Cùng đến Tây Bắc qua những bài thơ dưới đây để hiểu thêm về con người, văn hóa,... của vùng đất này các bạn nhé!
Không hoành tráng bằng những ánh đèn lung linh cùng những ngôi nhà cao tầng như những thành phố lớn, cũng không đẹp bằng những loài hoa cao cấp mà người ta phải kỳ công chăm sóc, vậy nhưng Tây Bắc vẫn đẹp, một vẻ đẹp hoang sơ mà hấp dẫn vô cùng.
Thơ tình Tây Bắc (ảnh: internet) |
Sẽ thật thiếu sót nếu ai đó cho rằng Tây Bắc thật tẻ nhạt.... Đừng vội đánh giá như vậy bạn nhé, bởi Tây Bắc rất đẹp, đẹp từ rừng cây đến con suối: Mùa xuân thật ấm áp với sắc hoa đào nở rộ, tháng ba về với những cánh hoa ban trắng cả núi rừng, không chỉ vậy, bạn sẽ bị choáng ngợp khi lạc giữa một rừng hoa mơ, hoa mận... Tây Bắc còn đẹp bởi những con suối uốn lượn ngày đêm chảy róc rách như một bản nhạc, những bông lúa chín vàng trên những ruộng bậc thang đẹp như một bức tranh.
Bạn đã từng nghe nói đến những phiên chợ tình chưa? Chắc bạn sẽ ngạc nhiên lắm khi nghe nói như vậy, bởi lẽ chỉ có ở Tây Bắc mới có nét độc đáo đó. Hình ảnh những chàng trai thổi khèn để tỏ tình, những cô gái Mông xinh đẹp, dịu dàng cùng những điệu múa xoè thật đẹp và ấn tượng, những chum rượu cần, những nếp nhà sàn thật đơn sơ mà ấm áp tình người.
Tây Bắc còn được gắn liền với rất nhiều câu chuyện tình, dường như tình yêu của những đôi trai gái cũng thật giản dị như cây rừng, con suối vậy, họ đến với nhau một cách tự nhiên khi "cái bụng đã ưng rồi "!
Nào các bạn, còn chần chừ gì nữa!
Chúng ta hãy cùng nhau khám phá Tây Bắc qua chùm thơ tình Tây Bắc, về với núi rừng và cô gái đang chờ đợi nha!
Thu Hà
1 góc nhỏ về Tây Bắc (ảnh: internet) |
Thơ Tình Tây Bắc Hay 01
VỀ TÂY BẮC NHA ANH
Thơ: Thủy TiênAnh có về Tây Bắc với em không?
Mùa mận chín đỏ hồng môi sơn nữ
Hoa vẫn nở đắm say bên lối nhỏ
Tóc mây bồng hỏi anh có về chơi
Đỉnh Pha Luông mùa này vắng tuyết rơi
Đồi thông đã xanh ngời niềm hy vọng
Về anh nhé để lúa thêm vàng óng
Mắt môi cười chín mọng cả hè sang.
Anh có về? em gặp lại tình lang
Phiên chợ cũ từng nhỡ nhàng thủa trước
Nay nối lại tình duyên xưa có được
Anh trở về Tây Bắc ngược mùa yêu.
Thơ Tình Tây Bắc Hay 02
HOA ĐẸP MIỀN TÂY BẮC
Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
Người viển khách một chiều lên Tây Bắc
Ngắm hoa ban cùng cô gái vùng cao..
Ché rượu cần với trang phục sắc màu
Nhìn rất đẹp làm xuyến xao phố núi
Tây Bắc vùng cao đường đèo quanh suối
Điệu Then vui..cùng tiếng Thính rộn ràng
Anh đã say giữa tây bắc đại ngàn
Em múa xòe anh ngó ngang liếc mắt
Điệu nhạc trổi lên..cầm cây quạt chặt
Nhìn anh kìa như lạc giữa địa đàng
Những điệu múa vội vàng theo tiếng nhạc
Cầm ống rượu cần..anh lạc giữa rừng hoang
Có phải chăng tim anh hòa khúc hát
Khi thấy em dạo dạt ngọn lửa hồng
Rồi đứng dậy cùng em xoay tiếng trống
Choàng vai em ơi..cô gái Hoa Ban
Sáng trở mình..ta cùng thăm bản làng
Bên dòng suối dịu dàng cô thôn nữ
Mái tóc dài với nụ cười tư lự..
