thơ khoán thủ viết về tình yêu tâm trạng buồn (ảnh: internet) |
*** Xem thêm: thơ Khoán thủ viết về Tình Yêu đôi lứa hay & lãng mạn
CÂU KHOÁN 01
Ái tình cách biệt đường tơ
Thuyền xa Bến vẫn dại khờ ngóng trông
DỞ DANG 1
Thơ: Đỗ Luyên
ÁI ân ấp ủ bao ngày
TÌNH yêu chẳng trọn người thay đổi lòng
CÁCH rồi đâu thế là xong
BIỆT khi nghĩa nhạt nhẫn vòng để nguyên
ĐƯỜNG xưa người gửi câu nguyền
TƠ chùng phím lạc chữ duyên bẽ bàng
THUYỀN không kịp chuyến người sang
XA dần kỷ niệm nhớ càng khổ thêm
BẾN xuôi dòng nước êm đềm
VẪN mình trăn trở từng đêm khóc thầm
DẠI lời cay đắng ở tâm
KHỜ trong gió lạnh mưa dầm chẳng ngơi
NGÓNG ai ở phía xa vời
TRÔNG dòng nước chảy về nơi mịt mờ
ÁI TÌNH CÁCH BIỆT ĐƯỜNG TƠ
THUYỀN XA BẾN VẪN DẠI KHỜ NGÓNG TRÔNG
DỞ DANG 2
Thơ: Đỗ Luyên
ÁI nồng ấy vì đâu chẳng ngọt
TÌNH yêu đầu em trót gửi trao
CÁCH ngăn hồn tựa cắt cào
BIỆT rồi thấm khổ làm sao nhủ lòng
ĐƯỜNG hai ngả còn mong gì nữa
TƠ chỉ mành chia nửa bờ thương
THUYỀN theo bóng nguyệt mấy dường
XA tìm ảo mộng còn nương suốt mùa
BẾN thưa khách chèo khua rời rã
VẪN đợi ai úa cả nong tằm
DẠI nhìn chim cá bặt tăm
KHỜ xây nhà cát mỏi nằm sóng trôi
NGÓNG xuân đến cây chồi nẩy lộc
TRÔNG lối xưa nàng ngốc đang chờ
ÁI TÌNH CÁCH BIỆT ĐƯỜNG TƠ
THUYỀN XA BẾN VẪN DẠI KHỜ NGÓNG TRÔNG
CÂU KHOÁN 02
Thuyền đi bỏ Bến sang sông
Em về chốn ấy theo chồng quên Anh
Vỡ tan bao giấc mộng lành
Bến chờ hiu hắt tình đành chôn sâu
NỖI LÒNG
Thơ: Châu Lê
THUYỀN xa một buổi chiều đông
ĐI về bến mới đã xong cuộc tình
BỎ câu thề ước đôi mình
BẾN buồn lặng lẽ bóng hình mờ phai
SANG ngang nét đẹp trang đài
SÔNG chiều êm nhẹ chia tay lệ sầu
EM người tôi mến từ lâu
VỀ bên chồng mới một câu nợ đời
CHỐN quê em hãy trả lời
ẤY sao làm khổ rụng rời thân côi
THEO hoài mộng ước em tôi
CHỒNG xa em lấy lời trôi phũ phàng
QUÊN bao kỷ niệm tôi nàng
ANH ơi trọn kiếp tình mang không lìa
VỠ rồi tiếng ngọc tay chia
TAN thành trăm mảnh ai kia trách người
BAO giờ trả lại nét tươi
GIẤC lành tròn buổi miệng cười như xưa
MỘNG lòng êm ái như vừa
LÀNH tim liền vết ngày chưa biết gì
BẾN trong chẳng đục mấy khi
BUỒN gom tất cả biệt ly chôn vùi
HIU hiu gió thổi ngậm ngùi
HẮT luồng khí mát làm lui nỗi buồn
TÌNH anh xin trả em luôn
ĐÀNH rời xa mãi lệ tuôn ngược vào
CHÔN vùi kỷ niệm lời trao
SÂU trong hồi ức thuở nào tình không
THUYỀN ĐI BỎ BẾN SANG SÔNG
EM VỀ CHỐN ẤY THEO CHỒNG QUÊN ANH
VỠ TAN BAO GIẤC MỘNG LÀNH
BẾN CHỜ HIU HẮT TÌNH ĐÀNH CHÔN SÂU.
thơ buồn khoán thủ Thuyền và Bến (ảnh: internet) |
LỠ DUYÊN
Thơ: Phạm Sinh
THUYỀN hoa rời bến xa dần
ĐI rồi ai cứ tần ngần trông theo
BỎ quên câu hát trong veo
BẾN buồn vắng lặng trời heo hút sầu
SANG ngang vời vợi nơi đâu
SÔNG như ngừng chảy vì đau xót tình
EM quên lời hứa đôi mình
VỀ bên người ấy rũ hình dáng xưa
CHỐN này anh đội nắng mưa
ẤY vì mong đợi đò đưa còn về
THEO bao hi vọng tràn trề
CHỒNG lên nhung nhớ câu thề chưa phai
QUÊN đi bao tháng năm dài
ANH ôm lòng bóng dáng ai yêu kiều
VỠ rồi một trái tim yêu
TAN tành mộng đẹp, liêu xiêu đường về
BAO giờ mới tỉnh cơn mê
GIẤC nồng dài mãi lê thê đoạn trường
MỘNG hoang phế một con đường
LÀNH duyên đâu hỡi, vấn vương chi nhiều
BẾN trông mòn mỏi tịch liêu
CHỜ hoài hư ảo nắng chiều phôi pha
HIU hiu cơn mộng nhạt nhòa
HẮT sầu theo gió tiếng ca thuở nào
TÌNH buông theo ánh trăng sao
ĐÀNH thôi một giọt lệ nào ướt mi
CHÔN vùi tiếc nuối được chi
SÂU trong tâm khảm còn gì cho nhau.
