thơ tình Mây, Gió và Núi (ảnh: internet) |
THƠ TÌNH: GIÓ MÂY
Tác giả: Lãng Du KháchĐa tình chàng gió vuốt ve mây
Mây điệu làm duyên nét thẹn thùng
Rủ nhau trời đất bay cùng
Bện nhau xoắn xít thung dung phiêu bồng
Đắm cơn say nét mặt mây hồng
Hồn mê mẩn trời cao gió lộng
Mây trao cho gió tình nồng
Để gió du lãng thiên bồng cõi mơ
Tình phiêu quá khiến gió ngẩn ngơ
Đắm tình ái mây dạ thẫn thờ
Bên nhau chìm đắm mộng mơ
Làm cho trời đất sững sờ đắm say
Mây sung sướng ửng đỏ mặt mày
Gió lãng du lộng thổi mây bay
Mối tình mây gió thật hay
Khiến cho trời đất đổi thay tháng ngày.
BÀI THƠ: CHUYỆN TÌNH MÂY VÀ GIÓ
Thơ: Phú Sĩ
Mây bay đi cũng bởi vì cơn gió
Gió vô tình thổi mãi áng mây trôi
Trong lặng thầm mây buồn lắm người ơi!
Làm sao được bởi lòng đau gió thổi
Mây bay đi cả một đời chìm nổi
Chẳng nơi dừng khuất lối bóng càng xa
Nẻo mây qua con gió lạ vươn cành
Xót thương mây một đời sương thấm lạnh
Mây bay đi để quên đời bất hạnh
Thuở hôm nào gió thoảng lúc tàn canh
Thuở ngày xưa mây bên gió dỗ dành
Lời mật ngọt mong manh trôi theo gió
Mây bay đi lối về không dám ngỏ
Rạn nứt lòng còn đó chẳng kịp tan
Mây bay rồi đời gió lúc mùa sang
Cầu hạnh phúc trên nẻo đường gió thổi.
thơ tình Mây và Gió (ảnh: internet) |
THƠ TÌNH: MÂY VÀ NÚI
Tác giả: Hồng NgânDù núi có cao đến đâu
Thì mây vẫn ở trên đầu núi ơi !
Lúc nào mây muốn đi chơi
Dạo trên sườn núi, mây thời ấp ôm
Núi kia nước chảy sẽ mòn
Mây trôi nhờ gió nên vờn núi thôi
Mây đẹp vì có mặt trời
Núi đẹp vì có mây trôi lững lờ
Tạo nên cảnh đẹp như mơ
Trời, mây, sông, núi nên thơ tuyệt vời.
THƠ TÌNH MÂY VÀ GIÓ
Thơ: MamiVamCó một ngày Mây vô tình gặp Gió
Hiểu cảm thông nên Gió ngỏ lời yêu
Ngày qua ngày Mây yêu Gió thật nhiều
Mây thầm nghĩ sẽ trọn đời bên Gió.
Yêu Gió lắm nên lòng Mây hiểu rõ
Gió vốn là một lãng tử phong lưu
Bay khắp nơi ngày tháng có cho dù...
Gió theo đuổi những phù du cám dỗ.
Mây cứ ngỡ mình sẽ là bến đỗ
Chốn bình yên Gió mệt mỏi dừng chân
Là một nơi Gió thật sự thấy cần
Không ngần ngại Mây âm thầm chờ đợi.
Gió cứ thế ngất ngây niềm vui mới
Bỏ quên Mây trong chờ đợi lặng thầm
Gió phiêu bạt...chưa một phút về thăm
Mây gánh chịu nhiều thăng trầm cuộc sống.
Gió lang thang trên bầu trời lớn rộng
Mây tủi sầu... bỗng hóa hạt mưa sa
Khi nhớ Mây... thì sự thật vỡ òa
Mây mãi mãi không về bên Gió nữa.
thơ tình Gió và Mây (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: CHUYỆN TÌNH MÂY & GIÓ
Thơ: Hạ Đan Hạ
Cũng tại gió mà đời mây trôi mãi
Tại vì mây gió lặng lẽ ngừng bay
Duyên mây gió theo tháng ngày chìm nổi
Biết bao giờ dừng bước nẻo trời khơi
Gió lả lơi theo dòng đời mãi gọi
Mây u hoài vọng hình bóng xa xôi
Gió khao khát bờ môi mềm trong nắng
Mây lặng thầm giấc ngủ chẳng hề yên
Gió xạc xào khua nỗi nhớ từng đêm
Mây bảng lảng gói sầu bên núi tím
Tình ở đâu để mây hoài đi kiếm
Mộng chốn nào chìm khuất nẻo gió vương
Anh là mây đời phiêu dạt muôn phương
Em ngọn gió trong đêm trường hiu hắt
Giữa đôi ta câu chuyện tình cút bắt
Bao nhiêu lần ngăn cách bởi gió mây.
