Thơ lục bát chế. |
Chúc các bạn thư giãn vui vẻ nhé!^^
thơ lục bát chế: biến căng |
#01. (⇧)
THƠ LỤC BÁT CHẾ: BIẾN CĂNG!!!
A lô...mẹ có đấy không
Con đây...trình báo má hồng đã vô
Ô hay...thì vẫn cái cô
Bữa trước mẹ nói cặp bồ với ba
A lô...cô đã vào nhà
Hình như cô ngã lòng ba cô ngồi
Ái chà ...điệu cũ lả lơi
Lại như bữa trước hai người đấu răng
A lô...có biến rất căng
Mục tiêu biến mất hơn năm phút rồi
Hai người không nói một lời
Ba bồng cô í ..chắc chơi trong phòng
Ui trời...đất lở trời long
Hình như động đất cả phòng đang rung
Con nghe cô nói ba khùng
Như con bò mộng hất tung cô à
Khà khà ...ba đánh cô la
Cho cô í chít dám mà sang đây
Cô xin ba hãy dừng ngay
Chắc là ba đập đòn này khá đau!!!
Con nghe thấy cô càu nhàu
Hình như đánh tiếp lại đau nữa rồi
Con nghe rõ tiếng ời ời
Nhưng mà nói đánh đừng thôi giữa chừng?!!!
Quái lạ sao đánh lại mừng
Còn xin đánh mạnh không dừng là sao???
Đúng là người lớn tào lao
Ui trùi ...ghê quá cô gào cô la!!!
Nói rồi...mẹ cứ làm xa
Ai mà canh được vậy là rất nguy
A lô ...mẹ nhanh về đi
Bỏ công việc lại có gì tính sau
Đừng để ba đánh cô đau
Sảy ra chuyện lớn tiền đâu mà đền
A lô...con báo cáo thêm
Tình hình có vẻ dịu êm mẹ à
Không còn động đất nữa nha
Nghe tinh hơi thở vọng ra đều đều
Giờ đã phát hiện mục tiêu
Hai người xuất hiện liêu xiêu cửa phòng!!!!
Mẹ cứ làm việc cho xong
Chiến tranh đã hết con mong hoà bình
Cứ như vừa nãy con kinh
Con báo cáo hết...tình hình ..bớt căng...
Đầu Long
thơ lục bát chế: luật đời |
#02. (⇧)
THƠ LỤC BÁT CHẾ: LUẬT ĐỜI
Mấy năm gác cổng trông nhà
Chẳng may mất trộm thì là ...tan xương
Nghĩ đời bèo bọt phấn hương
Sống phận tôi tớ lựa đường ...vẫy đuôi
Dao sắc chẳng gọt được chuôi
Đành chịu oan khuất khóc cười nhân gian
Nhiều khi bầm ruột tím gan
Cũng đâu có dám ..thở than.. một lời
Bao nhiêu đen trắng trên đời
Chẳng có chỗ đổ là rơi đầu mình
Đến ả gà mái còn khinh
Thằng mèo ăn vụng mắng mình ...đồ ngu..!!!!
Nhiều lần cũng muốn đi tu
Lánh mình cửa phật...bớt hư..thói đời
Nhưng chùa chỉ có oản xôi
Mà mình thèm thịt không xơi ..được à!!!
Cố chờ con mụ mái già
Tham ăn mắc tóc tự tra tay còng
Bây giờ cờ đến tay ông
Xem còn ai dám chơi ngông coi thường
Gặp thời một bước ngôi vương
Tự nhiên em út người thương cũng nhiều
Một khi gió đã đổi chiều
Ngôi cao lừ mắt..lạc xiêu bao hồn
Thằng mèo ...hổ báo cáo chồn
Giờ thì vâng dạ..anh khôn...anh tài
Mụ gà quang quác như đài
Rạp mình ỏn ẻn xá dài ...thưa anh
Cơm bưng điếu đóm cho nhanh
Rượu tây tiến cúng em dành ...đã lâu...
Rồi còn ....anh cảm thấy sầu
Chân dài em tuyển đứng đầu ...hót gơ...
Đúng là đời đẹp như mơ
Tiền quyền mỹ nữ bất ngờ đến tay
Tội gì tỉnh mãi ....không say
Thôi thì cố hưởng những ngày đế vương
Tội gì tuyệt sắc ...không thương
Rượu tây không uống...dù vương lao tù
Đời mà...có luật bù trừ
Cam lai khổ tận không hư...mới kỳ!!!
