Thế gian sẽ thật hài hòa nếu giữa người với người là một sự bình đẳng cả về tình cảm lẫn vật chất. Cuộc sống sẽ vui vẻ và hạnh phúc biết bao nếu ai cũng cơm no, áo ấm và mọi việc đều như ý muốn. Thế nhưng đó là điều không thể.....
Dẫu biết rằng ai cũng hướng tới cái CHÂN - THIỆN - MỸ, chỉ có điều suy nghĩ của mỗi người khác nhau nên đã tạo ra những việc làm cũng khác nhau: Người tốt đôi khi lại trở thành người xấu, người nghèo bỗng dưng lại trở nên giàu có, người hạnh phúc rồi lại thành kẻ cô đơn...
thơ về cuộc đời & tiền bạc (ảnh: internet) |
Cuộc sống và đồng tiền luôn đi đôi với nhau không thể tách rời. Một đứa trẻ mới chào đời cũng phải cần đến tiền, một người già khi chết cũng không thể không dùng đến tiền để lo mai táng....Nói vậy để ta hiểu được rằng đồng tiền rất quan trọng, nó cần thiết ngay từ khi mới sinh ra cho đến khi kết thúc cuộc đời.
Điều đáng nói ở đây là cách làm ra tiền và sử dụng đồng tiền ra sao mới có ý nghĩa với cuộc sống. Người đời có câu "Bạc như tiền", quả đúng vậy, đồng tiền làm cho người ta xích lại gần nhau hơn, nhưng cũng chính đồng tiền làm cho con người trở nên xa cách, tình cảm rạn nứt, lương tâm cũng thay đổi.
Cuộc sống thật không dễ dàng chút nào phải không các bạn? Để tồn tại trong xã hội, người ta phải bon chen, phải tìm đủ mọi cách để đạt được những gì mình mong muốn, cũng chính vì thế mà nhiều khi cuộc sống bị đảo lộn, con người cũng trở nên khác đi rất nhiều.
Xoay quanh chủ đề về cuộc đời, tiền bạc và vật chất thật ý nghĩa, hôm nay chúng ta sẽ đến với chùm Thơ mang nội dung này nhé. Chúc Quý vị có buổi trải nghiệm về cuộc sống qua những vần thơ thật hay và ý nghĩa!
luôn chạy theo đồng tiền mỗi ngày (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: TÂM TƯ TRÚT CẠN
Thơ: Trần Quế LâmTâm vẫn động luôn mơ vật chất
Khó lòng buông được mất vô thường
Suốt đời cứ mãi vấn vương
Khó lòng thoát được con đường đua chen.
Từ cơm áo nó len trong trí
Nợ cuộc đời vạn lý luôn theo
Sống còn ghềnh thác cheo leo
Thời gian sắp hết đã meo lắm rồi.
Giờ phút cuối bồi hồi chi nữa
Tìm được đâu ngọn lửa ngày xưa
Bây giờ như thể mắc mưa
Tiết nào thì cũng chẳng ưa khó lòng.
Nhưng tâm trí còn không chịu nghĩ
Dẫu tàn hơi chưa phỉ bình sanh
Nên viết mãi dạ mới đành
Tâm tư trút cạn yên lành ra đi.
TIỀN..
Thơ: Tùng Trần
Phải hay không đồng tiền là tất cả
Nên người ta buông thả cũng vì tiền
Tiền đã làm cho cuộc sống đảo điên
Nghĩ có tiền thì được quyền sai khiến
Sao cứ để tiền ở ngay cửa miệng
Vì đồng tiền sỉ diện chẳng quan tâm
Cũng bởi tiền khiến suy nghĩ tối tăm
Rồi tham tiền chân lầm đường lỡ bước
Vẫn biết rằng tiền mà ai chẳng ước
Nhưng tiền kia có được như thế nào
Cách tiêu xài đồng tiền ấy ra sao
Chớ đem tiền mang đổi trao tình cảm
Đừng lụy tiền cho đời mình ảm đạm
Để đồng tiền đụng chạm đến nghĩa nhân
Dù cuộc sống tiền ai cũng rất cần
Vì chữ tiền lòng phân vân có đáng
Tiền với ta mãi luôn là bè bạn
Đừng để tiền làm nức rạn tình thâm
Hãy kiếm tiền đúng với chính lương tâm
Thì trên tay tiền cầm không buồn bã
Dù tiền kia có nhỏ về mệnh giá
Nhưng là tiền ta đã đổ mồ hôi.
