thơ hay viết về Mẹ Đơn Thân (ảnh: internet) |
Chẳng ai muốn phải gồng mình mạnh mẽ, hay phải gánh vác trách nhiệm trên vai thay người khác. Nhưng cuộc đời vốn dĩ chẳng như lòng người mong muốn. Cho nên khi đã một mình vượt những chông gai, họ, những người đàn bà đơn thân như những cây xương rồng ấy, đã làm nên điều kì diệu là nở hoa thơm ngát.
Đôi khi phải mạnh mẽ để đóng vai một người Cha, và một người Mẹ dịu dàng chăm con khi con cần vòng tay ấm áp.
Khi quyết định là Mẹ đơn thân chắc hẳn rằng họ đã không còn chịu đựng nổi những thương tổn, đắng cay do chính người đầu ấp tay gối mang lại.
Chẳng dễ dàng gì để hai vai gánh vác, nhưng rồi vì tình thương dành cho con khiến cho những người phụ nữ ấy đã kiên cường gấp bội.
thơ viết về phụ nữ đơn thân, nuôi con 1 mình (ảnh: internet)
Đêm ôm con nén bao tiếng thở dài, trăn trở vì quyết định của mình để cho các con phải thiếu đi vòng tay yêu thương của Cha. Nhìn các gia đình khác hạnh phúc mà xót xa, để rồi những người phụ nữ ấy phải cố gắng bù đắp cho con mình thật nhiều những thiếu hụt về tình cảm mà chính mình đã làm cho tan nát.
Chùm thơ như lời tự sự của những mảnh đời đơn lẻ, họ kể về cuộc sống sau li hôn, phải tự mình làm tất cả chỉ mong cho con hạnh phúc.
Sự kiên cường của các phụ nữ đơn thân được tôi luyện từ nước mắt, đắng cay của người mà họ đặt niềm tin nhất mang lại.
Đời sống là một vòng tuần hoàn, chẳng phải họ muốn làm những phụ nữ đơn thân, họ cũng mong cầu cho đời mình gặp nhiều hạnh phúc. Nhưng rồi có mấy ai được vẹn tròn, nên họ phải một mình bươn chải, mưu sinh tất cả cũng chỉ vì con.
Sợ con bị tổn thương khi nhìn thấy bản thân mình đến với một ai đó, cho nên dù họ vẫn còn nhiệt huyết từ trái tim nóng bỏng để yêu thương, nhưng họ chẳng dám mở lòng ra đón nhận ai nữa.
Xin giới thiệu chùm thơ viết về những phụ nữ đơn thân, những lời chân thành mộc mạc trong từng câu chữ, như khiến người đọc cuốn theo một câu chuyện kể, một câu chuyện không may mắn hạnh phúc khi chấp nhận nuôi con một mình.
Quý Phương
người Mẹ kiên cường một mình nuôi con (ảnh: internet) |
#01. (⇧)
SỐNG LẶNG - Thơ: Lê Bảo
Người đàn bà, buộc phải sống cô đơn
Luôn mạnh mẽ Không giận hờn vô cớ
Bởi phận số nên duyên tình trắc trở
Thu mình vào nặng nợ những sầu lo
Người đã từng trải qua một chuyến đò
Chẳng còn muốn hẹn hò thêm người khác
Vì họ hiểu nếu thêm lần bước lạc
Ai chân thành vượt thác với họ đây?
Lặng lẽ xua, bao ý nghĩ chất đầy
Luôn điềm đạm gồng tay lên mạnh mẽ
Tự tin sống không để mình rơi lệ
Yêu con nhiều, hơn là nghĩ đến ai
Những bước chân vẫn rong ruổi miệt mài
Tập làm người Cha, cho con chỗ dựa
Làm Mẹ dịu dàng, dạy con mỗi bữa
Là bờ vai điểm tựa cho chính mình
Vẫn mỉm cười, ngày mới đón bình minh
Mọi điều tiếng, chẳng hình dung chi nữa
Chan hòa sống, tim cháy bùng ngọn lửa
Lửa tin yêu, luôn cháy giữa cuộc đời
Không duyên tình vẫn sống khỏe, sống vui.
