi hết đợi hết mong
Bởi vì mưa bong bóng đổi thay lòng
Gieo vụn vỡ, còn trông mong chi nữa
Tháng mười một, nhớ một lời đã hứa
Anh tìm về khơi lại nữa hồn đau
Một lần thôi, xin hứa mãi ngàn sau
Anh chôn kính chuỗi tình đau xuống phố
Anh nhạt nhòa trong từng cơn mưa đổ
Mắt cay nồng, hòa lẫn phố mưa đêm
Nếu có còn, quá khứ những ấm êm
Xin trả hết, bao êm đềm đã cũ.
THÁNG MƯỜI MỘT
Thơ: Ngọc Dung
Tháng mười một tiết trời xe xe lạnh
Cái nắng chiều làm hiu quạnh lòng ai
Gió khẽ đưa nhung nhớ một bờ vai
Hồn lạc lõng tiếng thở dài trăn trở
Mùa Đông về xếp mối tình vụn vỡ
Vào đáy con tim...đâu nỡ lìa xa
Chỉ tiếc rằng ngày ấy của đôi ta
Là ký ức nhạt nhòa nơi khóe mắt
Biết là xa sao tim mình đau thắt
Cố gượng cười khi ánh mắt nhìn nhau
Chia tay là chấm hết mối tình đầu
Chỉ còn lại sắc màu là đẹp nhất
Em đã trao anh..tình yêu chân thật
Trách làm gì nơi góc khuất con tim
Thà bỏ đi..anh cứ thế lặng im
Đừng tìm nữa ..hãy vùi chôn tất cả.
Ôi tháng mười một thân yêu ơi
Thu vàng theo lá rụng tơi bời
Tiễn biệt thu đi buồn vời vợi
Đông về lạnh lẽo lòng chơi vôi
Trống vắng nơi đây nào ai đợi
Cánh chim rã rời trong băng giá
Chân trời ảm đạm thuyền buông lơi
Sóng ru hồn biển nơi xa vời
Tháng Mười Một ơi chào em nhé
Ngày một tươi vui đầy mới mẻ
Hứa hẹn đong nhiều niềm hạnh phúc
Mùa xuân nắng ấm sẽ trở về.
Hiu hiu gió thoảng sớm chiều lay cây
Nắng trưa vàng nhạt heo may
Cúc vàng khoe sắc tháng ngày đợi mong
Cọ xanh xẻ lá cong cong
Tán xoè lấp ló nấp trong bóng tà
Chớm đông se lạnh chút mà
Bâng khuâng e ấp để ta nhớ mình.
chúc tất cả các bạn vui ve ấm áp và hạnh phúc.
Người tôi yêu.. bao giờ sẽ gặp lại
Để tôi buồn mòn mỏi đợi chờ ai ?
Mưa nắng bão dông... gầy guộc hình hài
Vẫn thủy chung , chờ nguời em nơi xa âý
Hiu hắt bên sông , canh tàn héo nụ
Biền biệt bao năm, tôi ở phương này ?
Thu lại thu, hàng lá rũ màu
Ai có thấu cho nỗi đau bến đợi?.
Tàu khuất xa tầm tay ta với
Bao đông chờ ngày nắng mới cùng ai?
Em yêu ơi
Sao mãi miệt mài?
Dòng ngăn cách, có phôi phai niềm nhớ?.
Trót đợi chờ, buồn mình phận lỡ
Tuổi thanh xuân!
Dang dở
Lá thu rơi
Thời gian nơi đây, ngày tháng muộn phiền
Mòn mắt biếc!
Buồn phận chưa .duyên tới ...
DPH. Berlin
( Gio Sport chúc các bạn có một tháng 11 thật ấm áp bên người yêu thương nhé! )
Tháng mười một rồi không hẹn nhau đi
Đừng dùng dằn như là hồi tháng chín
Đừng cố dấu tình yêu, đừng câm nín
Người ta cần nhau khi đông tới thật gần.
Tháng chín qua rồi, mình lỡ hẹn với nhau
Tháng mười đến cùng niềm đau chôn giấu
Giờ tháng mười một là tình yêu nung nấu
Đốt cháy đôi mình bằng muôn vạn khát khao.
Hy vọng đông này chúng mình sẽ có nhau !!!...
Gió mùa về trời sẽ lạnh bạn nhé, nhớ mặc áo ấm vào mỗi tối nó sẽ bảo vệ tốt cho sức khỏe của mình.
Chúc bạn có ngày Chủ nhật đầu tháng 11 nhiều niềm vui hen.
Hãy tâm sự thật với anh…
chứ đừng cất giấu
”Giờ tháng Mười Một... là tình yêu nung nấu
Đốt cháy đôi mình... bằng muôn vạn khát khao...”..."
Chúc mọi người gặt hái thành công của tháng nước rút cuối năm.....