thơ tình gửi đến Người Dưng (ảnh: internet) |
#01. (⇧)
TỚ VÀ CẬU LÀ NGƯỜI DƯNG MÀ - Thơ: Nguyễn Hà Thu
Cậu có muốn, nghe Tớ kể hay không ?
Buồn cười lắm cứ ngóng trông tin nhắn
Cậu không gửi, Tớ thở dài ngáp ngắn
Miệng lẩm bẩm: Giờ Hắn ấy làm chi ?
Cậu có muốn, biết Tớ đang nghĩ gì ?
Khó tả lắm trong suy tư hoang hoải
Tớ cố gắng mà sao không lý giải
Chỉ biết là, sao phải nhớ Người dưng ?
Cậu có thấy, nhiều khi Tớ ngập ngừng
Nhưng vẫn thích đọc từng lời Cậu viết
Cậu dặn dò ân cần và thắm thiết
Bởi cuộc đời Cậu hiểu biết khá sâu.
Cậu rất sợ, đêm về Tớ mưa ngâu
Kề bờ vai cho gục đầu nức nở
Nhưng vẫn dặn thêm một điều cần nhớ
Khóc xong rồi đừng bỏ dở bài thơ.
Tớ chẳng biết chuyện có từ bao giờ
Thành thói quen, và luôn nhớ mà thôi
Dòng suy nghĩ, đôi khi cùng chung lối
Mong cả ngày, chờ đến tối gặp nhau.
Buồn cười lắm cứ ngóng trông tin nhắn
Cậu không gửi, Tớ thở dài ngáp ngắn
Miệng lẩm bẩm: Giờ Hắn ấy làm chi ?
Cậu có muốn, biết Tớ đang nghĩ gì ?
Khó tả lắm trong suy tư hoang hoải
Tớ cố gắng mà sao không lý giải
Chỉ biết là, sao phải nhớ Người dưng ?
Cậu có thấy, nhiều khi Tớ ngập ngừng
Nhưng vẫn thích đọc từng lời Cậu viết
Cậu dặn dò ân cần và thắm thiết
Bởi cuộc đời Cậu hiểu biết khá sâu.
Cậu rất sợ, đêm về Tớ mưa ngâu
Kề bờ vai cho gục đầu nức nở
Nhưng vẫn dặn thêm một điều cần nhớ
Khóc xong rồi đừng bỏ dở bài thơ.
Tớ chẳng biết chuyện có từ bao giờ
Thành thói quen, và luôn nhớ mà thôi
Dòng suy nghĩ, đôi khi cùng chung lối
Mong cả ngày, chờ đến tối gặp nhau.
thơ hay gửi đến người dưng (ảnh: internet) |
#02. (⇧)
ẢO CHÚT CÓ SAO ĐÂU - Thơ: Nguyễn Hà Thu
Người dưng ơi, bên đó đã ngủ chưa ?
Ở bên này, Tớ cũng vừa xong việc
Trở vào phòng nhìn chăn đơn gối chiếc
Nghĩ cuộc đời luyến tiếc quá Người ơi !
Ngày nối ngày, nhớ thương chẳng thể vơi
Mong đợi mãi làm rối bời tâm khảm
Bỗng tự nhiên thèm đôi môi Ai chạm
Cùng vòng tay trao tình cảm ngọt ngào !
Người dưng ơi, không nghe thấy gì sao ?
Tớ bên này nhớ cồn cào trong dạ
Gió Đông về làm bàn tay lạnh giá
Thèm tay lạ để nắm quá Người ơi !
Người dưng ơi, lòng Tớ cứ rối bời
Ước gần nhau cùng buông lời tâm sự
Trải nỗi lòng của một kẻ viễn xứ
Con tim buồn đang mệt lử thèm chăm .
Cho Tớ mượn tay gối đầu khi nằm
Chỉ là ảo vì xa xăm cách trở
Nhưng vẫn thích vì nó giống giấc mơ
Tạm biệt nhé, Tớ đến giờ đi ngủ!
Ở bên này, Tớ cũng vừa xong việc
Trở vào phòng nhìn chăn đơn gối chiếc
Nghĩ cuộc đời luyến tiếc quá Người ơi !
Ngày nối ngày, nhớ thương chẳng thể vơi
Mong đợi mãi làm rối bời tâm khảm
Bỗng tự nhiên thèm đôi môi Ai chạm
Cùng vòng tay trao tình cảm ngọt ngào !