Luôn mạnh mẽ Không giận hờn vô cớ
Bởi phận số nên duyên tình trắc trở
Thu mình vào nặng nợ những sầu lo
Người đã từng trải qua một chuyến đò
Chẳng còn muốn hẹn hò thêm người khác
Vì họ hiểu nếu thêm lần bước lạc
Ai chân thành vượt thác với họ đây?
Lặng lẽ xua, bao ý nghĩ chất đầy
Luôn điềm đạm gồng tay lên mạnh mẽ
Tự tin sống không để mình rơi lệ
Yêu con nhiều, hơn là nghĩ đến ai
Những bước chân vẫn rong ruổi miệt mài
Tập làm người Cha, cho con chỗ dựa
Làm Mẹ dịu dàng, dạy con mỗi bữa
Là bờ vai điểm tựa cho chính mình
Vẫn mỉm cười, ngày mới đón bình minh
Mọi điều tiếng, chẳng hình dung chi nữa
Chan hòa sống, tim cháy bùng ngọn lửa
Lửa tin yêu, luôn cháy giữa cuộc đời
Không duyên tình vẫn sống khỏe, sống vui.
Mẹ chỉ mong con luôn bình an mỗi ngày (ảnh: internet) |
#02. (⇧)
DÙ ĐƠN LẺ - Thơ: Trần Thị Phượng
Bởi duyên phận nên suốt đời đơn lẻ
Tự nhủ lòng hãy mạnh mẽ lên thôi
Dù giữa đêm cũng thấy rất bồi hồi
Mi rơi lệ để ngồi luôn thức trắng
Cứ ca hát cho đời không trống vắng
Con đường kia cố thẳng bước đi qua
Dù mưa xuân rớt má phai nhạt nhòa
Hay nắng vàng quyện hòa làn da sạm
Sao phải ngại có gì đâu không dám
Tự tay mình trải thảm mỗi bước chân
Dẫu vòng quay trái đất cứ xoay vần
Ta tự chủ cho quen dần cuộc sống
Chân trời mới thênh thang đầy gió lộng
Đây hương thơm ngắm biển rộng trời xanh
Hãy vươn lên với cảm xúc chân thành
Mãi tốt đẹp không chòng chành nghiêng ngả.
Tự nhủ lòng hãy mạnh mẽ lên thôi
Dù giữa đêm cũng thấy rất bồi hồi
Mi rơi lệ để ngồi luôn thức trắng
Cứ ca hát cho đời không trống vắng
Con đường kia cố thẳng bước đi qua
Dù mưa xuân rớt má phai nhạt nhòa
Hay nắng vàng quyện hòa làn da sạm
Sao phải ngại có gì đâu không dám
Tự tay mình trải thảm mỗi bước chân
Dẫu vòng quay trái đất cứ xoay vần
Ta tự chủ cho quen dần cuộc sống
Chân trời mới thênh thang đầy gió lộng
Đây hương thơm ngắm biển rộng trời xanh
Hãy vươn lên với cảm xúc chân thành
Mãi tốt đẹp không chòng chành nghiêng ngả.
#03. (⇧)
CHỈ MONG CON BÌNH AN - Thơ: Nguyên Vy
Đừng nói nữa Anh ơi thêm buồn bã
Cuộc đời này lắm vất vả em mang
Kể từ khi phận gái bước sang ngang
Gặp bến đục em lỡ làng một kiếp
Nhìn Con thơ đành nhủ lòng bước tiếp
Dẫu đường đầy sỏi đá tiếp chông gai
Vẫn nhủ lòng hãy cố vì ngày mai
Vì hạnh phúc vì tương lai con trẻ
Nên em đã tự nhủ mình nhỏ nhẹ
Lòng nguyện cầu cho Con trẻ bình an
Sống đạo hiếu trước sau cố vẹn toàn
Các con ngoan lòng hân hoan đón nhận
Dẫu hôm nay đắng cay đời mẹ vẫn
Môi mỉm cười cho con phận an nhiên
Ai ngờ đâu nay Con trẻ trút phiền
Nghe Con nói ,lòng dâng niềm tê tái
Đêm năm canh ngẫm lệ sầu hoang dại
Thấy phận mình quá thất bại ai ơi
Ngước mắt lên ngăn dòng lệ sắp rơi
Nhưng hỡi ôi lệ rời trên khoé mắt !!!
