Chấm dứt mối tình 7 năm với bao kỷ niệm, hi sinh vì nhau (ảnh minh họa) |
Cậu ấy là mối tình đầu của mình: đẹp trai, cao ráo, hát hay đàn giỏi, đá bóng đỉnh và có rất nhiều gái theo :)) Còn mình thì cũng bình thường, hơi duyên một tý (hehe), được cái hoạt bát nhanh nhẹn, hay nói hay cười. Ngày đó yêu nhau giản dị lắm: cùng nhau ôn thi, học bài, nấu ăn, đi dạo, đưa đón nhau… rồi những lúc cặm cụi sửa CV cho cậu ấy đi xin việc, ôn cho cậu ấy để cậu ấy…thi lại, chăm sóc nhau những lúc ốm đau. Ngày đó, cậu ấy luôn là ưu tiên của mình.
Kể cả đang ở quê hay công ty, mình cũng sẵn sàng có mặt mọi lúc, mọi nơi khi cậu ấy cần, cậu ấy ốm, những khi cậu ấy thất vọng, bến xe sáng sớm hay lang thang với nhau đêm muộn.. Tình yêu ngày đó chẳng toan tính gì, miễn cạnh nhau là thấy hạnh phúc ^^
Rồi mình ra trường và xin vào một công ty tư nhân với mức lương cũng khá, cũng chăm chỉ dạy thêm nên thu nhập cũng rủng rỉnh. Cậu ấy thì lại kém may mắn hơn nên loay hoay mãi công việc ở HN không ổn, và quyết định về quê xin việc. Bằng quyết tâm và cố gắng cũng thi đậu và làm trong Ngân hàng. Thế là chúng mình yêu xa. Hai đứa vẫn thường xuyên gọi điện nhắn tin, thu xếp gặp nhau 1, 2 lần/tháng. Đều đặn như vậy trong 3 năm...
Cho đến ngày cậu ấy vào làm một công ty khác. Cậu ấy bị trêu chọc, gán ghép với một em ở công ty, và cậu ấy luôn im lặng trước những lời gán ghép đó, thậm chí còn hùa theo mọi người. Tệ hơn là mình phát hiện cậu ấy còn xóa hết tin nhắn giữa 2 người với nhau vì “sợ mình hay ghen rồi nghĩ linh tinh”. Có rất nhiều vấn đề xảy ra quanh việc đó, và chúng mình tranh cãi thường xuyên. Cậu ấy luôn miệng nói với mình rằng cả công ty đều biết chúng mình yêu nhau, mình đừng ghen, bạn ấy rất yêu mình và muốn cưới mình, giữa hai người họ không có gì, chỉ là chơi thân nên hay đi với nhau, thành ra mọi người hay gán ghép.
Nhưng linh cảm nhạy bén của một đứa con gái (luôn đoán sai như mình =)))) ) mách bảo rằng em kia chắc chắn có tình cảm với bạn ấy. Ok fine, vậy để mình bóc phốt xem sao.
Mình đã up ảnh hai đứa ngồi đọc sách ở thư viện lên FB của cậu ấy với một dòng caption vừa mang tính bông đùa vừa dằn mặt nói rằng cậu là hoa đã có chủ :))) Đây cũng là bức ảnh đầu tiên của hai đứa trên FB với nhau, suốt 7 năm quen nhau. Một cơn mưa (phùn) bình luận nhảy vào và tag em kia, nói rằng ơ vậy em ấy thì sao và mình là ai? Wtf? Rồi, cậu ấy gọi điện hỏi mình sao lại up ảnh 2 đứa lên, bla bla các kiểu.
