Dưới đây là chùm thơ tình yêu mùa Hạ với tâm trạng buồn man mác do nhiều tác giả xướng-họa, xin mời các bạn cùng thưởng thức..
Thơ tình Mùa Hạ buồn man mác (ảnh: internet) |
TÌNH KHÚC MÙA HẠ
Thơ: Hoàng Hôn TímTrả em về lại hôm xưa
Nắng nghiêng lối nhỏ rào thưa gọi mời.
Đêm ru dạ khúc bồi hồi
Dấu chân lạc giữa phố đời mênh mang...
Trả em về với Hạ vàng,
Bên cây phượng vỹ nồng nàn đơm bông.
Dốc gầy úa sẫm hoàng hôn,
Ngỡ rằng xác pháo mênh mông trời chiều.
Em về hong giấc mơ yêu,
Còn chăng hoài niệm cô liêu nhạt nhòa?!
Vầng hồng khép cánh mây xa,
Phủ giăng mơ ảo như là khói sương.
Trả em ngày tháng yêu thương,
Tự mình ru khúc mộng thường xa khơi
Vần thơ em viết cho đời,
Là tình khúc cuối gởi người em yêu !
HẠ NỒNG
Thơ: Lê Đình Vân
Hạ cho anh những ước mơ
Gửi trong cánh phượng đợi chờ dáng em
Trời chiều nỗi nhớ nhiều thêm
Chia ly...cánh phượng vương thềm chơi vơi
Bây giờ Mỗi đứa, mỗi nơi
Nhớ về hạ ấy! Buồn ơi là buồn
Ve kêu gợi nhớ gợi thương !
Tìm em giờ biết một phương trời nào.
Nắng vàng trở giấc hanh hao
Ân tình xưa cũ chìm vào bể dâu
Chia tay riêng dấu nỗi sầu
Năm canh xa xót đêm thâu mơ màng
Giờ đây lòng chợt ngở ngàng
Tìm nơi đâu thuở son vàng ngày xưa
Hạ buồn trời đổ cơn mưa
Để riêng anh phải sớm trưa một mình
Biết tìm đâu được bóng hình
Không mờ nhân cảnh cho tình không phai
Mong rằng một buổi sớm mai
Anh về gặp lại ...vòng tay ấm nồng.
Tập lưu bút kỷ niệm bên nhành phượng hồng thắm (ảnh: internet) |
HẠ NHỚ
Thơ: Nguyễn Ngọc Thơ
Hạ về nắng gắt thêm nhiều
Nhớ về quá khứ những chiều nơi đây
Bên em ngồi dưới gốc cây
Ngắm nhìn phượng đỏ mong ngày dài thêm.
Hạ nay ta lại lênh đênh
Phượng rơi đỏ thắm...bấp bênh kiếm tìm
Lặng nhìn nghe nhói con tim
Nỗi niềm nhung nhớ ân tình trào dâng.
Hạ ơi! hạ có biết không?
Hạ đi hạ đến hạ trông đợi gì?
Riêng ta vẫn mãi khắc ghi
Chiều ngày xưa ấy tay ghì trong tay.
Ôi! sao giây phút ngất ngây
Nồng nàn hạnh phúc còn đầy trong ta
Hạ ơi! hạ có xót xa
Hạ mau mau gọi người ta trở về.
EM ĐI
Thơ: Đỗ Thủy
Em đi về với ngày xưa
Thời gian như đã chưa từng đi qua
Ngày xưa lối cũ la cà
Rong chơi chưa biết đâu là bể dâu
Ta đi về thuở ban đầu
Mùa thi gọi với hẹn nhau hè về
Mưa rơi ướt cả đường đê
Ve sầu gọi bạn tái tê rát lòng
Em đi về phía mây hồng
Còn vương trên mái tóc bồng bềnh mơ
Nắng hè như thả ngây thơ
Lên đôi gò má ngẩn ngơ tội tình
Em đi về phía đôi mình
Nào hay cách trở biển tình mênh mông
Ai còn tìm lá diêu bông
Ai còn đứng giữa trời chồng ngẩn ngơ
Em đi về phía xa mờ
Chỉ còn kỷ niệm bơ vơ trong chiều
Tự mình du mộng cô liêu
Nồng nàn nơi ấy bỗng chiều bủa giăng.
HẠ XA
Thơ: Đan HạEm về đón ngọn thu phong
Hạ khơi ký ức cho lòng nhớ thương
Chiều tàn bao nỗi vấn vương
Người giờ biền biệt khói sương mịt mờ
Tim em bao nỗi đợi chờ
Chỉ còn kỷ niệm hong tơ chiều tàn
Ai đem giông gió phũ phàng
Liêu xiêu sợi nhớ bẽ bàng năm canh??
