BÀI THƠ: VỜ QUƠ BÌNH ĐỊNH
Thơ: Phan HòaAnh dắt em vờ thăm quơ Bình Định
Xem trai làng liệng dõ, gái làm thơ
Những ông cụ tám mư còn múa gậy
Bà ngâm Kiều, ngầu kéo sợi quay tơ.
Anh dắt em vờ thăm quơ Bình Định
Dọc triền đơ xem lũ trẻ chơi diều
Những cô gái mời em eng bánh ít
Tiếng quơ ròng dân nẫu thật đáng iu.
Anh dắt em vờ thăm quơ Bình Định
Nghe Mẹ ru con theo nhịp bài chòi
Cây cầu nhỏ bắc ngang dòng mương nhỏ
Và đàn trâu gặm cỏ dứ chưn đồi.
Ta dắt nhau vờ thăm quơ Bình Định
Nắng trải dàng ngan ngát một miền quơ
Ừ lạ nhỉ, Khúc giao mùa xuân đến
Đất và ngừ bỗng hoá một vườn thơ…
BÀI THƠ: TA YÊU EM - TA YÊU BÌNH ĐỊNH
Thơ: Phan HòaTa yêu em, yêu lắm Bình Định ơi
Yêu câu hát bài chòi từ khi còn để chỏm
Yêu bãi cát dọc dài vươn mình ra biển
Dừa Tam Quan gọi gió đỉnh Cù Mông.
Yêu những chiều quê mây ráng đỏ hồng
Em quảy gánh lúa về lắc lư đôi bím tóc
Yêu con đường làng thời còn đi học
Tà áo dài nghiêng nón trắng Gò Găng.
Ta yêu em từ thời bao cấp khó khăn
Tem phiếu thịt rau ở cửa hàng Tuy Phước
Mùa mưa đến những cánh đồng ngập nước
Mình đợi xuồng qua lại bến sông Kôn.
Ta yêu em từ thuở tâm hồn
Còn trong vắt như nước hồ Núi Một
Vẫn chờ nhau đến ngày Mùng Năm tết
Về Tây Sơn xem lễ hội Đống Đa.
Ta yêu em chân chất thật thà
Như người Quy Nhơn yêu thơ Hàn Mặc Tử
Dẫu sóng gió ngoài khơi cuồng điên giận dữ
Tháp Đôi muôn đời in bóng giữa ngàn sao.
Ta yêu em từ mảnh đất vùng cao
Cùng Vĩnh Thạnh, Vân Canh ghé qua An Lão
Mưa tháng Tám đổ xô từng cơn bão
Mình lại quay về Phù Mỹ với Hoài Nhơn.
Ta yêu em từ sóng lúa xanh rờn
Vụ Đông Xuân trên cánh đồng Phù Cát
Cánh diều vẫy ngọn gió nồm rượi mát
Dọc triền đê xem đám cưới rước cô dâu.
Ta yêu em từ tiếng trống chầu
Ai thúc giữa sân Đình đêm hát bộ
Đến An Nhơn, qua cổng thành xưa cổ
Xem vở tuồng “Sơn Hậu” thật là hay.
Ta yêu em từ ấy đến nay
Đất võ, trời văn… quê hương mình đó
Dẫu phía trước còn nhiều gian khó
Hãy vững vàng lên nhé… Bình Định ơi…
THƠ LỤC BÁC: AI VỀ BÌNH ĐỊNH
Thơ: Lê Đức LangAi về Bình Định quê tôi
Trời Văn đất Võ muôn thời vang danh
Với bao dũng sĩ hùng anh
Hòa bình dựng nước, chiến tranh quên mình.
Ai về Bình Định nghĩa tình
Người dân xứ Nẫu chân thành mến thương
Bốn mươi năm một chặng đường
Chung tay xây dựng quê hương đẹp giàu.
Ai về Bình Định cùng nhau
Qua cầu Nhơn Hội, lên đồi Thi Nhân
Cảnh quan xinh đẹp muôn phần
Quy Nhơn thành phố vạn lần đổi thay.
Ai về Bình Định hôm nay
Ruộng đồng thẳng cánh cò bay bạt ngàn
Từ Cù Mông đến Tam Quan
Con đường xuyên Việt ngập tràn niềm vui.
Ai xa quê không bùi ngùi
Nhớ về Bình Định một thời.. đã qua.
VỀ COI CON GÁI QUÊ TÔI
Thơ: Lê Đức Lang
“Ai về Bình Định mà coi
Con gái xứ Nẫu cầm roi dạy chồng” (*)
Nghe qua ai có ngán không
Quê tôi con gái dạy chồng bằng roi.
Không tin xin thử về chơi
Để xem con gái quê tôi dạy chồng
Xa xưa từ thuở Cha Ông
Quê tôi con gái dạy chồng khỏi chê.
Chị nào chồng hay lề mề
Đèo bòng “gái gú”… thì về quê tui
Cơ bản chỉ một khóa thôi
Về nhà chắc chắn cầm roi dợt chồng.