BÀI THƠ: NỖI LÒNG CỦA GIÓ
Thơ: Kim NguyễnCó bao giờ ai hiểu Gió được đâu
Thân là Gió vốn u sầu lặng lẽ
Tình thì nhiều nhưng đâu ai chia sẻ
Thoảng qua đời mong để lại hương yêu.
Gió cô đơn tìm những Áng Mây chiều
Lời thề hẹn cũng nhiều như Biển rộng
Những Áng Mây mãi vui đùa bên sóng
Gió cuộn mình trong nỗi nhớ cô đơn.
Gió lại buồn phiêu dạt khắp muôn phương
Trăng soi sáng cũng cảm thương đời Gió
Lại bầu bạn trút tâm tình mở ngỏ
Gió ngỡ mình hạnh phúc có đầy tay.
Khi bình minh thức giấc Gió đâu hay
Tìm Trăng mãi suốt cả ngày chẳng gặp
Gió bơ vơ lại thu mình nằm khóc
Núi mủi lòng ôm ấp Gió vào tim.
Gió sinh ra trái tim vốn yếu mềm
Luôn rung động trước các niềm vui mới
Có đôi lúc Gió một mình tự hỏi
Đến khi nào thôi là Gió bay xa ?
Những cuộc tình vội vã đến rồi qua
Trái tim gió đã chai lì cảm xúc
Gió ao ước tìm tình yêu đích thực
Người đời vô tình nghĩ Gió trăng hoa.
Có nhiều đêm Gió khóc trong xót xa
Có ai hiểu Gió cô đơn biết mấy
Nằm co ro giữa đêm khuya run rẩy
Gió lạnh buồn... có ai thấy cho không ?
Sáng mai ra lại là Gió mênh mông
Cứ bay mãi không dừng chân một chỗ
Họ cứ bảo gió vô tình không nhớ
Gió lạnh lòng... ai có biết cho không ?
thơ tình Mây, Gió và Núi (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: TÌNH MÂY VÀ GIÓ
Thơ: Triệu Phú Tình
Cơn gió lả lơi bay quyện
Cùng mây lưu luyến giữa trời
Đôi ta trao lời ước hẹn
Bên nhau trọn vẹn suốt đời
Nụ hôn đầy vơi huyền ảo
Gió khẽ thầm bảo mây yêu
Này em nàng kiều rất xạo
Cứ tưởng khờ khạo ít điều
Ai ngờ cũng phiêu ra phết
Nói thương đến chết mới thôi
Gió nghe hụt hơi thấm mệt
Ừ thì yêu hết cuộc đời
Mây ơi mây ơi nhớ nhé
Gió luôn thăm ghé mây mà
Khúc tình thiết tha ru nhẹ
Êm đềm khe khẽ đậm đà
Hãy nhớ mãi là như vậy
Cùng nhau mây đấy gió đây
Ngàn đời gió hay tung tẩy
Nhưng là đưa đẩy tình mây
Suốt kiếp khỏa khuây thế đó
Là tình của gió và mây
Là tình của mây và gió
Trọn đời chỉ gió yêu mây.
CHUYỆN TÌNH MÂY VÀ NÚI
Thơ: Ngọc Dung
Núi hiền hòa nhìn Mây đến nơi xa
Mà chẳng biết khi nào Mây trở lại
Tự hỏi mình con tim sao khờ dại
Đợi chờ hoài chờ mãi có được đâu
Núi lặng thinh nhìn nơi đó thật lâu
Như nhắn nhủ Mây ơi về bên Núi
Mây cứ trôi những tháng ngày ngắn ngủi
Mà Mây thì chẳng hiểu được Núi đâu
Hai năm rồi Mây Núi cách xa nhau
Núi vẫn nhớ vẫn thương về nơi ấy
Chưa bao giờ lòng Núi đau như vậy
Vẫn mỉm cười che đậy một vết thương
Núi và Mây chia cách ở hai phương
Để lạc bước hai con đường đau khổ
Tuy hiểu rằng tình yêu trao nhầm chỗ
Nhưng trong lòng Núi chẳng bỏ Mây đâu.
TÂM SỰ CỦA GIÓ
Thơ: Vũ Xuân Hòa
Gió suốt ngày vơ vẩn kiếp rong chơi
Ai đâu hiểu cuộc đời phiêu du ấy
Cũng cô đơn nhiều buồn đau lắm đấy
Chỉ là ta khéo che đậy mà thôi
Có những khi dốc sức đẩy mây trôi
Nhưng Mây lại bồi hồi thương nhớ nắng
Ngày khô hạn dìu mưa đầy cố gắng
Lại nhận về lời cay đắng ngừng đi
Trận cuồng phong thổi lạnh buốt xuân thì
Xích gần nhau người ôm ghì thương nhớ
Trút hờn ghen lên gió đầy vô cớ
Họ xa nhau lầm lỡ bởi gió đâu
Một mình ôm biết bao nỗi u sầu
Chẳng có ai nhẹ nặng câu chia sẻ
Nổi bão giông để biết mình chẳng bé
Bớt oi nồng gió thổi nhẹ nồng say
Cuộc đời này phận gió nhuốm đắng cay
Ai cũng thế những đọa đày khó tránh
Ngẫm biết vậy thôi người đừng so sánh
Để ta mình lại thêm chạnh lòng đau
Kiếp lãng du đầy chìm nổi nông sâu
Chỉ bình yên ai cũng cầu mong ước
Tâm kiên định cuộc đời này sẽ được
Hạnh phúc về ngạo ngược mãi rời xa.
