thơ mùa gió heo may (ảnh: internet) |
Cuối Thu.. trời dường như cũng dịu dàng đến lạ. Một chút nắng.. một chút gió nhè nhẹ.. không quá hanh hao... mà ngọt dịu đến lạ kì.
Một chút nhớ thương đủ cho lòng diệu vợi.. ấm áp.. vấn vương.
Thu mùa !!! Đơn giản chỉ là chút se se lạnh mỗi sớm mai xuống phố là những vạt nắng vàng mơ dịu nhẹ. Hương mùa thoảng bay đan xen cùng hương thu lãng đãng.. từng giọt.. từng giọt thấm hồn người cũng đủ cho người ta lắng lại hồn mình lại sau những bon chen.. tính toan.. tất bật...
Ta như tìm lại được mình của hôm qua - một thuở mộng mơ mắt biếc.. Vẳng đâu đó, dường như nghe thấy cả tiếng cười trong veo của những đứa trẻ nô đùa..Mùi khói lam chiều hòa quyện với làn sương mờ ảo.. mông lung. Thu trong tôi dịu dàng quá đỗi, mùa heo may - mùa của yêu thương và những giấc mơ yêu..
THU MỘNG ƯỚC
Tác giả: Vũ Thắm
Thể thơ: Lục bát
Heo may trải khắp lối rồi
Tương tư giăng mắc đầy trời nhớ thương
Gửi người xa nỗi vấn vương
Ước mong trở lại con đường ngày xưa
Kỉ niệm hôm đó trời mưa
Chung ô lối nhỏ đón đưa nhau về
Nắm tay hai đứa hẹn thề
Dẫu cho cách trở chẳng hề lìa xa
Thời gian thấm thoát trôi qua
Anh đi xa vắng nhạt nhòa tình yêu
Chẳng còn nhung nhớ từng chiều
Cùng bao mộng ước những điều tương lai
Thu về se lạnh đôi vai
Nhớ nụ hôn ấm thương hoài vòng tay
Chờ mong anh đến từng ngày
Để cho hai đứa thu nay vẹn tròn!!!
HEO MAY QUA NGÕ
Tác giả: Thu HiềnThể thơ: Bát ngôn
Cuối tháng tám kèm thêm chút heo may
Ngày gió thổi cũng đong đầy nỗi nhớ
Lòng tương tư nhìn dòng người trên phố
Có khi nào anh lại nhớ em không
Tháng chín về cho ai đó thầm mong
Mỏi mắt đợi nắng vàng trông nơi ấy
Dòng thơ ơi tìm hoài người có thấy
Chút thẹn thùng khép cửa ánh chiều buông
Vạn chiếc lá em dệt bức thư hường
Môi mỉm cười vẫn chờ ngày anh đến
Cúc họa mi nở rồi bao trìu mến
Yêu thật nhiều mùa thu lá vàng bay
Có khi nào anh muốn ở chốn này
Bàn tay nắm cùng em vui dạo bước
Hoa sữa thơm thỏa lòng ai hẹn ước
Mùa hẹn thề đôi lứa mãi thành đôi.
tình thơ gió mùa heo may (ảnh: internet) |
THÁNG CHÍN HANH HAO
Tác giả: Bằng Lăng Tím
Thể thơ: Bát ngôn
Heo may gió về cùng Thu rồi nhỉ
Hương ngọt ngào thi vị biết bao nhiêu
Lá vàng khô vương sợi nắng muộn chiều
Góc phố cũ mang rất nhiều kỷ niệm
Mây trôi mãi buông khép hờ dải yếm
Nỗi buồn lòng xâm chiếm nửa hồn côi
Bước bâng khuâng nơi chốn cũ thường ngồi
Con tim nhỏ bồi hồi xao xuyến lạ
Dấu yêu hỡi! Tình em trao anh cả
Mùa thương về hai ngả nhớ thương nhau
Trời thẳm xanh màu ngọc bích trên đầu
Sao khóe mắt mưa sầu giăng nhè nhẹ
Cung đàn phím tơ trùng buông lặng lẽ
Về bên em anh nhé đã giao mùa
Chiếc lá vàng theo gió nhẹ đung đưa
Ngoài ô cửa cơn mưa nào bất chợt.
