Thơ tình bạn, tình yêu tuổi học trò (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: EM VẪN LÀ EM
Thơ: Nguyễn Đình HuânEm vẫn là em của ngày xưa
Thoáng buồn mắt ướt đứng dưới mưa
Khi tan trường anh không kịp đón
Ghét anh rồi anh biết hay chưa
Em vẫn là em thuở ngây thơ
Xinh tươi duyên dáng nét mộng mơ
Tóc dài áo trắng bay trong gió
Đôi khi buồn giận dỗi vu vơ
Em vẫn là em thật xinh tươi
Hàm răng trắng muốt hé môi cười
Cho anh say đắm hồn ngây ngất
Anh nhớ hoài cái thuở hai mươi
Em vẫn là em thật trẻ trung
Nắm tay nhau đã thấy thẹn thùng
Cúi đầu má đỏ em mắc cỡ
Nụ hôn ngọt ngào trái tim rung
Em vẫn là em của chính anh
Giờ đây mái tóc chẳng còn xanh
Tình ta vẫn đắm say như cũ
Bên nhau vui gió mát trăng thanh.
BÀI THƠ: NHỚ QUÁ BẠN TÔI ƠI
Thơ: Nguyễn Đình HuânChiều nay về thăm trường cũ
Tìm nhặt những cánh phượng rơi
Kỷ niệm xưa giờ yên ngủ
Phong sương sỏi đá một thời
Dĩ vãng im lìm rêu phủ
Sân trường xưa ta vui chơi
Gốc phượng già như nhắn nhủ
Tình xưa không nói lên lời
Nửa đời quay cuồng vần vũ
Trở về bỗng thấy chơi vơi
Bạn bè đâu còn đông đủ
Giờ đây mỗi đứa một nơi
Có đứa đã thành tỷ phú
Có bạn còn khó trong đời
Có đứa ra quân xuất ngũ
Có bạn vĩnh viễn xa rồi
Gió lay cây buồn ủ rũ
Chợt nghe lệ đắng bờ môi
Mong được trở về quá khứ
Nhớ quá các bạn tôi ơi.
Thơ tình học trò (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: THUỞ NÀO QUEN NHAU
Thơ: Trường SơnTa ngây ngất một hương thơm tình muộn
Nhớ thuở nào áo trắng tựu trường bay
Trống khai giảng ống quần dây xích cuốn
Xe đạp buồn đứng đợi biết nhờ ai
Trong sâu thẳm mắt chực chờ lệ đỗ
Người đi qua chợt đắm đuối chẳng mời
Chân đứng lại, gối quỳ tay nói hộ
Sửa xe rồi trống lại điểm giờ chơi
Vui trễ học ta đèo ai dạo phố
Em ngại ngùng mắc cỡ buổi làm quen
Ta rạo rực bàn tay đan bỡ ngỡ
Thuở học trò tập tễnh nói tình yêu
Cơn nắng ấm ghẹo tình đôi má ửng
Ngọn gió đùa sợi tóc xỏa bờ vai
Thương nhớ lắm tuổi vui buồn lấp lửng
Tưởng dại khờ thế giới chỉ còn hai.
BÀI THƠ: TÌNH PHƯỢNG VỸ
Thơ: Phú Sĩ
Buổi tan trường chia tay niên học cuối
Ai vô tình nhìn ánh mắt ai nguôi
Man mác lòng nhuốm giọt lệ ngậm ngùi
Bạn bè xưa mái trường xa vợi vợi
Nhớ không anh cuộc chia tay ngắn ngủi
Nhành phượng hồng ai dúi vội cho ai
Lòng thẹn thùng không dám gửi lời say
Ôm mộng mị vào cuộc đời dầu dãi
Kiếp mưu sinh dòng đời trôi đi mãi
Ta chẳng buồn nhớ lại tuổi thơ xưa
Còn đâu ngày bắt bườm dưới chiều mưa
Ai lạnh lẽo ai đau lòng chan chứa
Sóng đời trôi cuốn theo câu tình lỡ
Những chiều buồn ngồi mong nhớ ngày xưa
Người xa rồi theo tiếng võng đong đưa
Vọng trưa hè lời ru nghe não nuột
Người ra đi để bên đời giá buốt
Sợi tơ lòng vội buộc mối tình không
Còn lại đây thương nhớ mỏi mòn trông
Tình phượng hồng đã hoài mong tan vỡ.