NỖI LÒNG
Thơ: Trần Hữu
THUYỀN tình rẽ sóng ra đi
ĐI về nơi đó quên khi vui buồn
BỎ bến dòng lệ rơi tuôn
BẾN yêu đứng lặng, nỗi buồn xuyên tim
SANG nơi bến mới ngắm nhìn
SÔNG ơi! Lặng sóng đôi tim dạt dào
EM ngồi ngắm những vì sao
VỀ nơi mới đó có nao nao lòng
CHỐN xưa còn có nhớ không?
ẤY còn kỷ niệm theo dòng thời gian
THEO niềm vui mới ùa tràn
CHỒNG yêu, chồng quý miên man nỗi buồn
QUÊN sầu dòng lệ rơi tuôn
ANH ơi! Thôi nhé tình buồn chia hai
VỠ bao hoài bão lâu dài
TAN rồi kỷ niệm cho ai nặng lòng
BAO nhiêu sầu muộn ai đong
GIẤC mơ ngày ấy chỉ hồng se duyên
MỘNG mơ chung bến chung thuyền
LÀNH cơn giận dỗi về miền đất yêu
BẾN xưa sớm sớm, chiều chiều
BUỒN trong thương nhớ tiếng yêu đâu còn
HIU hiu ngọn gió đầu non
HẮT thêm giá lạnh lòng còn đóng băng
TÌNH ơi!Có thấu cho chăng
ĐÀNH chia xa nhé nặng lòng làm chi
CHÔN vùi cái thuở hàn vi
SÂU trong ký ức cũng vì ai không?
THUYỀN ĐI BỎ BẾN SANG SÔNG
EM VỀ CHỐN ẤY THEO CHỒNG QUÊN ANH
VỠ TAN BAO GIẤC MỘNG LÀNH
BẾN BUỒN HIU HẮT TÌNH ĐÀNH CHÔN SÂU.
CÂU KHOÁN 03
Tay ôm nữa mảnh trăng sầu
Có yêu mới biết tình đầu khó quên
TÌNH ĐẦU KHÓ QUÊN
Thơ: Ta Vẫn Trong TaTAY gom nhặt nâng niu nụ ái
ÔM cuộc tình khắc khoải trong ta
NỬA thương nửa nhớ chẳng nhoà
MẢNH tim đơn lẻ xót xa héo gầy
TRĂNG chưa tỏ vì mây giăng phủ
SẦU dâng tràn ấp ủ mộng cay
CÓ thương nên luyến lưu hoài
YÊU em nên mới hồn ngây ngất hồn
MỚI gặp gỡ bồn chồn nơi dạ
BIẾT làm sao tình đã dậy khơi
TÌNH ơi sao nói nên lời
ĐẦU sông thương nhớ đầy vơi nỗi niềm
KHÓ quên lãng những đêm chung lối
QUÊN nào đành giọng nói lắng sâu
TAY ÔM NỬA MẢNH TRĂNG SẦU
CÓ YÊU MỚI BIẾT TÌNH ĐẦU KHÓ QUÊN
*** Mời bạn xem thêm loạt thơ mối tình đầu dang dở, khó quên hay nhất.
TÌNH ĐẦU KHÓ PHAI
Thơ: Dạ Lan
TAY ngọc đó ngày nào nắm chặt
ÔM bóng hình mãi khắc vào tim
NỬA đêm thương nhớ về tìm
MẢNH hồn xao xuyến đắm chìm trong mơ
TRĂNG tháng hạ lững lờ trước gió
SẦU ngập lòng lối nhỏ buồn giăng
CÓ nghe tim mách bảo rằng
YÊU anh từ thuở ánh trăng chưa tròn
MỚI trao gửi thề non hẹn biển
BIẾT mai này đời chuyển lay chăng
TÌNH em như sóng trào dâng
ĐẦU môi anh ướm, ta gần nhau hơn
KHÓ phai nhạt từng cơn ái trỗi
QUÊN sao đành tình khởi đậm sâu
TAY ÔM NỬA MẢNH TRĂNG SẦU
CÓ YÊU MỚI BIẾT TÌNH ĐẦU KHÓ QUÊN
TÌNH ĐẦU KHÓ QUÊN
Thơ: Vũ Hà Huy
TAY góp nhặt bao điều nhung nhớ
ÔM vào lòng những kỉ niệm xưa
NỬA thương, nửa nhớ đợi chờ
MẢNH tình xưa ấy bây giờ còn đâu.
TRĂNG đã vỡ còn đâu nguyên vẹn
SẦU giăng đầy hổ thẹn cùng ai
CÓ thức mới biết đêm dài
YÊU thương không trọn nhớ hoài người ơi.
MỚI dạo trước chung đôi sánh bước
BIẾT bao điều hẹn ước dài lâu
TÌNH ơi sao nỡ phai màu
ĐẦU sông thương nhớ tím sầu mắt ai.
KHÓ quên lắm tình đầu nhung nhớ
QUÊN sao đành một thuở đậm sâu
TAY ÔM NỬA MẢNH TRĂNG SẦU
CÓ YÊU MỚI BIẾT TÌNH ĐẦU KHÓ QUÊN!
(đang cập nhật...)
Đời đâu chia được duyên ta Bến _Thuyền...