1001 bài thơ 8 chữ viết về Đêm quạnh vắng, nhớ người yêu xa

30/12/16
(iini.net) Sau loạt thơ đêm buồn với tâm trạng thao thức vì tình, iini.net xin tiếp tục tổng hợp chủ đề tương tự nói về nỗi nhớ người yêu trong đêm quạnh vắng với thể thơ tình 8 chữ.
Những chùm thơ viết về nỗi nhớ người yêu sẽ được iini.net giới thiệu trong nội dung bài viết này.


Thơ 8 Chữ Viết Về Đêm Quạnh Vắng, Cô Đơn
Thơ 8 Chữ Viết Về Đêm Quạnh Vắng, Cô Đơn (ảnh: internet)

THƠ 8 CHỮ VỀ ĐÊM

Những bài thơ 8 chữ viết về đêm với nhiều tâm trạng và cảm xúc. Thơ đêm buồn nhớ về người ấy đang ở xa. Đêm cô đơn 1 mình quạnh vắng rất cần ai đó bên mình để tâm sự. Thơ đêm mưa buồn lạnh lẽo hoài niệm về cuộc tình xưa,..

#01. ()

ĐÊM THAO THỨC - Thơ 8 Chữ: Tuyết Vân

Đêm khuya rồi anh có nhớ tới em
Có thấy lạnh trong đêm đông trống vắng
Sợi tình thắm chẳng đủ dài muôn dặm
Không ấm lòng khi vắng một vòng tay.

Nhớ anh nhiều nên giấc ngủ chẳng say
Ở phương đó chắc ai còn thao thức
Dòng máu nóng trào dâng trong lồng ngực
Cháy trong đêm bao nức nở giọt buồn.

Chợt nao lòng dưới ánh sáng trăng xuông
Vẫn mơ thấy bóng anh qua song cửa
Nghe văng vẳng lời yêu thương chan chứa
Để trong em lần nữa giấc qua rồi.

Cảm giác nào canh cánh giấc chia phôi
Từng nhịp đập tim côi còn níu kéo
Cùng vun đắp cho tình không khô héo
Để màn đêm khuất nẻo bóng vỗ vờn..!!!


#02. ()

ĐÊM KHÔNG EM - Thơ 8 Chữ: Nguyễn Tùng

Đêm một mình anh lại nhớ hơi em
Tìm cảm xúc trong khát thèm trống vắng
Đêm có biết trong cô đơn thầm lặng
Ta cuồng lòng mơ ấm một vòng tay

Chắc giờ này em yên giấc ngủ say
Nào có biết ở nơi này anh thức
Nỗi khao khát cháy lên nơi lồng ngực
Đếm thời gian kí ức chẳng vơi buồn

Giấu trong lòng giọt lệ cứ trực tuôn
Cơn gió lạnh vô tình luồn khe cửa
Đâu có hiểu bao điều còn chất chứa
Giấc chẳng an khi quá nửa đêm rồi.

Muốn yên lòng mà nỗi nhớ chẳng thôi
Bờ vai ấy luôn vọng hồi níu kéo
Sao người nỡ để lòng ta khô héo
Trong khát khao không bóng nẻo vô vờn..!!

Thơ 8 chữ viết về Đêm hay nhất
thơ 8 chữ viết về nỗi nhớ người yêu trong đêm (ảnh: internet)

#03. ()

ĐÊM TÂM SỰ - Thơ 8 Chữ: Tuyết Vân

Vẫn biết rằng ta chẳng thuộc về nhau
Mà con tim vẫn không ngừng rung động
Một tình yêu chợt bừng lên sâu đậm
Để đêm về luôn hiện bóng hình anh

Vẫn biết rằng trong những giấc mơ xanh
Vẫn khát khao một vòng tay nồng ấm
Em vẫn mơ một tình yêu đằm thắm
Ủ tim hồng cho em bớt cô đơn

Dòng thời gian vẫn cứ lặng lẽ trôi
Đếm ngày dài đêm thâu cùng nỗi nhớ
Mong có ngày đôi ta không cách trở
Để đông về đỡ se lạnh con tim.

