Đà Nẵng - một thành phố nằm dọc miền duyên hải Nam Trung Bộ. Nơi có những danh lam thắng cảnh làm nức lòng du khách khi đặt chân đến và quyến luyến, vấn vương không nỡ quay lưng khi nói tiếng giã từ.
thơ hay viết về Đà Nẵng (ảnh: internet) |
Hội An, một di sản thế giới được Unesco công nhận, là thành phố cổ được du khách nghĩ đến trước tiên khi đặt chân đến thăm Đà Nẵng.
Những bãi biển thơ mộng, những ngọn núi lãng đãng mây bay đã từng hiện diện trong thơ, trong nhạc càng gợi thêm sự khát khao mong mỏi của du khách được một lần ghé lại.
Bãi biển Mỹ Khê, bãi tắm Non Nước, bãi Rạng, bán đảo Sơn Trà, Ngọn Trà Mi, đỉnh Bàn Cờ, Ngũ Hành Sơn, chùa Linh Ứng, ghềnh Ráng , Bà Nà Hills...Còn rất nhiều rất nhiều những danh lam thắng cảnh đã, đang và sẽ còn níu chân du khách.
Đến với Đà Nẵng để ban ngày được ngồi trên xích lô để dạo quanh thành phố, ban đêm được thả hồn trôi theo dòng nước bằng những chiếc du thuyền xuôi ngược trên sông Hàn, ngắm nhìn ánh đèn rực rỡ chiếu sáng trên cầu Rồng mà liên tưởng tới đêm hội pháo hoa tưng bừng chào năm mới. Buổi sáng, nhấm nháp ly trà trong không gian diu dặt trữ tình của dòng nhạc Trịnh. Buổi trưa, thưởng thức món mỳ đặc trưng của người dân xứ Quảng.
Tất cả những điều tuyệt vời đó đã làm rung động con tim của biết bao nhiêu người và chùm thơ ca ngợi quê hương Đà Nẵng đã ra đời.
Dù bạn đã từng đến với dải đất miền Trung này hay chưa cũng hãy cùng chúng tôi chia sẻ những cung bậc cảm xúc được chọn lọc qua từng câu chữ để hiểu thêm về Đà Nẵng, niềm tự hào của non nước Việt thân yêu!
Chúc quý độc giả có một chuyến du thơ Miền Trung thật vui vẻ và đong đầy ý nghĩa
Trân trọng!
Diệp Ly
thành phố Đà Nẵng về đêm (ảnh: internet) |
Thơ Viết Về Đà Nẵng 01
BÀI THƠ: VỀ THĂM ĐÀ NẴNG
Thơ: Nguyễn Đình HuânĐã lâu rồi mới trở lại đây
Đà thành xanh mướt những hàng cây
Sông Hàn uốn khúc lơ thơ chảy
Cầu Rồng lượn sóng cất cánh bay
Đà Nẵng ân tình với gió mây
Những kỷ niệm xưa vẫn tràn đầy
Cung thể thao Tiên Sơn ngày đó
Đang vươn mình, như dáng đĩa bay
Sông Hàn ngày đó nước vơi đầy
Cung thể thao ta đã dựng xây
Khi về thăm lại công trình cũ
Chỉ ngắm thôi cũng thấy ngất ngây
Đà Nẵng ơi! ta đã về đây
Gặp lại em tóc xoã vai gầy
Đôi mắt em dường như muốn trách
Sao anh bỏ đi như gió mây
Em đã chờ anh biết bao ngày
Cảnh cũ người xưa chẳng đổi thay
Anh có nhớ chăng ngày xưa ấy
Khi hai đứa mình tay trong tay.
