chùm thơ tạm biệt tháng 10 (ảnh: internet) |
#01. (⇧)
LÀM BẠN VỚI MÙA ĐÔNG - Thơ: Nguyễn Đình Huân
Tháng mười đi mang theo cả mùa thu.
Bỏ riêng ta kẻ lãng du ở lại.
Đông đã về bến sông vàng hoa cải.
Gió bấc lùa cho hoang hoải tình ta.
Theo mùa thu em cũng bỏ đi xa.
Bỏ dòng sông nơi quê nhà hoang vắng.
Mặc ai cô đơn ngậm ngùi cay đắng.
Hoa cúc vàng cứ thầm lặng đơm bông.
Ai tiễn đâu mà sáo cũng sang sông.
Có phải chăng do chiếc lồng đã chật.
Ta biết em ơi đó là sự thật.
Khi chia tay là ta mất nhau rồi.
Em theo người đi tới cuối chân trời.
Bỏ lại mình ta chơi vơi nỗi nhớ.
Mùa thu tàn khi kẻ đi người ở.
Gió đông lùa tình ta lỡ dở dang.
Tháng mười đi cuốn theo lá thu vàng.
Tháng mười một gió bấc mang đông tới.
Người đi xa ta nhớ thương vời vợi.
Hắt hiu buồn làm bạn với mùa đông.
Bỏ riêng ta kẻ lãng du ở lại.
Đông đã về bến sông vàng hoa cải.
Gió bấc lùa cho hoang hoải tình ta.
Theo mùa thu em cũng bỏ đi xa.
Bỏ dòng sông nơi quê nhà hoang vắng.
Mặc ai cô đơn ngậm ngùi cay đắng.
Hoa cúc vàng cứ thầm lặng đơm bông.
Ai tiễn đâu mà sáo cũng sang sông.
Có phải chăng do chiếc lồng đã chật.
Ta biết em ơi đó là sự thật.
Khi chia tay là ta mất nhau rồi.
Em theo người đi tới cuối chân trời.
Bỏ lại mình ta chơi vơi nỗi nhớ.
Mùa thu tàn khi kẻ đi người ở.
Gió đông lùa tình ta lỡ dở dang.
Tháng mười đi cuốn theo lá thu vàng.
Tháng mười một gió bấc mang đông tới.
Người đi xa ta nhớ thương vời vợi.
Hắt hiu buồn làm bạn với mùa đông.
#02. (⇧)
MƯA THÁNG MƯỜI - Thơ: Huyền Mến
Cuối tháng mười lớt phớt hạt mưa bay
Thời tiết đổi thay hay lòng người thay đổi?
Hạt mưa bay có làm ai lạc lối?
Để trong lòng ai bối rối tim đau.
Cuối tháng mười có những trận mưa mau
Từng hạt mưa rơi mang mối sầu muôn kiếp.
Chẳng còn đâu những ngày yêu tha thiết
Cũng chẳng còn những quyết liệt,đam mê.
Cuối tháng mười tim bỗng lạnh tái tê
Khi hiện tại không lối về...khuya sớm.
Hạnh phúc xa xưa...nụ hồng xuân vừa chớm
Nay lụi tàn khi mới chớm men say.
Cuối tháng mười tim bỗng thấy lung lay
Thấy xốn xang khi mưa bay ngoài phố.
Nhớ thương ai mà lòng không dám ngỏ?
Mắt nhung buồn...suối lệ nhỏ đêm Đông.
Cuối tháng mười ai đó có biết không
Đông lạnh lắm...chiếc chăn bông có ấm?
Lời nguyền xưa...bây giờ em mới thấm
Ở phương nào...anh có̃ thấm không anh?
Thời tiết đổi thay hay lòng người thay đổi?
Hạt mưa bay có làm ai lạc lối?
Để trong lòng ai bối rối tim đau.
Cuối tháng mười có những trận mưa mau
Từng hạt mưa rơi mang mối sầu muôn kiếp.
Chẳng còn đâu những ngày yêu tha thiết
Cũng chẳng còn những quyết liệt,đam mê.
Cuối tháng mười tim bỗng lạnh tái tê
Khi hiện tại không lối về...khuya sớm.
Hạnh phúc xa xưa...nụ hồng xuân vừa chớm
Nay lụi tàn khi mới chớm men say.
Cuối tháng mười tim bỗng thấy lung lay
Thấy xốn xang khi mưa bay ngoài phố.
Nhớ thương ai mà lòng không dám ngỏ?
Mắt nhung buồn...suối lệ nhỏ đêm Đông.
Cuối tháng mười ai đó có biết không
Đông lạnh lắm...chiếc chăn bông có ấm?