Người dưng ơi, không nghe thấy gì sao ?
Tớ bên này nhớ cồn cào trong dạ
Gió Đông về làm bàn tay lạnh giá
Thèm tay lạ để nắm quá Người ơi !
Người dưng ơi, lòng Tớ cứ rối bời
Ước gần nhau cùng buông lời tâm sự
Trải nỗi lòng của một kẻ viễn xứ
Con tim buồn đang mệt lử thèm chăm .
Cho Tớ mượn tay gối đầu khi nằm
Chỉ là ảo vì xa xăm cách trở
Nhưng vẫn thích vì nó giống giấc mơ
Tạm biệt nhé, Tớ đến giờ đi ngủ!
#03. (⇧)
NỖI NHỚ ĐI HOANG - Thơ: Nguyễn Hà Thu
Thêm một ngày thả nỗi nhớ đi hoang
Không biết được có bay sang nơi đó
Con tim yêu thì vẫn luôn bỏ ngỏ
Chuỗi ngày dài vò võ nhớ người dưng .
Miệng muốn nói mà dạ cứ bảo đừng
Rồi tự nhiên lại rưng rưng nước mắt
Nhịp thở đều bỗng nhiên lại bị ngắt
Bởi nhớ Người sâu sắc quá Ai ơi !
Nếu nơi đó biết Ta đang chơi vơi
Thì hãy nói một lời dù dối trá
Để hồn Ta bớt đi cái lạnh giá
Ru vào lòng, quên hết cả tái tê .
Một mình bước trong lối cũ đi về
Sao cảm giác đường dài lê thê vậy ?
Giá bây giờ Ai kia mà nghe thấy
Nỗi nhớ này là thật đấy trong Tôi!
Không biết được có bay sang nơi đó
Con tim yêu thì vẫn luôn bỏ ngỏ
Chuỗi ngày dài vò võ nhớ người dưng .
Miệng muốn nói mà dạ cứ bảo đừng
Rồi tự nhiên lại rưng rưng nước mắt
Nhịp thở đều bỗng nhiên lại bị ngắt
Bởi nhớ Người sâu sắc quá Ai ơi !
Nếu nơi đó biết Ta đang chơi vơi
Thì hãy nói một lời dù dối trá
Để hồn Ta bớt đi cái lạnh giá
Ru vào lòng, quên hết cả tái tê .
Một mình bước trong lối cũ đi về
Sao cảm giác đường dài lê thê vậy ?
Giá bây giờ Ai kia mà nghe thấy
Nỗi nhớ này là thật đấy trong Tôi!
thơ nhớ người dưng đang ở xa (ảnh: internet) |
#04. (⇧)
NHỚ NGƯỜI DƯNG - Thơ: Vũ Thắm
Tự hỏi lòng: "Sao nhớ quá vậy ta?
Sao lại nhớ về người dưng thế nhỉ!"
Ngắm gió mây yêu đương ngàn niên kỉ
Mơ chúng mình cùng phỉ nguyện bên nhau
Bày tỏ thế nào? Mênh mông biển nước
Đong khối tình mãi chất chứa trong em
Bày tỏ thế nào? Khi đặt tay lên ngựcl
Nhịp thở còn mà đã vắng con tim...
Nỗi đợi chờ hằn khóe mắt chân chim
Nhớ nhung này nói sao vừa ,sao đủ
Em thao thức...vạn vật chìm giấc ngủ
Đếm niềm thương như đếm lá mùa thu
Dòng suy nghĩ say lạc bước phiêu du
Đến trời mơ tơ duyên mình thắm lại
Gạt nước mắt những mỏi mong vụng dại
Dù biết rằng chỉ là vô vọng thôi..
Thầm gọi tên khao khát buổi chung đôi
Như thế gian cần ánh dương để sống
Và một ngày mây trắng sẽ ngừng trôi
Em lúc đó thôi không còn thương nhớ ...!!!
Sao lại nhớ về người dưng thế nhỉ!"
Ngắm gió mây yêu đương ngàn niên kỉ
Mơ chúng mình cùng phỉ nguyện bên nhau
Bày tỏ thế nào? Mênh mông biển nước
Đong khối tình mãi chất chứa trong em
Bày tỏ thế nào? Khi đặt tay lên ngựcl
Nhịp thở còn mà đã vắng con tim...