thơ viết về tiền bạc và danh lợi (ảnh: internet) |
CUỘC SỐNG CỦA RIÊNG TÔI
Thơ: Nguyễn Hưng
Cuộc sống tôi dẫu cơ hàn thế đó
Nhưng an nhàn không lấp ló đua tranh
Không tham lam để tranh cạnh giật giành
Cũng chẳng phải háo danh mà nịnh hót
Biết thụ hưởng cái gọi là trái ngọt
Từ cần lao đem vun bón tương lai
Ai ham mê tiền tỉ...tệ nước ngoài
Tôi mỗi ngày vài trăm chai vẫn sướng
Cám ơn đấng hồng ân ban phước lượng
Dành cho con đời sống sướng như tiên
Tâm an nhiên mà không phải lụy phiền
Có sức khỏe kiếm đồng tiền trong sạch
Không so đo không cần tìm mọi cách
Để lừa thầy phản chủ vạch trần ai
Đâm sau lưng để chiếm đoạt vị ngai
Măc thị phi trắng đen sai và đúng
Tôi thảnh thơi sống như người hữu dụng
Vẫn chan hòa dù nghèo túng lầm than.
BÀI THƠ: ĐỜI
Thơ: Toàn Tâm HòaĐời là bể trầm kha vật chất
Suốt cuộc đời tất bật mưu sinh
Trăm đường vạn nẻo phù sinh
Bạc tiền cơm áo chông chênh phận người
Chân gắng bước giữa đời xuôi ngược
Nào biết đâu phía trước chông gai
Đôi khi phước bất trùng lai
Họa vô đơn chí mỗi ngày biết đâu !?
Đó cũng gọi bể dâu phải chịu
Mỗi kiếp người mỗi kiểu khác nhau
Vui buồn, hạnh phúc, khổ đau
Đều là nghiệp quả từ lâu kết thành
Ai cũng phải vòng quanh cuộc thế
Kiếm chén cơm đâu dễ người ơi!
Chúng ta nhân rộng nụ cười
Thì luôn luôn thấy cuộc đời lung linh.
BÀI THƠ: TÂM TƯ
Thơ: Đào Đức TiếnTrong cuộc sống ta luôn mong ước
Bản thân mình sẽ được giàu sang
Gia đình bè bạn an khang
Xóm trên, làng dưới vô vàn niềm thương
Vì vật chất tha hương khắp nẻo
Gió sương nhiều khô héo tâm tư
Chỉ mong tiền bạc dôi dư
Hai từ cơm áo xem như trò đùa
Nào ai muốn gió lùa phòng trống
Mấy người không dao động lòng tham
Chân trần khắp nẻo bắc, nam
Ở đâu mới thấy an nhàn được đây
Đâu có được phúc dầy kiếp trước
Nên đời này chẳng được an nhiên
Dám đâu trách cứ cao thiên
Khi mà hai tiếng bạc tiền phải lo
Làm gì cũng đắn đo ngẫm nghĩ
Thế gian này nào chỉ thật chân
Mong là bỏ được si sân
Giữ tâm thanh tịnh chẳng cần tranh đua.
THƠ VỀ CUỘC ĐỜI
Thơ: Tùng TrầnĐời người như chuyến xa qua
Khi dừng bến đỗ chắc là giống nhau
Phân chia chi chữ nghèo giàu
Cuối cùng cũng vẫy tay chào thế gian
Ở đời đừng quá đa đoan
Thương yêu chưa đủ sao còn thiệt hơn
Tập buông oán giận câm hờn
Để mi không phải chập chờn canh thâu
Đời người sống được bao lâu
Nghĩa nhân nhớ đặt trên đầu lợi danh
Dẫu cho cay đắng cũng đành
Miễn không hổ thẹn chính mình mà thôi
Ở đời chớ để cái tôi
Cao ngần hơn núi xong rồi ăn năng
Hãy luôn ghi nhớ cho rằng
Con người thì chẳng ai bằng ai đâu
Đời là cả một bể dâu
Gieo ươm lầm lỗi khổ sầu đeo mang
Muốn môi không thấm lệ tràn
Sống nhân ở nghĩa ngập tràn yêu thương.
BÀI THƠ: KHÚC NHẠC LÒNG
Thơ: Lê Thị HiềnNhạc lòng mãi vang trong tâm khảm
Rộn ràng rồi...chán nản...ái oan
Bụi trần sao mãi nặng mang
Kiếp nhân sinh cứ ngổn ngang não nề
Cuộc sống lắm đê mê cảm dỗ
Vọng kim tiền mà cố ép thân
Có hay ở cõi dương trần
Tới khi xế bóng ai cần chi đâu
Ta thanh thản chút bầu tâm sự
Cùng bạn bè thi phú đổi trao
Tuổi đời còn được là bao
Tâm tư trút can gửi trao khắp niềm
Cùng họa xướng triền niêm chẳng chán
thỏa lòng mình như hạn gặp mưa
Nhạc lòng trầm bổng say xưa
Dạo lên điệp khúc tình thơ tuyệt vời.
