Những gì của kí ức luôn hiện hữu trong tâm trí của mỗi chúng ta đều rất đẹp phải không? Có lẽ trong mỗi chúng ta ai cũng có một kỉ niệm khó phai như thế để rồi khi những câu chữ tuôn tràn ra và ta ghép lại từng dòng lại trở nên tha thiết và lãng mạn đến vô cùng.
Chia li để rồi trong lòng chẳng thể quên đi được một hình bóng mà mấy mùa đã từng chung bước bên nhau, đi cùng thương nhớ, trăn trở, nhưng rồi vì một lí do nào đó mà ta đành phải rời xa ...
Có những cái kết viên mãn cho ngày mai khi cả hai cùng vun đắp, nhưng cũng có những cuộc chi li khiến ta day dứt nhớ khôn nguôi bởi vì duyên ngắn ngủi.
thơ tiễn biệt mùa Hạ. |
Hạ cuối ... là lời nhắn nhủ của các cặp đôi chia xa, không được trọn vẹn trong yêu thương, để rồi khi trái tim thổn thức về chuyện cũ thì ta lại mong manh trong niềm thương nhớ chợt ùa về, vây kín tâm tư là những hồi ức ngọt ngào lẫn cay đắng, nhưng cuối cùng vẫn mỏi mong cho nhau bình yên hạnh phúc trên đường đời mai sau.
Hạ cuối ... man mác nỗi nhớ quê hương trong lòng những người con xa xứ, để rồi những lũy tre, giếng nước, ruộng đồng, chái bếp sau nhà nghi ngút khói khiến ta cay mắt khi nhớ Mẹ nấu bữa cơm chiều, nhớ vòng tay Ngoại yêu thương.
Giao mùa trời cứ chuyển mây vần vũ như kéo giông tố giăng kín trong lòng người li biệt, bàn tay dù không còn ấm áp cho nhau như ngày xưa thì cũng mong an nhiên luôn đến khi xa cách.
Một thời lưu bút trao tay lưu luyến, tinh nghịch, không lo nghĩ là thế vậy mà guồng quay cuộc sống cứ xoay vần, khôn lớn va vấp trong yêu thương mới biết có những cuộc chia li vẫn còn đọng lại đẹp đẽ trong lòng.
Xin cảm ơn mùa Hạ, mùa thi, mùa lưu bút còn thơm mùi mực mới, mùa Phượng vĩ đỏ rực khoảng trời mơ ước với những chiếc áo trắng tinh khôi, mùa của bản tình ca ve sầu than thở ... (Quý Phương)
CHIỀU CUỐI HẠ
Thơ: Đức HảiĐường xưa trải nắng vàng chiều cuối hạ
Chân bước về vừa lạ lại vừa quen.
Bên dòng sông gió thỏang những mùi phèn.
Nơi cuối xóm mẹ hiền đang ngóng đợi.
Theo nhịp bước buồn vui dâng lẫn lộn.
Cánh chim chiều chộn rộn dưới hàng cây
Bỗng bên đường chợt rơi cánh hoa gầy.
Sương buông nhẹ đong đầy từng nỗi nhớ.
Làng xưa cũ tình đầu không duyên nợ.
Lỡ câu thề tan vỡ trái tim hồng
bao mộng mơ gục chết giữa dòng sông.
Mùa hạ ấy mắt chan bao dòng lệ.
Con đường nhỏ nỗi lòng đang gợn nhẹ.
Nhớ hôm nào lặng lẽ chuyến đò ngang
Mặc dòng đưa duyên phận buổi lỡ làng
Hồn trống vắng thuyền sang nơi bến mới
Nay trở lại về thăm làng quê ngọai
Có mẹ già mong mỏi những đêm thâu
Con giờ đây bóng xế tóc phai màu
Cây rũ lá nắng vàng chiều cuối hạ..
Cô gái mặc áo dài bên ao sen ngày cuối Hạ (ảnh: internet) |
HẠ XA!
Thơ: Vũ Trọng Lộc
Cuối hạ rồi luyến nhớ cứ đầy vơi
Cảm xúc lâng lâng bồi hồi con tim nhỏ
Người con gái đã đôi lần muốn ngỏ
Lời yêu đầu em thấu tỏ tình anh
Sắp chuyển mùa, trời bỗng trong xanh
Vầng mây trắng cứ lang thang hoài không mỏi
Gửi nhớ, thương và bao điều chẳng nói
Em cũng xao lòng muốn gọi kìa anh..