MÙA THU VÀ GIÓ HEO MAY
Tác giả: Mỹ Kỳ HoàngThể thơ: Bát ngôn
Thu có đến hay mùa nào vẫn thế !
Ta an nhiên tự tại giữ quân bình
Giữ nụ cười và ánh mắt lung linh
Giữ nhịp thở tưng bừng muôn ý sống
Thu mát dịu heo may gieo hồn mộng
Hạ Đông Xuân không kém ấm tình ai
Hương bốn mùa vẫn ngát đượm không phai
Bầu hạnh phúc luôn ấm nồng dịu sóng
Nào đâu phải Thu về gieo cuồng vọng !
Mà tình ta chất ngất nhuốm men đời
Nhuộm tơ đồng ca khúc thắm chơi vơi
Đưa hạnh phúc đi vào nơi diễm tuyệt
Tình nhen nhúm từ lành trong cao khiết
Muôn niềm đau tan biến với hư vô
Có còn gì ta dệt những vần Thơ
Để giải hết những nghi ngờ bối bức
Hương Thu tỏa ,giấc nồng như rạo rực
Nghe tim hồng háo hức giọt tình rơi
Hãy dìu nhau đi đến cõi tuyệt vời
Cho một thoáng ngây say tròn âm hưởng
Thu mang đến sắc hương thay màu phượng
Nàng heo may mơn trớn vỗ ve lòng
Bầu trời Thu thắm đượm mát xanh trong
Đâu đây vẳng tiếng tơ lòng thắm lại !
BẼ BÀNG
Tác giả: Nguyễn Hoa
Thể thơ: Thất ngôn
Phố nhỏ thu về gọi nắng sang
Heo may gió nhẹ cúc khoe vàng
Bao nhiêu kỷ niệm ban đầu ấy
Để dạ đêm ngày khắc khoải mang
Bé của ngày xưa thật dịu dàng
Vai gầy dáng nhỏ tóc bay hoang
Môi hồng mắt biếc xinh đôi má
Tỏa nét kiêu sa đẹp ngỡ ngàng
Chắc tại thu buông lá khẽ khàng
Nên người cất bước bỏ sang ngang
Yêu đương thuở ấy nay đành lỡ
Suốt kiếp tình duyên chịu bẽ bàng.
gió heo may về (ảnh: internet) |
MỘT CHÚT THU
Tác giả: Thanh Thống
Thể thơ: Lục bát
Gửi đi một chút heo may
Để bên ấy biết bên này thu sang
Hoài mơ một chút hồng hoang
Cho em ngớ ngẫn mơ màng trời xanh
Hồn thơ chia nữa buồn anh
Để con nhện cứ giăng mành buông tơ
Đêm buồn ra ngẫn vào ngơ
Có khung trời nhỏ đang chờ thu sang.
NỖI NHỚ HEO MAY
Tác giả: Nguyễn Đình HuânThể thơ: Bát ngôn
Gió heo may bỗng chạm vào nỗi nhớ.
Bao năm rồi anh cất ở trong tim.
Bụi thời gian đã phủ kín im lìm.
Chuyện đôi ta trên đồi sim năm ấy.
Em mười lăm còn anh vừa mười bẩy.
Mùa thu về sim tím thấy mà mê.
Ta rủ nhau hái sim chín mang về.
Trên đồi cao khắp bốn bề hoang vắng.
Miệng em cười mắt em mang màu nắng.
Mái tóc dài môi đỏ thắm mộng mơ.
Nắm tay em con tim bỗng ngẩn ngơ.
Ta trao nhau nụ hôn bờ môi ấm.
Đất cuồng quay trời xanh cao mây thắm.
Hoàng hôn về mình say đắm bên nhau.
Hạnh phúc sao trong trắng mối tình đầu.
Nhưng ai ngờ đời bể dâu thay đổi.
