Chùm Thơ Lục Bát Buồn (ảnh: internet) |
#01. (⇧)
NHÌN THEO LÁ RỤNG - Thơ Lục Bát: Cỏ Hoang Tình Buồn
Giọt thương giọt nhớ giọt sầu
Anh mang theo hết còn đâu mà tìm?
Kiếm nhau như thể mò kim
Chim bay phía Bắc em tìm hướng Đông.
Lặng nghe đau xé trong lòng
Tình chia hai ngã còn mong đợi gì?
Nào ai giữ được người đi
Đành chôn kỷ niệm níu ghì thêm đau.
Đời hoa hương phấn nhạt màu
Phải cam chịu cảnh mất nhau chữ tình
Hoàng hôn mà ngỡ bình minh
Nên đau đớn chỉ riêng mình em mang.
Nhìn theo chiếc lá rụng vàng
Lòng em chua chát buồn man mác buồn
Quay lưng từng giọt lệ tuôn
Tim em quặn thắt lòng cuồng cuộn đau.
Anh mang theo hết còn đâu mà tìm?
Kiếm nhau như thể mò kim
Chim bay phía Bắc em tìm hướng Đông.
Lặng nghe đau xé trong lòng
Tình chia hai ngã còn mong đợi gì?
Nào ai giữ được người đi
Đành chôn kỷ niệm níu ghì thêm đau.
Đời hoa hương phấn nhạt màu
Phải cam chịu cảnh mất nhau chữ tình
Hoàng hôn mà ngỡ bình minh
Nên đau đớn chỉ riêng mình em mang.
Nhìn theo chiếc lá rụng vàng
Lòng em chua chát buồn man mác buồn
Quay lưng từng giọt lệ tuôn
Tim em quặn thắt lòng cuồng cuộn đau.
Thơ lục bát buồn viết về tình yêu dang dở (ảnh: internet) |
#02. (⇧)
NẾU NHƯ.. - Thơ Lục Bát: Đức Trung
Nếu như...ngày ấy không quen
Thì nay đâu phải nhớ em thế này !
Nếu như...Ai bảo gừng cay
Thì tình xa cách...còn cay hơn gừng !
Nếu ai bảo được gió dừng
Nhờ người nói hộ: em đừng quên tôi
Nếu ai hái được sao trời
Nhờ người nói giúp: rằng tôi yêu nàng !
Nếu như...cùng chuyến đò ngang
Nàng không e ấp, dịu dàng bên tôi
Nếu như...nàng chẳng ngỏ lời
Nhìn tôi say đắm...mắt, môi dịu hiền...
Thì nay đâu phải nhớ em thế này !
Nếu như...Ai bảo gừng cay
Thì tình xa cách...còn cay hơn gừng !
Nếu ai bảo được gió dừng
Nhờ người nói hộ: em đừng quên tôi
Nếu ai hái được sao trời
Nhờ người nói giúp: rằng tôi yêu nàng !
Nếu như...cùng chuyến đò ngang
Nàng không e ấp, dịu dàng bên tôi
Nếu như...nàng chẳng ngỏ lời
Nhìn tôi say đắm...mắt, môi dịu hiền...
#03. (⇧)
EM VỀ QUA NGÕ NHÀ ANH - Thơ Lục Bát: Cỏ Hoang Tình Buồn
Chiều nay trời sắp đổ mưa
Em về ngang ngõ...anh vừa vội đi
Lặng nghe tiếng gió thầm thì
Người xưa đã khuất...còn chi mà tìm.
Đau lòng...nát cả buồng tim
Không gian vắng lặng im lìm chìm sâu
Đời gieo chi lắm đau sầu
Nhớ nhau em biết...tìm đâu bây giờ.?
Một mình với bóng ngẫn ngơ
Tình trăm năm chết ai chờ...ai trông?
Lá trôi theo nước xuôi dòng
Em gom nhặt hết đem hong giữa đời.
Đếm từng giọt lệ mình rơi
Ôm thương giữ nhớ một thời còn yêu
Chiều nay rồi lại bao chiều
Em lang thang bước lòng hiu hắt buồn.
Em về ngang ngõ...anh vừa vội đi
Lặng nghe tiếng gió thầm thì
Người xưa đã khuất...còn chi mà tìm.
Đau lòng...nát cả buồng tim
Không gian vắng lặng im lìm chìm sâu
Đời gieo chi lắm đau sầu
Nhớ nhau em biết...tìm đâu bây giờ.?
Một mình với bóng ngẫn ngơ
Tình trăm năm chết ai chờ...ai trông?
Lá trôi theo nước xuôi dòng
Em gom nhặt hết đem hong giữa đời.
Đếm từng giọt lệ mình rơi
Ôm thương giữ nhớ một thời còn yêu
Chiều nay rồi lại bao chiều
Em lang thang bước lòng hiu hắt buồn.