Chia tay rồi sao lòng cứ vấn vương...
cô gái Tây Bắc xinh đẹp (ảnh: internet) |
Thơ Tình Tây Bắc Hay 03
HOA CỦA NÚI
Thơ: Chử Văn Hòa
Anh đã đến một vùng Tây bắc
Gặp em trong hương sắc tuyệt vời
Gót hồng dạo bước xuân chơi
Nụ cười tươi quá ông trời tặng ban
Nhìn cơn gió vờn làn mây óng
Ánh mặt trời mau chóng tô da
Những tia nắng sớm hiền hòa
Đùa trên khuôn mặt sao mà dễ thương
Cho anh phải vấn vương nỗi nhớ
Làm con tim nhịp thở dâng trào
Trong lòng cảm thấy xôn xao
Muốn cùng em được lạc vào cõi tiên
Hoa của núi trên miền sơn cước
Em rạng ngời khi bước bên hoa
Đôi bàn tay đẹp ngọc ngà
Em nâng niu những cánh hoa của đời
Bộ trang phục em ơi đẹp lắm
Để cho anh càng ngắm càng say
Ước gì anh được cầm tay
Cùng em dạo bước những ngày Xuân ơi.
Thơ Tình Tây Bắc Hay 04
NHỚ MÃI HOA BAN
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Tháng ba về anh muốn lên Tây Bắc.
Một lần thôi để được ngắm hoa ban.
Những cánh hoa trắng hồng xinh khoe sắc.
Lộng lẫy thắm tươi trên khắp đại ngàn.
Thăm phố núi để thấy em múa hát.
Điệu then vui xen tiếng tính rộn ràng.
Anh say rồi giữa núi rừng bát ngát.
Em múa xoè sao ánh mắt mênh mang.
Em liếc nhìn ánh mắt sau cây quạt.
Cứ tưởng anh đang lạc chốn địa đàng.
Như tiên nữ em bước trong tiếng nhạc.
Cho anh bồng bềnh trôi giữa hồng hoang.
Điện Biên xưa cha anh mình thắng Pháp.
Việt Nam ta lịch sử bước sang trang.
Em hãy đưa anh thăm hầm Đờ Cát.
Mở lại trang vàng lịch sử vẻ vang.
Con tim anh nghe sóng xô dào dạt.
Khi thấy em mến khách lại dịu dàng.
Phải vì Điện Biên trăng thanh gió mát.
Hay vì em anh nhớ mãi hoa ban.
hoa ban Tây Bắc (ảnh: internet) |
Thơ Tình Tây Bắc Hay 05
VỀ QUÊ EM TÂY BẮC
Thơ: Đinh Kỳ Nam
Mời anh đến quê em Tây Bắc !
Nơi đậm đà bản sắc vùng cao
Tầy, Nùng, Mường, Thái, Mông, Dao ...
Rừng xanh, hoa trái ngọt ngào anh ơi !
Mời anh dạo bản chơi thăm thú
Nương chè xanh non ngủ trên mây,
Uống chén rượu ủ men cay,
Điệu xòe sơn nữ, tràn đầy tim yêu.
Chợ tình đến thật nhiều hạnh phúc
Trai gái về mỗi lúc thêm say
Anh khèn, em múa ngất ngây
Bên nhau tình thắm, tim này mãi yêu.
Miền Tây Bắc nay nhiều mới lạ
Điện sông Đà sáng tỏa nơi nơi
Quê hương đổi mới thật rồi
Đâu còn cảnh mẹ đứng, ngồi xay ngô.
