thơ mùa Hạ buồn tuyển chọn (ảnh: internet) |
Thơ Mùa Hạ Buồn Tuyển Chọn 01
MÙA HẠ VỀ CÙNG EM
Thơ: Đan HạMùa hạ về xao xuyến lạ trong em
Trời buông nắng thả tình về nơi ấy
Con đò nhỏ mái chèo khua sóng dậy
Mùa hao gầy trôi dạt giữa nẻo hoang
Vẫn còn đây bao chiếc lá úa vàng
Nghe kỷ niệm mơ màng ru giấc mộng
Vòng tay níu mùa trăng xa lồng lộng
Theo lối mòn đồng vọng bước chân qua
Mùa hạ về ve trỗi nhạc ngân nga
Ngày vội khép đêm sương pha bảng lảng
Cùng dìu bước trên con đường vắng lặng
Nụ hôn nồng chứa hàng vạn lời yêu
Tay trong tay ta ngắm áng mây chiều
Gió thầm vọng bao nhiêu niềm nhung nhớ
Mùa hạ hát câu ân tình chẳng vỡ
Cho đất trời hòa nỗi nhớ về theo.
Thơ Mùa Hạ Buồn Tuyển Chọn 02
MÙA HẠ VỀ
Thơ: Hoàng Anh
Mùa hạ về trời đẹp lắm anh ơi!
Bầu trời xanh rợp trời hoa phượng đỏ
Lối đi về bước lẻ loi từ đó
Nhớ một thời thuở đó ta yêu nhau
Thời gian trôi cuộc tình đã úa màu
Muốn xếp lại phía sau vào dĩ vãng
Hoàng hôn về mây trời bay lãng đãng
Gợi nỗi buồn năm tháng đọng trong tim
Tình yêu kia theo con sóng cuốn chìm
Sao cứ mãi kiếm tìm hoài không thấy
Xa nhau rồi trong lòng buồn biết mấy
Đêm nguyện cầu bàn tay nắm bàn tay
Hết thật rồi với những chuỗi đắm say
Cô đơn mãi vai gầy đơn chiếc bóng
Con thuyền tình chòng chành cơn bão sóng
Tình yêu ơi!Còn đọng mãi trong lòng
Luôn ước mơ một ngày ánh nắng hồng
Như vườn xuân tươi hồng bao sắc thắm
Rồi chúng mình yêu nhau thật nồng thắm
Như lần đầu say đắm ở bên nhau...
thơ mùa Hạ buồn hay (ảnh: internet) |
Thơ Mùa Hạ Buồn Tuyển Chọn 03
BÂNG KHUÂNG MÙA HẠ
Thơ: Huỳnh DânVe sầu ngân tiếng thở dài !
Sân trường xác phượng tàn phai sắc hồng
Lặng trong nỗi nhớ mênh mông
Bâng khuâng mùa hạ cõi lòng vấn vương
Em đi bỏ lại sân trường
Có người đứng lặng buồn thương ngậm ngùi
Bao nhiêu năm...đã xa rồi!?
Màu hoa phượng đỏ rợp trời xôn xao...
Con đường hò hẹn năm nao!?
Dấu chân kỷ niệm lặng vào trang thơ!
Hạ về lòng bỗng ngẩn ngơ
Lang thang lối cũ thẫn thờ nhớ ai!?
Màu hoa ngày ấy chưa phai
Nhớ thương những tháng năm dài bên nhau
Trang nhật ký đã nhạt màu
Thương con Hạc giấy đậu vào tóc em !
Nhìn hoa phượng chợt buồn tênh!
Lắng nghe nỗi nhớ mông mênh tháng ngày
Gót son tha thướt áo dài...
Tóc mây buông xõa cho hoài nhớ thương!
Để lòng tôi mãi vấn vương
Những chiều hò hẹn bên đường chờ nhau...
Dấu yêu một thuở qua mau
Chỉ còn kỷ niệm...bay vào giấc mơ...!
Thơ Mùa Hạ Buồn Tuyển Chọn 04
XIN THỜI GIAN TRÔI MAU
Thơ: Châu Ngọc
Nếu hạ về xin mùa qua cho vội
Đừng dây dưa tôi ngồi nhớ một thời
Thầy cô đâu,bạn bè đâu chẳng tới
Và em tôi xa vời vợi sân trường
Tiếng ve sầu đôi đứa lạc hai phương
Cũng là lúc giảng đường đang réo gọi
Mùa hạ về đôi mắt buồn cứ dõi
Chờ aó ai mòn mỏi đã bao mùa.