Thơ lục bát tình yêu buồn nhất (ảnh: internet) |
#04. (⇧)
CANH SẦU TRĂNG TRỞ - Thơ Lục Bát: Bành Thị Nòi
Trăng rơi xuống mảnh vai gầy
Nhớ thương ai đó phủ đầy vườn hoang
Đêm sầu dạ nhớ ngổn ngang
Ngàn vì sao sáng mơ màng lời ru
Chợt hiên nhỏ hạt sương mù
Vần thơ em gửi cũng từ hôm nao
Xé toang gió lạnh trôi vào
Bên khung cửa sổ ngạt ngào mùi hoa
Yêu thương dâng chút mặn mà
Tình đâu chia nửa hồn xa ngậm ngùi
Chong thầm trí tự mừng vui
Giữa mùa Xoan nở ngát mùi chứa chan
Giật mình trong tiếng thở than
Người ơi xuân đã sắp tàn đó thôi
Bao năm xa cách phương trời
Quầng thâm đôi mắt nhớ lời thề xưa
Sân nhà bỗng đổ cơn mưa
Sấm gầm, gió lộng rèm thưa buông hờ
Tình này gửi vội vào thơ
Dù xa cách trở vẫn chờ lời thương.
Nhớ thương ai đó phủ đầy vườn hoang
Đêm sầu dạ nhớ ngổn ngang
Ngàn vì sao sáng mơ màng lời ru
Chợt hiên nhỏ hạt sương mù
Vần thơ em gửi cũng từ hôm nao
Xé toang gió lạnh trôi vào
Bên khung cửa sổ ngạt ngào mùi hoa
Yêu thương dâng chút mặn mà
Tình đâu chia nửa hồn xa ngậm ngùi
Chong thầm trí tự mừng vui
Giữa mùa Xoan nở ngát mùi chứa chan
Giật mình trong tiếng thở than
Người ơi xuân đã sắp tàn đó thôi
Bao năm xa cách phương trời
Quầng thâm đôi mắt nhớ lời thề xưa
Sân nhà bỗng đổ cơn mưa
Sấm gầm, gió lộng rèm thưa buông hờ
Tình này gửi vội vào thơ
Dù xa cách trở vẫn chờ lời thương.
- Trong tình yêu, thật khó để tránh những giây phút buồn bã, tâm trạng cô đơn, buồn chán vì duyên tình dang dở,.. Mời các bạn xem thêm những bài thơ tình buồn thật tâm trạng mà iini.net đã chia sẽ!...
#05. (⇧)
TÌNH MUỘN - Thơ Lục Bát: Cỏ Hoang Tình Buồn
Cuộc đời dù lắm gai chông
Nhưng em nghiêng cả tấm lòng về anh
Lỡ duyên nên nợ không thành
Như Trăng sắp rớt long lanh giọt buồn.
Từng đêm thơ thẫn lệ tuôn
Nhớ nhau nước mắt ngược nguồn về tim
Thương yêu em mãi kiếm tìm
Nhưng anh biền biệt như chim cuối trời.
Hoàng hôn nhìn xuống biển khơi
Sóng trào than thở...những lời nỉ non
Tim em cay đắng bào mòn
Nhưng tình luôn vẫn...lòng son sắc tình.
Trăng vàng soi bóng lung linh
Dù mây giăng kín chúng mình đừng xa
Yêu anh em rất đậm đà
Dù TÌNH MUỘN vẫn thiết tha ấm nồng.
Nhưng em nghiêng cả tấm lòng về anh
Lỡ duyên nên nợ không thành
Như Trăng sắp rớt long lanh giọt buồn.
Từng đêm thơ thẫn lệ tuôn
Nhớ nhau nước mắt ngược nguồn về tim
Thương yêu em mãi kiếm tìm
Nhưng anh biền biệt như chim cuối trời.
Hoàng hôn nhìn xuống biển khơi
Sóng trào than thở...những lời nỉ non
Tim em cay đắng bào mòn
Nhưng tình luôn vẫn...lòng son sắc tình.
Trăng vàng soi bóng lung linh
Dù mây giăng kín chúng mình đừng xa
Yêu anh em rất đậm đà
Dù TÌNH MUỘN vẫn thiết tha ấm nồng.
Thơ lục bát buồn với nỗi nhớ đơn côi (ảnh: internet) |
#06. (⇧)
ANH VỀ ĐỐT NHỚ CHÔN THƯƠNG - Thơ Lục Bát: Cỏ Hoang Tình Buồn
Anh về xé toạc con tim
Rồi ngơ ngẫn đứng đi tìm lời yêu
Thì ra cay đắng cũng nhiều
Bao nhiêu giọt nhớ bấy nhiều giọt sầu.
Thu đi tình chết theo Ngâu
Lá vàng rơi rụng trên đầu dưới chân
Tiếng yêu chỉ đến một lần
Nhưng nay trôi giữa sông Ngân mất rồi.
Đành cam chịu cảnh chia đôi
Hai phương lặng lẽ tim bồi hồi đau
Trả em thương nhớ thắm màu
Mà ngay xưa đã có nhau chung đường.
Anh về đốt nhớ chôn thương
Rồi quay lưng sống chán chường như xưa
Lặng nghe nước mắt cũng vừa
Giọt rơi từng giọt theo mưa cuối chiều.
