Chùm Thơ tình Hoa Cải Vàng bên sông & mùa Đông yêu thương

6/10/18
(iini.net) Tuyển chọn những bài thơ tình Hoa cải vàng bên sông với những kỷ niệm về tình yêu đôi lứa. Những vần thơ nói lên nỗi niềm, hoài niệm của tác giả khi nhìn thấy sắc vàng của hoa cải trổ ngồng bên sông khi mùa đông đến.


Chùm Thơ tình Hoa Cải Vàng bên sông & mùa Đông yêu thương
tình thơ hoa cải vàng & mùa đông yêu thương (ảnh: internet)

#01. ()

HOA CỦA MÙA ĐÔNG - Thơ: Lê Tuấn

Bến sông xưa bông cải lại trổ ngồng
Thời gian chuyển cho mùa đông nào tới ?
Vàng mấy độ để lòng bao bối rối ?
Chốn hẹn hò...ngày vẫn đợi tìm nhau...

Nơi đã quen mà sao dạ nát nhàu
Hình bóng cũ còn đây...màu hoang vắng ?
Cõi tiềm thức tiếng ai cười trong nắng ?
Để bây giờ chết lặng giữa mùa thương !

Em quay lưng cho đời mãi vô thường
Bỏ anh lại...rẽ đường sang bến mới...
Bao cay đắng gieo lòng thêm chới với
Đau đớn nhìn...mùa cải mới vàng bông...

Anh đứng đây...mà lòng cứ buồn tênh
Hoa vẫn nở...sông thì mênh mông thế...
Nhớ vẫn đến...anh chẳng cần chống chế
Bởi hẹn thề đã để xuống dòng...trôi !

Bến sông xưa hoa cải đã nở rồi...
Nơi hẹn cũ...lứa đôi nào tình tự ?
Anh sẽ mãi nặng mang niềm tâm sự...
Như cải vàng nở cứ giữa mùa đông!

vườn hoa cải nở vàng đẹp
Mùa hoa cải ngát hương tình (ảnh: internet)

#02. ()

HƯƠNG HOA CẢI - Thơ: Nguyễn Ngọc

Heo may gió thổi chiều đông
Giữa mùa hoa cải thơm nồng tình yêu
Thả hồn trong ánh nắng chiều
Trên đồng hoa cải hồn phiêu bóng hình

Gió đưa thổi nhẹ rung rinh
Cải vàng trong gió thắm tình lả lơi
Mùi hương tỏa khắp đất trời
Thoảng bay trong gió phấn rơi bụi vàng

Lao xao gió thổi mênh mang
Thả hồn dưới ánh hoa vàng lung linh
Mùa hoa cải ngát hương tình
Nhớ người năm ấy đắm mình bên hoa

Gió tung mái tóc vai xoà
Vuốt ve bên má mùi hoa thơm nồng
Giữa trời bát ngát mênh mông
Nhớ mùa hoa cải lên ngồng trổ hoa.

HOA CẢI VÀNG
(Nga Vũ)

Đã bao mùa đông đi qua, cô vẫn rưng rưng nghĩ về anh khi cơn gió đầu tiên thổi về . Cái thung lũng hoa cải vàng nằm giáp bờ sông cũ vẫn hiển hiện trong cô, rực rỡ và đẹp đến nao lòng nhưng cũng đầy chua xót. Anh ra đi bất chợt và cô đã đau suốt một thời gian dài. Nỗi đau xé cô ra trong cái lạnh mùa đông, anh đã quên lời hứa trên vạt cải hoa vàng là bên cô suốt đời.

Lời hứa theo cánh gió mùa đông, vào những chiều rưng rức mùi hương cỏ, đã không mất đi mà nằm đâu đó chỉ chờ dịp xoáy vào lòng cô cơn bão và khiến cô không thể quên mà đón nhận mùi hương mới.

Ngày xưa, chưa lâu lắm mà cô vẫn nghĩ như ở một thời khắc xa thăm thẳm, anh và cô với vồng cải vàng đã chứng kiến hạnh phúc mộng mị, hạnh phúc ngọt ngào đến nỗi cô luôn lo sợ mất đi. Anh dịu dàng cẩn trọng trong từng cử chỉ, yêu cô nồng nàn và cô đã ngụp lặn trong tình yêu đó. Những nụ hôn vào những buổi sáng, những vòng ôm vào những buổi chiều khiến tình yêu của cô như mật ngọt, cô trở nên nhỏ bé và yếu đuối.