Thu lại về đôi mắt em long lanh
Đã bao đêm ánh đèn xanh bật sáng
Cách xa nhau để tim anh loạng quạng
Muốn một lần ta chạm bàn tay nhau
Con đường mình đi muôn ánh, muôn mầu
Dẫu Hạ sắp đi qua, Thu đã về đến cửa
Cớ sao có nỗi buồn nào cắt cứa
Góc hồn ta...như cháy lửa năm nào
Hạ cuối chiều trỗi dậy những khát khao
Chúng mình cùng bên nhau In dấu chân kỷ niệm
Ươm ngọt mắt ai trong giấc mơ mầu nhiệm
Nắm chặt bàn tay kết sợi nhớ, em à
Thu sắp sang rồi, mùa Hạ cũng chia xa...
THƠ TÌNH CUỐI HẠ
Thơ: Hồ NhưAnh muốn viết bài thơ tình cuối hạ
Tả đất trời nắng nhẹ ngã về thu
Rồi nghĩ rằng mình sẽ được dắp bù
Hưởng viên mãn những lời ru dịu ngọt
Anh cũng muốn nghe tiếng chim thánh thót
Nốt thăng trầm như những giọt sương mai
Rồi lại muốn bình minh kéo thật dài
Để chúng mình được êm tai bản nhạc
Anh lại muốn vượt qua bao ghềnh thác
Trút lửa tình làm man mác con tim
Chắng muốn đâu … cứ đuổi bắt kiếm tìm
Làm nhạt dần rồi nhấn chìm nỗi nhớ
Và muốn em nồng nàn như muôn thuở
Giọt mặn nồng lại bung nở thăng hoa
Để chúng mình cứ đồng điệu hài hòa
Ban sức mạnh xây ngôi nhà tình ái
Muốn mình em yêu anh và yêu mãi
Chẳng sẻ chia dù ngang trái đến đâu
Cuộc sống này có muôn vạn sắc màu
Nhưng đọng lại tình trong nhau em nhé.
hoa sen cuối Hạ (ảnh: internet) |
TÌNH HẠ THU
Thơ: Cẩm Chi Châu
Nắng cuối hạ nhạt nhòa trong ánh mắt
Mây cuối trời hiu hắt bóng cô liêu
Lá ngọn cây cũng lay lắt tiêu điều
Ngày chia tay sao nói nhiều chẳng hết
Hạ ơi Hạ, khi trăng lên còn khuyết
Xa nhau rồi đừng mắng nhiếc làm chi
Mấy hôm nay oi bức mới lạ kỳ
Như cô gái thích những gì đỏng đảnh
Thu ơi Thu vẫn mải chơi nhí nhảnh
Mưa chưa về tình chưa mảnh vắt vai
Nhớ năm xưa tình cũ vẫn chưa phai
Mà hôm nay Hạ ngóng hoài chửa thấy
Mưa lắc rắc vài hạt vừa vung vẩy
Chưa dịu đi nỗi nhớ ấy năm xưa
Tình tuy cũ nhưng gửi gắm giọt mưa
Như lệ ứa báo mưa ngâu chưa thấm
Xưa Ngưu Lang, Chức Nữ, Trời còn cấm
Nay Hạ, Thu có ai cấm ai đâu
Mà cuộc tình chưa vượt được bể dâu
Để gặp Thu nói một câu tiễn biệt.
CHIỀU CUỐI HẠ
Thơ: Nguyễn Quốc Hồng
Nắng chiều cuối hạ bỗng buông lơi
Quyến luyến phượng hồng chẳng muốn rời
Mặc kệ gió thu đang thổi tới
Trong lòng vương vấn tóc dài ơi
Nghe trong xào xạc bóng hình ai
Lời yêu tha thiết còn vang mãi
Thu đến thu đi chưa trở lại
Những nỗi mong chờ mỗi sớm mai
Trong vườn rực rỡ cúc vàng tươi
Tung tăng ong bướm đến vui đùa
Lanh lảnh đàn chim cùng nhẩy múa
Tím biếc chân trời hạt nắng thưa
Mùa thu vừa đến đó em ơi
Hình ai vẫn ngóng phía chân trời
Thổn thức trong lòng niềm đón đợi
Nắng chiều cuối hạ bỗng chơi vơi!
ao sen những ngày cuối Hạ (ảnh: internet) |
GỬI ANH NGƯỜI RA ĐI
Thơ: Liên Vũ
Cuối hạ rồi, không nắng nữa đâu anh
Chẳng còn những ngày oi nồng như trước nữa
Em đã qua rồi, những ngày xưa bỡ ngỡ
Một chút buồn, cũng nức nở từng cơn!
Một cử chỉ của anh,khiến em cũng dỗi hờn
Và em thấy mình, chợt cô đơn đến lạ
Còn anh thì bỗng nhiên xa xôi quá
Khi chúng ta,hai đứa bước chung đường!
Lời anh nói, vẫn da diết nhớ thương
Vần thơ em,bao đêm trường trăn trở
Để giọt nắng chiều thôi rơi trong nỗi nhớ
Em mãi kiếm tìm hơi thở của tình yêu!