Rồi ngơ ngẫn đứng đi tìm lời yêu
Thì ra cay đắng cũng nhiều
Bao nhiêu giọt nhớ bấy nhiều giọt sầu.
Thu đi tình chết theo Ngâu
Lá vàng rơi rụng trên đầu dưới chân
Tiếng yêu chỉ đến một lần
Nhưng nay trôi giữa sông Ngân mất rồi.
Đành cam chịu cảnh chia đôi
Hai phương lặng lẽ tim bồi hồi đau
Trả em thương nhớ thắm màu
Mà ngay xưa đã có nhau chung đường.
Anh về đốt nhớ chôn thương
Rồi quay lưng sống chán chường như xưa
Lặng nghe nước mắt cũng vừa
Giọt rơi từng giọt theo mưa cuối chiều.
#07. (⇧)
GIÁ NHƯ - Thơ Lục Bát: Chử Văn Hòa
Giá như đừng có gặp nhau
Thì đâu để lại nỗi đau trong đời
Giá đừng ánh mắt buông lơi
Thì sao có được những lời yêu thương
Giá như mà có nhiều đường
Ra đi tránh mặt khỏi vương điều gì
Giá như ngoảnh mặt quay đi
Còn đâu nỗi nhớ những khi chiều tàn
Chiều đông tia nắng ngập tràn
Gió reo đùa với em làn tóc mây
Còn vương nỗi nhớ đong đầy
Thoáng trong tâm trí em đây đã rồi
Thời gian đâu có ngừng trôi
Con tim xao xuyến bồi hồi anh ơi
Rễ mây tìm bốn phương trời
Giá như hiểu được cuộc đời hôm nay
Xin trời sợi chỉ buộc tay
Tơ hồng gắn kết chọn ngày chung vui
Bây giờ đâu phải ngậm ngùi
Giá như em đẩy ngược lùi thời gian.
Thì đâu để lại nỗi đau trong đời
Giá đừng ánh mắt buông lơi
Thì sao có được những lời yêu thương
Giá như mà có nhiều đường
Ra đi tránh mặt khỏi vương điều gì
Giá như ngoảnh mặt quay đi
Còn đâu nỗi nhớ những khi chiều tàn
Chiều đông tia nắng ngập tràn
Gió reo đùa với em làn tóc mây
Còn vương nỗi nhớ đong đầy
Thoáng trong tâm trí em đây đã rồi
Thời gian đâu có ngừng trôi
Con tim xao xuyến bồi hồi anh ơi
Rễ mây tìm bốn phương trời
Giá như hiểu được cuộc đời hôm nay
Xin trời sợi chỉ buộc tay
Tơ hồng gắn kết chọn ngày chung vui
Bây giờ đâu phải ngậm ngùi
Giá như em đẩy ngược lùi thời gian.
Thơ tình lục bát buồn mới nhất (ảnh: internet) |
#08. (⇧)
LỜI THỀ GIÓ BAY - Thơ Lục Bát: Cỏ Hoang Tình Buồn
Thả hồn theo nắng chiều buông
Chung quanh vắng lặng gió luồn dọc ngang
Ngẩn ngơ tìm chút nắng vàng
Lặng nghe khóe mắt miên man giọt buồn.
Em nghiêng vai gánh đau thương
Của tình lắm nỗi đoạn trường chông chênh
Đường yêu lên thác xuống ghềnh
Dốc đời lận đận buồn tênh...thẩn thờ.
Giọt thương sợi nhớ bơ vơ
Còn gì đâu nữa mà chờ với mong
Người đi tắt cả lửa lòng
Bỏ quên ký ức nằm đong đưa sầu.
Em về gom nhặt thương đau
Niềm thương nổi nhớ tình đầu gởi mưa
Còn chăng chỉ chút hương thừa
Đành thôi đoạn tuyệt như chưa thề nguyền.
Chung quanh vắng lặng gió luồn dọc ngang
Ngẩn ngơ tìm chút nắng vàng
Lặng nghe khóe mắt miên man giọt buồn.
Em nghiêng vai gánh đau thương
Của tình lắm nỗi đoạn trường chông chênh
Đường yêu lên thác xuống ghềnh
Dốc đời lận đận buồn tênh...thẩn thờ.
Giọt thương sợi nhớ bơ vơ
Còn gì đâu nữa mà chờ với mong
Người đi tắt cả lửa lòng
Bỏ quên ký ức nằm đong đưa sầu.
Em về gom nhặt thương đau
Niềm thương nổi nhớ tình đầu gởi mưa
Còn chăng chỉ chút hương thừa
Đành thôi đoạn tuyệt như chưa thề nguyền.
#09. (⇧)
TÌM QUÊN - Thơ Lục Bát: Cỏ Hoang Tình Buồn
Vì đâu anh nỡ phụ phàng
Gieo chi trái đắng tình dang dở rồi
Bỏ em một bóng chơi vơi
Lê chân phiêu bạc giữa đời mênh mông
Sông kia nước chảy xuôi dòng
Em ngồi đếm nhớ chờ mong bạc đầu
Sóng xô cuồn cuộn về đâu
Giọt thương giọt nhớ giọt sầu đan nhau
Ngẩn ngơ nhìn lá phai màu
Thẩn thờ em dệt mấy câu thơ buồn
Tưởng rằng nước mắt trào tuôn
Nào hay chảy ngược vào buồng tim em
Nắng nghiêng sương xuống ướt mềm
Nhớ anh thao thức từng đêm đợi chờ
Lắng lòng rót cạn vào thơ
TÌM QUÊN ký ức...dại khờ...ngày xưa.