Bây giờ anh không còn bên cô và lời hứa đã bay cao bay xa theo bóng anh về cõi vĩnh hằng.
Trận mưa đầu nguồn bất ngờ đến chẳng báo trước điều gì , cả thung lũng trắng xoá nước, thôn làng chìm ngập trong dòng nước, mọi người cuống cuồng trước trận lũ kinh hoàng . Anh cùng các bạn đã chạy đi giúp dân làng và anh đã quên một điều không ai có thể ngược dòng lũ khi nó mới bắt đầu . Sức cuốn của lũ đã cuốn tất cả vật cản trên đường của chúng và anh lại là vật cản cứng đầu và không biết khoan nhượng.

Người ta đã không thể tìm thấy anh, có lẽ anh đã không chịu đầu hàng mà mãi mãi muốn là người ngăn lũ, hoặc giả anh không muốn cô nhìn anh trong bộ dạng kẻ chiến bại và để cô luôn nhớ đến anh hình ảnh đẹp, ngẩng cao đầu và là thành luỹ bảo vệ cô trước giông bão cuộc đời Cô không biết và mãi mãi không thể biết điều đó.

Mùa đông lại về trên thung lũng hoa vàng, vẻ đẹp rực rỡ trong màu xám u ám của mùa đông gợi cho cô nhiều điều trong ký ức, cô vẫn có cảm giác anh vẫn đâu đây, vẫn che chở cho cô bình yên, dù đã bao mùa đông đi qua.

Chiều nay cô ra ngồi bên bờ sông, bên ngôi mộ gió của anh, cô đặt bó hoa cải vàng trên mộ và thâm thì:
- Anh ơi! Hoa cải đã vàng và mùa đông đã về. Anh có vui không? Mấy mùa đông rồi anh bận chặn cơn lũ dữ phải không? Chúng không về nữa anh ạ! Em vẫn nhớ anh và thung lũng của chúng mình hoa lại vàng nhiều hơn anh ạ.

Gió thổi mạnh hơn, cô rùng mình khoác vội chiếc áo jacket anh để lại, hình như hơi ấm của anh còn ngấm trong từng sợi vải, cô nhìn về phía thung xa thầm thì:
- Em yêu anh, yêu anh mãi mãi ngốc ạ!

ảnh đưa tay lên cánh hoa cải
cận cảnh hoa cải vàng (ảnh: internet)

#03. ()

NỖI NHỚ MÀU HOA CẢI - Thơ: Đỗ Minh Anh

Anh nơi đâu mê mải
Chưa trở lại bến sông
Hoa cải đã lên ngồng
Ngắm cầu vồng muôn sắc.

Anh ở nơi xa lắc
Có nhớ em nhiều không
Nhớ những nụ hôn nồng
Bên bến sông ngày ấy.

Trong lòng em sóng dậy
Thấy nhớ anh thật nhiều
Nhớ tất cả những điều
Thi thầm bên em đó.

Em muốn thành con gió
Bay đi xa thật xa
Mang thật nhiều hương hoa
Làm quà người yêu dấu.

Nơi xa anh có thấu
Nỗi lòng em ngổn ngang
Khi hoa cải nở vàng
Triền sông nơi in dấu.

Tình yêu ơi về đậu
Trong vòng tay yêu thương
Cho thắm thêm má hường
Cho nồng nàn môi ấm.


#04. ()

THĂM LẠI CHỐN XƯA - Thơ: Chốn Bình Yên

Triền sông hoa cải vẫn nở vàng
Vẫn con đò nhỏ vắng người sang
Nôn nao đáy dạ sầu chan chứa
Ngơ ngẩn người ơi...những bẽ bàng ..!!