Lời nguyền xưa...bây giờ em mới thấm
Ở phương nào...anh có̃ thấm không anh?
khung cảnh cuối tháng 10 (ảnh: internet) |
#03. (⇧)
CUỐI THÁNG MƯỜI - Thơ: Nguyễn Đình Huân
Cuối tháng mười rồi anh có về không.
Ở quê mình đã vào đông rồi đó.
Gió bấc sương mù đang về trước ngõ.
Lửa đốt đồng đã cháy đỏ chiều đông.
Con đò xưa vẫn nằm cạnh bến sông.
Hoa cải vàng đã nở bông trong gió.
Về đi anh mình bước đi trên cỏ.
Tay trong tay trên lối nhỏ vào đời.
Như ngày xưa ta cùng học cùng chơi.
Cùng bắt bướm cùng tập bơi thân chuối.
Ngắt hoa cải mình giả làm đám cưới.
Sánh vai nhau ta đi dưới ánh chiều.
Em thẹn thùng khi anh nói lời yêu.
Má em hồng dáng yêu kiều tha thướt.
Vẫn không quên lời đôi ta nguyện ước.
Mong một ngày hai đứa được nên đôi.
Anh ra đi về phương ấy xa xôi.
Cũng đã qua mấy mùa rồi hoa cải.
Bến sông quê đông về buồn hoang hoải.
Sao người đi, đi xa mãi không về.
Ở quê mình đã vào đông rồi đó.
Gió bấc sương mù đang về trước ngõ.
Lửa đốt đồng đã cháy đỏ chiều đông.
Con đò xưa vẫn nằm cạnh bến sông.
Hoa cải vàng đã nở bông trong gió.
Về đi anh mình bước đi trên cỏ.
Tay trong tay trên lối nhỏ vào đời.
Như ngày xưa ta cùng học cùng chơi.
Cùng bắt bướm cùng tập bơi thân chuối.
Ngắt hoa cải mình giả làm đám cưới.
Sánh vai nhau ta đi dưới ánh chiều.
Em thẹn thùng khi anh nói lời yêu.
Má em hồng dáng yêu kiều tha thướt.
Vẫn không quên lời đôi ta nguyện ước.
Mong một ngày hai đứa được nên đôi.
Anh ra đi về phương ấy xa xôi.
Cũng đã qua mấy mùa rồi hoa cải.
Bến sông quê đông về buồn hoang hoải.
Sao người đi, đi xa mãi không về.
Đông về rồi ta hò hẹn tương lai
Chung tay nắm và kề vai gánh vác
Tháng mười xa ... Lời thơ cùng ý nhạc
Cứ dồn về để ngơ ngác lòng ai?
#04. (⇧)
CHIA TAY THÁNG 10 - Thơ: Khánh Huyền
Ta lại chia tay nhé tháng Mười ơi
Bỏ lại hết nụ cười bao lần gặp
Cùng đêm vắng ngắm vì sao tay chắp
Cầu nguyện rằng sẽ cùng bắc cầu yêu
Bỏ lại đây, bao phút đợi từng chiều
Hoàng hôn ghé, gọi kêu tên người mãi
Ngắm liễu rủ, giơ ngón tay mềm mại
Làm hoa cài, cho mái tóc thêm xinh
Cùng bao nhiêu kỷ niệm của ta mình
Theo em bước, từ bình minh vừa rạng
Cho tới lúc bầu trời không tia sáng
Đêm sang dần lảng vảng một vì sao
Tháng Mười đi, mưa tuôn chảy rì rào
Ướt mắt nhớ, dạ xuyến xao đến vậy
Bỏ hoa Sữa hương còn thơm lắm đấy
Cả vườn tình, run rẩy sợ Đông sang
Bước bước đi, mà lòng chẳng nhẹ nhàng
Môi đắng chát lệ hai hàng rơi đổ
Đông lạnh giá buốt tim như mỗi độ
Chia tay rồi ôm nỗi khổ đớn đau
Đành lặng thầm, hẹn ước tới mùa sau
Về vườn ái, xây lầu tình hạnh phúc
Nghe nhỏ nhẹ tiếng con tim thúc dục
Nắm chặt tay, ngã ngục xõa vào lòng.
