(Thơ hay viết về hoa lộc vừng. Thơ ca ngợi vẻ đẹp của hoa lộc vừng nở rộ mỗi khi mùa về. Tình thơ hoa lộc vừng buồn & lãng mạn mới nhất)
chùm hoa lộc vừng đẹp (ảnh: internet) |
➥ xem thêm: Thơ miêu tả hoa Lộc Vừng nở rộ bên bờ Hồ Gươm thật đẹp & lãng mạn
Thơ Hoa Lộc Vừng 01
MÙA HOA LỘC VỪNG
Thơ: Bằng Lăng TímLộc vừng nở trắng đầu cành thơm ngát
Hương tỏa bay ngào ngạt khắp nẻo đường
Lá xanh màu lấp lánh những giọt sương
Bình minh hé nắng vương trên lối nhỏ
Mùa đã cũ kỷ niệm xưa còn đó
Hai đứa mình chung ngõ mến thương nhau
Tháng năm em chờ anh ngỏ lời đầu
Mong duyên thắm trầu cau trao ước hẹn
Xuân rồi nhỉ dập dìu đôi cánh Én
Giữ trong tim nguyên vẹn bóng hình anh
Bến yêu xưa ta xây đắp mộng lành
Mùa hoa nở tình xanh thêm thắm đẹp.
Thơ Hoa Lộc Vừng 02
HOA LỘC VỪNG
Thơ: Hương ThuHoa dây từng chùm nhỏ
Rực sắc đỏ hồng tươi
Chim ríu rít gọi mời
Bình minh chơi vơi gió
Lời yêu ai vừa ngỏ
Em có rạo rực lòng?
Nắng si tình chờ mong
Nhớ thương mưa sướt mướt
Lá vừa thay xanh mượt
Cây trổ nụ xòe bông
Hoa trải thảm lụa hồng
Đón tình nồng em đến
Lòng khát khao trìu mến
Cây buông mành kết hoa
Rắc lộc tới muôn nhà
Cho tình ta thắm mãi.
thơ hoa lộc vừng hay (ảnh: internet) |
Thơ Hoa Lộc Vừng 03
NGẮM HOA LỘC VỪNG
Thơ: Đăng TúLộc vừng loài cây thanh cao
Màu hoa đỏ, trắng ngọt ngào dễ thương
Mùa đông lá vẫn xanh đường
Tháng sáu hoa nở rụng vương sân nhà
Xum xuê cành lá xen hoa
Lá xanh hoa đỏ là đà sáng mai
Hoa mọc thành những sợi dài
Gợi thương gợi nhớ lòng ai sớm chiều
Ngắm hoa lại nhớ bao điều
Ngày xưa hai đưa sáng chiều nhặt hoa
Kết thành vương miện đôi ta
Chơi trò chồng vợ một nhà thật vui..
Ngắm hoa giờ thấy bùi ngùi
Bao nhiêu chuyện cũ chôn vùi thời gian...
Chiều hoa nở sáng hoa tàn
Tình yêu còn mãi không tan trong lòng.
Thơ Hoa Lộc Vừng 04
HOA ĐỎ TRÊN LỐI CŨ
Thơ: Cầm ĐỗTrở lại bần thần bên phố xưa
Lộc vừng buông xoã gió đòng đưa
Hồ Tây bảng lảng chiều sương phủ
Cảnh cũ người đâu giọt nắng thưa
Ta vẫn cùng nhau một lối này
Con đường rớt đỏ cánh hoa bay
Hoa vương trên áo và trên tóc
Nghiêng dáng ai chiều say ngất ngây
Giờ chỉ mình ta ở chốn đây
Chiều buông trải thảm cánh hoa dày
Hoa rơi như cứa lòng... thêm nhớ
Người đã xa rồi cuối nẻo mây
Sao vẫn nồng nàn cái nắm tay
Như còn ánh mắt đến mê say
Dáng ai đứng đó sau vòm lá
Đắm đuối yêu thương đến đủ đầy
Hoa rơi lối cũ... cứ đầy vơi
Đỏ sắc hồng tươi nói hộ lời
Màu trái tim yêu luôn thắm đỏ
Vì nhau chờ đợi... đến muôn đời.
