Bộ ảnh biển xanh đẹp (ảnh: internet) |
Có khi nào biển không còn sóng vỗ
Hàng dương xanh lặng gió đứng chơ vơ
Thôi ái êm nghe biển hát ru bờ
Con ốc nhỏ phơi mình trơ nắng lửa.
ảnh biển đẹp. |
Có khi nào biển không còn cát nữa
Những dấu chân vùi xác gửi về đâu
Để dã tràng vo mộng ảo canh thâu
Rời rã cánh hải âu tìm chốn tạm.
Có khi nào biển không còn muối mặn
Nước trong kia dù xanh thẳm...nghĩa gì!
San hô buồn...tàn rữa...cuốn trôi đi
Mênh mông thế khác chi là vô thực.
ẢNH ĐẸP VỀ BIỂN
Có khi nào biển không còn thao thức
Cánh buồm xa...xa khuất chẳng quay về
Như tình yêu biền biệt nẻo sơn khê
Dìm khát vọng chìm sâu cùng oan nghiệt.
ảnh biển và bầu trời xanh. |
Giữ lấy biển cho ngàn đời bất diệt
Giữ yêu thương từ muôn thuở địa đàng
Ai lầm lỡ...ai một lần nuối tiếc
Hãy tâm tình với biển...gọi triều lên...
Về với biển...xin đừng quên lời hẹn
Biển bao dung...thương mến nhường nào
Thả tâm hồn theo nhịp sóng lao xao
Cho hương biển hoà thấm vào huyết quản...
Ảnh biển và thuyền buồm đẹp quá. |
Biển mênh mông nhưng hiền hoà dung dị
Sóng dẫu to nhưng luôn sợ bờ đau
Thuyền có đi và sẽ đi rất lâu
Biển vẫn âm thầm rì rào đợi nhớ.
Đứng trước biển ta thấy lòng rộng mở
Những ưu tư, dằn vặt bỗng biến tan
Hồn bay bổng hoà vào trong gió lộng
Sóng biển ru ngỡ khúc nhạc tình đầu.
ảnh cây xanh bên bờ biển. |
Ta đằm mình trong hương biển thật lâu
Lòng xao động và sao rơi tím ngát
Nghe sóng ru vỗ êm đềm bờ cát
Khúc tâm tình biển hát dịu hồn ta...
ẢNH PHONG CẢNH BIỂN ĐẸP
Đứng trước biển mình trở thành nhỏ bé
Biển hiền hoà hôn nhẹ bước chân qua
Biển ngàn đời vẫn thăm thẳm bao la
Nơi xa tít biển trời hoà làm một.
Có một chiều anh về đây với biển
Biển xanh hơn, màu trời cũng xanh hơn
Con sóng nhẹ mơn man ôm bờ cát
Biển bên anh quên hết mọi dỗi hờn.
biển xanh mùa hè. |
Biển hiền hòa nhẹ ru anh tha thiết
Ôm biển vào lòng anh mải miết quên thôi
Gió ngân lên tình khúc cao khơi
Niềm hạnh phúc ngời ngời tia mắt biển.
Ta lại về..với phố biển hôm nay
Để dịu bớt..những ngày hè oi ả
Tìm làn gió.. trở về từ biển cả
Đắm chìm trong.. nắng hạ với biển khơi.
Ta lại về.. phố biển để rong chơi
Sau bận rộn..tạm rời xa trường lớp
Đến với biển..cùng người thương duyên hợp
Đã lâu rồi..choáng ngợp trước tình yêu.
Nếu một ngày tâm hồn ta mỏi mệt
Cơn gió lành biển xoá hết phiền đau
Bình Minh lên biển lấp lánh muôn mầu
Rì rào hát đưa hồn ta phiêu lãng.
ẢNH CẢNH BIỂN TRONG XANH ĐẸP TUYỆT VỜI
Ta đến đây..yêu sóng biển nghĩa tình
Tung bọt trắng.. cuộn mình vào bờ cát
Tiếng sóng vỗ..tạo nên thành bản nhạc
Khúc tình ca.. dào dạt mãi ngàn năm.