Thơ Viết Về Đà Nẵng 02
MỜI BẠN ĐẾN QUÊ TÔI
Thơ: Giang Hoa
Về Đà nẵng thông reo biển hát
Ngập dừa xanh xào xạc vi vu
Sơn Trà núi phủ sương mù
Dưới chân bãi Rạng là khu nghỉ hè
Dọc theo biển bờ kè đá cổ
Nhìn ngoài khơi sóng vỗ sương lam
Cầu Rồng ngược cổ Viện Chàm
Đứng hiên ngang cạnh sông Hàn chon von
Núi Ngũ Hành như hòn ngọc thạch
Bạn Phương Tây lữ khách đến thăm
Quê tôi Đà nẵng danh lam
Thân mời bạn đến ghé hầm Hải Vân
Núi kỳ vĩ sương ngần phủ trắng
Đến Bà Nà khách lặng lẽ xem
Sững sờ núi Chúa mây chèn
Sương giăng phủ lối êm đềm gió ru
Là đặc điểm từng khu Resort
Bao quanh bờ dãy mái nhà Rông
Những cây dù ẩn hiện lồng
Từ trong Resort bềnh bồng ngắm xuyên
Xa xa những con thuyền vượt bến
Bóng nhỏ dần thuyền hẹn ngày về
Mang tôm cá ghẹ đuề huề
Làm quà lữ khách mùa hè nơi đây ..
Công viên Fantasy Park (ảnh: internet) |
Thơ Viết Về Đà Nẵng 03
ĐÀ NẴNG XANH
Thơ: Trần PhongNgắm nhìn Đà Nẵng chiều nay
Sơn Trà nắng chiếu, Chân Mây sóng gào
Mỹ Khê êm ả xuyến xao
Tiếng chuông Linh Ứng làm nao lòng người..
Bà Nà rảo bước dạo chơi
Hội An phố cổ thấy đời bình yên
Cù lao Chàm gọi tên em
Ngũ Hành sơn đó đi tìm vần thơ..
Tấm hình cất trong ba lô
Màu xanh ngự trị, ước mơ chưa tàn
Nắng ru những bước chân hoang
Thoáng buồn vì chốn Địa Đàng vắng em..
Một mình đi dưới trời đêm
Sông Hàn thức giấc, người quên ta rồi
Thả thơ cho nước cuốn trôi
Làm sao tìm lại nụ cười tan băng?
Thơ Viết Về Đà Nẵng 04
BÀI THƠ: ĐÀ NẴNG CITY
Thơ: Lãng Du KháchHà Nội ơi ! Ta tạm xa nhé
Đến ĐÀ NẴNG - phố biển kiên cường
Với Bà Xã đó quê hương
Đong đầy kỷ niệm thân thương của đời.
Mỹ Khê đó bãi tắm tuyệt vời
Đảo Sơn Trà non nước trong xanh
Người dân thân thiện hiền lành
Du lịch hấp dẫn , Đô thành phồn hoa
Đỉnh Bà Nà non cao lộng gió
Sông Hàn cầu chín kỳ tích hay
Cầu Rồng phun lửa , mưa bay
Thuận Phước huyền ảo , cầu Quay xoay mình .
Chùa Linh Ứng Phật Bà độ thế
Ngũ Hành Sơn tay Phật hứng đời
Lăng Cô cát trắng tuyệt vời
Cù Lao Chàm đó , biển trời mênh mang .
Đến Tía Loan cái nôi mỳ Quảng
Chốn đô thành bánh tráng cuộn rau
Người dân sát cánh cùng nhau
Dựng xây ĐÀ NẴNG đẹp giàu , phồn vinh!
Bà Nà Hill trong mây (ảnh: internet) |
Thơ Viết Về Đà Nẵng 05
BÀI THƠ: NỖI NHỚ SÔNG HÀN
Thơ: Nguyễn Văn NgữSông Hàn đẹp chuyến đò con
Mười năm về trước sông còn đò đưa
Ngang sông qua đảo Sơn Trà
Đò ngang mỗi chuyến ghé nhà em thương
Bờ thương, bờ nhớ vấn vương
Giao đêm gió thổi con đường như tơ
Mười năm nỗi nhớ trong mơ
Tình cờ gặp lại đôi bờ phố xưa !