(*) Dựa theo: “Ai về Bình Định mà coi
Con gái Bình Định bỏ roi… đi quyền”.
MỘT THOÁNG BÌNH ĐỊNH
Thơ: Nguyễn Xuân TịnhĐêm lạnh vương vương chút tháp chàm
Hồn xưa bãng lãng tự muôn năm
Nước non Thượng đạo mờ sương khói
Vó ngựa Tây Sơn cát bụi lầm
Chiêm nữ đâu rồi, có phải em
Làm duyên nón ngựa nép bên thềm
Trường Thi trống thúc vang mây núi
Sĩ tử có còn gánh bút nghiên ?!
Sóng nước mang mang gió vĩnh hằng
Nỗi niềm bàng bạc bến Mi Lăng
Sông xưa, đò cũ, không còn khách
Ông lái vuốt râu nằm đợi trăng
Thơ phú rêu phong nửa phố gầy
Một chung Bầu Đá cũng ngà say
Bàng hoàng nghe khúc Ai Tư Vãn
Nhuộm trắng chân trời lệ ướt mây
Viễn khách mơ hồ vọng cõi xưa
Cố nhân trí dũng tự bao giờ
Bàn Thành tứ hữu khua sông nước
Bình Định nghiêng dài một áng thơ !
THĂM BÌNH ĐỊNH QUÊ ANH
Thơ: Mộng CầmEm về Bình Định thân thương
Quê người tình đó, chỉ đường nha anh!
Bồng Sơn ngát bóng dừa xanh
Tây Sơn đất võ nặng tình bấy lâu..
Ghềnh Ráng trăng chiếu bên lầu
Thi nhân Mặc Tử ôm sầu viễn mơ!
Mộng Cầm thả dáng theo thơ
Dương Long tháp cổ, bụi mờ tích xưa...
Yêu anh biết nói sao vừa
Bến My Lăng đó, sớm trưa mặn nồng!
Đò chiều tách bến sang sông
Trường Thi còn dấu má hồng... anh yêu!
Biển Quy Nhơn đón nắng chiều
Viếng mồ thi sĩ hắt hiu tình buồn!
Cùng về Hầm Hô tắm...tiên
Bên nhau trút hết ưu phiền nhé anh...
Quê người thương mãi ngát xanh
Đồ Bàn thuở ấy, cổng thành còn đây!
Nụ hôn, làm em thấm say
Về thăm Bình Định, những ngày đang yêu...
ẨM THỰC BÌNH ĐỊNH
Thơ: Phương LoanAi về Bình Định, Quy Nhơn
Nhớ dùng danh mục thực đơn từng vùng...
Chợ Mỹ Cang bánh xèo nổi tiếng
Bánh hỏi ngon cứ ghé Diêu Trì
Mỹ An loại mắm đen sì
Từ trái nhum gọi lạ kỳ Mắm Nhum
Tré Bình Định từng chùm bày sẵn
Bánh dây thơm thị trấn Bồng Sơn
Gié bò gia vị lạ hơn
Bún tôm Châu Trúc lừng thơm chốn này.
Bún Song Thằn từng dây đôi một
Gỏi cá Chình sửng sốt lòng ai...
Dùng thêm bánh ít lá gai
Nước dừa bánh tráng nhớ hoài miền Trung !
Cua Huỳnh Đế ngọt từng thớ thịt
Rượu Bàu Đá thỏa thích từng ly
Học trò ăn sáng bánh mì...
Có pa tê chấm mới đi vào trường.
Ai về cũng lắm nhớ thương
Tình người hiếu khách, thực đơn đón chào..!!
(Còn cập nhật..)
Con Trai Bình định thật là ngoan...
Chịu khó làm ăn chẳng phải xoàng.
Thương vợ ngày đêm ...Thời phải gánh.
Chăm con năm tháng...Mãi lo toan...
Đây Trai đất võ... Lòng chung thủy...
Xứ nẫu nữ nhi...Dạ sắc son...
Chẳng phải Ba hoa...Nhiều chị nói...
Đẹp Trai...Chịu khó...Lại đàng hoàng...
Trưa Hè kẻo kẹt võng đưa
Nắng soi đầu võng mổi trưa Hè về
Lời ru vọng cả miền quê
Tiếng ru êm ả, bay về miền xa
Xa rồi Bình Định quê ta
Thèm nghe điệu lý thiết tha nghĩa tình
Xa quê! càng nhớ quê mình
Nhớ ao rau muống, nhớ bình rượu quê
Nhớ chiều rong ruỗi trên đê
Thả con diều nhỏ, bay về trời xanh
Nhớ nồi bánh đúc, bánh canh
Nhớ con đê nhỏ, uốn quanh xóm làng
Nhớ ai! như thiếp nhớ chàng!
Nhớ đêm trăng sáng, nhớ hàng cây me
Nhớ miền quê Ngoại ngày hè
Đong đưa cánh võng,trưa hè Ngoại ru
QUI HẢI 18/12/2016
Chợ Gò Trường Úc Tuy Phước .Một năm chỉ nhóm họp một lần vào sáng ngày mùng 1 tết (âl).Gọi là lễ hội Chợ Gò .Mặt hàng ở đây chủ yếu là trầu cau .Người đi chợ chỉ mua trầu cau,để lấy lộc đầu năm, và cầu tình duyên.