Ngày tiễn người ra chốn thị thành
Mắt buồn ngấn lệ giọt long lanh
Mình tôi trở lại...lầm lũi bước
Từ bấy ruột gan ... rối chẳng lành ..!!

vườn hoa cải đậm sắc vàng
vườn hoa cải đậm sắc vàng (ảnh: internet)

#05. ()

EM NHƯ HOA CẢI VEN SÔNG - Thơ: Minh Hiểu

Em như hoa cải ven sông
Mặn mà, duyên dáng, say lòng khách du
Nồng nàn như nắng mùa thu
Lưng ong thắt đáy, cần cù, siêng năng

Ngày ngày trên cánh đồng làng
Tay em chăm bón mùa màng tốt tươi
Lung linh trong nắng hoa cười
Cánh đồng hoa cải rạng ngời đơm bông

Hỡi người em gái ven sông
Xinh như hoa cải, hương đồng, gió quê
Chiều về vạt nắng chân đê
Nón nghiêng che mái tóc thề trắng trong

Cho chàng Quân tử say lòng
Ngày ngày ra ngóng, vào trông vương sầu
Hỏi nhà em ở nơi đâu
Anh xin mang lễ trầu cau đón nàng.


#06. ()

MÙA HOA CẢI - Thơ: Hồng Giang

Em đừng hỏi vì sao thơ anh viết
Cứ nồng nàn da diết nhớ nhung ai
Thu qua rồi sợi nắng vẫn giằng giai
Bến sông xưa vàng hoài mầu hoa Cải

Anh vẫn nhớ thủa ấu thơ khờ dại
Cắm con sào mê mải khách qua sông
Mầu hoa kia vẫn rực rỡ ngập đồng
Em dứt áo theo chồng về xứ lạ

Đã bao mùa em đi không từ giã
Hoa Cải vàng nghiêng ngả vẫn đơm bông
Bến sông buồn năm tháng mãi chờ trông
Con đò cũ giấc mơ hồng mong ngóng

Có khi nào em thấy lòng trống vắng
Muốn tìm về nhặt hạt nắng ngày xưa
Hay đứng chờ nơi ấy đón cơn mưa
Như những buổi thu mới vừa thay áo

Mầu hoa Cải vẫn vàng trong mộng ảo
Đợi chờ ngày ....
Đưa con Sáo ...
Sang sông !

ảnh 2 cô gái đi hái hoa cải vàng
2 cô gái đi hái hoa cải vàng (ảnh: internet)

HOA CẢI ĐỢI CHỜ
Thơ: Huệ Nhi

Bao mùa cải nở khắp triền sông
Vẫn đợi anh nên chửa lấy chồng
Lạnh lẽo sương rơi sầu mãi ngóng
Im lìm nguyệt vỡ tủi hoài mong
Đau lòng cách trở tình chưa đượm
Xót dạ chia phôi ái chẳng nồng
Cánh nhạn xa vời bao luyến nhớ
Hoa tàn nhụy úa mỏi mòn trông.

#07. ()

MÙA HOA CẢI - Thơ: Hồng Chiên

Quê tôi đó... trên dải đất sông hồng...
Lắng bãi bồi đồng ruộng ngập phù sa
Bao năm qua tôi xa vắng quê nhà
Nhớ quê huơng... sao mà... da diết quá...

Sông Hồng ơi... bao thắm thiết... mặn mà
Sóng dậy trong ta là bao nỗi nhớ
Đất bãi bồi dệt thành ngàn hoa nở
Ngập bến bờ... dải đất... lắng phù sa...

Heo may về đất nở thắm đầy hoa...
Vàng rực rỡ những cánh đồng hoa cải
Ta đứng đó... ngắm hoa... như mê mải
Đẹp quá quê mình... mùa hoa cải... nhớ thương...

Tôi đi xa... tìm Hạnh phúc bình thường
Mang hương cải trên đường đan mộng ước
Hoa cải ơi!... ta muốn cùng chung bước
Cứ thẫn thờ... nhớ đồng cải... trong mơ...

Đất sông hồng dệt đẹp những vần thơ
Mang thương nhớ gởi lên bờ hoa cải
Ai đi xa vẫn như đang mê mải...
Nhớ về mùa... hoa cải nở... ven sông..!

ảnh cô gái người dân tộc trong vườn hoa cải
vui múa trong vườn hoa cải (ảnh: internet)

#08. ()

MÙA HOA CẢI - Thơ: Mạc Phương

Thu gửi lại...
Đằng sau nó nụ cười....
Nắng nhạt phai...đang phơi mình đám cỏ.
Đông lửng lơ... mới về qua cửa ngõ.
Gửi lời xưa... theo gió đến bên người.