BÀI THƠ: NHỚ MÙA HÈ XƯA
Thơ: Nguyễn Đình HuânTháng tư về phượng đỏ thắm sân trường
Chợt nhớ mối tình dễ thương ngày ấy
Bài thơ tình anh viết trên trang giấy
Trao em rồi sao vẫn thấy bâng khuâng
Ánh mắt giao nhau trong dạ lâng lâng
Sao quên được cái tuổi hồng ngày đó
Thuở học trò mộng mơ cùng mây gió
Hai đứa mình luôn gắn bó bên nhau
Anh chở em đi bất cứ nơi đâu
Trên chiếc xe đạp bạc màu sơn tróc
Em ngồi phía sau gió vờn mái tóc
Suốt một thời ta cùng học cùng chơi
Nụ hôn đầu anh vẫn nhớ em ơi
Thật ngọt ngào khi bờ môi gắn chặt
Nguyện ước mai sau tình mình son sắt
Không có gì chia cắt được tình ta
Tháng tám về mùa hè cũng trôi qua
Hai đứa chúng mình chia xa hai lối
Cũng vì ngày xưa một thời nông nổi
Ta mất nhau rồi biết lỗi của ai
Thời gian phôi pha bao tháng năm dài
Giờ nhận ra ta đều sai em ạ
Anh về đây khi sân trường vào hạ
Nhớ em nhiều anh nhớ cả hè xưa.
Tình thơ tuổi học trò thật trong sáng (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: VÒNG XE CŨ
Thơ: Sinh HoàngKhoảng trời xanh của một thời mơ ước
Của một thời áo trắng học trò bay
Của những chiều từng vòng xe đạp quay
Ta đi giữa những màu xanh hớn hở
Màu xanh ơi màu tình yêu nỗi nhớ
Vòng xe nào còn đếm nhịp thời gian
Đường phượng rơi một chiều nắng huy hoàng
Chỉ còn lại trong hành trang kỷ niệm
Chia tay nhau một chiều mây quyến luyến
Rồi xa nhau đã bao tháng bao ngày
Chưa một lần trao trọn cả vòng tay
Để giờ này đành buông lơi mãi mãi
Hoài niệm buồn về trong chiều quan tái
Bàn tay gầy nâng nhẹ cánh hoa rừng
Mà nghe lòng từng nhịp nhớ rưng rưng
Vòng xe cũ không bao giờ quay nữa.
BÀI THƠ: GIẤC MỘNG NGÀY XƯA
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Em có biết ngày xưa em xinh lắm
Mái tóc dài tà áo trắng mộng mơ
Cho anh đắm say ra ngẩn vào ngơ
Khi tan trường anh đứng chờ trước cổng
Bước theo em mà tâm hồn mơ mộng
Mơ một ngày mình được sống bên nhau
Em xinh tươi khoác áo cưới cô dâu
Ta sánh vai vui qua cầu chung bước
Giấc mơ xưa không bao giờ có được
Chuyện tình mình chỉ là ước mơ thôi
Chia tay nhau mình hai đứa hai nơi
Ta bị cuốn theo dòng đời sôi động
Bao năm qua anh mải mê kiếm sống
Nay quay về tìm giấc mộng ngày xưa
Chiều hoàng hôn hiu hắt gió đông lùa
Tìm gặp em bên song thưa đâu thấy
Ra bờ sông nhìn theo dòng nước chảy
Chỉ thấy bóng mình in đáy sông sâu
Chiều mùa đông mây xám nhuộm nỗi sầu
Mây có biết nàng nơi đâu mây hỡi.