Nỗi đợi chờ hằn khóe mắt chân chim
Nhớ nhung này nói sao vừa ,sao đủ
Em thao thức...vạn vật chìm giấc ngủ
Đếm niềm thương như đếm lá mùa thu
Dòng suy nghĩ say lạc bước phiêu du
Đến trời mơ tơ duyên mình thắm lại
Gạt nước mắt những mỏi mong vụng dại
Dù biết rằng chỉ là vô vọng thôi..
Thầm gọi tên khao khát buổi chung đôi
Như thế gian cần ánh dương để sống
Và một ngày mây trắng sẽ ngừng trôi
Em lúc đó thôi không còn thương nhớ ...!!!
#05. (⇧)
NỖI BUỒN KHÔNG TÊN - Thơ: Thanh Hồ
Có nỗi buồn không nói nổi thành tên
Để vần thơ cứ hằn lên khắc khoải
Đêm cô đơn giấu lệ lòng tê tái
Dòng thơ tình, viết mãi gửi về ai ?
Từ lúc nào như lối rẽ chia hai
Người vội quên một hình hài cô độc
Nỗi nhớ đeo mang, đêm buồn trằn trọc
Phố cũ rêu mờ, than khóc tình xa.
Én lượn ngang chiều, gọi bước xuân qua
Đến mà chi cho lòng ta ngây dại
Xa ai rồi, xuân ơi đừng ghé lại
Để Mai vàng hoang hoải cánh cô đơn .
Nhớ một người, thơ viết cũng buồn hơn
Thiếu người dưng như cung đờn lỗi nhịp
Lối không nhau, phải làm sao bước tiếp ?
Dọc đường đời, mang nặng kiếp tằm tơ .
Ước một ngày ươm cháy bỏng hồn thơ
Ấm vòng tay thỏa đêm chờ ngày đợi
Để tình yêu ngát hương nồng vời vợi
Đón nhau về cùng bước tới tìm xuân!
Để vần thơ cứ hằn lên khắc khoải
Đêm cô đơn giấu lệ lòng tê tái
Dòng thơ tình, viết mãi gửi về ai ?
Từ lúc nào như lối rẽ chia hai
Người vội quên một hình hài cô độc
Nỗi nhớ đeo mang, đêm buồn trằn trọc
Phố cũ rêu mờ, than khóc tình xa.
Én lượn ngang chiều, gọi bước xuân qua
Đến mà chi cho lòng ta ngây dại
Xa ai rồi, xuân ơi đừng ghé lại
Để Mai vàng hoang hoải cánh cô đơn .
Nhớ một người, thơ viết cũng buồn hơn
Thiếu người dưng như cung đờn lỗi nhịp
Lối không nhau, phải làm sao bước tiếp ?
Dọc đường đời, mang nặng kiếp tằm tơ .
Ước một ngày ươm cháy bỏng hồn thơ
Ấm vòng tay thỏa đêm chờ ngày đợi
Để tình yêu ngát hương nồng vời vợi
Đón nhau về cùng bước tới tìm xuân!
thơ nhớ người dưng hay (ảnh: internet) |
#06. (⇧)
CHÚT MỘNG MƠ CHO TÌNH ẢO - Thơ: Thuận Thành Nguyễn
Đã bao lần thở than rồi tự nhủ
Là ảo thôi sao lòng cứ vấn vương
Em bên kia trăn trở những đêm trường
Anh bên này đã thầm thương trộm nhớ
Tình đôi ta bởi núi sông cách trở
Nói tiếng yêu chưa gặp gỡ bao giờ
Muốn dằn lòng đừng nghĩ chuyện mộng mơ
Sao vần thơ trao nhau nhiều tình ý !
Giữa tình yêu con tim và lý trí
Lòng phân vân người hỡi biết làm sao
Người phương Đông với cái nắng nôn nao
Kẻ phương Tây tuyết lạnh lùng nhỏ lệ
Thôi đành vậy vì tình yêu là thế
Đến âm thầm ai ngăn được nó đâu
Tay anh đây xin em hãy tựa đầu
Để ngày tháng ta có nhau em nhé
Hãy ngủ đi vào giấc mơ thật nhẹ
Trên con đường ta bước khẽ bên nhau
Chút mộng mơ cho tình ảo xôn xao
Đông không lạnh sẽ ngọt ngào hương nắng ..