Mùa qua mùa nỗi nhớ chẳng hề qua
Cứ thúc giục cứ ùa về tâm trí
Yêu thương ơi đến bao giờ mới nghỉ
Để thời gian là kỉ niệm đong đầy.
Người hỡi người xa rồi thương biết mấy
Ngày bên nhau đâu thấy vấn vương gì
Phượng rơi chi tim đau nhói nặng ghì
Người đã đi tim thì buồn vương mãi..
thơ tình buồn mùa hạ (ảnh: internet) |
Thơ Mùa Hạ Buồn Tuyển Chọn 05
NƯỚC MẮT MÙA HẠ
Thơ: Cỏ Hoang Tình BuồnHạ đừng trút nắng chói chang
Làm cho phượng phải úa tàn...vì ai?
Ve sầu đứng khóc...thở dài
Rồi bè bạn phải chia hai lối về.
Một mình lặng giữa cơn mê
Phượng tan xác phượng tứ bề...rụng rơi
Chia nhau hai nửa đường đời
Quay lưng tiễn biệt lòng chơi vơi buồn.
Hoàng hôn cũng đã dần buông
Đò ngang rẽ sóng ngược nguồn ra đi
Đưa tay siết chặt níu ghì
Lệ rơi từng giọt ...sầu ly biệt sầu.
Hạ buồn...chẳng kém gì Ngâu
Cũng chan chứa lệ một màu...tang thương
Lê chân từng bước bên đường
Mà nghe ai oán...lòng vương vấn lòng!
Hạ đã sang mùa ! Chắc chắn là như vậy !
Mới sớm dậy em đã cảm nhận được cái nhìn trong veo của bầu trời xanh ngắt, thênh thang, nhiều khi không một gợn mây từ phía chân trời xa tít !
Như mọi năm, khi hạ về, ta đã nghe thấy tiếng ve râm ran từ tinh mơ, thế mà đến hôm nay vẫn chưa thấy tiếng ve than thở anh à, chắc là lũ ve vẫn đang mơ màng trong giấc ngủ !
Em bỗng thấy chợt buồn, chợt nhớ và thoáng có chút day dứt, tiếc nuối vì xuân đi quá vội , có thể anh sẽ có chung cảm nhận với em như vậy đó !
Em vẫn có thói quen mỗi khi tỉnh giấc lại đứng khoanh tay nhìn qua ô cửa nhỏ để tận hưởng không khí trong lành của ngày mới và nhận ra cảnh sắc đã đổi thay nhanh chóng, bầu trời sáng lạn, mây xanh lững lờ trôi, cây cối thi nhau đâm chồi, vươn lộc xanh tốt đến lạ kì !
Những lúc ấy, tâm hồn em thật nhẹ nhàng, em không còn cảm thấy u ám, nặng nề, không còn chất chứa những ưu tư, lo lắng về cuộc đời, về những gì được mất nữa, thay vào đó là những nụ cười, những niềm vui nho nhỏ, bởi em bằng lòng chấp nhận hiện tại vì em nhận ra rằng cuộc sống thật mong manh và cuộc đời thì quá ngắn mà thời gian có chờ đợi bao giờ ?
Hạ đến sớm mang theo sắc đỏ của Mộc miên, chói chang của Hoa Phượng rồi những cơn mưa rào đầu hạ đầy ắp kỉ niệm xa xưa khiến lòng em cảm thấy thư thái nhẹ nhàng hơn, có nhiều cảm xúc hơn để viết tiếp những vần thơ tình dang dở nói thay bao nỗi niềm của bản thân , bạn bè và mọi người nữa đấy !
Hạ đến chắc là em chẳng còn cô đơn mỏi mòn, sẽ bận lắm với công việc chuyên môn, với những hoài niệm về một thời cắp sách, về mùa thi, ngày tốt nghiệp và những buổi chia ly khiến trái tim nức nở nhớ nhung đến nao lòng, trong đó có cả nỗi nhớ và hoài niệm về riêng anh phải không ?
➥ xem thêm: Chùm thơ Mưa mùa Hạ với tâm trạng buồn về Tình Yêu đôi lứa
Thơ Mùa Hạ Buồn Tuyển Chọn 06
NIỀM ĐAU NGÀY HẠ
Thơ: Chiều TímHạ lại về bên lối cũ anh qua
Hoa phượng vĩ hiền hòa trong nắng mới
Có nỗi buồn nơi mắt em vời vợi
Ngơ ngác chiều, mộc miên đợi màu xanh !
