Và ở trong bài viết, iini.net sẽ giới thiệu 1 số chùm thơ đã được đăng với thể thơ song thất lục bát để những ai yêu thể thơ này có thể tham khảo thêm.
thơ tâm sự của người yêu thơ song thất lục bát |
SONG THẤT TỰ TÌNH
Thơ: Trần Quế LâmTa cất bút viết bài Song Thất
Mười sáu câu thốt thật từ tâm
Cất lên tiếng nói lặng thầm
Nằm sâu trong dạ đã câm lâu rồi.
Có nhiều việc khó trôi dòng chảy
Cứ in vào nén mãi trong lòng
Bao giờ thì mới được thông
Cho tâm thoải mái gió lồng reo vui.
Cố che lấp chôn vùi cảm nghĩ
Suốt cuộc đời có lý nào đâu
Luôn luôn mang nặng chữ sầu
Tìm sao ra được đôi câu ân tình.
Chỉ còn ngắm hoa xinh cây kiểng
Mặc cho đời diễn biến ra sao
Mong cho tâm thức dạt dào
Dễ dàng buông thả thanh cao hưởng nhàn.
THƠ SONG THẤT
Thơ: Nhất Không
Thơ Song thất ẩn nhiều tinh túy
Từng ngôn từ thâm thúy khôn lường
Hồn thơ phản phất vấn vương
Mượn lời giải tỏ nhớ thương âu sầu.
Lòng chứa đựng một bầu tâm sự
Mãi nén vào trách cứ than thân
Rối bời trí óc phân vân
Mượn thơ nói hộ đỡ phần ưu tư.
Khi hạ bút lòng như cỡi mở
Buông vần thơ mãi ngỡ trong mơ
Phiêu bồng nơi chốn non mờ
Thiên thai dạo cảnh ngâm thơ đánh cờ.
Thú tao nhã làm thơ vọng nguyệt
Thỏa đam mê ý quyết chẳng nao
Đêm thời bay bỗng trời cao
Phỉ lòng mát dạ ngọt ngào thanh tao.
TÌNH SI SONG THẤT !
Thơ: Lãng Du Khách
Ôi song thất dòng thơ bất diệt
Mười sáu câu ta viết đáy lòng
Đời ta mãi chỉ ước mong
Vần thơ song thất xuôi dòng thời gian .
Gieo bình trắc nồng nàn nhân nghĩa
Trao câu từ thấm thía tình thân
Cùng bao bạn hữu xa gần
Tâm giao chia sẻ trầm luân của đời .
Còn hơi thở chẳng ngơi tay viết
Dòng thơ kia ta thiệt mê say
Ta đeo bám cái nghiệp này
Khi còn sự sống lắt nay cõi trần .
Thật thanh thản đón xuân khai bút
Như cuộc đời có bụt trao duyên
Ngao du khắp chốn mọi miền
Trí ta bay bổng thần tiên VỊNH VẦN !
MÊ THƠ SONG THẤT
Thơ: Nguyễn Hiếu
Thân viễn xứ, rất mê song thất
Nó du dương, cung bật lạ thường
Khiến lòng những kẻ tha hương
Nhớ về đất mẹ, vấn vương câu từ
Thơ song thất, giống như khúc hát
của mùa xuân, thơm ngát bao ngày
Cho hồn lữ thứ ngất ngây
Viết lên tâm sự, tràn đầy nhớ quê
Mê song thất, hơn mê vàng bạc
Bởi ý thơ, như nhạc trữ tình
Vần từ thật quá lung linh
Thế nên lữ khách, đắm mình từ lâu
Viết song thất, quên sầu viễn xứ
Hoạ đôi vần, để thử tìm vui
Xoá tan bao nỗi ngậm ngùi
Dang tay cố gắng, đẩy lui kiếp nghèo.
SONG THẤT TRƯỜNG TỒN
Thơ: Trần Quế LâmTừ cổ súy dòng thơ Song Thất
Gặt hái nhiều lắm mật cùng hoa
Tâm tình tuy lắm nhạt nhòa
Nhưng vui vì đã giao thoa với đời.
Nay khắp nẻo ngàn khơi đồng viết
Một dòng thơ chữ Việt diệu huyền
Trong lòng như thể lên tiên
Âm ba huyền hoặc luân chuyền mỗi câu.
Nhẹ nhàng đổi nỗi sầu muôn lối
Trở thành vui chẳng lỗi luật vần
Phải đâu độc vận cân phân
Mà ta tự tạo vạn lần lời thi
Lời kẻ sĩ xuân thì đang độ
Hoặc lão già bên mộ chờ chôn
Cũng tuôn được cả mộng hồn
Lời thơ nước Việt trường tồn tháng năm.
SÁNG NGỜI SONG THẤT
Thơ: Hoang Dinh Hoa
Dòng Song Thất dâng trào lãng mạn
Kết tinh hoa Lều Lán thơ tình
Thấm nhuần phơi phới lung linh
Niềm vui hạnh phúc lòng mình biết bao
Câu vần mượt dạt dào bản sắc
Rất tự hào tâm đắc thăng hoa
Tháng năm không thể nhạt nhòa
Trắc bình huyền diệu giao thoa tuyệt vời
Ta mở lối muôn nơi gặp gỡ
Khép nỗi sầu hé nở niềm vui
Cân phân khoảnh khắc ngọt bùi
Đếm đong hưng phấn đẩy lui muộn phiền
Như kẻ sĩ vô biên ngẫu hứng
Chẳng sợ già luôn xứng tiên phong
Mộng mơ bác ái cõi lòng
Cho lời thơ Việt sáng trong thịnh phồn.!!!
