Thơ xướng họa ngày rời xa quê nhà (ảnh: internet) |
RỜI QUÊ ...
Thơ: Giang Hoa
Vọng cảnh về quê giữa xế tà
Loang trời tuyết dệt phủ đường ga
Vòm lam khói lãng chiều cô quạnh
Ngõ lạnh mờ sương lẻ bóng nhà
Bỏ lại tình xưa rời viễn xứ
Quay nhìn chốn cũ mộng làng xa
Lòng đau lặng lẽ chân chùng bước
Nghoãnh mặt mà sao mắt chảy nhòa ...
MỘT BÓNG ĐƠN CÔI
Thơ: Nguyễn Hiếu
Bóng lẻ đường trơn buổi xế tà
Nàng buồn lẵng lặng đến sân ga
Bao đông lạnh giá đời cô lẻ
Mấy hạ đơn côi kiếp vắng nhà
Những tưởng mai nầy ai biết đến
Nào ngờ mới đó đã lìa xa
Tha hương rệu rã thân đơn chiếc
Viễn xứ ngồi đây lệ ướt nhòa...
TIỄN ĐƯA !
Thơ: Hùng Võ Daklak
Em đi vào một buổi chiều tà
Tàu chạy xa dần bỏ lại ga
Hụt hẫng lòng đau rời bóng bạn
Bâng khuâng dạ xót tủi hình nhà
Kẻ ở suy tư...trời xứ lạ
Người đi nghĩ ngợi dặm đường xa.
Chỉ thắm vô hình tơ đã buộc
Hai ta đôi mắt lệ tuôn nhòa !
NHỚ QUÊ !
Thơ: Phạm Trọng Tân
Nhớ nhung sông biếc buổi chiều tà
Da diết cội nguồn, ngóng nẻo xa
Lờ lững khói lam vờn mái rạ
Nhạt nhòa nắng nhạt giỡn cành đa
Xôn xao bến nước, tình vồn vả
Rộn rã bờ đê, nghĩa đậm đà
Lả lướt bướm ong, chim vội vã
Dạt dào vần điệu gửi quê nhà ...
KẺ Ở !
Thơ: Hoài Xuân
Trở lại vườn xưa bóng duỗi tà
Tàu rời vạn nẻo ngó thềm ga
Về ngang khóm cỏ lòng hiu quạnh
Vắng vẻ giường không lạnh cửa nhà
Ngoảnh mặt sao đành lưu biệt xứ
Mong hoài giọt tủi chốn đường xa
Gởi thương gặm nhớ sầu lơi bước
Gối chiếc đầu nghiêng lệ vẫn nhòa ...
NGÓNG NGƯỜI ...
Thơ: Bảo Như
Lặng nhìn xa thẳm bóng dương tà
Ả vẫn vọng chờ ai cuối ga
Trăn trở xót lòng cho vận nước
Ngẩn ngơ hồn ái giữ yên nhà
Mõi mong gìn lại giấc mơ cận
Tha thiết mãi trông người xứ xa
Bậu nhé! Vững tâm dầu ở tạm
Tình tôi thực đấy ... dẫu mi nhòa...
RA ĐI !
Thơ: Ha Nguyenthai
Nhớ cánh đồng quê dìu nắng tà
Hoàng hôn xẩm tối lắng hồn ta
Mơ hồ lãng đãng sầu hiu quạnh
Khói phủ sương rơi chẳng thấy nhà
Ám ảnh cơn mơ ngày bỏ xứ
Lòng dâng da diết nhớ làng ta
Chùng chân bảng lảng bùi ngùi bước
Lã chã hàng châu thấm lệ nhòa ...
CHẠNH LÒNG. ..
Thơ: Huynh Thanh An
Chiều buông nhẹ nắng ánh dương tà
Khói tỏa lam màu quyện khắp ga
Mấy kẻ mon men về chốn cũ
Bao người lặn lội ghé quê nhà
Ngày xưa tuổi khổ nơi thôn vắng
Hiện tại xuân vầy ở nẻo xa
Xóm nhỏ thân quen bình dị quá
Mừng vui lệ luyến bỗng tươm nhòa....
VÃNG CẢNH QUÊ HƯƠNG
Thơ: Thanh Ân
Vãng cảnh quê hương lúc sắp tà
Mưa rơi nặng hạt chỉ riêng ta
Hai người lặng lẽ nao vồ vập
Đôi kẻ ưu tư chẳng vấp va
Giữa mới xong trưa đường vắng lặng
Vào khi chớm xế nẻo im ra
Bao lần nhịp điệu ái ân lỡ
Thiếp tặng chàng đây những mượt mà …
ĐƯỜNG NGƯỢC
Thơ: Tuấn Tôn
Đảo mũi thuyền xuôi đoạn bóng tà ,
Con tầu rộn đất giã từ ga !
Buồn trông vệt khói đơn lòng quạnh ,
Nẫu ngó làn sương tẻ dạ nhà .
Bởi lẽ duyên tàn nên biệt xứ ,
Do vì ái đổ đã lìa xa !
Dòng trôi đường ngược không cùng bước ,
Rõ khổ tràn châu mắt nhạt nhoà !
TIỄN ĐƯA...
Thơ: Hoang Vu
Gợi nỗi niềm xưa cảnh bóng tà
Đau lòng tiễn biệt trước thềm ga
Chiều lam nắng ngã dài khu chợ
Ngõ hẹp tường xiêu khuất cửa nhà
Ấp ủ hồn quê về cõi lạ
Đeo bồng cố quận giữ miền xa
Tình mang mãi nặng chưa dời bước
Khói phủ đường ray lệ đẫm nhòa ...
