thơ 7 chữ viết về đêm trăng cô đơn (ảnh trăng trong đêm) |
TRĂNG CHỜ
Thơ: Hôn Tím HoàngAi mua trăng vàng tôi bán cho,
Sắc thu màu nhớ ánh trăng chờ.
Ai mua nỗi buồn dài vô tận?
Khắc khoải đêm trường vọng giấc mơ !
Ai về nhặt lá rụng chiều thu?
Gom bao nỗi nhớ giữa mây mù
Trăng khuya hiu hắt neo đầu gió,
Thờ thẩn u hoài nghĩ...giá như...!
Ân tình như chiếc lá vàng rơi,
Trĩu gánh hai vai nặng dòng đời.
Thời gian đắm chìm trong vô vọng,
Còn chăng ?! Mơ ước nhạt phai rồi...
Tiếc nhớ làm gì ánh trăng xưa?
Hồn thơ rong ruổi đã bao mùa.
Thi nhân... hư thực...tìm dư ảnh...
Tơ vương...bến đợi...đủ đầy chưa ?!
TRĂNG XA
Thơ: Kim QuyNgười yêu em hỡi hãy nhớ cho
Nơi đây em vẫn mãi trông chờ.
Bao mùa trăng đến bao lần nhớ,
Tên người thầm gọi giữa giấc mơ.
Tạ từ trăng sáng một đêm thu,
Mặc cho sương giá khuất mây mù.
Đớn đau dâng tràn lên môi mắt,
Chia tay lòng nhói buốt tâm tư.
Em về đơn lẽ nước mắt rơi,
Chông chênh xa xót giữa dòng đời.
Nhớ về thuở ấy tình lai láng,
Dẫu tiếc thương chi cũng xa rồi.
Trăng này lại nhớ đến trăng xưa,
Yêu thương biết mấy... đã bao mùa.
Người về bên ấy tình đôi ngã,
Thời gian cách trở đã quên chưa?!
*** Xem thêm: thơ đêm buồn với tâm trạng thao thức cô đơn vì tình.
thơ 7 chữ viết về đêm trăng buồn (ảnh: internet) |
ĐÊM TRĂNG BUỒN
Thơ: Hoài ThươngTừng giọt trăng buồn khuất bóng mây
Chờ bao thu tưới ánh trăng gầy
Khoảng trời im vắng vầng trăng khóc
Chuốt những u sầu cạn chén say
Trăng chiếu hững hờ giữa đêm sương
Soi bước chân ai mọi dặm trường
Người hỡi bây giờ nơi chốn đó
Lòng còn xao động mối tơ vương??
Trăng buồn cô quạnh cả màn đêm
Thu sang cho lá úa rơi thềm
Nghe lòng quạnh quẻ trong hoang vắng
Mòn mỏi tim này cay đắng thêm...
Đã mấy thu qua vắng xa người
Đêm nay trăng đổ nước mắt khơi
Hờ hững đêm trăng hoài mong ngóng
Đêm tàn trăng lạnh cố nhân ơi !!
NỮA VẦNG TRĂNG
Thơ: Trần NgàEm bán trăng vàng anh sẽ mua
Bao nhiêu nhung nhớ khúc giao mùa
Nỗi buồn vô tận anh mua hết
Đem về anh kết mộng ước xưa
Anh nhớ một đêm dưới trăng thanh
Quán nhỏ bên đường đã vắng tanh
Ánh trăng hé cười qua màn lá
Đường khuya soi bóng em với anh
Đêm nay trăng sáng quá em ơi
Sao ta lạc bước hai phương trời
Mơ ước đã tan theo mây khói
Đem nửa vầng trăng làm trăng đời
Duyên kiếp từ đây đã bẽ bàng
Ánh trăng hiu hắt lúc Thu sang
Bao nhiêu kỷ niệm đành giấu kín
Em ơi, sao nỡ bước sang ngang.
(đang cập nhật...)
Cô đơn lẽ bóng lệ sầu tuôn
Giờ này aj đã tròn giác mộng
Người đi quên lối...suối xa nguồn...
Trăng vẫn còn đây người xưa đâu ?
Gió lặng ru cây nặng nỗi sầu
Duyên tình ngày cũ giờ chôn giấu
Khơi lại chi lòng chợt thoáng đau.
Trăng sáng năm nào ta có nhau
Dệt mộng trăm năm duyên thắm màu
Tựa hai mái đầu đan nguyện ước
Bền lòng chung thủy sẽ dài lâu...
Bóng nguyệt còn đây anh chốn nao ?
Thoáng nghe mi ướt lệ tuôn trào
Trăng vẫn nơi này, mùa trăng cũ...
Bồi hồi lòng chợt thấy xuyến xao...
Nhớ ai trăng hỡi tơ vương ánh vàng
Chim vui có bạn có bè
Cây buồn lẻ bạn cây chờ đợi ai.
Đêm nay trăng lạc ngõ em sầu
Quạnh hiu bên đời em bóng lẻ
Người đi biền biệt chốn giang đầu !!
Nghe mà hợp lý sẽ làm liều
Để phòng khi nào mình túng thiếu
Lại mang dao bán lấy tiền tiêu..
Tâm buồn uống cạn ánh trăng mơ
Đường mây rẻ lối giờ che phủ
Chỉ thấy lòng mình tiếc ngẩn ngơ..