Gieo chi trái đắng tình dang dở rồi
Bỏ em một bóng chơi vơi
Lê chân phiêu bạc giữa đời mênh mông
Sông kia nước chảy xuôi dòng
Em ngồi đếm nhớ chờ mong bạc đầu
Sóng xô cuồn cuộn về đâu
Giọt thương giọt nhớ giọt sầu đan nhau
Ngẩn ngơ nhìn lá phai màu
Thẩn thờ em dệt mấy câu thơ buồn
Tưởng rằng nước mắt trào tuôn
Nào hay chảy ngược vào buồng tim em
Nắng nghiêng sương xuống ướt mềm
Nhớ anh thao thức từng đêm đợi chờ
Lắng lòng rót cạn vào thơ
TÌM QUÊN ký ức...dại khờ...ngày xưa.
Thơ tình buồn lục bát (ảnh: internet) |
#10. (⇧)
MEN ĐỜI - Thơ Lục Bát: Cỏ Hoang Tình Buồn
Uống đi anh...uống giọt sầu
Để làn môi héo theo câu tuyệt tình
Ánh Trăng soi sáng lung linh
Mình em uống trọn muôn nghìn nỗi đau
Lối xưa còn vướng gót giày
Áo hồng chưa mặc tình nay vỡ rồi
Nhớ ngày anh hứa chung đôi
Trăm năm chỉ có một lời...yêu thương
Giờ chia mỗi kẻ một đường
Anh còn nuối tiếc vấn vương làm gì
Thì thôi anh cứ bước đi
Yêu thương đã cạn níu ghì thêm đau
Rượu cay trộn lẫn lệ sầu
Hòa chung từng giọt thương đau cuộc đời
Môi mềm ngọt đắng buồn rơi
Men tình nghiêng ngã cạn lời thủy chung..
Để làn môi héo theo câu tuyệt tình
Ánh Trăng soi sáng lung linh
Mình em uống trọn muôn nghìn nỗi đau
Lối xưa còn vướng gót giày
Áo hồng chưa mặc tình nay vỡ rồi
Nhớ ngày anh hứa chung đôi
Trăm năm chỉ có một lời...yêu thương
Giờ chia mỗi kẻ một đường
Anh còn nuối tiếc vấn vương làm gì
Thì thôi anh cứ bước đi
Yêu thương đã cạn níu ghì thêm đau
Rượu cay trộn lẫn lệ sầu
Hòa chung từng giọt thương đau cuộc đời
Môi mềm ngọt đắng buồn rơi
Men tình nghiêng ngã cạn lời thủy chung..
#11. (⇧)
TÌNH BUỒN - Thơ Lục Bát: Cỏ Hoang Tình Buồn
Gió lùa mây xuống góc trời
Để chiều vàng võ chơi vơi bềnh bồng
Buồn rơi theo lá trôi sông
Mà nghe se thắt chạnh lòng nhớ thương
Bóng ai vương nắng cuối đường
Ngồi ôm bóng lẻ sầu vương cuộc tình
Hết rồi duyên nợ ba sinh
Yêu thương còn lại là tình bơ vơ !
Tình si tim hóa dại khờ
Đắng cay trút hận vào thơ....dòng sầu
Mai này tình sẽ về đâu
Cả đời than thở bên cầu tơ duyên
Đành thôi chút lấy lụy phiền
Trăm năm nuốt tủi tình riêng bẽ bàng
Ôm sầu gánh cả trái ngang
Lòng đau quặn thắt lệ tràn ướt mi.
Để chiều vàng võ chơi vơi bềnh bồng
Buồn rơi theo lá trôi sông
Mà nghe se thắt chạnh lòng nhớ thương
Bóng ai vương nắng cuối đường
Ngồi ôm bóng lẻ sầu vương cuộc tình
Hết rồi duyên nợ ba sinh
Yêu thương còn lại là tình bơ vơ !
Tình si tim hóa dại khờ
Đắng cay trút hận vào thơ....dòng sầu
Mai này tình sẽ về đâu
Cả đời than thở bên cầu tơ duyên
Đành thôi chút lấy lụy phiền
Trăm năm nuốt tủi tình riêng bẽ bàng
Ôm sầu gánh cả trái ngang
Lòng đau quặn thắt lệ tràn ướt mi.
Thơ lục bát buồn viết về tình yêu (ảnh: internet) |
#12. (⇧)
TÌNH BUỒN 2 - Thơ Lục Bát: Cỏ Hoang Tình Buồn
Hạt sương bám lá còn vương
Gió lay khẻ rụng xuống đường chia xa
Anh đi quên cả mặn mà
Để hồn rười rượi châu sa mắt buồn.