Lòng tự ái ngùn ngụt dâng cao, mình bảo bạn ấy không thích thì xóa đi và… bạn ấy xóa thật. Bức ảnh đầu tiên của hai đứa, những bình luận trêu chọc của mọi người về mối quan hệ của cậu ấy với em kia ở công ty… Cảm thấy tủi hờn, mất mát và tổn thương vô cùng, mình đã khóc òa lên khi ngồi với đám bạn. Lần đầu tiên trong đời mình khóc một cách ấm ức và ngon lành như chốn không người như vậy :)))) Và sự kiện đấy được mình đặt cho một cái tên mỹ miều: Sự tổn thương đầu đời :D
Mình đã gọi điện hỏi sao cậu ấy lại làm như vậy, cậu ấy bảo mình ghen tuông vớ vẩn rồi để hôm khác nói chuyện, cậu ấy muốn đi ngủ. Cậu ấy thừa nhận, đúng là có những thời điểm cậu ấy cảm thấy chông chênh về tình cảm hai đứa vì mình thất thường, nhưng chỉ cần mình xác định về quê với cậu ấy, thì cậu ấy sẽ cưới mình liền. còn cậu ấy chưa hề làm gì có lỗi với mình. Vì vốn dĩ hai gia đình cũng biết chuyện hai đứa.. Và quả thật, có những lúc mình cảm thấy mơ hồ, đắn đo khi xác định bỏ hết công việc đang khá thuận lợi ngoài HN, gia đình, bạn bè… để về nơi xa quê mình mấy trăm km, làm lại từ đầu..
Chúng mình gặp nhau, cậu ấy để mình trút hết giận giữ, trách móc, la mắng, khóc lóc... Quả thực trước giờ cậu ấy luôn nhẫn nại với cái tính bướng bỉnh thất thường, cực kỳ khó chiều của mình. Sau đó một thời gian, cậu ấy thi thoảng có up một, hai ảnh của mình trên Insta. Cậu ấy hứa không nhắn tin hay nói chuyện với em ấy nếu không phải liên quan đến công việc, cậu ấy nói có ghen thì em ấy cũng không đáng để mình ghen, hay đại loại cậu ấy sao có thể thích người như em ấy được? Vì mình đã hy sinh rất nhiều nên cậu ấy sẽ không bao giờ muốn làm mình tổn thương, làm mình buồn..
Nhưng công việc, đồng nghiệp không tránh khỏi gặp nhau nên hy vọng mình có thể thông cảm.. Và mình tin. Nhưng tình yêu một lần bị tổn thương, mình dè dặt và nhạy cảm hơn rất nhiều. Mình hay để ý và xét nét. Kết quả thì sao, đến nay là 6 tháng, họ vẫn đi chơi với nhau, mặc dù đi cùng cả nhóm, vẫn trao đổi sách, nói chuyện bông đùa, vẫn tương tác trên FB, mình còn thấy em gái đó mặc áo khoác của người yêu mình chụp ảnh :)))) Và mình bùng nổ. Khi giận lên mình rất xấu tính, nói những lời trách móc, giận dữ cứ vậy tuôn ra.. Có thể mình đã suy nghĩ quá nhiều và quá nhạy cảm, cậu ấy và em kia cũng chẳng có gì quá đáng, và mình thì thích làm mọi chuyện quá lên. Trước đó em ấy đã inbox cho mình nói rằng giữa hai người không có gì và rất “ngưỡng mộ tình yêu của anh chị”, “hy vọng mình không hiểu lầm 2 người”.. Trời!
Nghĩ lại, đây không phải lần đầu tiên trong 7 năm yêu nhau, cậu ấy có cái-gì-đó-không-rõ-ràng với người con gái khác, và mình cũng đã giận rất nhiều, cãi nhau rất nhiều nhưng chưa bao giờ làm ầm ĩ lên như vậy. Ai cũng có những khoảnh khắc rung động trước một người khác, hay một cơn cảm nắng rồi thôi. Chỉ là mình đã nói rất rất nhiều lần mình không thích cậu ấy tương tác nhiều với em kia vì từ lần em ấy inbox mình đã cảm thấy khó chịu rồi. Lỗi vốn không phải em ấy mình không có quyền trách em ấy, mà do cậu bạn trai của mình đã không dứt khoát hoặc rõ ràng ngay từ đầu nên mình cảm thấy thất vọng tràn trề. Hoặc bởi mình quá tự tin vào tình cảm hai đứa nên mới thấy sock khi chuyện xảy ra như vậy. Và cậu ấy cũng hứa rất nhiều lần…
Vậy mà, mọi chuyện chẳng có gì thay đổi. Cậu ấy nghĩ rằng việc đó là bình thường và không có gì đáng ghen, mình sẽ không giận đâu.. Có phải cậu ấy đã đánh giá mình quá cao không? :))) Hay mình xấu tính quá??