Giọt sương đêm hay nước mắt của chiều
Cứ tí tách vào tim em buốt nhói
Em đã qua rồi, thời ngày xưa nông nổi
Nhưng vẫn dại khờ, bối rối trước tình anh!.
Những ngày này, hạ cũng chẳng còn xanh
Nhưng tình anh thì không còn thắm nữa
Em biết rằng, hạ đã đi một nửa
Và dặn lòng, thôi không nhớ về anh!
Trả mùa hạ cho gió mát trăng thanh
Trả anh về với mong manh nỗi nhớ
Kỉ niệm hai ta sẽ mãi là quá khứ
Chúc cho người hạnh phúc mãi bình yên!
CHỜ THU
Thơ: Hồ Như
Nắng cuối hạ vẫn trãi vàng trên lá
Nóng oi nồng nay cũng đã dần phai
Nỗi nhớ nhung sao như muốn kéo dài
Hay tình đã vượt ra ngoài tim nhỏ?
Thu chớm về đang mơ màng ngoài ngõ
Cánh sen hồng càng thắm đỏ bên em
Phượng đã tàn, bằng lăng cũng hạ rèm
Hay thu muộn nên chưa vàng hoa cúc?
Trời gieo nắng để phơi khô mây đục
Phố đông người vơi cảm xúc bên nhau
Chờ mãi thu chưa đến… đổi sắc màu
Lời hẹn ước có vẹn câu ngầy ấy?
Tình trao nhau đâu cần son bóng bẩy
Bởi bây giờ tóc đã thấy màu sương
Nghĩ trăm bề lòng lại cứ vấn vương
Có lẽ bởi tại con đường duyên phận?
Ta hãy vui đừng gom nhiều vương vấn
Cho nhẹ lòng bay bổng tận trời mây
Thu về đi… cho ta được nắm tay
Cùng thụ hưởng những tháng ngày hạnh phúc!
TÌM NHAU MÙA HẠ CUỐI..
Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy HằngNữa vòng trời anh trở lại trường xưa
Cánh bằng lăng cũng vừa bay trong gió
Tiếng ve buồn ngân vang mùa phượng đỏ
Anh bước về trên lối nhỏ tìm em...
Cuối hạ buồn kỷ niệm của một đêm
Ta bên nhau tím trời màu phượng ấy
Khi ra trường mình chia tay từ đấy
Nay anh về bỗng thấy nỗi niềm hơn
Nhớ ngày xưa em hay giận hay hờn
Đó là lúc hai đứa còn nông nỗi
Khi xa rồi con tim đau nhức nhối
Bởi chúng mình điều có lỗi với nhau
Rồi hè sang thu đến gió trở màu
Em tự hỏi vì sao tình cách trở
Biết rằng nó..chỉ đẹp khi dang dở
Nhưng vẫn buồn nức nở đỗ mưa ngâu
Nay anh về ta bỏ hết cung sầu
Để nối lại mối duyên đầu ngày đó
Anh an ủi xóa buồn con tim nhỏ
Hứa trọn đời ngõ vắng sẽ chung đôi..
***Chùm thơ xem nhiều: Thơ tình Mùa Thu (Những bài thơ tình viết về Mùa Thu hay)
CHIỀU CUỐI HẠ
Thơ: Thanh Hùng
Hiu hắt chiều rơi vệt nắng vàng
Để lòng se thắt mộng hồn hoang
Người đi lê bước con đường nhỏ
Để lại sau lưng chút muộn màng
Bâng khuâng một chút lá vàng rơi
Ngọn gió vi vu thổi giữa trời
Hạ đã qua chưa thu đến vội
Để hồn bỗng thoáng thấy chơi vơi
Hạt mưa nhẹ lướt ở ven đường
Như bụi mịt mờ thấy vấn vương
Có lẽ hạ buồn nên vội vã
Để cho nỗi nhớ đến khôn lường
Ừ thì thu sẽ đến đây thôi
Có nhớ hạ qua cũng đã rồi
Vắng lặng con đường đầy lá đổ
Làm người nhớ lại chuyện xa xôi.
cơn mưa buồn cuối Hạ (ảnh: internet) |
TÌNH ...CUỐI HẠ
̣Thơ: Dung Kim
Hạ đi rồi cánh phượng vỹ về đâu
Mây ảo não bạc đầu ôm nỗi nhớ
Giữa canh vắng trái tim còn trăn trở
Bản chung tình ai lỡ cắt làm đôi
Nhưng hạt mưa theo gió chuyển xa rồi
Em vẫn vậy đã trôi vào mơ ước
Trong giấc ngủ cũng mong mình có được
Quyện hương nồng chung bước dạo vườn duyên
Bến ngàn năm mong đợi bóng con thuyền
Dù khoảng cách hai miền xa vời vời
Em ước vọng cho tình chung một lối
Mặc thu tràn trời nổi gió heo may
Đẩy cánh diều xa tit́ tận chân mây ́
Gọi làn gió đêm gầy trao ân ái
Biển vờn sóng đã bao lần mê mải
Em sẽ chờ mình mãi quyện vào nhau ́
̀Em bên anh hòa quyện những sắc màu
Trao ân ái bắc cầu tình trọn kiếp.