Ngồi ôm ký ức mà thương
Nhớ ngày tháng cũ chung đường có nhau
Nay anh vội bước sang cầu
Bỏ em đứng lặng ôm đau thương chờ.
Em về dệt vội vần thơ
Gối đầu nửa mảnh Trăng khờ vừa rơi
Đắng cay nửa mảnh tình đời
Hồn te tái lạnh chơi vơi...đứng sầu.
Gió lùa đuổi lá tìm nhau
Như tình xưa đã phai màu tìm quên
Thương cho sợi nhớ bồng bềnh
Tình yêu vỡ vụn nằm chênh vênh buồn.
Gió lay khẻ rụng xuống đường chia xa
Anh đi quên cả mặn mà
Để hồn rười rượi châu sa mắt buồn.
Ngồi ôm ký ức mà thương
Nhớ ngày tháng cũ chung đường có nhau
Nay anh vội bước sang cầu
Bỏ em đứng lặng ôm đau thương chờ.
Em về dệt vội vần thơ
Gối đầu nửa mảnh Trăng khờ vừa rơi
Đắng cay nửa mảnh tình đời
Hồn te tái lạnh chơi vơi...đứng sầu.
Gió lùa đuổi lá tìm nhau
Như tình xưa đã phai màu tìm quên
Thương cho sợi nhớ bồng bềnh
Tình yêu vỡ vụn nằm chênh vênh buồn.
#13. (⇧)
LẦN THEO KỶ NIỆM - Thơ Lục Bát: Cỏ Hoang Tình Buồn
Thương cho chiếc lá bơ vơ
Trôi theo dòng nước trốn bờ về đâu?
Dư âm còn chỉ giọt sầu
Tình chia hai ngã tim đau bồi hồi
Gom từng lá rụng sầu rơi
Đếm bao nỗi nhớ giữa đời chông chênh
Đường yêu...sóng gió...gập ghềnh
Đi tìm kỷ niệm khó quên ngày nào
Chiều buồn vạt nắng hanh hao
Đông sang rét buốt dạt dào nhớ thương
Rừng xưa trút lá xuống đường
Người đi bỏ lại vấn vương nhạt nhòa
Dấu chân lối nhỏ từng qua
Hương thơm dội lại đậm đà trong nhau
Anh đi lá chết thay màu
Em lần từng bước thương đau giữa đời.
Trôi theo dòng nước trốn bờ về đâu?
Dư âm còn chỉ giọt sầu
Tình chia hai ngã tim đau bồi hồi
Gom từng lá rụng sầu rơi
Đếm bao nỗi nhớ giữa đời chông chênh
Đường yêu...sóng gió...gập ghềnh
Đi tìm kỷ niệm khó quên ngày nào
Chiều buồn vạt nắng hanh hao
Đông sang rét buốt dạt dào nhớ thương
Rừng xưa trút lá xuống đường
Người đi bỏ lại vấn vương nhạt nhòa
Dấu chân lối nhỏ từng qua
Hương thơm dội lại đậm đà trong nhau
Anh đi lá chết thay màu
Em lần từng bước thương đau giữa đời.
#14. (⇧)
TRẢ HẾT TÌNH NHAU - Thơ Lục Bát: Cỏ Hoang Tình Buồn
Đường xưa lối cũ em về
Đi tìm chút nghĩa phu thê một thời
Nhớ ngày mình đã hai nơi
Em lang thang bước giữa đời không anh.
Tiếng yêu chữ nợ không thành
Hồng nhan phận bạc lòng canh cánh sầu
Anh giờ ở tận nơi đâu?
Còn không anh hởi...ngày đầu vào yêu.
Thương nhau tình đã thật nhiều
Nhưng mình không nợ buồn hiu hắt buồn
Từng dòng nước mắt chợt tuôn
Mang theo hận tủi ngược buồng tim em.
Mong anh chân cứng đá mềm
Ngày qua tháng lại tình thêm ngọt ngào
Đường yêu mình đã lao đao
Đành đào huyệt mộ...chôn vào thiên thu.
Đi tìm chút nghĩa phu thê một thời
Nhớ ngày mình đã hai nơi
Em lang thang bước giữa đời không anh.
Tiếng yêu chữ nợ không thành
Hồng nhan phận bạc lòng canh cánh sầu
Anh giờ ở tận nơi đâu?
Còn không anh hởi...ngày đầu vào yêu.
Thương nhau tình đã thật nhiều
Nhưng mình không nợ buồn hiu hắt buồn
Từng dòng nước mắt chợt tuôn
Mang theo hận tủi ngược buồng tim em.
Mong anh chân cứng đá mềm
Ngày qua tháng lại tình thêm ngọt ngào
Đường yêu mình đã lao đao
Đành đào huyệt mộ...chôn vào thiên thu.
cô gái buồn lẻ loi (ảnh: internet) |
#15. (⇧)
DƯ ÂM - Thơ Lục Bát: Cỏ Hoang Tình Buồn
Nhớ nhau ngồi ngắm sao trời
Nhìn Trăng đón gió tình ơi...chốn nào?
