thơ khoán thủ viết về quê hương (ảnh: internet) |
CÂU KHOÁN 01
Ra đi ta nhớ quê nhà
Nhớ canh rau muống nhớ cà dầm tương
NHỚ QUÊ
Thơ: Bằng Lăng TímRA thành phố nhớ về quê mẹ
ĐI một mình lặng lẽ đường xa
TA hong sắc nắng chiều tà
NHỚ lời ai hát ngân nga cuối chiều
QUÊ hương đó bao điều thầm ngỏ
NHÀ mái tranh che gió đông về
NHỚ người cách biệt sơn khê
CANH khuya gió nhẹ bờ tre xạc xào
RAU cải bẹ bờ ao xanh mướt
MUỐNG kết bè lả lướt ngọn non
NHỚ tương với quả cà giòn
CÀ màu tím biếc xoe tròn mắt trông
DẦM mưa nắng ngoài đồng mẹ cấy
TƯƠNG được mùa hạt mẩy nhiều hoa
RA ĐI TA NHỚ QUÊ NHÀ
NHỚ CANH RAU MUỐNG NHỚ CÀ DẦM TƯƠNG
CÂU KHOÁN 02
Ngoài kia xuân đã đến rồi
Một mình góc vắng bồi hồi nhớ quê
NHỚ QUÊ
Thơ: Trần Hữu
NGOÀI trời giá lạnh tái tê
KIA còn mong mỏi nhớ về quê hương
XUÂN càng thêm nỗi nhớ thương
ĐÃ bao xuân chẳng lên đường về quê
ĐẾN nay xuân đã cận kề
RỒI đây liệu có về quê không nào
MỘT năm vất vả gian lao
MÌNH ngồi ngẫm nghĩ nhớ nao nao lòng
GÓC buồn số phận long đong
VẮNG người mà thấy nặng lòng lắm thay
BỒI thêm những nỗi đắng cay
HỒI chuông cảnh tỉnh những ngày xa quê
NHỚ thương tiếp nối tìm về
QUÊ hương nặng nghĩa say mê lòng người
NGOÀI KIA XUÂN ĐÃ ĐẾN RỒI
MỘT MÌNH GÓC VẮNG BỒI HỒI NHỚ QUÊ.
*** Mời bạn xem thêm loạt thơ ca ngợi đất nước rất là hay mà iini.net đã chia sẽ...
(đang cập nhật...)
RA.,, mặt trận trong thời chinh chiến
ĐI... mà lòng lưu luyến yêu thương
TA... mang tình nghĩa quê hương
NHỚ.... ngày em tiễn lên đường vào nam
QUÊ ... hương ơi..! Anh mang hình bóng
NHÀ... có em hôm sớm hậu phương
NHỚ... em trên khắp dặm trường
CANH... khuya vào giấc... vấn vương quê nhà
RAU... xanh mướt đồng xa tít tắp!
MUỐNG... từng bè.. mặt nước đong đưa
NHỚ ... quê biết mấy cho vừa
CÀ... canh---- rau ---- muống sớm trưa mặn nồng
DẦM... mưa nắng lòng không quản ngại
TƯƠNG ... tư lòng người đợi quê xa
RA. ĐI. TA NHỚ QUÊ NHÀ
NHỚ CANH RAU. MUỐNG NHỚ CÀ DẦM TƯƠNG...
Nhớ cỏ may tím con đê đầu làng
Nhớ con đò nhỏ sang ngang
Nhớ màu hoa tím mênh mang giữa dòng