Bỏ lại hết nụ cười bao lần gặp
Cùng đêm vắng ngắm vì sao tay chắp
Cầu nguyện rằng sẽ cùng bắc cầu yêu
Bỏ lại đây, bao phút đợi từng chiều
Hoàng hôn ghé, gọi kêu tên người mãi
Ngắm liễu rủ, giơ ngón tay mềm mại
Làm hoa cài, cho mái tóc thêm xinh
Cùng bao nhiêu kỷ niệm của ta mình
Theo em bước, từ bình minh vừa rạng
Cho tới lúc bầu trời không tia sáng
Đêm sang dần lảng vảng một vì sao
Tháng Mười đi, mưa tuôn chảy rì rào
Ướt mắt nhớ, dạ xuyến xao đến vậy
Bỏ hoa Sữa hương còn thơm lắm đấy
Cả vườn tình, run rẩy sợ Đông sang
Bước bước đi, mà lòng chẳng nhẹ nhàng
Môi đắng chát lệ hai hàng rơi đổ
Đông lạnh giá buốt tim như mỗi độ
Chia tay rồi ôm nỗi khổ đớn đau
Đành lặng thầm, hẹn ước tới mùa sau
Về vườn ái, xây lầu tình hạnh phúc
Nghe nhỏ nhẹ tiếng con tim thúc dục
Nắm chặt tay, ngã ngục xõa vào lòng.
rừng lá những ngày cuối tháng 10 (ảnh: internet) |
#05. (⇧)
THÁNG MƯỜI ƠI - Thơ: Tuyến Nguyễn
Thu đã tàn ai níu kéo buồn vui
Dấu kỷ niệm vào trang đời qúa khứ
Tháng mười ơi có một thời để nhớ
Mùa đông về ai còn có nhớ mong
Giữa cuộc đời bề bộn những riêng chung
Mùa đông đến những lá vàng rụng xuống
Nghe đâu đây dải sương chiều đến sớm
Cơn mưa đêm tiễn biệt khóc giao mùa
Thu đang tàn réo gọi những ngày xưa
Nắng hoen ố vương nỗi buồn tiễn biệt
Mùa đi qua ta vẫn còn luyến tiếc
Chút hương lòng nhung nhớ cứ chênh chao
Tháng mười đi có biết những khát khao
Như ngọn lửa vẫn bùng lên sáng mãi
Đông đang đến với nỗi buồn khắc khoải
Ta mơ hoài giọt nắng tiễn mùa thu.
Dấu kỷ niệm vào trang đời qúa khứ
Tháng mười ơi có một thời để nhớ
Mùa đông về ai còn có nhớ mong
Giữa cuộc đời bề bộn những riêng chung
Mùa đông đến những lá vàng rụng xuống
Nghe đâu đây dải sương chiều đến sớm
Cơn mưa đêm tiễn biệt khóc giao mùa
Thu đang tàn réo gọi những ngày xưa
Nắng hoen ố vương nỗi buồn tiễn biệt
Mùa đi qua ta vẫn còn luyến tiếc
Chút hương lòng nhung nhớ cứ chênh chao
Tháng mười đi có biết những khát khao
Như ngọn lửa vẫn bùng lên sáng mãi
Đông đang đến với nỗi buồn khắc khoải
Ta mơ hoài giọt nắng tiễn mùa thu.
#06. (⇧)
GÓI LẠI MÙA THU - Thơ: Dung Nguyên
Tháng mười ơi! Ta xin gói lại
Cả ân tình giữ mãi trong tim.
Tiễn thu về với bình yên
Đón chào đông tới, trinh nguyên lại về.
Xin gói lại một thời nhung nhớ
Phút ban đầu bỡ ngỡ thu sang.
Chòm mây lơ lửng lang thang
Thinh không chót vót, ánh trăng dịu dàng.
Vườn xinh hoa cúc đổ vàng
Trống trường giục giã rộn ràng bước chân.
Gói lại cả ánh trăng ngần
Đêm thu dát bạc sông Ngân xa vời.
Gói lại giây phút chơi vơi
Ánh nhìn bối rối một thời đã qua.
Gói lại xao xuyến thiết tha
Tháng chờ năm đợi kết hoa một ngày.
Gói lại cơn gió heo may
Kéo theo chiếc lá vàng bay khắp đường.
Tháng mười gửi nhớ gửi thương
Rưng rưng kỉ niệm vấn vương đó người!
Hình như... đông đã tới rồi?
Trời se se lạnh, gió trời ngao du...
Cả ân tình giữ mãi trong tim.
Tiễn thu về với bình yên
Đón chào đông tới, trinh nguyên lại về.
Xin gói lại một thời nhung nhớ
Phút ban đầu bỡ ngỡ thu sang.
Chòm mây lơ lửng lang thang
Thinh không chót vót, ánh trăng dịu dàng.
Vườn xinh hoa cúc đổ vàng
Trống trường giục giã rộn ràng bước chân.
Gói lại cả ánh trăng ngần
Đêm thu dát bạc sông Ngân xa vời.
Gói lại giây phút chơi vơi
Ánh nhìn bối rối một thời đã qua.
