Chùm thơ tình buồn này do bạn Thanh Biên tổng hợp và gửi đến độc giả iini.net nhầm chia sẻ nỗi buồn cùng các bạn!
chùm thơ buông tay, kết thúc cuộc tình buồn (ảnh: internet) |
#01. (⇧)
BUÔNG TAY NHÉ - Thơ: Bình Nguyễn
Thôi anh nhé giờ em đành bỏ cuộc
Vì hiểu rằng mình không thuộc về nhau
Em âm thầm lặng lẽ xót xa đau
Mãi níu kéo những gì ngoài tầm với
Nếu lúc trước tình yêu mình không tới
Đừng hẹn hò đừng chờ đợi ngóng trông
Đừng xuyến xao đừng rung động trong lòng
Đừng đón nhận những lời anh thổ lộ
Chắc có lẽ tim nằm không đúng chỗ
Nên bây giờ em phải khổ vì yêu
Mơ mộng nhiều giờ còn lại cô liêu
Đành chấp nhận một cuộc tình ngang trái
Anh hãy thử vào mơ làm... con gái
Để hiểu tình chia năm bảy được không
Nào phải em ích kỉ nhỏ nhen lòng
Bởi tình yêu không thể nào chia sẻ
Em mệt mỏi, rã rời thôi có lẽ
Từ bây giờ buông tay nhé anh ơi
Cố nén lòng sao nước mắt mãi rơi
Đã quyết định vẫn chơi vơi, hụt hẫng
Em không trách cũng không hờn không giận
Vì hiểu rằng duyên phận chỉ thế thôi
Chuyện tình mình giờ là mộng xa xôi
Dòng kí ức em gom về lưu giữ
Chuyện tình kia xem như là phép thử
Làm hành trang em bước tiếp đường đời
Lần cuối cùng xin được gọi... anh ơi
Em mệt rồi em buông tay anh nhé...
Vì hiểu rằng mình không thuộc về nhau
Em âm thầm lặng lẽ xót xa đau
Mãi níu kéo những gì ngoài tầm với
Nếu lúc trước tình yêu mình không tới
Đừng hẹn hò đừng chờ đợi ngóng trông
Đừng xuyến xao đừng rung động trong lòng
Đừng đón nhận những lời anh thổ lộ
Chắc có lẽ tim nằm không đúng chỗ
Nên bây giờ em phải khổ vì yêu
Mơ mộng nhiều giờ còn lại cô liêu
Đành chấp nhận một cuộc tình ngang trái
Anh hãy thử vào mơ làm... con gái
Để hiểu tình chia năm bảy được không
Nào phải em ích kỉ nhỏ nhen lòng
Bởi tình yêu không thể nào chia sẻ
Em mệt mỏi, rã rời thôi có lẽ
Từ bây giờ buông tay nhé anh ơi
Cố nén lòng sao nước mắt mãi rơi
Đã quyết định vẫn chơi vơi, hụt hẫng
Em không trách cũng không hờn không giận
Vì hiểu rằng duyên phận chỉ thế thôi
Chuyện tình mình giờ là mộng xa xôi
Dòng kí ức em gom về lưu giữ
Chuyện tình kia xem như là phép thử
Làm hành trang em bước tiếp đường đời
Lần cuối cùng xin được gọi... anh ơi
Em mệt rồi em buông tay anh nhé...
thơ buồn buông tay nhau (ảnh: internet) |
#02. (⇧)
BUÔNG TAY TA LÀM NGƯỜI DƯNG - Thơ: Hoa Mộc Lan
Em chấp nhận cuộc đời không ai giống được ai
Nên em đã yêu anh bằng mảnh vỡ tim nghiệt ngã
Ấp ủ ấm dần lên....
sau những tháng ngày ngủ quên trong băng giá
Cứ ngỡ sẽ chan hòa như ánh nắng ban mai...
Đời chẳng ai học hết đâu...
nước mắt vẫn rơi sau những tấn bi hài
Em cứ ngỡ bước chân lạc vào vườn yêu sau chuỗi ngày hoang hoải
Đắm mê và khờ dại...
Yêu cho hết... cháy kiệt cùng bỗng giật mình vừa bừng tỉnh giấc mơ ...
Ai viết hộ em trọn vẹn một chữ ngờ...
Đem vắt máu tim phơi trên cánh đồng hoang...
mà cứ ngỡ là thiên đường sau tấm rèm nhung nhạt màu tội lỗi
Anh ...!!! người đàn ông phản bội
Xem chuyện tình yêu làm gia vị cuộc đời...
Thân xác rã rời sau những cuộc chơi...
Em...!!!
kẻ dâng hiến xác thân
Anh ...!!!
là kẻ tội nhân ngất ngưởng truy hoan rồi vội vàng chối bỏ
Một nấm mồ xanh cỏ....
bị lãng quên dần khi chưa kịp một lần đón nhận kiếp nhân sinh....
Trái đắng em mang sau tiếng gọi nhân tình
Đành ngậm ngùi thôi...
lầm lũi tìm nơi rửa vết nhơ đời thêm một lần dang dở
Nụ cười chợt tắt trên vành môi nham nhở..
Buông tay lần này ta làm người dưng..!
Nên em đã yêu anh bằng mảnh vỡ tim nghiệt ngã
Ấp ủ ấm dần lên....
sau những tháng ngày ngủ quên trong băng giá
Cứ ngỡ sẽ chan hòa như ánh nắng ban mai...
Đời chẳng ai học hết đâu...
nước mắt vẫn rơi sau những tấn bi hài
Em cứ ngỡ bước chân lạc vào vườn yêu sau chuỗi ngày hoang hoải
Đắm mê và khờ dại...
Yêu cho hết... cháy kiệt cùng bỗng giật mình vừa bừng tỉnh giấc mơ ...
Ai viết hộ em trọn vẹn một chữ ngờ...