Hạ lại về để nhớ chỉ riêng anh
Nẻo phù vân mây ươm nhành vội vã
Mưa thầm thì nhẹ nhàng qua kẽ lá
Hàng cây buồn bên vách đá rêu phong !
Mãi tìm chi yêu dấu ấy chất chồng
Khúc giao mùa manh mong màu dĩ vãng
Hỏi mây tím vẫn bềnh bồng lãng mạn
Mùa yêu thương phiêu lãng nhạt nhòa đau !
thơ hoài niệm buồn về mùa hạ (ảnh: internet) |
Thơ Mùa Hạ Buồn Tuyển Chọn 07
NHỮNG MÙA HẠ VẮNG
Thơ: Phú SĩHạ về năm ấy hoa rơi
Buồn vui cánh phượng trong lời ve ngân
Lao xao cảm xúc bâng khuâng
Tuổi xuân đi mãi tần ngần nhớ nhau
Chiều vàng bảng lảng xót đau
Gọi thầm tên bạn dàu dàu tâm tư
Ve sầu hát khúc tạ từ
Lạc bầy một thuở thiên thu hỡi người
Điệp vàng rơi rụng chơi vơi
Bằng lăng nhạt tím phượng rơi úa màu
Có chàng lãng tử xuyến xao
Nhớ mùa hạ cũ dạt dào dấu yêu
Ai từng nhặt cánh phượng chiều
Ai từng chở cả liêu xiêu mùa hè
Tình đầu gửi lại tiếng ve
Mới tin mùa hạ còn se sắt lòng
Ngậm ngùi ôm mối tình không
Tiếng ve nức nở buồn trông gọi hè
Gã khờ năm ấy đứng nghe
Dệt dòng thơ muộn để hè trôi đi.
Thơ Mùa Hạ Buồn Tuyển Chọn 08
HẠ VẪN CÒN VƯƠNG !
Thơ: Đà Lạt Mùa Thu
Chiều mùa hạ dạt dào bao nỗi nhớ
Mình xa nhau đã thay lá bao mùa
Hàng phượng còn rơi rụng dưới đường xưa
Có lã lơi trong khung trời hoa hạ...
Nếu biết trước thì tim đâu vội vã
Tình ngủ yên đâu hối hả đi tìm
Để bây giờ hai nỗi nhớ triền miên
Anh cô đơn em lệ thầm ước gối
Nguyệt lão ơi..tình kia nào có tội
Hay chỉ là lúc nông nỗi con tim
Thời gian qua em lắng đọng nỗi niềm
Để ghép lại em đi tìm một nữa...
Hạ sang mùa Thu qua giờ Đông tới
Nhớ ve ngân gợi kỷ niệm mùa thi
Ngày xa trường..xa bạn nhớ cố tri
Giờ trở lại..tim lối đi của hạ.
thơ kỷ niệm mùa hạ xưa (ảnh: internet) |
Thơ Mùa Hạ Buồn Tuyển Chọn 09
MÙA HẠ CŨ
Thơ: Bằng Lăng Tím
Có mùa hạ đã qua đi như thế
Hoa tím buồn lặng lẽ cánh nhẹ rơi
Mây tím bay lơ lửng giữa khung trời
Bao nỗi nhớ chơi vơi mùa đã cũ
Chút yêu thương trao nhau còn chưa đủ
Nay hạ về em nhắn nhủ cùng anh
Lời ước xưa ta xây giấc mộng lành
Chung lối bước...chung con đường hạnh phúc
Dấu yêu ơi! Đêm canh dài thao thức
Nhớ về anh về kỷ niệm hai ta
Ve dấu đàn trong kẽ lá ngân nga
Mình xa cách mấy mùa hoa rồi nhỉ
Hạ mới về rực hồng hoa phượng vĩ
Gió nồng nàn thủ thỉ với nàng mây
Xa cách nhau bao thương nhớ đong đầy
Mùa hạ cũ nhớ vòng tay ngày ấy !
Thơ Mùa Hạ Buồn Tuyển Chọn 10
ANH CÒN NHỚ... MÙA HẠ XƯA..?
Thơ: Châu Uyển Nhi
Anh còn nhớ mùa hạ nào đỏng đảnh?