Sóng vờn bèo bọt nghiêng chao
Làm cây cỏ phải...lệ trào khóe mi.
Biết làm sao để níu ghì
Khi tình yêu mãi ra đi chẳng về
Giọt dài giọt ngắn lê thê
Khóc người tình phụ quên thề hẹn xưa.
Heo may khe khẻ như vừa
Lách luồn lối vắng đong đưa lá vàng
Làm cho sương đọng vỡ tan
Rơi trên khoảng lặng ôm ngàn nỗi đau.
Tình em... anh đã nhạt màu
Như Thu lá chết thi nhau rụng rời
Đành cam chịu cảnh đôi nơi
Mà sao tình vẫn trọn đời còn thương.
Nhìn Trăng đón gió tình ơi...chốn nào?
Sóng vờn bèo bọt nghiêng chao
Làm cây cỏ phải...lệ trào khóe mi.
Biết làm sao để níu ghì
Khi tình yêu mãi ra đi chẳng về
Giọt dài giọt ngắn lê thê
Khóc người tình phụ quên thề hẹn xưa.
Heo may khe khẻ như vừa
Lách luồn lối vắng đong đưa lá vàng
Làm cho sương đọng vỡ tan
Rơi trên khoảng lặng ôm ngàn nỗi đau.
Tình em... anh đã nhạt màu
Như Thu lá chết thi nhau rụng rời
Đành cam chịu cảnh đôi nơi
Mà sao tình vẫn trọn đời còn thương.
#16. (⇧)
THÂN CHÙM GỞI - Thơ Lục Bát: Cỏ Hoang Tình Buồn
Đời em sương gió phong ba
Nổi trôi phiêu bạt không nhà bơ vơ
Theo mây với gió từng giờ
Tim nơi nương tựa lòng ngơ ngẫn buồn.
Mỗi khi trời đổ mưa tuôn
Em dang tay níu lách luồn vào cây
Bám thân gỗ mục từng ngày
Kiếp hoa chùm gởi đắng cay suốt đời.
Lắc lư theo gió chơi vơi
Tháng ngày lây lất giữa trời hắt hiu
Đau thương cay đắng thì nhiều
Ôm mưa mấy hạt bấy nhiêu giọt sầu.
Dòng sông dễ biết cạn sâu
Lòng người thăm thẳm biết đâu mà lần
Thương đời chùm gởi đơn thân
Lang thang giữa chốn dương trần ngẫn ngơ.
Nổi trôi phiêu bạt không nhà bơ vơ
Theo mây với gió từng giờ
Tim nơi nương tựa lòng ngơ ngẫn buồn.
Mỗi khi trời đổ mưa tuôn
Em dang tay níu lách luồn vào cây
Bám thân gỗ mục từng ngày
Kiếp hoa chùm gởi đắng cay suốt đời.
Lắc lư theo gió chơi vơi
Tháng ngày lây lất giữa trời hắt hiu
Đau thương cay đắng thì nhiều
Ôm mưa mấy hạt bấy nhiêu giọt sầu.
Dòng sông dễ biết cạn sâu
Lòng người thăm thẳm biết đâu mà lần
Thương đời chùm gởi đơn thân
Lang thang giữa chốn dương trần ngẫn ngơ.
Những bài thơ lục bát buồn viết về tình yêu với nhiều tâm trạng, nỗi niềm muốn nói xin được tiếp tục cập nhật ở bên dưới nhé. Xin mời các bạn xem thêm loạt thơ buồn ngắn về tình yêu rất hay mà chúng tôi vừa chia sẽ nữa nhé..
#17. (⇧)
TÌNH LỠ - Thơ Lục Bát: Đức Trung
Anh ơi tình đã xa rồi
Nhắc làm chi nữa cho đời thêm đau
Nếu mà có được kiếp sau
Thì ta quay lại tình đầu nhé anh!
Chia tay khi tóc còn xanh
Bây giờ tóc đã trở thành ánh kim
Tìm nhau như thể tìm chim
Nửa đời lạc bước con tim rã rời.
Nếu anh hẹn trước một lời
Rằng yêu em mãi, suốt đời đợi nhau
Thì đâu đến nỗi xót đau
Anh đi để lại nỗi sầu em mang.
Cho nên tình đã lỡ làng
Khi anh quay lại, em sang sông rồi
Nhắc làm chi nữa anh ơi
Tình duyên lỡ hẹn cả đời nhớ thương.
Nhắc làm chi nữa cho đời thêm đau
Nếu mà có được kiếp sau
Thì ta quay lại tình đầu nhé anh!
Chia tay khi tóc còn xanh
Bây giờ tóc đã trở thành ánh kim
Tìm nhau như thể tìm chim
Nửa đời lạc bước con tim rã rời.
Nếu anh hẹn trước một lời
Rằng yêu em mãi, suốt đời đợi nhau
Thì đâu đến nỗi xót đau
Anh đi để lại nỗi sầu em mang.