Đem vắt máu tim phơi trên cánh đồng hoang...
mà cứ ngỡ là thiên đường sau tấm rèm nhung nhạt màu tội lỗi
Anh ...!!! người đàn ông phản bội
Xem chuyện tình yêu làm gia vị cuộc đời...
Thân xác rã rời sau những cuộc chơi...
Em...!!!
kẻ dâng hiến xác thân
Anh ...!!!
là kẻ tội nhân ngất ngưởng truy hoan rồi vội vàng chối bỏ
Một nấm mồ xanh cỏ....
bị lãng quên dần khi chưa kịp một lần đón nhận kiếp nhân sinh....
Trái đắng em mang sau tiếng gọi nhân tình
Đành ngậm ngùi thôi...
lầm lũi tìm nơi rửa vết nhơ đời thêm một lần dang dở
Nụ cười chợt tắt trên vành môi nham nhở..
Buông tay lần này ta làm người dưng..!
#03. (⇧)
KẾT THÚC - Thơ: Quốc Cường
Câu đoạn tuyệt anh đành buông em nhé
Thả tay nào cho lòng nhẹ cả hai
Hứa cần nhau ròng rã tháng năm dài
Mãi lưu giữ không phai trong tiềm thức
Câu hạnh phúc môi kề sao rất thực
Ái men nồng ngập đến mức trào tuôn
Những hương say cuồn cuộn cả suối nguồn
Vạn lời mến và ngàn muôn mộng mị
Em đã nói một tình yêu chung thủy
Vận đổi dời luôn hướng chỉ mình anh
Bởi niềm tin ngàn tha thiết chân thành
Rồi ta trót trao nhanh lời hồng đắm
Cứ thầm tưởng ông trời cao xanh thẳm
Nghĩ chút tình soi ngắm tấm thân đây
Để lời thương những yêu dấu đong đầy
Đang mê mẩn đắp xây ngàn mơ ước
Mà số kiếp không hề cho ta được
Ai đầu ngờ biết trước cái biệt ly
Giờ cách chia phải ngậm đắng phân kỳ
Đành chấm hết tình đi vào quên lãng.
Thả tay nào cho lòng nhẹ cả hai
Hứa cần nhau ròng rã tháng năm dài
Mãi lưu giữ không phai trong tiềm thức
Câu hạnh phúc môi kề sao rất thực
Ái men nồng ngập đến mức trào tuôn
Những hương say cuồn cuộn cả suối nguồn
Vạn lời mến và ngàn muôn mộng mị
Em đã nói một tình yêu chung thủy
Vận đổi dời luôn hướng chỉ mình anh
Bởi niềm tin ngàn tha thiết chân thành
Rồi ta trót trao nhanh lời hồng đắm
Cứ thầm tưởng ông trời cao xanh thẳm
Nghĩ chút tình soi ngắm tấm thân đây
Để lời thương những yêu dấu đong đầy
Đang mê mẩn đắp xây ngàn mơ ước
Mà số kiếp không hề cho ta được
Ai đầu ngờ biết trước cái biệt ly
Giờ cách chia phải ngậm đắng phân kỳ
Đành chấm hết tình đi vào quên lãng.
buông tay tình yêu (ảnh: internet) |
#04. (⇧)
VẤN VƯƠNG CHI - Thơ: Tùng Trần
Vấn vương chi những gì xa tầm với
Hãy buông tay và hé nở nụ cười
Vì cuộc sống là không hề chờ đợi
Đâu vĩnh hằng như sóng nước trùng khơi
Đời con người ngắn ngủi lắm ai ơi
Sao phải để dạ chơi vơi buồn bã
Đường vạn lối nào phải đâu một ngả
Chớ chạnh lòng về thứ đã phôi pha
Nắng sẽ lên khi khuất ánh dương tà
Xem tất cả chỉ là cơn mộng mị
Sao cứ mãi giam hoài dòng suy nghĩ
Rằng con người đều ích kỉ như nhau
Vết thương nào mà chẳng thấy quặn đau
Đừng chưa xót rồi nghẹn ngào thêm nữa
Hãy đứng lên lấy mình làm điểm tựa
Tự thắp bùng lại ngọn lửa con tim.
Hãy buông tay và hé nở nụ cười
Vì cuộc sống là không hề chờ đợi
Đâu vĩnh hằng như sóng nước trùng khơi
Đời con người ngắn ngủi lắm ai ơi
Sao phải để dạ chơi vơi buồn bã
Đường vạn lối nào phải đâu một ngả
Chớ chạnh lòng về thứ đã phôi pha
Nắng sẽ lên khi khuất ánh dương tà
Xem tất cả chỉ là cơn mộng mị
Sao cứ mãi giam hoài dòng suy nghĩ
Rằng con người đều ích kỉ như nhau
Vết thương nào mà chẳng thấy quặn đau
Đừng chưa xót rồi nghẹn ngào thêm nữa
Hãy đứng lên lấy mình làm điểm tựa
Tự thắp bùng lại ngọn lửa con tim.
***Những bài thơ chia tay tình yêu buồn nhất:
#05. (⇧)
EM SẼ LÀ NGƯỜI RA ĐI - Thơ: Nguyễn Tuyến
Buông tay nhé anh ơi đừng nắm
Mình hết duyên đào thắm đã phải
Còn đâu mộng ước lâu dài
Còn đâu tiếng nói một hai anh thề
Bao câu hứa còn nguyên như thế
Mấy thu về không thể trầu cau
Tim em nay đã nát nhàu
Từ nay vĩnh biệt bỏ câu ân tình.
Quyết anh ơi đôi mình ly cách
Em là người xách túi ra đi
Chúc anh ở lại xuân thì
Tìm người giầu có mà đi chung đường.
Cứ kệ em má hường phai nhạt
Em đi tìm phố mát lặng im
Từ nay chôn chặt nỗi niềm
Một nơi vắng vẻ để ghim lời thề.