Thế nhân ơi...
Em lỡ tạc một lời...
Dẫu cách xa... nói rồi....em vẫn đợi.
Dấu chân anh... đường đời xa vời vợi.
Chốn bình yên ...tươi mới ánh đèn khuya.

Bên song cửa...
Thấp thoáng bóng ai kia...
Vén hoàng hôn... sẻ chia làn hơi ấm.
Hong nỗi buồn... hanh khô bờ môi ẩm.
Ngọt lịm hồn...thấm đẫm giọt sương thu.

Vì tinh tú...
Lấp lánh mắt đồng xu...
Giữa màn đêm... tiếng chim gù khắc khoải.
Dẫu đông về... rực vàng mùa hoa cải.
Bóng hai người... vẫn sải bước về nhau.


#09. ()

THÁNG MƯỜI MÙA HOA CẢI - Thơ: Đinh Quang Việt

Tháng mười về... vàng rộ cả bến sông
Mùa hoa cải nở chất chồng nỗi nhớ
Màu hoa ấy khiến bao người mắc nợ
Thu mênh mang... đang trở gió đông về

Tháng mười về... ai buồn thấu tái tê
Dạ hoang hoải trong tứ bề hoang vắng
Bài hát cũ neo bên mình trầm lặng
Níu bến sông ngồng cải đắng xa vời

Tháng mười về... ai níu cả dòng khơi
Mà khắc khoải giữa biển trời khao khát
Sau ngày nắng sao không mưa nặng hạt
Cho con tim dào dạt đến khôn cùng

Tháng mười về... cho ai lại nhớ nhung
Men lỗi cũ... rẽ về vùng hoa cải
Ở nơi ấy... có người chờ đợi mãi
Tháng mười về... vàng rộ lại... ước mơ!

ảnh cô gái trong vườn cải vàng
cô gái giữa vườn hoa cải (ảnh: internet)

#10. ()

HOA CẢI NGÃ BA SÔNG - Thơ: Đào Văn Cứu

Tôi trở về đây ngã ba sông
Đúng mùa rét ngọt cải lên ngồng
Chỉ thấy mênh mông toàn hoa cải
Vàng rực bãi sông dưới nắng hồng

Cứ ngỡ người yêu đi lấy chồng
Tưởng cải cũng buồn chẳng nở bông
Hôm nay vô tình qua bãi giữa
Hoa cải nở vàng trước gió đông

Con sáo qua sông còn nhớ đồng
Em đi lấy chồng có biết không?
Hoa cải em trồng còn sót lại
Thắm vàng hoang hoải một khúc sông

Bứt từng bông cải tôi thầm mong
Người yêu hạnh phúc với tình nồng
Hạt giống yêu thương trồng năm cũ
Giờ thả buông trôi chảy xuôi dòng

Thương mối tình đầu quá long đong
Bến lở bến bồi nước vẫn trong
Hoa cải vàng tươi màu không đổi
Trôi mãi theo dòng rộng mênh mông ./.


#11. ()

THƠ 5 CHỮ MÙA HOA CẢI - Mạc Phương

Mùa hoa cải nở vàng.
Trên triền đê lộng gió.
Rực sắc màu hoa cỏ.
Trong kí ức tình yêu.

Giữa vườn cải yêu kiều.
Nụ cười em tươi rói.
Tâm hồn anh bị trói.
Gục ngã trong mắt em.

Mây bàng bạc màu kem.
Níu chân anh dừng bước.
Anh thầm mong điều ước.
Nắm tay em vội vàng.

Đặt nụ hôn mơ màng.
Trên đôi môi mở hé.
Em trao tôi một vé.
Cùng em đến tương lai.

Anh có một bờ vai.
Và niềm tin vững chãi.
Sẽ yêu em mãi mãi.
Đến hết lúc bạc đầu.

Dẫu con đường bể dâu.
Cũng cùng em vượt dốc.
Em ơi anh muốn ngốc.
Được bên em trọn đời.

Được nghe tiếng anh ơi.
Ngọt ngào và ấm áp.
Được trở che bão táp.
Bằng vòng tay vững vàng.

Anh lái chiếc đò ngang.
Đưa em về đất hứa.
Anh sẽ là điểm tựa.
Mùa cải vàng...cho em !