Cuộc đời này lắm vất vả em mang
Kể từ khi phận gái bước sang ngang
Gặp bến đục em lỡ làng một kiếp
Nhìn Con thơ đành nhủ lòng bước tiếp
Dẫu đường đầy sỏi đá tiếp chông gai
Vẫn nhủ lòng hãy cố vì ngày mai
Vì hạnh phúc vì tương lai con trẻ
Nên em đã tự nhủ mình nhỏ nhẹ
Lòng nguyện cầu cho Con trẻ bình an
Sống đạo hiếu trước sau cố vẹn toàn
Các con ngoan lòng hân hoan đón nhận
Dẫu hôm nay đắng cay đời mẹ vẫn
Môi mỉm cười cho con phận an nhiên
Ai ngờ đâu nay Con trẻ trút phiền
Nghe Con nói ,lòng dâng niềm tê tái
Đêm năm canh ngẫm lệ sầu hoang dại
Thấy phận mình quá thất bại ai ơi
Ngước mắt lên ngăn dòng lệ sắp rơi
Nhưng hỡi ôi lệ rời trên khoé mắt !!!
Mẹ sẽ thay Cha để đưa con đi thật xa trên con đường đời (ảnh: internet) |
#04. (⇧)
MẸ ĐƠN THÂN - Thơ: Mai Phương
Đừng hỏi em ! Sao làm mẹ đơn thân
Bởi trót dại nên một lần lầm lỡ
Tuổi thơ ngây còn dại khờ bỡ ngỡ
Kẻ bạc tình không chút nhỏ lương tâm
Đừng hỏi em ! Sao làm mẹ đơn thân
Chua chát lắm ngàn lần không muốn nhớ
Yêu thật nhiều nhưng tình đâu đã tỏ
Nên lỡ làng phải khổ thế này đây
Thật bẽ bàng khi tình quá đắm say
Sợ tuột mất nên chẳng hay trao đó
Đến bên em anh chỉ là cơn gió
Thoảng qua rồi nhưng nay có về đâu
Một mình em với tất cả đớn đau
Mang giọt máu bên nhau anh trao tặng
Một mình khóc trong cô đơn trống vắng
Quặn thắt lòng nuốt giọt đắng cô liêu
Tình hết rồi chỉ còn lại con yêu
Là tất cả con sớm chiều bên mẹ
Đau đớn thay ôi sinh linh nhỏ bé
Kẻ bạc tình không lẽ lại là cha
Chôn đau thương trong nước mắt nhạt nhòa
Mẹ phải sống vì con là tất cả
Dại khờ này mẹ con ta phải trả
Thật bẽ bàng vì mẹ đã quá tin
Lời thề ư ? Người ta chỉ đi tìm
Mùi tình ái đắm chìm trên thân xác
Yêu thương chi ! Chỉ đam mê hoan lạc
Quên nghĩa tình...
Bỏ mặc...
Mẹ đơn thân !
Bởi trót dại nên một lần lầm lỡ
Tuổi thơ ngây còn dại khờ bỡ ngỡ
Kẻ bạc tình không chút nhỏ lương tâm
Đừng hỏi em ! Sao làm mẹ đơn thân
Chua chát lắm ngàn lần không muốn nhớ
Yêu thật nhiều nhưng tình đâu đã tỏ
Nên lỡ làng phải khổ thế này đây
Thật bẽ bàng khi tình quá đắm say
Sợ tuột mất nên chẳng hay trao đó
Đến bên em anh chỉ là cơn gió
Thoảng qua rồi nhưng nay có về đâu
Một mình em với tất cả đớn đau
Mang giọt máu bên nhau anh trao tặng
Một mình khóc trong cô đơn trống vắng
Quặn thắt lòng nuốt giọt đắng cô liêu
Tình hết rồi chỉ còn lại con yêu
Là tất cả con sớm chiều bên mẹ
Đau đớn thay ôi sinh linh nhỏ bé
Kẻ bạc tình không lẽ lại là cha
Chôn đau thương trong nước mắt nhạt nhòa
Mẹ phải sống vì con là tất cả
Dại khờ này mẹ con ta phải trả
Thật bẽ bàng vì mẹ đã quá tin
Lời thề ư ? Người ta chỉ đi tìm
Mùi tình ái đắm chìm trên thân xác
Yêu thương chi ! Chỉ đam mê hoan lạc
Quên nghĩa tình...