Mình hết duyên đào thắm đã phải
Còn đâu mộng ước lâu dài
Còn đâu tiếng nói một hai anh thề
Bao câu hứa còn nguyên như thế
Mấy thu về không thể trầu cau
Tim em nay đã nát nhàu
Từ nay vĩnh biệt bỏ câu ân tình.
Quyết anh ơi đôi mình ly cách
Em là người xách túi ra đi
Chúc anh ở lại xuân thì
Tìm người giầu có mà đi chung đường.
Cứ kệ em má hường phai nhạt
Em đi tìm phố mát lặng im
Từ nay chôn chặt nỗi niềm
Một nơi vắng vẻ để ghim lời thề.
tình yêu kết thúc buồn (ảnh: internet) |
#06. (⇧)
KHI EM BUÔNG TAY - Thơ: Mây Trắng Cuối Trời
Anh đừng trách ... khi em đã buông tay
Và lặng lẽ mỉm cười quay về hướng khác
Chắc anh hiểu người đàn bà trong em... trái tim từng tan nát
Thì thêm một lần... cũng chỉ là vết đau thôi
Dẫu em có tổn thương, thì nụ cười vẫn cứ nở trên môi
Em đủ tự tin để mình không gục ngã
Bất kể Thu tàn, hay mùa đông buốt giá
Em tự khâu vá trái tim mình bằng bản lĩnh riêng em
Có những khi, một mình lặng lẽ với đêm
Tự khuấy tan nỗi cô đơn trong ly Cafe bên gác vắng
Dẫu nhấm nháp nỗi buồn cùng hương cafe đắng
Thì em vẫn ru ngủ mình và không rơi nước mắt đâu anh
Có thể anh trách rằng, em vội vã yêu và vội vã quên nhanh
Phải thế không? và chắc gì đúng nhỉ
Có ai hiểu :những điều không và có thể
Bằng chính mình... nhưng đâu cần phải nói ra
Ta hãy im lặng... để tất cả trôi qua
Những gì tốt đẹp hãy giữ cho riêng mình anh nhé
Bởi cuộc đời vẫn cứ thường như thế
Mối tình buồn... vì có trọn vẹn được đâu
Dẫu biết rằng ... ta chẳng dễ quên mau
Thì hãy mang bên đời như những mùa thu kỷ niệm
Em vẫn chân thành chúc cho anh những điều ước nguyện
Gặp được người phụ nữ khác... tuyệt hơn em
Anh sẽ hạnh phúc và tất cả sẽ quên
Đừng bận tâm và đừng lo cho em nhé
Em sẽ luôn là người đàn bà mạnh mẽ
Biết tự lau mắt cho mình .....
.... và biết tự đứng lên!
Và lặng lẽ mỉm cười quay về hướng khác
Chắc anh hiểu người đàn bà trong em... trái tim từng tan nát
Thì thêm một lần... cũng chỉ là vết đau thôi
Dẫu em có tổn thương, thì nụ cười vẫn cứ nở trên môi
Em đủ tự tin để mình không gục ngã
Bất kể Thu tàn, hay mùa đông buốt giá
Em tự khâu vá trái tim mình bằng bản lĩnh riêng em
Có những khi, một mình lặng lẽ với đêm
Tự khuấy tan nỗi cô đơn trong ly Cafe bên gác vắng
Dẫu nhấm nháp nỗi buồn cùng hương cafe đắng
Thì em vẫn ru ngủ mình và không rơi nước mắt đâu anh
Có thể anh trách rằng, em vội vã yêu và vội vã quên nhanh
Phải thế không? và chắc gì đúng nhỉ
Có ai hiểu :những điều không và có thể
Bằng chính mình... nhưng đâu cần phải nói ra
Ta hãy im lặng... để tất cả trôi qua
Những gì tốt đẹp hãy giữ cho riêng mình anh nhé
Bởi cuộc đời vẫn cứ thường như thế
Mối tình buồn... vì có trọn vẹn được đâu
Dẫu biết rằng ... ta chẳng dễ quên mau
Thì hãy mang bên đời như những mùa thu kỷ niệm
Em vẫn chân thành chúc cho anh những điều ước nguyện
Gặp được người phụ nữ khác... tuyệt hơn em
Anh sẽ hạnh phúc và tất cả sẽ quên
Đừng bận tâm và đừng lo cho em nhé
Em sẽ luôn là người đàn bà mạnh mẽ
Biết tự lau mắt cho mình .....
.... và biết tự đứng lên!
#07. (⇧)
BUÔNG TAY - Thơ: Gã Khờ
Anh mệt quá và buông tay thôi nhé
Bấy lâu nay cứ níu giữ tình nhau
Ngày qua ngày tình càng thấy phai màu
Cứ thổn thức dỗi hờn đan xen mãi
Dẫu anh vẫn còn yêu em khờ dại
Nhưng trái tim đau quặn thắt người ơi
Khi tình kia cứ mờ ảo nửa vời
Yêu nghiệt ngã - nhưng bỏ thì day dứt
Anh chẳng giám ước cuộc tình hạnh phúc
Thật nồng nàn tha thiết như ai kia
Chỉ mong sao tình mãi không chia lìa
Nhưng giờ thấy mỏi đôi tay bé nhỏ
Cuộc tình mình anh sẽ xem như gió
Thoáng qua mau nghe tê buốt con tim
Và vì đôi tay anh quá yếu mềm
Nên buông xuống để tình bay xa tít
Rồi mai đây trên nẻo đường chằng chịt
Sẽ không còn anh vướng lối em đi
Dẫu đêm về lệ đẫm ướt mi
Anh vẫn chúc cho tình em hạnh phúc.