Mong sao một năm được hưởng lộc Bà may mắn làm ăn phát tài phát lợi ,nam thanh nữ tú cầu duyên .Mong sao năm này gặp được duyên như ý.
HỘI CHỢ GÒ.
Hỡi cô con gái bán trầu không ,
Em bán tình duyên có mặn nồng?
Lộc Bà ban tặng thời xuân thắm
Em bán đi rồi mua được không?
Trầu cau nét đẹp lễ tơ hồng
Chung tình cau với lá trầu không
Nhân sinh tự cổ nên duyên phận
Kết tóc se duyên phận má hồng.
Cau này hòa quyện với trầu không
Nên chữ keo sơn nghĩa vợ chồng
Cầu mong năm mới may mắn đến
Đẹp lòng bao kẻ đợi chờ mong.
Đầu năm đi dự hội chợ Gò
Em bán tình duyên anh mua cho
Nguyện ước cùng em nên duyên phận
Thỏa lòng mong đợi hội chợ Gò .
Quê mình nhớ lắm người ơi
Ngày xa xưa đó nay thời còn đâu
Những đêm trăng sáng bên cầu
Những chiều gió nhẹ nhớ câu hẹn hò.
Quê mình nhớ lắm tuổi thơ
Bao năm xa cách bây giờ còn chăng
Nhớ thời bè bạn tung tăng
Trò chơi cút bắt dưới trăng bóng mờ.
Quê mình chợp mắt đã mơ
Nghe trong tiếng hát ầu ơ mẹ hiền
Ru ta giấc ngủ thần tiên
Mơ về chốn ấy bình yên quê mình.
TÚ LA-LÊ ĐỨC LANG, QN – BÌNH ĐỊNH.
(22:25 đêm 26/02/2017) Ảnh minh hoạ.
Hầm Hô thắng cảnh quê tôi.
Dừng chân ghé bước ôi chao tuyệt vời!
Trời mây xanh ngắt một màu.
Hai dòng nước biếc giữa là con đê.
Vào sâu tí nữa mới tường.
Thiên nhiên khéo vẽ cảnh tình mộng mơ.
Xung quanh bao phủ dãy đồi.
Bóng cây rợp lá trữ tình biết bao.
Trong xanh dòng suối rì rào.
Ào ào thác nước trút hồi chẳng thôi.
Đá kia khéo tạo nên hình.
Hòn to hòn nhỏ,hòn nhìn cong cong.
Hòn nhìn lởm chởm như gềnh.
Mênh mông bát ngát cảnh trời nước mây.
Phút ngồi ngắm cảnh tiên bồng.
Lòng này rạo rực quyết làm bài thơ.
Ghi sâu cảnh đẹp quê mình.
Đất trời Bình Định thật nhiều thú vui.
Tôi yêu Bình Định!
Nhớ Hầm Hô 1996
Quê hương tôi nghe chừng thô lỗ quá!
Đã ĐẬP rồi còn ĐÁ nữa bạn ơi.
Đất AN NHƠN đã nói giúp con người,
Một chút nhẹ nhàng, hiền hòa, chân chất.
Tỉnh BÌNH ĐỊNH ừ thì danh vang thật!
Hào khí TÂY SƠN lừng lẫy cả non sông,
Một khúc quanh co của chữ S tiên rồng,
Non sông gấm vóc đẹp như tranh vẽ.
Hồ Núi Một trải dài và rộng thế
Cá, tôm nhiều, nước tưới khắp vùng quanh.
Vực Hầm Hô đồi núi vây quanh,
Nước trong mát hình thành khu du lịch.
Này Bãi Trứng, nơi xưa Hoàng Hậu tắm,
Xuôi mộ anh Hàn thi sỹ - một tài trai.
Ra Nhơn Hội đất cù lao vòng biển,
Những bãi bờ của nắng gió triền miên.
Núi Vọng Phu hình ảnh người vợ hiền
Ngóng chờ chồng thủy chung thành thắng cảnh.
Bãi Trung Lương bờ cát dài thoai thoải
Du khách đến chơi lòng chẳng muốn về.
Từ xóm làng, đồng ruộng của thôn quê
Đến thị thành bao nhiêu là đặc sản
Bánh tráng nước dừa thơm ngon có hạng
Cốm Nhơn Thành, Nhơn Thuận cả nước khen.
Bún Song Thần nổi tiếng dai, ngon
Rượu Bầu Đá nhiều quốc gia biết đến
Nem chợ huyện bao nhiêu người yêu mến
Bún Cá Quy Nhơn phong vị vùng miền
Tớ kể dài dài, tớ kể triền miên
Vì yêu mến nên dài dòng, tham vậy
Bạn mình tai nghe sẽ mong ngày mắt thấy
Hòa thân mến mời các bạn ghé thăm chơi!