Thơ hoa Bưởi (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: HƯƠNG BƯỞI
Thơ: Bình MinhEm có nghe trong gió mùi hương bưởi
Đêm tháng ba tức tưởi gọi trăng về
Dù gần nhau sao chưa ngỏ câu thề
Mà năm tháng mải mê thầm thương nhớ!
Em có thấy gió mùa xuân đang tới
Bao nhiêu Chàng chới với mộng tình si
Tháng ba rồi anh lại phải ra đi
Còn nhớ lại những gì cô hàng xóm
Em nhớ không dưới ánh đèn đom đóm
Mình cùng nhau thâu tóm những vui buồn
Sao thế nào lẹ trở ướt mi tuôn
Ngày xa cách lệ buồn em gái nhỏ
Dấu yêu ơi! Hẹn nhé mùa hoa đỏ
Đỏ rợp trời anh sẽ ngỏ lời thương
Bưởi nhà ai lại thơm ngát bên vườn
Ngày trở lại vui buồn cùng nhau nhé!!
BÀI THƠ: LỜI THỀ HOA BƯỞI
Thơ: Nguyễn Đình HuânChợt giật mình đã thấy tới tháng ba
Mùa xuân về bưởi ra hoa trắng xoá
Tháng ba về như quen mà như lạ
Hương bưởi ngạt ngào nhớ quá đi thôi
Em có nhớ không ngày ấy một thời
Nhặt hoa bưởi chúng mình chơi bán quán
Nhà gần nên hai đứa mình là bạn
Bên nhau vui đùa từ sáng tới trưa
Ngày ngày tới trường anh đón anh đưa
Em biết thẹn khi tuổi vừa mới lớn
Em như hoa bưởi ngát hương buổi sớm
Anh cứ dập dờn như bướm bên hoa
Hái hoa bưởi anh đem tặng làm quà
Em gội đầu hương bay xa man mác
Những đêm trăng bến sông như rắc bạc
Ngồi cạnh mạn thuyền anh hát em nghe
Tới tháng ba em có muốn quay về
Thoả mộng ước xưa lời thề hoa bưởi
Đến tháng ba mình sẽ làm lễ cưới
Hạnh phúc ngọt ngào hoa bưởi ngát hương.
BÀI THƠ: KỶ NIỆM MÙA HOA BƯỞI
Thơ: Hiền PhươngTháng ba nồng nàn hương bưởi
Hoa xoan tim tím đầy cành
Bẻ cành hoa bưởi vội giấu
Đợi chờ giây phút gặp anh.
Mùi hương nhẹ nhàng lan tỏa
Đâu có làm anh bất ngờ
Kéo tay lấy chùm hoa bưởi
Anh cài lên mái tóc mơ.
Kỉ niệm buổi đầu ngây thơ
Em mãi khắc ghi tới giờ
Tiếc giờ người không còn nhớ
Hương bưởi nồng nàn dấu xưa !
Thơ tình hoa bưởi hay (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: MÙA HOA BƯỞI
Thơ: Anh NguyễnHoa bưởi trắng khơi miền kỷ ức
Của một thời thao thức vì ai
Thời gian xưa cũ loang dài
Chỉ còn quá khứ phôi phai đã nhiều
Ngày xưa ấy một chiều vơi nắng
Bỗng gặp em nón trắng đầu thôn
Nhìn em ngơ ngác ngõ hồn
Tung tăng trong ánh hoàng hôn cuối ngày
Tà áo tím bay bay trong gió
Mái tóc dài buông ngỏ bờ vai
Mắt huyền thăm thẳm thu phai
Chìm trong đáy mắt làm ai thất thần
Sau lần đó em thân tôi lắm
Chiều lại chiều tay nắm dạo chơi
Tóc cài hoa trắng tinh khôi
Tóc em gom cả hương đời vào đêm
Tôi cứ ngỡ ấm êm mãi thế
Rồi một ngày chẳng thể nào quên
Em đi từ lúc còn đêm
Không từ chẳng biệt êm đềm xa tôi
Thời gian cứ dần trôi mải miết
Bỗng một chiều ẩn hiện xa xa
Em giờ là vợ người ta
Yêu em nhiều mấy vẫn là người dưng.