Em theo người sang sông mùa nước nổi.
Đồi sim xưa chỉ còn nỗi đắng cay.
Anh bơ vơ với thương nhớ giăng đầy.
Và nỗi buồn khi heo may trở gió.
PHÍA CUỐI HEO MAY
Tác giả: Vũ Thắm
Thể thơ: Bát ngôn
Anh đi về bên kia của mùa thu
Em ở lại phía nơi này hạ cũ
Trong sâu thẳm có lúc nào anh nhớ
Cơn mưa rào trên phố một chiều xa
Mùa không anh chỉ còn lại mình ta
Đàn chim sẻ cũng quên về gác nhỏ
Em viết lại nhiều điều vơ vẩn nghĩ
Từng những ngày thương khó đã qua
Ở nơi đâu,anh đứng dưới hiên nhà
Như chữ an đang bình yên chờ đợi
Yêu thương thế mà tim em đau nhói
Vì heo may không thổi tự phía mình...
Em lặng nhìn những bông hoa cúc xanh
Biết rằng thu theo nhịp mùa đã tới
Giữa yên ả sợ không chừng bão nổi
Thương con cò còn đi đón cơn mưa...
gió heo may cuối Thu (ảnh: internet) |
THƯỚT THA CHIỀU THU
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Thể thơ: Bát ngôn
Em là ai, từ nơi đâu em tới.
Thướt tha về cùng thu mới mong manh.
Gió heo may mơn man lá trên cành.
Mắt em biếc cho hồn anh say đắm.
Đôi mắt huyền như hồ thu sâu thẳm.
Mái tóc dài nụ cười thắm bờ môi.
Trời trong xanh mây trắng lững lờ trôi.
Con đường cũ lá vàng rơi lác đác.
Không biết sao con tim anh ngơ ngác.
Chợt nghe trong lòng xào xạc tiếng thơ.
Có phải vì em đôi mắt mộng mơ.
Đã khiến cho anh dại khờ đắm đuối.
Anh quên hết không biết mình mấy tuổi.
Hoàng hôn chiều anh tiếc nuối thu xưa.
Thuở đôi mươi hoa sữa thoáng hương đưa.
Ta bên nhau heo may lùa gió lạnh.
Hương cốm thơm, bờ môi tình sóng sánh.
Kỷ niệm xưa chỉ còn mảnh tình côi.
Tháng tám mùa thu rồi đó em ơi.
Em ở đâu, nơi chân trời xa vắng.
MỘT THOÁNG MỘNG MƠ
Tác giả: Hồ Như
Thể thơ: Lục bát
Thu về mang gió heo may
Gợi lên kí ức những ngày bên nhau
Dẫu không duyên phận trầu cau
Vẫn chưa hề nhạt sắc màu nhân duyên
Nhớ nhiều ánh mắt mơ huyền
Làn môi chín mọng chim quyên gợi tình
Ước sao mỗi sáng bình minh
Đợi nhau chẳng mỏi … để mình có nhau.
CUỐI THU
Tác giả: Chung Mai
Thể thơ: Lục bát
Nắng hong tơ mắc vào hiên
Heo may con gió dịu hiền quá thôi
Bầu trời như thể vành nôi
Ầu ơ....vẳng tiếng mẹ ngồi hát ru
Ai đưa hoa sữa vào thu
Cho hương ngan ngát vi vu đêm ngày
Hững hờ mây chẳng muốn bay
Lửng lơ chờ bạn đan dày thêm bông
Vạc kêu gọi bạn trên không
Chuyền cành mấy chú chích bông xập xoè
Vội vàng cúc nụ đem khoe
Vành môi chúm chím sợ nhoè màu tô
Xạc xào lay đám lá khô
Vãi vương bãi cỏ đuổi nô xa vời
Đón đông cây lại chơi vơi
Thẫn thờ mắt biếc khoảng trời ...cuối thu !
gió heo may làm lá rơi rụng (ảnh: internet) |
GỬI ANH CHÚT GIÓ HEO MAY
Tác giả: Ngọc Liên
Thể thơ: Bát ngôn
Em gửi cho anh chút gió heo may
Se sẽ lạnh pha hương nồng hoa sữa
Nắng phương Nam hãy cùng em chia nửa
Để bớt nhọc nhằn, san sẻ cho nhau.