BÀI THƠ: TÌM VỀ CHỐN XƯA
Thơ: Nguyễn NhơnTa muốn trở về nơi chốn cũ
Thăm lại quê mình, bến đò xưa
Mỗi ngày hai buổi ta đi học
Qua đấy đôi lần sáng với trưa
Ta muốn tìm về nơi kỷ niệm
Cà phê góc phố thuở hẹn hò
Có những chiều mưa giăng phố nhỏ
Ai để cho ta phải đợi chờ
Ta muốn tìm về tuổi mộng mơ
Thuở ấy cùng ai ược hẹn chờ
Bao năm đèn sách ngồi chung lớp
Cùng nhặt phượng rơi dưới nắng hè
Thuở ấy bạn bè đông vui lắm
Học thì ra học, chơi ra chơi
Nên rất được thầy cô yêu mến
Bây giờ xa cách người mỗi nơi.
Thơ tình tuổi học trò dưới mái trường thân yêu (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: MƯA SÂN TRƯỜNG
Thơ: Nguyễn Đình HuânMùa hạ về trời trong xanh đầy nắng
Em nhớ không thời áo trắng ngày xưa
Có những chiều trời bất chợt đổ mưa
Hạt mưa rơi sân trường xưa loang nước
Có nỗi buồn không thể nào nói được
Khi ta ngồi trong lớp đếm mưa rơi
Hạt mưa nào nghe lạnh buốt trong tôi
Hạt mưa nào chơi vơi trong nỗi nhớ
Ngày mai đây khi kẻ đi người ở
Giọt mưa nào như không nỡ chia ly
Giọt lệ sầu làm ướt đẫm bờ mi
Anh vẫn biết anh đi em buồn lắm
Sân trường rơi rơi đầy hoa phượng thắm
Nụ hôn ngọt ngào say đắm trong mưa
Ngày lên đường em đã tới tiễn đưa
Nơi chiến trường anh nhìn mưa nhớ quá
Nhớ sân trường nhớ cơn mưa mùa hạ
Anh trở về trường xưa đã đổi thay
Gặp lại em tay ta nắm trong tay
Nơi trường xưa nay em là cô giáo
Mối tình xưa trải qua bao giông bão
Hai đứa mình mãi hoàn hảo một đôi.
BÀI THƠ TÌNH NGÀY ẤY
Thơ: Trần Văn Nghệ
Anh ngẫm lại những vần thơ cũ
Thấy dịu dàng quyến rũ làm sao
Tình mình xưa ấy đã trao
Cái thời tuổi mộng ngọt ngào đắm say.
Chiều tan học trong tay cất bước
Giữa tuổi hồng bao ước mơ xa
Tình yêu như một bài ca
Không lời mà lại thiết tha mặn nồng.
Lời thơ ấy, anh không quên được
Như biển kia sóng nước đầy vơi
Sẽ mang theo suốt cuộc đời
Đã từng sâu nặng chẳng ngơi nhớ về.
Bài thơ cũ, cơn mê ngày ấy
Vẫn ngậm ngùi sống dậy trong tim
Cho dù ngày tháng im lìm
Trôi dần dĩ vãng- Đôi chim lẻ bầy.
Nay đọc lại ngất ngây trong dạ
Bản tình ca mình đã hát chung
Nhớ về cái thuở học cùng
Mà nay rẽ lối mông lung đôi đường.
Thôi đành vậy tình vương gác lại
Thời gian trôi nhớ mãi về nhau
Từ nay cho đến mai sau
Chúc em hạnh phúc,qua cầu đẹp duyên.
THƠ TÌNH HỌC TRÒ: NỤ HÔN TRỘM
Thơ: Châu LêĐầu năm học..hắn xin chung ghế.
Ngoảnh không nhìn cứ thế ngồi đi.
Hắn cười thích quá hì..hì.
Mặt nhìn thấy ghét sao chi lạ lùng.
