Đây là chủ đề tiếp theo sau loạt thơ lục bát buồn mà iini.net đã chia sẽ đến các bạn!
Thơ hoài niệm buồn về cuộc tình đã qua (ảnh: internet) |
NGẬM NGÙI
Thơ: Hoàng Hôn Tím
Thôi rồi...tàn một giấc mơ
Ta về ôm mối tình thơ ngậm ngùi
Chỉ còn dõi áng mây trôi,
Gieo neo bến đậu... một đời lãng quên.
Tình ơi xin hãy ngủ yên
Mây ơi xua hết muộn phiền trong ta...
Đất trời một cõi bao la
Sao như giông tố vừa qua chốn này?!
Khéo khen con Tạo sắp bày
Ai đem nỗi nhớ đọa đày trái tim?!
Thoảng như sương giá đến tìm
Nhạt nhòa môi mắt riêng mình nỗi đau
Ngậm ngùi giấc mộng chìm sâu
Bên đời héo úa ... bể dâu xoay vần...
Chân ai chùn bước ngại ngần.
Hồn đau rã nát phù vân kiếp người !
CHIA PHÔI
Thơ: Kim QuyThoảng như làn gió buông xuôi
Mà sao cay đắng khôn nguôi chất chồng !
Đêm thâu thấm giọt lệ hồng,
Muốn quên sao mãi ngóng trông thế này?!
Lời thơ viết vội nơi đây,
Mới hay lòng vẫn vơi đầy nhớ nhung
Mơ chi một cuộc trùng phùng,
Gượng cười quên nhé tình chung thuở nào?!
Ân tình vỗ cánh bay cao
Chia hai lối rẽ...nhịp cầu gãy đôi...
Người giờ đã quá xa xôi,
Còn chăng ảo mộng đầy vơi đêm trường
Cách xa thuở ấy đôi đường
Ngỡ ngàng nghe giọt lụy vương ngậm ngùi.
Đường trần có mấy ngày vui,
Để duyên ta phải dập vùi gió giông?!
ĐƠN CÔI
Thơ: Đặng Ngọc Đào
Biển đời cũng một dòng trôi
Sao ta cứ mãi đơn côi hỡi người
Con thuyền định mệnh buông lơi
Giữa trời bão tố mình tôi chống chèo
Dẫu là vực thẳm gieo neo
Hay là giá lạnh buốt vèo phang ngang
Trông cơn mưa gió phũ phàng
Vẫn tôi cầm lái qua ngàn bão giông
Xuân về mà giá lạnh đông
Hiên đời tôi dệt thơ ngông giải sầu
Dù qua hết đoạn cơ cầu
Nhưng tim vẫn lạnh ai sầu ai mang
Sống là vượt dốc gian nan
Luyện thân khỏe mạnh tinh thần nhẹ hơn
Đôi dòng dệt tiếng thơ hờn
Còn nghe tim thắt tưng cơn năm nào....
XÓT XA
Thơ: Diep LyTình như gió thoảng mây bay
Còn chăng cay đắng đọa đày tháng năm
Nhớ thương chôn giấu âm thầm
Một mùa trăng vỡ lạnh căm giữa trời.
Xót xa nhìn cánh hoa rơi
Ngậm ngùi nuối tiếc mộng đời dở dang
Lẻ loi một cõi hồng hoang
Nhân sinh nửa kiếp bẽ bàng tình ơi.
Trớ trêu tạo hóa vẽ vời
Bể dâu tan hợp cho người tương tư
Tủi buồn chết cả mùa thơ
Vùi chôn kỷ niệm thẫn thờ tiếc thương.
Ngẩn ngơ mộng ảo kịch trường
Giấc mình tỉnh giấc sầu thương một đời
Hoàng hôn tím mắt chơi vơi
Cuối đường cát bụi nghẹn lời xót đau.
LỆ SẦU CHO TA
Thơ: Lê Đình Vân
Giọt thương giọt nhớ giọt sầu
Từ nay chịu cảnh mất nhau thật rồi
Trách vì thế cuộc nỗi trôi
Đành chôn kỷ niệm một đời thêm đau
Tình giờ đã chết còn đâu
Nên mình ta phải đớn đau riêng lòng
Nào ai níu được dòng sông
Người đi xa lắm còn mong kiếm tìm??