BÀI THƠ: NHỚ HƯƠNG BƯỞI THÁNG 3
Thơ: Thanh Son Tran ThiTháng Ba hoa trắng bờ ao
Hương thơm tỏa ngát bay vào tóc ai
Tình vương theo nắng sớm mai
Xuân đang ngoài ngõ bên tai thì thầm
Bao năm xa, nhớ khôn cầm
Tháng Ba hương bưởi bay chầm chậm bay
Tình ai quyện với hương say
Khẽ bay trong gió Xuân này chờ mong
Nhớ thương giữ lại trong lòng
Để nay nói với Xuân hồng trời xa
Trong veo hương mới đậm đà
Từ trong sâu thẳm lòng ta vọng về
BÀI THƠ: MÙA BÔNG BƯỞI
Thơ: Bình AnAnh còn nhớ bông bưởi xưa cài tóc
Em hay đùa gội hương sẽ đưa xa
Đi bên em trong hoàng hôn chiều tà
Anh vuốt khẽ hít hà hương bưởi ấy
Chiều làng quê sao yên bình đến vậy
Bông bưởi nào nhẹ thoảng dìu dịu đưa
Xa quê hương em nhớ mấy cho vừa
Mùi hương bưởi chút tình xưa năm ấy
Mấy mươi năm nay em vừa trở lại
Bông bưởi còn hương vẫn đậm thanh tao
Hàng dâm bụt vẫn trổ hoa đón chào
Anh đâu rồi ? Tay em cầm chiếc áo
Đời trai trẻ anh đi vào bộ đội
Chiến trường xa nhớ hương bưởi quê nhà
Vài cánh thư anh lén gửi tình xa
Chút ngượng nghịu tình học trò thật đậm
Tháng ngày qua em mãi là trông ngóng
Hậu phương này em giữ trọn câu thề
Lần về phép má hồng đỏ đê mê
Anh hôn nhẹ làn môi kia sao ấm ?
Rồi một hôm tiếng sét kia vang nổ
Giấy đưa về em nức nở tái tê
Bóng mẹ già bước từng bước đổ về
Anh ngã xuống vì non sông đất nước
Tình học trò đẹp như mơ thủa trước
Nỗi đau nào em hỏi tận trời cao
Nước mắt nào thác tuôn chảy ào ào
Chết trong tim hoa bưởi thơm ép áo
Mùa bông bưởi vẫn còn nguyên màu trắng
Nén trong lòng thầm thì gọi anh yêu
Đã bao mùa em gửi thơ và phiêu
Bông bưởi hỡi .... em nhớ người yêu dấu...
Thơ tình buồn hoa bưởi (ảnh: internet) |
THƠ LỤC BÁT: HƯƠNG BƯỞI
Thơ: Lãng Du KháchTháng ba cây bưởi trổ hoa
Nhụy vàng thân trắng đậm đà sắc hương
Nhớ xưa cuộc sống đời thường
Hương bưởi - bồ kết khiêm nhường mà say.
Em ngồi đón gió phất tay
Bồng bềnh suối tóc hương bay khắp vùng
Đơn giản hoa bưởi em dùng
Dầu chăm sóc tóc của chung mọi nhà.
Hương bưởi tinh khiết đậm đà
Để cho làn tóc mượt mà như tơ
Hương bưởi sắc dịu đơn sơ
Nhưng đầy lắng đọng ngẩn ngơ hồn người.
Một bông hoa trắng xinh tươi
Đắm mình trong nước ngậm cười giấc mơ
Trầm mình trong mái tóc tơ
Hòa cùng hương tóc thẫn thờ lòng ai.
Cũng màu tinh khiết hoa nhài
Lại làm làn tóc mảnh mai nhung huyền
Để em có mái tóc tiên
Còn anh lắng đọng cõi miền thầm yêu.
Bây giờ hoa bưởi vẫn nhiều
Nhưng xa mái tóc diễm kiều thuở xưa
Ngẩn ngơ tiếc mấy cho vừa
Thôi đành mình phải say sưa hương thầm.
BÀI THƠ: HƯƠNG BƯỞI HƯƠNG TÌNH
Thơ: Hồ NhưNgọt ngào hương bưởi tháng ba
Thơm mà ấn tượng như là hương em
Gợi nên nỗi nhớ khát thèm
Muốn xuân đừng mãn để thêm hương lòng.
Sắc tươi hoa bưởi thanh trong
Đẹp như màu ngọc khuê phòng hương xuân
Mỗi năm muốn nở mấy lần
ĐỂ cho quân tử bước chân chẳng đành.
Nghĩ về nơi ấy mong manh
Bóng mờ như đã khép mành nhà ai
Mong cho xuân mãi còn dài
Để cho ta mãi không phai hương tình.