Đầu Long
thơ lục bát chế: gấu hành |
#03. (⇧)
THƠ LỤC BÁT CHẾ: GẤU HÀNH
Lão hâm hẹn đến chơi nhà
Đòi ăn thịt nướng với là chả xiên
Làm em bực muốn phát điên
Đang nhiên lại đến gây phiền người ta
Trời thì mưa rét bỏ pà
Thích thì đi tiệm rồi là ho tel
Nhưng mà lão nói muốn xem
Tự tay em nướng lão thèm đồ tươi
Làm em dở khóc dở cười
Cũng đành chiều lão con trời cho vui
May có bếp nướng đây rùi
Nhà còn than củi ngậm ngùi ..quạt nan
Ôi trời ...mù mịt khói than
Hoa lửa tí tách rồi tàn nó bay
Làm iêm bỏng cả chân tay
Mặt thì nóng rát thía này...khộ chưa!!!
Đúng là cái lão tà lưa
Già chơi trống bỏi dám lừa người ta
Lão đến xơi thịt ba ba
Lại còn vờ vịt nói là chả xiên
Nghĩ mà nộ hoả xung thiên
Vẫn phải giả bộ ngoan hiền mới cay
Lần này phải trị thẳng tay
Lão xơi thịt nướng ...bắt cày ruộng sâu
Cho dù lão khoẻ hơn trâu
Ruộng em nước ngập còn lâu sợ à
Mình chịu vất vả chút nha
Rồi thì có gấu để mà mình ôm
Lâu nay chẳng được công đồn
Đoạt cờ chém tướng lên hồn không phiêu
Nay gặp được lão nói yêu
Cũng đành vất vả gắng chiều ...hi hi !!!
thơ lục bát chế: mất trâu |
#04. (⇧)
THƠ LỤC BÁT CHẾ: MẤT TRÂU
Chúng mày có biến đi không
Ông phang cái gậy dập mông bây giờ
Xéo ngay đừng có cu đơ
Ông nói rồi đấy cứ đờ mắt ra
Thiếu gì cái chỗ hét la
Thiếu gì cái chỗ để chà cà khoai
Đúng là cái loại choai choai
Bạ đâu ghì đấy lưỡi dài quấn nhau
Đúng chỗ ông đang thả trâu
Ầm ầm phi đến rồi ngầu cả lên
Chẳng cần để í dưới trên
Bập răng cắn miệng rồi rên hừ hừ
Tay chà mông đến nát nhừ
Làm như hay lắm ử ư ca hoài
Rồi thì nhồi nặn bưởi xoài
Rồi thì tốc váy đòi cài dùi cui
Nói trước mắt ông chẳng đui
Ông điên rồi đấy cứ cùi nữa đi
Đúng là cái loại mặt lỳ
Ông la như thế cây si vẫn chồng
Mày giỏi thì cứ chổng mông
Đóng phin con lợn tồng ngồng ra coi
Học đâu cái kiểu đua đòi
Gậy này ông đập loi choi nhảy à
Chẳng biết tôn trọng trẻ già
Cứ diễn như vậy người ta lại thèm
Vô duyên vô cớ bắt xem
Cái trò bú mớm làm phiền khổ ông
Úi xời..lại muốn lên đồng
Hay là thánh nhập mà chồng lên nhau
Chắc là con bé bị đau
Ngã ngay cái cọc buộc trâu..khổ đời
Đây đâu phải chỗ mày chơi
Bãi này của cậu một đời thả trâu
Cọc nhọn cậu đóng những đâu
Chỉ mình cậu biết mày sầu thân chưa????
Khà khà trò diễn mây mưa
Cậu không ham nhé đi lùa trâu thôi
Chớt cha...thiếu mất một đôi
Hay là bọn nó nhử mồi ...cậu đây!!!