#04. ()

ĐÊM NAY - Thơ 8 Chữ: Chử Văn Hòa

Đêm lạnh lẽo mình anh ngồi đơn lẻ
Con đường xưa vắng vẻ bước chân ai
Lá vàng rơi in dấu những gót hài
Gió xào xạc bên tai về nỗi nhớ

Đêm một mình sao kéo dài dễ sợ
Để trầm tư cất ở mãi trong lòng
Nơi cuối trời liệu còn có ai mong
Thời gian cứ quay vòng trong ký ức

Ngồi một mình đêm nay anh thao thức
Trăng cũng buồn rơi xuống vực nước sâu
Nhìn màn đêm đen kịt chỉ một màu
Mắt đẫm lệ lấy ai lau đây nhỉ

Năm canh dài mình anh vơ vẩn nghỉ
Cuộc sống này đâu chỉ thế này đâu
Cầu mong sao có được phép nhiệm mầu
Mọi ước nguyện đậm sâu thành hiện thực.

Thơ những đêm không ngủ
thơ những đêm không ngủ (ảnh: internet)

#05. ()

TẠ TỪ - Thơ 8 Chữ: Vũ Thắm

Gió khuya lạnh trăn trở với canh dài
Đêm sâu thẳm trong hình hài nỗi nhớ
Người với ta chắc chẳng còn duyên nợ
Nên khoảng cách ... cứ vời vợi càng xa

Có lẽ nào người đã bỏ quên ta
Buông đi hết mà chẳng cần níu giữ
Thôi đành vậy...mình nói lời cuối chứ?!
Để từ đây không còn nửa của nha

Dấu yêu ơi! Em sẽ không u sầu
Bởi tự hiểu có đau thêm cũng thế
Quay mặt đi nén lau khô dòng lệ
Em chúc người hạnh phúc mãi nhé anh.


#06. ()

KHÔNG NGỦ ĐƯỢC - Thơ 8 Chữ: Hòa Phan

Đêm mất ngủ chính là đêm dài nhất
Không bao giờ nghe trống điểm sang canh
Chẳng làm gì ngoài việc cứ loanh quanh
Và thiêu thiếu... bỗng nhiên thèm khói thuốc.

Cho xin hỏi: có ai người trong cuộc
Giữa đêm này mất ngủ giống ta không?
Hay đang say chìm đắm giấc mơ hồng
Hơi thở nhẹ êm đềm bên gối mộng?

Đêm mất ngủ là đêm nhiều khoảng trống
Trống tâm hồn và trống cả không gian
Sợi tơ lòng đan dọc lẫn xen ngang
Không chặn được những nghĩ suy trằn trọc.

Đêm mất ngủ... là đêm thay màu tóc
Khoảng thời gian cơ thể chuyển giao mùa
Sáng mai này mình bỗng thấy già nua
Đừng hối hận vì sao không chịu... ngủ!

Ừ, sợ quá... thôi thì mình tự nhủ
Hãy khôn ngoan nhắm mắt ngủ đi mà
Trùm chăn vào nằm đếm một, hai, ba...
Năm, sáu, bảy... nghe gà vừa gáy sáng.

#07. ()

ĐÊM NHỚ ANH - Thơ 8 Chữ: Thanh Hiếu

Anh có biết em nhớ anh nhiều lắm
Hàng đêm dài gặm nhấm với cô đơn
Muốn anh ôm những lúc em dỗi hờn
Lau nước mắt nhẹ hôn lên đôi má

Anh có biết em ghen hờn buồn bã
Khi người ta hạnh phúc quá ngọt ngào
Rồi bất chợt nhắm mắt lại ước ao
Mong anh về cho thỏa bao nhung nhớ

Anh có biết nỗi lòng đau trăn trở
Một mình em nức nở tháng ngày qua
Mong bình yên khi mỗi sáng ngày ra
Tiếng con trẻ gọi mẹ cha ríu rít

Anh có nhớ vắng nhà bao cái tết
Em đau lòng chỉ biết khóc thầm không
Một mình em với cái lạnh ngày đông
Vẫn tựa cửa ngóng trông anh về đến

Tình yêu em dành anh vô bờ bến
Trái tim hồng nguyên vẹn chỉ mình anh
Về đi anh cùng chia sẻ ngọt lành
Xây hạnh phúc mái tranh nghèo êm ấm.