Mùa nương rẫy, ngựa thồ dần bỏ
Xe, máy về bản nọ, làng kia
Đường thôn trải nhựa rồi kìa
Kỹ thuật sản xuất sẻ chia mọi người.
Mừng anh đến, vui cười phơi phới
Thắm tình ta tiến tới, vươn cao
Biết bao tình cảm dạt dào!
Anh đi lưu luyến gửi trao nụ cười!
Tây Bắc thật là đẹp và con người nơi đây cũng thật hiền hòa, hiếu khách phải không các bạn?!. Trang web iini.net xin tiếp tục cập nhật và gửi đến các bạn những bài thơ ca ngợi Tây Bắc, và tình thơ Tây Bắc thật hay với những sáng tác mới nhất..
Thơ Tình Tây Bắc Hay 06
TÂY BẮC QUÊ EM !
Thơ: Thu HàMời anh về thăm Tây Bắc quê em
Nơi phố thị chẳng nhiều đèn cao áp
Chỉ núi sông cứ bạt ngàn trùng điệp
Thêm điệu khèn da diết giữa rừng ban.
Mời anh về ngắm những cánh hoa lan
Đang nở rộ giữa đại ngàn Tây Bắc
Ta cùng kiếm bữa rau rừng đạm bạc
Nghe gió chiều khẽ hát khúc tình ca.
Mời anh về thăm những bản làng xa
Nơi ẩn hiện bao mái nhà nhỏ bé
Tiếng đùa vui của bầy con thơ trẻ
Bên nếp sàn nắng khẽ chạm đầu hiên.
Mời anh về ngắm cảnh đẹp như tiên
Bên dòng suối dịu hiền cô sơn nữ
Thả tóc buông khiến nắng chiều tư lự
Đẹp dịu dàng....
....anh có thử ghé thăm ?
cảnh đẹp Tây Bắc (ảnh: internet) |
Thơ Tình Tây Bắc Hay 07
TÂY BẮC… XUÂN ANH VỀ
Thơ: Lê Gia HoàiAnh về Tây Bắc nhé người thương
Ngắm cánh hoa xuân khép môi hường
Ngắm mây lơ đãng vờn quanh núi
Tay nắm tay nhau dạo phố phường.
Áo Cóm xinh tươi cứ điệu đàng
Váy buông nghiêng núi, núi mênh mang
Hội xuân em nhé cùng nhau hát
Gửi thêm niềm vui tới bản làng.
Tiệc xòe ta lại nắm tay nhau
Trao trọn giấc mơ buổi ban đầu
Vũ khúc tình xuân cùng ước hẹn
Đôi ta duyên thắm nghĩa cau trầu.
Rượu cần một chút để tình say
Giao bôi rốc cạn chén xuân đầy
Để mai về lại miền xuôi đó
Anh mãi ngả nghiêng nhớ nơi này.
Thơ Tình Tây Bắc Hay 08
THÁNG TƯ MIỀN TÂY BẮC
Thơ: Đinh Quang ViệtTháng Tư về... em có nhớ anh không?
Sao cứ để anh hoài trông vời vợi...
Ký ức xưa nắng hạ về khơi gợi
Mưa hắt hiu gió thổi ướt hiên thềm...
Tháng Tư về... cho ta nhớ em thêm!
Gói tâm tư vào từng đêm ấp ủ
Sưởi vần thơ còn chênh chao hương cũ
Thả hồn vào nơi mây núi mờ sương...
Tháng Tư về... khao khát nỗi yêu thương !...
Chiều hạ vàng... nơi biên cương Tổ quốc
Súng trong tay càng thêm yêu đất nước...
Nhánh lan rừng Tây Bắc... gửi về em !
Thơ Tình Tây Bắc Hay 09
TÌNH YÊU TRONG THƠ...
Thơ: Mạc Phương
Miền Tây Bắc hôm nay trời trở gió.