BÀI THƠ: ĐỜI BỂ KHỔ
Thơ: Hương NguyễnĐời bể khổ cũng vì vật chất
Bỏ buông đi chất ngất niềm vui
Cần chi tất tả ngược xuôi
Đông nay cũng đến an vui cuối đời
Bon chen lắm một thời trai trẻ
Về già rồi sức khỏe trọng hơn
Chỉ mong sức khỏe đừng hờn
Rời xa ta mãi như đờn đứt dây
Vui tất yếu trời mây tỏa sáng
Từ từ thôi những áng thơ hay
Truyền đi bốn bể sóng phay
Tâm tư vơi cạn thiên thai chốn này
Đây bể khổ vì ai tham vọng
Được một rồi muốn cộng thành hai
Suốt ngày thân chỉ khổ sai
Tịnh tâm tu tánh rày mai về trời.
NỤ CƯỜI KHÔNG VUI
Thơ: Tùng Trần
Có những thứ tưởng chừng như đơn giản
Mà bạc tiền muôn vạn chẳng thể mua
Nhưng có thứ người nghèo khó lại thừa
Chỉ tiếc rằng cuộc đời chưa bằng phẳng
Nên mỗi người có bầu trời khoảng lặng
Cuộc đời này ai đặng hết được đâu
Kẻ trắng tay mong hai chữ sang giàu
Người cao sang phải nào đâu mãi mãi
Nên đôi khi lệ bờ mi tuôn chảy
Chưa hẳn là lòng hoang hoải bơ vơ
Bởi niềm vui và hạnh phúc vô bờ
Chợt ùa đến bất ngờ như sóng vỗ
Nước mắt rơi chưa hẳn vì đau khổ
Cười chắc gì là bến đỗ an vui
Nước mắt rơi vì cuộc đời hạnh phúc
Miệng mỉm cười có lúc giấu niềm đau.
THƠ VIẾT VỀ TIỀN!!!
Thơ: Giọt Buồn Không TênMuốn sang thì bắc cầu kiều
Muốn có vợ đẹp phải nhiều Dola
Có tiền thì được làm cha
Có tiền mới có Vila nhà lầu
Đời nay nhân nghĩa còn đâu
Muốn gì cũng phải đầu tiên đâu tiền
Có tiền có nợ có duyên
Hết tiền cửa miệng nói liền good bye
Cuộc đời như áo đổi thay
Tình yêu bền chắc lâu dài đừng mơ
Tim vàng một mái tranh sơ
Bây giờ nghĩ vậy là khờ lắm nghe
Có tiền một bước lên xe
Không tiền ngồi bậy vĩa hè chờ đi
Vợ mình giờ lại vu quy
Bỏ thằng chồng mạc mà đi theo người
Đắng cay cũng phải gượng cười
Cười cho bớt khổ vì đời đổi thay
Lời thề như gió thoảng bay
Chỉ còn xót lại tháng ngày quạnh hiu
Không tiền đừng nói lời yêu
Mất công chua xót thêm nhiều người ơi.
THÓI ĐỜI
Thơ: Trần Anh Kiệt
Ai hiểu thấu thói đời nghiệt ngã
Nay đậm đà mai dạ đổi thay
Yên lành sao vội đắng cay
Ghét nhau sinh hận tình đầy lại vơi
Quen chẳng chịu yêu người mới gặp
Bạn chung tình chẳng đắp bồi chi
Cân đo đong đếm so bì
Đêm về ôm mộng sân si chiếu giường
Người ngay thẳng yêu thương tri kỷ
Kẻ giả tâm để ý hơn thua
Ai hay chuyện thật như đùa
Ăn chay niệm phật bán mua gan trời
Thời cao quý chưa mời đã viếng
Lúc cơ hàn người biến biệt tăm
Gian thần xu nịnh lên mâm
Tử quân chính trực xuống nằm chiếu manh
Tình nhà nợ quyết tranh chớ thiếu
Khách ngoài đường đem biếu cho không
Đến khi hoa cải lên ngòng
Cởi con Tuấn Mã truy phong điệu hồn
Đem thế sự phân hơn bằng hữu
Ta chã cần mỹ tửu sa hoa
Tâm mong cuộc sống hiền hòa
Đói no chung dạ phong ba một lòng.