Chợt nghĩ lại thấy đôi khi mình thiệt thòi ghê. Suốt 7 năm yêu nhau, dường như mình chưa hề nhận được một món quà nào từ cậu trai ấy, không son, không váy vóc, không giày…không gì cả, dù là sinh nhật, 8/3, valentine... Kể cả mỗi lần gặp nhau, du lịch.. mình đều phải chi nhiều hơn. Quần áo, laptop, giày dép… của cậu ấy thì lúc nào mình cũng sắm… Mình cũng đưa bạn ấy tiền khi bạn ấy túng thiếu. Mình biết bạn ấy khó khăn hơn nên mình cũng không so đo, vì thực ra lương bạn ấy chẳng cao, lại còn phải chi phí linh tinh nữa.. Tính bạn ấy cũng không phải bủn xỉn gì. Khi có tiền thì dành dụm ra HN chơi với mình. Nhưng con gái mà, có nhiều khi chạnh lòng khi lũ bạn được người yêu quan tâm, cưng chiều, mua cho này nọ…
Nhiều người bảo mình ngốc, nhưng quả thật khi yêu, mình đã dốc lên tâm can để yêu một người. Đã mạnh mẽ yêu thì hôm nay mình càng cần nhiều mạnh mẽ và dứt khoát hơn để chấm dứt mối quan hệ này. Không phải không còn tình cảm, cũng không phải bạn ấy xấu xa hay như thế nào. Chỉ là mình đã thấy mệt khi hay phải soi xét mối quan hệ của bạn ấy rồi suy nghĩ nhiều, cũng khóc, tổn thương nhiều rồi. Cuộc sống này, có nhiều thứ để mình bận tâm hơn một người cứ hứa hoài rồi lại chẳng nhớ mình đã hứa gì. Quanh quẩn cái vòng xin lỗi, quên, rồi lại xin lỗi.
Có người bảo mình khó tính khi quá cầu toàn trong tình yêu, có người bảo mình ngốc nghếch, vô lý… nhưng tình yêu mà, vốn chẳng có lý lẽ, và đôi khi mình lại rất ngang ngược :|
7 năm thanh xuân - thời gian tươi đẹp nhất của người con gái… Giờ 27 tuổi, bắt đầu lại một cuộc sống mới, chắc vẫn không là quá muộn đúng không? Vì mình luôn tràn đầy lạc quan, niềm vui, hạnh phúc từ gia đình, bạn bè, công việc.. Và quan trọng hơn, thời điểm này mình vẫn còn tiền rủng rỉnh để đi du lịch mà, đúng không?
PHẢN HỒI ĐƯỢC QUAN TÂM NHIỀU
Kiều Vy Hay cho câu "cuộc sống này, có nhiều thứ để bận tâm hơn một người cứ hứa hoài rồi chẳng nhớ mình hứa gì". Có thể anh ấy đã nhiều lần như vậy nhưng chị không làm gì nên anh ấy nghĩ chị sẽ không dám làm gì đâu or anh ấy nghĩ người con gái nào ở tuổi 27 dám vứt bỏ 1 tình yêu 7 năm để ra đi nên mới làm vậy. Suy cho cùng phụ nữ, không nên dựa vào số năm hay kỉ niệm để định đoạt 1 tình yêu, mà hãy dựa vào hạnh phúc và niềm vui của chính mình trong cuộc tình đó mà quyết định. Còn đàn ông, nếu không làm được cho người phụ nữ mình được vui và cảm thấy an toàn trong chính cuộc tình của mình thì tốt nhất đừng nên yêu. :)
Le Phan Không phải là quá nhạy cảm. Mà thật sự là ng ta ko yêu chị như lúc ban đầu nữa. Có tiền thì đi du lịch, đi chơi và hưởng thụ. Cuộc sống còn nhiều điều ý nghĩa hơn là quan tâm, lo lắng, yêu 1 ng đã hét yêu mình.
