thơ tình hoa mộc miên (ảnh: internet) |
Thơ Hoa Mộc Miên Hay 01
MÙA HOA MỘC MIÊN
Thơ: Mạnh ChiếnAnh gửi em lời thơ của tháng ba
Mộc miên nở chan hoà mầu đỏ thẫm
Để ta nhớ về một thời sâu đậm
Thuở bên em đằm thắm tuổi học trò
Ngồi bờ đê mắt ngắm những đàn cò
Nơi mặt nước con đò đang về bến
Ở nơi đó hoa mộc miên đỏ bện
Nơi gốc cây ta hẹn đã bao lần
Để giờ đây mãi anh cứ bần thần
Nhớ về thuở ái ân đầy lưu luyến
Đượm tình cảm đã in sâu bện quyện
Dẫu ngỡ ngàng đã chuyện của ngày xưa
Mãi thời gian trải qua nắng cùng mưa
Nơi cây gạo của mùa hoa lại tới
Cánh ngời thắm tình hỡi xa vời vợi
Nhắc nhẹ nhàng hoa đợi nay tháng ba.
Để sao em vẫn cứ đâu mãi xa
Hoa buồn rụng thấm hoà trong nhung nhớ
Mầu sắc thắm hoa mộc miên lại nở
Ngóng chờ em ngày trở về với cây.
Thơ Hoa Mộc Miên Hay 02
THÁNG BA MỘC MIÊN
Thơ: Lưu Ngọc LâmNắng.... đã về rồi đấy
Tháng ba có biết không
Ngày trở mình tỉnh giấc
Xôn xao vạt cỏ hồng
Thoáng một chút nhớ mong
Vấn vương ...trên mầu lá
Đi qua đông... lạnh giá
Vẫn vẹn nguyên ước thề
Hoa gạo...đỏ chiều quê
Nồng nàn như câu hứa
Chẳng thể chờ được nữa
Tháng tư ...sắp đến rồi
Hoa thắp lửa ngang trời
Gọi....mùa hè rực nắng
Tuổi phượng hồng áo trắng
Trinh nguyên một phần đời
Tháng ba, tháng ba ơi..
Sao mà thương...đến thế.
Mộc miên ...như mắt lệ.
Khắc khoải buồn chơi vơi...
thơ nhớ sắc đỏ Mộc Miên (ảnh: internet) |
Thơ Hoa Mộc Miên Hay 03
MỘC MIÊN.. MÙA THƯƠNG NHỚ
Thơ: Dung Kim
Mình đã hẹn mùa mộc miên thắm nở
Anh sẽ về nhuộm đỏ một trời hoa
Cho ngàn bông kết nụ chẳng nhạt nhoà
Dệt màu áo chung hoà bao ước nguyện
Buổi giã biệt mắt hiền ... ôi lưu luyến
Biết nói gì thương mến lệ tràn mi
Biển miên man gửi theo gió thầm thì
Dù xuôi ngược khắc ghi tình muôn thuở
Em chỉ biết đêm ngày bên trang vở
Gói mặn nồng chẳng nỡ để phôi phai
Ngắm ánh trăng mà thao thức mơ hoài
Hàng phấn trắng chạy dài sao ngưng lại
Em thầm ước tình đôi ta mãi mãi
Không ngắt dòng một dải vượt trùng khơi
Như thuyền kia gắn quyện chẳng xa rời
Cùng sóng biển chơi vơi hoài trọn kiếp
Nay trở lại với nỗi lòng tha thiết
Tiếng cung đàn da diết bản tình ca
Mộc miên kia đỏ rực sắc mặn mà
Nghiêng nét bút giao hoà nơi bến đợi..
Thơ Hoa Mộc Miên Hay 04
MỘC MIÊN HOA
Thơ: Tuệ Tâm
Tháng ba rồi em đợi khúc tình ca
Anh sẽ viết về Mộc Miên hoa Gạo
Để thương nhớ hoà vào màu sắc đỏ
Cho tâm hồn hai đứa bớt đơn côi
Tháng ba rồi mình vui lên anh ơi
Bởi nhung nhớ làm lên màu cuộc sống
Chút dỗi hờn làm tình xanh thêm mộng
Hoàng hôn chiều hy vọng ánh bình minh
Tháng ba rồi tia nắng ấm lung linh
Gửi tiếng yêu theo gió chiều trôi mãi
Mượn vần thơ nối lại lời êm ái
Cho ân tình thắm mãi mối tình xa
Tháng ba rồi Mộc Miên nở đầy hoa
Em đợi mãi chưa thấy thơ anh gửi...
thơ tình buồn hoa Mộc Miên (ảnh: internet) |
Thơ Hoa Mộc Miên Hay 05
MÙA HOA MỘC MIÊN
Thơ: Nguyễn Thị Kim Dung
Tháng Ba về lòng ai buồn tê tái
Giữa Xuân hồng sao giá lạnh tim côi
Cháy rợp trời mộc miên đỏ muôn nơi
Sao chỉ thấy loang trời màu ảm đạm ?