Từng giọt buồn tí tách lại tuôn rơi.
Ly cà phê đắng ngắt cả làn môi.
Trời lại khóc cho mối tình dang dở.
Dấu yêu ơi ...cuộc tình mình đã lỡ.
Biết làm sao khi tim vẫn còn yêu.
Vết thương lòng cứ ứa lệ mỗi chiều.
Lại ước ao duyên chúng mình thắm lại.
Tình Tây Bắc vẫn chờ anh mãi mãi.
Anh có nghe...có thổn thức buồng tim ?
Có thấy em đang đau đớn lặng ghìm ?
Giọt sầu tủi cứ lăn dài trên má.
Dấu yêu ơi... xin một lời từ tạ.
Gói nỗi niềm gửi theo gió mùa đông.
Dẫu tình em vẫn luôn luôn ấm nồng.
Thì xuân hồng vẫn ngập tràn băng giá.
Em biết rằng mình là người xa lạ.
Nhưng lỡ thương anh... biết phải làm sao?
Em chắp tay rồi tự hỏi trời cao.
Ngài lắc đầu và buông rơi nước mắt.
Chỉ tại em - Cô gái khờ gom nhặt.
Một chút tình của ai đó trong thơ.
Để ngày ngày ôm mộng rồi ngẩn ngơ.
Gửi nỗi niềm khắc sâu vào câu chữ.
Dấu yêu ơi ... Em mong anh gìn giữ.
Chuyện chúng mình trong góc nhỏ trái tim.
Để tháng năm câu chữ có lặng chìm.
Thì tình yêu vẫn đỏ hồng sắc máu.
Bánh xe đời lăn dài em nương náu.
Nơi con tim đang loạn nhịp của anh.
Dù sau này ngày tháng có trôi nhanh.
Mình già đi nhưng tình yêu vẫn trẻ.
Dấu yêu ơi... Hãy nghe em nói nhé!
Bàn tay anh đừng vội vã buông lơi.
Chuyện tình mình đâu cần nói thành lời.
Hãy yêu em nửa đời anh còn lại.
Hứa nha anh...sẽ yêu em mãi mãi.
Từ bây giờ chỉ yêu mỗi em thôi!
Nghĩ đến em đã ấm ngọt làn môi.
Chỉ trong thơ cũng vô cùng hạnh phúc..
cô gái Tây Bắc xinh đẹp (ảnh: internet) |
Thơ Tình Tây Bắc Hay 10
TÌNH CA TÂY BẮC
Thơ: Duy Hùng
Anh rất thích bản tình ca em hát
Anh rất mê những nốt nhạc em đàn
Những câu vần lắng đọng mãi không tan
Về Tây Bắc... Ngút ngàn mây cùng gió
Kìa khúc nhạc...đây "Thơ Tình Của Núi"
Em bảo rằng "Em Chọn Lối Này" thôi!
Lối em đi...cha mẹ chọn trước rồi
"Hoa Ban Trắng" nở khắp đồi...Vẫn vậy!
Đến quê em xem "Điệu Xòe Xứ Thái"
"Lời Yêu Gửi Noọng" mê mải điệu khèn
"Phiên Chợ Ngày Xuân" như lạ mà quen
Anh mơ đến cung "Đường Lên Tây Bắc"
"Từ Trên Đỉnh Núi" mây mù giăng mắc
Gió nô đùa bên những rặng thông reo
Bóng ai kia thấp thoáng ở lưng đèo
Ngẩn ngơ khách trong cuối chiều nhạt nắng
Vẫn còn đó "Chuyện Tình Hoa Ban Trắng"
Đẹp dịu dàng trong sự tích ngày xưa
Hẹn em ngày "Gặp Nhau Giữa Rừng Mơ"
"Cô Gái Vùng Cao"...Hãy chờ bên Tây Bắc.