hoa lộc vừng đẹp (ảnh: internet) |
Thơ Hoa Lộc Vừng 05
HOA LỘC VỪNG
Thơ: Công Chánh
Lộng lẫy kiêu sa lẫn dịu dàng
Hương nồng thắm gợi nét thùy trang
Yêu kiều điểm dáng hầu ngơ ngẩn
Yểu điệu làm duyên cứ ngỡ ngàng
Nụ trải hồng tơ choàng nữ tính
Thân cườm bạch ngọc thỏa tình lang
Thêm làn pháo tỏa giờ tao ngộ
Kết chuỗi sao đêm hắt nhẹ nhàng.
Thơ Hoa Lộc Vừng 06
HOA LỘC VỪNG
Thơ: Nguyễn Ngọc Dự
Ngoài sân một tán lộc vừng
Giữa hè rực nắng tưng bừng khai hoa .
Đẹp như chuỗi ngọc kiêu sa
Đung đưa theo gió tựa là mành châu !
Li ti cánh nhỏ đua nhau
Sắc hồng rực thắm bên màu lá xanh .
Trông như suối tóc bồng bềnh
(Hè về lộc đỏ báo mừng cho ai ? )
Mơ màng nở buổi chiều mai
Sớm vương cánh đậu bờ vai thắm nồng.
Nụ xinh chúm chím phiêu bồng
Khoe cùng đài nhụy trắng trong yêu đời.
Hương bay dìu dịu tinh khôi
Tỏa lan thoang thoảng dưới trời bao la.
Mang niềm vui đến muôn nhà
Ngày hè được đón sắc hoa lộc vừng...
hoa lộc vừng rụng đỏ gốc (ảnh: internet) |
Thơ Hoa Lộc Vừng 07
CHIỀU BUÔNG
Thơ: Cầm Đỗ
Lộc vừng rực đỏ sắc hoa
Ngàn tia nắng đọng kiêu sa ngỡ ngàng
Nhẹ rơi bao giọt bàng hoàng
Cùng em tan giữa mênh mang Tây Hồ
Hoàng hôn bao lớp sóng xô
Cánh hoa rơi rắc chẳng khô sắc màu
Người xưa sao vội đi mau
Màu thương màu nhớ nơi đâu em tìm
Sóng lòng sao chẳng lặng im
Cứ cuồn cuộn vỗ đi tìm tình nhau
Hoa buông bao chuỗi rực màu
Chiều buông mấy ngả mà đau hỡi chiều.
Thơ Hoa Lộc Vừng 08
HOA LỘC VỪNG ...!
Thơ: Như Hoa
Lắt lay chùm nhỏ Tẻo teo
Mong manh đỏ rực buông theo gió lùa
Chuỗi hoa như lửa nắng trưa
Nghiêng vai thả tóc đung đưa lộc vừng
Trải dài rơi rụng thảm nhung
Sương trêu hoa nở sáng bừng góc sân
Phong phanh thổn thức bâng khuâng
Mắt nâu ngơ ngác rưng rưng xoe tròn
Sinh sôi nảy nở nụ non
Tưởng như liễu rủ lộc còn ấp e
Hoa dây buông thả rèm che
Cây đâm cành nẩy hoa khoe tưng bừng
Khen ai chăm sóc lộc vừng ?