ảnh cô gái và vườn hoa cải
dạo bước giữa vườn hoa cải (ảnh: internet)

#12. ()

NHỚ MÙA HOA CẢI - Thơ: Trần Thị Phượng

Nhớ bến sông mùa hoa cải nở vàng
Những buổi chiều dắt tay nàng dạo bước
Trao ánh mắt đôi mình cùng mộng ước
Mãi bên nhau cho sau trước thủy chung

Mái tóc xõa hai má em ửng hồng
Ngày chia tay bến sông chào tạm biệt
Rồi thời gian cứ trôi đi mải miết
Chỉ tình ta vẫn tha thiết dạt dào

Bao đêm dài tim thổn thức khát khao
Khi thương nhớ dâng trào đầy kỷ niệm
Trọn lòng anh bóng hình em xâm chiếm
Chờ giây phút rất hiếm để hẹn hò

Hãy vững tin em đừng chớ âu lo
Sẽ gặp lại khi con đò cập bến
Mình trao nhau nụ hôn đầy thương mến
Bãi ven sông vẫn bến cũ năm nào.


#13. ()

MÙA HOA CẢI - Thơ: Hải Lê

Bây giờ cũng đang mùa hoa cải nở
Em thẫn thờ nhớ về chuyện ngày xưa
Tuổi mười lăm hai đứa vẫn nô đùa
Cùng rong ruổi giữa buổi trưa đầy nắng

Rồi lúc ấy cả hai cùng yên lặng
Cầm tay em anh nói chẳng thành lời
Hãy yêu anh và chỉ mỗi anh thôi
Em cúi mặt lòng bồi hồi xao xuyến

Anh đi lính ngày chia tay bịn rịn
Nhớ thương kia giữ kín tận đáy lòng
Nơi quê nhà em khắc khoải chờ mong
Bao mùa cải ngóng trông hoài đâu thấy

Anh có biết lại đến mùa cải đấy
Mãi bây giờ em vẫn đợi chờ anh
Lấy chồng ư bỏ lời hứa sao đành
Lòng tê tái và mong manh hy vọng ..!

ảnh hoa cải vàng đẹp
hoa cải vàng đẹp (ảnh: internet)

#14. ()

MÙA CẢI TRỔ HOA - Thơ: Đức Ngọc

Em còn nhớ hay quên mùa hoa cải
Bến sông quê in dấu mãi lòng anh
Nhớ ngày xưa thủa ấy buổi thực hành
Hai đứa nguyện vẽ bức tranh tươi đẹp

Triền đê kia như còn in dấu dép
Của một thời khép nép tuổi mười năm
Em lung linh đẹp tựa ánh trăng rằm
Để anh mãi phải gởi trăm ngàn nhớ

Tóc ngang vai rồi nụ cười hơi thở
Những nồng nàn sao nhớ mãi chẳng phai
Tháng năm trôi góp nghĩa vụ đời trai
Xa từ đó vẫn hoài không gặp lại

Hôm nay đây lòng nghẹn ngào tê tái
Người dời xa bỏ lại bến sông quê
Mùa trổ bông hoa cải với hẹn thề
Mình anh đứng nhớ về thời xa đó.

Cải đã trải vàng nơi bến sông
Em có kịp về với anh không
Để cùng nhau ngắm nhìn hoa nở
Thở chút hương nồng trong gió đông...

#15. ()

MÙA HOA CẢI - Thơ: Trường Lưu Thủy

Đã bao năm rồi trở lại bến sông quê
Vẫn thấy rực một màu vàng hoa cải
Màu hoa ấy đã theo tôi đi mãi
Qua bản làng quê qua núi qua đèo

Thuở ấy tôi là cậu học trò nghèo
Ngày xuống bến sông qua đò đi học
Mười năm ấy có biết bao khó nhọc
Tạm biệt quê tôi cất bước lên đường

Nhưng trong lòng tôi vẫn nhớ thương
Cô lái đò bến sông quê thuở ấy
Con đò lướt êm qua dòng sông chảy
Để lại trong tôi bảo kỷ niệm ngọt ngào

Mùa đông về lá bàng rụng lao xao
Lòng lại nhớ đến màu vàng hoa cải
Bến sông quê cùng em theo tôi mãi
Trong mọi gian lao trên mọi nẻo đường