Đâu rồi thuở mộng ngày xanh
Bao năm chăm chút mộng lành hai ta
Sóng cuồng đôi lứa chia xa
Tình sang trang để trong ta nỗi buồn
Người ơi ! Lệ đã cạn nguồn
Sóng xô còn chút dư hương nồng nàn
Giờ đây nuối tiếc hạ vàng
Còn đau thuở ấy tình tràn trong tim??
Cánh phượng hồng gắn liền với lứa tuổi học trò (ảnh: internet) |
GIỌT NHỚ
Thơ: Anh Lê
Hạ về giọt nắng hanh hao
Cho em nhớ mãi hạ nào có đôi
Nay tình vạn nẻo chia phôi
Giọt thương giọt nhớ gợi thời dấu yêu
Ngẫn ngơ dưới ánh hạ chiều
Mùa hoa phượng cũ thật nhiều xốn xang
Ai gieo rắc nắng hạ vàng
Xa nhau buổi ấy lòng càng rát đau
Hôm nay cánh phượng phai màu
Như tình ta chẳng tròn câu đợi chờ
Cho nhàu nát cả vần thơ
Xa nhau buổi ấy thẩn thờ hạ ơi.
Đã xa sao vẫn bồi hồi
Khi màu hoa đỏ lưng trời nở vung
Người ơi còn có hay cùng
Nơi đây em vẫn tình chung đợi chờ.
NHỚ VỀ HẠ CŨ
Thơ: Chương NguyễnHạ về phượng thắm mãi vương
Không gian nhắn nhủ tình thương gọi mời
Nhớ về ký ức xa xôi...
Thương người em nhỏ của tôi ngày nào
Chiều phai nắng nhạt xôn xao
Lá rơi theo gió nghiêng chao sắc vàng.
Bồng bềnh trong cõi hợp tan
Hạ buồn phủ lấp nồng nàn suối thơ
Lá khô xào xạc giấc mơ
Nhẹ bay như tiếng hững hờ mưa đêm
Nhuộm màu hư ảo tìm quên
Yêu thương một thuở êm đềm nay đâu.
Canh dài thức suốt đêm thâu
Người ơi có nhớ lần đầu gặp nhau?
Ngưu lang Chúc Nữ hay sao
Mà trông chờ đến mưa ngâu Hạ buồn ???
HẠ VỀ
Thơ: Trần Ngà
Hạ về buồn lắm anh ơi.
Xót thương xác phượng tả tơi bên đường
Ve kêu bản nhạc ly thương
Khóc người biền biệt nơi phương trời nào.
Phượng hồng ngày ấy ta trao
Tiếng ve hòa lẫn bè cao,bè trầm
Ve ơi sao quá vô tâm
Biết không ta nhớ ta mong một người
Chiều hạ những áng mây trôi
Gửi vào trong gió bao lời nhớ thương
Hè về lòng thấy vấn vương
Còn đâu những buổi tan trường bên nhau
Tìm anh giờ tìm nơi đâu
Hạ ơi,nhớ mãi ngàn sau một người
ôm chặt vào lòng suốt đời
Dù cho vật đổi sao dời không quên.
Những cánh bướm ép vào trang vở trắng.. kỷ niệm khó quên (ảnh: internet) |
HẠ XƯA
Thơ: Nguyễn Ngọc Bích
Khung trời kỷ niệm mơn man
Đưa ta về lại hạ vàng năm xưa
Yêu kiều ngọn gió đong đưa
Nhặt cành phượng vĩ như vừa hôm qua
Ngày thi nước mắt nhạt nhòa
Trường xưa bạn cũ chia xa thật buồn
Cúi đầu ngấn lệ chực tuôn
Tiếng ve nức nở dỗi hờn đâu đây
Bạn bè tay nắm chặt tay
Hẹn ngày gặp lại đong đầy vấn vương
Mai đây xa cách nẻo đường
Bao giờ tái ngộ dặm trường tương lai?
Thẹn thùng ánh mắt nhìn ai
Vân vê tà áo run vai khóc thầm
Phượng bay cùng tiếng ve ngân
Đưa ta về lại thật gần...HẠ XƯA .
Nón nghiêng che đôi má đỏ môi hồng
Nụ tầm xuân sân trường rực rỡ bông
Nhặt cánh phượng sao nghe lòng nức nở.
Tình ta thuở ấy đã trao cho người.
Đắm say từng nét môi cười,
Ước mong tình ấy mãi tươi sắc hồng.
Bạn và tôi mỗi đứa ở muôn nơi
Gói hành trang chập chững bước vào đời
Cánh chim di nơi phương trời viển xứ...
Lại phải chia tay mùa phượng nở
Lưu luyến tiễn thêm thời thiếu nữ
Sân trường với những gót sen hồng.
Ngày nao áo trắng sân trường gió bay
Bao mùa hoa đỏ cầm tay
Để rồi thương nhớ những ngày chia ly..