TÌNH THU
Thơ: Duy Đinh
Gửi cho em chút nắng vàng cuối hạ
Cho thêm hồng má thắm lúc thu sang
Để bên em anh lại thấy mơ màng
Cho tình mình ngọt như hương hoa sữa
Những chiều thu của bao điều tình tự
Dưới trăng vàng mình cũng đã bao đêm
Anh đưa tay vuốt nhẹ mái tóc mềm
làn môi thắm nụ hôn êm dịu ngọt
Những bình minh nghe chim ca thánh thót
Giọt nắng vàng trong đôi mắt long lanh
Heo may về từng ngọn gió mong manh
Khẽ đùa nhẹ với bồng bềnh mái tóc
Anh đưa tay vuốt vai gầy dáng ngọc
Thật dịu dàng là lúc buổi thu sang
Cho mơ màng quên hết cả thời gian
Xin lắng đọng Tình Thu vàng dịu ngọt.
THU TRỞ MÌNH
Thơ: Bảo Trâm
Chiều cuối hạ sao tim nghe thổn thức
Hạ tàn rồi kí ức cũng tàn theo
Nghe chạnh lòng bên nỗi nhớ cheo leo
Thu bất chợt đang gieo mình ấp ủ ...
Vừa đọng lại bên tàn cây héo rủ
Gió mùa Thu như ru ngủ cuộc tình
Đã chôn vùi trong tận đáy lòng mình
Một hình bóng tim in ghìm năm tháng ...
Thu chớm nở sao im lìm phẳng lặng
Lên cuộc tình rêu phủ tháng năm qua
Đã úa tàn đầy mặn đắng xót xa
Giờ đọng lại bên ta ngàn nỗi nhớ ...
Thu chợt đến Hạ tàn theo cơn gió
Như cuộc tình ai đó đã phai phôi
Ngần ấy thôi cũng đã quá đủ rồi
Em vẫn biết dẫu đời là dâu bể ...
Nếm trái đắng bỡi cuộc tình hoang phế
Chẳng trách hờn Thu não nề muôn thuở ...!!
lá vàng rơi ngày cuối Hạ (ảnh: internet) |
CHÚT TÌNH CUỐI HẠ..
Thơ: Long Hà NộiNắng lênh đênh trên biển.
Biết..nơi đâu..là bờ.
Hạ mênh mông nỗi nhớ.
Ngẩn ngơ mùa sắp qua.
Khúc duyên anh cuối hạ.
Tình em cả mùa thu.
Lời bao nhiêu cho đủ.
Giăng hồ nước sương mù.
Em là gió vào thu.
Tình mênh mang mới lạ.
Anh cuối mùa nắng cả.
Gặp gỡ..là..chia tay.
Tím thẫm cả chiều gày.
Gió heo may xà xã.
Giữa mênh mông biển cả.
Tình yêu ta trao em.
Tiếng sóng biển ngày đêm.
Anh gửi thu quấn quít.
Quàng quạc chiều chim vịt.
Thảng thốt khóc hoang vu.
Anh gửi lại mùa thu.
Chút tình anh cuối hạ.
Chia tay bịn rịn quá.
Nắng hạ anh..mang theo.
CHIA TAY MÙA HẠ
Thơ: Bằng Lăng Tím
Gói hương nồng hạ bịn rịn chia tay
Hẹn gặp lại mai này khi Xuân mãn
Đôi mắt Hạ giọt sầu buồn vô hạn
Dù cách xa tình bạn vẫn tuyệt vời
Hoa rụng tàn thương lắm cánh phượng rơi
Ve im tiếng không cất lời non nỉ
Chiếc đàn lá ve âm thầm giấu kỹ
Mây ghé thăm thủ thỉ giọt ngâu buồn
Sắp xa rời tay cố níu chẳng buông
Con sông mẹ bắt nguồn từ lạch nhỏ
Xuôi chảy mãi biển mênh mông ở đó
Vượt thăng trầm giông tố vẫn hoài trông
Suốt bốn mùa Xuân Hạ đến Thu Đông
Cứ quay mãi một vòng tròn tuyệt diệu
Em xa ngái trong lòng tôi rất hiểu
Nắng vàng tươi êm dịu đón Thu về.