Chiều không anh - Mình em về với biển
Nắng nhạt nhòa sắc biển tím lung linh
Gói thổi nhẹ .. sóng xao bờ hôn cát
Em lặng thầm thổn thức nhớ về anh ...
Anh đã hứa về đàn cho em hát
Khúc tình ca ấm áp nặng nghĩa tình
Hai đứa cùng xây đắp mối duyên xinh
Tiếng ca sẽ đưa chúng mình vào mộng.
Biển chiều nay sao thổn thức lạ thường
Dào dạt sóng dưới vầng dương xế bóng
Thoảng nơi đây dáng hình ai còn đọng
Nụ hôn nồng trong nỗi nhớ xa xăm.
ẢNH BIỂN CÔ ĐƠN
Càng về khuya biển càng thêm rộng lắm
Cứ vơi đầy nỗi nhớ giữa trùng dương
Bát ngát trăng vàng giăng trải muôn phương
Cho ai mơ giữa đời thường mộng mị.
Chiều trên biển - ngày xưa - đâu còn nữa ?
Xa anh rồi ..em trống vắng cô đơn
Biển vẫn hát khúc tình ca giỡn sóng
Em nghe lòng luyến tiếc nhói tim đau.
Đêm đã khuya mình em với biển
Sóng rì rào xao xuyến bờ đêm
Đầy vơi nhung nhớ nỗi niềm
Tình anh xa thẳm nơi miền đá khô.
Biển vẫn thế ồn ào khi trầm lặng
Nhận cho mình cũng lắm nỗi thương đau
Biển cho ta cảnh sắc đẹp muôn màu
Xin ai chớ đừng làm đau lòng biển.
Biển chiều nay sao ồn ào sóng vỗ
Hay tim anh đang thổn thức từng giờ
Lòng khắc khoải nhớ về người xưa cũ
Để bây giờ sóng vỗ ở trong tim.
Một mình ai đêm tìm về nơi ấy
Tại vì ai mà khiến biển thét gào
Giữa muôn trùng dâng sóng mãi lao xao
Đã muôn đời dạt dào không ngừng nghỉ.
ẢNH BIỂN BUỒN
Về với biển - Chiều nay hồn trôi lạc
Cánh Nhạn buồn chấp chới giữa không gian
Nhìn mây trời buông thả gởi hoàng hôn
Em trút hết giọt tình theo nước mắt ...
Biển hôm nay dâng trào muôn đợt sóng
Lời thơ buồn còn đọng lệ bờ mi
Muốn quên đi sao cứ nặng đeo ghì
Mặc ai quên thôi thì ta cứ nhớ..
Từng kỷ niệm hiện về trong trí nhớ
Biển mặn nồng duyên nợ suốt ngàn năm
Bờ vai run ướt lạnh giọt sương đằm
Mong chờ mãi anh về thăm bến cũ.
Đứng trước biển ta thấy lòng lắng đọng
Sau phong ba bão tố của cuộc đời
Lại nghe được lời vỗ về của sóng
Dâng cho bờ tình nồng ấm biển khơi.
Hỏi sao buồn mà biển da diết thế
Cứ mênh mang tím thẫm cả đêm về
Giọt lệ sầu ướt đẫm cả biển quê
Làm ngả nghiêng bóng trăng thề trên sóng.
ẢNH MỘT MÌNH TRƯỚC BIỂN
Bờ biển này chiều nay em không đến
Để hoàng hôn phủ tím cả núi xa
Một mình anh đứng trước biển bao la
Nghe con sóng vỗ hoài bên bờ cát.
Đứng trước biển ta thấy mình nhỏ bé
Trước bao la hùng vĩ của đại dương
Biển mênh mông và cuộc đời cũng thế
Như cánh buồm thoáng ẩn giữa mù sương.
Đứng trước biển ta thấy lòng trong sáng
Biển trào dâng cuốn sạch những lỗi lầm
Ta tinh khôi quanh mình tràn ánh nắng
Biển-cuộc đời vĩnh viễn mãi ngàn năm.
Sóng về vỗ ru tình bên cát trắng
Cuối chân mây hạt nắng muộn hoe vàng
Biển ngàn đời sâu thẳm nước mênh mang
Em trở lại ngỡ ngàng bàn chân bước
Từng kỷ niệm hiện về trong trí nhớ
Biển mặn nồng duyên nợ suốt ngàn năm
Bờ vai run ướt lạnh giọt sương đằm
Mong chờ mãi anh về thăm bến cũ
Lửa vẫn thắp tình trao nhau sao đủ
Bóng hình anh trú ngụ trái tim rồi
Ngày tháng dài thời gian cứ dần trôi
Em với biển lặng ngồi đan giấc mộng.
THƠ NGẮN CÔ ĐƠN TRƯỚC BIỂN
Em yêu biển một đời em yêu lắm
Vỗ về em say đắm tháng năm chờ
Biển chơi vơi sầu theo câu tình lỡ
Nỗi niềm trao con sóng thủy triều vơi
Em không còn xinh như bờ cát trắng
Đôi môi cười toả ánh nắng ban mai
Chiều hoàng hôn bay bay mái tóc dài
Mùa thu về đôi mắt nai ngơ ngác.