Bấy lâu nay cứ níu giữ tình nhau
Ngày qua ngày tình càng thấy phai màu
Cứ thổn thức dỗi hờn đan xen mãi
Dẫu anh vẫn còn yêu em khờ dại
Nhưng trái tim đau quặn thắt người ơi
Khi tình kia cứ mờ ảo nửa vời
Yêu nghiệt ngã - nhưng bỏ thì day dứt
Anh chẳng giám ước cuộc tình hạnh phúc
Thật nồng nàn tha thiết như ai kia
Chỉ mong sao tình mãi không chia lìa
Nhưng giờ thấy mỏi đôi tay bé nhỏ
Cuộc tình mình anh sẽ xem như gió
Thoáng qua mau nghe tê buốt con tim
Và vì đôi tay anh quá yếu mềm
Nên buông xuống để tình bay xa tít
Rồi mai đây trên nẻo đường chằng chịt
Sẽ không còn anh vướng lối em đi
Dẫu đêm về lệ đẫm ướt mi
Anh vẫn chúc cho tình em hạnh phúc.
Em nghĩ mình đã đến lúc buông tay (ảnh: internet) |
#08. (⇧)
BUÔNG TAY - Thơ: Trúc Hạnh
Em nghĩ mình đã đến lúc buông tay
Không muốn sống trong những ngày đau khổ
Một năm ấy thời gian dần tỉnh ngộ
Góc con tim xóa sổ gạch tên người.
Em nghĩ mình cũng quá tuổi đôi mươi
Nên không thể bỏ cuộc đời hoang phí
Tương tư mãi suốt ngày ôm mộng mị
Vì một người ích kỉ chẳng quan tâm.
Ánh mắt kia coi bộ đã nhìn nhầm
Tin rất mực yêu lặng câm mù quáng
Gạt tất cả lời khuyên từ bè bạn
Rõ dạ người chán ngán quá đi thôi.
Để nỗi đau chính em nhận ra rồi
Khi tình nghĩa bạc như vôi tường quét
Niềm mong nhớ cũng chỉ là lãng xẹt
Yêu thương nhiều cố nhồi nhét như không.
Ngày mai đây em cất bước theo chồng
Trao thân xác người đàn ông đích thực
Em mệt mỏi nỗi đau này quá mức
Con tim khờ nó bất lực rồi anh.
Buông tay nhau tìm cuộc sống yên lành
Đường thơ mộng nay chia thành hai lối
Đừng đổ tội tình yêu nào có lỗi
Lỗi do người mãi dang dối điêu ngoa.
Không muốn sống trong những ngày đau khổ
Một năm ấy thời gian dần tỉnh ngộ
Góc con tim xóa sổ gạch tên người.
Em nghĩ mình cũng quá tuổi đôi mươi
Nên không thể bỏ cuộc đời hoang phí
Tương tư mãi suốt ngày ôm mộng mị
Vì một người ích kỉ chẳng quan tâm.
Ánh mắt kia coi bộ đã nhìn nhầm
Tin rất mực yêu lặng câm mù quáng
Gạt tất cả lời khuyên từ bè bạn
Rõ dạ người chán ngán quá đi thôi.
Để nỗi đau chính em nhận ra rồi
Khi tình nghĩa bạc như vôi tường quét
Niềm mong nhớ cũng chỉ là lãng xẹt
Yêu thương nhiều cố nhồi nhét như không.
Ngày mai đây em cất bước theo chồng
Trao thân xác người đàn ông đích thực
Em mệt mỏi nỗi đau này quá mức
Con tim khờ nó bất lực rồi anh.
Buông tay nhau tìm cuộc sống yên lành
Đường thơ mộng nay chia thành hai lối
Đừng đổ tội tình yêu nào có lỗi
Lỗi do người mãi dang dối điêu ngoa.
#09. (⇧)
LỜI CUỐI CHO CUỘC TÌNH - Thơ: Cầm Đỗ
Trả lại người những ngày tháng yêu đương
Cứ ngỡ bước chung đường nhau mãi mãi
Trả lại hết phút yêu thương vụng dại
Lại trở về hoang hoải chốn không nhau
Trả lại người hạnh phúc lẫn buồn đau
Còn gì đâu khi niềm tin đã mất
Chấp nhận đớn đau bởi là sự thật
Ai đi về... phía gió giật mưa sa
Rồi một ngày tất cả sẽ trôi xa
Người cứ về phía trời đầy hoa nắng
Duyên đã hết chia tay nhau bình lặng
Chỉ thu buồn hoang vắng kỷ niệm xưa
Buông tay rồi đừng tiếc lúc đón đưa
Ai cần chút hương thừa trong tình ái
Sao phải để ai bận lòng thương hại
Trái tim đau nhưng trở lại... chính mình.
Nói với nhau lời cuối cho cuộc tình
Gửi vào thu những gì còn sót lại
Lẫn đám lá khô chôn vùi mãi mãi
Phía cuối đường xa ngái... nắng lại bừng.
Cứ ngỡ bước chung đường nhau mãi mãi
Trả lại hết phút yêu thương vụng dại
Lại trở về hoang hoải chốn không nhau
Trả lại người hạnh phúc lẫn buồn đau
Còn gì đâu khi niềm tin đã mất
Chấp nhận đớn đau bởi là sự thật
Ai đi về... phía gió giật mưa sa
Rồi một ngày tất cả sẽ trôi xa
Người cứ về phía trời đầy hoa nắng
Duyên đã hết chia tay nhau bình lặng
Chỉ thu buồn hoang vắng kỷ niệm xưa
Buông tay rồi đừng tiếc lúc đón đưa
Ai cần chút hương thừa trong tình ái
Sao phải để ai bận lòng thương hại
Trái tim đau nhưng trở lại... chính mình.
Nói với nhau lời cuối cho cuộc tình
Gửi vào thu những gì còn sót lại
Lẫn đám lá khô chôn vùi mãi mãi
Phía cuối đường xa ngái... nắng lại bừng.