Giờ như đáy bể mò kim
Làm sao thấy được cánh chim cuối trời??
Đớn đau chẳng nói nên lời
Phải cam chịu cảnh ngàn đời mất nhau
Đời hoa nhạt sắc phai màu
Tim ta nghẹn thắt cuộn đau lòng này
Nỗi đau vò nát tháng ngày
Quay lưng từ tạ đọa đầy tim ai??
TÌNH THƠ
Thơ: Đan Hạ
Vỡ tan rồi giấc mộng vàng
Còn đâu lời hứa nhẹ nhàng gió bay
Tình mình vuột mất tầm tay
Còn đâu tháng đợi ngày dài dấu yêu
Hoàng hôn phủ kín trời chiều
Heo may lạnh buốt đìu hiu mộng tàn
Giật mình nuối giấc mơ tan
Ngoài sân chiếc lá héo vàng rụng rơi
Người mang tình ấy đi rồi
Cho em khắc khoải một đời chênh chao
Ai đem bão tố gởi trao
Đèn hiu hắt bóng chìm vào lãng quên
Bóng chiều chìm nổi buồn tênh
Lòng em hụt hẫng đan xen phủ phàng
Liêu xiêu sợi nhớ bẽ bàng
Trong ta còn chút mộng vàng tình thơ...!!
Đọc xong buồn quá ! Em thời ngất luôn !
Hihi... chúc chị buổi chiều vui vẻ hạnh phúc nha ?
Bên đời héo úa...bễ dâu xây vần...
Chân ai chùn bước ngại ngần.
Hồn đau rã nát phù vân kiếp người !
Chúc mừng tác giả sáng ngời vần thơ.
Rã nát....kiếp người....đau lắm, tim như thắt... tác giả như đưa ta vào tận cùng niềm đau.
Rất hay và rất tuyệt...
Xin trời ngưng giọt mưa tuôn
Ân tình ngày ấy..đôi đường phân ly
Nhớ thương nhau, chẳng được gì
Mây trôi với gió đã đi xa rồi
Nhớ nhau lòng mãi bồi hồi
Thu về hoa lá rụng rơi úa vàng
Ai xui tình sớm vỡ tan
Để cho nước mắt dâng tràn hoen mi??
Tình xưa giờ chẳng còn chi
Người xưa cất bước ra đi không về
Vội quên ước hẹn lời thề
Để cho em phải tái tê nghẹn ngào
Ân tình đã trót vội trao
Đường về lối vắng tuôn trào lệ hoen
Còn đâu hình bóng thân quen
Lời yêu trả lại muộn phiền trao đi.
Nói đi em chỉ một lời
Tạ từ nhau nhé trọn đời tìm quên
Xa rôi thương nhớ ngày đêm
Bởi chăng nghịch cảnh càng thêm u buồn
Từ nay mình đã tay buông
Đắng cay anh nhận lệ tuôn kín hồn
Gieo neo suối lệ mưa nguồn
Chia tay chiều tím hoàng hôn ngập chìm
Dù thương cho lắm ân tình
Thì nay mơ ước duyên mình cũng xa
Lòng nhiều nhung nhớ thiết tha
Theo thời gian cũng nhạt nhòa mà thôi.
Đường mòn lối cũ xa xôi
Ôm thương nhớ cũng chia đôi ngã đường
Lá vàng trong gió vấn vương
Tình anh vẫn vậy một phương trông chờ.
Phù vân che khuất nhật quang
Hoàng hôn trời tím sương phủ phàng duyên tơ
Thuyền trôi con nước lượn lờ
Phong sương chiểu nặng ..ngẩn ngơ nổi buồn
Tìm trong ký ức mười thương
Dòng châu lệ thấm con đường cheo neo
Nhẩm thân đời bạc kiếp nghèo
Đơn côi gánh chịu duyên eo kiếp người .
*
Hôm nao mộng thắm còn tươi
Sao nay mắt lệ nụ cười héo khô?
Dòng đời một cõi hư vô,
Ta về ghép mảnh tình thơ lỡ làng.
Ngược dòng, đò đã sang ngang,
Tìm trong ký ức ngỡ ngàng niềm đau.
Kiếp này đã phụ duyên nhau,
Thì thôi người nhé kiếp sau đáp đền.