Vẻ đẹp rực rỡ rưng rưng say lòng
Lơ ngơ thảnh thốt bềnh bồng
Chuyện cô thiếu nữ phải lòng chàng trai
Con người ganh ghét trượt dài
Gây nên nước mắt trang đài cô liêu
Xót thương nhung nhớ người yêu
Hoà hồn trọn kiếp ..dáng xiêu .. lộc vừng ...
cánh hoa lộc vừng rơi rụng (ảnh: internet) |
Thơ Hoa Lộc Vừng 09
LỘC VỪNG THỔN THỨC
Thơ: Lê HoàngLộc Vừng thổn thức nhớ về ai ?
Từng cánh đung đưa những chuỗi dài
Đỏ thắm khu vườn hoa trải nụ
Hương nồng thoang thoảng gió vờn lay
Hai mùa hoa Lộc vẫn trĩu sai
Nhớ nhớ thương thương một gót hài
Có phải lệ rơi từng cánh đỏ
Ươm ngàn giọt tủi Hạ chia tay.
Khắc khoải hương nồng buổi chiều nay
Bâng khuâng giọt nắng vướng mi gầy
Còn đây hoài niệm mùa Hạ trước
Uống cạn men tình đã lụy say.
Thơ Hoa Lộc Vừng 10
HOA LỘC VỪNG
Thơ: Trần Ngọc Bích
Lả lướt Lộc Vừng đón gió sương
Từng chùm hoa đỏ ngát thơm hương
Đua nhau nở rộ đêm thanh mát
Sáng sớm rụng rơi phủ kín đường
Lữ khách dừng chân không dám bước
Dẫm lên thảm đỏ trải trên đường
Giơ tay đón hứng chùm hoa nhỏ
Lặng lẽ ngắm nhìn, dạ vấn vương
hoa lộc vừng bắt đầu tàn (ảnh: internet) |
Thơ Hoa Lộc Vừng 11
HOA LỘC VỪNG TRÊN ĐỈNH NÚI
Thơ: Minh NguyênGiữa đỉnh đồi một mình em chống chọi,
Nắng, gió, mưa…và những vạt sương đêm.
Qua xuân phân dáng em gầy mệt mỏi,
Chiếc lá cuối cùng bịn rịn cũng rơi êm.
Mỗi sáng tinh mơ nghe tiếng em than thở,
Lo lắng bần thần chưa biết tính sao đây?
Lại mấy hôm đi xa khiến cõi lòng trăn trở,
Liệu em còn đứng vững giữa trời mây?
Chuyến xe đêm quay về. Nửa ngàn cây số. Ngất ngây!
Trang trại kia rồi. Đã có người thức dậy.
Chẳng kịp hỏi chào, chân thấp chân cao vội vã.
Anh đến thăm em vừa kịp đón bình minh.
Thoáng thấy em, giật thót trái tim mình.
Hạnh phúc quá! Em hồi sinh kỳ diệu.
Cánh tay em chất đầy những nụ xanh nặng trĩu,
Với vạn chùm hồng rực rỡ sợi tơ vương.
Ôi! Những cánh lộc vừng óng ả yêu thương!
Thơ Hoa Lộc Vừng 12
LỘC VỪNG HOA RỤNG
Thơ: Chiều Mưa Qua PhốLộc vừng hoa đỏ như son
Nở ra vài tiếng chỉ còn cuống không
Nguyên nhân cũng tại lũ ong
Cả bầy chích hút làm bông rụng rời
Bà con nói đẹp quá trời
Cả làng kéo đến bao lời ngợi khen
Giờ đây chỉ tiếng kêu rên...
Cây này xấu quá trồng lên làm gì
Hoa đẹp sớm phải rụng đi
Để cây tàn tạ là vì lũ ong
Chúng phá chẳng chút đau lòng
Để hoa rơi rụng chất chồng lên nhau
Nhìn hoa rơi rụng mà đau
Còn đâu hoa đẹp nở màu đỏ tươi
Giờ đây thật khó vui cười
Khi hoa tàn tạ, bao người đều chê.
tình thơ hoa lộc vừng (ảnh: internet) |
Thơ Hoa Lộc Vừng 13
LỘC VỪNG..HOA NỞ.. NHỚ
Thơ: Cương Lê
Lộc vừng hoa nở đầy
Như pháo hoa đẹp thay
Nhìn hoa lòng xao xuyến
Nhớ thủa hẹn nơi đây.