Nắng giòn vàng sóng sánh bước chân nhau
Phượng khoác lên chiếc áo mới rực màu
Em mặt chau...khi gió vờn tóc rối
Anh còn nhớ lời yêu thương trao vội
Đọng trên môi thơm ngát nụ tình đầu
Và trái tim biết nói tiếng đậm sâu
Khi mái đầu cùng kề nhau thề hẹn
Anh còn nhớ ánh mắt nào bẽn lẽn
Khi trao nhau dòng lưu bút thân thương
Ve tấu lên khúc nhạc tình vấn vương
Rồi vô tình ta lạc nhau ngày ấy
Anh còn nhớ phút giây em hờn lẫy
Khi mưa chiều làm ướt áo trắng mơ
Rồi bồi hồi bắt gặp một câu thơ
Anh đã trao ghi vào trong trang vở
Để hôm nay khi hạ về nức nở
Lòng nghẹn ngào bởi dang dở hạ xưa
Bao nhớ thương biết nói mấy cho vừa
Dòng lưu bút còn chừa trang..! chung viết.
cô gái mùa hạ xinh đẹp (ảnh: internet) |
Thơ Mùa Hạ Buồn Tuyển Chọn 11
THÌ THẦM MÙA HẠ
Thơ: Diệp Ly
Em đang nghe lời ve ru ra rả
Hạ trở mình lả tả xác phượng rơi
Hoàng hôn nghiêng tím thẫm một góc trời
Tia nắng nhạt lả lơi làn tóc rối.
Em đang nghe thì thầm cơn gió hỏi
Trang thư tình ai viết vội chiều qua?
Giọt sầu loang trên nét chữ nhạt nhòa
Lời e ấp bao ngày ta chưa nói
Em đang nghe thời gian đang tiếc nuối
Ngày sắp tàn bóng tối đã dần lan
Vầng trăng buông rớt muôn sợi tơ vàng
Đêm mùa hạ nhẹ nhàng giăng lối cỏ.
Em đang nghe tiếng lòng đang bỏ ngõ
Cánh phượng hồng hoen mắt đỏ chờ mong
Nghe bâng khuâng nghe thương nhớ ngập lòng
Dòng lưu bút mênh mông tình áo trắng.
Em đang nghe một khung trời xa vắng
Mối tình đầu đăng đắng ở bờ môi
Trống trường tan ly biệt, biệt ly rồi
Chỉ còn lại xa xôi thời hoa mộng.
Thơ Mùa Hạ Buồn Tuyển Chọn 12
PHƯỢNG ƠI, ĐỪNG NỞ NỮA!
Thơ: Liên HuỳnhXưa anh bảo hoa phượng hồng buồn lắm
Em đừng yêu, đừng mê đắm thế kia
Vì hè về là thời khắc rẽ chia
Em mỉm cười chìa ra hai buớm phượng
Anh đón lấy, nắm luôn tay - thật ngượng
Mặt nóng ran dường như điện chạy qua
Anh thì thầm mai anh phải đi xa
Làm nghĩa vụ, em ở nhà khỏe nhé
Hè lại về, nhận tin - tim đau xé
Anh hy sinh vì đất mẹ thiêng liêng
Cánh phượng buồn u uất nỗi niềm riêng
Anh bỏ em về nơi miền cực lạc
Phượng lại nở, cánh hồng rơi xao xác
Kỷ niệm xưa làm tan nát hồn tôi
Tiếng ve ngân như thổn thức từng hồi
Đau đớn lắm, phượng ơi đừng nở nữa!
Thơ Mùa Hạ Buồn Tuyển Chọn 13
CHIỀU HẠ BUỒN
Thơ: Nguyên Hạnh
Chiều hạ buồn nắng bất chợt mong manh
Anh nơi đâu cả khung trời thương nhớ
Trong bâng khuâng giật mình nghe gió trở
Anh rất gần nhưng lại rất xa xôi ?
Ngoài phố kia phượng đã cháy lên rồi
Tiếng ve kêu râm ran trên lối cũ
Một mình em cũng đành lòng tự nhủ
Bởi nơi xa anh luôn nhớ về em .
Khoảnh khắc ấy bên nhau rất êm đềm
Dù em biết nhiều đêm rơi nước mắt
Nỗi nhớ anh qua từng ngày góp nhặt
Lớn lên dần mà vẫn chẳng hề vơi .
Hoa hướng dương hướng về phía mặt trời
Và em hướng về nơi anh yêu dấu
Cuối con đường xa xôi đầy hy vọng
Có anh đứng chờ em tự bao giờ.
Dấu yêu ơi , bao giờ hết giấc mơ
Khoảng cách ấy sẽ không còn xa nữa
Vầng trăng kia sẽ không còn chia nửa
Mà vẹn tròn như tình anh và em ?
