Ký ức về những lần bị ăn đòn của học sinh ngày xưa (ảnh minh họa) |
➥ xem thêm: Những mẫu chuyện ngắn của tuổi dại khờ (viết lại theo ký ức)
KÝ ỨC MỘT THỜI ĐỂ NHỚ: BỊ ĐÒN Ở TRƯỜNG
Ai đã từng đi học ở vùng quê vào những năm sau giải phóng thì chắc biết cái vụ bị đòn và bị phạt! Thầy cô hồi đó oai lắm! Đánh học sinh dữ lắm mà gia đình hổng có dám nói gì! Mà còn... đánh tiếp con khi biết con bị thầy cô xử! Ôi tội nghiệp mấy thằng... quỷ sứ học trò!
Bị phạt cũng có nhiều cách!
Thụt dầu: hai tay bắt chéo trước ngực hình chữ x, nắm hai lỗ tai đứng lên rồi ngồi xuống vài chục lần, có khí cả trăm lần trước lớp! Ôi vừa mỏi chân vừa quê!
Quỳ gối: lưng, đùi phải thẳng, vuông góc với ống quyển, hai cái "chảo" không được đụng gót chân! Tức nhất là bị quỳ lúc ra chơi! Nghe tụi bạn quỷ sứ ngoài sân đùa giỡn, la hét mà nôn! Lại đau đầu gối muốn chết! Có vụ quỳ trên vỏ trái mít nữa! May là tui chưa... được thử!
Còn nhiều hình phạt khác nữa nhưng tui sợ nhất là.... ăn roi mây!
Dây mây là loại dây hoang dại sống trong rừng, lùm bụi. Nó nặng và dai vô cùng, bảo đảm đánh... trâu còn không gãy! Con Trưởng môn Nga My là.... đại lý cung cấp roi mây cho thầy cô! Nó siêng cái vụ đó lắm! Ứa gan với nó chưa? Ai đã từng... ăn roi mây thì sẽ biết cái cảm giác đó: nó đau... thấu ruột gan!
Một bữa nọ tụi tui mở... tiệc bàn đào ở nhà chòi rồi kéo nhau đi bắt ốc lá và cá bống dừa trong bụp lá dừa nước. Chiều tối mới về. Ban đêm thì đâu có ánh sáng mà học bài. Bữa đó nhà tui hết dầu đốt đèn, đốt bằng cây rọi mù u. Ánh sáng lù mù mà mùi hôi của dầu mù u với bông gòn muốn.... nghẹt thở! Thấy đường sá gì mà học bài!
Vô lớp, tui sợ bị kêu trả bài lắm! Nhưng tui nhớ lại và đỡ sợ. Thường thì thầy cô chỉ kêu mấy đứa không thuộc bài. Tui sẽ.... đóng vai đứa... thuộc bài! Nghĩ ra cách đối phó, tui bớt sợ mà cũng còn... hồi hộp!
Ông thầy bước vô lớp! Tim tui nó đánh loạn xạ! Tui cúi đầu tránh tầm....quét ra đa của ổng!
- Ai thuộc bài? Tiếng ổng nghe mà... nổi ốc!
Nhiều cánh tay đưa lên. Tui liếc nhanh và cũng.... đưa tay! Vì nghĩ đưa tay là ổng biết mình thuộc bài, ổng không kêu thì... thoát nạn!
Trời ạ! Ổng chỉ ngay tui kêu lên trả bài!
Khỏi nói thì các bạn cũng biết... tập tiếp theo! Tui bị ổng.... tổng hợp hình phạt vì hai tội: không thuộc bài và dám... chơi chiêu với thầy!
Ôi tội nghiệp hai.... cái "chảo" của tui quá đi!
Cũng may là hai cái.... chảo của tui là... hàng Việt Nam chất lượng cao nên còn xài tới bây giờ! Hi hi.....
Tan học tui còn đau ê ẩm mà sợ ở nhà ba mẹ tui biết nên.... đút lót mấy thằng bạn ở gần một... xâu khoai lang xỏ cọng dừa để nó... đừng méc ba mẹ tui! Tụi nó hứa chắc như bắp nên tui... cũng đỡ sợ!
Ngờ đâu vừa về tới cửa nhà tui, con Trưởng môn Nga My la lên: có một thằng bị đòn! (Vì tui hổng có.... đút lót cho nó! Phần vì... ghét! Phần vì không đủ của cải đút lót!)
Dĩ nhiên Ba mẹ tui.... mời tui lại để... hỏi thăm sức khỏe!
Dĩ nhiên tui bị ăn đòn tiếp mà không phải bằng roi mây mà là.... roi tre xiêm!
Bữa sau tui đón đường tính.... xử con Trưởng môn Nga My để trả thù! Nhưng nó hăm: "Mày đánh tao, tao vô thưa thầy!". Tui quá sợ roi mây nên đành... nuốt hận. Hãy đợi đấy! Tui nói thầm trong bụng!
Cho đến mãi về sau này tui cứ thắc mắc: sao kỳ vậy ta? Mình đưa tay là ổng biết mình thuộc bài! Sao ổng còn kêu mình trả bài???
Cho đến lúc tui được làm thầy, câu hỏi trên mới được chính tui tìm ra đáp án!
KÝ ỨC MỘT THỜI ĐỂ NHỚ: BỊ ĐÒN Ở NHÀ
Bị đòn ở nhà và ở trường đều giống nhau là bị đau. Bị đòn ở trường thì "nhục" hơn vì cái tụi quỷ sứ bạn nó chọc - nhất là đám Nga My. Còn bị đòn ở nhà thì đau hơn, còn mang tính "hên xui" nữa, tùy vào tâm trạng của người cầm... roi!