Thơ Tình Tây Bắc Hay 11
VỀ MIỀN TÂY BẮC
Thơ: Quách Dũng
Non cao thăm thẳm ngút ngàn
Đường lên uốn lượn muôn vàn xa xôi
Bậc thang ruộng lúa sườn đồi
Mùi hương hoa cỏ, đất trời hòa ca
Nắng vàng chiếu rọi chan hòa
Chim kêu ríu rít xa xa vẫy chào
Rực hồng sắc của hoa đào
Tinh khôi trắng biếc là màu hoa ban
Trong đêm ngắm ánh trăng vàng
Múa xòe uốn lượn rộn vang một vùng
Hòa theo ánh lửa bập bùng
Rượu cần ngon ngọt ấm nồng bản quê
Kìa cô em gái sơn khê
Long lanh mắt biếc trông về vườn xuân
Làn da thanh khiết trắng ngần
Giọng oanh thỏ thẻ hương lan thẫn thờ
Về miền Tây Bắc mộng mơ
Non cao nước biếc nên thơ trữ tình
Lâng lâng vui cảnh thanh bình
Thả hồn trong gió, đắm mình vào xuân.
Thơ Tình Tây Bắc Hay 12
TÂY BẮC, MÙA MƯA NGÂU
Thơ: Nguyễn Xuân HùngLên Tây Bắc, mùa ngâu tháng Bẩy...
Lũ thượng nguồn, tuôn chẩy ào ào.
Dốc trơn, vách núi cao cao
Quanh co suối lượn, đường vào cheo leo!
Thấp thoáng xa, lưng đèo mây phủ...
Rừng chiều mưa, lá rũ u sầu.
Đường lên Tây Bắc mùa ngâu.
Dưới chân lầy lội, trên đầu mưa bay!
Cô sơn nữ, chiều nay xuống chợ...
Gùi trên lưng, chẳng sợ đường xa.
Rừng sâu vẫn nở ngàn hoa
Nhà sàn khói tỏa, chim ca rộn ràng!
Hẹn gặp em, vội vàng vượt dốc...
Mặc trong mưa, cơn lốc vô tình.
Nhớ thương duy một bóng hình
Cung đường thử sức, đôi mình vượt qua!
hoa xuân Tây Bắc tuyệt đẹp (ảnh: internet) |
Thơ Tình Tây Bắc Hay 13
ĐƯỜNG VỀ TÂY BẮC
Thơ: Hoàng TrầnĐường xa tắp quanh co khuất nẻo
Vách đá cao vắt vẻo cheo leo
Yêu nhau mấy núi cũng trèo
Muốn lên Tây Bắc thì theo em về.
Khói bếp loang chiều quê yên ả
Xuân đã về hoa lá đẹp tươi
Đường xưa rộn tiếng em cười
Mênh mang điệu hát giữa trời quê hương.
Đợi anh về yêu thương trao gửi
Mái tóc buông sẽ búi cùng anh
Đắm say thỏa giấc mộng lành
Trăm năm giữ trọn tình anh vuông tròn.
...
Chùm thơ viết về Tây Bắc hiện vẫn đang còn cập nhật những sáng tác mới. Xin mời các bạn truy cập danh mục thơ hay để xem thêm những chùm thơ thuộc nhiều chủ đề khác nữa nhé!..
Tây Bắc em về tóc cuộn mây
Núi ôm ấp núi cây đùa cây
Nước len ghềnh đá lơ thơ chảy
Hoa quyện gió trời lả lướt bay.
Bóng nắng nghiêng mình ghé ngọn cây
Trên bờ muông thú bên dòng chảy
Dưới nước in hình bướm lượn bay...
Cheo leo biếc núi quấn trăng thơ
Cỏ hoa đua sắc tràn hương mộng
Thưởng dáng chiều nghiêng dạ thẩn thờ!
Núi vút trời xanh rợp bóng cây
Vực thẳm mây dăng che mất lối
Non cao gió cuộn đẩy mây bay !..
Cảnh sắc mây bay cõi phủ mờ
Hoa lá đua chen ngàn thơ mộng
Gửi chút tình si lại đứng chờ.