Là ảo thôi sao lòng cứ vấn vương
Em bên kia trăn trở những đêm trường
Anh bên này đã thầm thương trộm nhớ
Tình đôi ta bởi núi sông cách trở
Nói tiếng yêu chưa gặp gỡ bao giờ
Muốn dằn lòng đừng nghĩ chuyện mộng mơ
Sao vần thơ trao nhau nhiều tình ý !
Giữa tình yêu con tim và lý trí
Lòng phân vân người hỡi biết làm sao
Người phương Đông với cái nắng nôn nao
Kẻ phương Tây tuyết lạnh lùng nhỏ lệ
Thôi đành vậy vì tình yêu là thế
Đến âm thầm ai ngăn được nó đâu
Tay anh đây xin em hãy tựa đầu
Để ngày tháng ta có nhau em nhé
Hãy ngủ đi vào giấc mơ thật nhẹ
Trên con đường ta bước khẽ bên nhau
Chút mộng mơ cho tình ảo xôn xao
Đông không lạnh sẽ ngọt ngào hương nắng ..
#07. (⇧)
ANH LÀ AI ..?? - Thơ: Bình An
Anh là ai trong nỗi nhớ riêng em
Là người dưng sao khát thèm đến vậy
Là bình yên trong em đã nhìn thấy
Là ngọt ngào những tan chảy tình nhân ..
Anh là ai bao nhung nhớ ái ân
Là đam mê những ân cần niềm nhớ
Là dịu êm đêm về ngoan giấc trở
Là nửa tìm một nửa ngỡ đâu đây ..
Anh là ai mà giấc mộng em say
Là giọt đắng trong men cay tình lỡ
Là góc nhỏ thì thầm câu duyên nợ
Là bến tình trong hơi thở ngất ngây ..
Anh là ai trong nỗi nhớ em đây
Là hương yêu men say trong chiều muộn
Là tình ca đêm về khao khát muốn
Là nồng nàn biển trào cuộn tim em ..
Là người dưng sao khát thèm đến vậy
Là bình yên trong em đã nhìn thấy
Là ngọt ngào những tan chảy tình nhân ..
Anh là ai bao nhung nhớ ái ân
Là đam mê những ân cần niềm nhớ
Là dịu êm đêm về ngoan giấc trở
Là nửa tìm một nửa ngỡ đâu đây ..
Anh là ai mà giấc mộng em say
Là giọt đắng trong men cay tình lỡ
Là góc nhỏ thì thầm câu duyên nợ
Là bến tình trong hơi thở ngất ngây ..
Anh là ai trong nỗi nhớ em đây
Là hương yêu men say trong chiều muộn
Là tình ca đêm về khao khát muốn
Là nồng nàn biển trào cuộn tim em ..
tình thơ gửi người dưng (ảnh: internet) |
#08. (⇧)
GỞI NGƯỜI DƯNG EM YÊU - Thơ: Xương Rồng Gai
Ừ chúng mình chỉ xa lạ người dưng
Gặp vô tình trao yêu thương luyến nhớ
Hay chúng mình đã quen từ muôn thuở
Để lạc nhau giờ mới lại tương phùng
Có anh bên em hạnh phúc vô ngần
Nhìn mọi thứ thấy điều gì cũng đẹp
Thương ánh mắt anh dịu dàng ấm áp
Tim reo vang những khúc nhạc yêu đời
Không bao giờ cuộc tình ấy phai phôi
Mình đưa mãi chiếc nôi tình màu nhiệm
Người dưng ơi..anh bắt em lưu luyến
Nhớ rất nhiều luôn muốn được kề bên
Vòng tay anh chắc làm gối rất êm
Đôi tay ấy chắc ân cần lắm nhỉ
Tim người dưng hãy để em ngự trị
Bờ môi nồng..nhớ..chỉ để em hôn.
