Cảm xúc Tháng 10 (ảnh: internet) |
#01. (⇧)
CẢM XÚC THÁNG 10 - Tác giả: Trịnh Đình Nghi
Tháng mười cho ta trở về với cảm giác bình yên vốn có, cuộc sống là thế được sống chậm một chút nhìn lại thực tại quanh mình để cho tâm hồn dịu lại, lắng sâu.
Tháng mười về, mùa đông rồi cũng sẽ về, sự đổi thay tưởng như chỉ là qui luật ấy lại cho ta những khoảnh khắc xao lòng và lưu luyến với thu khi mà đâu đó hương hoa sữa dịu dàng miên man trong gió. Khi mà ngoài kia những con phố nhỏ thoáng bóng dáng ai đang nâng niu hít hà hương cốm hoặc trầm tư bên ly cà phê trong bảng lảng sương mai.
Tháng mười là thế, đủ tự tin để dặn lòng mình mạnh mẽ bước đi trên chặng đường phía trước, nhưng cũng đủ dịu dàng để cho ta luyến tiếc một mùa yêu mới đó thôi mà bây giờ đã cũ.
Một sáng tháng mười đi trên đường Điện Biên bất chợt ngước nhìn lên cột cờ Hà Nội, trong lồng lộng gió thu phấp phới tung bay lá cờ đỏ thắm mà lại thấy lòng mình rạo rực pha lẫn bâng khuâng nhớ về tháng mười năm ấy.
Đã hơn sáu mươi năm mà hào khí của một cuộc hành binh lịch sử, những đoàn quân chiến thắng qua năm cửa ô tiến vào Hà Nội.
Trong rừng cờ hoa, với niềm vui sướng vô bờ, hơn hai mươi vạn nhân dân Thủ đô náo nức đón đoàn quân chiến thắng trở về. Cờ đỏ sao vàng tung bay rợp đất, cả Hà Nội tưng bừng hân hoan trong niềm vui giải phóng.
Những giờ phút hào hùng và rưng rưng niềm vui ấy sẽ mãi là nhưng hình ảnh, những dấu ấn hạnh phúc và đầy tự hào của thế hệ hôm qua, hôm nay và mãi mãi về sau. Để rồi cứ mỗi khi tháng mười đến lại thấy hồn mình chộn rộn mà thênh thang quá đỗi.
Tháng mười cho ta được đong đầy ký ức và tâm sự với các thế hệ cha anh, những bậc sinh thành đã tron đời cống hiến cho người cho đời, nhưng vẫn còn đồng hành và dõi theo những ước mơ xanh.
Ngày mở đầu của tháng mười không phải ngẫu nhiên lại là ngày của người cao tuổi, ngày của những thế hệ đã đi qua gần hết chặng đường đời, có một ngày để cho chúng ta tri ân, cho chúng ta tôn vinh cho ta được đắm trong niềm tự hào về những thế hệ đã vì tương lai mà sống mà dâng hiến cả cuộc đời.
Tháng mười cho ta thể hiện lòng biết ơn và sẻ chia bằng tình cảm chân thành và kính trọng và cho ta hứa một điều sẽ sống để không hổ thẹn với cha anh.
Tháng mười cho ta niềm hân hoan trong tình yêu và hạnh phúc, cho ta dâng những bó hoa tươi thắm nhất cho mẹ, cho chị, cho em, một nửa thế giới yêu thương của nhân loại.
Chúng ta tôn vinh những người phụ nữ cũng chính là tôn vinh niềm hạnh phúc của mình. 20-10 ngày phụ nữ Việt Nam, ngày của yêu thương và khát vọng, khát vọng được sinh ra tự mạch nguồn, tự thuở hồng hoang và sẽ mãi mãi là dòng chảy bất tận. Mẹ là nơi cho ta khao khát tìm về, cho ta gửi gắm những niềm vui và cả những nỗi buồn, cho ta tìm thấy sự bình yên và ấm áp. Mẹ cho ta biết dâng hiến cho đời và cho ta biết phải hy sinh.
Tháng mười, một dấu mốc cho ta hiểu rằng ta đã đi qua hai phần ba chặng đường của một năm, cho ta nhìn lại để nghĩ suy và để vững tin bước tiếp chặng đường về đích.
Những dự cảm của tâm hồn, những dự định của cuộc sống, những phần việc còn dở dang...Để rồi kết thúc một năm, một chặng đường, một mục tiêu đã định, ta sẽ thở phào khoan khoái khi đã hoàn thành mỹ mãn những gì ta mong muốn.