Kim Yến Yêu xa vốn đã không phù hợp với những cô gái nhạy cảm. Bởi vì nhạy cảm sẽ biến mình trở nên xấu xa trong mắt người khác. Nếu phải yêu xa,mình thường sẽ từ bỏ, có thể mọi người sẽ nghĩ mình yếu đuối và không có niềm tin nhưng yêu trong sự nghi ngờ sẽ không thoải mái và hạnh phúc mà ngược lại tự làm bản thân mình tổn thương..
Thao Hoang Nói chung. Khi đã yêu 7- 8 năm mà chàng trai vẫn chưa muốn cưới hay chưa ổn định cv bla bla để hoãn binh. Thì chỉ có úp sọt mới cứu vãn được ty . Còn không thì mạnh mẽ lên cô gái.. Thanh xuân như 1 cơn gió, ngoảnh đi ngoảnh lại mấy chốc thành bà cô 30 đó.
Huyền Hakuna mối tình gần 4 năm kết thúc cũng gần như bạn, cũng có khá nhiều mối quan hệ không rõ ràng,ko dứt khoát bên cạnh ngta. Khi đi làm ns bận ít nt, ít nói chuyện hơn. Nào là nói toàn các chị hơn tuổi lo gì, đăng ảnh chung cùng thì ns chị cùng cty, đi cùng mọi người, ns mk ghen tuông lung tung. Và cuối cùng là đêm 30 xem pháo hoa xog tình cờ nhận ra mk bị cắm sừng đk 1 tháng rồi, hi. người đó đi xm pháo hoa vs mk mà phải nhắn tin xin phép chị cùng công ty kia. buồn cười vleu=)) Đừng tin bố con thằng nào bạn ợ.
Hải Én Chuyện tình này, vốn rất gióng hoàn cảnh của em, chỉ khác e không như chị mà e là cô gái kia.. nhưng e k phải là ng t3, e chỉ là ng đến sau.
Dù cho có ntn đi nữa... e vẫn ngưỡng mộ và tôn trọng tình yêu đã qua của 2 anh chị. Nhưng tình yêu nó cũng là nhân duyên c ạ! Em mong c sẽ hiểu...
Thuong Nguyen Nếu là em thì em sẽ chia tay =))
Mọi chuyện có thể bỏ quá trừ chuyện ko rõ ràng vs con gái.
Gửi tới ảnh gì kia ơi, nhân lúc em còn đang có cảm tình với anh thì anh đừng đi chơi với gái nữa. Vài lần nữa là e đ thèm thích anh nữa đâu.
Ngọc Trầm Người con gái khi yêu thật sự luôn dốc hết tâm can. Đàn ông thì lại muốn thêm không muốn bớt. Time cho dù là 7 năm hay 10 năm thì chỉ cần một lần thất vọng, mất niềm tin thì mọi thứ sụp đổ tuy vẫn còn yêu rất nhiều. Tha thứ chính là việc can đảm nhất từng làm đi làm lại trong suốt những năm qua. Đã đến lúc nên mạnh mẽ buông tay, tìm lại chính mình, cho mình một cơ hội nhìn đến một chân trời mới. Không hẳn là có tình yêu, nhưng có những người biết trân trọng mình. Sống độc lập và vui vẻ lên bạn nhé.
Sam Sam Đại loại như 3-4 năm t đã bị gán gép vs một người . Và nhiều lúc t muốn đập chết tất cả những đứa gán gép và trêu t những năm đó. Cơ mà con số n lớn quá ứ diệt dk.Nếu k thực sự thích đối phương thì cảm giác muốn nói bậy vô cùng còn nếu ngược lại thì là một sự chuẩn bị rơm lửa cho 1 vụ cháy lớn. Chưa chắc a kia đã hết yêu chị và k hẳn là k thích e kia. Có thể bị say nắng nhẹ thù chị là kem chống nắng đi yêu nhau một, hai năm đã khó buông bỏ rồi huống chi 7 năm.
Hannie Nguyễn Mối tình đầu đau quá ha chị. Hèn gì mà nhiều bạn em quen lâu năm khi chia tay thì yêu người mới chừng vài tháng rồi cưới luôn. Nhưng mà cứ nghĩ là duyên phận đi. Nếu họ kg biết trân trọng những thứ quý giá lúc họ có thì đó là thiệt thòi của họ vì đã đánh mất. Cố lên chị nhé.
