Chúng tôi cũng xin cầu mong cho những người Chồng đã mất sớm siêu thoát về nơi miền cực lạc, còn những người ở lại sẽ nhanh chóng vượt qua nỗi đau, nỗi mất mát quá lớn này.
Thơ Khóc Chồng - Nỗi đau, nỗi nhớ, tiếc thương người Chồng đã mất (ảnh: internet) |
#01. (⇧)
CÁCH BIỆT ĐÔI ĐƯỜNG - Thơ: Kim Ánh
Anh mất rồi em gánh hết nỗi đau
Còn chi nữa mà mong cầu gặp lại
Duyên đang thắm sao nỡ rời xa mãi
Kẻ âm dương nay đã trái nghịch đường
Anh mất rồi em vò võ nhớ thương
Lá đang xanh sao vô thường lại thổi
Đành cướp mất người chồng chưa chăn gối
Để cô đơn trên muôn lối cuộc đời
Nơi khuê phòng nước mắt bẽ bàng rơi
Anh ra đi khi tuổi đời rất trẻ
Vành tang trắng em âu sầu lặng lẽ
Tiễn đưa anh trên đất mẹ quê nhà
Chết lặng người tin anh đã rời xa
Khi hạnh phúc rất gần mà em đợi
Nhưng bất hạnh đã vô tình tìm tới
Để con tim tan nát gởi xuống mồ.
Còn chi nữa mà mong cầu gặp lại
Duyên đang thắm sao nỡ rời xa mãi
Kẻ âm dương nay đã trái nghịch đường
Anh mất rồi em vò võ nhớ thương
Lá đang xanh sao vô thường lại thổi
Đành cướp mất người chồng chưa chăn gối
Để cô đơn trên muôn lối cuộc đời
Nơi khuê phòng nước mắt bẽ bàng rơi
Anh ra đi khi tuổi đời rất trẻ
Vành tang trắng em âu sầu lặng lẽ
Tiễn đưa anh trên đất mẹ quê nhà
Chết lặng người tin anh đã rời xa
Khi hạnh phúc rất gần mà em đợi
Nhưng bất hạnh đã vô tình tìm tới
Để con tim tan nát gởi xuống mồ.
Giọt nước mắt nhớ thương chồng đã mất (ảnh: internet) |
#02. (⇧)
MUỐN GỌI TIẾNG: CHỒNG ƠI! - Thơ: Nguyễn Thị Nguyệt
Chồng đâu rồi? Gọi hoài trong lạc lõng
Giữa đêm thâu thăm thẳm chẳng bóng hình
Chồng nơi nào? mà mãi cứ lặng thinh
Sao bỏ nửa cuộc tình không nuối tiếc
Lời thề xưa nói yêu em tha thiết
Mãi bên nhau luôn trinh tiết trọn đời
Mà bây giờ gối lẻ một mình thôi
Trong hoang hoải gọi chồng ơi! Nào thấy
Nửa cuộc tình chồng vội vàng bỏ đấy
Vội vàng đi chồng có thấy cô đơn
Đang yên vui sao bỗng chốc dỗi hờn
Để lại em nửa đường đời dang dở
Trách chi ai, trách cuộc đời phận số
Trách cho trời nỡ gieo cảnh chia ly
Để con đường kẻ ở nhớ người đi
Muốn gọi tiếng: chồng ơi! lấy gì gọi
Giữa đêm trường nhìn xa xăm tăm tối
Nhớ thương chồng miền cực lạc nơi nao
Giấc ngủ giờ có được như ngày nào
Đừng thức tỉnh mà lệ trào nhớ vợ
Đời cắt duyên nhưng tình ta còn nợ
Nhớ thương giờ gửi trọn kiếp ngàn sau
Dẫu cách biệt để lại vết thương đau
Hai nỗi nhớ vẫn khắc sâu,in mực
Hãy yên nghỉ và thiên thu tròn giấc
Đừng bận lòng, đừng buồn bực chồng ơi
Dù xa rời nơi góc bể, chân trời
Ta, mình vẫn mãi trọn đôi chồng vợ.
Giữa đêm thâu thăm thẳm chẳng bóng hình
Chồng nơi nào? mà mãi cứ lặng thinh
Sao bỏ nửa cuộc tình không nuối tiếc
Lời thề xưa nói yêu em tha thiết
Mãi bên nhau luôn trinh tiết trọn đời
Mà bây giờ gối lẻ một mình thôi
Trong hoang hoải gọi chồng ơi! Nào thấy
Nửa cuộc tình chồng vội vàng bỏ đấy
Vội vàng đi chồng có thấy cô đơn
Đang yên vui sao bỗng chốc dỗi hờn
Để lại em nửa đường đời dang dở
Trách chi ai, trách cuộc đời phận số
Trách cho trời nỡ gieo cảnh chia ly
Để con đường kẻ ở nhớ người đi
Muốn gọi tiếng: chồng ơi! lấy gì gọi
Giữa đêm trường nhìn xa xăm tăm tối
Nhớ thương chồng miền cực lạc nơi nao
Giấc ngủ giờ có được như ngày nào
Đừng thức tỉnh mà lệ trào nhớ vợ
Đời cắt duyên nhưng tình ta còn nợ
Nhớ thương giờ gửi trọn kiếp ngàn sau
Dẫu cách biệt để lại vết thương đau
Hai nỗi nhớ vẫn khắc sâu,in mực
Hãy yên nghỉ và thiên thu tròn giấc
Đừng bận lòng, đừng buồn bực chồng ơi
Dù xa rời nơi góc bể, chân trời
Ta, mình vẫn mãi trọn đôi chồng vợ.