Tháng mười về cho ta những cung bậc cảm xúc khác nhau. Cảm xúc tự hào, cảm xúc của yêu thương chân thành và kính trọng, cảm xúc của những suy tư và lắng đọng tâm hồn. Những cung bậc cảm xúc đủ để cho ta nói lời: cảm ơn tháng mười nhiều lắm!
Tháng mười về, mùa đông rồi cũng sẽ về, sự đổi thay tưởng như chỉ là qui luật ấy lại cho ta những khoảnh khắc xao lòng và lưu luyến với thu khi mà đâu đó hương hoa sữa dịu dàng miên man trong gió. Khi mà ngoài kia những con phố nhỏ thoáng bóng dáng ai đang nâng niu hít hà hương cốm hoặc trầm tư bên ly cà phê trong bảng lảng sương mai.
cảm xúc tháng 10 (ảnh: internet) |
Tháng mười là thế, đủ tự tin để dặn lòng mình mạnh mẽ bước đi trên chặng đường phía trước, nhưng cũng đủ dịu dàng để cho ta luyến tiếc một mùa yêu mới đó thôi mà bây giờ đã cũ.
Một sáng tháng mười đi trên đường Điện Biên bất chợt ngước nhìn lên cột cờ Hà Nội, trong lồng lộng gió thu phấp phới tung bay lá cờ đỏ thắm mà lại thấy lòng mình rạo rực pha lẫn bâng khuâng nhớ về tháng mười năm ấy.
Đã hơn sáu mươi năm mà hào khí của một cuộc hành binh lịch sử, những đoàn quân chiến thắng qua năm cửa ô tiến vào Hà Nội.
Trong rừng cờ hoa, với niềm vui sướng vô bờ, hơn hai mươi vạn nhân dân Thủ đô náo nức đón đoàn quân chiến thắng trở về. Cờ đỏ sao vàng tung bay rợp đất, cả Hà Nội tưng bừng hân hoan trong niềm vui giải phóng.
Những giờ phút hào hùng và rưng rưng niềm vui ấy sẽ mãi là nhưng hình ảnh, những dấu ấn hạnh phúc và đầy tự hào của thế hệ hôm qua, hôm nay và mãi mãi về sau. Để rồi cứ mỗi khi tháng mười đến lại thấy hồn mình chộn rộn mà thênh thang quá đỗi.
Tháng mười cho ta được đong đầy ký ức và tâm sự với các thế hệ cha anh, những bậc sinh thành đã tron đời cống hiến cho người cho đời, nhưng vẫn còn đồng hành và dõi theo những ước mơ xanh.
cảm xúc tháng 10 (ảnh: internet) |
Ngày mở đầu của tháng mười không phải ngẫu nhiên lại là ngày của người cao tuổi, ngày của những thế hệ đã đi qua gần hết chặng đường đời, có một ngày để cho chúng ta tri ân, cho chúng ta tôn vinh cho ta được đắm trong niềm tự hào về những thế hệ đã vì tương lai mà sống mà dâng hiến cả cuộc đời.
Tháng mười cho ta thể hiện lòng biết ơn và sẻ chia bằng tình cảm chân thành và kính trọng và cho ta hứa một điều sẽ sống để không hổ thẹn với cha anh.
Tháng mười cho ta niềm hân hoan trong tình yêu và hạnh phúc, cho ta dâng những bó hoa tươi thắm nhất cho mẹ, cho chị, cho em, một nửa thế giới yêu thương của nhân loại.
Chúng ta tôn vinh những người phụ nữ cũng chính là tôn vinh niềm hạnh phúc của mình. 20-10 ngày phụ nữ Việt Nam, ngày của yêu thương và khát vọng, khát vọng được sinh ra tự mạch nguồn, tự thuở hồng hoang và sẽ mãi mãi là dòng chảy bất tận. Mẹ là nơi cho ta khao khát tìm về, cho ta gửi gắm những niềm vui và cả những nỗi buồn, cho ta tìm thấy sự bình yên và ấm áp. Mẹ cho ta biết dâng hiến cho đời và cho ta biết phải hy sinh.
Tháng mười, một dấu mốc cho ta hiểu rằng ta đã đi qua hai phần ba chặng đường của một năm, cho ta nhìn lại để nghĩ suy và để vững tin bước tiếp chặng đường về đích.