Hơn mười năm xa tạm biệt mái trường
Chưa một lần về bến sông nơi ấy
Gặp lại sông quê con đò, nước chảy
Nhìn ngắm màu hoa vàng _cải năm nào

Chưa được về sao lòng cứ nao nao
Nhớ cô lái đò hay màu hoa cải
Để lòng mình cứ bâng khuâng mãi
Em đã sang sông??Hay vẫn lái đò

Lòng nghẹn ngào khi bao nỗi âu lo
Tôi trở về bến sông xưa hoang vắng
Vẫn dòng sông bốn mùa phẳng lặng
Đò đã qua sông em bước theo chồng

Chỉ còn đây màu hoa cải lên ngồng
Vàng một bến sông nghe buồn man mác
Đâu phải vì em quên lời thề bội bạc
Mã vì tôi đi mãi chẳng trở về.

ảnh vườn hoa cải ở miền núi
Mùa hoa cải đã nở vàng rồi đó (ảnh: internet)

#16. ()

CHUYỆN TÌNH MÙA HOA CẢI - Thơ: Hải Dương

Mùa hoa cải đã nở vàng rồi đó
Anh nơi nào muốn bày tỏ đôi câu
Nhớ hôm nao mình hò hẹn chân cầu
Mong gặp gỡ sao mà lâu đến thế

Ngày xưa đó đi bên nhau thường kể
Chuyện buồn vui cứ như thế dâng trào
Có đôi lần em tự ái làm cao
Hay hờn dỗi anh ngọt ngào thật thích

Ôi sung sướng lại được đà tinh nghịch
Vội hờn ghen cho anh nhích thêm gần
Em giả vờ như bị khuỵu đôi chân
Nhanh tay đỡ không ngại ngần ôm chặt

Có nguồn điện bắt đầu từ ánh mắt
Đôi làn môi tự dính chặt chẳng rời
Hôn là gì sao ngọt quá anh ơi
Cả thế giới cùng khung trời xụp đổ

Kể từ đó em nguyện là bến đỗ
Mùa cải sang là mỗi độ trăng thề
Mau trở về mình tròn nghĩa phu thê
Dù trăm ngả với bốn bề lộng gió.


#17. ()

NHỚ MÙA HOA CẢI - Thơ: Trần Ngọc Mai

Rực rỡ đồng ta hoa cải vàng
Gợi niềm nhung nhớ dạ mênh mang
Năm nay đã đến mùa hoa nở
Anh đợi chờ hoài em chẳng sang !

Em lên thành thị mấy mùa hoa
Có nhớ quê nhà đồng đất ta ???
Cải trổ bông vàng đầy quyến rũ
Nhiều đôi hạnh phúc nơi quê nhà ....

Em quên kỷ niệm mình rồi sao ?
Nóng bỏng nụ hôn em đã trao ...
Hơi ấm ngày nào còn đọng mãi
Nghĩ về mùa ấy nhớ nôn nao !

Cải vàng chứng kiến những mùa vui :
Tràn ngập tiếng cười của lứa đôi
Chẳng phải tìm đâu nơi xứ lạ
Quê nhà luôn tuyệt lắm em ơi.

hoa cải vàng bên sông
vườn hoa cải vàng bên sông (ảnh: internet)

#18. ()

MÙA HOA CẢI - Thơ: Huy Hạnh

Cải vàng nở rộ bến sông
Đợi người đợi mãi vẫn không thấy về
Thẫn thờ sải bước triền đê
Mà sao lòng thấy tái tê vô hồn

Nhớ câu nước chẩy đá mòn
Sông kia dù cạn vẫn còn yêu tôi
Thế mà sao hỡi người ơi
Cải vàng đã mấy mùa phai bạc màu

Lòng tôi vò xé úa nhàu
Con tim tan nát nỗi đau đợi chờ
Cái ngày hẹn ước duyên tơ
Màu hồng xác pháo nay giờ còn đâu

Ai đem rắc mấy hạt sầu
Mà làm rách mối tình đầu ngây thơ
Trách mình sao quá mộng mơ
Để nay buồn đến bao giờ mới nguôi

Hãy về đi nhé người ơi
Không gì cũng trả lại tôi câu thề
Cho vàng hoa cải ven đê
Để người con gái thôn quê đỡ buồn.