Biển vẫn xanh như ngày ấy anh ơi
Theo tháng ngày chốn xa xôi em gởi
Thuyền anh đi đã phôi pha dịu vợi
Em lại ngồi sầu lặng đợi tình anh.
Em với biển xanh cùng nhau vui vẻ
Sóng biển rì rào em khẽ hát ru
Em dịu dàng như cơn gió mùa thu
Biển xanh ngọt ngào vi vu sóng vỗ.
Biển mãi chỉ còn sóng xô đầu bạc
Chẳng còn đâu khúc nhạc mối tình đầu
Cuộc đời này chỉ còn lại bể dâu
Biển sẽ khóc với một màu u ám.
Chỉ có biển hiểu lòng em đêm lạnh
Đón chờ người năm canh giữa trùng khơi
Đếm cô đơn trong thương nhớ bồi hồi
Đời biển lặng xin hãy thôi nổi sóng…
(đang cập nhật...)
Mênh mông biển rộng không già
Bạc đầu sóng vỗ vẫn là của em
Bông hồng trắng biển một bên
Hồn thơ bay bổng dệt lên thơ tình!
Hoàng hôn xuống biển êm đềm lấp lánh
Giọt mưa buồn giữa biển vắng chiều rơi
Sóng ru ai mà nghe nhớ đầy vơi
Da diết lắm, giữa khung trời ảm đạm.
Dù xa ngái, biển mênh mông vạn dặm
Sóng ngàn năm mãi mãi chẳng xa bờ
Biển dịu dàng như một khúc tình mơ
Và đằm thắm như nàng thơ chờ đợi.
Biển thăm thẳm như mắt ai vời vợi
Dõi người thương mà rã rợi tâm hồn
Mỗi chiều về ra ngắm biển hoàng hôn
Lòng nhung nhớ gửi muôn trùng con sóng,,,
Rời phố xá...chốn phồn hoa đô thị
Xa ôn ào, những suy nghĩ bon chen
Về với biển...rất thân thương nơi ý
Trút bỏ đi những niềm nỗi tỵ ghen
Mỗi lần bước dạo ven bờ biển đó
Nghe sóng thì thầm to nhỏ miền yêu
Nhìn dã tràng miệt mài xây xong tổ
Thì biển ơi...ta mới rõ nhiều điều.
Đã bao chiều ta đi về với biển
Giữa mênh mông ngắm cảnh tiễn...sóng bờ
Ký ức xưa...bỗng trào dâng...hiển hiện
Ngỡ như là ai đang đến trong mơ
Hoàng hôn buông biển lại chờ trăng sáng
Mới hiểu rằng...nắng lẳng lặng chia tay
Có sao đâu ngày mai bình minh rạng
Sẽ bù vào chút hạnh phúc thoáng bay...!
Biển hoàng hôn biển rì rào tiếng sóng
Tôi đợi chờ vô vọng bóng người xa
Dư hương xưa theo năm tháng nhạt nhoà
Ôm nổi nhớ lần dò về kỷ niệm
Ngày xưa đó em rất yêu màu tím
Tím đợi chờ tím xao xuyến hồn ai
Đi bên nhau trên biển tím u hoài
Hồn ngây ngất nổi đắm say khờ dại
Mới vào yêu ngỡ bên nhau mãi mãi
Ai có ngờ tình ngang trái vì đâu
Bước sang ngang em khóc mối duyên đầu
Tôi lịm chết nữa hồn sầu điên dại
Em ra đi trong niềm đau tê tái
Tôi một mình mang mãi kiếp cô đơn
Biển mênh mông từng đợt sóng giận hờn
Ru nổi nhớ chập chờn trên ánh bạc
Tôi thờ thẩn một mình nghe biển hát
Biển thì thầm ru khúc nhạc chơi vơi
Tình yêu xưa tôi say đắm một đời
Giờ còn lại giọt sầu rơi năm tháng
Bước chầm chậm trong biển chiều lơ đãng
Tôi lặng thầm làm bạn với niềm đau.
Hè qua thu chạm.. ô tay..gió vờn
Sóng lòng ..sóng biển ..như hờn
Sao? Anh không đến ..để buồn dấu chân.
Từ ly ngày ấy tím chiều
Lao xao gió thổi tiêu điều lá rơi
Nắng phai nắng nhạt nửa vời
Người đi để lại cuộc đời Biển đau.
Buồn gieo con sóng bạc đầu
Vẫn âm thầm vỗ mà sầu khơi xa
Mưa ngâu giăng kín nhạt nhòa
Lắt lay thềm vắng cánh hoa phai màu.
Sóng tình bên biển đậm sâu
Trời đem giông bão Biển sầu sóng dâng
Mặn môi biển vẫn bâng khuâng
Sóng ơi có hiểu ...ta cần lắm không.
Biển ru sóng mãi bềnh bồng
Sóng ơi về vỗ để lòng Biển yên
Chân trời xa cách hữu duyên
Mãi là tình Nhớ mãn viên Biển tình.