Đông đã về thu vội vã qua mau
Heo may lạ chỉ cuối mùa mới có
Cứ chiều về lá vàng bay trở gió
Miền Bắc trầm lòng đón lạnh đầu đông.
Có một mùa mà chẳng có bão giông
Rất khe khẽ như tình ca, điệu nhạc
Khiến tim ta dâng nỗi buồn man mác
Cảm giác cần tìm hơi ấm bờ vai.
Gửi cho anh màu hoa tím chẳng phai
Cùng gió heo may đan vần thơ mỏng
Dịu nắng phương Nam giờ này cháy bỏng
Anh đi làm đỡ những giọt mồ hôi.
Gửi cho anh chỉ một chút đó thôi
Anh nhận nhé gió heo may miền Bắc
Chiều chớm đông mưa rơi hoài lắc rắc
Thơ ghép vần nghiêng nỗi nhớ về anh.
NGƯỢC LỐI HEO MAY
Tác giả: Diệp LyThể thơ: Bát ngôn
Chiếc lá buồn vừa lìa cội sáng nay
Ôm tiếc nuối xa bay cùng làn gió
Lối mùa sang heo may vừa chạm ngõ
Hồn thơ buồn vàng võ những tàn phai.
Sương của trời hay lệ của lòng ai
Khi yêu thương lạc loài trong miền nhớ
Ngược thời gian tìm mối tình dang dở
Bóng hình nào trăn trở giữa màn đêm.
Thu trở mình sầu muộn chất chồng thêm
Giọt tương tư ướt mềm làn tóc rối
Chân hoang vu kiếm tìm trong bóng tối
Ảo ảnh mờ sương khói phủ hắt hiu .
Thuở ban đầu trao trọn trái tim yêu
Ươm mộng mị cô liêu từng canh vắng
Chôn niềm riêng vào ước mơ thầm lặng
Để trọn đời trĩu nặng một niềm đau.
Còn lại gì từ khát vọng tàn mau
Áo thu xưa thay màu từ lâu lắm
Ngược đường mưa ngược dốc tình thăm thẳm
Heo may buồn ướt đẫm lối mùa sang...
SẮC THU
Tác giả: Hà Thu
Thể thơ: Lục bát
Thu về gọi gió heo may
Xoa tan nắng hạ bao ngày gắt gao
Lá xanh giờ cũng biệt chào
Nhuộm vàng óng ánh bay chao lượn lờ
Thu về gợi lại hồn thơ
Hương nồng hoa sữa đợi chờ bấy lâu
Chênh chao sợi nắng nhạt màu
Gom thương dệt nhớ mùa ngâu mưa chiều
Thu về dệt mộng thương yêu
Sắc thu quyến rũ diễm kiều vấn vương
Dịu dàng gió nhẹ đưa hương
Thu thay áo mới tựu trường trống vang
Phố đông cho đến thôn làng
Đón thu nắng nhẹ mùa sang hiền lành
Thu về lối mộng thêm xanh
Thu đi lá rụng lìa cành đơn côi..
(đang cập nhật...)
Heo may đang chở thu về
Lá vàng hiu hắt cơn mê vẫn còn
Đâu nào những thứ vàng son
Mà đợi thu đến giận hờn với ai
BT 9.2016
Chiều thu nắng nhạt, nhuốm hoàng hôn.
Khung cửa mơn man,chút gió lùa.
Thu mang làn gió heo may đến.
Hôn nhẹ tóc em, phút hững hờ.
Chiều nay chiếc lá đơn côi rụng.
Bay qua khung cửa Thu vội vã.
Giọt nắng tương tư,khóc vỡ òa.
Cơn gió vô tình, Thu lá đổ.