Thà rằng ...ta chọn....ngậm ngùi...buông tay (ảnh: internet) |
#10. (⇧)
BUÔNG TAY - Thơ: Hương Phạm
Buông tay là hạ bức màn
Buông tay là chịu muôn vàn đớn đau
Buông tay là mãi mất nhau
Buông tay là sẽ bạc đầu mới quên
Buông tay là sẽ buồn thêm
Buông tay là sẽ đêm đêm khóc thầm
Buông tay là sẽ lặng câm
Buông tay là tính sẽ trầm hơn xưa
Buông tay là sẽ thấy thừa
Buông tay là sẽ nắng mưa thất thường
Buông tay là mất người thương
Buông tay là sẽ đôi đường chia ly
Buông tay là sẽ sầu bi
Buông tay là sẽ mất đi một người
Buông tay là tắt nụ cười
Buông tay là sẽ lệ rơi ướt nhòa
Buông tay là sẽ chẳng hoa
Buông tay là sẽ bước qua cuộc tình
Buông tay là sẽ một mình
Buông tay là sẽ quên hình bóng ai
Buông tay đêm sẽ thêm dài
Buông tay là sẽ mất hoài nhau ư
Buông tay là sẽ ưu tư
Buông tay là sẽ buồn ư ...đúng rồi
Nắm tay chẳng giữ được người
Thà rằng ...ta chọn....ngậm ngùi...buông tay.
Buông tay là chịu muôn vàn đớn đau
Buông tay là mãi mất nhau
Buông tay là sẽ bạc đầu mới quên
Buông tay là sẽ buồn thêm
Buông tay là sẽ đêm đêm khóc thầm
Buông tay là sẽ lặng câm
Buông tay là tính sẽ trầm hơn xưa
Buông tay là sẽ thấy thừa
Buông tay là sẽ nắng mưa thất thường
Buông tay là mất người thương
Buông tay là sẽ đôi đường chia ly
Buông tay là sẽ sầu bi
Buông tay là sẽ mất đi một người
Buông tay là tắt nụ cười
Buông tay là sẽ lệ rơi ướt nhòa
Buông tay là sẽ chẳng hoa
Buông tay là sẽ bước qua cuộc tình
Buông tay là sẽ một mình
Buông tay là sẽ quên hình bóng ai
Buông tay đêm sẽ thêm dài
Buông tay là sẽ mất hoài nhau ư
Buông tay là sẽ ưu tư
Buông tay là sẽ buồn ư ...đúng rồi
Nắm tay chẳng giữ được người
Thà rằng ...ta chọn....ngậm ngùi...buông tay.
#11. (⇧)
EM MUỐN BUÔNG TAY - Thơ: Nguyễn Đình Huân
Em mệt rồi, em chỉ muốn buông tay
Mặc thu về lá vàng bay trong gió
Mặc mưa ngâu em không còn thương nhớ
Lặng lẽ cúi đầu lối nhỏ bước đi
Em mệt rồi, khi đã lỡ xuân thì
Bao đêm dài lệ ướt mi đẫm gối
Anh ra đi bao năm em vẫn đợi
Anh không về em mòn mỏi nhớ thương
Em mệt rồi, khi hai đứa đôi đường
Dẫu tình xưa còn vấn vương trong dạ
Anh hạnh phúc bên người nơi xứ lạ
Em nghẹn ngào mang băng giá mùa sang
Em mệt rồi, khi thu đến lá vàng
Anh thay lòng cho bẽ bàng tình cũ
Hạnh phúc xưa chỉ còn là quá khứ
Người phụ tình ta gìn giữ mà chi
Em mệt rồi, lệ khô cả bờ mi
Buông tay thôi không còn gì luyến tiếc
Chấp nhận nỗi đau một lần ly biệt
Mặc cho tình đời nhật nguyệt phôi pha.
Mặc thu về lá vàng bay trong gió
Mặc mưa ngâu em không còn thương nhớ
Lặng lẽ cúi đầu lối nhỏ bước đi
Em mệt rồi, khi đã lỡ xuân thì
Bao đêm dài lệ ướt mi đẫm gối
Anh ra đi bao năm em vẫn đợi
Anh không về em mòn mỏi nhớ thương
Em mệt rồi, khi hai đứa đôi đường
Dẫu tình xưa còn vấn vương trong dạ
Anh hạnh phúc bên người nơi xứ lạ
Em nghẹn ngào mang băng giá mùa sang
Em mệt rồi, khi thu đến lá vàng
Anh thay lòng cho bẽ bàng tình cũ
Hạnh phúc xưa chỉ còn là quá khứ
Người phụ tình ta gìn giữ mà chi
Em mệt rồi, lệ khô cả bờ mi
Buông tay thôi không còn gì luyến tiếc
Chấp nhận nỗi đau một lần ly biệt
Mặc cho tình đời nhật nguyệt phôi pha.
Mệt mỏi rồi tôi sẽ tự buông tay(ảnh: internet) |
#12. (⇧)
BUÔNG TAY - Thơ: Trúc Linh
Mệt mỏi rồi tôi sẽ tự buông tay
Không níu kéo tình yêu này được nữa
Nghe quá chán với bao điều đã hứa
Tôi chẳng cần sự chọn lựa của anh
Lời thật tâm như gió thoảng qua mành
Cứ chọn lấy một màu xanh mình thích
Đừng khêu khích và đừng xem như địch
Đừng để tôi phải chỉ trích thêm phiền
Tôi muốn rằng được tự tại an nhiên
Sao quá khó người nỡ điền đau khổ
Hay phải bắt tôi nằm sâu đáy mộ
Để yên vui hết giông tố bên mình
Nghỉ cuộc đời tôi cũng chẳng được xinh
Nên phải chịu cảnh làm tình làm tội
Do số kiếp chịu ba chìm bảy nỗi
Đến hết đời vẫn tăm tối khổ đau.