Những dự cảm của tâm hồn, những dự định của cuộc sống, những phần việc còn dở dang...Để rồi kết thúc một năm, một chặng đường, một mục tiêu đã định, ta sẽ thở phào khoan khoái khi đã hoàn thành mỹ mãn những gì ta mong muốn.
Tháng mười về cho ta những cung bậc cảm xúc khác nhau. Cảm xúc tự hào, cảm xúc của yêu thương chân thành và kính trọng, cảm xúc của những suy tư và lắng đọng tâm hồn. Những cung bậc cảm xúc đủ để cho ta nói lời: cảm ơn tháng mười nhiều lắm!
cảm xúc tháng 10 (ảnh: internet) |
#02. (⇧)
NGƯỜI ĐÀN ÔNG THÁNG 10 - Tác giả: Speed Light
Tháng 10 trong ta luôn là mùa đẹp nhất, mùa của khởi đầu một kiếp nhân sinh, mùa của những khúc quanh để mở ra những con đường mới mẻ. Tháng Mười giao mùa khi mùa Thu sắp bước chân qua cửa với đôi mắt dưng dưng còn dùng dằng nuối tiếc cái dịu dàng êm ấm, cái lãng đãng mơ hồ mà thanh tao như lụa như tơ rộng dài mà vấn vít…, còn mùa đông lại đã ngập ngừng nơi bờ dậu đầu ngõ, len lén ngước nhìn bậc thềm nơi hiên nhà nhưng vẫn cứ giả vờ như còn mải rong chơi ở nơi nào xa xôi lắm…
Tháng 10 nhẹ nhàng mà hanh hao như để trút lại hết những buồn vương trong tâm trí mà khoác lên mình sự kiên cường và ương ngạnh để tự ủ ấm mình chờ đón những lạnh giá của mùa Đông đang đến gần. Người đàn ông Tháng 10 với dọc dài của suy tư, của thăng trầm trên vầng trán kiêu hãnh dưới phong ba… tưởng thế là đã đủ kiêu mạn phong trần nhưng lại chẳng thể giấu nổi tâm hồn đa sầu đa cảm in trong đáy mắt với những vết buồn của thời gian...
Cũng như Tháng 10 giao mùa, quay lại là dịu dàng sương khói của lãng đãng mát lành mưa và mây, của vấn vít hanh hao hoa nắng, của bảng lảng mùa lá vàng bay… mà quay đi là khắc nghiệt của những cơn gió mùa lạnh giá rít hờn qua song cửa đang chờ đón… Người đàn ông Tháng 10 kiên cường và tâm hồn đầy hoài niệm, người của những khát khao, đầy tham vọng nhưng lại nặng tình thân, người đàn ông của sự nổi loạn đôi khi như những chú ngựa hoang nhưng luôn biết lối quay về với những chân tình và trách nhiệm, người đàn ông của hân hoan quảng giao cùng bè bạn bốn phương tám hướng nhưng trong sâu thẳm lòng mình lại chất đầy những cô độc mênh mang. Người đàn ông của lặng lẽ kiêu bạc nhưng chất chứa trong trái tim ấm áp, những nồng nhiệt cảm xúc chẳng dễ phôi pha…
Thêm một Tháng 10, ký ức thêm một mùa lá rụng, hãy để những muộn phiền trôi đi theo tiếng thở dài nhè nhẹ và bay đi trên đôi cánh của thời gian, để ta lại được là chính ta cô đơn mà không cô độc...
Tháng 10 nhẹ nhàng mà hanh hao như để trút lại hết những buồn vương trong tâm trí mà khoác lên mình sự kiên cường và ương ngạnh để tự ủ ấm mình chờ đón những lạnh giá của mùa Đông đang đến gần. Người đàn ông Tháng 10 với dọc dài của suy tư, của thăng trầm trên vầng trán kiêu hãnh dưới phong ba… tưởng thế là đã đủ kiêu mạn phong trần nhưng lại chẳng thể giấu nổi tâm hồn đa sầu đa cảm in trong đáy mắt với những vết buồn của thời gian...
