thơ nghèo hay (ảnh: internet) |
HẨM HIU PHẬN NGHÈO
Nguyễn HưngBởi ta nghèo nên thường bị coi khinh
Da đen đúa mùi bùn sình phảng phất
Quanh năm bám vào ruộng đồng tối mặt
Đổ mồ hôi...đổi vật chất no lòng
Bởi ta nghèo nên thường nhận bất công
Lời chân thật bị cộng đồng dò xét
Người đố kị dồn ta vào thế kẹt
Muốn triệt tiêu và nhồi nhét oan trường
Bởi ta nghèo nên đâu được yêu thương
Mà nếu có chỉ bạn đường lỡ trót
Tìm ta để...xoa vết tình ung nhọt
Hết đau rồi người quay gót rời chân
Bởi ta nghèo nên đâu có bạn thân
Không phẩm giá gót phong trần độc bước
Tình bằng hữu ít tiền sao mua được
Lúc sa cơ bạn từ khước chẳng nhìn
Bởi ta nghèo nên chẳng dám cầu vinh
Cam phận hẩm với nhân tình thế thái
Trầm sương nắng bên đời như cỏ dại
Mặc chân qua còn dẫm lại vết hằn
Số ta nghèo...em có muốn nâng khăn?
Hay ngán ngẫm với kẻ bần khố rách
Xin đừng ngại...nói đi lời bộc bạch
Dẩu có buồn...nhưng chẳng trách gì đâu.
TRĂN TRỞ CÙNG ANH
Thơ: Nguyệt Minh
Dẫu cho nghèo.. thân lem luốc bùn sình
Nhưng chẳng sao ..hãy là mình anh ạ
Cứ mặc kệ người cố tình sống giả
Nhận lại gì ..gian trá giống như nhau
Dẫu cho nghèo hãy sống thật thanh cao
Có trước có sau nghĩa tình trọn vẹn
Đêm ngon giấc bởi lòng không nghe thẹn
Hơn sang giàu trơ trẽn lắm hờn ghen
Dẫu cho nghèo đừng vì thế...lệ hoen
Như thử thách trui rèn chân vững bước
Bởi nhiều thứ đâu dùng tiền mua được
Sao để giọt buồn chảy ngược vào tim
Bạn bè ư..đâu cần phải kiếm tìm
Cảm động chân tình trái tim nhích lại
Sóng gió cuộc đời triền miên từng trải
Có là gì ..sao ngần ngại hỡi anh
Giàu hay nghèo.. một ngày cũng qua nhanh
Nghèo ấm êm dù cơm canh đạm bạc
Người sang trọng biết đâu từng khao khát
Bởi trong lòng luôn ngột ngạt lo toan
Mình không biết ao ước nghĩ họ ngon
Tính toán suy tư muốn mòn cái não
Qui luật cuộc đời anh đừng sầu não
Hãy an lòng giông bão sẽ qua nhanh
Đêm khuya rồi hãy mau ngủ đi anh
Mộng bình yên toàn màu xanh hy vọng
Chào ngày mới ..cười tươi đầy sức sống
Bình dị mà đẹp hơn cả trong mơ
Xa cả đại dương cách biệt hai bờ
Vẫn nghe được tiếng lòng anh nức nở
Trăn trở hoài ..thơ vẫn còn dang dở
Khổ cuối cùng viết nữa...sợ anh la..
***xem thêm: Chùm thơ Tại Anh Nghèo, thơ xướng họa tình nghèo hay
thơ buồn vì nghèo (ảnh: internet) |
DẪU CÓ NGHÈO
Thơ: Phạm ThànhDẫu có nghèo cũng không để ai khinh
Bao vất vả vẫn tự mình vươn tới .
Tương lai sáng ở đằng kia vẫn đợi
Một ngày về bên bến mới phù hoa .
Dẫu có nghèo ta cũng chẳng kêu ca
Trong cuộc sống không nề hà kén chọn
Cơ hội đến là cùng nhau chờ đón
Quyết vươn lên cho tới trọn cuộc đời .