CHIỀU TÀ ...
Thơ: Khanh Trần
Thẫn thờ dạo bước buổi chiều tà
Cỏ cây bơ phờ biếng trổ hoa
Khói trắng lang thang vờn vách núi
Chiều lam bàng bạc tỏa sân nhà
Ngậm ngùi nhung nhớ trời cô quận
Khắc khoải sầu thương vận quốc gia
Thảng thốt chim kêu bên xóm vắng
Buồn chiều thơ thẩn một mình ta....
ĐÓN NGƯỜI...
Thơ: Hưng Xuan
Mùa đông sáng buổi ngỡ chiều tà
Mãi đợi người thân ở chốn ga
Những hạt sương mù bay phả mắt
Hàng cây lặng lẽ trước hiên nhà
Bao ngày cách trở nay về lại
Cả tháng chờ mong nặng nghĩa xa
Gặp gỡ mừng vui ta rảo bước
Tình yêu vẫn đượm chẳng phai nhoà ...
CÔ LỮ ...
Thơ; Biển Đông Biển Đông
Đường khuya dịu vợi ánh trăng tà
Vạn dặm thân tàu lạc bến ga
Gió bão lời căm vương phố hoạnh
Phong ba tiếng lặng nhớ quê nhà
Hương lồng nước bể nơi sầu xứ
Khói tỏa mây trời chốn khổ xa
Tuyết phủ lùa giông đơn độc bước
Lòng đau lữ thứ lệ rơi nhòa ...
DẠO ẤY !
Thơ: Nguyễn Kháng
Rời quê dạo ấy buổi đang tà
Lạnh lẽo xô vào rải chốn ga
Thoắt tỏ từ li , đời sẽ quạnh
Trào tin giã biệt , sống hoang nhà
Sau rồi lạ giãi vùng tân xứ
Đến nhạt tăng dàn bởi cũ xa
Rệu rã lòng đau chùn nẻo bước
Làn mây tối xẫm lệ đang nhòa ...
TIỂN BIỆT !
Thơ: Lý Trung
Mình ta lặng bước giữa chiều tà
Trải nỗi âm thầm đến chặng ga
Lẻ bóng nhau rồi đi mọi ngã
Cùng đôi sẽ gặp ở quê nhà
Từ đây một cõi phương trời lạ
Chốn nọ muôn đời những nẻo xa
Lẳng đọng tình ai tìm ý nhã
Mà sao tiễn biệt ướt mi nhòa
XA QUÊ ...
Thơ: trần trọng triết
Chiều buông nắng nhạt ánh dương tà.
Gió thổi mây vờn quyện lối ga.
Lắm Chị ra đi rời chốn cũ.
Nhiều Anh vội đến bỏ quê nhà.
Lìa bao nợ nghĩa đời muôn xứ.
Để lại ân tình vạn kiếp xa.
Quạnh quẽ đau lòng chân nặng bước.
Không ngờ lệ thảm...Mắt tuôn nhòa...
CHIA TAY ...
Thơ: Tuấn Nguyễn
Mình đã chia tay giữa nắng tà
Ngập ngừng giả biệt ở sân ga
Một mình lê bước trong cô quạnh
Hai đứa rời xa lúc khỏi nhà
Khắc khoải ôm sầu luôn nhớ mãi
Ưu tư bỏ lại ở ngoài xa
Cuối đầu lặng lẽ lê chân bước
Chẳng khóc mà sao mắt lệ nhòa ...
MI NHOÀ ...
Thơ: Nam Pqd
Trời khuya giục giã mảnh trăng tà
Vãng cảnh đêm hằng đợi đến ga
Phố thị làn sương mờ cổ liễu
Làng quê vạt giá đẫy lưng nhà
Vầng mai vẫy gọi đưa ngày chớm
Bóng nguyệt đang chào tiễn buổi xa
Sắc lạnh khơi lòng dâng tủi đẫm
Thề xưa biệt mãi để mi nhoà ...
RỜI BỎ QUÊ HƯƠNG
Thơ: Nguyễn Văn Mười
Rời bỏ quê hương lúc xế tà
Một mình lặng lẽ đến sân ga
Chia lìa nơi cũ lòng xao xuyến
Lưu lạc xứ người dạ xót xa
Nghĩa ái đành trôi về chốn lạ
Ân tình xin gởi lại quê nhà
Ra đi không hẹn ngày quay lại
Chẳng khóc mà sao măt lệ nhòa.
CHIA TAY ...
Thơ: Phu Nguyen
Anh tiễn em đi lúc nắng tà
Chúng mình giã biệt tại sân ga
Lòng sầu lẻ bước trong cô quạnh
Dạ nhớ đôi ta lúc vắng nhà
Kỷ niệm ngày xưa còn thắm mãi
Tình này vẫn đọng lại trong ta
Hôm nay nghĩ đến sao buồn quá
Lạnh buốt trong tim lệ nhạt nhòa....
LỠ HẸN CHIỀU QUÊ ...
Thơ: Đinh Quang Dương
Non ngàn vẳng lặng khúc chiều tà
Sương phủ bụi mờ khuất nẻo ga
Gió lạnh se hồn ven ngõ vắng
Mưa phùn đọng nhớ quẩn quanh nhà
Tình xưa nặng nghĩa còn văng vẳng
Lối cũ đầy thương vẫn mộng xa
Lẻ bước chân ai từ dạo đó
Mà sao lỡ hẹn lệ chan nhòa