Chiều buông ướt đẫm cơn mưa
Heo may se lạnh đội mưa em về
Mười năm mong đợi tái tê
Nhớ em cố quận đường về mưa rơi
Tình yêu năm tháng theo tôi
Mười năm đổi mới phố thời ấu thơ
Anh về nỗi nhớ ngẩn ngơ
Nhớ thương còn đọng bên bờ sông xưa.
Thơ Viết Về Đà Nẵng 06
ĐÀ NẴNG TÔI YÊU
Thơ: Trần Long
Trưa nắng hè anh đã đến quê em
Chân dạo bước trời êm đềm Đà Nẵng
Biển thoai thoải sóng rì rào trong nắng
Lá rơi đầy trên lối vắng anh qua
Lâu lắm rồi lòng cứ mãi thiết tha
Chốn tiên cảnh nơi Bà Nà tuyệt đẹp
Lòng bỡ ngỡ ngồi theo đường cáp thép
Thành phố giờ khuôn phép tuyệt làm sao
Đà Nẵng ơi ta biết mấy tự hào
Người với đất đẹp biết bao tên tuổi
Mình tay nắm ta cứ hoài rong ruổi
Ngắm cầu Rồng mình đắm đuối bên nhau
Thành phố đêm em rực rỡ sắc màu
Như thân lắm! dành cho nhau tất cả
Yêu biết mấy con đường về trăm ngã
Mai xa rồi chắc là dạ xuyến xao
Sẽ có ngày mình thấy lạ biết bao
Khi chân bước chẳng thể nào xa được
Bên nhau mãi dẫu mình không hẹn trước
Mà tim mình như hẹn ước từ lâu.
cảng Tiên Sa - Đà Nẵng (ảnh: internet) |
Thơ Viết Về Đà Nẵng 07
ĐÀ NẴNG TÌNH NGƯỜI
Thơ: Hà Thu
Nếu anh về qua cửa ngõ miền Trung
Hãy ghé lại đất anh hùng Đà Nẵng
Một thành phố thật thà luôn ngay thẳng
Đượm tình người và sâu nặng tình quê
Nếu đến thăm anh chẳng muốn quay về
Nơi phố biển say mê nhiều kỳ lạ
Những cầu mới vươn mình như hối hả
Đón đoàn người từ mọi ngả về thăm
Bà Nà Hiu soi bóng ánh trăng rằm
Nơi tỏa mát quanh năm như Đà Lạt
Sơn Trà đảo luôn cuộn trào suối nhạc
Cảng Tiên Sa ru khúc hát gọi mời
Nơi tuyệt vời để du lịch nghỉ ngơi
Bờ biển đẹp câu ru hời sóng vỗ
Chùa Non Nước nơi trang nghiêm đồ sộ
Cảnh quan này không thể có nơi đâu
Hãy ghé thăm ta cùng bắt nhịp cầu
Người Đà Nẵng luôn dạt dào tình cảm
Luôn hiếu khách và thắm tình bè bạn
Mời anh dùng những đặc sản nơi đây
Món ăn ngon dân dã tại nơi này
Kèm những cái bắc tay hiền và ấm
Anh hãy đến mùa hạ này đẹp lắm
Bờ biển dài những bãi tắm xanh trong
Hãy ghé thăm người Đà Nẵng thật lòng
Tay dang rộng và chờ mong khách đến
Đang mời gọi bạn bốn phương quý mến
Về Sông Hàn cùng đếm nhịp cầu quay....