Gặp vô tình trao yêu thương luyến nhớ
Hay chúng mình đã quen từ muôn thuở
Để lạc nhau giờ mới lại tương phùng
Có anh bên em hạnh phúc vô ngần
Nhìn mọi thứ thấy điều gì cũng đẹp
Thương ánh mắt anh dịu dàng ấm áp
Tim reo vang những khúc nhạc yêu đời
Không bao giờ cuộc tình ấy phai phôi
Mình đưa mãi chiếc nôi tình màu nhiệm
Người dưng ơi..anh bắt em lưu luyến
Nhớ rất nhiều luôn muốn được kề bên
Vòng tay anh chắc làm gối rất êm
Đôi tay ấy chắc ân cần lắm nhỉ
Tim người dưng hãy để em ngự trị
Bờ môi nồng..nhớ..chỉ để em hôn.
➥ xem thêm: 1001 bài thơ nhớ người yêu của người con gái hay nhất
#09. (⇧)
NHỚ NGƯỜI DƯNG ..! - Thơ: Lê Ngọc
Có nỗi nhớ luôn về đây thầm lặng
Cho tâm hồn luôn trĩu nặng ưu tư
Người dưng ơi ! Thương biết mấy cho vừa
Tim vụn vỡ bởi tình xưa vụng dại
Cơn gió lạnh lùa qua lòng tê tái
Cuối con đường vàng lá trải hắt hiu
Anh bơ vơ từng bước phía đường chiều
Nghe tim nhỏ chắt chiu từng kỷ niệm
Phía trời xa vọng chuông nhà thờ điểm
Lặng lẽ mình anh tìm kiếm yêu thương
Em nơi đâu lạc giữa chốn vô thường
Nhạt nhoà giữa đêm mờ sương huyền ảo
Về đi em ta nắm tay bước dạo
Dẫu phong trần thấm đẫm áo chinh nhân
Vẫn vẹn nguyên tình trong trắng vô ngần
Ta lại sẽ là tình nhân em nhé
Tay trong tay dưới đường chiều gió nhẹ
Sưởi ấm lòng trong lạnh lẽo chiều đông
Nhen yêu thương nối lại chỉ tơ hồng
Lỡ đứt đoạn vì bão giông ngày ấy
Em ra đi bởi dòng đời đưa đẩy
Anh lạc loài là cũng tại sóng xô
Ta mất nhau từ ngày ấy đến giờ
Mà chẳng thể hoà giấc mơ tình ái
Người dưng hỡi ! Còn yêu xin trở lại
Khúc tình nồng chờ đợi mãi người ơi.
Cho tâm hồn luôn trĩu nặng ưu tư
Người dưng ơi ! Thương biết mấy cho vừa
Tim vụn vỡ bởi tình xưa vụng dại
Cơn gió lạnh lùa qua lòng tê tái
Cuối con đường vàng lá trải hắt hiu
Anh bơ vơ từng bước phía đường chiều
Nghe tim nhỏ chắt chiu từng kỷ niệm
Phía trời xa vọng chuông nhà thờ điểm
Lặng lẽ mình anh tìm kiếm yêu thương
Em nơi đâu lạc giữa chốn vô thường
Nhạt nhoà giữa đêm mờ sương huyền ảo
Về đi em ta nắm tay bước dạo
Dẫu phong trần thấm đẫm áo chinh nhân
Vẫn vẹn nguyên tình trong trắng vô ngần
Ta lại sẽ là tình nhân em nhé
Tay trong tay dưới đường chiều gió nhẹ
Sưởi ấm lòng trong lạnh lẽo chiều đông
Nhen yêu thương nối lại chỉ tơ hồng
Lỡ đứt đoạn vì bão giông ngày ấy
Em ra đi bởi dòng đời đưa đẩy
Anh lạc loài là cũng tại sóng xô
Ta mất nhau từ ngày ấy đến giờ
Mà chẳng thể hoà giấc mơ tình ái
Người dưng hỡi ! Còn yêu xin trở lại
Khúc tình nồng chờ đợi mãi người ơi.
thơ người dưng ơi ta nhớ (ảnh: internet) |
#10. (⇧)
ĐẾN CUỐI CÙNG EM VẪN MÃI NGƯỜI DƯNG - Thơ: Nguyễn Thị Bích Sen
Giá như mình có một chút nợ duyên
Thì em chẳng phải ưu phiền đến thế
Người hạnh phúc còn mắt em nhoà lệ
Những ân tình sao nỡ để sầu chan
Lối đi xưa thông vẫn đứng thẳng hàng
Riêng hạnh phúc đã vỡ tan từng mảnh
Trời nín gió mà lòng nghe buốt lạnh
Vì thấy người đang cùng sánh bên ai
Đời lạ sao có lắm chuyện khôi hài
Cười mà xót muốn vỡ hai tim nhỏ
Cũng người ấy từng hứa thề này nọ...
