Thơ tình 5 chữ lãng mạn bên Biển (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: BIỂN HÁT CHIỀU NAY
Thơ: Phú Sĩ
Em có nghe chiều nay
Dạt dào tình biển hát
Bâng khuâng cơn sóng bạc
Khúc hát vọng tình say
Em ơi biển chiều nay
Biếc xanh ngày chờ đợi
Lời yêu thương sóng gọi
Trùng khơi gió vẫy lời
Nắng ươm mãi ngọt mời
Bờ cát còn thương nhớ
Dấu chân ngày bỡ ngỡ
Để mong đợi dài thêm
Biển chiều sao ấm êm
Gió giương buồm xa mãi
Hải âu còn trở lại
Dỗi hờn ngày xa em
Biển vẫn khát khao đêm
Thủy triều dâng kỹ niệm
Sẽ thay anh âu yếm
Cho em cạn nỗi niềm
Hãy cùng biển bâng khuâng
Câu thơ vần trên cát
Sóng ngàn năm biển hát
Khát vọng mãi tình yêu.
THƠ 5 CHỮ: NHỚ BIỂN
Thơ: Đức Trung
Nhớ những buổi bình minh
Anh cùng em tắm biển
Biển hiền hoà trìu mến
Cứ ôm em rập rình...!
Sóng sao cứ vô tình?
Hôn lên em ào ạt
Khiến lòng anh khao khát
Chút ghen hờn trong tim.
Khi sóng biển đứng im
Em nhìn anh tha thiết
Em ơi ! Em có biết?
Anh nghẹn ngào lâng lâng.
Nay anh về Thành phố
Em trở lại Cao nguyên
Tuy đường xa cách trở
Vẫn ghi sâu lời nguyền !
Biển muôn đời vẫn hát
Và bát ngát màu xanh
Sóng biển là tình anh
Em mãi là bờ cát...!
BÀI THƠ: BIỂN THU
Thơ: Phú Sĩ
Sóng vỗ về biển cả
Hay an ủi tình em
Bước chân bờ cát êm
Nỗi niềm nay ai hiểu
Lòng em nào êm dịu
Như lòng biển quạnh hiu
Biển có biết bờ yêu
Trong những chiều biêng biếc
Thu mang nhiều da diết
Nuối tiếc một lời ru
Ngày ấy cũng mùa thu
Người trao tình thắm nụ
Rồi quảng đời vần vũ
Mùa lại nối mùa xa
Người quên mãi lời ca
Tình em và sóng biển
Xin một lần đưa tiễn
Lời ước hẹn tơ duyên
Thôi quên hết ưu phiền
Để lòng yên với biển.
Thơ tình Biển 5 chữ (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: BIỂN MẶN
Thơ: Trần Kim Anh
Ngàn năm tình biển mặn
Vạn năm sóng ầm ào
Sóng vỗ về cát trắng
Biển quặn một niềm đau
Em muôn đời trông đợi
Anh con sóng đi đâu
Để em chờ mắt đỏ
Cho mái tóc phai mầu
Ước mơ tình với Sóng
Mạnh mẽ và bão giông
Khi ghen hờn Biển động
Sóng xem là hư không
Em có được tình anh?
Hay chỉ là vô vọng
Trách duyên không ngọt lành
Lãng du tình con Sóng.
THƠ 5 CHỮ: BIỂN VẮNG
Thơ: Hương Vang
Biển vắng sớm mùa thu
Bình minh lên vờn sóng
Ngoài khơi cơn gió lộng
Vẫn cuộn trào sóng xô
Từng đợt sóng vỗ bờ
Bọt tung lên trắng xóa
Biển xanh như đang hóa
Bức tranh thu màu hồng
Anh có biết hay không ?
Biển sớm nay vắng vẻ
Gió hát lời khe khẽ
Lời yêu thương đắm say
Anh có nhớ nơi này
Bên nhau ta tung tảy
Đùa vui và chạy nhảy
Với con sóng cuộn trào
Nay con sóng xôn xao
Đang thét gào dữ dội
Hình như đang giận dỗi
Bởi vắng lối chân quen
Hôm nay chỉ mình em
Ngồi bên thềm biển vắng
Bầu trời xanh vẫn nắng
Mà sao chẳng thấy vui
Bờ cát trắng ngậm ngùi
Gió vương sầu lầm lũi
Mây xanh như an ủi
Nên chẳng lỡ trôi xa
Con sóng bỗng hiền hòa
Ôm lấy bờ trắng xóa
Dưới nắng vàng chói lóa
Ôi đẹp quá đi thôi.