Thơ Viết Về Đà Nẵng 08
VỀ THĂM ĐÀ NẴNG
Thơ: Thanh Thống
Nhớ buổi ấy... em về Đà Nẵng
Ánh nắng cười mây trắng quyện thơ
Làng xưa phố cũ đâu ngờ
Bao năm xa vắng bây giờ đổi thay
Bãi biển cũ còn đây lưu dấu
Đất bao dung chim đậu người hiền
Trăng ngà soi bóng bên hiên
Cầu quay tỏa nét bình yên sông Hàn
Thuở đất trời non ngàn say ngủ
Nay trở về bến cũ bình yên
Mỹ Khê bờ biển thần tiên
Dạt dào sóng vỗ như miền lãng du
Cầu Rồng lượn sương mù mỗi sáng
Biển hiền hòa quang đãng dòng trôi
Như vòng tay mẹ ru hời
Vỗ về ôm ấp dòng đời dịu êm
Chùa Linh Ứng bên thềm biển rộng
Đón đất trời rộng lượng bao dung
Đẹp như ngàn đóa phù dung
Quê bình yên lắm...ta cùng về nha !
chùa Linh Ứng - Đà Nẵng (ảnh: internet) |
Thơ Viết Về Đà Nẵng 09
MỜI ANH VỀ HÀN PHỐ
Thơ: Hà Trần
Mời anh về thăm Hàn phố cùng em
Đi dọc bờ sông ngắm những cây cầu mới
Đường Bạch Đằng đêm về vui như hội
Khách xa gần ai cũng muốn ghé qua
Em sẽ đưa anh đi trên những chiếc cầu
Chân rộn bước trong lòng thành phố trẻ
Mỗi chiếc cầu đẹp lung linh một vẽ
Say đắm bao người khi có dịp đi qua
Em lại đưa anh lên ngắm núi Sơn Trà
Tắm biển Mỹ khê, thăm chùa Linh Ứng
Ngũ Hành Sơn năm ngọn cao sừng sững
Biểu tượng muôn đời cho thành phố chúng ta
Lên cáp treo chinh phục đỉnh Bà Nà
Ở trên ấy bốn mùa sương phủ trắng
Như Đà Lạt giữa miền trung đầy nắng
Là thiên đường, là tiên cảnh đó anh
Ta lại về tắm nước biển trong xanh
Tối thứ bảy đi xem rồng phun lửa
Cầu Sông Hàn giờ không còn quay nữa
Cảng cập tàu nay đã được dời ra
Càng yêu thêm thành phố của chúng ta
Đang vững bước vươn lên tầm cao mới
Anh hãy về vào tháng tư năm tới
Ngắm sông Hàn lung linh đêm pháo hoa.
Thơ Viết Về Đà Nẵng 10
KÝ ỨC ĐÀ THÀNH
Thơ: Nguyễn Đình HuânAnh ra thăm Đà Nẵng cuối chiều đông
Trời se lạnh bên cầu Rồng háo hức
Dòng sông Hàn cứ quanh co uốn khúc
Đà Nẵng một thời ký ức không quên
Bà Nà Hill nơi xứ sở thần tiên
Cảng Tiên Sa những con thuyền dưới bến
Bán đảo Sơn Trà có ai từng đến
Cảnh tuyệt vời người dễ mến dễ thương
Đà Nẵng ngày nay lộng lẫy phố phường
Đang vươn mình những con đường mới mở
Biển Mỹ Khê đến một lần sẽ nhớ
Gió thì thầm nghe sóng vỗ lao xao
Cung Tiên Sơn nhà thi đấu thể thao
Anh đã dựng xây ngày nào hoành tráng
Kỷ niệm xưa với biết bao ngày tháng
Nơi Đà Thành cùng bè bạn chung tay
Có khi nào em trở lại nơi đây
Thăm Sông Hàn nhìn mây bay trong gió
Tay trong tay nhắc về ngày xưa đó
Ký ức ngọt ngào nỗi nhớ không tên.
cầu nối đôi bờ sông Hàn về đêm (ảnh: internet) |
Thơ Viết Về Đà Nẵng 11
ĐÀ NẴNG QUÊ TÔI !
