thơ tình ngày thứ 7 (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: THỨ BẢY KỶ NIỆM
Thơ: Nguyệt HànChiều thứ bảy anh đến với em
Cơn gió đông có hạt mưa giăng lối
Con phố nhỏ hai ta cùng bước vội
Góc phố nào em vẫn đứng chờ anh
Công viên ấy chắc hẳn anh còn nhớ
Con đường xa bỗng chốc hóa thân quen
Bờ vai anh cho em một niềm tin
Để quên đi dòng đời bao nghiệt ngã
Mình cùng nhau đi qua mùa băng giá
Thứ bảy anh chờ mang đến những yêu thương
Hãy quên đi những giây phút giận hờn
Tay trong tay giữa mùa đông ấm áp....
BÀI THƠ: ĐỜI CÒN TƯƠI ĐẸP
Thơ: Ánh Nguyễn
Sáng thứ bẩy buồn vương nơi đáy cốc
Ta ngồi đây nhấm nháp cà phê rơi
Như nhịp đập chầm chậm rơi từng giọt
Rớt xuống hồn đang vương vấn chơi vơi
Trong sâu thẳm trái tim sầu nung nấu
Nhớ người dưng mà lòng dạ vấn vương
Anh đâu rồi...giờ đang làm gì nhỉ !?
Có biết rằng ta đang nhớ người thương
Nắng lên nhẹ nhìn mây trời lãng đãng
Rơi vào hồn một cảm giác miên man
Con bướm trắng đang vờn hoa khép nụ
Mà ngỡ như cảnh đẹp chốn thiên đàng
Vô tình gió hiu hiu nhè nhẹ đến
Đang vờn quanh nghe mát dịu ngọt êm
Hồn bừng tỉnh cuộc đời còn tươi đẹp
Vẫn đáng yêu ...yêu lắm cảnh êm đềm.
thơ cô gái buồn ngày thứ 7 (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: ĐỢI ANH THỨ BẢY
Thơ: Hoa Chu vănThứ bẩy rồi phải không anh
Mà thời gian ấy chẳng dành cho em
Bao tuần mong đợi khát thèm
Tiếng yêu để nhớ những đêm một mình
Để em ôm trọn bóng hình
Trong câu thơ ấy có tình đôi ta
Câu lục hương vị đậm đà
Câu bát anh gửi tới là nhớ thương
Cho lòng em lại vấn vương
Nhớ về thứ bẩy thơm hương tình nồng
Anh ơi còn nhớ hay không
Chia tay chiều vắng bến sông hẹn thuyền
Nụ hôn em gửi trao duyên
Vòng tay hơi ấm anh truyền sang em
Lệ rơi xuống má ướt nhèm
Lời thương anh gửi gói kèm lời yêu
Nhớ anh thứ bẩy mỗi chiều
Bến sông em đợi anh nhiều đấy thôi
Mình em lẻ bóng đơn côi
Thứ bẩy này đến đâu rồi bóng anh.
NHỚ ANH CHIỀU THỨ 7
Thơ: Nguyệt Minh
Chiều thứ bảy ...nhìn người ta tay nắm
Anh yêu ơiii.. lòng em thấm đẫm buồn
Mưa đầy trời.. giọt nhớ cũng chực tuôn
Đừng hờn ghen... rồi buông lời cay đắng
Có phải tại chiều nay trời không nắng
Nên anh buồn vì thiếu vắng em bên
Thấy chông chênh rồi lại muốn bắt đền
Tại em lơ đễnh.. để tình nguội lạnh
Thứ bảy mà ...em rất muốn bên anh
Tay trong tay loanh quanh cười hạnh phúc
Ôm chặt nhau dù chỉ vài ba phút
Chút nồng nàn mệt mỏi cũng tiêu tan
Đừng giận em....vì chẳng có thời gian
Viết cho anh muôn ngàn lời thương nhớ
Nghe oán than thứ bảy mà ...cứ ngỡ ...
Tim rụng rời.. nhịp thở cũng mong manh
Gió mây ơi... nụ hôn đó.. em dành
Mang đến anh thay lời yêu nghèn nghẹn
Thứ bảy này chắc đành thôi lỗi hẹn
Tuần sau nhé anh ...em hứa sẽ đền...!!!