Không níu kéo tình yêu này được nữa
Nghe quá chán với bao điều đã hứa
Tôi chẳng cần sự chọn lựa của anh
Lời thật tâm như gió thoảng qua mành
Cứ chọn lấy một màu xanh mình thích
Đừng khêu khích và đừng xem như địch
Đừng để tôi phải chỉ trích thêm phiền
Tôi muốn rằng được tự tại an nhiên
Sao quá khó người nỡ điền đau khổ
Hay phải bắt tôi nằm sâu đáy mộ
Để yên vui hết giông tố bên mình
Nghỉ cuộc đời tôi cũng chẳng được xinh
Nên phải chịu cảnh làm tình làm tội
Do số kiếp chịu ba chìm bảy nỗi
Đến hết đời vẫn tăm tối khổ đau.
#13. (⇧)
BUÔNG TAY RỒI ANH BIẾT PHẢI LÀM SAO - Thơ: Thu Tím
Buông tay rồi anh biết phải làm sao
Mình đã trao hết ngọt ngào say đắm
Trái tim anh lúc này đang nồng ấm
Sao đành lòng em lại nói chia tay
Ta bên nhau xây đắp biết bao ngày
Không một phút hay một giây thôi nhớ
Vậy mà em bảo chia đường cách trở
Chẳng lẽ nào lại nỡ thế sao em
Rồi từng đêm ai thỏ thẻ bên thềm
Câu tha thiết trao êm đềm em hỡi
Rồi buổi sáng ai chào em ngày mới
Lúc em buồn ai người tới ủi an
Hãy bỏ qua những cay đắng bẽ bàng
Cùng bên nhau ta tròn câu mai trúc
Hãy thứ tha cho lỗi lầm đôi lúc
Hứa bên nàng trao hạnh phúc thủy chung.
Mình đã trao hết ngọt ngào say đắm
Trái tim anh lúc này đang nồng ấm
Sao đành lòng em lại nói chia tay
Ta bên nhau xây đắp biết bao ngày
Không một phút hay một giây thôi nhớ
Vậy mà em bảo chia đường cách trở
Chẳng lẽ nào lại nỡ thế sao em
Rồi từng đêm ai thỏ thẻ bên thềm
Câu tha thiết trao êm đềm em hỡi
Rồi buổi sáng ai chào em ngày mới
Lúc em buồn ai người tới ủi an
Hãy bỏ qua những cay đắng bẽ bàng
Cùng bên nhau ta tròn câu mai trúc
Hãy thứ tha cho lỗi lầm đôi lúc
Hứa bên nàng trao hạnh phúc thủy chung.
thơ buông tay tình yêu (ảnh: internet) |
#14. (⇧)
ĐÀNH BUÔNG - Thơ: Võ Ngọc Cẩn
Tình nhân hỡi ta buông tay em nhé
Em về đi lặng lẽ để riêng anh
Vấn vương chi khi duyên nợ không thành
Tình đã chết nay đành buông hai hướng
Rơi giọt lệ nở nụ cười gạo gượng
Làm sao quên âm hưởng lúc bên nhau
Buông bàn tay ôm lấy trái tim đau
Quay lưng bước với màu đen tăm tối
Ta yêu nhau phải đâu là tội lỗi
Vậy thì sao chung lối chẳng đi về
Sáng mai này ta cách trở sơn khê
Mang kỷ niệm não nề lê chân bước
Tình nhân ơi ta yêu em tha thiết
Nhưng trái ngang chia biệt lối ta đi
Xa em rồi anh làm cánh chim di
Buông đi nhé những gì còn nắm giữ.
Em về đi lặng lẽ để riêng anh
Vấn vương chi khi duyên nợ không thành
Tình đã chết nay đành buông hai hướng
Rơi giọt lệ nở nụ cười gạo gượng
Làm sao quên âm hưởng lúc bên nhau
Buông bàn tay ôm lấy trái tim đau
Quay lưng bước với màu đen tăm tối
Ta yêu nhau phải đâu là tội lỗi
Vậy thì sao chung lối chẳng đi về
Sáng mai này ta cách trở sơn khê
Mang kỷ niệm não nề lê chân bước
Tình nhân ơi ta yêu em tha thiết
Nhưng trái ngang chia biệt lối ta đi
Xa em rồi anh làm cánh chim di
Buông đi nhé những gì còn nắm giữ.
#15. (⇧)
BUÔNG TAY - Thơ: Hoài Thu
Người yêu hỡi em buông tay rồi đó
Anh về đi cùng với họ kết nguyền
Buổi tan tầm nên nợ lạc mất duyên
Em đứng lại nhìn con thuyền rẽ sóng
Chẳng níu nữa một cuộc tình vô vọng
Em rượt hoài như chiếc bóng tàn canh
Tại vô duyên nên nợ ấy không thành
Cau héo rụng vườn trầu xanh ngã úa
Bao thương nhớ để bây giờ kết tủa
Thành đắng cay lệ giàn giụa má hồng
Phận em hèn , nhỏ bé tựa nhánh sông
Hòa vào biển e rằng không thể được
Ai cũng có trong đời một ao ước
Bên người yêu chẳng ngược lối đi về
Nhưng bây giờ em phải tỉnh cơn mê
Khi anh đã quên những lời nói ấy
Mùa thu hỡi sao thu buồn đến vậy
Hát cùng ta cho tim thấy yêu đời
Thả nắng tràn cho ánh nắng rong chơi
Thả dĩ vãng để quên lời yêu dấu.
Anh về đi cùng với họ kết nguyền
Buổi tan tầm nên nợ lạc mất duyên
Em đứng lại nhìn con thuyền rẽ sóng
Chẳng níu nữa một cuộc tình vô vọng
Em rượt hoài như chiếc bóng tàn canh
Tại vô duyên nên nợ ấy không thành
Cau héo rụng vườn trầu xanh ngã úa
Bao thương nhớ để bây giờ kết tủa
Thành đắng cay lệ giàn giụa má hồng
Phận em hèn , nhỏ bé tựa nhánh sông
Hòa vào biển e rằng không thể được
Ai cũng có trong đời một ao ước
Bên người yêu chẳng ngược lối đi về
Nhưng bây giờ em phải tỉnh cơn mê
Khi anh đã quên những lời nói ấy
Mùa thu hỡi sao thu buồn đến vậy
Hát cùng ta cho tim thấy yêu đời
Thả nắng tràn cho ánh nắng rong chơi
Thả dĩ vãng để quên lời yêu dấu.
thơ buông tay tình yêu (ảnh: internet) |
#16. (⇧)
CHẲNG CÒN CÁCH NÀO HƠN - Thơ: Hằng Vũ
Mệt lắm rồi chẳng biết ngỏ cùng ai
Cứ cố gắng mệt mài cùng trăn trở
Chẳng có lẽ buông xuôi rồi bỏ ngỏ
Liệu an lòng và liệu có vui hơn.
