Dưới đây là những bài thơ với chủ đề "lấy người không yêu" rất tâm trạng với nỗi nhớ về người tình xưa. Đây là chùm thơ tiếp theo sau loạt thơ nhớ người yêu cũ mà iini.net đã chia sẽ đến các bạn!
thơ lấy người không yêu (ảnh: internet) |
CHẲNG THỂ QUÊN ANH
Thơ: Nguyễn Đình HuânNgày không anh nỗi nhớ bỗng dài thêm.
Anh có biết thiếu anh đêm thanh vắng.
Có những đêm một mình em thức trắng.
Sống âm thầm với chiếc bóng cô đơn.
Ngày em ra đi chắc anh cũng giận hờn.
Em chẳng biết nói gì hơn anh ạ.
Vẫn biết là tình đời luôn có giá.
Đã vay rồi thì phải trả thôi anh.
Tiếc tình mình phận số quá mong manh.
Ta yêu nhau nhưng không thành chồng vợ.
Mình như con sông bên bồi bên lở.
Bao năm rồi mà cứ ngỡ hôm qua.
Em phải theo người cất bước đi xa.
Chia tay nhau em nhạt nhoà nước mắt.
Để giờ đây hai đứa mình xa cách.
Em một mình nơi đất khách cô đơn.
Tự trách mình đã không tính thiệt hơn.
Xa anh rồi đời chỉ còn cay đắng.
Thương tiếc tình ta một thời sâu lặng.
Bao năm rồi mà chẳng thể quên anh.
DUYÊN- PHẬN
Thơ: Thanh Hiếu
Giá mà quen biết sớm hơn
Thì mình đâu phải cô đơn đau buồn
Mười năm trước đó gặp luôn
Nên duyên chồng vợ đâu còn nhớ nhung
Lời anh nhỏ nhẹ ung dung
Làm em nước mắt từng dòng tuôn rơi
Anh ơi duyên phận ở trời
Mình đâu biết được cuộc đời ra sao
Em giờ như cá trong ao
Đâu nào có thể sa vào lòng anh
Tuổi xuân rồi sẽ qua nhanh
Xin anh quên lãng tình dành cho em
Đừng sầu đừng khóc chi thêm
Kiếp này không nợ êm đềm kiếp sau
Biết rằng hai đứa cùng đau
Nhưng mình đâu thể có nhau trong đời
Dù xa cách biệt đôi nơi
Tim em mãi mãi bên người không xa
Tình mình như bể bao la
Không duyên không phận anh à -chia tay.
*** Mời bạn xem thêm loạt thơ mối tình đầu với nỗi nhớ về cuộc tình đầu thật đẹp nhưng dang dở, khó quên nhất..
PHẬN BUỒN
Thơ: Châu Lê
Ngày em cưới lòng buồn vời vợi
Bỏ lời thề gói gởi tình xưa
Xa người em hứa trong mưa
Thôi đành chia cách tình vừa chớm yêu
Tự than trách phận nhiều đau khổ
Bởi cuộc đời vận số chẳng may
Hiếu sinh cha mẹ kiếp này
Gạt mau dòng lệ chờ ngày vu quy
Người duyên mới chưa khi gặp gỡ
Hận kiếp nghèo than thở cùng ai
Nặng mang nợ với chữ tài
San đi gánh nặng đôi vai nhọc nhằn
Anh cứ trách đừng ngăn em nhé
Duyên nợ mình ngã rẽ chia phôi
Thiệp hồng em đã gửi rồi
Tình ta anh hãy thả trôi theo dòng...
ANH CÓ THẤY
Thơ: Quốc Phương
Anh có thấy..những lần em như thế
Khi em cười..mà giọt lệ cứ lăn
Mắt chớp hoài..nhìn về hướng xa xăm
Như muốn giấu..vết hằn..tim đã trải
Anh có thấy..là tình em mãi mãi
Yêu một người..rồi em lại bỏ đi
Bởi khi yêu..sao anh chẳng nói gì
Là con gái..có thì..nên em sợ
Mối tình ấy..nhiều duyên mà không nợ
Em ngậm ngùi..đi làm vợ người ta
Bao năm rồi..nỗi nhớ tưởng rời xa
Nhưng chưa thể..khi mà em thầm khóc
Ngồi bên anh.. em cười khi anh chọc
Nhưng lòng em..cảm thấy ngốc một thời
Yêu anh mà..lại để nước mắt rơi
Không chờ đợi..một lời do anh nói
Anh có thấy..giờ đây em mệt mỏi
Với nợ đời..tim đau nhói vì yêu
Mỗi khi cười..mà lệ cứ rơi nhiều
Lăn trên má..bao nhiêu lần như thế.
(còn cập nhật...)
xích lại gần trao nhau nụ hôn cuối
rồi mai này ta cách biệt hai nơi
kẻ Nam người Bắc hai phương trời
em mong lắm ... anh có nơi yên ấm
cũng chỉ tại gia đình em ngăn cấm
nên hai ta chẳng thể xích lại gần
em không thể ...làm trái ý song thân
nhớ anh lắm ...em bần thần ...chua xót
ôi tình mình... qua bao ngày dịu ngọt
đêm lặng thầm cứ khao khát gọi tên
thức đến sáng chờ cho bình mình lên
mới dám hỏi...anh có ngủ ngon giấc
tình yêu mình thăng trầm nhiều thang bậc
như nốt nhạc trong một bản tình ca
hãy cho em gặp lần cuối anh à
mình biệt ly trao nhau nụ hôn cuối ..
TRĂM NĂM HẠNH PHÚC MẶN NỒNG YÊU THƯƠNG!