Bỏ mặc...
Mẹ đơn thân !
***Chùm thơ xem nhiều: Thơ Ly Hôn (chùm thơ viết về việc vợ chồng chia tay với tâm trạng buồn và những hệ quả của việc ly hôn)
#05. (⇧)
MẸ ĐƠN THÂN - Thơ: Tuyết Mai
Thử đi anh...thử 1 lần làm mẹ đơn thân
Để anh biết được nhọc nhằn em đang gánh
Thử đi anh khi duyên tình nguội lạnh
Giữa dòng đời bương chải lắm gian nan
Thử đi anh...thử 1 lần lỡ bước sang ngang
Chẳng biết lỗi tại ai...để lỡ làng phận gái
Xã hội cười chê động vào lòng tự ái
Khi nhọc nhằn vẫn gánh mãi mình em
Thử đi anh...thử đặt mình vào vị trí em xem
Sáng dậy sớm lo toan nhiều công việc
Điện,nước,chi tiêu,việc nhà không kể xiết
Một bóng nuôi con không biết mấy tủi hờn
Thử một lần rồi anh sẽ hiểu hơn
Những lúc ốm đau mới thấm niềm u uất
Gãy gánh tơ duyên...vết thương trong lồng ngực
Để lúc chạm vào đau nhức chẳng dám than.
Để anh biết được nhọc nhằn em đang gánh
Thử đi anh khi duyên tình nguội lạnh
Giữa dòng đời bương chải lắm gian nan
Thử đi anh...thử 1 lần lỡ bước sang ngang
Chẳng biết lỗi tại ai...để lỡ làng phận gái
Xã hội cười chê động vào lòng tự ái
Khi nhọc nhằn vẫn gánh mãi mình em
Thử đi anh...thử đặt mình vào vị trí em xem
Sáng dậy sớm lo toan nhiều công việc
Điện,nước,chi tiêu,việc nhà không kể xiết
Một bóng nuôi con không biết mấy tủi hờn
Thử một lần rồi anh sẽ hiểu hơn
Những lúc ốm đau mới thấm niềm u uất
Gãy gánh tơ duyên...vết thương trong lồng ngực
Để lúc chạm vào đau nhức chẳng dám than.
làm Mẹ đơn thân em vẫn mãi yêu đời (ảnh: internet) |
#06. (⇧)
TẶNG NGƯỜI PHỤ NỮ ĐƠN THÂN - Thơ: Hoàng Yến
Chẳng ai muốn làm người phụ nữ đơn thân
Ai cũng cần một gia đình hạnh phúc
Cần người bạn đời sớm hôm chăm chút
Thông cảm sẻ chia những giây phút yếu lòng
Đã chót đa mang phận gái má hồng
Số phận hẩm hiu ...em đành lòng chấp nhận
Chẳng dám trách duyên tình lận đận
Cũng chẳng hề ân hận đã từng yêu
Là mẹ đơn thân phải cố gắng rất nhiều
Mong cho con được nhiều điều hạnh phúc
Phải nếm trải bao đắng cay ...tủi cực
Không cho phép mình gục ngã trước chông gai
Vừa làm mẹ làm cha ...phải cố gắng gấp hai
Tuy vất vả không kêu ca ...nản chí
Chỉ suy nghĩ phải kiên cường mạnh mẽ
Gắng nuôi con thật mạnh khỏe ...nên người
Là mẹ đơn thân ...em vẫn cố mỉm cười
Mặc cuộc đời nhiều đắng cay...ngang trái
Hạnh phúc của em là đứa con thơ dại
Em chẳng ngại ngần là người mẹ đơn thân
Vẫn yêu cuộc đời ...vẫn sống lạc quan
Sóng gió gian nan ...em càng thêm mạnh mẽ
Không thể sống bi quan ...ủy mị
Yêu bản thân mình ...em chỉ sống vì con.
