Ta hãy yêu như chưa từng được yêu (nguồn: ảnh tình yêu lãng mạn) |
TA HÃY YÊU NHƯ CHƯA TỪNG ĐƯỢC YÊU
Thơ : Hoài ThươngĐêm sương lạnh nghe cõi hồn băng giá
Nhớ thương người quặn thắt cả con tim
Lật từng trang nhật ký đã cũ mèm
Tìm lại gì ngoài niềm đau vụn vỡ
Giữa hai ta đã xa tầm tay với
Buồn không anh nếu mình lỡ chia xa
Đông đã tàn Xuân đến Hạ ,Thu qua
Ta hoài mãi phương trời xa cách biệt
Mình đã yêu tự khi nào tha thiết
Từng câu thơ chỉ muốn viết cho nhau
Dù cuộc đời là mộng mị chiêm bao
Là ảo ảnh là tình không bao phủ
Nhiều đêm trắng em dặn lòng tự nhủ
Thôi yêu anh thôi không nghĩ về anh
Những cánh hoa âu yếm gỡi dỗ dành
Thì thử hỏi em quên anh sao được
Thôi anh nhé để cuộc đời định đoạt
Ta hãy yêu như thuở mới vừa yêu
Vẫn trao nhau những kỷ niệm thật nhiều
Để nỗi nhớ chốn cô liêu chùng bước...
THẮM MÃI TÌNH NỒNG
Thơ: Hồ ThanhĐừng khóc nghe em... chuyện tình mình đâu biết trước
Chẳng thể nào gần ... mà tâm tưởng kề bên
Lòng thắt quặn đau... buồn nức nở từng đêm
Lê chân bước... chốn thềm... loang màu nhớ.
Giữa đôi ta... ai đọa đày...mà cách trở
Bóp nghẹt tim này... cho dang dở... dở dang
Màn đêm phủ dày... nhả khói thuốc đi hoang
Tìm giấc mơ xưa... trong muôn vàn tiềm thức.
Lục lại trái tim... gửi em... ngàn ký ức
Cho thỏa nỗi mong chờ... nhiều động lực... vượt qua
Dẫu cuộc đời, trăm bão tố phong ba
Cũng chẵng thể nào... cách chia xa nhau được !
Vậy mà sao ! để hôm nay, anh say khướt
Uống cạn giọt đắng lòng... đâu nguôi được tình em !
Chòm sao khuya... lay lắt rọi sâu thêm
Như soi thấu... dấu chân đêm lẽ bước !
Thì em nhé... duyên mình xe kiếp trước
Để bây giờ... lời nguyện ước... vỡ đôi
Hãy ngủ đi em... ru mộng đẹp lên ngôi
Cho tình thắm... suốt cuộc đời... mãi thế...!
THƠ HỌA CỦA LÊ VĂN HẢI
Em nói gì khi cuộc đời định đoạt
Ta còn ôm giấc mộng ấy về nhau
Đêm chong đèn ánh sáng tỏa ngàn lau
Vẫn nhớ vè em ôi khung trời dịu vợi
Kỷ niệm xưa giờ thoảng trong chiều gió
Những ru êm trăn trở khúc nhạc tình
Sao chẳng cười mà nhỏ lệ lung linh
Khi mà cả anh và em còn với bao nhiệt huyết
Thì em hỡi chốn cô liêu đừng nhắc
Cứ nghĩ rằng đâu đó thật gần thôi
Em trong anh hai ta nắm tay ngồi
Ôn kỷ niệm mái trường xưa còn học
Nhưng em đừng nghĩ nhiều tủi cực
Thanh thản lòng mai mốt lại đủ đầy
Còn anh đây kỷ niệm ấy vẫn dày
Em nhớ lại thời gian lùi em đợi
Em nói đúng nhớ về anh hoa là
Như vườn xuân tô thắm lại tình ta
Vẽ nên bao cảnh sắc huyền mà
Em đứng đó một mai anh lại tới
Không mộng đâu chẳng chiêm bao em nhỉ
Duyên tình kia cần thử thách thời gian
Gót phong trần anh vẫn bước giang san
Khi anh đến nét huyền em dịu lại
Đả ra đi là xa tầm tay với
Rõ trí trai nét đẹp hùng anh
Bốn mùa kia đẫu không có bóng anh
Em hãy nhìn nên cờ bay có bóng anh trong đó
Nay sương lạnh xuân về đêm gió trải
Bờ sông quê nhỏ chiếc thuyền côi
Bóng em yêu còn đó em vẫn ngồi
Nhớ em lăm hẹn ngày mai em nhé
MÃI YÊU NHÉ EM!
Thơ: Anna NguyễnĐể nỗi nhớ hồn nhiên đừng vấy xước
Gởi hương yêu theo làn gió đến nơi
Như đã từng làm ngày nào nhé em ơi
Chuyện nợ duyên ta mặc đời giao phó ..
Lòng dạ chơi vơi nơi căn nhà nhỏ
Oằn thắt nhớ nhung ..em ơi ..thương lắm
Nơi quê nhà em đơn côi thăm thẳm
Tựa cửa đợi chờ dằn dặt nôn nao.
Bốn mùa tám tiết rối lòng xuyến xao
Nỗi nhớ đong đưa bờ môi rũ rượi
Nhớ nghe em ! đừng buồn và long đong vội
Cánh cửa cuộc đời đang dang rộng đón chờ .
Chẳng lý do nào ta lại thờ ơ
Ngôn ngữ thủy chung đâu chỉ là lời nói
Bằng cả tâm hồn trái tim nóng hổi
Hạnh phúc ngọt ngào sao chia lẻ đây em ?
Cũng vì quá yêu ..nông nổi lẫy ghen
Nhật ký cũ mèm biết bao điều mộng ước
Vạn lời nhỏ to yêu thương ngày trước
Đâu dễ gì ta quên được tình nhau?
Thầm gọi tên em ..ký ức muôn màu
Hướng phía bình minh gởi ngàn nhung nhớ
Tia nắng hồng ánh lên màu rực rỡ
Trong đó có hình chung thủy anh em
Xiết chặt tay ta như mãi ở bên
Xa hai phương luôn đong đầy thương nhớ
Đầy ắp khát khao bình yên hơi thở
Giữ mãi trong nhau nguyên vẹn bóng hình.