*** Hôm nay thứ 7, ngày mai là Chủ Nhật rồi. Bạn đừng quên xem thêm loạt thơ ngày chủ nhật nữa nhé!
CHIỀU THỨ BẢY MONG EM
Thơ: Nguyễn HưngThứ bảy rồi sao không thấy online
Em ở đâu sao để dài nỗi nhớ
Ánh đèn xanh thường ngày luôn sáng rở
Sao đêm nay em không mở vậy cà
Anh cô đơn dưới con phố người qua
Tìm dáng em như là đang đâu đó
Nơi lạ xa mà sao anh thấy rõ
Dáng yêu kiều của người nọ...giống em
Anh một mình lạc bước giữa trời đêm
Thèm trinh nguyên trăng lưỡi liềm mười sáu
Nhớ mắt nai ru hồn anh chao đảo
Ước môi mềm cởi tháo những khát khao
Thứ bảy rồi...em ơi hãy đến mau
Đừng để anh thét gào trong nỗi nhớ
Rồi khóc thầm với trái tim trăn trở
Câu thơ buồn dang dở bởi không em
Thứ bảy này anh muốn nói nhiều thêm
Đừng hẹn hứa những ngọt mềm ân ái
Em ở đâu...có cùng mong thứ bảy
Được giao kề xích lại quyện môi hôn.
cô đơn ngày thứ 7 (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: THỨ BẢY BUỒN
Thơ: Huynh HuynhCà phê nhỏ giọt..rót vào tim
Thứ bảy cô đơn xát nỗi niềm
Quán nhỏ điều hiu thưa vắng khách
Đường to hối hả võng ru êm
Chờn vờn khói thuốc bay vô định
Mộng mị du dương khúc nhạc tìm
Bóng ái vô hồn tan vỡ mảnh
Yêu thương lặng lẽ mắt lim dim.
BÀI THƠ: THỨ BẨY BUỒN
Thơ: Triệu Phú Tình
Thứ bẩy buồn lòng mơ màng chợt nghĩ
Về cái thời cũ kĩ đã từng yêu
Ước cùng nhau ngắm những áng mây phiêu
Cùng đi dạo vào buổi chiều trên biển
Đưa nhau đi ăn phở hay ăn miến
Cạnh bên nhau tráng miệng mấy ly kem
Bài hát cũ cho cả anh và em
Hẹn song ca giờ xem như không thể
" Lời của gió " chuyện tình xa ai kể
Chẳng được gần chỉ để gió giúp thay
Thu tháng bẩy anh lại nhớ những ngày
Yêu thương ấy một tầm tay ảo mộng
Rõ ràng là chúng ta đều đang sống
Giữa đời thường với một đống lo toan
Chẳng thể nào có được phút bình an
Biến giấc mơ nguyện dệt đan thành thật
Thôi gói vào kỉ niệm anh đem cất
Ngủ một lần duy nhất giấc mơ yêu.
thơ thứ 7 lãng mạn (ảnh: internet) |
THƠ 5 CHỮ: THỨ BẢY KHÔNG ANH
Thơ: Phương TâmBuồn thiu ngày Thứ Bảy
Không có anh kề bên
Trái tim bỗng yếu mềm
Thèm vòng tay, hơi ấm
Anh đang nơi xa lắm
Sao thỏa nỗi khát khao?
Tình trong em dạt dào
THƠ TÌNH BUỒN THỨ 7
Tác giả: Phạm Hiếu
Ngày thứ bảy bao nhiêu người vui vẻCòn riêng mình lặng lẽ ngồi chốn đây
Mãi ngậm nhắm suy tư nỗi ưu hoài
Sao ôm chi tháng ngày hoa mộng cũ
Tình phai nhạt nếu kéo rồi ấp ũ
Được gì chăng ủ rũ với xót đau
Trái tim hồng rỉ máu tóc phai màu
Hãy chôn xuống mồ sâu của tìm thức
Thôi từ đây vui cười chớ bức rức
Phải buông xuôi ký ức lắm đau thương
Kỷ niệm kia như một giấc nghê thường
Vào quá khứ vấn vương càng chua chát
Hình bóng xưa giờ đây đã biến mất
Nơi khoản không thắt chặt cùng hư vô
Còn động lại nhân ảnh rất mơ hồ
Trong trí não của hố sâu quá khứ.
Lệ trào dâng biển nhớ!!!
BÀI THƠ: THỨ BẢY NHỚ ANH
Thơ: Vũ Thắm
Thứ bảy đến em lai buồn lại nhớ
Nhớ về anh người ở tận phương xa
Để lòng em luôn khắc khoải thiết tha
Vương sầu nhớ mắt nhạt nhòa đổ lệ
Nhớ anh nhiều làm sao em có thể
Đến bên anh để em được dỗ dành
Phố lên đèn mà đường lại vắng tanh
Mình lê bước em cũng đành chấp nhận
Em cũng biết tình anh trao bất tận
Nhưng bây giờ anh chẳng kề cận bên em
Để đêm đêm thao thức suốt bên rèm
Lệ đẫm ướt ố hoen bờ môi mộng
Ở nơi này một mình em chiếc bóng
Vẫn âm thầm trông ngóng để gặp nhau
Lời tình tự ngọt ngào ta gửi trao
Để tình mãi không phai màu thương nhớ
Rồi xuân sang muôn hoa cùng đua nở
Ánh nắng hồng rực rỡ sắc xuân xanh
Mình cùng nhau được bén mối duyên lành
Yêu thương đó em dành anh trọn vẹn!!