Ai cũng cần một gia đình hạnh phúc
Cần người bạn đời sớm hôm chăm chút
Thông cảm sẻ chia những giây phút yếu lòng
Đã chót đa mang phận gái má hồng
Số phận hẩm hiu ...em đành lòng chấp nhận
Chẳng dám trách duyên tình lận đận
Cũng chẳng hề ân hận đã từng yêu
Là mẹ đơn thân phải cố gắng rất nhiều
Mong cho con được nhiều điều hạnh phúc
Phải nếm trải bao đắng cay ...tủi cực
Không cho phép mình gục ngã trước chông gai
Vừa làm mẹ làm cha ...phải cố gắng gấp hai
Tuy vất vả không kêu ca ...nản chí
Chỉ suy nghĩ phải kiên cường mạnh mẽ
Gắng nuôi con thật mạnh khỏe ...nên người
Là mẹ đơn thân ...em vẫn cố mỉm cười
Mặc cuộc đời nhiều đắng cay...ngang trái
Hạnh phúc của em là đứa con thơ dại
Em chẳng ngại ngần là người mẹ đơn thân
Vẫn yêu cuộc đời ...vẫn sống lạc quan
Sóng gió gian nan ...em càng thêm mạnh mẽ
Không thể sống bi quan ...ủy mị
Yêu bản thân mình ...em chỉ sống vì con.
***Chùm thơ xem nhiều: Thơ viết về Đàn Bà (chùm thơ viết về thân phận người đàn bà với nhiều hoàn cảnh khác nhau)
#07. (⇧)
MẸ ĐƠN THÂN - Thơ: Nguyễn Đức Phú
Em là người mẹ đơn thân
Vì đâu nên nỗi sa chân hố dài?
Em cần có một bờ vai
Nâng em trong những đêm dài cô đơn!
Vui buồn chỉ có mẹ con
Nửa bên kia liệu có còn tình thương?
Ru con vò võ canh trường
Liệu người cố ý lầm đường có nghe?
Đôi chân có biết quay về
Lời ru đứt quãng tái tê xót lòng!
Con còn nhỏ-mẹ đợi mong
Từng ngày khôn lớn cho lòng mẹ vui!
Yêu con đổi cả cuộc đời
Luật nhân quả sẽ có người trả công...
Vì đâu nên nỗi sa chân hố dài?
Em cần có một bờ vai
Nâng em trong những đêm dài cô đơn!
Vui buồn chỉ có mẹ con
Nửa bên kia liệu có còn tình thương?
Ru con vò võ canh trường
Liệu người cố ý lầm đường có nghe?
Đôi chân có biết quay về
Lời ru đứt quãng tái tê xót lòng!
Con còn nhỏ-mẹ đợi mong
Từng ngày khôn lớn cho lòng mẹ vui!
Yêu con đổi cả cuộc đời
Luật nhân quả sẽ có người trả công...
Mẹ đơn thân (ảnh: internet) |
#08. (⇧)
MẸ ĐƠN THÂN - Thơ: Thanh Tâm
Mẹ đơn thân đâu phải là đáng trách
Xin mọi người đừng xa lánh tôi nha
Mẹ đơn thân vẫn giữ nét mặn mà
Gắng chăm con dù cha không bên cạnh.
Mẹ đơn thân dẫu cuộc đời trong sạch
Nhưng miệng đời lại canh cánh mỉa mai
Mẹ đơn thân phải cực khổ hơn ai
Vẫn hết mình vì ngày dài gian khó.
Mẹ đơn thân ngày đêm luôn vò võ
Mong con mình sẽ có những tình thương
Gắng làm mẹ với tất cả khiêm nhừơng
Lại làm cha noi gương cho con học.
Có những đêm cũng sầu đau muốn khóc
Lại dặn lòng phải sống mạnh mẽ hơn
Mẹ đơn thân chẳng có giận có hờn
Mà từng đêm chập chờn trong giấc ngủ.