Thơ 8 chữ về đêm
thơ 8 chữ viết trong đêm quạnh vắng (ảnh: internet)

#08. ()

ĐÊM TRÔI - Thơ 8 Chữ: Diệp Ly

Đêm nơi này huyền hoặc một màu đen
Ngõ hồn sâu ánh đèn không soi lối
Lệ sao rơi ướt mềm dòng tóc rối
Lời thơ buồn trăn trối lúc tàn canh .

Đêm nơi này sương khói cũng mong manh
Làn gió khẽ lay mành nghe tim khóc
Giữa màu đen từng nỗi buồn lăn lóc
Đường trần ai gai góc nẻo chân tình.

Đêm nơi này ngàn tâm sự lặng thinh
Để niềm riêng một mình bên chiếc bóng
Biển trầm luân bạc đầu từng con sóng
Thuyền yêu trôi xa thẳm cuối chân trời.

Đêm nơi này nuối tiếc cứ chơi vơi
Vô thường lắm chữ đời như cơn gió
Hạ xác xơ khi thu vừa chạm ngõ
Đông lạnh sầu từ thuở lá mùa phai.

Đêm nơi này nhớ lắm một bờ vai
Làn môi ấm vòng tay chiều hò hẹn
Biệt ly rồi hồn thơ buồn uất nghẹn
Mộng phù vân chưa vẹn chữ ân tình.

Đêm nơi này trĩu nặng gánh nhân sinh
Trường tương tư một mình thêm trống vắng
Bình yên ơi yên bình trong khoảng lặng
Để lệ sầu vơi mặn ở bờ môi.

Đêm nơi này huyền hoặc bóng đêm trôi....

THƠ BUỒN 8 CHỮ VỀ ĐÊM

Dưới đây là phần cập nhật cho chùm thơ 8 chữ viết về Đêm mà bạn đang xem. Thơ đêm buồn không em/anh lòng thêm tái tê. Thơ đêm 1 mình buồn lẻ loi, thương cho phận mình còn nhiều đắng cay...

#09. ()

ĐÊM BUỒN - Thơ 8 Chữ: Duyên Phạm

Giữa đêm vắng một mình em thổn thức
Gọi tên người trong nức nở niềm ̣đau
Giọt nước mắt lặng rơi chảy không màu
Tim tan nát tìm nhau trong kỷ niệm

Một bóng hình ta mãi còn tìm kiếm
Tuyệt vọng nào xâm chiếm cả hồn côi
Niềm khát khao ,tim xao xuyến bồi hồi
Bao nghiệt ngã cuốn trôi ..đành dang dở

Tự giam mình trong vô vàn nỗi nhớ
Đếm giọt buồn trăn trở níu thời gian
Mộng vỡ tan như lá úa hoa tàn
Ai vội bước quay ngược niềm hạnh phúc

Cuộc tình ấy đắng cay lòng day dứt
Xa nhau rồi ký ức chẳng ngủ quên
Lưu luyến thay những ngày tháng êm đềm
Em chẳng thể .....xóa tên người được nữa!