Dẫu có nghèo ta chẳng chút chơi vơi
Nhìn cuộc sống không nửa lời than vãn .
Dù thất bại cũng không hề chán nản
Bàn tay này sẽ khơi gạn đục trong .
Sửa con mương cho nước chảy theo dòng
Ngô khoai sắn ,mía rong trồng nhiều nữa
Mùa xuân đến thêm giàn hoa trước cửa
Yêu cuộc đời cùng những đứa con xinh .
Dẫu có nghèo nhưng sống thật chân tình
Đời tươi đẹp ánh bình minh sẽ đến !!
DẪU TA NGHÈO
Thơ: Thanh ThốngDẫu ta nghèo sống thật chẳng ai khinh
Như Sen nở giữa đầm sình vẫn ngát
Quyện trong gió tỏa nồng thơm ngào ngạt
Nghĩa ân tròn tựa khúc hát chiều xuân
Dẫu nghèo vui với cuộc sống thanh bần
Nét dung dị ngỡ hồng vân rực sáng
Như vạt nắng bao mùa luôn tỏa rạng
Sưởi ấm lòng trong tháng hạ mưa đông
Nghèo mà vun chữ trọng thắm trang hồng
Tâm hướng thiện ươm trồng nhân quả đẹp
Vẫn giữ mối chân thành từng đan ghép
Lòng vị tha chẳng chút hẹp hòi gì
Ta nghèo nhưng. .. đức hạnh chẳng ai bì
Tâm hỷ xả từ bi luôn giác ngộ
Ta vẫn biết tình thân trao đúng chổ
Để rằng không xấu hổ bởi ta nghèo.
***xem thêm: Chùm thơ tâm trạng, lo lắng về ngày Tết của người nghèo khó
thơ nghèo nhưng không hèn (ảnh: internet) |
NGHE ANH KỂ
Thơ: Khánh Chi
Đời ta nghèo nhưng ta có hèn đâu
Sống cao thượng bằng tấm lòng chân thật
Mồ hôi đổ xoay vần quanh ruộng đất
Ngẩng cao đầu hãnh diện nhất nghề nông
Đời ta nghèo ta đâu có ăn không
Như bao kẻ vẫn lông bông nói róc
Phỗng tay trên của bao người khó nhọc
Bia miệng tiếng đới lừa lọc đổi thay
Đời ta nghèo nhưng tâm sáng tỏ bầy
Nuôi chí hướng để sau này phần phúc
Trời mưa nắng hòa dòng sông uốn khúc
Vẫn bốn mùa mà gạn đục khơi trong
Gieo vần thơ khi mùa vụ đã xong
Đời thanh thản chẳng muốn mong hơn thế
Đan vòng tay khi thời gian có thể
Vui nồng nàn nghe anh kể nghề nông.
VÌ ĐÓ LÀ ANH
Thơ: Tăng Bình Thảo
Em biết rồi, anh đơn giản thế thôi
Nhà anh ở vùng xa xôi nghèo khó
Chỉ làm bạn với bốn bề cây cỏ
Thêm bão bùng nên mưa gió quanh năm
Giường đơn sơ cứ mặc kệ mà nằm
Căn nhà nhỏ sống âm thầm như thế
Ta nghĩ nghèo đời sẽ luôn khi dễ
Nghĩ làm gì? Ta sống để cho ta...
Làng quê nghèo cây vẫn cứ nở hoa
Vẫn rộn rã tiếng chim ca mỗi sáng
Vẫn ló dạng ánh bình minh tươi rạng
Vẫn yêu đời, đâu cần chán anh ơi
Dẫu mình nghèo nhưng sống rất thảnh thơi
Không đụng chạm những gọi mời cám dỗ
Cứ đơn giản dù đời kêu ta " ngố"
Sống bình thường, chẳng có " lỗ" là yên
Rồi mai đây anh sẽ có vợ hiền
Sẽ yêu anh, không cần tiền, vật chất
Yêu là yêu, bởi vì anh chân thật
Trái tim này đẹp nhất sẽ tặng anh
Ừ thì nghèo... nhưng tình chẳng mong manh
Vẫn cứ yêu rất chân thành thắm thiết
Khi đã yêu chẳng so đo thua thiệt
Yêu anh hoài, chỉ biết... đó là anh...