Mây trời ôm núi núi ôm cây
Nuớc chen ghềnh đá qua thác nhỏ
Hoa nở lưng trời tựa ngàn mây..
Máy nổ gầm vang xé ngọn cây
Núi trụi rừng trơ ơn chính phủ
Mùa về bão lụt nóc nhà bay
Tây Bắc trắng hoa ban màu quý phái
Những cành nghiêng vươn xuống cạnh lối mòn
Như níu giữ chân người con gái Thái
Chuyện tình xưa theo tiếng gió nỉ non…
Nàng Ban giữ trọn mối tình trong trắng
Không sang ngang,không bỏ bạn trai nghèo
Nàng gửi xác giữa lưng đồi hoang vắng
Hóa thành hoa mòn mỏi đợi người yêu !
Hoa ban trắng dịu dàng như thiếu nữ
Tuổi dậy thì mang dáng vẻ kiêu sa
Rừng ban tím bên triền đồi ban đỏ
Cả khung trời như chỉ để bày hoa.
Cô gái Thái hái rau rừng, măng đắng
Đôi chân trần lội suối rửa hoa ban
Làm món nộm đậm hương riêng làng bản
Mùi nếp nương thơm lửa bếp nhà sàn…
Cô gái Thái cánh tay ngà thon thả
Váy hoa xoay, điệu múa Thái dân gian
Tiếng pí,tiếng khèn và trống chiêng rộn rã
Níu chân người vào lể hội hoa ban.
Hà nội ngày 20-3-2017
Nguyễn Văn Pứ
Hoa ban có 3 màu: trắng,tím,đỏ
Anh vui gót theo em về Tây Bắc
Đèo Ách dài uốn lượn thật ảo kỳ
Đây Mường Lò trãi dài tươi vàng mắt
Nghĩa Lộ ơi nỗi nhớ nặng người đi
Mù Cang Chải sương chiều rơi hiu hắt
Cháy non đoài cho bở ngỡ kẻ thăm
Suối Nậm Thia đâu ngờ say trộm ngắm
Nguyên thủy đầy vóc ngọc dáng liễu mơ
Trầm bẽn lẻn si mê trong nức nở
Câu chuyện tình diễm sử thật sầu bi
Thương đôi lứa vì yêu nên thi vị
Nói đi em anh chới với tim khờ
Nhà em nép gần bên dòng Nậm Có
Mái nhà sàn mờ tỏ sắc lam hồng
Cùng trăng sáng đệu xòe em bay bổng
Đắm cuồng rồi phong ba réo có đôi
Qua Tú Lệ nét hoang sơ êm ả
Tràn hồn nhiên ngơ ngác cánh mày râu
Tuy bở ngỡ nhung hồn nao nức lạ
Nở nụ cười quê em đó thắm mầu
"Xong chụ xon xao" vợi vời câu hát
Cháy ước mơ chàng phố biển mơ màng
Chìm giấc mộng huy hoàng ta phó thác
Gửi lời thề hoa ban trắng xuân sang
Ôi Tây Bắc người thơ làm mê lả
Trót say rồi say suối ngọt dạt dào
Ly rượu Thóc cùng em quên cõi não
Ở bâng khuâng đi lại nỡ không đành.
Ng. Bình
"Xong chụ xôn xao" là Tiễn dặn người yêu. Tiếng dân tộc Thái
Mình về Tây Bắc lạnh không
Cao nguyên sương xuống mênh mông núi rừng
Giọt mưa rơi xuống nửa chừng
Đã thành băng trắng bám từng ngọn cây
Theo em về với thác Mây
Trái tim gửi lại nơi đây mất rồi
Lửa reo phần phật đáy nồi
Mùi cơm nếp mới nhớ hồi mới quen
Anh lên bản ngóng chờ em
Vẽ cô gái Thái bên rèm cửa thưa
Mềm mại tay lướt thoi đưa
Sắc mầu thổ cẩm đã vừa lòng nhau
Bức tranh giờ đã phai mầu
Riêng tình mình vẫn đậm sâu suốt đời
Gió mưa quần thảo cổng trời
Bên em tim hát những lời tình yêu.