Biển quê hương..ta mãi muốn về thăm
Những ngày nóng.. ta đằm mình thỏa thích
Về với biển..cùng nhau vui đùa nghịch
Tình quê hương..như xích lại gần hơn .
ảnh khinh khí cầu trên biển. |
Mỗi lần về..thăm phố biển thân yêu
Lại được ngắm.. buổi chiều hoàng hôn tím
Ngồi hóng gió..xa đưa về mát lịm
Dạo cung đàn.. bấm phím hát tình ca.
Phố biển ơi.. vẻ đẹp cả một vùng
Nghe tiếng sóng.. vẫn luôn cùng bờ cát
Cứ mải miết..ôm vào lòng mà hát
Khúc tình ca..hương ngát tới ngàn năm.
ảnh dừa xanh bên bờ biển. |
Biển vẫn xanh giữa trưa hè nắng cháy
Sóng xô bờ và sóng ấy bạc đầu
Biển xanh ơi con thuyền nhỏ đi đâu
Để cho sóng trắng mái đầu thương nhớ.
Chẳng bao giờ biển im tiếng sóng
Như tình yêu nóng bỏng anh trao
Bao nhiêu mơ ước gởi vào
Biển ru sóng hát dạt dào nhớ thương!
THƠ NGẮN HAY VỀ BIỂN
Núi buồn chi mà núi cao vời vợi
Mưa đau gì mưa cứ mãi rơi rơi
Giữa mênh mông con thuyền nhỏ chơi vơi
Biển hờn gì mà muôn đời sóng vỗ.
Mùa hè đã đến thật rồi...mùa hè mùa của biển...mùa hè mùa của những chuyến rong chơi...
Bỏ lại sau lưng phố phường đông đúc, bỏ qua những lo toan bận rộn đời thường, khi đến với biển được đắm mình trong làn nước trong xanh ta mới cảm nhận hết những quý giá mà biển khơi mang lại, và thấy lòng bỗng dưng nhẹ nhõm bình yên đến lạ.
Giữa cái nắng rực lửa của trưa hè, mặt biển kia, con sóng kia như làm lòng ta dịu lại...và tôi chợt nhớ tới câu hát "Em xa anh trăng cũng chợt lẻ loi hững hờ, biển vẫn thấy mình dài rộng thế xa cánh buồm một chút đã cô đơn"...có lẽ tôi đang cô đơn, và...xin thả nỗi cô đơn vào biển.
(còn cập nhật...)
Sao em lại để bồi hồi trong ta
Tuy rằng nay đã cách xa
Nhưng tình dậy sóng làm ta dâng trào
Em là phận gái má đào
Tình em nay đã được trao cho người
Còn đâu nhí nhảnh cười tươi
Sóng trào dồn dập để đời xót thương
Còn chi mà phải vấn vương
Biển không im lặng lẽ thường người ta
Hôm nay về tới biển nhà
Sóng tuy không cuộn nhưng mà dịu êm.
Bờ vẫn mãi muôn đời con sóng vỗ
Bến yên bình thuyền anh đỗ nơi đâu
Giọt cay giọt đắng giọt sầu
Sao đành lỗi hẹn quên câu ước thề
Lặng đứng ngắm biển chiều quê yên ả
Mây trên trời như buồn bã ngừng trôi
Kia đảo kia núi kia đồi
Hoàng hôn ngã bóng đơn côi một mình
Tim ghi khắc một bóng hình thương nhớ
Hạ đến rồi lòng trăn trở diết da
Bình minh trưa đến chiều tà
Mỏi mòn trông ngóng phương xa đợi chờ
Lời thề hẹn bao ước mơ cùng dệt
Ngày anh về trao trả hết nồng say
Từng năm từng tháng từng ngày
Vẫn luôn khao khát vòng tay ấm nồng.
Biển dịu dàng...
Sóng ôm bờ cát trắng
Mơn mang gió
Trải vàng nắng thu sang
Xa biển rồi...
Ta còn mãi xốn xang
Hẹn trở lại
Biển ơi ...càng nhung nhớ!