Thơ: Giang HoaĐến Đà Nẵng rừng thông bát ngát
Có núi non biển bạt ngàn xanh
Rồng phun lửa thác vỗ gành
Sương lồng đỉnh núi Ngũ Hành Quan Âm
Đứng trên biển ì ầm sóng vỗ
Từng con thuyền hớn hở ra khơi
Xa xa cánh én tung trời
Xuyên qua cánh đảo là nơi Sơn Trà
Trên ngọn núi chiều tà rơi bóng
Dưới chân đồi khoảng rộng nhà cao
Nhìn ra bốn phía cây cầu
Hàn Giang gợn sóng một màu bạc trong
Núi đứng trọn trong lòng thành phố
Chín cây cầu cửa ngõ đôi bờ
Bên nầy con phố mộng mơ
Bên kia cảnh vật nên thơ hữu tình
Đi dọc phố lung linh đèn đỏ
Qua trung tâm là chỗ bán buôn
Người người nô nức trên đường
Cảnh quan sầm uất đang vươn từng ngày
Mời bạn đến nơi nầy tỏa sáng
Dân phố thành quý bạn đón chào
Nụ cười mến khách nghĩa trao
Dệt câu đối ẩm khơi trào ngữ ân ..
Thơ Hay Viết Về Đà Nẵng 12
MỜI ANH ĐẾN ĐÀ NẴNG
Thơ: Sen Nguyễn
Mời anh đến quê em Đà Nẵng
Có sông Hàn nước lặng lờ trôi
Phù sa luôn mãi đắp bồi
Mang về mạch sống trào sôi tự hào
Mời anh đến tình trao phố biển
Bao đổi thay chuyển biến rộn ràng
Phố Đà nay đã sang trang
Tựa như hòn ngọc ngỡ ngàng bước chân
Thành Điện Hải tinh thần bất diệt
Của tướng tài lẫm liệt Tri Phương*(Nguyễn Tri Phương)
Nhìn xa đỉnh núi tỏa hường
Đó chùa Linh Ứng trầm hương nguyện cầu
Đây Bán Đảo từ lâu đã gọi
Lá phổi xanh lọc lỏi điều hoà
Nơi này có bãi Tiên Sa
Tạo nên vẻ đẹp ngôi nhà cõi tiên
Năm ngọn núi ảo huyền thắng cảnh
Đúng Ngũ Hành rực ánh kỳ quan
Thiên nhiên kiệt tác rỡ ràng
Bước vào hang động ngỡ sang cõi bồng
Màu xanh thẳm mênh mông bát ngát
Biển Mỹ Khê sóng nhạc vỗ về
Bổng trầm điệu khúc tình quê
Sóng ôm bờ cát nguyện thề thủy chung
Người du khách vượt trùng ghé lại
Để buồng tim ở mãi đất này
Ngắm nhìn phong cảnh đắm say
Hữu duyên đã đến tỏ bày tiếng yêu.
Cầu Rồng ở Đà Nẵng lúc về đêm (ảnh: internet) |
Thơ Hay Viết Về Đà Nẵng 13
NGÀY TRỞ VỀ
Thơ: Chiều Tím
Em lại về Đà Nẵng với anh đây
Đêm Sông Hàn lung linh đầy kỉ niệm
Kia Cầu Rồng đắm say và xao xuyến
Sóng rì rào lưu luyến bước chân em!
Lá rơi đầy bên lối vắng thân quen
Hàng mi cong ướt nhèm trang kí ức
Biển xôn xao nắng dịu dàng, trung thực
Rất bình yên sao vẫn thức chờ em!
Thành phố đêm rực rỡ những ánh đèn
Vẫn thân thuộc gọi tên em nức nở
Đà Nẵng không anh hay giữa mùa gió trở
Chợt xuyến xao bỡ ngỡ đến nao lòng !
Thơ Hay Viết Về Đà Nẵng 14
ĐÀ NẴNG XUÂN VỀ
Thơ: Trần Thị HằngĐà Nẵng vui đón xuân về
Cờ hoa rực phố say mê lòng người
Mai khoe sắc thắm vàng tươi
Biết bao ánh mắt nụ cười hân hoan
Nắng xuân rực rỡ ngập tràn
Sóng xô nhè nhẹ mơn man con tàu
Sông Hàn in bóng cây cầu
Pháo hoa bừng sáng sắc màu lung linh .