#03. (⇧)
LÒNG NGƯỜI GÓA PHỤ - Thơ: Nguyễn Đình Thụy
Số trời định ngang đường đứt gánh
Đã lâu rồi gối lạnh phòng không
Gian truân bởi phận má hồng
Đương thì xuân sắc, men nồng đắm say
Từ kiếp trước duyên vay tình nợ
Để bây giờ cách trở người ơi
Chàng đi về chốn xa vời
Âm dương cách biệt đầy vơi cõi lòng
Hoa vẫn nở chờ ong hút mật
Tỏa ngát hương ngây ngất hàng đêm
Khát khao mãi đứng bên thềm
Chờ cơn gió thoảng dịu êm mỗi chiều
Cất trong dạ những điều cay đắng
Mong tháng ngày thầm lặng bình yên
Muốn quên đi nỗi ưu phiền
Mà tim đau thắt triền miên nhớ hoài
Sầu lẻ bóng nào ai thấu hiểu
Mái tranh nghèo vắng thiếu bờ vai
Then kia cứ bỏ chẳng cài
Canh trường thổn thức ngấn dài lệ tuôn
Heo may nhẹ thoảng luồn khe cửa
Khúc giao mùa chan chứa hồn thu
Hoàng hôn phủ kín sương mù
Đông buồn cô quạnh, âm u não nề.
Đã lâu rồi gối lạnh phòng không
Gian truân bởi phận má hồng
Đương thì xuân sắc, men nồng đắm say
Từ kiếp trước duyên vay tình nợ
Để bây giờ cách trở người ơi
Chàng đi về chốn xa vời
Âm dương cách biệt đầy vơi cõi lòng
Hoa vẫn nở chờ ong hút mật
Tỏa ngát hương ngây ngất hàng đêm
Khát khao mãi đứng bên thềm
Chờ cơn gió thoảng dịu êm mỗi chiều
Cất trong dạ những điều cay đắng
Mong tháng ngày thầm lặng bình yên
Muốn quên đi nỗi ưu phiền
Mà tim đau thắt triền miên nhớ hoài
Sầu lẻ bóng nào ai thấu hiểu
Mái tranh nghèo vắng thiếu bờ vai
Then kia cứ bỏ chẳng cài
Canh trường thổn thức ngấn dài lệ tuôn
Heo may nhẹ thoảng luồn khe cửa
Khúc giao mùa chan chứa hồn thu
Hoàng hôn phủ kín sương mù
Đông buồn cô quạnh, âm u não nề.
người góa phụ buồn, cô đơn (ảnh: internet) |
#04. (⇧)
KHÔNG ANH - Thơ: Minh Trang
Người đi chẳng nói một lời
Bỏ em ở lại đơn côi chốn này
Xót xa thân liễu yếu gầy
Bờ vai em dựa từ nay chẳng còn.
Xa anh lòng dạ héo hon
Âm dương cách biệt mỏi mòn nhớ nhung
Từ nay xa cách muôn trùng
Chẳng còn đâu nữa ngày cùng sánh đôi.
Anh đi con hóa mồ côi
Em thành góa phụ lẻ loi một mình
Lấy ai chia sẻ tâm tình
Tìm đâu để thấy bóng hình người xưa.
Bỏ em ở lại đơn côi chốn này
Xót xa thân liễu yếu gầy
Bờ vai em dựa từ nay chẳng còn.
Xa anh lòng dạ héo hon
Âm dương cách biệt mỏi mòn nhớ nhung
Từ nay xa cách muôn trùng
Chẳng còn đâu nữa ngày cùng sánh đôi.
Anh đi con hóa mồ côi
Em thành góa phụ lẻ loi một mình
Lấy ai chia sẻ tâm tình
Tìm đâu để thấy bóng hình người xưa.