Cho nên tình đã lỡ làng
Khi anh quay lại, em sang sông rồi
Nhắc làm chi nữa anh ơi
Tình duyên lỡ hẹn cả đời nhớ thương.
hoàng hôn buồn (ảnh: internet) |
#18. (⇧)
MỘT MÌNH - Thơ Lục Bát: Quốc Phương
Một mình thì vẫn một mình
Đêm khuya vắng vẻ vẫn tình đơn côi
Hỏi rằng bạn có hiểu tôi
Giữ gìn năm tháng tình trôi giữa dòng
Đơn côi lẻ bóng cô phòng
Bạn còn đâu đó mà mong chưa về
Hay là bạn vẫn còn chê
Tình chưa thắm thiết lời thề đôi ta
Một mình mong đợi thiết tha
Khi bạn về nhà tỏ rõ yêu thương
Bao năm xa cách dặm trường
Giờ đây tình vẫn vấn vương đợi chờ
Đêm dài còn đó mộng mơ
Một mình đơn chiếc từng giờ nhớ ai
Mong rằng duyên thắm hương cài
Tình không lẻ bóng đêm dài cô đơn.
Đêm khuya vắng vẻ vẫn tình đơn côi
Hỏi rằng bạn có hiểu tôi
Giữ gìn năm tháng tình trôi giữa dòng
Đơn côi lẻ bóng cô phòng
Bạn còn đâu đó mà mong chưa về
Hay là bạn vẫn còn chê
Tình chưa thắm thiết lời thề đôi ta
Một mình mong đợi thiết tha
Khi bạn về nhà tỏ rõ yêu thương
Bao năm xa cách dặm trường
Giờ đây tình vẫn vấn vương đợi chờ
Đêm dài còn đó mộng mơ
Một mình đơn chiếc từng giờ nhớ ai
Mong rằng duyên thắm hương cài
Tình không lẻ bóng đêm dài cô đơn.
#19. (⇧)
NÚI CÁCH SÔNG NGĂN - Thơ Lục Bát: Diệp Ly
Từ độ ấy đường tình hai lối
Duyên đôi mình cách núi ngăn sông
Nhớ thương nặng trĩu cõi lòng
Lệ vương khóe mắt chờ trông tháng ngày.
Lời thề ước mây bay gió thổi
Câu ân tình chìm nổi phong ba
Khói sương dư ảnh nhạt nhòa
Đèn đêm đối bóng mình ta với buồn.
Đàn lỗi nhịp cung thương nức nở
Dây tơ chùng trăn trở niềm đau
Lời ca ly biệt nghẹn ngào
Giang đầu giang vĩ lối nào cho ta.
Chờ mưa gió phôi pha kỷ niệm
Đợi lửa lòng tắt lịm tàn tro
Cố quên tiếng hẹn câu hò
Vùi sâu chôn kín lời thơ hôm nào.
Vầng trăng vỡ ngàn sao đổ lệ
Đoạn đường trần dâu bể tang thương
Nhân sinh mộng ảo kịch trường
Trầm luân một kiếp sầu vương một đời.
Duyên đôi mình cách núi ngăn sông
Nhớ thương nặng trĩu cõi lòng
Lệ vương khóe mắt chờ trông tháng ngày.
Lời thề ước mây bay gió thổi
Câu ân tình chìm nổi phong ba
Khói sương dư ảnh nhạt nhòa
Đèn đêm đối bóng mình ta với buồn.
Đàn lỗi nhịp cung thương nức nở
Dây tơ chùng trăn trở niềm đau
Lời ca ly biệt nghẹn ngào
Giang đầu giang vĩ lối nào cho ta.
Chờ mưa gió phôi pha kỷ niệm
Đợi lửa lòng tắt lịm tàn tro
Cố quên tiếng hẹn câu hò
Vùi sâu chôn kín lời thơ hôm nào.
Vầng trăng vỡ ngàn sao đổ lệ
Đoạn đường trần dâu bể tang thương
Nhân sinh mộng ảo kịch trường
Trầm luân một kiếp sầu vương một đời.
#20. (⇧)
TÌNH ĐÃ XA RỒI - Thơ Lục Bát: Cỏ Hoang Tình Buồn
Gặp lần sau cuối nữa thôi
Đường ai nấy bước một đời chia xa
Tiếng yêu nay đã nhạt nhòa
Bởi tình trôi giữa phong ba đoạn trường.
Quay lưng chia biệt người thương
Rồi đây hai đứa ngược đường nhau đi
Buông tay thôi chớ níu ghì
Theo chồng em bước...còn chi mà chờ.
Anh về xếp lại chồng thơ
Đốt thành tro bụi...thẩn thờ đi hoang
Trách em sao quá phũ phàng
Quên tình bỏ nghĩa sang ngang theo chồng.
Cuộc đời có có không không
Còn chăng cũng chỉ tấm lòng mà thôi
Buồng tim khép kín lại rồi
Em về kẻo muộn...sánh đôi cùng người.
Đường ai nấy bước một đời chia xa
Tiếng yêu nay đã nhạt nhòa
Bởi tình trôi giữa phong ba đoạn trường.
Quay lưng chia biệt người thương
Rồi đây hai đứa ngược đường nhau đi
Buông tay thôi chớ níu ghì
Theo chồng em bước...còn chi mà chờ.