Gọi em trong gió non cao
Tây bắc ơi.! núi lao xao chuyển mùa
Chớm đông rồi gió lạnh lùa
Rét không Yên bái tình vừa trao nhau
Trải qua năm tháng úa nhàu
Rừng xanh nuôi những nỗi sầu thời gian
Vượt lên khốn khó gian nan
Bừng lên trong nắng bước chân vững chèo
Bên hồ thác bạc trong veo
Mênh mang em chở tình theo tháng ngày
Rượu nồng chưa uống mà say
Bập bùng lửa trại ngất ngây lập lòe
Theo em về với điệu xòe
Văn chấn ,Nghĩa lộ váy khoe gợi tình
Lúa vàng trải bậc khoe mình
Nơi Mù Cang Chải bóng hình nàng thơ
Theo em về với cõi mơ
Chân mây ta gọi ngu ngơ hội mùa
Về thôi..! vừa mới hôm qua
Bước chân lưỡng lự đò xưa gọi mời
Về thôi ! về với tình đời
Kẻo mai nằm xuống mồ côi ! đất người.
TÌNH NGƯỜI TÂY BẮC
(Tác giả : Ngô Thảo Anh )
Phố núi hương Hoa cũng ngọt nào
Tình người nét đẹp rất thanh tao
Ai ghé ngang qua vùng Tây Bắc
Một chút men tình em gửi trao
Mênh mông thửa ruộng bậc thang
Tầng tầng lớp lớp núi choàng tấm khăn
Vào mùa đổ nước tháng năm
Ruộng loang ánh bạc lượn quanh sườn đồi
Nắng vàng trải sắc tinh khôi
Đường cong uốn lượn gọi mời bạn xa
Tây Bắc hùng vĩ bao la
Thiên nhiên màu sắc khiến ta ngỡ ngàng
Bậc thang vắt vẻo dát vàng
Vào vụ lúa chín rộn ràng mùa trao
Bức tranh đẹp nhất vùng cao
Đất trời khoáng đạt quyện vào tiết thu
Con người chân chỉ, cần cù
Vẽ nên kiệt tác mùa thu trao đời
Trong veo,xanh thẳm nền trời
Bức tranh kỳ ảo tuyệt vời vùng cao.
(*chân chỉ :chân chỉ hạt bột)
Vu Dung 8-8-2015
Tây Bắc ta về buổi lập đông
Vòm mây trẩy gió lượn đôi dòng
Trên nương gái bản ngồi im đợi
Dưới rẫy trai làng đứng lặng trông
Núi rộng đường duyên sầu cỏ dại
Non cao ngõ ước tủi cành hồng
Cồng chiêng gõ nhịp bên đồi vắng
Nhóm lửa gieo tình thoả dạ mong
Từ Hà Nội lên Yên Bái không xa
Em vẫn yên tâm để anh cầm lái!
Ruộng bậc thang tại Mù Cang Chải
Thôi thúc chúng ta dậy sớm để lên đường...
Cánh đồng Mường Lò bạt ngàn hoa Ban
Qua đèo Khau Phạ cảnh đẹp như tranh vẽ!
Một góc Thiên Đường sót lại nơi trần thế
Đẹp mê hồn những sóng ruộng bậc thang...
Tay trong tay,anh không ngớt bàng hoàng
Sự sáng tạo của con người là bất tận!
Những mâm xôi vàng chồng lên nhau óng ánh
Giống những bậc thang dẫn lối đến Thiên Đường...
Tháng Mười, Mù Cang Chải, bên cạnh người thương
Kiệt tác vùng Tây Bắc được bảo tồn nguyên vẹn!