#10. ()

ĐÊM HIU QUẠNH - Thơ 8 Chữ: Nguyễn Điền

Ngồi một mình trông nửa mảnh trăng rơi
Nhìn cành lá khẽ lay trong đêm lạnh
Cuội một mình ngồi gốc đa hiu quạnh
Ngóng chị hằng mà canh cánh sầu thương

Cũng như ta ngây dại giữa canh trường
Chờ hình bóng nơi phương nao về lại
Nhưng chẳng thấy chỉ mình ta hoang hoải
Đếm từng giây nghe tê tái cỏi lòng

Tiếng chèo khua gõ nhịp dưới dòng sông
Mà cứ ngỡ người ta trông đang tới
Ông trời kia chẳng phụ công người đợi
Đưa nàng về khi ngày mới gần sang

Nhưng nào ngờ ta nhận lấy bẽ bàng
Bởi tiếng chèo càng lúc càng xa ngái
Nghặt ngẻo cười một mình như điên dại
Nghẹn ngào môi nước mắt lại tuôn trào

Em phương xa có nằm mộng chiêm bao
Có nghe tiếng tim anh gào lên đó
Trong đêm thâu thao thức hoài trăn trở
Nhớ em nhiều! Anh nhớ lắm người ơi./.

#11. ()

ĐÊM KHÔNG ANH - Thơ 8 Chữ: Bằng Lăng Tím

Em trở về nơi góc phố không anh
Đêm giá lạnh giăng mành sương đám cỏ
Bên ô cửa xạc xào heo may gió
Nửa vầng trăng mờ tỏ cuối chân trời

Ngọn lửa hồng thuở yêu đã từng khơi
Nụ hôn ấm cùng bao lời thủ thỉ
Căn phòng trống nỗi buồn đem cất kỹ
Vắng xa anh em chỉ biết đợi chờ

Luyến lưu nhiều khi mùa lá xác xơ
Hoa tuyết nở phủ mờ chân mây tím
Hương mùa cũ quyện vào Đông bịn rịn
Nỗi niềm riêng giấu kín tận đáy lòng

Dế than thầm tiếng non nỉ bên song
Ước giây phút trong vòng tay ấm áp
Bài tình khúc nốt nhạc yêu dào dạt
Trái tim chung nhịp khao khát men nồng

Trắng canh tà thao thức mỏi mòn trông
Trăng cuối ngả bóng lồng bên sườn núi
Mi đằm lệ giọt nhẹ rơi buồn tủi
Anh nơi đâu rong ruổi bước đăng trình.

Các bạn vừa xem qua những bài thơ 8 chữ viết về ĐÊM với nhiều tâm trạng và cảm xúc. Chùm thơ này chúng tôi vẫn còn đang cập nhật những sáng tác mới nhất!..

Dương Ngọc Thái
Dương Ngọc Thái
Bạn vừa xem 1001 bài thơ 8 chữ viết về Đêm quạnh vắng, nhớ người yêu xa trên trang web iini.net, được thành viên Dương Ngọc Thái biên tập vào lúc 2016-12-30T04:04:00Z [nội dung đã được chỉnh sửa/cập nhật gần đây nhất vào lúc 2018-12-27T12:45:43Z].
Bạn có thể tìm thấy nhiều bài viết liên quan trong danh mục:
Hãy chia sẻ bài viết này lên mạng xã hội nếu bạn thấy hay nhé!
Chia sẻ lên Facebook
Có 12 bình luận cho bài viết "1001 bài thơ 8 chữ viết về Đêm quạnh vắng, nhớ người yêu xa"
  1. Thơ về đêm hay, tâm trạng quá. Cảm ơn các tác giả!
  2. Đêm mất ngủ , vì sao ta trằn trọc ?
    Mộng bên người mà sao mãi xa xăm
    Trời vào hạ nhưng sao bỗng lạnh căm
    Ôm gối mộng ngỡ đủ đầy khoảng trống .
  3. Nhửng đêm không ngủ là những đêm rất dài
    Người không ngủ được mong đến sớm mai
    Hãy cố ru mình vào giấc ngủ
    Đừng để em áo trắng rủ ta chơi !
  4. Đêm mất ngủ là đêm tồi tệ nhất
    Có tôi đây là người trong cuộc
    Có cách gì ... để mà khắc phục ?
    Xin cho biết ... chân thành cảm ơn !
  5. Người mất ngủ ắt hẳn nhiều tâm sự,
    Năm canh dài...thức trắng cả năm canh.
    Trong đêm đen thiếu vắng kẻ đồng hành.
    Đánh tiếng hỏi có "ai người trong cuộc".