Vậy mà giờ người chốn đó...quên tôi
Chắc là duyên đã dứt...nợ cạn rồi
Nên em nhấc chén ly bôi xoá hết
Biết thương nhớ sẽ làm ta hoài mệt
Nấm mồ sâu là đoạn kết cuộc tình
Chiều hôm nay có người mặc váy xinh
Anh đến rước,nhạc xập xình phố thị
Em lặng lẽ nhìn dâu hiền rễ quý
Nên vợ chồng còn em chỉ người dưng.
Thì em chẳng phải ưu phiền đến thế
Người hạnh phúc còn mắt em nhoà lệ
Những ân tình sao nỡ để sầu chan
Lối đi xưa thông vẫn đứng thẳng hàng
Riêng hạnh phúc đã vỡ tan từng mảnh
Trời nín gió mà lòng nghe buốt lạnh
Vì thấy người đang cùng sánh bên ai
Đời lạ sao có lắm chuyện khôi hài
Cười mà xót muốn vỡ hai tim nhỏ
Cũng người ấy từng hứa thề này nọ...
Vậy mà giờ người chốn đó...quên tôi
Chắc là duyên đã dứt...nợ cạn rồi
Nên em nhấc chén ly bôi xoá hết
Biết thương nhớ sẽ làm ta hoài mệt
Nấm mồ sâu là đoạn kết cuộc tình
Chiều hôm nay có người mặc váy xinh
Anh đến rước,nhạc xập xình phố thị
Em lặng lẽ nhìn dâu hiền rễ quý
Nên vợ chồng còn em chỉ người dưng.
#11. (⇧)
HỠI NGƯỜI DƯNG - Thơ: Nỗi Nhớ Không Tên
Người dưng hỡi trái tim này đã trót
Trao cho người chỉ đợi một tình yêu
Chẳng lung linh đầy ân ái mỹ miều
Chỉ hạnh phúc, cần bấy nhiêu là đủ
Người dưng hỡi trái tim này ngự trú
Đó là người! Vũ trụ của lòng anh
Biết không em? Từng đêm tối buông mành!
Anh đợi giấc mộng xanh ngày nắng hạ
Nhưng em lại nỡ buông lời nghiệt ngã
Để ta, mình, thành kẻ lạ đời nhau
Giết tim anh trong mộng ảo ngọt ngào
Lời em nói như ngàn dao đang cứa
Xót nhiều lắm! khi duyên này đứng giữa
Giông tố đời, tim chất chứa thương đau
Đóa hồng kia đang thắm bổng nhạt màu
Anh lặng lẽ để mà lau giọt lệ
Đừng em nhé! Chớ vô tình như thế!
Đã một lần dâu bể cuốn tình xưa
Lúc gặp em trái tim nhỏ như vừa
Như sống lại những ngày xưa thân ái.
Trao cho người chỉ đợi một tình yêu
Chẳng lung linh đầy ân ái mỹ miều
Chỉ hạnh phúc, cần bấy nhiêu là đủ
Người dưng hỡi trái tim này ngự trú
Đó là người! Vũ trụ của lòng anh
Biết không em? Từng đêm tối buông mành!
Anh đợi giấc mộng xanh ngày nắng hạ
Nhưng em lại nỡ buông lời nghiệt ngã
Để ta, mình, thành kẻ lạ đời nhau
Giết tim anh trong mộng ảo ngọt ngào
Lời em nói như ngàn dao đang cứa
Xót nhiều lắm! khi duyên này đứng giữa
Giông tố đời, tim chất chứa thương đau
Đóa hồng kia đang thắm bổng nhạt màu
Anh lặng lẽ để mà lau giọt lệ
Đừng em nhé! Chớ vô tình như thế!