Đà Nẵng phong cảnh hữu tình
Mời bạn hãy đến phố xinh xuân này !
Sẽ thấy thành phố đổi thay
Chuyển mình kì diệu từng ngày vươn xa .
Núi xanh , biển biếc Sơn Trà
Bãi Đen , Bãi Rạng , Tiên Sa uốn mình
Buồm căng lướt sóng bình minh
Chở đầy tôm cá nặng tình quê hương
Hương xuân toả khắp nẻo đường
Toàn dân đoàn kết yêu thương chan hoà
Xuân vui náo nức nhà nhà
Đón chào năm mới khúc ca rộn ràng !
Thơ Hay Viết Về Đà Nẵng 15
VỀ ĐÀ NẴNG NGHE ANH
Thơ: Kim Ánh
Anh có về Đà Nẵng với em không ?
Thăm cô gái có má hồng đôi tám
Chiều sóng biển Mỹ Khê đầy thương cảm
Trên trời xanh ôm cả đám mây hồng
Ngồi Du Thuyền ta đi suốt dòng sông
Rồi dạo bước lên cầu Rồng tâm sự
Leo đỉnh núi Bà Nà cùng ghép chữ
Tình yêu nồng em vẫn giữ như xưa
Ngũ Hành Sơn ngây ngất cảnh đền chùa
Đến cầu nguyện chuyện tình chưa duyên kết
Về bán đảo Sơn Trà cùng nghĩ mệt
Xem pháo hoa vui như tết cổ truyền
Muôn sắc màu đẹp tựa cảnh thần tiên
Xin gởi tặng làn môi hiền thơm ngát
Người lữ khách anh có nghe biển hát
Về cùng em nhảy điệu nhạc chân tình.
Biển Mỹ Khê ở Đà Nẵng (ảnh: internet) |
Thơ Hay Viết Về Đà Nẵng 16
TÔI YÊU ĐÀ NẴNG
Thơ: Nguyễn Quang Đính
Đêm Đà nẵng đèn hoa rực rỡ
Ngắm sông Hàn mà ngỡ đang mơ
Nhớ về năm tháng tuổi thơ
Dòng sông lặng vắng đôi bờ hắt hiu.
Đêm Đà nẵng gió dìu dịu mát
Phơi phới lòng câu hát yêu thương
Dạo chơi khắp chốn phố phường
Mừng sao thành phố trên đường tiến xa.
Thơ Hay Viết Về Đà Nẵng 17
VỀ ĐÀ NẴNG
Thơ: Trần Quân
Về Đà Nẵng du dương nghe sóng hát
Biển Mỹ Khê trong mát bốn mùa xanh
Lên Hải Vân hít không khí trong lành
Ngắm hùng vĩ trường sơn xanh xa tít
Về Đà Nẵng bạn mình ơi nên biết
Ngắm cầu quay tha thiết lúc nửa đêm
Về Ngũ Hành Sơn tỏa bớt nỗi niềm
Thắp hương nhé chùa linh thiêng Non Nước
Thành phố trẻ với bao niềm mơ ước
Ta hãy về sánh bước dưới trời đêm
Đường phố dọc ngang rực rỡ ánh đèn
Sông Hàn đó thân quen mà sâu lắng
Cũng đã mấy năm nay rồi xa vắng
Giờ muốn về thức trắng với trời đêm
Đến bãi bụt cảm nhận cái bình yên
Thành phố biển đẹp dịu hiền nghiêng ngả..