Tây ba lô, các nhà nhiếp ảnh không ngớt tìm đến
Tạp chí xứ Cờ Hoa ca tụng chẳng tiếc lời...*
Thay tuần trăng mật đưa em đi chơi
Để biết đất nước mình vô cùng giàu đẹp!
Ruộng bậc thang cho Tình bước tiếp
Theo Mù Căng Chải dẫn lối đến Thiên Đường...
* Tạp chí Travel and Leisure của Mỹ bầu hệ thống ruộng bậc thang Mù Cang Chải thuộc nhóm đẹp nhất thế giới.
(Ngũ độ thanh)
Xuân về đuổi giá lạnh vùng cao
Rực rỡ miền Tây đỏ sắc đào
Dưới bản tưng bừng chiêng nhạc gõ
Lưng trời rộn rã én vờn chao
Quây quần bếp lửa giao lời hẹn
Gặp gỡ rừng mơ tỏ tiếng chào
Lặng nhớ nơi người canh giữ đảo
Anh về nguyện sẽ ... mối tình trao.
****
Thơ nghiêng nhịp tình ca tây bắc
Sẽ cho mình cung bậc tình yêu
Quê hương giọt nắng trăm chiều
Trao nhau sợi nhớ, bấy nhiêu sợi tình
Thương tố nữ lòng trinh son sắt
Chẳng bao giờ ! Xa mặt cách lòng
Tim hồng một kiếp trắng trong
Đêm ngày thổn thức cô phòng !... Nhớ thương
Xuân gõ cửa, nghê thường dạo khúc
Em cùng anh bút mực hòa ca
Tình thơ vẽ bóng căn nhà
Đàn con thơ bé, Mẹ Cha sum vầy !
Bên rừng núi, thơ ngây con suối
Chim líu lo dong duổi, tháng ngày
Bồng lai tiên cảnh là đây
Cỏ cây hoa lá đong đầy khát khao
Ban mai dậy, mận đào tươi thắm
Nắm tay em, bước chậm bên đời
Chập chùng khung cảnh đầy vơi
Chân thành ta tới đất đời bao la!
Con gà rừng gáy cúc cù cu
Hoa ban quyện với sương mù
Vài em gái Thái chơi đu ném còn...
Thăm người em nhan sắc mặn mà
Nụ cười tươi thắm tựa hoa
Tóc huyền óng ả...làn da trắng ngần.
Tuy mới chỉ đôi lần gặp đấy
Nhưng trong lòng đã thấy vấn vương
Buồn vì cách trở dặm trường
Hình như... Tôi đã trộm thương mất rồi.
Miền Tây Bắc ...
âm u rừng núi
Trang thơ tình xin gửi người thương
Nhờ chim sải cánh dặm trường
Mang về phương ấy cả hương của rừng
Bình minh gọi ...
cho bừng sắc nắng
Mùa xuân về nở trắng hoa ban
Ở nơi Tây Bắc non ngàn
Có người ngồi bậu nhà sàn chờ trông
Thang chín bậc ...
leo không người hỡi
Để cho lòng mãi đợi chờ ai
Lời thương theo gió đi hoài
Người ơi sao được trúc mai một nhà
Gái kinh Bắc ...
như hoa trên núi
Đã thương rồi muốn gửi khăn piêu
Nói lên ước hẹn bao điều
Như là buộc lại người yêu cùng về
Núi rừng đó ...
lời thề tạc đá
Nắng xuân lên hoa lá thêm hồng
Nhà sàn em vẫn góng trông
Ai về Tây Bắc ươm hồng tình thơ.
Thiếu nữ vùng cao thật mỹ miều
Tươi cười rạng rỡ sắc khăn Piêu
Long lanh ánh mắt thân e liễu
Lấp lánh bờ mi dáng diễm kiều
Mái tóc đen huyền buông thắm điệu
Làn da trắng mịn tỏa hương yêu
Nao lòng lữ khách xa như hiểu
Gái của miền Tây Bắc đẹp nhiều