NGẪM
Thơ: Nguyễn Hưng
Đời vẫn thế thị phi khó hiểu
Có thọ ơn có kiểu ban ơn
Người khôn biết nén câm hờn
Kẻ ngu mổ xẻ thiệt hơn rạch ròi
Điều thanh bạch bị moi bị móc
Mưu gian tà lại mọc thêm tay
Oan khiêng trù dập người ngay
Cường hào ác bá an may mạnh lành
Tiền nhũng nhiễu em anh chém giết
Tham gia tài con triệt mẹ cha
Ghen hờn xô xát nồi da
Vợ chồng ly tán con ra ở chùa
Tranh đoạt chức tôi vua trở mặt
Đâm sau lưng mong hất vị ngai
Nhìn đời ngán ngẫm lắm thay
Trắng đen trộn lẫn đúng sai khó nhìn.
KHUYÊN TA
Thơ: Nguyễn Hưng
Cuộc sống này mắt đời luôn dòm ngó
Tiếng thị phi luôn sẵn có cho mình
Người buông lời dèm xỉm với miệt khinh
Khi ta vướng bùn sình hay va vấp
Biết tìm đâu giữa biển người tấp nập
Một tri âm khỏa lấp những vui buồn
Dìu dắt ta bước qua những đau thương
Đổi cho ta viên đường thay hạt muối
Chỉ nhan nhãn sự hờn ghen trần trụi
Chà đạp người hất hũi với hiềm nghi
Sống ở đời hơn thua được ích chi
Còn lại gì một khi về với đất
Quý ở nhau là tấm lòng chân thật
Dẫu giàu nghèo đừng lạc mất lương tâm
Sống bao dung hạnh phúc sẽ ươm mầm
Gieo nhân nghĩa đời muôn năm kết trái.
CÓ NHỮNG ĐIỀU....
Thơ: Tùng Trần
Có những điều..nghĩ mãi vẫn không thông
Nó như một mớ bồng bông tơ rối
Nằm ngỗn ngang giữa dòng đời chật chội
Không biết sao muốn nói chẳng nên lời
Cuộc sống này nghiệt ngã quá đi thôi
Cứ lẫn pha nụ cười và nước mắt
Người thẳng ngay nỗi buồn luôn theo sát
Những ước mơ nhỏ nhặt lại tan tành
Kẻ dối lừa cuộc sống mãi tươi xanh
Luôn sung túc an lành nơi gác tía
Còn miệt khinh cùng những lời mai mỉa
Chưa bao giờ biết chia sẻ cảm thông
Có phải đó là một sự bất công
Mà con người không tìm ra lời giải
Đành ngậm ngùi xuôi theo dòng đời chảy
Miệng tuy cười nhưng lòng lại xót xa
Cũng kiếp người do tạo hoá sanh ra
Sao phận số chia ra làm hai cực
Hay tất cả nỗi niềm đau chất ngất
Lại luôn dành người chân thật thẳng ngay
Có những điều..thật sự quá đắng cay.
ĐỜI LÀ VẬY
Thơ: Tùng Trần
Trong cuộc sống không gì vĩnh cửu
Bao khổ sầu đang hiện hữu trong ta
Đừng trách than mà nghĩ đó chính là
Định luật đời bởi hai từ vay trả
Muốn trách người xét lại mình trước đã
Sẽ thấy lòng buồn bã nhẹ vơi đi
Đời vô thường có họp có chia ly
Cho những gì sẽ nhận về như vậy
Khi khổ đau sao oán đời đưa đẩy
Gieo hạt nào mầm ấy sẽ sinh xôi
Sống ở đời chớ đặt nặng cái tôi
Xem bản thân như mọi người ai nhé
Nếu quan tâm buồn vui cùng chia sẻ
Thì chữ tình đẹp đẽ biết bao nhiêu
Khi cuộc đời đang kiếp sống quạnh hiu
Hãy nghĩ về những điều ta từng đã
Nhớ rằng đời không quá nhiều nghiệt ngã
Trồng chân tình ắt cho quả ấm êm.
ĐỜI
Thơ: Nguyễn Quang Định
Đời người ngắn lắm ai ơi
Giàu, nghèo, sướng, khổ chết rồi như nhau
Đừng khinh đói, chớ ghét giàu
Đừng đem lợi nhuận lên đầu... chẳng hay.
Dù cho danh vọng, tiền tài
Chết rồi cũng chỉ trắng tay thôi mà
Đừng vì vật chất xa hoa
Đừng đem tiền bạc lên mà so cân.