Hắn học tệ.. ngồi cùng bực quá.
Bài tập về hắn chả thèm xem.
Thế là cô bảo mình kèm.
Mỗi ngày cuối tiết bài đem nhắc chừng.
Ngồi nói nhảm.. chẳng ngừng một phút.
Mượn cái này.. rồi chút mượn kia.
Bực mình ta mới bàn chia.
Vạch ngay ranh giới thước lia đánh liền.
Rồi từ đó..hắn hiền ra mặt.
Thiệt hay là.. bày đặt chuyện chi.
Nghi ngờ hắn có mưu gì.
Nên ta để ý mà khi đề phòng.
Một buổi ấy.. tỏ lòng hắn gởi.
Thơ mấy dòng ..cùng với kẹp nơ.
Nhận rồi tim bỗng dại khờ.
Thuộc lòng bốn khổ vần thơ hắn làm.
Rồi ranh giới tham lam hắn lấn.
Thương hắn rồi nên vẫn không sao.
Hỏi lòng thích thật khi nào.
Đâu rồi cái tính làm cao thuở đầu.
Cuối năm học..sao mau đến thế.
Xa mái trường ..xa ghế bàn đây.
Xa cô xa bạn xa thầy.
Hắn buồn len lén cầm tay chẳng rời.
Muốn nói nhỏ..vài lời em nhé
Mặt sát vào..tai ghé gần anh.
Tưởng là câu chúc an lành.
Nụ hôn vụng trộm hắn dành đã lâu.
Thơ tình học trò hay nhất (ảnh: internet) |
THƠ TÌNH HỌC TRÒ: KỶ NIỆM TUỔI HOA
Thơ: Trần Văn Nghệ
Năm học mới niềm vui rộn rã
Bạn với thầy vừa lạ vừa quen
Bàn học cô xếp kẽ xen
Muốn ngồi bên cạnh... hắn chen vô liền.
Giả làm bộ ngoan hiền... ít nói
Khẽ quay sang nhẹ gọi... ấy ơi!
Mặt nhìn sao ghét...chả chơi
Suốt ngày nói chuyện khơi khơi trong giờ.
Bài trên lớp ngu ngơ không chép
Cặp vở thì lép kẹp rỗng không
Nên cô chỉ định ghép lồng
Mình kèm bên hắn nhắc trông mỗi giờ.
Mồm liến thoắng...mộng mơ thế giới
Mượn bút rồi lại khới chuyện ăn
Bực mình dùng phấn vạch ngăn
Phân đôi ranh giới, thước căn chia đều.
Mặt buồn bã... hắn kêu xin lỗi
Tự nhiên mình thấy tội hắn ghê
Nhưng mà cảnh giác...cận kề
Âm mưu gì đó... phải đề phòng ngay.
Rồi một bữa... trăng đầy, học tối
Hắn gặp riêng... bối rối cầm tay
Bài thơ mến gửi mê say
Chiếc nơ kỷ niệm lòng này xốn xang.
Cuốn vở viết lật sang trang mới
Mong đến trường thầm đợi chờ ai
Kẹp nơ được tặng luôn cài
Xóa nhòa vạch phấn chia hai hôm nào.
Năm học cuối thấy sao nhanh lạ
Phải xa thầy, xa cả bạn gần
Xa hàng phượng vĩ ve ngân
Hắn buồn tay nắm tần ngần hiền ghê.
Rồi bẽn lẽn vân vê tà áo
Hắn kêu rằng... muốn bảo chút nghe
Tưởng là câu chúc... cuối hè
Ai ngờ hôn vụng...lăm le lâu rồi!