Đầu Long
thơ lục bát chế: tình phây |
#05. (⇧)
THƠ LỤC BÁT CHẾ: TÌNH PHÂY
Chào em TÚ LỆ HẢI DƯƠNG
Anh đây...tiến sỹ Mạnh Cường Hà Tây
Từ ngày quen biết trên phây
Hôm nay nhớ qúa gió mây..cũng sầu
Yêu em...yêu mối duyên đầu
Em là thánh nữ gieo sầu tim anh
Người đâu đẹp cả hơn tranh
Anh dồn tất cả tình dành tặng em
Ngắm hình đại diện của em
Con tim loạn nhịp anh đem trao mình
Bao đêm thổn thức vì tình
Ngỡ như ta đã dâng mình cho nhau
Xa em một phút anh đau
Một ngày không thấy là nhàu buốt tim
Nhớ em anh muốn đi tìm
Nhớ iêm ...nhớ lắm hơn phim em à
Giờ anh chẳng thể cách xa
Ước gì được sống chung nhà với em
Được hôn môi ngọt dịu mềm
Ôm em cho thoả nỗi niềm khát khao
***
Anh ơi xúc động ...nghẹn ngào
Vì anh ..em muốn được trao thân này
Nhưng anh ở mãi Hà Tây
Ước gì ta được giờ này bên nhau
Cùng xây hạnh phúc bền lâu
Răng long đầu bạc không sầu chỉ vui
Chẳng sợ giông tố dập vùi
Mỗi khi đông lạnh chăn chui...vượt rào
Anh yêu...thôi xuống đây nào
Xuống đi...em hứa má đào trao anh
Em đây...Tú Lệ trong tranh
Mỹ miều duyên dáng anh dành tình yêu!!!!
Xuống ngay...trên đó mà điêu
Xuống nhanh ..không có nồi niêu bay giờ
Con này đâu phải ngẫn ngờ
Để ông qua mặt...bây giờ...tính sao?!!
Mấy trưa ...ông trốn bờ ao
Lủi chui chát chít thì sao chẳng ngờ
Theo ông đứng sau tôi chờ
Thấy luôn cái mặt ông giơ Mạnh Cường
Tôi đành ném đá dò đường
Thành nàng Tú Lệ Hải Dương thử lòng
Mấy lời mật ngọt lòng vòng
Là ông chết vật lăn đùng ra sao
Bao năm chung sống ngọt ngào
Từ ngày nhà búc cao trào lên ngôi
Nhìn tôi ông ỉ ông ôi
Ông ôm láp tốp ra ngồi thật xa
Thì ra ông thích người ta
Thì ra lão khoái ba ba ngọt ngào
Xuống đi...lão biết thế nào
Hoạn Thư tái thế ..bà đào ...lỗ chôn!!!!
Đầu Long
thơ lục bát chế: tà lưa |
#06. (⇧)
THƠ LỤC BÁT CHẾ: TÀ LƯA
Mẹ đừng có cố tà lưa
Thằng này tỉnh lắm không lừa được đâu
Xuống xe tắt máy đi mau
Không cần giải thích đi đâu biết rồi...
Lại ra chỗ cũ mẹ ngồi
Mấy bà chắn cạ để rồi ba cây
Vậy mà ra vẻ ta đây
Mẹ đi một chút về ngay con à!!!
Con yêu chịu khó ở nhà...
Mẹ ra đầu chợ mua cà mua khoai
Làm như con chẳng có tai
Ngày nào chẳng đánh đúng hai giờ liền
Ba làm vất vả kiếm tiền
Dầm mưa dãi gió héo phiền xác thân
Nhiều lần bầm dập tay chân
Mẹ còn không biết đỡ đần ba sao
Hôm đi ba dặn thế nào
Ở nhà vườn ruộng trông ao cá nhà
Nuôi thêm đàn vịt đàn gà
Chăm thằng cu tí tức là con đây
Mẹ vâng mẹ dạ rồi thây
Vậy mà chỉ được mấy ngày là sao
Sáng ra son phấn lắm vào
Bỏ con lủi thủi chẳng ao chẳng gà
Kết thân mấy mụ chồng xa
Tụ tập bài bạc vậy là không xong
Hôm nay thì đừng có hòng
Con phôn ba biết đừng mong chối à
Con xin mẹ hãy ở nhà
Đừng ham bài bạc mà sa vũng lầy
Bao gương tan nát quanh đây
Mẹ soi vào đó biết ngay thôi mà
Con đã nói rõ rồi nha
Không nghe mẹ chịu chắc ba sẽ về
Đừng để con phải ra đê
Con còn nhỏ dại ...não nề ...mẹ ơi..!!!
Đầu Long
thơ lục bát chế: đền tội |
#07. (⇧)
THƠ LỤC BÁT CHẾ: ĐỀN TỘI
Lão còn dám chạy nữa sao?
Vào đây...tôi xử biết bao tội liền
Mới quen lão khen tôi hiền
Không như sư tử...nết duyên nhất vùng
Khen tôi kiều diễm ...hãi hùng
Chân dài tung cước cái lưng lão oằn
Khen tôi mắt đáo thằn lằn
Chỉ nhìn âu yếm lão lăn ra nhà
Khen tôi thân ngọc dáng ngà
Nhìn nghiêng cũng giống Hằng Nga hạ trần
Khen tôi đẹp đến từng phân
Lão vừa mới ngó đã đần mặt ra
Khen tôi bòng bưởi kiêu sa
Căng tròn láng mịn sáng ra đã thèm
Còn khen lời ngọt như phèn
Nghe mà mát lạnh bao phen lăn đùng!!!!