thơ tình Mây và Núi (ảnh: internet) |
THƠ 5 CHỮ: TÌNH MÂY NÚI
Thơ: Bằng Lăng TímAnh là ngọn núi biếc
Em mây trắng bềnh bồng
Trao nhau tình thắm thiết
Giữa đất trời mêng mông
Núi nghiêng mình đứng đó
Che chắn gió đại.ngàn
Vầng mây xa chẳng nỡ
Bên núi ngày bình an
Hoàng hôn dần khuất núi
Mây cúi xuống nhìn theo
Nắng muộn màng tiếc nuối
Vương sợi nhớ lưng đèo
Mùa Thu về lá rụng
Hoa hứng giọt sương lành
Trong tim em chứa đựng
Vẹn nguyên hình bóng anh.
CHUYỆN TÌNH MÂY VÀ NÚI
Thơ: Phú Sĩ
Mây yêu núi một chuyện tình huyền diệu
Nguyện bên đời trọn kiếp hiểu thương nhau
Núi quyện mây tình nồng thắm dạt dào
Mây vờn núi đã bao mùa chẳng biết
Rồi ngày tháng duyên tình vui tha thiết
Núi ấm lòng trời da diết bao la
Mây trôi trôi ngân khúc hát lời ca
Niềm hạnh phúc trong chan hòa trời đất
Núi đâu biết tình yêu là được, mất
Mây đổi màu làm núi bất chợt đau
Mây phiêu du bay mãi tận phương nào
Buồn lắm nỗi núi mong sao cơn gió
Gió cố níu áng mây về núi nhỏ
Nhưng duyên tình sao lại bỏ nổi trôi
Ngày qua ngày núi mong đợi bồi hồi
Một ngày đến mây về vui lòng núi…
Còn cập nhật...
Một đám mây xa tận góc trời...
Mãi bay theo gió lúc nào thôi?
Đời ta như thể chòm mây ấy...
Biết đến bao giờ được nghỉ ngơi?
Tâm sự về chuyện tình mây và núi
Gió lùa mây, núi trống trải bơ vơ
Tháng năm trôi núi vẫn mãi đợi chờ
Dù chẳng biết bao giờ mây chán gió
Núi và mây một mối tình thắm đỏ
Đang nồng nàn gió bất chợt xen ngang
Mây ham vui bay lơ lửng lang thang
Núi ngơ ngác bẽ bàng trong lặng lẽ
"Gót Achiles" thần khổng lồ mạnh mẽ
Khi đã yêu già trẻ cũng giống nhau
Càng cuồng si càng dễ bị mù màu
Dẫu là kẻ công hầu hay khanh tướng
Núi nặng tình khi tơ lòng lỡ vướng
Mây lửng lơ cùng gió chướng ngao du
Thấm thoắt thoi đưa mấy độ vào thu
Núi vẫn mãi ấp ủ tình...mây khói..!
Lại dừng chân trên đỉnh núi mờ xa
Mây vẫn trẻ vẫn vui đùa bên gió
Vẫn đủ màu nào hồng ,trắng,tím... hoa
Chỉ có núi , núi sẽ già đi đấy
Ấp ủ chi tình mây đã....rời xa
Anh mây trắng trong lành
Em là hoa diệu vợi
Ta dệt thương bao sợi
Tỏa hương đời mênh mang ..
Anh cơn gió lang thang
Em là ngàn nụ ngọt
Hạt sương rơi thánh thót
Dịu mềm đôi bờ thương .
Anh là những cung đường
Trải gót mềm em bước
Dù có phải xuôi ngược
Ta mãi gần bên nhau .
Thu vàng óng một màu
Lung linh tươi sắc thắm
Đan tay ta cùng ngắm
Say mộng màng yêu thương ..
Anh vẫn màu núi biếc.
Trao nhau tình thắm thiết
Giữa khoảng trời mênh mông.
Mây bay lượn bềnh bồng
Núi hiên ngang chắn gió
"Tình như không mà có"
Núi mây tự thuở nào
Áng mây hồng dỡn cao
Cho núi càng quyến luyến
Núi mây cùng xao xuyến
Trời sập hoàng hôn rồi
Mây núi chia tay thôi
Bình minh mình gặp lại
Trong tim anh khắc khoải
Vẫn nguyên hình bóng em!