Gói lại xao xuyến thiết tha
Tháng chờ năm đợi kết hoa một ngày.
Gói lại cơn gió heo may
Kéo theo chiếc lá vàng bay khắp đường.
Tháng mười gửi nhớ gửi thương
Rưng rưng kỉ niệm vấn vương đó người!
Hình như... đông đã tới rồi?
Trời se se lạnh, gió trời ngao du...
tạm biệt tháng 10 giao mùa (ảnh: internet) |
#07. (⇧)
TẠM BIỆT THÁNG 10 - Thơ: Thu Hà
Tháng mười qua gác lại những buồn vui
Bao kỷ niệm cũng chôn vùi dĩ vãng
Tạm biệt nhé mùa thu đầy lãng mạn
Đón đông sang cùng những áng thơ hồng!
Trên bước đường nhiều lắm những gai chông
Em sẽ cố vững lòng không gục ngã
Tìm niềm vui cho tâm hồn êm ả
Nở nụ cười thong thả sống an nhiên!
Mùa đông sang em sẽ chẳng ưu phiền
Mặc mưa gió ngoài hiên đang giá lạnh
Tự sưởi ấm...trang điểm mình lóng lánh
Sống chan hòa khỏe mạnh dệt vần thơ!
Tháng mới rồi còn đó những mong chờ
Em sẽ viết những ước mơ vào giấy
Hát bài ca thỏa đam mê trỗi dậy
Luôn tự tin lộng lẫy với cuộc đời!
Bao kỷ niệm cũng chôn vùi dĩ vãng
Tạm biệt nhé mùa thu đầy lãng mạn
Đón đông sang cùng những áng thơ hồng!
Trên bước đường nhiều lắm những gai chông
Em sẽ cố vững lòng không gục ngã
Tìm niềm vui cho tâm hồn êm ả
Nở nụ cười thong thả sống an nhiên!
Mùa đông sang em sẽ chẳng ưu phiền
Mặc mưa gió ngoài hiên đang giá lạnh
Tự sưởi ấm...trang điểm mình lóng lánh
Sống chan hòa khỏe mạnh dệt vần thơ!
Tháng mới rồi còn đó những mong chờ
Em sẽ viết những ước mơ vào giấy
Hát bài ca thỏa đam mê trỗi dậy
Luôn tự tin lộng lẫy với cuộc đời!
TẠM BIỆT THÁNG 10
Liêm Thanh
Hết tháng mười... ta buông bỏ buồn vui
Bao khắc khoải chôn vùi vào dĩ vãng
Chia tay nhé ! Mùa thu đầy lãng mạn
Đón đông về cùng những khoảng trời xanh
Mong cuộc đời cũng thật đẹp như tranh
Dẫu cuộc sống vẫn muôn màu sáng tối
Ta dang tay .. và không hề từ chối
Miệng mãi cười như một đóa hoa tươi.
#08. (⇧)
HẸN MÙA SAU GẶP NHÉ - Thơ: Sơn Nguyễn
Nắng hanh vàng trước ngõ
Cơn gió nhỏ vừa qua
Chiếc lá bay là đà
Phôi pha những ngày cũ.
Không còn Thu ủ rũ
Lối phủ bao lá vàng.
Mây hồng thôi lang thang,
Khi mùa Đông đang đến.
Một thời từng yêu mến
Bỏ bến bỏ mộng mơ.
Bỏ ngày tháng nên thơ
Đành chờ thêm năm nữa.
Nắng hanh vàng trước cửa
Sắp sửa nói giã từ
Gió như vẻ lừ đừ
Lá thư trao từ biệt.
Thu buồn rồi rên xiết
Mải miết giờ chẳng còn.
Dấu ấn mối tình son
Lối mòn rồi hoang vắng.
Sao tháng Mười quá ngắn?
Tay trắng vào đêm nay
Bên thềm ai cùng say
Lá bay trong nắng mới.
Không mong cũng vội tới
Tháng Mười một đây rồi.
Tháng Mười giờ xa xôi
Đôi môi đi cùng gió.
Lập Đông đang lấp ló
Chẳng có gì cho ta.
Tháng Mừơi giờ đã xa
Hẹn mùa sau gặp nhé.
Cơn gió nhỏ vừa qua
Chiếc lá bay là đà
Phôi pha những ngày cũ.
Không còn Thu ủ rũ
Lối phủ bao lá vàng.
Mây hồng thôi lang thang,
Khi mùa Đông đang đến.
Một thời từng yêu mến
Bỏ bến bỏ mộng mơ.
Bỏ ngày tháng nên thơ
Đành chờ thêm năm nữa.