Cớ sao ...giở chứng điên khùng
Lão nói sư tử cấm cung ở nhà
Bắt lão chăn lợn nuôi gà
Mụ làm căng lắm chúng ta ...tạm rời...
Trời ơi ....tôi lại tin lời
Tạm buông tha lão rã rời nhớ mong
Nén yêu...ôm chặt gấu bông
Chờ mụ sơ hở không phòng ...gặp nhau..
Lão già ...trời đánh khai mau
Trốn tôi lừa dối đi đâu kiếm gà
Phen này lão chết thật nha
Tôi rình cả tháng mới ra ...mặt dầy
Khôn hồn thì lão vào đây
Khai ra từng tội gió mây ...lạc loài
Muốn còn nguyên vẹn hình hài
Vào ngay..đền tội..trả bài...em tha!!!
Đầu Long
thơ lục bát chế: bắt trộm |
#08. (⇧)
THƠ LỤC BÁT CHẾ: BẮT TRỘM
Con kia...mày chạy nữa không
Ông cho một phát nòi mông bây giờ
Mấy hôm mật phục tao chờ
Qủa như dự đoán bây giờ mày sang
Bữa trước tao ra đầu làng
Bà chủ đi chợ mày sang ông nhà
Ông ấy đưa tặng hộp qùa
Vậy là hai đứa ngã sà vào nhau
Cả gan bế cả lên lầu
Chăn ga gối đệm mới nhàu cả ra
Cái đồ trơ trẽn thối tha
Đã đi ăn trộm còn la ời ời
Xong việc mày cười rạng ngời
Ôm hôn lão í bai rùi nghe cưng
Tao về máu nóng phừng phừng
Định cho mày nhát lão ..trừng nhìn tao!!!
Tránh voi chẳng xấu mặt nào
Tội mày để đó chờ tao báo thù
Hôm nay lại nhảy cái vù
Cá vô trong lưới từ từ tao lôi
Không xin xỏ không ỉ ôi
Đây là trách nhiệm bao đời nhà tao
Khôn hồn thì xuống ngay nào
Để tao mà bực tao cào nát mông
Dù gì mày chửa có chồng
Chuyện này vỡ lở là bông hồng tàn
Bà chủ và tao đã bàn
Bắt mày cảnh cáo cấm sang ông nhà
Bây giờ mày giỏi mày la
Dân tình kéo đến mày là mặt mo
Có khi lại rắc rối to
Họ lập biên bản rồi cho lên phường
Dù mày nhìn đẹp dễ thương
Dính vào phốt đó tìm đường trốn quê
Còn cả cái lão thả dê
Phen này bà chủ cho về..cõi âm!!!
Đầu Long
thơ lục bát chế: tăng ca |
#09. (⇧)
THƠ LỤC BÁT CHẾ: TĂNG CA
Chồng yêu ..lại gọi nữa à
Vợ bận chắc chẳng về nhà sớm đâu
Bao nhiêu là việc ngập đầu
Vợ làm tối mắt hơn trâu đi cày
Đừng cúp máy...vợ dặn này
Bố con cơm trước xong ngay vợ về
Chồng xem em cũng khổ ghê
Hết giờ còn chẳng được về nhà ngay
Việc nhiều luôn chân luôn tay
Đúng là số nhọ cả ngày vận đen
Bây giờ cuộc sống bon chen
Cũng đành gắng sức cày thêm chồng à!!!!
Dạo này vợ phải tăng ca
Kiếm thêm chút đỉnh đồng ra đồng vào
Tuy rằng chẳng đáng là bao
Thôi dành nhặt nhạnh góp vào thu chi
Thôi nhé ...chồng tắt máy đi
Em làm cho kịp có gì nói sau
À quên ...bật nước nóng mau
Chút về vợ tắm hồi sau ...em chiều
Trời ơi ....anh thương vợ nhiều
Chắc em nhịn đói từ chiều hôm nay
Chưa ăn đã phải đi cày
Bây giờ mệt qúa ngồi đây ôm bồ
Đúng là phong cảnh nên thơ
Ôm nhau say đắm rồi mơ với màng
Eo em thon đẹp gọn gàng
Cái tay của nó đang quàng chặt ghê
Chồng nhìn đã thấy phát phê
Thôi không cày nữa mau về đi em
Từ từ quay lại mà xem
Chồng mang cục gạch tặng em với bồ
Vợ ơi anh chẳng gà tồ
Để vợ qua mặt ra hồ cày sao
Thương em cảm xúc dâng trào
Cả hai nhận lấy anh trao ...ngay nè!!!