Thơ Mùa Hạ Buồn Tuyển Chọn 14
HOÀI NIỆM
Thơ: Nguyên Hạnh
Hạ đến rồi phượng rực giữa trời xanh
Kỷ niệm xưa cùng lời yêu chưa ngỏ
Giờ người xa làm sao mà hiểu rõ
Tuổi học trò với mực tím thơ ngây ?
Nét rêu phong phủ lối cũ hàng cây
Vẳng đâu đó lời ngày xưa thầm nhắc
Khắc trên vỏ tên người như trầm mặc
Khờ khạo người và nữa khờ khạo tôi .
Kỷ niệm ơi , đã xa rất lâu rồi
Nay chỉ muốn tìm về miền ký ức
Vẫn vẹn nguyên bồi hồi nơi lồng ngực
Tôi và em cùng trang giấy học trò.
Hàng phượng vĩ nơi sân trường còn đó
Cánh mỏng manh làm xao xuyến tim tôi
Trở về đây như trở lại cuộc đời
Vui hồn nhiên không buồn phiền lo lắng.
Một mình tôi giữa sân trường vắng lặng
Dõi tìm ai có trở lại nơi này
Em xa rồi xa cả những hàng cây
Quên mùa nhớ- mùa yêu thương ngày đó .
Chùm thơ Mùa Hạ Buồn bạn đang xem vẫn đang còn cập nhật những sáng tác mới các bạn nhé. Xin mời bạn xem tiếp loạt thơ Mùa Hạ tổng hợp dưới đây nữa nhé!...
➥ xem thêm: Chùm thơ tình Mùa Hạ với tâm trạng buồn, nhớ ngày Hạ xưa
Thơ Tình Mùa Hạ Hay Tổng Hợp 01
TÌNH KHÚC HẠ THƯƠNG
Thơ: Phú SĩEm buông một nốt nhạc trầm
Xót xa đời mẹ dãi dầm gió sương
Anh đàn vọng tiếng cung thương
Nhớ câu ân nghĩa dặm trường cha mang
Em ngân réo rắt cung đàn
Nỗi buồn hạ đỏ muộn màng ngày xanh
Anh hò ghép lại trăng thanh
Đón thu man mác tình anh đợi người
Em gom hết nắng chân trời
Duyên lành thắm mộng ngọt lời tri âm
Anh gieo thương nhớ ươm mầm
Mơ ngày xuân đến tơ tằm se duyên ....
Em đàn điệp khúc đào nguyên
Vườn yêu ngày ấy hạc tiên trao tình
Anh ngâm khúc mộng ba sinh
Cầu cho nhân thế yên bình lứa đôi
Trăm năm tình khúc cho đời
Mình chung đối bóng trăng ngời ánh đêm
Tiễn chân Ngưu Chức qua thềm
Mùa Ngâu còn mãi nỗi niềm yêu thương.
Thơ Tình Mùa Hạ Hay Tổng Hợp 02
HAI ĐẦU NỖI NHỚ
Thơ: Khánh Vy
Dẫu hai miền nhưng một nỗi nhớ mong.
Trái tim em ở nơi này vẫn đợi.
Mắt ngóng trông mùa Hạ này anh tới.
Để chúng mình phơi phới một niềm vui.
Chiều hôm nay em nhớ lắm người ơi.
Tình ta đẹp như bài ca năm tháng.
Như suối nguồn hồn thơ đầy lãng mạn.
Bởi ngàn đời chung nhịp thở yêu thương.
Yêu dấu ơi... tình này mãi vấn vương.
Vì trời đất khiến xui mình gặp gỡ.
Bà nguyệt xe nên nỗi lòng nhung nhớ.
Suốt ngày dài trăn trở ấy khôn nguôi.
Hạnh phúc của em nơi anh những phút giây.
Cho em niềm vui và chăm lo cuộc sống.
Dưới bình minh nắng tinh khôi ấm áp.
Màu chan hòa yêu mến mộng uyên ương.