Lộc vừng hương ngất ngây
Như em ngồi..xỏa tóc
Gió vờn khẽ bay bay
Anh vuốt nhẹ ..hương say.
Lộc vừng đỏ.." Em này"
Ngước môi mềm..ô..hay
Môi chạm môi...run rẩy..
Lộc vừng cũng..lay lay..
Đến bây chừ đứng ngắm
Lộc vừng ơi..nhớ lắm
Để hồn thơ dâng trào
Hoa Lộc vừng..đẹp sao??
Thơ Hoa Lộc Vừng 14
LƯU LẠI MÙA HOA
Thơ: Lê Lan
Lộc vừng đã nở đầy cây
Ở đâu ong, bướm từng bầy kéo sang
Ôm hôn lấy nhị sổ sàng
Để thân nghiêng ngả xốn xang giữa chiều.
Tô màu đỏ thắm đáng yêu
Cành đâm tua tủa ra nhiều chuỗi bông
Tựa như những ngọn nến hồng
Ai mang treo giữa khoảng không cháy bừng.
Kiêu sa vẻ đẹp lộc vừng
Vội vàng khoe sắc bỗng dưng lụi tàn
Khi màn đêm đã vội tan
Thấy ngay mặt đất với ngàn cánh rơi.
Để lưu lại phút rạng ngời
Nhanh tay ta chụp khung trời mùa hoa.
Nhuộm đầy cả khúc sông quê
Lộc vừng anh kết vòng hoa tỏa tình
Đỏ làm môi má thêm xinh
Vòng tay đính ước chúng mình se duyên
Bè chuối anh cột làm thuyền
Đón cô dâu mới áo choàng, mấn xanh
Đủng đỉnh anh kết làm mành
Che mưa chắn gió mái tranh sau nhà
Thẹn thùng tay chẳng đưa ra
Anh đeo nhẫn cỏ mới là cô dâu
Hoa tai anh kiếm thật lâu
Bông hoa màu tím cỡ đầu đũa thôi
Ngồi nghe tim đập liên hồi
Chờ anh sang đón để thôi ghen thầm
Trò chơi con nít quanh năm
Anh em vẫn cứ hàng trăm lần đò
Bất ngờ một bữa mưa to
Tay em anh nắm, em lo hơn mừng
Ngồi êm đếm cánh lộc vừng
Nhẹ nhàng rơi rụng lệ mừng bỗng tuông
Trò chơi cưới hỏi trò suông
Hai ta lại thấy mình thương thật rồi.
Lộc vừng bên bến hoa trôi
Anh gom nhặt hết nói lời yêu em
Làm nư em bảo chẳng thèm
Nhưng từ hôm đó anh em hẹn hò
Mười năm dưới gốc cây to
Lộc vừng rụng đỏ anh ngõ lời cầu hôn.
Đêm nhóng nhánh đong đầy huyền bí
Lá lơi phơi nghiêng ngả, thơm hoa
Đổi màu thong thả la đà
Buông mình lả lướt gió qua trải mành
Anh bước nhẹ ngóng nhìn hoa thả
Từng cánh xinh thắm đặm nghiêng rơi
Lá chưa ôm đủ sương giời
Xuân còn ở đó sao rời bỏ đi...!
Để anh lại, ngẩn ngơ luyến tiếc
Một đời hoa rực biết trời thương
Lộc vừng cười với gió sương
Cho anh bột gượng :" vội vàng thế em" ?
Quả đã đọng hạt cườm lóng lánh
Lấp ló nhìn trăng hạ tuần trôi
Một đời Vừng lộc thay chồi
Một thời anh muốn: Lôc vừng chính Em !?'!