Chọn lối đi dù đời không ấp ủ
Nhưng chọn rồi mãi giữ được an vui
Xin ai nhé đừng chê trách đẩy lùi
Mẹ đơn thân ngậm ngùi thêm buồn khổ.
Bước đường đời mẹ chọn đi như thế
Thôi đành lòng hãy mặc kệ mẹ nha
Xin bạn ơi hãy vui vẻ đi mà
Để cho mẹ mãi là hoa tươi đẹp.
Xin mọi người đừng xa lánh tôi nha
Mẹ đơn thân vẫn giữ nét mặn mà
Gắng chăm con dù cha không bên cạnh.
Mẹ đơn thân dẫu cuộc đời trong sạch
Nhưng miệng đời lại canh cánh mỉa mai
Mẹ đơn thân phải cực khổ hơn ai
Vẫn hết mình vì ngày dài gian khó.
Mẹ đơn thân ngày đêm luôn vò võ
Mong con mình sẽ có những tình thương
Gắng làm mẹ với tất cả khiêm nhừơng
Lại làm cha noi gương cho con học.
Có những đêm cũng sầu đau muốn khóc
Lại dặn lòng phải sống mạnh mẽ hơn
Mẹ đơn thân chẳng có giận có hờn
Mà từng đêm chập chờn trong giấc ngủ.
Chọn lối đi dù đời không ấp ủ
Nhưng chọn rồi mãi giữ được an vui
Xin ai nhé đừng chê trách đẩy lùi
Mẹ đơn thân ngậm ngùi thêm buồn khổ.
Bước đường đời mẹ chọn đi như thế
Thôi đành lòng hãy mặc kệ mẹ nha
Xin bạn ơi hãy vui vẻ đi mà
Để cho mẹ mãi là hoa tươi đẹp.
#09. (⇧)
EM KHÔNG HẠNH PHÚC - Thơ: Nguyễn Đình Huân
Nửa cuộc đời trải qua mọi bão giông
Là phụ nữ nhưng em không hạnh phúc
Giữa dòng đời với biết bao tủi nhục
Bị dập vùi uất ức trái tim côi
Những đêm dài âm thầm nước mắt rơi
Không trách người không trách đời tệ bạc
Một mình em cứ ngược dòng vượt thác
Mong mai ngày đời đổi khác bình yên
Cuộc sống khó khăn em vẫn ngoan hiền
Nuôi con thơ dù truân chuyên vất vả
Bao thương yêu dành cho con tất cả
Mặc cho tình đời nghiệt ngã đắng cay
Mắt đã nhăn da chai sạn bàn tay
Bao lo toan đôi vai gầy em gánh
Ngẩng cao đầu em bước qua bất hạnh
Luôn kiên cường vượt nghịch cảnh khổ đau
Vất vả bây giờ hạnh phúc mai sau
Cố lên em không sao đâu em ạ
Hãy vươn lên từ hoang tàn sỏi đá
Trời không bao giờ lấy tất cả của ai.
Là phụ nữ nhưng em không hạnh phúc
Giữa dòng đời với biết bao tủi nhục
Bị dập vùi uất ức trái tim côi
Những đêm dài âm thầm nước mắt rơi
Không trách người không trách đời tệ bạc
Một mình em cứ ngược dòng vượt thác
Mong mai ngày đời đổi khác bình yên
Cuộc sống khó khăn em vẫn ngoan hiền
Nuôi con thơ dù truân chuyên vất vả
Bao thương yêu dành cho con tất cả
Mặc cho tình đời nghiệt ngã đắng cay
Mắt đã nhăn da chai sạn bàn tay
Bao lo toan đôi vai gầy em gánh
Ngẩng cao đầu em bước qua bất hạnh
Luôn kiên cường vượt nghịch cảnh khổ đau
Vất vả bây giờ hạnh phúc mai sau
Cố lên em không sao đâu em ạ
Hãy vươn lên từ hoang tàn sỏi đá
Trời không bao giờ lấy tất cả của ai.
Single Mom (ảnh: internet) |
DUYÊN PHẬN - Thơ: Xơ Tày
(Tặng người mẹ đơn thân!)