Nắng rất nhẹ một chút vàng phơn phớt
Vương vào trong khe khẽ ngọn heo may
Thật dịu dàng bàn tay nắm bàn tay
Em bảo nhỏ anh ơi thu rồi đấy
Rồi nhìn tôi ánh mắt màu lửa cháy
Màu nồng nàn rạo rực của tình yêu
Mây về ngang giăng kín cả trời chiều
Đêm thật chậm phủ tình yêu bất tận.
Anh đi xa, anh có còn nhớ phố
Phố nhỏ ngày nao, nằm gối gió heo may?
Phố nghiêng đầu, nghe ngóng tiếng gót giầy
Ở xa tít trở về bên phố đợi ....
Heo may về, nỗi nhớ thêm diệu vợi
Áo mặc thêm, khoác vội hững hờ
Gió heo may thơm, khe khẽ hát ru thơ
Lời của gió nhẹ tênh về cuối phố
Anh về đi, gió heo may thổ lộ
Nỗi nhớ ngọt ngào, đậu cửa sổ chờ anh...
Đừng bảo Thu buồn nên heo may
Lá đã nhuộm vàng theo gió bay
Sóng nơi mặt hồ luôn đua gợn
Chênh chao giọt nắng thắm từng ngày
Sáng phủ sương dày buổi lại tan
Chuỗi hạt còn giăng ánh bên đàng
Cỏ may níu gót hồng qua lại
Lữ khách thêm lần nữa ngất ngây !
Ta xin tạ từ Thu em nhé.
Cả đám mây vẫn vũ chiều nay.
Sóng sánh trời cuối Thu chao đảo.
Gió heo may, lay khẽ diu dàng.
Ta xin tạ từ Thu em nhé.
Xa em rồi, chờ đến Thu sau.
Nhớ cái giọt nắng vàng đến lạ.
Nhớ phố chiều, trải thảm lá rơi.
Ta xin tạ từ Thu em nhé.
Đón đông về, câu thơ giá lạnh.
Ta nhớ em, nắng vàng trải thảm.
Hương cúc vàng....
Thơm mãi Thu ơi!
------------------------------------
Mỗi độ thu về lá úa nhanh
Heo may quẩn quyện rụng trơ cành
Người đi có biết khi thay cảnh
Kẻ ở nào hay vẫn quấn quanh
Ái thắm mong chờ trong ý tưởng
Tình nồng mãi đợi mộng không thành
Phong trần lãng tử chiều se lạnh
Ánh nắng mơ màng chuyển nhẹ hanh ...
Heo may về qua phố
Xao xác lá vàng rơi
Buồn dâng của một thời
Đọng trời thu thương nhớ.
Heo may về qua phố
Ai chợt nhớ chợt quên
Thoảng hoa sữa thơm mềm
Bâng khuâng mà da diết.
Heo may về qua phố
Giăng mắc sợi nhớ thương
Gọi tên những con đường
Ai cùng ai sánh bước.
Heo may về qua phố
Theo gió khăn nhẹ bay
Cửa mở rồi đây này
Mời khách vào tránh gió.
Anh đi để lại heo may
Mưa rơi giá lạnh gió lay đêm trường
Sáng ra trời phủ đầy sương
Vắng anh chăn đắp gra giường quạnh hiu!
Lá đổ xạc xào...Thu đã sang
Mùi hương hoa sữa...ken hương nắng
Thề hẹn sương đêm...dạ ngỡ ngàng...
Vô tình một thoáng heo may
Mà se sắt nhớ những ngày đã qua
Vô tình hong nắng nhạt nhoà
Ngỡ thu còn đẫm hương hoa ngọt ngào
Vô tình chạm tới khát khao
Bâng khuâng thương nhớ lạc vào tình thơ.
Ta buồn bởi tại gió heo mây
Dẫn lối thu sang khắp ngõ gầy
Xóa hết bao nhiêu là kỷ niệm
Xua tan những ấy để sầu vây
Tình thâm rạn nứt nào ai hiểu
Nghĩa nặng mờ phai xót phận này
Nếu đã không duyên thì gửi lại
Ân nồng một thuở hết từ đây .