Thơ Hay Viết Về Đà Nẵng 18
ĐÀ NẴNG MÙA GIÓ MỚI
Thơ: Xuyên Đàm
Anh có về Đà Nẵng với em không
Ở nơi ấy đêm sông Hàn dậy sóng
Mắt vào thu sáng bờ môi chín mọng
Sớm mai rồi sương đọng mãi chẳng phai
Cầu quay ơi! bao năm tháng miệt mài
Vẫn sừng sững nối hai đầu thương nhớ
Sông có biết nỗi lòng người bên lở
Trăn trở hoài nên dang dở mùa ngâu
Về nhé anh mình chung bước trên cầu
Ngày hạnh phúc đâu có còn xa nữa
Cây cầu Rồng đêm về thắp thêm lửa
Tay trong tay đi giữa những cờ hoa
Thu đến sớm khua bán đảo Sơn Trà
Nghiêng giấc mộng trăng ngà soi biển biếc
Mùa hạ đi nắng vàng còn luyến tiếc
Bãi cát dài biền biêt níu bàn chân
Mình lại về dưới những tiếng chuông ngân
Chùa Linh Ứng đã bao lần chờ đợi
Câu tình duyên chẳng còn xa vời vợi
Đón thu về.....
..........mùa mới.....
...............Đà Nẵng ơi.
Thơ Hay Viết Về Đà Nẵng 19
ĐÀ NẴNG MẾN THƯƠNG
Thơ: Phạm Văn Phú
Sông Hàn đó..soi ánh trăng vàng tỏ
Bên cầu Rồng.. vò võ đợi chờ em
Đã bao lâu.. ai gởi lại bên thềm
Niềm nhung nhớ..và thêm nhiều hy vọng !
Nhớ những lúc..Mỹ Khê chiều gió lộng
Tà áo em..quyện với mộng màu hường
Để giờ này..anh dệt mãi yêu thương
Rồi ấp ủ..trong đêm trường vàng võ !
Nhanh em nhé..anh mong nhiều lắm đó
Đỉnh Sơn Trà..lặng ngó tận phương xa
Chiều Hải Vân..nghe mưa rớt nhạt nhoà
Trong tâm tưởng..chan hoà niềm thương mến !
Khi em lại..ta dìu nhau đi đến
Thăm Bà Nà..nơi bến đỗ tình yêu
Ngũ Hành Sơn..chứng kiến biết bao điều
Ta tìm lại..lời yêu ghi trên vách !
Mây với núi..không bao giờ ngăn cách
Anh và em..chẳng cách biệt xa lòng
Như Tiên Sa..quyện sóng biển xanh trong
Bên nhau mãi..để lửa lòng luôn ấm !
Em sẽ thấy.. nghĩa tình luôn thấm đẫm
Từ con người.. góc phố giẫm chân qua
Bao yêu thương..với nét đẹp hiền hoà
Luôn gìn giữ..không phai nhoà tình cảm !
Thơ Hay Viết Về Đà Nẵng 20
(đang cập nhật...)
Để cõi lòng tỏ cả vần thơ
Biển xanh cát trắng thẫn thờ
Thấy người gặp cảnh ngẩn ngơ dạ mình.
Có cầu Rồng, a cùng e sánh bước
Nhưg chỉ sợ một mình a sau trước
Vì leo cây..a đã sợ ...nhiều rồi...
BIỂN Đà Nẵng mến yêu kỳ lạ
XANH sạch trong nên đã say tình
GỢN màu ánh điện lung linh
BÓNG trăng tỏa rạng nghiêng mình soi gương
SƠN CA QUÁN ...bên đường vui vẻ
TRÀ ướp sen mời khẽ bạn dùng
SÔNG Hàn mềm mại như nhung
HÀN huyên tâm sự nối vùng yêu thương
CHỞ gian khổ đoạn trường vùi lấp
NẶNG ân tình tràn ngập muôn nơi
TÌNH thơ tô thắm cuộc đời
CHA ông gìn giữ biển khơi vẹn tròn
SỚM chèo lái ...thuyền con ngắm biển
CHIỀU thả hồn... thơ quyện tình ca
BIỂN XANH GỢN SÓNG SƠN TRÀ
SÔNG HÀN CHỞ NẶNG TÌNH CHA SỚM CHIỀU.