MÙA XA VẮNG
Thơ: Quốc Phương
Hè tới rồi..lại nói lời chia tay
Cùng bè bạn.. sau những ngày đến lớp
Hàng phượng vĩ.. vẫn còn đây bóng rợp
Mà trống trường.. bất chợt chẳng còn vang
Giờ xa nhau..sao cảm thấy ngỡ ngàng
Lòng trống vắng..đứng bên hàng phượng vĩ
Bao kỉ niệm.. vẫn ngày nào hoan hỉ
Chung đoạn đường.. thủ thỉ với bạn thân
Lời yêu thương..giờ gửi lại trong ngần
Tới người bạn..những lần cùng mơ ước
Ôi khát vọng..vẫn mong về có được
Buổi xa trường.. vững bước với thời gian
Mùa hè ơi.. sao thắm đượm vô vàn
Giờ xa vắng..ngập tràn bao thương nhớ
Bạn bè cũ.. kỉ niệm hoài trang vở
Giữa sân trường.. còn rực rỡ màu hoa.
Còn cập nhật..
Đời là thế chớ mong gì thương tưởng
Thuở hàn vi cùng đi chung một hướng
Giàu sang rồi tung chưởng hại đời nhau.
Người đi quên hết những lời năm nao.
Duyên nồng ta đã vội trao,
Phượng hồng góp nhặt ép vào trang thơ.
Bao mùa hạ đến mong chờ,
Nắng vương lên tóc người giờ nơi đâu ??
Bởi vì mong ước dài lâu
Nên nay đọng mãi giọt sầu trong tim.
Cầu người nơi đó bình yên,
Nhưng sao càng chúc lụy phiền càng dâng?!
Hạ đem niềm nhớ bâng khuâng,
Xin cho ta được một lần tìm quên.
Dù duyên nay đã cách xa rồi.
Cám ơn dấu ái một thời,
Cám ơn...tay đã buông lơi tình sầu...
Anh trả lại em một mối tình thơ mộng
Những lời đầu môi của lứa tuổi học trò
Bài học đầu tiên thầy cô giáo đã cho
Là phải biết thương yêu nhau qua gian khó
Lời ai nói yêu thương nhau đang còn đó
Có cây bàng và trang giấy vẫn còn lưu
Bao buổi học về gió lạnh thổi liêu siêu
Vẫn còn ấm nụ hôn nồng bên bờ má
Những buổi chiều thu trên cánh đồng êm ạ
Diều bay lên em thong thả chạy theo anh
Lúc mệt rồi hai đứa bỏ diều xuồng ta nằm
Trên thảm cỏ xanh còn in hình hai đứa
Đến bây giờ anh còn nhớ lời em hứa
Đêm chia tay chỉ hai đứa lúc ra trường
Anh bối dối tiễn đưa em đến giảng đường
Rồi viết đơn tình nguyện để vào quấn ngũ
Kể từ đây trong tim anh luôn ấm ú
Được cùng em ta thực hiện ước mơ xưa
Lá thư cuối anh nhận vào buổi chiều mưa
Em từ chối anh, mang lòng yêu người khác
Nhận thư em con tim anh như tan lát
Ước mộng yêu thương nay đã hết thật rồi
Trả lại cho em ký ước đẹp một thời
Hoa phượng đỏ ai đã chót hứa đầu môi.
THÁNG kỷ niệm hè nay lại tới
NĂM cuối rồi đón đợi...còn e
RÁT sao nắng dội trưa hè
BỎNG lòng não nuột tiếng ve gợi sầu
THUỞ khờ dại mình đâu có biết
NÀO nghĩ rằng giã biệt buồn xo!
CHỈ vui năm tháng học trò
TÔI nào đâu dám...chỉ lo học hành...
CÒN đâu nữa...ngày xanh xa vắng?
NHỚ những lần trưa nắng gọi nhau...!
NGƯỜI xưa giờ ở phương nào?
SAO mà đi mãi...khi nao mới về?!
HỮNG lòng ngắm mải mê chốn cũ
HỜ mối tình ấp ủ thầm trao
THÁNG NĂM RÁT BỎNG THUỞ NÀO
CHỈ TÔI CÒN NHỚ NGƯỜI SAO HỮNG HỜ
QH - 29/5/2017