Thơ tình buồn 5 chữ viết về Biển (ảnh: internet) |
THƠ 5 CHỮ: HƯƠNG YÊU
Thơ: Dương Tuấn
Mặt trời nhô lên cao
Biển xanh màu ngọc bích
Cá chuồn con tinh nghịch
Đớp nắng rạng trời Đông.
Sau ngày tháng đợi mong
Sợi tơ hồng níu lại
Thuyền chở người con gái
Đưa em về quê anh.
Đôi mắt ngọc long lanh
Mày thanh bên mi thắm
Bờ môi mềm say đắm
Yêu lắm người yêu ơi!
Tay trong tay rong chơi
Chiều buông lơi nhạt nắng
Hoàng hôn trên biển vắng
Có hai người hôn nhau.
Tiếng sóng vỗ rạt rào
Hay khát khao trổi dậy
Môi mộng tình mấp máy
Run rẩy bờ tim yêu.
Trời đất chợt liêu xiêu
Hồn phiêu diêu ân ái
Lửa tình đang rực cháy
Trong em và trong tôi.
Phút tình tự lên ngôi
Môi tìm môi ngây ngất
Cuồng say trong cơn nấc
Hạnh phúc nhất là đây.
Tình vương trên cỏ cây
Tình bay vào giấc mộng
Tình lấp đầy khoảng trống
Tình dậy sóng yêu đương.
Người thương hỡi người thương!
Trên con đường phía trước
Đạp chông gai ta bước
Mộng ước hồng tương lai.
THƠ 5 CHỮ: BIỂN CHIỀU ĐÔNG
Thơ: Minh Lý
Em về biển chiều đông.
Biển bình yên thật lạ.
Lòng em mang bão tố.
Biển một mình cô đơn.
Anh nào có hay không.
Mình em trên biển vắng.
Bờ cát dài lạnh lẽo.
Níu bước chân người qua.
Anh ở xa ngàn dặm.
Có hiểu lòng em không.
Em một mình ra biển.
Biển mùa đông thật buồn.
Anh về cùng em nhé.
Ngắm biển xa trùng dương.
Hoàng hôn nghe biển hát.
Tình khúc buồn miên man.
THƯƠNG BỜ CÁT TRẮNG
Thơ: Đức Trung - TĐL
Trăm con sóng bạc đầu
Đua nhau hôn Bờ Cát
Khiến lòng anh tan nát
Thương em...Bờ Cát ơi!
Anh muốn làm biển khơi
Thật hiền hoà, bình lặng
Yêu em Bờ Cát trắng
Chỉ dịu dàng hôn môi...!
Một mình anh đơn côi
Đi bên em Bờ Cát
Em có nghe biển hát
Lời ru em ngàn đời ?
Biển ngắt xanh sâu thẳm
Mênh mông tận chân trời
Như tình anh đằm thắm
Chỉ yêu Bờ Cát thôi !
TÌNH TA BIỂN CÁT
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Em là bờ cát trắng.
Mùa biển lặng gió êm.
Anh là ngọn sóng mềm.
Vuốt ve em bờ cát.
Bên nhau ta cùng hát.
Tình dào dạt sóng xô.
Chiều tím đẹp như mơ.
Sóng hôn bờ đắm đuối.
Tình yêu không có tuổi.
Sóng rong ruổi ra khơi.
Dù không nói một lời.
Vẫn sục sôi thương nhớ.
Gửi tình về trong gió.
Bờ cát nhỏ thương yêu.
Những con sóng cuối chiều.
Yêu cát nhiều lắm lắm.
Một tình yêu sâu thẳm.
Mãi say đắm ngàn năm.
Cũng có lúc âm thầm.
Như sóng ngầm đáy biển.
Khi xa thì lưu luyến.
Khi gần quyện đắm say.
Mình mãi mãi trong tay.
Tình tràn đầy biển sóng.
(Còn cập nhật..)
Bởi biển thường chênh chao
Ngã vào anh dúi dụi
Ôm em ôm đi nào
Đừng ví em là biển
Bởi sóng thường lao xao
Nhớ anh nhiều đến nỗi
Lòng nghe như cồn cào
Đừng ví em là biển
Bởi biển dường bao la
Yêu anh yêu nhiều quá
Nên nỗi đau thật thà
Đừng ví em là biển
Con tàu thường đi xa
Khắc khoải trong chờ đợi
Mắt về đêm ướt nhoà
Đừng ví em là biển
Ôm tất cả vào lòng
Em mệt nhoài anh hỡi
Anh có buồn hay không?