    Không Ngủ Được...chẳng phải ai bắt buộc,
    Tay gối đầu,đôi mắt nhắm đặng đâu.
    Lắng tai nghe tiếng tắc lưỡi trên đầu,
    Đôi thạch sùng đợi mồi trên tường lạnh.

    Đêm không ngủ,thời thường đêm cô quạnh,
    Chiếu chăn thừa...gợi nhớ tháng ngày vui.
    Nhớ mắt,môi...nhớ cả tiếng ai cười ,
    Bên gối mộng...nhẹ êm từng hơi thở.

    Đêm không ngủ ưu tư niềm trăn trở,
    Buồn...biết đâu.Trống vắng...cả đêm dài.
    Không ngại già...dẫu màu tóc bạc phai.
    Buồn bực nhất...đếm hoài...KHÔNG NGỦ ĐƯỢC ....
  6. Không ngủ được... đếm sao hoài cũng mỏi
    Đêm thật dài thao thức nỗi niềm riêng
    Nhớ về thời cái tuổi đẹp thần tiên...
    Ôi ! Ngại quá... chừ đã già rồi nhỉ.

    Không ngủ được... tìm ai đâu thủ thỉ
    Chỉ một mình lặng lẽ đếm thời gian
    Cứ trôi qua... chờ trời sáng đêm tàn
    Một ngày mới. Sợ rồi... đêm mất ngủ.
  7. Đêm không ngủ nghĩ đủ chuyện trên đời
    Từ chuyện tắm mưa cái thời con nít
    Chơi trò bán hàng tiền bằng lá mít
    Đến chuyện đơn phương mê tít một người ...

    Ta như say khi thấy miệng nàng cười
    Rồi ta vào lĩnh khi mới mười tám tuổi
    Nàng ở lại biết bao người theo đuổi
    Ta khoác bao lô dong duổi chiến trường

    Rời quân ngũ ta về với đời thường
    Ta và nàng không chung đường xưa nữa
    Vết thương lòng chẳng thuốc nào mong chữa
    Đểm không ngủ bao chuyện nữa ..đau đâu..

    Hãy vứt đi tất cả những u sầu
    Để giấc ngủ ...ngon sâu .thanh thản...
  8. Đêm mất ngủ...canh lòng đang thao thức
    Chuyện vui buồn cứ lãn lộn đan xen
    .....
  9. Đêm không ngủ là đêm dài thổn thức...nghi về ai mà trăng trở suốt đêm dài ...bơi vì em mà anh nhiều trăng trở....
  10. ĐÊM
    Đêm thả xuống một màu đen huyền diệu
    Nàng Hằng Nga chắc đón kiệu du xuân
    Mùa đã qua nắng hạ đã tràn sân
    Sao chẳng thấy giọt trăng vàng rớt cửa

    Hình như tim đã không còn ngọn lửa
    Dòng lạnh căm băng tuyết giữa ngân hà
    Em hốt hoảng xin quỳ nguyện thiết tha
    Đừng ... đêm ơi đừng chà day nhan sắc

    Rồi còn đâu những vòng tay đan mắc
    Nắng hạ về có bạc cánh bằng lăng
    Nụ cười rơi trong tháng sáu muộn màng
    Ai nhặt mất... em tìm .. giăng nỗi nhớ

    Xin nguyện cầu nụ cười reo vụn vỡ
    Trả về em kẻo trăng võ vàng đêm
    Tim bỗng thắt giọt sương rớt bên thềm
    Thuỵ Du ơi.. có phải em nhoà lệ

    Giữa thinh không em nằm nghe tiếng dế
    Yêu dấu ơi đêm lạnh thế ... vô cùng.

    Hoàng Anh 12/6/17

    TỰ BẠCH :
    Bâng khuâng làm sao, màu đêm tối đen không một chút ánh sáng. Nàng trăng khoá cửa đi đâu cho màu đêm đặc quách. Du ngoạn nơi nào đã rất lâu rồi mà không chịu trở về mở cửa cung Hằng mà chiếu sáng nhân gian.... Ta đợi mãi một thứ ánh sáng huyền ảo trắng lồ lộ màn đêm mà chẳng thấy giọt vàng rơi, ánh sáng nhỏ nhoi yếu ớt mà cũng không có nổi.