Nắng hanh vàng trước cửa
Sắp sửa nói giã từ
Gió như vẻ lừ đừ
Lá thư trao từ biệt.
Thu buồn rồi rên xiết
Mải miết giờ chẳng còn.
Dấu ấn mối tình son
Lối mòn rồi hoang vắng.
Sao tháng Mười quá ngắn?
Tay trắng vào đêm nay
Bên thềm ai cùng say
Lá bay trong nắng mới.
Không mong cũng vội tới
Tháng Mười một đây rồi.
Tháng Mười giờ xa xôi
Đôi môi đi cùng gió.
Lập Đông đang lấp ló
Chẳng có gì cho ta.
Tháng Mừơi giờ đã xa
Hẹn mùa sau gặp nhé.
#09. (⇧)
TẠM BIỆT THÁNG 10 - Thơ: An Nhiên
Em tạm biệt tháng mười bằng câu chữ vu vơ
Đi tìm lại nụ cười ngu ngơ.. ngày ngắn vội
Đông chớm sang cứ ngập ngừng.. bối rối
Gió trở mùa rồi.. ai đó mặc ấm chưa ???
Tháng mười cùng em ấp ủ nhớ mong thừa
Nhớ hương sữa nồng nàn trưa nhạt nắng
Nhớ ngõ quen.. đêm buông dài.. quạnh vắng
Nhớ vòng tay.. ôm ấp những hẹn thề
Chia xa tháng mười.. em lầm lũi tìm về
Đón đông sang.. câu ước thề làng lỡ
Bỏ nụ hồn ngọt ngào xưa.. dang dở
Vẫn nồng nàn.. vương nhịp thở.. tình ai
Thu đi rồi.. hoang hoải cánh hoa phai
Cơn mưa phùn.. hờn giận ai.. khẽ trách
Lạnh.. vắng.. chông chênh giữa hai miền xa cách
Nhớ và thương.. thương nhớ.. cứ đan cài..
Tháng mười xa rồi.. Đông ước hẹn cùng ai..
Đi tìm lại nụ cười ngu ngơ.. ngày ngắn vội
Đông chớm sang cứ ngập ngừng.. bối rối
Gió trở mùa rồi.. ai đó mặc ấm chưa ???
Tháng mười cùng em ấp ủ nhớ mong thừa
Nhớ hương sữa nồng nàn trưa nhạt nắng
Nhớ ngõ quen.. đêm buông dài.. quạnh vắng
Nhớ vòng tay.. ôm ấp những hẹn thề
Chia xa tháng mười.. em lầm lũi tìm về
Đón đông sang.. câu ước thề làng lỡ
Bỏ nụ hồn ngọt ngào xưa.. dang dở
Vẫn nồng nàn.. vương nhịp thở.. tình ai
Thu đi rồi.. hoang hoải cánh hoa phai
Cơn mưa phùn.. hờn giận ai.. khẽ trách
Lạnh.. vắng.. chông chênh giữa hai miền xa cách
Nhớ và thương.. thương nhớ.. cứ đan cài..
Tháng mười xa rồi.. Đông ước hẹn cùng ai..
#10. (⇧)
TIỄN THÁNG MƯỜI - Thơ: Thu Sám
Tiễn tháng mười ..hay giã biệt mùa thu
Mà đông đến vội giăng mù khắp ngã
Cành trơ trụi đâu rồi những chiếc lá ?
Ánh trăng buồn nhàn nhạt quá người ơi !
Tiễn tháng mười ..cho nỗi nhớ chơi vơi
Biết không thể giữ bên đời thu mãi
Lòng xao xuyến làm bước chân chậm lại
Cố kiếm tìm chút hương ái nồng say
Tiễn tháng mười ..se se lạnh bàn tay
Chưa kịp nắm sắc vàng phai rơi rụng
Ngọn bấc thổi vần thơ chùn nao núng
Phút giao mùa anh lúng túng lời yêu
Tiễn tháng mười lắng đọng dạ cô liêu
Nơi bến hẹn cả góc chiều buông buốt
Muốn nhìn thấy dáng hình nào quen thuộc
Và được nghe giọng đã buộc hồn mình
Tiễn tháng mười
Cho tuyết phủ lung linh
Nhờ băng giá
Ướp mối tình ..tươi sắc.
Mà đông đến vội giăng mù khắp ngã
Cành trơ trụi đâu rồi những chiếc lá ?
Ánh trăng buồn nhàn nhạt quá người ơi !