Thơ Tình Mùa Hạ Hay Tổng Hợp 03
ĐÊM MÙA HẠ
Thơ: Phú Sĩ
Nơi viễn xứ người nát lòng hạ trắng
Ánh trăng buồn lẳng lặng đếm sầu thương
Điệu tình ve rả rích khúc nghê thường
Sao nỡ trách hồn còn vương chốn cũ
Nơi viễn xứ mùa hạ giờ héo rũ
Một màu buồn chẳng đủ nhớ phượng rơi
Nụ hoa nào thay thế được đôi lời
Tà áo trắng một thời ai vẫn đợi
Nơi viễn xứ tiếng mưa còn dịu vợi
Lối quay về xa xôi lắm người ơi
Mỗi chiều qua là nỗi nhớ não nề
Thương chốn cũ một lời thề dang dở
Nơi viễn xứ phong trần anh mãi nợ
Tóc bạc màu mà cứ ngỡ vừa qua
Nhớ cuộc tình men rượu đắng xót xa
Chén giao bôi trăng ngà chưa kịp thấy
Nơi viễn xứ hồn có về chốn ấy
Xin đừng buồn để nắng hạ còn say
Nụ hôn xưa ta gửi chút duyên hài
Còn nồng ấm một ngày anh trở lại.
Thơ Tình Mùa Hạ Hay Tổng Hợp 04
HẠ ƠI ĐỪNG VỀ NỮA
Thơ: Nguyễn Thị Bích Sen
Nè mùa Hạ về đây chi rứa
Để ta thêm ngày nữa đến trường
Mày về mang sự thê lương
Bạn bè đôi ngã nẻo đường biệt ly
Nè mùa Hạ muốn gì nói lẹ
Rồi biến ngay kẻo kẻ khác buồn
Mày về làm lệ trào tuôn
Bao nhiêu mộng đẹp theo nguồn trôi xa
Nè mùa Hạ dang ra đừng đến
Để chúng tau tình bện thêm nồng
Mày về xót lắm biết không
Mang đi hết cả tuổi hồng yêu thương
Nè mùa Hạ thẳng đường đi tới
Đừng ghé đây để gợi muộn phiền
Mày về phủ nắng đầy hiên
Phủ lên mắt ngọc trăm miền chua cay.
Thơ Tình Mùa Hạ Hay Tổng Hợp 05
MÙA HẠ ĐÂU ANH
Thơ: Cầm Đỗ
Mùa hạ về trong cái nắng chói chang
Anh bảo chỉ nắng thôi đâu làm nên mùa hạ
Nếu thiếu cái nhìn chênh chao lạ quá
Thì chỉ nắng gắt gao chẳng có hạ nồng nàn
Nếu mùa hạ chỉ tiếng ve râm ran
Thiếu tiếng em nói cười ríu rít
Thì con đường mùa hạ cứ ồn ã xa tít
Đâu lối anh về với những yêu thương
Ai chia tay ai bịn rịn góc sân trường
Giỏ xe ai chiều chở đầy hoa phượng
Ai cài tóc ai nhành bằng lăng khẽ ngượng
Anh bảo rằng, đó là mùa hạ em ơi!
Anh còn nhớ mùa hạ nào mưa rơi
Chiếc ô con che chung vẫn ướt
Mình đứng dưới mưa trao lời hẹn ước
Nụ hôn đầu đẫm ướt trong nhau
Mùa hạ của những kỷ niệm nông sâu
Những buồn vui, yêu thương, khắc khoải
Những vần thơ ghi dấu thời vụng dại
Mãi mãi là hành trang không thể thiếu trong đời
Anh ơi tháng năm, mùa hạ lại tới rồi
Hạ này vắng anh phượng buồn xơ xác
Bằng lăng nở, em ngắm lòng ngơ ngác
Anh xa rồi còn mùa hạ đâu anh!
Thơ Tình Mùa Hạ Hay Tổng Hợp 06
CHÚT TÌNH RIÊNG GỬI HẠ CHIỀU MƯA
Thơ: Diệp LyGiọt hờn nào ướt đẫm cánh phượng rơi
Chiều mùa hạ chơi vơi ngàn nỗi nhớ
Lời tình thơ hôm nao còn dang dở
Cơn mưa buồn than thở lúc hoàng hôn.
Lòng dặn lòng mang kỷ niệm vùi chôn
Trong mưa gió mảnh hồn đau tê buốt
Ký ức loang những mảng màu lem luốc
Bức tranh đời day dứt nỗi niềm riêng.
Nhạc ve sầu khơi gợi những oan khiên
Đêm trăn trở cô miên tàn canh vắng
Hạ trong tim tích trầm bao khoảng lặng
Bước thời gian trĩu nặng mảnh hình hài.
Hồn thơ buồn khóc mướn với thương vay
Nợ tằm tang u hoài cho trọn kiếp
Bởi đa đoan sẵn dành bao nuối tiếc
Chút tâm tình tha thiết gửi chiều mưa..