THỨ BẨY BUỒN ....
Thơ: Lão Hạc
Ngày thứ bẩy người ta dạo phố
Tôi một mình nằm ổ ngủ quên
Hỏi ai tình có vững bền
Hay là chỉ được ở bên mấy ngày
Tình chỉ đẹp nắm tay sánh bước
Cả cuộc đời sẽ được bên nhau
Cả hai ý hợp tâm đầu
Cùng chung trí hướng, vẹn câu hẹn thề.
THƠ THỨ 7 NHỚ NGƯỜI YÊU: EM Ở ĐÂU
Thơ: Khanh NguyễnThứ bảy về...lòng nhớ em nhiều lắm
Em yêu ơiii..tim như đắm miền yêu
Mây khắp trời...che tia nắng ban chiều
Em nơi đâu để tim yêu rơi lệ
Có phải vì anh yêu nhiều nên thế
Vắng tiếng em ...một bên ghế trống tênh
Anh bước mà nghe nỗi nhớ chông chênh
Thứ bảy lại vắng em thêm lần nữa
Về em nhé....anh vẫn chờ lời hứa
Mình bên nhau như buổi... chưa bắt đầu
Buổi chưa yêu...tim chưa biết u sầu
Khi lỗi hẹn mình lại chờ...hôm khác
Nhìn người ta...lòng lại buồn tan tác
Vai kề vai tay ấm khoác trong tay
Anh thẩn thờ ngắm ngọn cỏ gió lay
Nghe tim hỏi ....em ở đâu thứ bảy
Nhờ gió ơi nhắn em rằng thứ bảy
Có anh chờ em hãy mau về nha
Nơi lối cũ chúng mình vẫn hay qua
Có một người mãi chờ em thứ bảy.
Còn cập nhật..
Em một mình với nỗi nhớ chơi vơi
Thả hồn mình theo từng cơn gió
Gửi về anh ở tít cuối trời xa
Em ước mình được hoá thành chim
Chở nỗi nhớ về miền xa thẳm
Để thứ bảy mình được gần nhau mãi
Nhớ anh nhiều ...sao nhớ lắm người ơi!
Nhớ ai nhiều như hương mạ mùa xuân
Dõi mắt trông nơi xa ấy ân cần
Mang hơi thở cho nắng gần em nhé.
Thứ bảy đến rồi.... anh ơi !
Thả hồn thơ, em chờ trời mưa xuống
Để được nghe anh chiều chuộng
Ly cà phê tình́...quán muộn, đèn đêm.
Thứ bảy đến rồi... không em,
Anh có buồn, có trộm xem ngõ vắng
Lưu dáng em, in màu nắng
Để đêm về, anh tằng hắng thâu đêm...
Thứ bảy, ngày nào...ta xem
Những bộ phim tình làm em khóc mướt.
Anh luôn dịu dàng ve vuốt
Và nhẹ nhàng vẻ quen thuộc lụy si.
Thứ bảy hẹn hò qua đi...
Em vẫn đợi chờ anh "mi" làn tóc.
Lúc đêm về , em khỏi khóc
Vì nhớ nhiều...hương hoa tóc nơi anh.
Hôm nay ngày nghỉ cuối tuần
Chúc bạn anh chị em mình vui nha
Nhà nhà vui vẻ chan hòa
Sẻ chia giây phút thăng hoa quây quần
Bên nhau hạnh phúc gia đình
Bạn bè xum họp rung rinh chúc mừng
Chúc cho nhau khỏe vang lừng
Chúc nhau phát đạt không ngừng vươn xa
Anh em bè bạn chúng ta
Người dưng khác họ nhưng mà thật vui
Hôm nay mưa mát thật rồi
Lại vào ngày nghỉ ta chơi hết mình
Cùng nhau san sẻ lời xinh
Yêu nhau mình với chúng mình trao nhau.
Ngày cuối tuần mọi người mừng hớn hở
Những tình nhân môi hé nở nụ cười
Còn mình thì hồn lạc lỏng chơi vơi
Đôi dòng thơ bằng những lời vụn vại
Ngày cuối tuần sao nghe lòng hoang hoải
Ngồi lặng thầm có phải bởi đơn côi
Nên tâm hồn thấy lạc lỏng chơi vơi
Khiến vần thơ lạc mất lời sai nhịp
Ngày cuối tuần đôi mi nào đóng khép
Cứ miên man mà chép mãi không thành
Chốn cô phòng nơi góc nhỏ vắng tanh
Hay đơn côi nghe tâm hồn hoang lạnh
Ngày cuối tuần không người yêu bên cạnh
Nỗi cô đơn canh cánh những dỗi hờn
Vần thơ nào cho tim đỡ cô đơn
Nhưng nỗi buồn cứ chập chờn ẩn hiện
Ngày cuối tuần mình ta ngồi đối diện
Những nỗi buồn nên viết chẳng thành câu.