Tiễn tháng mười ..cho nỗi nhớ chơi vơi
Biết không thể giữ bên đời thu mãi
Lòng xao xuyến làm bước chân chậm lại
Cố kiếm tìm chút hương ái nồng say
Tiễn tháng mười ..se se lạnh bàn tay
Chưa kịp nắm sắc vàng phai rơi rụng
Ngọn bấc thổi vần thơ chùn nao núng
Phút giao mùa anh lúng túng lời yêu
Tiễn tháng mười lắng đọng dạ cô liêu
Nơi bến hẹn cả góc chiều buông buốt
Muốn nhìn thấy dáng hình nào quen thuộc
Và được nghe giọng đã buộc hồn mình
Tiễn tháng mười
Cho tuyết phủ lung linh
Nhờ băng giá
Ướp mối tình ..tươi sắc.
#11. (⇧)
GỬI LẠI THÁNG MƯỜI - Thơ: Đức Lê
Tháng mười buồn gọi mãi gió đông sang
Thu hối hả gom hành trang tạm biệt
Giữa khuya vắng phong cầm ai da diết
Khúc tơ đồng tha thiết vọng cố nhân
Câu thơ yêu cố gạn ghép mấy vần
Gom vụn vỡ của đôi lần phận hẩm
Làm miếng ghép cho bài thơ duyên thắm
Chẳng thể ngờ con tạo lắm trái ngang
Em bên người để thu cuối võ vàng
Vui hạnh phúc chẳng màng ai đau xót
Quyên lời hứa khi tình nồng dịu ngọt
Quắt quay lòng đắng đót gió mưa bay
Đêm đông về rượu rót giấc tỉnh say
Tròng trành nhớ trong cuồng quay hư ảo
Bao đêm vắng lòng nổi cơn giông bão
Giận lòng người nỡ điên đảo buồn thay
Nghiêng đất trời lệ ướt đẫm tràn tay
Câu thương nhớ đành mượn vay người lạ
Tình gió cuốn ...đôi mình đi ... xa quá
Nợ kiếp này ...đành hẹn ..trả kiếp sau ..
Khúc tình thu lạc lối bạc phai màu
Em bước tiếp .. anh quay đầu trở lại
Theo cơn gió làm lá thu rơi mãi
Về chốn xưa hoang hoải một tình yêu.
Thu hối hả gom hành trang tạm biệt
Giữa khuya vắng phong cầm ai da diết
Khúc tơ đồng tha thiết vọng cố nhân
Câu thơ yêu cố gạn ghép mấy vần
Gom vụn vỡ của đôi lần phận hẩm
Làm miếng ghép cho bài thơ duyên thắm
Chẳng thể ngờ con tạo lắm trái ngang
Em bên người để thu cuối võ vàng
Vui hạnh phúc chẳng màng ai đau xót
Quyên lời hứa khi tình nồng dịu ngọt
Quắt quay lòng đắng đót gió mưa bay
Đêm đông về rượu rót giấc tỉnh say
Tròng trành nhớ trong cuồng quay hư ảo
Bao đêm vắng lòng nổi cơn giông bão
Giận lòng người nỡ điên đảo buồn thay
Nghiêng đất trời lệ ướt đẫm tràn tay
Câu thương nhớ đành mượn vay người lạ
Tình gió cuốn ...đôi mình đi ... xa quá
Nợ kiếp này ...đành hẹn ..trả kiếp sau ..
Khúc tình thu lạc lối bạc phai màu
Em bước tiếp .. anh quay đầu trở lại
Theo cơn gió làm lá thu rơi mãi
Về chốn xưa hoang hoải một tình yêu.
#12. (⇧)
TẠM BIỆT THÁNG MƯỜI - Thơ: Hương Thanh Nguyễn
Tháng mười hết tháng mười đi
Đông heo đã đến lạnh tê cả người
Thu đi đông đến việc trời
Anh đi - đi mãi để đời tái tê
Đêm nay heo hút đông về
Lạnh leo lẻo lạnh buồn lê lết buồn
Nằm nghe giọt nhớ rớt tuôn
Nhức trong gan ruột lệ tuồn tuột rơi
Tháng mười tạm biệt thu rồi
Để sang mười một ta ngồi nhớ ai ..?
Nửa ta người cứ phôi phai
Nửa người ta mãi ôm hoài trong tim
Cố chèn nỗi nhớ lặng chìm
Cố khâu chỗ rách với kim thánh thần
Để cho vết xước mau lành
Để cho yêu nhớ hắn đanh thép tình
Đàn bà chẳng chút trắng trinh
Dễ gì nhận được mối tình trắng trong
Thôi thì đừng nữa ước mong
Tự ta chung thủy với lòng tình ta
Thu - đông đi hết xuân qua
Riêng ta cứ mãi thăng hoa một mình
Chỉ đông mới rét hành tinh
Riêng ta - lạnh buốt một mình quanh năm
Đêm nay lót lại chỗ nằm
Trói chặt nỗi nhớ khỏi hăm hở chờ
Con tình xin vịn vào thơ
Khỏi mà chếnh choáng mà đờ đẩn ra.!