Sao chỉ ước một điều ước giản đơn
Thật bình an bình thường mà không được
Cả tương lai gia đình ở phía trước
cố lên nào không thể được buông tay.
Nếu không cố từng phút và từng giây
Thì đâu có thêm ngày dài ý nghĩa
Thôi cứ cố khi sức ta có thể
Mới nhẹ vơi bớt dâu bể cuộc đời.
Hạnh phúc nào cũng phải đắp xây thôi
Chẳng ai dễ từ trên trời rơi xuống
Phải cố gắng và luôn luôn gắng gượng
Mới yên bình ở nơi chốn trần gian...
Cứ cố gắng mệt mài cùng trăn trở
Chẳng có lẽ buông xuôi rồi bỏ ngỏ
Liệu an lòng và liệu có vui hơn.
Sao chỉ ước một điều ước giản đơn
Thật bình an bình thường mà không được
Cả tương lai gia đình ở phía trước
cố lên nào không thể được buông tay.
Nếu không cố từng phút và từng giây
Thì đâu có thêm ngày dài ý nghĩa
Thôi cứ cố khi sức ta có thể
Mới nhẹ vơi bớt dâu bể cuộc đời.
Hạnh phúc nào cũng phải đắp xây thôi
Chẳng ai dễ từ trên trời rơi xuống
Phải cố gắng và luôn luôn gắng gượng
Mới yên bình ở nơi chốn trần gian...
#17. (⇧)
BUÔNG - Thơ: Nhi Ai
Đã biết rằng có nắm cũng bằng không
Thì thôi nhé...hãy buông...lòng thêm nhẹ...
Để đêm vắng không ôm sầu quạnh quẽ
Rồi mai ngày bình minh sẽ sáng tươi
Dù trái ngang, dẫu tình có đổi dời
Thôi quên hết...giữ chi lời gian dối
Đời duyên nợ...đã không còn chung lối
Nuối tiếc hoài...còn có nối lại không ?
Chẳng trách ai...sao thay dạ đổi lòng
Chỉ chua xót, trao tình hồng nhầm chỗ
Nên dang dỡ...từ nay vương sầu khổ
Tình nhạt nhoà...hoen ố bởi vì ai !
Đã hết tình, gieo chi nữa đắng cay
Ta xa nhé...duyên đời nay hai lối...
Say duyên mới...anh bên người chung gối
Tôi gạt sầu...cố quên mối tình cay !
Thì thôi nhé...hãy buông...lòng thêm nhẹ...
Để đêm vắng không ôm sầu quạnh quẽ
Rồi mai ngày bình minh sẽ sáng tươi
Dù trái ngang, dẫu tình có đổi dời
Thôi quên hết...giữ chi lời gian dối
Đời duyên nợ...đã không còn chung lối
Nuối tiếc hoài...còn có nối lại không ?
Chẳng trách ai...sao thay dạ đổi lòng
Chỉ chua xót, trao tình hồng nhầm chỗ
Nên dang dỡ...từ nay vương sầu khổ
Tình nhạt nhoà...hoen ố bởi vì ai !
Đã hết tình, gieo chi nữa đắng cay
Ta xa nhé...duyên đời nay hai lối...
Say duyên mới...anh bên người chung gối
Tôi gạt sầu...cố quên mối tình cay !
thơ buông tay tình yêu (ảnh: internet) |
#18. (⇧)
BUÔNG - Thơ: Lê Anh Thơ
Em muốn nắm tay anh đến cuối cuộc đời
Muốn tựa vào vai anh cho nỗi niềm tan biến
Áp mặt vào ngực anh nghe máu đào đang chuyển
Gối đầu tay anh nghe tiếng thở vỗ về...
Em muốn cùng anh đi hết những đam mê
Bước qua hết chông gai cập bến bờ hạnh phúc
Muốn cùng anh trải qua bao vinh, nhục
Trọn vòng tay không một phút chia lìa
Em muốn thức cùng anh khi oi bức đêm hè
Muốn đắp chung chăn khi đông về gió bấc
Muốn khóc cùng anh khi niềm tin vụt mất
Muốn hát anh nghe câu ví dặm quê mình
Em muốn thấy anh cười khi mỗi bình minh
Nấu bát canh chua chờ mình mỗi tối
Muốn hờn anh mỗi khi mình mắc lỗi
Muốn kiêu căng bởi anh sẽ nhịn, nhường.
Em không thể nhìn anh tự tổn thương
Càng không muốn anh nhìn em lệ rớt
Trách ông trời đổ giông chi bất chợt
Uyên ương chia lìa...đôi ngả tìm nhau
Buông tay anh rồi...tháng bảy mùa ngâu...
Tim em nhói đau, lệ mờ khóe mắt
Em lại một mình...sớm khuya lay lắt
Mơ đến thiên đàng...
lạc bước...gặp anh.
Muốn tựa vào vai anh cho nỗi niềm tan biến
Áp mặt vào ngực anh nghe máu đào đang chuyển
Gối đầu tay anh nghe tiếng thở vỗ về...