Đã một lần dâu bể cuốn tình xưa
Lúc gặp em trái tim nhỏ như vừa
Như sống lại những ngày xưa thân ái.
thơ nhớ cô gái mới quen (ảnh: internet) |
#12. (⇧)
NGƯỜI LẠ ƠI - Thơ: Nguyễn Thị Bích Sen
Này người lạ mong anh đừng nói nữa
Em không cần một chỗ dựa...là anh
Xin đừng yêu nếu chẳng đủ chân thành
Cái gì vội thường mong manh dễ vỡ
Này người lạ,em cần anh hãy nhớ
Ai trong đời chẳng lầm lỡ khi yêu
Nhưng nhờ đau nên họ hiểu một điều
Tình không phải sợi chỉ thêu hạnh phúc
Người lạ hỡi em chưa hề ngã gục
Nên anh đừng nói câu chúc bình yên
Đối với em bao vết cắt đã liền
Sẹo lành lặn nhờ thuốc tiên...năm tháng
Người lạ hỡi em muốn mình là bạn
Chẳng yêu thương chẳng mua bán chữ tình
Trả em về với khoảng trống lặng thinh.
Suy nghĩ lại những gì mình đang muốn
Người lạ hỡi tình duyên ta đến muộn
Khi ước mơ gió đã cuốn xa vời
Em bây giờ, em chỉ muốn rong chơi
Xin anh đó, đừng gọi mời ái ngọt.
Em không cần một chỗ dựa...là anh
Xin đừng yêu nếu chẳng đủ chân thành
Cái gì vội thường mong manh dễ vỡ
Này người lạ,em cần anh hãy nhớ
Ai trong đời chẳng lầm lỡ khi yêu
Nhưng nhờ đau nên họ hiểu một điều
Tình không phải sợi chỉ thêu hạnh phúc
Người lạ hỡi em chưa hề ngã gục
Nên anh đừng nói câu chúc bình yên
Đối với em bao vết cắt đã liền
Sẹo lành lặn nhờ thuốc tiên...năm tháng
Người lạ hỡi em muốn mình là bạn
Chẳng yêu thương chẳng mua bán chữ tình
Trả em về với khoảng trống lặng thinh.
Suy nghĩ lại những gì mình đang muốn
Người lạ hỡi tình duyên ta đến muộn
Khi ước mơ gió đã cuốn xa vời
Em bây giờ, em chỉ muốn rong chơi
Xin anh đó, đừng gọi mời ái ngọt.
#13. (⇧)
CHỈ LÀ THOÁNG QUA - Thơ: Ngọc Hân
Người dưng à! Phải sống thật hạnh phúc biết không?
Có như thế tôi mới thấy lòng được thanh thản
Kể từ đây mình hãy xem nhau như là bạn
Chẳng phải lạ xa vì yêu dấu đã từng!
Dẫu thế nào mình cũng chỉ là người dưng
Chẳng nỡ tổn thương thì cũng xin đừng khiến cho nhau khó xử
Tình nghĩa xưa với tôi cũng đã vơi đi phần nửa
Không hẳn là hết yêu nhưng lại khép cửa tâm hồn!
Nếu có khi nào người cảm thấy cô đơn
Hay những lúc không vui bởi giận hờn người sau vì một điều gì đó
Hãy đến bên cô ấy và đừng ngại ngần bày tỏ
Để những yêu thương không rạn vỡ như tụi mình!
Hãy biến cô ấy thành một người thật xinh
Xứng đáng được yêu bằng cả tấm chân tình của một chàng trai trẻ
Dẫu sóng gió cuộc đời thì người cũng hãy luôn mạnh mẽ
Làm chỗ nương thân để cô ấy cậy nhờ!
Chuyện chúng mình cũng chỉ là một giấc mơ
Nếu gặp lại hãy cứ xem như chưa bao giờ có những tháng ngày gắn bó
Đã hết duyên và cũng không còn nợ
Chỉ là thoáng qua như một cơn gió ngang đời!
Có như thế tôi mới thấy lòng được thanh thản
Kể từ đây mình hãy xem nhau như là bạn
Chẳng phải lạ xa vì yêu dấu đã từng!
Dẫu thế nào mình cũng chỉ là người dưng
Chẳng nỡ tổn thương thì cũng xin đừng khiến cho nhau khó xử
Tình nghĩa xưa với tôi cũng đã vơi đi phần nửa
Không hẳn là hết yêu nhưng lại khép cửa tâm hồn!
Nếu có khi nào người cảm thấy cô đơn
Hay những lúc không vui bởi giận hờn người sau vì một điều gì đó
Hãy đến bên cô ấy và đừng ngại ngần bày tỏ
Để những yêu thương không rạn vỡ như tụi mình!