Thân cò lặn lội ở triền sông
Cực khổ nuôi con bởi vắng chồng
Một nắng không làm vơi tuổi mộng
Hai sương chẳng xóa nhạt môi hồng
Mơ ngày bến cũ thôi hoài ngóng
Ước buổi thuyền xưa khỏi đợi trông
Nửa kiếp thương sầu như lắng đọng
Chờ ai khắc khoải đến nao lòng!
#10. (⇧)
BẢN TÌNH CA CHƯA TRỌN VẸN - Thơ: Nghinh Nguyễn
Thương em rồi sao chẳng đến bên em
Đến với một người mẹ đơn thân thì sao anh hỡi
Anh ngẫm nghĩ điều chi mà đứng từ xa vợi
Chân bước lại thật gần mà chẳng gọi một câu.
Anh lặng lẽ bên cuộc đời cả những đêm thâu
Ánh mắt dõi theo lẽ nào em không biết
Trái tim anh ấm nồng tha thiết
Sao chẳng gạt bỏ được bao điều để chung bước cùng em.
Em người đàn bà xác xơ trong canh bạc đỏ đen
Qua ván bài em lạc vào cô đơn hờn tủi
Ôm đứa trẻ của mình trong nỗi đau lầm lụi
Chỉ mong có một người đủ rộng lượng bao dung.
Anh đã thương rồi xin chớ mông lung
Đừng để em chờ ... trong hờn tủi
Người đàn bà nào cũng có ngày nông nổi
Nhưng vẫn gồng mình bằng đôi mắt kiêu sa
Có những ngày cảm xúc cứ tan ra
Em chỉ muốn chạy đến bên anh mà tựa vào vai bật khóc
Để trút bỏ hết bao khó nhọc
Của người mẹ đơn thân trong ánh mắt người đời.
Người đàn bà nào cũng yếu đuối vậy thôi
Em khát khao được cùng anh sẻ chia tất thảy
Được cùng anh thổi vào những khát khao bỏng cháy
Đêm dẫu dài cũng chẳng phải cô đơn.
Đến với một người mẹ đơn thân thì sao anh hỡi
Anh ngẫm nghĩ điều chi mà đứng từ xa vợi
Chân bước lại thật gần mà chẳng gọi một câu.
Anh lặng lẽ bên cuộc đời cả những đêm thâu
Ánh mắt dõi theo lẽ nào em không biết
Trái tim anh ấm nồng tha thiết
Sao chẳng gạt bỏ được bao điều để chung bước cùng em.
Em người đàn bà xác xơ trong canh bạc đỏ đen
Qua ván bài em lạc vào cô đơn hờn tủi
Ôm đứa trẻ của mình trong nỗi đau lầm lụi
Chỉ mong có một người đủ rộng lượng bao dung.
Anh đã thương rồi xin chớ mông lung
Đừng để em chờ ... trong hờn tủi
Người đàn bà nào cũng có ngày nông nổi
Nhưng vẫn gồng mình bằng đôi mắt kiêu sa
Có những ngày cảm xúc cứ tan ra
Em chỉ muốn chạy đến bên anh mà tựa vào vai bật khóc
Để trút bỏ hết bao khó nhọc
Của người mẹ đơn thân trong ánh mắt người đời.
Người đàn bà nào cũng yếu đuối vậy thôi
Em khát khao được cùng anh sẻ chia tất thảy
Được cùng anh thổi vào những khát khao bỏng cháy
Đêm dẫu dài cũng chẳng phải cô đơn.
Việc không phải gắn bó lâu dài với ai,chỉ cần có con, không cần ràng buộc ,có thể sẽ là sự lựa chọn của một ai đó, nhưng có lẽ đó vẫn chưa hẳn là chuyện cuối cùng, có những cô gái chấp nhận buông tay vì đã trải qua trăm ngàn lí do cùng cực vẫn cố gắng giữ lại một thứ gì đấy để giành hạnh phúc cho con mình nhưng vẫn bất lực.. buông tay
Và còn nữa những phụ nữ đang có một gia đình ấm êm nhưng lại vô tình đánh mất...
Nhưng dù gì đi nữa thì tất cả họ đều thật đáng thương.. Đáng yêu và... Đáng trân trọng...