Thơ nhớ mùa hoa bưởi ngày xưa (ảnh: internet) |
THƠ TÌNH BUỒN: HƯƠNG BƯỞI
Thơ: Chử Văn Hòa
Anh nhớ lại mùa xuân năm trước
Hai chúng mình còn được bên nhau
Đứng nhìn ngắm những hàng cau
Mùa xuân đánh mất nỗi đau trong đời
Em lẹ bước xa rời xóm nhỏ
Lên xe hoa em bỏ lại anh
Tháng ba hoa bưởi trĩu cành
Em đi hương bưởi còn dành cho ai
Nhìn em đó hoa cài trên tóc
Giọt lệ rơi tiếng khóc dần xa
Làm cho anh ghét tháng ba
Buồn hương hoa bưởi chia xa đôi mình
Anh ngồi đó lặng thinh không nói
Người đi qua vờ hỏi làm sao
Con tim cuộn máu muốn trào
Thôi mình tự nhủ lẽ nào thế chăng
Trái tim giá đóng băng lạnh buốt
Hương bưởi thơm trong suốt ngày xuân
Con đường xưa đó rất gần
Bóng em còn đó những lần bên anh.
THƠ HOA BƯỞI: HƯƠNG QUÊ
Thơ: Hồng Loan
Xa quê đã lẩu lâu rồi
Hỏi ai còn nhớ cái mùi hoa ...xưa
Nhị vàng hoa trắng đong đưa
Hương thơm thoang thoảng để vừa nhớ nhau
Trắng trong tinh khiết một màu
Dịu dàng e thẹn đậm sâu quê mùa
Nhớ chăng hôm ấy buổi trưa
Lén cha giấu mẹ em đưa tặng chàng
Nụ hoa ngày ấy còn không
Giờ nơi phố thị có hồng có ly
Chắc người quên hết những gì
Buổi trưa hôm ấy thù thì với nhau
Trời quê trở gió mưa mau
Gái quê thút thít nát nhàu con tim
Ngoài vườn bông bưởi âm thầm
Tỏa hương thơm ngát đi tầm... người xưa.
BÀI THƠ: LỜI HỨA THÁNG 3
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Anh còn nợ em lời hứa tháng ba.
Khi bưởi sau vườn ra hoa anh hái.
Cho em gội, mái tóc dài con gái.
Ngát hương chiều anh nhớ mãi em ơi.
Tháng ba về mưa phùn lất phất rơi.
Em ra đi không nói lời từ giã.
Hoa bưởi rơi trắng sân nhà lã chã.
Nỗi sầu vương nhuộm tím cả hoa xoan.
Em phương xa có nhớ thuở cơ hàn.
Tay trong tay trường tan ta chung bước.
Tóc em dài bay trên đường gió ngược.
Cho anh mơ màng mộng ước tương lai.
Có ai ngờ dòng nước lại chia hai.
Tháng ba nắng gió vườn ai héo tàn.
Vườn nhà anh hoa bưởi với hoa xoan.
Rụng rơi héo úa ai màng nữa đâu.
Món nợ xưa anh đợi đến mùa ngâu.
Mang tình ra bến sông sâu trả người.
Nhưng làm sao anh quên được nụ cười.
Nhớ hương hoa bưởi khôn nguôi nỗi buồn.
BÀI THƠ: MÙA HOA BƯỞI
Thơ: Đức Thông
Bỗng một ngày nhìn mây lãng đãng trôi
Mới chợt thấy thời gian đùa trên má.
Tuổi thơ ơi sao mà trôi nhanh quá
Như vẫn còn chùm hoa bưởi sau lưng.
Bỗng một ngày câu hát bỏ giữa chừng
Bởi chợt thấy vòng hoa hồng trên cổ.
Trò cô dâu tuổi thơ ai cũng có
Cứ thẩn thơ nhặt hoa kết thành vòng.
Bỗng một ngày nhìn vào cõi hư không
Như tìm lại chùm hoa trong cổ tích.
Dấu sau lưng nhưng mùi hương tinh khiết
Vẫn nồng nàn mùi hoa bưởi tháng ba.
Bỗng một ngày ta cũng đã nhận ra
Chùm hoa nhỏ đã đi cùng ký ức.
Có những phút nghe tim mình thổn thức
Nhớ cồn cào mùi hương bưởi tháng ba.
HƯƠNG KỶ NIỆM
Thơ: Hoàng Lan
Đã bao lần hoa bưởi nở rồi anh?