Em muốn cùng anh đi hết những đam mê
Bước qua hết chông gai cập bến bờ hạnh phúc
Muốn cùng anh trải qua bao vinh, nhục
Trọn vòng tay không một phút chia lìa
Em muốn thức cùng anh khi oi bức đêm hè
Muốn đắp chung chăn khi đông về gió bấc
Muốn khóc cùng anh khi niềm tin vụt mất
Muốn hát anh nghe câu ví dặm quê mình
Em muốn thấy anh cười khi mỗi bình minh
Nấu bát canh chua chờ mình mỗi tối
Muốn hờn anh mỗi khi mình mắc lỗi
Muốn kiêu căng bởi anh sẽ nhịn, nhường.
Em không thể nhìn anh tự tổn thương
Càng không muốn anh nhìn em lệ rớt
Trách ông trời đổ giông chi bất chợt
Uyên ương chia lìa...đôi ngả tìm nhau
Buông tay anh rồi...tháng bảy mùa ngâu...
Tim em nhói đau, lệ mờ khóe mắt
Em lại một mình...sớm khuya lay lắt
Mơ đến thiên đàng...
lạc bước...gặp anh.
#19. (⇧)
BUÔNG - Thơ: Phượng Hồng
Buông tất cả những gì đã có
Buông nỗi lòng ai ngỏ ngày qua
Buông đi tình cảm mặn mà
Buông miền kí ức để ta đỡ buồn
Buông mãi nhé lệ tuôn ngừng chảy
Buông hết rồi mình lại cười vui
Buông cho hết thảy ngậm ngùi
Buông thả cõi nhớ hên xui đã từng
Buông thật đó dửng dưng chẳng đợi
Buông lối về khấp khởi niềm đau
Buông tay cánh phượng phai màu
Buông bao lầm lỡ cùng nhau hẹn thề.
Buông nỗi lòng ai ngỏ ngày qua
Buông đi tình cảm mặn mà
Buông miền kí ức để ta đỡ buồn
Buông mãi nhé lệ tuôn ngừng chảy
Buông hết rồi mình lại cười vui
Buông cho hết thảy ngậm ngùi
Buông thả cõi nhớ hên xui đã từng
Buông thật đó dửng dưng chẳng đợi
Buông lối về khấp khởi niềm đau
Buông tay cánh phượng phai màu
Buông bao lầm lỡ cùng nhau hẹn thề.
thơ buông tay tình yêu (ảnh: internet) |
#20. (⇧)
MỆT MỎI THÌ BUÔNG TAY - Thơ: Nhánh Rong
Mệt mỏi rồi thì ta hãy buông tay
Đừng sống chung để đọa đày nhau từng phút một
Đã lớn rồi chẳng phải trẻ con mà bồng bột
Suy nghĩ tận tường rồi giải thoát cho nhau
Nếu mình đã không còn yêu nhau như những ngày đầu
Và không còn có thể thương nhau như đoạn đường từng trải
Thì tại sao hai ta phải ái ngại....?
Hai chữ ly hôn chưa hẳn đáng sợ như tình trạng bây giờ
Có lẽ hai ta đều nghĩ rằng mình phải chờ
Chờ cho các con được lớn khôn thêm một tí
Đã là Mẹ Cha thì mình không có quyền ích kỉ
Chia rẽ gia đình sẽ làm khổ các con
Đừng sống vì con nếu tình yêu không còn
Đời sống bao lâu mà để từng ngày chậm trôi trong buồn tẻ?
Chúng ta đã thôi không còn trẻ
Trói buộc nhau vầy....đâu có gì hay?
Nếu mệt mỏi rồi thì mình hãy buông tay
Để sau này còn coi nhau là bè bạn
Đừng tranh đua cho cạn tàu ráo máng
Không vợ chồng thì cũng một thuở từng yêu.
Đừng sống chung để đọa đày nhau từng phút một
Đã lớn rồi chẳng phải trẻ con mà bồng bột
Suy nghĩ tận tường rồi giải thoát cho nhau
Nếu mình đã không còn yêu nhau như những ngày đầu
Và không còn có thể thương nhau như đoạn đường từng trải
Thì tại sao hai ta phải ái ngại....?
Hai chữ ly hôn chưa hẳn đáng sợ như tình trạng bây giờ
Có lẽ hai ta đều nghĩ rằng mình phải chờ
Chờ cho các con được lớn khôn thêm một tí
Đã là Mẹ Cha thì mình không có quyền ích kỉ
Chia rẽ gia đình sẽ làm khổ các con
Đừng sống vì con nếu tình yêu không còn
Đời sống bao lâu mà để từng ngày chậm trôi trong buồn tẻ?
Chúng ta đã thôi không còn trẻ
Trói buộc nhau vầy....đâu có gì hay?
Nếu mệt mỏi rồi thì mình hãy buông tay
Để sau này còn coi nhau là bè bạn
Đừng tranh đua cho cạn tàu ráo máng
Không vợ chồng thì cũng một thuở từng yêu.
(đang còn cập nhật..)
Các bạn vừa xem qua những bài thơ chủ đề Buông Tay, chia tay tình yêu với tâm trạng buồn. Những sáng tác mới về việc chia tay tình yêu sẽ được Thanh Biên cập nhật thường xuyên và liên tục!..
Thanh Biên
Em mà buồn tôi cũng chẳng vui đâu
Câu thơ viết chợt sầu như nhỏ lệ
Thôi cũng được đời buồn là như thế
Lại trở về lặng lẽ với cơn đau
Kiếp cô đơn nên chỉ thấy nỗi sầu
Hồn thơ khóc nát nhàu con tim héo
Ôi con sóng đã bôn ba khắp nẻo
Chợt vỡ òa dặt dẹo kể từ đây
Mới chớm vui nhưng đã phải chia tay
Thế là hết hôm nay ngày buồn quá
Tình mơ ấy trôi theo dòng nước lạ
Ngăn cách rồi băng giá vẫn theo tôi
Lời thơ buồn trở lại kiếp đơn côi
Còn kỷ niệm rã rời vì nhung nhớ
Nơi xa ấy xin người đừng trăn trở
Trọn một đời muôn thủa mãi yêu em
Goodbye !