Thiên Vân Mình cũng từng như bạn...
Nếu xác định đó là người bạn cần cả cuộc đời thì hãy mạnh mẽ đi cùng, còn không hãy dứt khoát buông bỏ. Hãy bỏ đi, vì nếu anh ấy không những yêu mà còn thực sự thương bạn thì đã không làm bạn tổn thương. Vì người thương bạn sẽ khiến bạn mỉm cười. Khoảng cách giữa thương và yêu rất xa nhau. Yêu một người chưa chắc họ đã thương bạn, còn đã thương thì sẽ mang lại hạnh phúc mỗi phút mỗi giây cho bạn. Hãy yêu người thương bạn, đừng thương người bạn yêu.
Lê Thị Hồng Mẫn Đôi khi tình yêu là vậy. Chỉ là cảm thấy muốn nhẹ nhõm thì buông bỏ. Du lịch đi rồi lúc đó thớt sẽ lấy lại được thăng bằng. Cái gì đến nó sẽ đến thôi. Chúc thớt may mắn tìm đc cái mà mình muốn.
➥ xem thêm: Tâm sự: Bạn trai còn dây dưa và đã quay lại với người yêu cũ
Hong Dang Đôi khi quá tốt, quá tin tưởng và quá nhiệt thành trong tình yêu lại vô tình nhận về cho mình những thiệt thòi và hụt hẫng. Lỗi chẳng phải do ai,lỗi là do khoảng cách địa lý và khoảng cách lòng người. Có thể những cảm xúc mới mẻ đôi khi lại chiều lòng người hơn những gì xưa cũ. Chị đã cho cơ hội nhưng tiếc rằng anh ấy không trân trọng điều đó. Chúc chị sớm cân bằng lại cuộc sống và gặp được một người xứng đáng hơn.
hoàn đỗ Có lẽ con gái khi yêu luôn ích kỷ và vô cớ. Hãy tìm cho mình nhiều niềm vui khác, đừng để tất cả cảm xúc phụ thuộc vào 1 ng con trai. Cứ coi như có duyên nhưng k có nợ, sống thật vui vẻ và ý nghĩa chị nhé:))
Hoa Rồng Xương mình đã từng ở trong hoàn cảnh tương tự bạn nên cảm giác này của bạn mình rất hiểu, rất nhạy cảm và sợ mọi thứ, nhưng người kia họ đâu hiểu chúng ta, họ ko quan tâm và cảm thấy chúng ta thật phiền phức, mình đã quyết định chấm dứt . Phải dũng cảm lắm mới yêu được, nhưng khi buông tay thì cần dũng cảm nhiều hơn nữa để rứt khoát. chúng ta đã dành tất cả tình yêu, lòng tin cho họ, luôn xem họ là duy nhất, là số 1, nhưng họ thì không thế. Cố lên cô gái, buông tay rồi thà đau một lần còn hơn cứ dai dẳng mãi. mình 27 tuổi đã buông tay rồi, và lạc quan vs cuộc sống này, có thể sau những tổn thương đó mình sẽ thận trọng hơn, khó tính hơn trong chuyện tình cảm và hiện tại mình cảm thấy chưa muốn yêu ai nữa :))
Nấm Loan 7 năm để mà nói nó chẳng phải là thời gian ngắn. 7 năm đó là có cả những thanh xuân của mình. Mà thanh xuân thì mãi mãi chỉ đi qua 1 lần mỗi người. 27 tuổi bạn bè nhiều người đã yên bề gia thất đã có công việc đã có nhưng đứa con đang yêu trong khi bản thân mình đang vật lộn với những mất mát và những kỉ niệm. Môi người sinh ra đã đc đặt trước 1 số phận. Đừng nên suy nghĩ thật mất 7 năm phí hoài và mãi chìm trong tiếc nuối mà hãy xem là 1 câu chuyện 1 kỉ niệm của cuộc đời mình. C hãy mạnh mẽ lên. Như c nói hãy đi du lịch hãy tự làm đẹp chau chuốt lại bản thân. Hãy tự tặng quà cho bản thân. Hãy thở dài thật mạnh và mỉm cười. Ở thời điểm này chẳng có gì là muộn cả.
...