Đông heo đã đến lạnh tê cả người
Thu đi đông đến việc trời
Anh đi - đi mãi để đời tái tê
Đêm nay heo hút đông về
Lạnh leo lẻo lạnh buồn lê lết buồn
Nằm nghe giọt nhớ rớt tuôn
Nhức trong gan ruột lệ tuồn tuột rơi
Tháng mười tạm biệt thu rồi
Để sang mười một ta ngồi nhớ ai ..?
Nửa ta người cứ phôi phai
Nửa người ta mãi ôm hoài trong tim
Cố chèn nỗi nhớ lặng chìm
Cố khâu chỗ rách với kim thánh thần
Để cho vết xước mau lành
Để cho yêu nhớ hắn đanh thép tình
Đàn bà chẳng chút trắng trinh
Dễ gì nhận được mối tình trắng trong
Thôi thì đừng nữa ước mong
Tự ta chung thủy với lòng tình ta
Thu - đông đi hết xuân qua
Riêng ta cứ mãi thăng hoa một mình
Chỉ đông mới rét hành tinh
Riêng ta - lạnh buốt một mình quanh năm
Đêm nay lót lại chỗ nằm
Trói chặt nỗi nhớ khỏi hăm hở chờ
Con tình xin vịn vào thơ
Khỏi mà chếnh choáng mà đờ đẩn ra.!
Các bạn vừa xem qua những vần thơ tình cuối tháng 10 thật hay và tâm trạng, những sáng tác mới hơn sẽ được iini.net cập nhật sớm nhất. Hãy chia sẻ cảm xúc của bạn về những ngày cuối tháng 10 ở phần bình luận bên dưới nhé!..
Tháng 11, tháng đầu đông...
Có chút nắng , chút gió , chút se lạnh và chút man mác buồn
Là thời điểm dễ tạo ra cho người ta những
khoảng lặng để suy nghĩ - để yêu thương - để hoài niệm
Hay đơn giản chỉ là để đến với những cảm giác bình yên
Hãy xua tan những muộn phiền
Cuời thật tươi đón chào ngày tháng mới an
lành .may mắn nhé ....
Anh nhớ ngày nao ... Tháng mười thu ấy !
Ta cùng em yêu , vui lẩy thơ tình .
Say đắm hương yêu , mình mãiong chờ.
Dẫu xa xăm ... Trang thơ nối nhịp cầu !
Bảo trăn trở ... Gửi gắm bởi hồn thơ .
Của tình ta , luôn trong sáng đợi chờ .
Tình yêu hỡi , anh vẫn mơ hạnh phúc .
Tháng mười về ... Lại thúc dục con tim !
Nỗi nhớ nhung ... Đắm chìm nơi bể mộng !
Trao nụ hôn nồng , nóng bỏng đắm say .
Về bên em , cho thỏa nỗi vơi đầy .
Mãi yêu thương ... Cho tình thắm duyên đời !
Bạn lòng hỡi ... Tháng mười ngày mong đợi.
Trong hò hẹn , phơi phới mối tình si.
Anh vẫn yêu , yêu những gì em có .
Trang thơ ngỏ ... Ánh trăng tỏ nỗi niềm !
Tháng mười đi trong nắng chiều nay
Heo may lạnh vừa thay mầu nắng
Mây nhẹ trôi khoảng trời phẳng lặng
Hoa cúc vàng cũng tặng mùi hương!
Chờ đông sang nắng vàng rực rỡ
Chào thu đi nỗi nhớ vương đầy
Dáng em yêu đôi mắt hao gầy
Đêm tháng mười tràn vào trong mộng!
Tháng mười đi ta nhớ miên man
Một bóng hình mang vào nỗi nhớ
Để đêm dài mình ta trăn trở
Gom lời thơ gợi nhớ bóng hình!
Em xinh tươi trong những nụ cười
Chào tạm biệt tháng mười đi nhé
Đón em về vui vẻ bên nhau
Cho duyên mình thắm quện trầu cau!
Đón đông về ta sẽ cưới nhau
Tình son sắt trước sau em nhé!
Tg: ĐT
Ngọc kỳ29/10/2018
Tạm biệt nhau rồi, lời thương nhớ trên môi
Cô gái tháng Mười ơi, mang bao niềm diệu vợi
Những con đường đi qua với từng chiều mong đợi
Bóng nắng dập dờn, chấp chới phía bờ xa...