#05. (⇧)
NGÀY BUỒN MẤT ANH - Thơ: Thanh Hằng
Đến ngày giỗ đau lòng em bật khóc
Gần mười năm trằn trọc nỗi nhớ thương
Giờ âm dương đã cách biệt đôi đường
Em buồn tủi mắt tràn vương dòng lệ
Muốn kìm nén nhưng mà sao không thể
Nghĩa vợ chồng đâu có dễ dàng quên
Bởi anh đi hạnh phúc chẳng lâu bền
Trách số phận đã gây nên nghiệt ngã
Xa cách biệt đường đời chia hai ngả
Em lặng thầm buồn bã sống cô đơn
Những đêm dài giấc ngủ vẫn chập chờn
Em nức nở đau từng cơn quặn thắt
Giờ vĩnh biệt kiếp sau ta gặp mặt
Sợi tơ hồng duyên nối ắt lại thành
Thắp hương trầm khấn nguyện đến hồn anh
Được yên giấc an lành nơi chín suối.
Gần mười năm trằn trọc nỗi nhớ thương
Giờ âm dương đã cách biệt đôi đường
Em buồn tủi mắt tràn vương dòng lệ
Muốn kìm nén nhưng mà sao không thể
Nghĩa vợ chồng đâu có dễ dàng quên
Bởi anh đi hạnh phúc chẳng lâu bền
Trách số phận đã gây nên nghiệt ngã
Xa cách biệt đường đời chia hai ngả
Em lặng thầm buồn bã sống cô đơn
Những đêm dài giấc ngủ vẫn chập chờn
Em nức nở đau từng cơn quặn thắt
Giờ vĩnh biệt kiếp sau ta gặp mặt
Sợi tơ hồng duyên nối ắt lại thành
Thắp hương trầm khấn nguyện đến hồn anh
Được yên giấc an lành nơi chín suối.
Khóc vì nỗi đau âm dương cách biệt (ảnh: internet) |
#06. (⇧)
TIỄN BIỆT - Thơ: Thảo Nguyên
Câu ước hẹn nay đành dang dở
Thuyết vô thường sao nỡ phân ly
Ta nào có lỗi lầm chi
Âm dương cách biệt sầu bi hỡi người
Anh nằm đó đơn côi lạnh lẽo
Khiến tim em khô héo từng ngày
Trời xanh kia hỡi có hay
Cớ sao lại nỡ đọa đày chúng con
Bao năm tháng mỏi mòn...chống chọi
Bệnh hiểm nghèo...mãi gọi tên anh
Ra đi khi tuổi còn xanh
Bao nhiêu mơ ước...tan thành gió mây
Từng giọt lệ rơi cay khóe mắt
Vết thương này...ai cắt mà sâu
Tưởng rằng sẽ mãi có nhau
Ngờ đâu đứt đoạn...thương đau ngập hồn.
Thuyết vô thường sao nỡ phân ly
Ta nào có lỗi lầm chi
Âm dương cách biệt sầu bi hỡi người
Anh nằm đó đơn côi lạnh lẽo
Khiến tim em khô héo từng ngày
Trời xanh kia hỡi có hay
Cớ sao lại nỡ đọa đày chúng con
Bao năm tháng mỏi mòn...chống chọi
Bệnh hiểm nghèo...mãi gọi tên anh
Ra đi khi tuổi còn xanh
Bao nhiêu mơ ước...tan thành gió mây
Từng giọt lệ rơi cay khóe mắt
Vết thương này...ai cắt mà sâu
Tưởng rằng sẽ mãi có nhau
Ngờ đâu đứt đoạn...thương đau ngập hồn.
(đang còn cập nhật..)
Hãy chia sẻ, bày tỏ nỗi đau của bạn ở phần bình luận bên dưới bài viết này nhé. Chúng tôi rất muốn nghe và chia sẻ nỗi buồn cùng bạn!..
( Ngày của anh 17.6 al )
Đã bảy mùa lá đổ .
Không có anh trên đời .
Trong căn nhà trống trải .
Lầm lũi chỉ mình em ....
Những đêm trời trở gió .
Một mình em chơi vơi .
Thương - nhớ anh nhiều lắm .
Anh ơi ! Anh có biết ....
Giờ âm - dương cách biệt .
Những kỉ niệm còn đây .
Vấn vương và nhung nhớ .
Mãi mãi không phai mờ ....
Cầu trời phật mong anh yên nghỉ nơi suối vàng .
Em , các con và các cháu luôn nhớ tới anh .
không có anh chia sẻ buồn vui
âm dương cách biệt đôi nơi
người ơi sao nỡ chọn đời xa em
nhớ anh lắm lệ hoen đôi mắt
trong lòng em réo rắt nỗi đau
thế là mãi mãi mất nhau
gối chăn lạnh lẽo đêm thâu đếm giờ
ta từng đã ước mơ nhiều lắm
được bên nhau duyên thắm tình nồng
em là vợ anh là chồng
được bên nhau mãi tình nồng thiên thu
rồi một ngày trời nổi phong ba bão táp
lá xanh đứt cánh dời xa
lòng đau như cắt anh à biết không
thôi đành ta hẹn kiếp sau
kiếp này duyên ngắn ta đành chia ly 😢