TUYỆT VỜI SONG THẤT
Thơ: Anh Dai Vo
Gom câu chữ khắp vùng trời đất
Viết nên dòng song thất đẹp xinh
Gởi trao vào đó ân tình
Vần thơ vụt sáng lung linh tuyệt vời.
Cùng nhau viết những lời thân ái
Kết giao thành dòng chảy tràn đầy
Một dòng thơ Việt mê say
Vẽ duyên bình trắc ngất ngây tâm hồn.
Bao cay đắng vùi chôn góc khuất
Niềm sướng vui vào luật chẳng sai
Phải đâu là những anh tài
Hoà vào âm vận ai ai cũng nhuần.
Dòng song thất chưa dừng lại lại đó
Lan rộng ra muôn ngõ cuộc đời
Trường tồn ở khắp mọi nơi
Lời thơ nước Việt rạng ngời ngàn năm.
ƯỚC VỌNG SONG THẤT
Thơ: Dung Pham Minh
Tôi rất thích thể thơ Song Thất
Viết cho trời cho đất nở hoa
Dẫu rằng dù có nhạt nhòa
Đi cùng Song Thất là ta ấm đời.
Là thi sỹ viết rồi lại viết
Những vần thơ da diết lệ huyền
Bình họa cứ sướng như tiên
Ngâm đi ngâm lại lưu chuyền mỗi câu.
Nào ai biết mở đầu chỉ lối
Bởi ta còn bối rối luật vần
Phải chăng chỉ vận cân phân
Làm ta viết hỏng ngàn lần thể thi.
Bởi một lẽ ta thì quá độ
Nhưng lại là hâm mộ chờ chôn
Thể thơ Song Thất mê hồn
Trong ta ước vọng trường tồn ngàn năm.
Ánh hào quang hào sảng ba miền
Từ đồng bằng đến vùng biên
Lời thơ hòa vận lương duyên diệu kỳ.
Cho vợi đi tất bật với đời
Thi từ tuỳ hứng buông lơi
Dốc sao cho sáng mấy lời cùng xuân.
Cũng vội vàng tất bật chạy theo.
Vượt bao khe suốt qua đèo.
Quyết tìm cho được mái chèo miền Tây.
Đã đến đây xin thầy chỉ bảo.
Gieo chút vần kiêu ngạo trang thơ.
Bởi dòng song thất như mơ.
Biết bao thi sī ngây ngơ ngó nhìn .
Hơn năm rồi lật đật còn sai.
Ý không diễn đạt trọn bài
Vẫn còn đôi lúc vướng hoài luật thi.
Nay cố viết để đi theo kịp,
Cùng thi đàn nối nhịp cùng thơ.
Chẳng vì một chút mộng mơ
Cũng không ước muốn “Nhà Thơ” danh từ.
Tại bản tính trầm tư suy nghĩ
Với thơ văn thâm thúy vô cùng.
Mượn từ diễn ý riêng chung
Giải buồn những lúc bùng nhùng rối ren.
Cũng có dịp được quen nhiều bạn,
Nhờ thi đàn loáng thoáng học thêm.
Cố công viết được mượt mềm,
Hòa cùng đôi chỗ tạo niềm vui lây.
Thường danh gia bác học ngâm nga
Ít thì lưu một vài ba
Nhiều thì để cả trường ca cho đời
Thơ cảm tác đầy lời tự sự
Cốt giải sầu lưu giữ chẳng phô
Hơi đâu chịu tiếng trầm trồ
Chết mang theo xuống đáy mồ ...ngân nga
Bao thế kỷ dần dà thay đổi
Nhiều tao đàn mở lối đăng quang
Văn nhân ngâm vịnh huy hoàng
Song thất lục bát được càng tin yêu
Càng tô thắm mỹ miều hơn trước
Kẻ hậu sinh tiếp bước ngẫu tình
Câu vần như bạn với mình
Hòa cùng một vận thân tình nên vui !
Hăm tám từ thắm đậm tình thương
Thi nhân sống phải khiêm nhường
Bạn bè san sẻ đời thường đời thơ
Trong cuộc sống có mơ , có mộng
Có sang hèn , có trọng , có khinh
Nhưng thơ chỉ có nghĩa tình
Có yêu , có mến , có mình , có ta
Hôm hội thảo rượu , trà thi phú
Ngắm hằng nga , ngắm nụ Quỳnh hương
Thả hồn bay tận thiên đường
Hái Trăng , Sao trãi thảm hường thơ đi
Thơ song thất thầm thì nhắc nhở
Sống ở đời ăn ở thẳng ngay
Trời ban phúc, lộc , tiền , tài
Trồng cây đạo đức ... thái lai cuộc đời
Sông thơ rộng biển trời lai láng
Nhưng lòng người kẻ cạn , kẻ sâu
Tóc xanh nay hoán đổi màu
Yêu thơ , mến bạn bạc đầu không thôi .