Tạm biệt em, cô gái của hôm qua
Sao em chẳng giang tay níu mùa thu ở lại
Để gió lạnh cứ tràn về hoang hoải
Lạnh cả giấc mơ hoa đang mê mải tìm về...
Tạm biệt những niềm vui nhỏ bé đam mê
Nâng niu ước mơ lặng riêng cháy lửa
Để bước chân vượt qua ngày dang dở
Với bao niềm trăn trở giữa buồn, vui...
Tạm biệt em, cô gái của lòng tôi
Em mang cả tình yêu vừa thắp lửa
Nụ cười ngày xanh như héo tàn một nửa
Nửa dại khờ còn lại bỗng bơ vơ
Tạm biệt tháng Mười, gửi nỗi nhớ vào thơ !
**********@
Một chuyện buồn có thể đến trăm năm
Như chuyện tình tằm làm đau lòng kén
Ai ?........hong tơ để làm ta lỡ hẹn
Một cuộc tình chưa thể gọi là yêu .
Có mối tình đã chôn vào huyệt lạnh
Cố để quên mà ta mãi vẫn tìm
Ai là người làm tim ta đau nhức
Tháng mười đi ký ức lại quay về .
Ai làm ta say trong nhưng cơn mê
Trong giấc ngũ vẫn mơ hoài gọi mãi
Tháng mười đi sao người không trở lại
DẠ KHÚC SẦU xé nát trái tim đau .
Để bây giờ nỗi nhớ có còn đâu
Và gọi mãi tiếng đau về ký ức
Em vẫn biết anh yêu em rất thực
Gió chiều hoang thăm thẳm vực yêu thương .!!
Mẹ sinh nó ở quê vào sáng thu se lạnh - Phố Ẻn!
Câu cả cổ theo nó suốt năm tháng ấu thơ:
"Sông Thao nước đục người đen
Ai lên phố Ẻn thì quên đường về"
Nó không ở quê như mọi người vì phải theo Mẹ đi dạy học tít tận một vùng xa nhà. Nhưng những ngày tháng Mười hàng năm khi nó dần lớn khôn vẫn đủ để nó thấy lòng xao xuyến khi gió mùa về...
Quê... Ai cũng nhớ mỗi khi xa. Nó không ngoại lệ. Nơi ông bà nội ngoại, tổ tiên, cô dì chú bác...đón đưa, nơi cổng đình rêu phong ngày cũ là bãi xem chiếu bóng mỗi dịp hội hè, nơi bãi bờ xanh mướt những vạt ngô khoai vẫn luôn khắc sâu trong tâm trí nó.
Bảng lảng...Quắt quay. Nó vẫn gặp những cảnh cũ, người cũ trong mơ...
Nhớ dì!
Ngày nhỏ, mỗi mùa hè là nó lẽo đẽo theo bà dì đi buôn gà tàu chuyến vùng mạn ngược.
Nắng ran, mồ hôi đầm đìa, khệ nệ khiêng cả bu gà to đùng quẳng ngang đường sắt để trốn tiền cước hàng.
Nhớ lần nó sơ ý làm một con gà trống to đùng ngạt thở khi bu chật nên bà dì cho vào tải dứa và nhờ nó xách lên tàu. Nó mắt tròn mắt dẹt khi nhìn bà dì hà hơi thổi ngạt mà đầu con gà vẫn nghẹo sang một bên. Hết cách...dì bảo nó lấy cái móc cân cắt tiết ngay lan can tàu để vớt vát bán cho hàng cơm phở.
May là dì nó khéo, kinh nghiệm buôn bán đầy mình nên nó không bị mắng mà đổi lại còn được mua cho mấy cái kem sau khi bà hàng phở nức nở khen gà quê ngon thế!
Nó biết tỏng cách bà dì nhồi chuối quá tay để kiếm thêm lợi nhuận chứ nắng nóng ngày ấy ăn thua gì so với bây giờ.
Quê - Nơi ai cũng muốn tìm về những khi làng có cỗ, có giỗ, có công có việc...!
Những buổi quây quần khi hội làng, những cái ôm bất chợt khi nhận ra nhau thật không còn gì vui bằng.
...
Đã lại sắp hết mùa Thu, cây ngoài đường rũ áo khoe lộc mới.
Kéo cao thêm cái séc áo khi gió lạnh sớm mai...
Sắp hết tháng Mười!
Nó đếm bước chân mình...
"Thu đến thu đi thu lại lại..."
Nỗi lòng con trẻ biết nào vơi!
Một chút ngọt để vừa thấy ngọt
Một chút yêu để được thấy thương
Một chút nhớ để đủ vấn vương
Một chút ...
Một chút thôi
Để thấy được vui !