#19. ()

MÙA HOA CẢI - Thơ: Minh Nguyễn

Khi xưa đồng vắng mênh mông
Bây giờ hoa cải lên ngồng rồi sao
Con đò bến nước hôm nao
Dập dềnh sóng vỗ nghiêng chao tình này

Gió nói gì mắc cỡ mây
Đông qua rồi ngỡ còn đây mùa Thu
Tương tư là chỉ hình như
Cánh diều tiếng sáo lắc lư chiều vàng

Mùa hoa cải đẹp dịu dàng
Cài lên mái tóc một đàng xinh tươi
Nụ hoa tỏa ngát em cười
Thênh thang lãng đãng phần mười nhớ thương

Nắng chiều gửi chút vấn vương
Mênh mông con dốc nhún nhường chân ai
Hương tình thấp thoáng ngày mai
Mà sao như thể phôi phai tình đời.

cô gái trong vườn hoa cải
tận hưởng mùa hoa cải nở vàng đẹp (ảnh: internet)

#20. ()

NHỚ MỘT MÙA HOA CẢI - Thơ: Nguyễn Hưng

Dẫu bao mùa hoa cải đã qua đi.
Trong tim anh vẫn thầm thì nỗi nhớ.
Bến sông xưa vẫn thoảng hương theo gió.
Hoa cải vàng vẫn bỡ ngỡ heo may.

Đã xa rồi kỷ niệm mối tình say.
Ta xa nhau trong tim đầy luyến nhớ.
Mùa hoa cải vẫn nở vàng rực rỡ.
Như chờ người sẽ trở lại bến xưa.

Anh vẫn chờ dù ngày nắng hay mưa.
Vẫn ngóng trông một người quay trở lại.
Xót xa lòng khi đông về tê tái.
Bao mùa rồi cứ hoang hoải trong tim.

Người xưa ơi anh vẫn mãi đi tìm.
Bóng hình xưa trong nỗi niềm nhung nhớ.
Mỗi một mùa hoa cải vàng rực rỡ.
Lại se lòng theo gió lúc đông sang.

Bến sông xưa hoa cải lại nở vàng.
Chiều lại chiều anh lang thang chờ ngóng.
Triền sông xưa nay phủ màu hoang vắng.
Nhớ một người màu nắng cũng vàng hiu.


Hoa Cải không phải là loài hoa sắc nước hương trời so với các loài hoa kiêu sa khác nhưng vẫn đi vào lòng người bởi mùi hương phảng phất nhẹ nhàng, mộc mạc chân chất phải không các bạn!? Cám ơn các bạn đã xem qua "Chùm Thơ tình Hoa Cải Vàng bên sông & mùa Đông yêu thương" do Thanh Biên tổng hợp và chia sẻ đến iini.net nhé!

Trịnh Thanh Biên
Trịnh Thanh Biên
Bạn vừa xem Chùm Thơ tình Hoa Cải Vàng bên sông & mùa Đông yêu thương trên trang web iini.net, được thành viên Trịnh Thanh Biên biên tập vào lúc 2018-10-06T03:59:00+01:00 [nội dung đã được chỉnh sửa/cập nhật gần đây nhất vào lúc 2018-12-10T15:31:32Z].
Bạn có thể tìm thấy nhiều bài viết liên quan trong danh mục:
Hãy chia sẻ bài viết này lên mạng xã hội nếu bạn thấy hay nhé!
Chia sẻ lên Facebook
Có 2 bình luận cho bài viết "Chùm Thơ tình Hoa Cải Vàng bên sông & mùa Đông yêu thương"
  1. MÙA HOA CẢI

    Em về quê mẹ chiều nay
    Cải vàng chín rực nhớ ngày xa nhau
    Ngược con gió thổi về đâu
    Khói đồng ai đốt vệt màu xanh lam
    Bước chân vừa chạm đường quen
    Hình như Đông đã nôn nao cựa mình
    Vắng anh cau rụng sau đình
    Ven đê sương muối lặng thinh trở mùa...
  2. Những vần thơ viết cho mùa hoa cải ngồng hay quá, hình ảnh minh họa cũng rất là đẹp.
Gửi bình luận

Sửa bài đăng