    Lòng chạnh buồn, sao bỗng thấy tim mình lạnh giá. Không còn cảm xúc nồng nhiệt muốn yêu và được yêu. Không còn cảm thấy sự hoan hỷ trong ánh mắt một người ban tặng. Chẳng nhẽ tim ta chết rồi ư?!

    Chợt lòng ta hoảng sợ... có lẽ nào ... có lẽ nào ta đã hết lãng mạn.. Rõ ràng ta không hề muốn mình hoá đá. Ta vẫn muốn biến thành một loài hương thơm huyền diệu đầy mê hoặc. Không, có lẽ chỉ là tạm thời thôi, không phải tim ta chết vì lạnh giá cô đơn. Mà bỗng ngừng đập mấy giây bởi cái bon chen dối gian lọc lừa. Đã tìm được nguyên nhân và xin cầu nguyện màn đêm, xin đừng vò xé nát nhàu trái tim đang rỉ máu của ta. Nguyện cầu trong sự lo lắng tột cùng, vì sao ta lại trở thành tảng băng trước tình yêu cuộc sống.

    Màu tím trên cánh bằng lăng đã ohai phôi, không còn những cái xiết ghì đường cong. Nắng tháng sáu chói chang và bỏng rát quá. Nụ cười không còn nở trên môi. Ai đã nhặt được nụ cười ta đã đánh rơi. Xin trả lại kẻo màn đêm lại trở nên vàng võ, khó thở y như một bệnh nhân tụt huyết áp. Ta cuống quít muốn tìm lại nụ cười mà người đã trao thuở trước.. tìm mãi ., thấy tơ lòng cứ giăng đầy những nhớ nhung.

    Ta cầu nguyện nụ cười trở lại trên môi, cho dù đã vụn vỡ chẳng giòn tan được như xưa. Tim bỗng thắt lại khi thấy giọt sương sa trong màn đêm. Y như loài chim bói cá đi tìm cọc nhọn trăm năm, Thuỵ ơi, tình ơi.,. Có phải giọt sương sa hay lệ mi nhoà mắt em!?!

    Đêm.... lạnh trong cô đơn.. thanh vắng và tĩnh mịch chỉ còn tiếng dế thở than.. bản nhạc này buồn hơn bao giờ hết.. Ta chợt lạnh như chưa bao giờ thấy lạnh... vô cùng và vô cùng... không có giới hạn.

    Thuỵ ơi và tình ơi.....
  11. ĐÊM LẠC...!
    Đêm trở mình... mang ta lạc về đâu?
    Nghe hồn vỡ dưới ao sầu vô tận
    Rơi từng mảnh nát nhàu câu duyên phận
    Lạc mất nhau... cho xuân chết giữa chừng

    Bên ngoài hiên mưa nhỏ giọt...ngập ngừng
    Như đánh thức nỗi buồn từng cố giấu
    Cơn gió lạnh cũng ùa về cào cấu
    Ôi tròng trành, nghiêng ngã... thấu lòng ai

    Cứ trở trăn mà đếm hết canh dài
    Đêm đặc quánh rướn vòng tay ôm siết
    Càng giãy giụa càng thêm trầy bao vết
    Ước nghiêng lòng đổ hết nỗi buồn đi

    Khoảng trống nào ai để lại làm chi
    Nghe chếnh choáng mà sầu bi đến lạ
    Thêm đau đớn dội vào thơ rệu rã
    Đêm nghẹn ngào đêm đã lạc về đâu?!
  12. Thơ hay ảnh đầy ý nghĩa hoà quyện cùng thơ
    "Trắng canh tà thao thức mỏi mòn trông "
    "Trang cuối ngã bóng lồng bên sườn núi "
Gửi bình luận

Sửa bài đăng