***xem thêm: 1001 bài thơ khoán thủ viết về Kiếp Nghèo, than thân trách phận
thơ nghèo với mái nhà tranh (ảnh: internet) |
THƠ NGHÈO
Thơ: Minh ChâuBởi ta quen trầm luân với cơ cầu
Sống khốn khó ...dãi dầu mưa với nắng
Nhưng được cái ...tâm rất thật rất thẳng
Không bon chen ...Sống bình lặng với đời
Người thương ơi ! Chắc em hổng dám ơi
Vì anh đó ...cả đời trong lam lũ
Với cuộc sống ...Không có gì là đủ
Mãi trong anh ...hội tụ áng thơ buồn
Nên người ta cũng đã bỏ anh luôn
Nhiều đêm tủi ...lệ tuôn vào trang giấy
Dẫu vẫn biết ...cuộc đời là như vậy
Ai không mơ ...khi thấy họ sang giàu
Lặng lẽ buồn ...với một trái tim đau
Cố lê bước ..nát nhàu cơn mộng mị
Một mình anh ...và mai này cũng chỉ :
Một mình anh ...luôn suy nghĩ miên man.
Ta có nghèo cũng nặng chữ nhục vinh
Đường trần thế...lắm rập rình, hiểm hóc...
Từ "gian nan" phải cố công mà học
Ta thản nhiên bước"lăn lóc"giữa đời
Mặc nhân tình thái thế lúc...cạn vơi
Mặc gian trá...kệ vài lời châm chích
Tình người mà...một đôi khi thuận nghịch
Cứ làm theo điều ta thích là...xong
Bởi mình nghèo nên cũng lắm ước mong
Một ngày nao số trời hòng thay đổi
Ta sẽ thoát kiếp...cơ hàn, u tối
Cố gắng nhé"trên"chẳng bội thành tâm...
Đừng vì nghèo mà ý nghĩ sai lầm
Bạn tốt xấu...thì để thầm...dạ biết
Tình cũng vậy...đã vào vòng oan nghiệt
Thôi hãy quên...đừng vắt kiệt nỗi đau...
Một kiếp đời...ta chẳng nợ gì nhau...
Kệ bần hàn...hay sang giàu...cũng vậy
Tình cho đi rồi thu về được mấy...???
Tiền là "bạc"...không đổi lấy...lòng nhân
Bởi ta nghèo ... nên treo hình bá đạo ...
Nếu ở không ... sao có gạo mà nhai ...
Bởi ta nghèo ... tối hai xị lai rai ...
Mồi đạm bạc ... rắn dài hay ba thướt ...
Bởi ta nghèo ... chân xiêu vẹo đi trước ...
Đầu loạn choạng ... chập chờn bước ngã nghiêng ...
Bởi ta nghèo ... cầu khẩn gặp được tiên ...
Mong ngày mai ... có tiền cho đỡ khổ ...
Bởi ta nghèo ... làm ăn còn thua lỗ ...
Ngước nhìn đời ... xem ngồ ngộ số sui ...
Bởi ta nghèo ... nên phận rủi đen thui ...
Nhìn cuộc đời ... lòng bùi ngùi đau đớn ...
Bởi ta nghèo ... gặp tình yêu cà chớn ...
Nói yêu rồi ... ngã ngớn kẻ giàu sang ...
Bởi ta nghèo ... nhìn em bước sang ngang ...
Chôn nước mắt ... bên hàng dừa hiu quạnh ... kkkk ...