Em vẫn hái để dành cài lên tóc
Kỷ niệm xưa hai ta chung lớp học
Anh ghẹo hoài: "Cô ngốc của tôi ơi!"
Nhớ giữ nè! Không được để hoa rơi
Cho tóc thơm mãi thôi, mùi hẹn hứa
Bờ vai anh để mái đầu em tựa
Hương nồng nàn hoa bưởi trắng anh yêu
Tóc em bay trong gió nhẹ ban chiều
Phảng phất mùi hương yêu ghi nhớ mãi
Ở bên anh đắm say tình ngây dại
Yêu anh nhiều và chỉ mãi anh thôi
Anh thấy không hoa bưởi lại nở rồi
Mùi hương bưởi vẫn bồi hồi xao xuyến
Làn tóc mây gió đưa hương hòa quyện
Nhớ thật nhiều hương kỷ niệm dấu yêu.
HOA BƯỞI VẪN TƯƠI
Thơ: Nguyễn Đình HuânAnh về hoa bưởi vẫn tươi
Trắng tinh thơm ngát hé cười đón xuân
Hoa xoan rụng tím ngoài sân
Về thăm vườn cũ tần ngần nhớ ai
Tóc xanh giờ đã nhạt phai
Bao năm qua vẫn nhớ hoài ngày xưa
Nhớ cô em gái quê mùa
Chúng mình hai đứa vui đùa bên hoa
Thế rồi người đã đi xa
Mình tôi ở lại vỡ oà nhớ thương
Người đi bỏ lại con đường
Hoa chanh hoa vải vấn vương câu thề
Người đi đi mãi không về
Bao xuân ta thấy tái tê cõi lòng
Tháng ba ai có về không
Về đi cho thoả nhớ mong đợi chờ
Cùng nhau viết tiếp bài thơ
Ngày xưa dang dở khi đò sang sông
Vườn xưa hoa vẫn trổ bông
Một người nơi đó vẫn mong một người.
(Còn cập nhật..)
Trái tim em nhỏ máu ...lệ rơi
Đường tình đôi ngả chia phôi
Em về nơi ấy ...chơi vơi nỗi sầu...!
Ngoài vườn hoa bưởi đu đưa trắng cành
Nhị vàng hương ngát bay quanh
Giấu làm sao được khi anh tặng nàng.
Tiếc thương cho mối duyên xưa mặn nồng.
Đến mùa hoa Bưởi em ơi.
Giao duyên câu hát người ơi đừng về.
Những bông Bưởi trắng hương quê.
Gió đưa man mát nắng về tháng ba.
Thơm nồng đài các cành hoa.
Ướp bông bưởi trắng rót trà mời anh.
Chờ mùa hoa Bưởi thêm xinh.
Nghe câu ai hát chúng mình chân quê.
(Nhớ câu em đi tỉnh về.)
(Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều.)
Ngắm chùm hoa bưởi hương yêu.
Đung đưa dưới giọt nắng chiều cùng hoa.
Em về thưa với mẹ cha.
Đến mùa hương Bưởi vườn nhà tỏa bay.
Bông cài cành thắm lá say.
Anh đây xin phép U Thầy sang chơi.
Hoa nhành Bưởi trắng rơi rơi.
Dang tay đón hứng bông rơi cùng nàng.
Đài hoa đón ánh nhụy vàng.
Tay nâng bông bưởi nở vàng cuối xuân.
Thắm nồng hương ái cùng ân.
Ngạt chi cánh lá hương thân nhụy đời.
Em ơi bông Bưởi rụng rồi.
Tơ vương đầy ngõ tiết Trời điểm tô.
( có hai câu mượn của tiền bối Nguyễn Bính )
Anh ơi lại đến mùa hoa bưởi
Tháng ba hoa nở trắng bên trời
Hương bưởi thơm nồng lan trong gió
Nhớ anh em nhớ lắm anh ơi!
Nhớ những mùa hoa bước chung đường
Hái chùm hoa bưởi tặng người thương
Âu yếm anh cài lên mái tóc
Em cười khẽ nói bưởi thơm hương
Giã biệt trường xưa với bạn lòng
Anh vào chinh chiến nẻo non sông
Biên giới mưa rừng ôm súng thép
Giữ gìn bờ cỏi vẹn trời Đông
Bao mùa hoa bưởi trắng hiên nhà
Là bao nhung nhớ gửi phương xa
Tình em mãi mãi xanh màu lá
Đón đợi anh về đẹp mùa hoa.