cảm xúc tháng 10 (ảnh: internet) |
Cũng như Tháng 10 giao mùa, quay lại là dịu dàng sương khói của lãng đãng mát lành mưa và mây, của vấn vít hanh hao hoa nắng, của bảng lảng mùa lá vàng bay… mà quay đi là khắc nghiệt của những cơn gió mùa lạnh giá rít hờn qua song cửa đang chờ đón… Người đàn ông Tháng 10 kiên cường và tâm hồn đầy hoài niệm, người của những khát khao, đầy tham vọng nhưng lại nặng tình thân, người đàn ông của sự nổi loạn đôi khi như những chú ngựa hoang nhưng luôn biết lối quay về với những chân tình và trách nhiệm, người đàn ông của hân hoan quảng giao cùng bè bạn bốn phương tám hướng nhưng trong sâu thẳm lòng mình lại chất đầy những cô độc mênh mang. Người đàn ông của lặng lẽ kiêu bạc nhưng chất chứa trong trái tim ấm áp, những nồng nhiệt cảm xúc chẳng dễ phôi pha…
Thêm một Tháng 10, ký ức thêm một mùa lá rụng, hãy để những muộn phiền trôi đi theo tiếng thở dài nhè nhẹ và bay đi trên đôi cánh của thời gian, để ta lại được là chính ta cô đơn mà không cô độc...
cảm xúc tháng mười (ảnh: internet) |
#03. (⇧)
CHÙM THƠ NGẮN VỀ THÁNG 10
#01
Sáng thức giấc nghe tháng mười gõ cửa
Hương thu yêu cũng sắp sửa xa rời
Se se lạnh gió của chớm đông ơi
Nghe rạo rực cả khung trời tím biếc
Bầy chim ri cũng ríu ran bữa tiệc
Chia tay rồi còn hối tiếc không thu ?
Anh đâu rồi hay quen kiếp lãng du
Cùng mây gió rẽ sương mù vãn cảnh
Bỏ thu rơi trong nắng chiều óng ánh
Bước đơn côi anh chẳng cạnh lối về
Cho lòng buồn em cô bé ngô nghê
Cất giọng hát khúc nghê thừa mặn chát
Tháng mười ơi hoa dẻ thơm ngào ngạt
Gọi anh về cho biển hát khúc yêu
Sóng ngoài kia cũng gợn nhớ nhung nhiều
Yêu anh lắm như sóng yêu bờ cát
Dấu yêu ơi sóng mãi xô ào ạt
Sao đi hoài làm tan nát tim côi
Nhớ anh nhiều em nhớ quá đi thôi
Về đi nhé tháng mười ơi đẹp quá!
#02
Phôi pha hoài niệm tháng Mười
Heo may ngày cũ biết người nhớ quên
Thẩn thờ nốt nhạc chông chênh
Ngẩn ngơ nhung nhớ bồng bềnh chữ yêu
Mơn man níu sợi nắng chiều
Làn mây e ấp mỹ miều dáng ai
Thướt tha một bóng trang đài
Buông hồn lạc lỏng trên vai người rồi
Tình này chỉ một lời thôi
Nguyên màu dĩ vãng tinh khôi thuở nào
Nụ hôn say đắm ngọt ngào
Nồng nàn hương vị xuyến xao tháng Mười
Đi qua năm tháng đổi dời
Nỗi lòng luyến tiếc một thời ngu ngơ
Gã khờ nắn mãi vần thơ
Chờ ngày trao tặng có ngờ đâu xa
Tháng Mười em của người ta
Chỉ mình ôm mãi tình già không tên.
#03
Tháng mười rồi anh có nhớ về không?
Cùng em đến thăm cánh đồng hoa cải
Đang vào vụ bên sông mùi ngai ngái
Tỏa hương nồng dưới nắng trải mênh mông
Về cùng em ta dạo khắp cánh đồng
Cho thỏa nỗi khát mong bao ngày nhé
Em muốn được cùng anh cười vui vẻ
Cùng nô đùa như thể mới đôi mươi
Anh biết không ? cứ mỗi độ tháng mười
Hoa Cải nở rực trời màu vàng chói
Khoe sắc thắm xinh tươi như vẫy gọi
Khách muôn nơi mau tới để chụp hình
Thật tuyệt vời dưới ánh nắng lung linh
Đồng hoa cải cho chúng mình thoải mái
Thả chân bước ven theo từng luống cải
Lưu bức hình đẹp mãi nhé dấu yêu !!!
***Mời các bạn xem nhiều hơn với loạt thơ tháng 10 đong đầy cảm xúc, yêu thương & nỗi nhớ:
THÁNG 10 GỌI MÃI TÊN ANH - Thơ: Huyền Diệu
Sáng thức giấc nghe tháng mười gõ cửa
Hương thu yêu cũng sắp sửa xa rời
Se se lạnh gió của chớm đông ơi
Nghe rạo rực cả khung trời tím biếc
Bầy chim ri cũng ríu ran bữa tiệc
Chia tay rồi còn hối tiếc không thu ?