Nôn nao nhớ một ngày chưa xa lắm
Mùa Xuân về trong tiết lạnh se se
Ta bên nhau niềm hạnh phúc tràn trề
Câu thơ viết ngọt ngào như rót mật.
Tay trong tay đất trời đều rất thật
Nắng như cười, hoa lá cũng reo vui
Bao nỗi buồn, niềm đau bỗng đẩy lui
Tràn ngập không gian trời xanh và ánh sáng.
Mộc Miên rơi giữa trời xuân nhạt nắng
Bến sông buồn nay vắng bóng người qua
Trang sách xưa lệ thấm đã nhạt nhòa
Câu thơ ngắt giữa chừng như chết lặng.
Lỗi gì đâu ! Sao trời buông giọt đắng
Thả xuống đầu cho hai ngả chia ly
Giã biệt nhau mà chẳng nói được gì
Thương biết mấy một mùa hoa gạo nở.
Thơ Hoa Mộc Miên Hay 06
HOA MỘC MIÊN ĐÃ RỤNG
Thơ: Nguyễn Đình HuânTháng ba về một chiều xuân ảm đạm.
Trời sụt sùi vầng mây xám nhẹ bay.
Đỏ bến sông quê hoa gạo rơi đầy.
Theo người ta em chia tay xóm nhỏ.
Em sang ngang mình xa nhau từ đó.
Chiều xuân buồn vẫn cháy đỏ mộc miên.
Xa quê hương em cất bước xuống thuyền.
Bỏ lại bến sông tình duyên dang dở.
Chiều tháng ba anh nhặt hoa trên cỏ.
Thả xuôi dòng về nơi đó bên em.
Một mình anh thức trắng với đêm đen.
Ngồi đốt thuốc bên ánh đèn hiu hắt.
Bao năm qua tưởng lửa tình đã tắt.
Anh về đây thấy ai nhặt hoa rơi.
Hoa mộc miên khơi ký ức một thời.
Em và anh đắm say nơi bến nước.
Con đò già vẫn tháng ngày xuôi ngược.
Đợi em về để đưa rước qua sông.
Mùa xuân này hoa gạo vẫn rực bông.
Sắp rụng hết nhưng ai không về bến.
hoa Mộc Miên rơi rụng đỏ sân (ảnh: internet) |
Thơ Hoa Mộc Miên Hay 07
CHÁY ĐỎ MỘC MIÊN
Thơ: Nguyễn Đình HuânHoa mộc miên có ai nhuộm cánh đâu.
Mà khi rụng vẫn một màu đỏ chói.
Rơi bên đường có điều chi muốn nói.
Hoa úa tàn cho ai nhói tim đau.
Bến đò ngày xưa nay đã xây cầu.
Xin đừng nói vì sông sâu ngăn cách.
Anh không về em không hờn không trách.
Chỉ ngồi buồn chờ lữ khách bên sông.
Nhặt cánh hoa rơi thả xuống xuôi dòng.
Nhìn nước chảy nghe trong lòng sóng vỗ.
Hoa mộc miên mang mối tình tan vỡ.
Năm cánh xoè như máu đỏ con tim.
Người đã ra đi như một cánh chim.
Hẹn tháng tư sẽ về tìm bến cũ.
Lối mòn xưa giờ cỏ may che phủ.
Ai không về cho ủ rũ hàng tre.
Giữa tháng tư nghe phảng phất tiếng ve.
Nức nở than báo mùa hè đã tới.
Bến sông xưa có một người mãi đợi.
Tình vẫn nồng đỏ cháy với mộc miên.
...
Chùm thơ tình viết về hoa Mộc Miên vẫn đang còn cập nhật những sáng tác mới hơn các bạn nhé. Xin mời các bạn xem lại loạt thơ thất tình buồn bã, nhói đau trái tim nhất mà chúng tôi đã chia sẽ..
Những bông hoa đỏ như là ngôi sao.
Sáng ra sáo sậu,... chào mào
Đến chơi tìm bạn ồn ào bến sông.
Cho thơ dịu ngọt cho lòng xốn xang
Gửi vào câu chữ mênh mang
Nụ cười xinh với dịu dàng đắm say
.....
Có áng chiều phai tận cuối trời
Có người nhặt lại cánh hoa rơi
Mà ngân ngấn ướt bờ mi ấy..
Có một người yêu.. nhớ một người!
...
Ta tìm một thuở.. nắng bình yên
Có phải em về trong mộc miên
Mà bâng khuâng nhớ.. mầu hoa ấy
Đỏ ối chiều rơi.. rụng bên thềm!
Người xưa còn nhớ nắng chiều buông
Nhặt cánh hoa rơi lòng hỏi nhỏ
Người có nhớ ko ta đợi chờ..
Thương quá mộc miên tháng ba <3
Sao mà thương ...đến thế
Mộc miên ...như mắt lệ
Thôn thức cả mùa xuân
Tháng ba đã cháy khoảng trời Mộc miên
Búp xanh mềm mại dịu hiền
Bùng lên sắc đỏ một miền chờ mong...
Mộc miên đậu lên vai.
Ấm nụ hôn năm ấy.
Để ai vấn vương hoài.