Anh về xếp lại chồng thơ
Đốt thành tro bụi...thẩn thờ đi hoang
Trách em sao quá phũ phàng
Quên tình bỏ nghĩa sang ngang theo chồng.
Cuộc đời có có không không
Còn chăng cũng chỉ tấm lòng mà thôi
Buồng tim khép kín lại rồi
Em về kẻo muộn...sánh đôi cùng người.
#21. (⇧)
HOÀNG HÔN BUỒN - Thơ Lục Bát: Cỏ Hoang Tình Buồn
Hoàng hôn tím cả rừng chiều
Không gian vắng lặng gió hiu hiu buồn
Hai hàng nước mắt vội tuôn
Bởi em anh phải đầu nguồn cuối sông.
Đắng cay chua chát chất chồng
Ngày đêm ôm mộng tình không thấy về
Cuộc đời sao quá nhiêu khê
Yêu thương tha thiết chẳng hề chung đôi.
Lòng em đau đớn bồi hồi
Bởi duyên không trọn...đành thôi giã từ
Ghế buồn nay cũng thừa dư
Đường xưa kỷ niệm...bây chừ chẳng qua.
Yêu thương dù lắm đậm đà
Nhưng tình không nợ...còn xa...vô thường
Trả anh phân nửa lời thương
Rồi quay lưng bước ngược đường tìm quên.
Không gian vắng lặng gió hiu hiu buồn
Hai hàng nước mắt vội tuôn
Bởi em anh phải đầu nguồn cuối sông.
Đắng cay chua chát chất chồng
Ngày đêm ôm mộng tình không thấy về
Cuộc đời sao quá nhiêu khê
Yêu thương tha thiết chẳng hề chung đôi.
Lòng em đau đớn bồi hồi
Bởi duyên không trọn...đành thôi giã từ
Ghế buồn nay cũng thừa dư
Đường xưa kỷ niệm...bây chừ chẳng qua.
Yêu thương dù lắm đậm đà
Nhưng tình không nợ...còn xa...vô thường
Trả anh phân nửa lời thương
Rồi quay lưng bước ngược đường tìm quên.
Các bạn vừa xem qua chùm thơ lục bát buồn viết về cuộc tình dang dở, tâm trạng buồn cô đơn. Chùm thơ này hiện tại vẫn đang còn cập nhật bạn nhé!..
"Anh nhớ em …thổn thức lòng
Nhớ em lúc hạ thu đông xuân về
Nhớ em nỗi nhớ tràn trề
Nhớ em héo hắt não nề tâm can" (DTN)
Mình không duyên nợ chia đôi lối về
Bởi em là gái chân quê
Đành ôm tình lỡ...lời thề đong đưa.
Để cho nhung nhớ ngút ngàn trong tim?
Tình xưa ngỡ đã khuất chìm,
Cớ sao dĩ vãng đến tìm hoài mơ...!?
Tình giờ gói gọn trong thơ
Gieo bao cảm xúc đợi chờ nhớ nhung...
Yêu thương dẫu có vô cùng,
Thì nay cũng đã ngàn trùng cách xa...!
Để tim nhàu nát tình ta đậm buồn
Đêm đêm ngấn giọt lệ tuôn
Ngày ngày cơn khát cứ luồn vào tim
Mượn thơ hạ bút nhấn chìm
Thả hồn phiêu lãng trốn tìm quặn đau
Chữ yêu lay lắt tình đầu
Trăm thương ngàn nhớ gửi ngầu ý thơ..
Để cho nước mắt níu ghì nỗi đau
Tình nay tang trắng một màu
Trăm năm rồi cũng mất nhau giữa đời.
Chạnh lòng đếm hạt châu rơi
Mà thương kỷ niệm một thời còn vương
Giờ đây dâu bể đoạn trường
Trái ngang chia cắt cả phương trời sầu.
Mà sao lẫn quẩn trong đầu khó phai
Nhớ thương suốt cả canh dài
Để nghe xa xót u hoài tháng năm
Người giờ biền biệt bặt tăm
Trái ngang em vẫn gọi thầm tên ai
Tình như ngọn gió heo may
Lòng em chiếc lá nhạt phai cuối trời.
Không duyên dù có yêu rồi vẫn xa
Hiên đời chỉ có mình ta
Ngắm vầng trăng khuyết phôi pha cuộc tình
Tình đầu trao gửi duyên mình
Để rồi tan vỡ, sông tình bão giông
Trái tim rạn vết thương lòng
Đêm bao ngang trái kết dòng thơ mơ..
Thơ tình em viết dỡ dang
Anh đi sao nỡ vương mang theo cùng
Xuân mà băng giá lạnh lùng
Duyên kia lạc bến muôn trùng xa xôi
Nữa lời, cay đắng thêm thôi
Bút nghiêng em cũng lệ rơi thành dòng
Biển tình anh cũng bão dông
Anh ơi! đừng nhớ, đừng mong anh à!
Biết rằng đâu dễ phôi pha
Cố quên càng nhớ, ngày xa đêm dài
Thương buồn rơi giọt đắng cay
Tình thơ em viết viết bài chia xa.