Đời người có phúc có phần
Đừng nên đánh mất chữ nhân trong đời
Đừng nên sống ác ai ơi
Kẻo sau chết xuống bị nồi lửa thiêu.
Ở đời sống hãy thương yêu
Tâm lòng thật dạ theo điều Phật răn
Gặp người hoạn nạn khó khăn
Ai ơi hãy giúp ... dẫu rằng ít thôi.
Sống nên giữ đạo làm người
Để cho con cháu đời đời nhớ ơn
Ở đời chớ tính thiệt hơn
Chết sinh từ " LỖ" cội nguồn đó thôi.
Đời người ngắn lắm ai ơi
Hãy yêu thương với những người xung quanh
Đừng nên hám lợi tranh dành
Mất đi tình cảm em anh một nhà.
Làm con báo hiếu mẹ cha
Sớm hôm hương khói ông bà tổ tiên
Ơn mang trả, nghĩa đáp đền
Đừng vì ích kỷ mà quên hỡi người.
Hãy luôn chia sẻ nụ cười
Đắp xây hạnh phúc niềm vui thật nhiều
Đừng nên phân biệt giàu nghèo
Mà nên phải sống thương yêu hết mình.
thơ viết về giàu & nghèo (ảnh: internet) |
LUÂN HỒI
Thơ: Đâu Long
Đời là cõi tạm vô thường
Sang hèn cũng chỉ một đường giống nhau
Chỉ là vùi xuống đất sâu
Hóa thân hoàn vũ khói màu bốc lên
Cần gì mà phải đua chen
Cần gì ganh ghét mà chèn người ta
Chết rồi cũng hoá thành ma
Lấp đi xuống đó khỏi mà đua tranh
Thua người một chút là giành
Hơn người là lại mặt vênh khinh đời
Đẹp thì kênh kiệu vẽ vời
Xấu thì oán hận ông trời bất công
Sao không sống để an lòng
Giàu nghèo có số chứ không do mình
Sống thì vì nghĩa vì tình
Tốt đời đẹp đạo ắt sinh phúc phần
Nghèo mà nhân cách sáng ngần
Còn hơn giầu lại toàn thân bốc mùi
Xấu mà tiếng đẹp để đời
Còn hơn xinh để tiếng ôi cõi trần
Đời là duyên nợ đồng lần
Có vay có trả có phần kiếp sau
Đừng gieo oán đừng thêm sầu
Thảnh thơi mà sống ..không ..đau luân hồi..!
ĐI VỀ MỘT CÕI LÀ ĐÂY
CHỈ VÀI TẤC ĐẤT CHE ĐẦY THÂN TA
Thơ: Quốc Phương
Ôi cuộc sống..giàu nghèo luôn phân tỏ
Cũng làm ăn..người khó..kẻ giàu sang
Giới thượng lưu thì đời sống huy hoàng
Người nghèo khổ..lo toan đời vất vả
Nhưng khi thác ..thì cũng như nhau cả
Vài mét vuông..để tá túc đồng hoang
Có mấy ai..mà khi thác lại mang
Nhà cao rộng..bạc vàng về nơi ấy
Biết chia sẻ..thì đáng yêu biết mấy
Vì ở đời lắm cảnh thấy mà thương
Nào thiên tai..rồi bệnh tật lâm thường
Chỉ một chút tình thương trao là đủ
Rồi cuộc sống cuối đời vào giấc ngủ
Thảnh thơi vì thực sự biết thương nhau
Dù khó khăn hay nhung lụa sang giàu
Là cát bụi sau lại về cát bụi.
ĐỜI !
Thơ : Toàn Tâm Hòa
Thấy cám cảnh tình đời chao đảo
Vì đồng tiền giả tạo đua chen
Con người bổng chốc thấp hèn
Đúng sai khó đoán, trắng đen khó tường
Ôi cái lưỡi không xương lắc léo
Cái miệng thì tru tréo hơn thua
Cái Tâm trống hoắc gió lùa
Cho nên mọi thứ bán mua bằng tiền!
Sống bất chấp thánh hiền trên trước
Cứ a dua đục nước béo cò
Tình người sao cứ so đo
Xung quanh nhiều lắm những trò dối gian
Đời lắm kẻ lòng lang dạ sói
Nhưng miệng thì luôn nói từ bi
Việc làm, hành động khinh khi
Tiền che mờ cả lối đi làm người
Tôi chỉ biết mỉm cười khinh miệt
Uất trong lòng chỉ biết làm thơ
Vẻ lên một chút miền mơ
Xoá tan bớt những hững hờ vô tâm.
Còn cập nhật...