Nói ra không phải để trách ba má tui. Hồi đó ở quê ai cũng dạy con bằng roi, mới có câu:
Thương con cho roi cho vọt
Ghét con cho ngọt cho bùi.
Quy trình bị đòn ở nhà diễn ra theo trình tự đã được lập trình sẵn. Khi đó ba, má tui đóng nhiều vai lắm, mà vai nào cũng "chết người" cả.
CÔNG TỐ VIÊN
Khi tụi tui phạm tội như đánh lộn, ăn cắp... thì tụi tui sẽ trở thành "phạm nhân". Công tố viên bắt tụi tui cúi nằm sấp xuống bộ vạt cau, có khi cúi dưới đất, vì nhiều đứa cùng phạm tội, cúi trên vạt sợ... sập vạt!
Công tố viên bắt đầu kể tội, luận tội. Lúc này sợ lắm, nhất là nghe sắc thái giọng nói tăng cường độ.
CHÁNH ÁN
Sau khi luận tội, Công tố viên chuyển qua làm Chánh án: tuyên tội này phải chịu mấy roi!
CHẤP HÀNH VIÊN
Chánh án nhanh chóng chuyển qua làm Chấp hành viên, thi hành án đã tuyên!
Trời ạ! Không có luật sư bào chữa!
Công cụ thi hành án phong phú lắm: củi dừa, nhánh cách, nhánh quao... nhưng tui sợ nhất là roi tre xiêm. Nhánh tre xiêm già, màu vàng sẫm, nó nặng và dẻo lắm, bảo đảm đánh trâu còn không gãy!
Không có vụ "ân xá, đặc xá" như Nhà Nước mình bây giờ đâu! Mà có khi còn "tăng ky" khi tâm trạng Chấp hành viên quá tức giận hay bất ngờ "hồi tưởng" lại những "tiền án, tiền sự" của Bị cáo! Vậy là... bo thêm vài roi!
Sợ nhất là khi án đã tuyên mà nằm đợi Chấp hành viên đi... chặt roi. Nghe tiếng chặt và róc nhánh tre thì trong này Bị cáo "tè" trước rồi!
Có khi mấy anh em cùng bị xử cùng lúc. Đánh thằng ngoài thì thằng trong... té đái! Một hồi tới lượt mình thì... "tè" tiếp nữa!
Trời ơi! Nó đau thấu trời xanh! Má ơi! Ba ơi! Con hổng dám nữa đâu!
Vậy mà bữa sau thằng Bình cũng... như vậy nữa! Đâu có phải chống đối hay cứng đầu cứng cổ gì đâu. Vì sức hút của nhà chòi, của trò bán hàng, trốn kiếm, câu cá, tắm sông...
Chưa hết đâu. Sau khi thọ án còn phải chịu hình phạt bổ sung: đứng khoanh tay nghe bề trên "tụng" mấy hồi kinh sám hối! Mà có nhớ gì chết liền!
Còn bị "quản chế" nữa. Như cấm ra khỏi nhà một buổi, một ngày hay bắt vô mùng ngủ. Ngủ được mới lạ! Tụi quỷ sứ bạn nhà chòi nó la hét dậy trời ngoài kia kìa!
➥ xem thêm: 1001 bài thơ kỷ niệm tuổi thơ, viết về những trò chơi ngày xưa
Sau quá nhiều lần bị đòn, tui nghĩ ra được một cách đối phó.
Tui cắt cái mo cau, canh vừa hai cái "chảo" của tui, tui giấu cái tấm "lá chắn tên lửa" đó vì biết trước sau gì cũng ăn roi tre xiêm.
- Thằng Bình đâu? Vô cúi xuống!
Tui nhét tấm mo cau vô cái quần xà lỏn bằng vải ú, chừa một chút ở trên cho sợi dây thun quần giữ tấm mo cau khỏi tuột rồi kéo áo xuống che tấm lá chắn tên lửa lại.
- "Bộp"! Không đau gì cả! Tui khoái quá, tự cho mình là khôn nhất trên đời này nữa! Còn tiếc là sao mình không biết "phát minh" ra nó sớm hơn?!
Nhưng đời không như là mơ!
Chấp hành viên dừng thi hành án, bỏ roi xuống, kéo áo tui lên và lôi ra... miếng mo cau! Tui không biết gương mặt Chấp hành viên úc đó như thế nào vì tui đâu có dám nhìn Chấp hành viên!
Khỏi nói thì các bạn cũng biết ... tập tiếp theo. Ôi! Tội nghiệp hai cái "chảo" của tui quá đi! Cũng may hai cái "chảo" của tui là... hàng Việt Nam chất lượng cao nên còn xài tới bây giờ!!
Ba, má tui không còn nữa! Bất chợt tui ao ước được nằm dài dưới đất cho ba, má đánh như hồi xưa mà có được đâu! Bên tai tui vẫn còn nghe lời ba, má nói mỗi khi thi hành án:
Cá không ăn muối cá ươn
Con cãi cha mẹ trăm đường con hư!!!...
Bây giờ...dân chủ quá. Phạt thế là lớn chuyện bạn nhỉ!
Mặc dù thầy cô xữ phạt
Nói tụi em luôn ghi nhớ thầy cô và thương thầy lắm
Giờ về thăm thầy cô thì không còn nữa
Buồn hiu