Có ai về phố Biển hạ này không ?
Về để được trải lòng nơi bãi cát
Về với biển để hòa chung khúc nhạc
Về Sông Hàn để nghỉ mát bạn ơi !
Hội Miền Trung đang mời gọi mọi người
Về Đà Nẵng cùng vui chơi một chuyến
Bạn hãy đến mang lời thơ hòa quyện
Đêm Sông Hàn sẽ lưu luyến khó quên
Nhìn cầu quay từng khắc rất êm đềm
Tình thắt chặt càng đậm thêm triều mến
Mời các bạn mùa hạ này hãy đến
Thành phố nhiều... hoa điện nhất Miền Trung
Bạn bốn phương hãy ghé đến vui cùng
Hồn hòa nhập tình thơ chung đôi cánh
Về phố biển đêm hạ đèn lấp lánh
Đến một lần để dệt cảnh vào thơ.
Ánh đèn vàng phố lặng trong đêm
Thoáng nghe ngọn gió ru mềm
Lòng thêm xao xuyến êm đềm tha nhân
Kỷ niệm đó một lần mãi nhớ
Sống đất người hồn ở nơi đây
Với bao kỷ niệm vơi đầy
Một thời vắng bóng vẫn đầy trong tôi
Nay thấy khác như hồi thuở bé
Đường về đêm mát mẻ hơn nhiều
Dập dìu cung điệu mến yêu
Cho ta sống lại một chiều nơi đây
Ôi đất Quãng giờ nầy quá đẹp
Đường đâu còn chật hẹp như xưa
Đêm về ai đó ngủ chưa
Cho tôi hỏi nhỏ, hàng dừa nay đâu.
Tặng T. Trang ĐHSP Lịch Sử
Khóa 2004 - 2008
Em có về Đà Nẵng không em
Mười mấy năm xa biền biệt trời
Sáng ấy em tìm anh rất vội
Trên đường Cát Bụi nhớ không em?
Anh bận nên em phải hẹn hò
Chiều nay anh nhớ đến gặp em
Nghi Xương 36 phòng em đó
Anh ạ em gấp nhớ chiều lên
Ta cứ vu vơ hờ hững rằng
Biết chỗ em rồi chẳng vội chi
Để đến tuần sau ta thảng thốt
Em chuyển trường đi mấy bận rồi
Tôi như để mất một thứ gì
Nên lòng hụt hẫng cả bước đi
Bao lời trách móc em gửi lại
Đeo đẳng theo tôi suốt cuộc đời
Tôi đã mất đi một thứ gì
Như là một nửa của đời tôi
Cảm giác yêu đương rất gần gũi
Đeo đẳng theo tôi buốt tim tôi
Thế là mây bay biền biệt trời
Bao ngày tôi nhớ lệ tuôn rơi
Còn đâu áo dài tóc tơ rối
Trên phố gặp nhau mắt trao lời
Những lần gặp gỡ thoáng em cười
Bây giờ như trói chặt hồn tôi
Với tà áo trắng bay theo gió
Và mắt em trao trói buộc hồn
Mười mấy năm rồi Đà Nẵng ơi!
Tìm lại những nơi gặp gỡ xưa
Những phút thần tiên thường thoáng vội
Tôi khờ đâu biết ... Trái tim tôi.
Mười mấy năm rồi Đà Nẵng ơi!
Tôi lại về đây với một thời
Đà Nẵng vươn vai thay áo mới
Em có về không... còn nhớ mong?
TOẢ SÁNG
NGŨ HÀNH SƠN
Đêm 30/4/2017
Đà Nẵng đêm nay đẹp lạ thường
Pháo hoa soi tỏ bóng người thương
Đô thành đáng sống nơi thầm ước
Các quận thân tình khách bốn phương
Non Nước rạng ngời thời đổi mới
Cầu Rồng bền vững vẫn khiêm nhường
Sông Hàn lặng chảy niềm kiêu hãnh
Thành phố vươn mình trong kỷ cương.