Đầu Long
thơ lục bát chế: tay chơi |
#10. (⇧)
THƠ LỤC BÁT CHẾ: TAY CHƠI
Các chú thả hết xuống đây
Để chị mở bát ..đĩa đầy sấp đôi
Đánh đi..sao phải lôi thôi
Cứ bung xuống chiếu chị chơi đến cùng!!!
Đã ngấm dòng máu anh hùng
Khỏi cần nghĩ ngợi mấy đồng vừng rơi
Dứt tay...chị vẫn có lời
Lẻ chị cân hết sấp đôi vẫn thừa
Đến đây chị bán em mua
Vui lòng cốp chát cho vừa lòng nhau
Không ngáp bát...cấm vị màu
Vô tư chị xóc thật lâu thật giòn
Đánh đê...thò thụt cò con
Tất tay ném hết..vẫn còn cao tư
Này em...tiền giữ khư khư
Kết thì ném xuống chị dư sức đền
Phát này em chắc gặp hên
Mở ra ba trắng là tiền nhân đôi
Vào đây mặc sức mà chơi
Cần gì phải ngợi cho đời úa phai
****
Vào đây ngày ngắn không dài
Cứ chơi mặc sức dù mai đứng đường
Công an ập bắt lên phường
Chị dơ cái mặt chị giương nỗi sầu
Già ba thứ tóc trên đầu
Cháu con theo chị ngóc đầu được sao?!!
Chị đâu còn dáng anh hào
Nhận vài cuốn lịch chị chào lệ rơi
Đành rằng ai cũng thích chơi
Nhưng còn theo thế theo thời tuỳ khi
Chị già sao chẳng nghĩ suy
Để giờ biết dại thì đi ...lâu về!!!!
Đầu Long
thơ lục bát chế: đòi quà |
#11. (⇧)
THƠ LỤC BÁT CHẾ: ĐÒI QUÀ
Thằng ni...mày dám đòi quà?!
Bà tương hòn gạch tan cha mặt mày
Lâu nay mày xới mày cày
Mày nhồi mày nặn bà đây phải chiều!!!
Chẳng bù cái lúc chớm yêu
Nâng lưu cung phụng thân Kiều bà đây
Mày khen bà trắng giống tây
Lại pha mình hạc nên gầy giống ta
Nhìn xa mày nói thiên nga
Ngắm gần mày nói bà là Thuý Vân
Khen bà rực rỡ trong ngần
Điêu Thuyền tái thế mười phân vẹn mười
Làm bà phải nở nụ cười
Như hoa hàm tiếu dâng mời mày xơi
Mày vùi mày dập tả tơi
No xôi chè chán là rời ..bà luôn
Thiếu mày bà thoáng chút buồn
Làm gì đến nỗi phải tuôn giọt sầu
Mày đâu phải mối tình đầu
Chỉ như khách trọ qua cầu ...là xong!!!
Xa mày đâu thấy nhớ mong
Coi như gã Sở bà phòng lần sau
Tuy rằng nhiều lúc thấy đau
Cũng đành an ủi mình câu ...nhiều qùa!!!!
Nào là váy áo túi da
Nào giầy nào dép hiệu là Gù xi(Gucci)
Kể cả đôi bốt đang đi
Toàn là đẳng cấp phải chi khối tiền..,
Giờ mày xót của mày điên
Đòi bà trả hết....tao hiền lắm sao?!!!
Trả tao má thắm môi đào
Bao lần ân ái tao trao cho mày?!!!
Khôn hồn mày lượn đi ngay
Thực ra bà cũng đang cay lắm rồi
Thấy mày bà tiếc đĩa xôi
Trách mình khờ khạo đi mời Sở Khanh!!!
Biết đi..khuất mắt cho nhanh
Kẻo không bà đập tan tành mặt mi
Bây giờ thích trả những chi
Cái đồ biến thái mặt lỳ..cút ngay!!!
Đầu Long
(đang cập nhật...)
Chùm thơ lục bát chế này sẽ còn cập nhật liên tục các bạn nhé. Mời các bạn tiếp tục thư giãn qua loạt thơ chém gió vui mà iini.net đã đăng trước đây. Chúc các bạn một ngày làm việc tràn đầy năng lượng!
ảnh chế cũng buồn cười nữa.