Anh đâu rồi hay quen kiếp lãng du
Cùng mây gió rẽ sương mù vãn cảnh
Bỏ thu rơi trong nắng chiều óng ánh
Bước đơn côi anh chẳng cạnh lối về
Cho lòng buồn em cô bé ngô nghê
Cất giọng hát khúc nghê thừa mặn chát
Tháng mười ơi hoa dẻ thơm ngào ngạt
Gọi anh về cho biển hát khúc yêu
Sóng ngoài kia cũng gợn nhớ nhung nhiều
Yêu anh lắm như sóng yêu bờ cát
Dấu yêu ơi sóng mãi xô ào ạt
Sao đi hoài làm tan nát tim côi
Nhớ anh nhiều em nhớ quá đi thôi
Về đi nhé tháng mười ơi đẹp quá!
thơ viết về tháng 10 (ảnh: internet) |
#02
LỤC BÁT THÁNG 10 - Thơ: Phú Sĩ
Phôi pha hoài niệm tháng Mười
Heo may ngày cũ biết người nhớ quên
Thẩn thờ nốt nhạc chông chênh
Ngẩn ngơ nhung nhớ bồng bềnh chữ yêu
Mơn man níu sợi nắng chiều
Làn mây e ấp mỹ miều dáng ai
Thướt tha một bóng trang đài
Buông hồn lạc lỏng trên vai người rồi
Tình này chỉ một lời thôi
Nguyên màu dĩ vãng tinh khôi thuở nào
Nụ hôn say đắm ngọt ngào
Nồng nàn hương vị xuyến xao tháng Mười
Đi qua năm tháng đổi dời
Nỗi lòng luyến tiếc một thời ngu ngơ
Gã khờ nắn mãi vần thơ
Chờ ngày trao tặng có ngờ đâu xa
Tháng Mười em của người ta
Chỉ mình ôm mãi tình già không tên.
thơ tháng 10 hay (ảnh: internet) |
#03
THÁNG MƯỜI RỒI - Thơ: Hương Vang
Tháng mười rồi anh có nhớ về không?
Cùng em đến thăm cánh đồng hoa cải
Đang vào vụ bên sông mùi ngai ngái
Tỏa hương nồng dưới nắng trải mênh mông
Về cùng em ta dạo khắp cánh đồng
Cho thỏa nỗi khát mong bao ngày nhé
Em muốn được cùng anh cười vui vẻ
Cùng nô đùa như thể mới đôi mươi
Anh biết không ? cứ mỗi độ tháng mười
Hoa Cải nở rực trời màu vàng chói
Khoe sắc thắm xinh tươi như vẫy gọi
Khách muôn nơi mau tới để chụp hình
Thật tuyệt vời dưới ánh nắng lung linh
Đồng hoa cải cho chúng mình thoải mái
Thả chân bước ven theo từng luống cải
Lưu bức hình đẹp mãi nhé dấu yêu !!!
***Mời các bạn xem nhiều hơn với loạt thơ tháng 10 đong đầy cảm xúc, yêu thương & nỗi nhớ:
(đang còn cập nhật..)
Các bạn vừa xem qua những chia sẻ nói về tháng 10 với rất là hay và nhiều cảm xúc.. Hãy chia sẻ và đừng quên bình luận về bài viết Tháng 10 này bạn nhé!..
Chớp mắt rồi chợt thấy Tháng Mười sang
Cõng trên vai tiếng thở dài của Phố
Ngỡ còn đây một Mùa Thu lãng mạn
Đông hoang tàn điếm chiếc lá xác xơ
Lạ lùng không của những kẻ đơn cô
Thơ tha thiết, điên rồ và lười biếng
Quên rồi mới chợt ra mình rất nhớ
Một tình yêu, một tri kỷ thiêng liêng...
Tháng Mười về có chút gì rất riêng
Có kẻ xa vì Mùa Thu hờn lẫy
Có chút nắng níu mùa sang lúng liếng
Của nàng Đông ru ngủ những con đường
Tháng mười âu cũng có những yêu đương
Có giận hờn nhớ thương mùa xưa cũ
Có giã biệt của gã Phong Trần Thu lãng tử
Đón kiêu sa của nàng Đông chớm về...
Thức dậy rồi... Ngỡ vẫn còn hôn mê 😘😘😘
Sen Hồng hello Tháng Mười.... Iu mọi người!