Hãy biến cô ấy thành một người thật xinh
Xứng đáng được yêu bằng cả tấm chân tình của một chàng trai trẻ
Dẫu sóng gió cuộc đời thì người cũng hãy luôn mạnh mẽ
Làm chỗ nương thân để cô ấy cậy nhờ!
Chuyện chúng mình cũng chỉ là một giấc mơ
Nếu gặp lại hãy cứ xem như chưa bao giờ có những tháng ngày gắn bó
Đã hết duyên và cũng không còn nợ
Chỉ là thoáng qua như một cơn gió ngang đời!
thơ tình gửi đến người dưng hay (ảnh: internet) |
(đang còn cập nhật..)
Chùm thơ tình gửi đến người dưng vẫn đang còn cập nhật các bạn nhé. Mời các bạn xem tiếp loạt thơ nhớ người yêu cũ, hoài niệm buồn về mối tình xưa rất hay mà chúng tôi đã chia sẽ..
Nhưng phận số đã chia rồi đôi ngã
Thành người dưng thật xót xa tình ạ
Biết làm gì..khi ta đã mất nhau.
Người dưng à người có nhớ ta không
Sao lòng ta nhớ dưng nhiều đến lạ
Nhớ từ thu, đông, xuân rồi đến hạ
Chẳng lúc nào nguôi dạ nhớ dưng ơi
Dưng giờ đây có cảm thấy yêu đời
Có vui không có bồi hồi xao xuyến
Có dâng lên trong lòng bao lưu luyến
Có như em thương mến suốt đêm ngày
Dưng yêu à, dưng có thấy ngất ngây
Khi chạm ngõ tràn đầy bao cảm xúc
Dưng có thấy lòng mình đang thổn thức
Nhức nhối lòng khi người lạ lòng đau
Tình lạ với dưng tha thiết đượm màu
Lạ nhớ dưng mối tình đầu muôn thuở
Không mãi bên nhau vì tình dang dở
Vẫn muôn đời nức nở nhớ dưng thôi .
Chắc giờ này anh đã ngủ say
Em muốn gửi lời đầy yêu dấu
Người Dưng ơi! Lòng anh có thấu
Mối tình này em giấu nơi tim!
Để đêm đêm khắc khoải sau rèm
Cứ thấp thỏm chờ xem tin nhắn
Hết đèn xanh em bỗng thở dài
Lòng bồi hồi lại nhớ đến ai!
Nơi xa ấy Người hoài không tỏ
Bấy lâu nay nức nở riêng mình
Biết bao giờ thấy ánh bình minh
Vì người đã lặng thinh không biết!
Tình em đó mặn nồng tha thiết
Thương nhớ người da diết người ơi!
Hình bóng kia đã khắc tim rồi
Chỉ lặng lẽ yêu người trong mộng!
Đêm về lại nhớ người dưng
Người dưng khác họ lưng chừng gặp nhau
Yêu chi mơ mộng xôn xao
Hai đầu nỗi nhớ mong mau tương phùng
Sao cho Loan phụng hoà chung
Người dưng khác họ cùng chung một nhà
Tơ hồng ông khéo trêu hoa
Sui chi ta gặp tình xa cuối trời
Mắt buồn dõi tận mù khơi
Bóng chim tăm cá chơi vơi nỗi sầu
Đông tàn xuân đến nơi đâu
Hoa Mai ,Đào nở tình sâu thêm tình
Đôi ta duyên nợ ba sinh
Dù xa nhau mấy đôi mình vẩn yêu
Dù qua mấy bận cầu Kiều
Tình yêu chân thật ,sớm chiều có nhau
Đêm khuya rồi ngủ đi ta nhé.
Đừng âu sầu lặng lẽ đêm thâu.
Người dưng có nhớ ta đâu.?
Sao ta lại phải buồn rầu nhớ chi.
Nghĩ cho kỹ thấy ta ích kỷ.
Bao tháng ngày yêu chỉ một thôi.
Sao không yêu đến mấy người?
Để không buồn tủi khi người phụ ta.
Nhưng trái tim chẳng nghe gì cả.
Cứ mãi hoài hướng cả về ai.
Cho nên đã bao canh dài.
Ta luôn thao thức nhớ hoài người dưng.