BÀI THƠ: NGẬM NGÙI RU TA
Thơ: Bằng Lăng TímXuân đã cuối tháng ba
Mưa ướt nhòa lối cũ
Nụ tầm xuân ủ rũ
Đợi nắng hè đang sang.
Gió dặt dìu mênh mang
Ru hồn người lữ thứ
Bao dặm dài viễn xứ
Ta chạnh buồn chênh chao.
Một lời nói gửi trao
Mà sao người giữ mãi
Lòng ta buồn hoang hoải
Tháng năm chờ mong ai.
Trăng khuyết nửa chia hai
Ta hai đường chia nửa
Anh có còn về nữa
Khúc giao mùa đang sang.
Lời ru nào mênh mang
Cho lá vàng rơi nhẹ
Một lời thôi khàng khẽ
Người giữ hoài không trao.
Tim bỏng cháy khát khao
Hạ về mang đốm lửa
Tim ta thêm lần nữa
Cháy âm ỉ không nguôi.
Lời ru cho nhau thôi
Ai quên rồi không nhớ
Phải chi duyên không nợ
Ta ngậm ngùi ru ta !
BÀI THƠ: RU TÌNH
Thơ: Trần Bảo NhiTình mình đã bay xa
Như bèo kia trôi dạt
Phương trời này man mác
Tiếc nhớ với sầu thương
Người đi vạn nẻo đường
Vui ngàn hoa trải lối
Ái ân trao nhau vội
Cũng đoạn đành quên ngay
Trời không trở heo may
Sao lòng này chớm lạnh
Giọt tình yêu sóng sánh
Tràn ly rồi vỡ tan
Lối cũ bông hoàng lan
Nở rực vàng nhắc nhở
Cuộc tình này đã lỡ
Còn chi nữa mà đau
Mảnh trăng hẹn nát nhàu
Niềm tin yêu héo úa
Dối gạt nhau lần nữa
Hỏi người có vui không
Đứt đoạn sợi tơ hồng
Chẳng mong gì nối lại
Đường chia hai xa ngái
Bụi mù nhuốm chân mây
Bài thơ ấy còn đây
Ru tình ơi hãy ngủ
Giấu đi niềm đau cũ
Thắp lửa đón bình minh.
BÀI THƠ: NỒNG NÀN THÁNG BA
Thơ : Toàn Tâm HòaAnh về thấy tháng ba
Cánh phượng hồng chói đỏ
Hạ vừa qua đầu ngõ
Nghe chút man mác buồn
Những kỷ niệm trào tuôn
Của ngày xưa về lại
Một thời đầy vụng dại
Ta yêu thầm riêng ai
Một chiều được cầm tay
Trong lòng xao xuyến lạ
Những khúc tình mùa Hạ
Ngày xưa qua mất rồi !
Ta đứng giữa đất trời
Bồi hồi bao ký ức
Giữa đời đầy hư thực
Em bây giờ nơi đâu
Trống trường tan đã lâu
Mà sao chân đứng lặng
Một nỗi niềm sâu lắng
Rớt bên chiều đơn côi.
BÀI THƠ: MÙA TRỞ GIÓ
Thơ: Thu VàngVẫn chờ nơi tháng ba
Mùa xuân chưa qua hết
Nắng chiều phai... bạc phếch
Một mảnh hồn cô đơn.
Thương tháng ba... dỗi hờn
Lối đi về lạc lỏng
Đường xưa tình cháy bỏng
Giờ.... mình em... với em !
Trở về cùng bóng đêm
Nơi cô phòng lặng lẽ
Tiếng lá rơi thật nhẹ
Cũng giật mình... ngỡ anh !
Chữ tình rất mong manh
Nhẹ tênh như làn khói
Cuộc tình nào nông nỗi
Mãi về cùng tháng ba.
Cung đàn nào buồn lạ
Ru ta khúc... ngậm ngùi
Đời có bao ngày vui
Nơi không anh... trống vắng ?
Em về trong khoảng lặng
Nơi hạ sẽ nồng nàn
Em vẫn hoài... lang thang
Tìm anh... Mùa trở gió trở!
BÀI THƠ: ĐÔI TA
Thơ: Nguyễn Huy VũNữa kiếp đã bôn ba
Đời ta xa chốn cũ
Cành hồng đang ấp ủ
Nở nụ mừng hè sang
Cánh phượng hồng vừa mang
Trao nàng nơi viễn xứ
Tình yêu người lữ thứ
Thiếu nữ đẹp thanh tao
Trái mộng thiếp vừa trao
Vườn đào chàng nhớ mãi
Sao nghe lòng khắc khoải
Ái ngại tiếng yêu ai
Chỉ sợ vách ngăn hai
Sau này không gặp nữa
Tim vàng luôn đóng cửa
Một nửa hẹn mùa sang
Suối lệ chảy miên man
Hai hàng rơi giọt nhẹ
Đường yêu đi rất khẽ
Lặng lẻ giấu niềm đau
Kỷ niệm cũ đành trao
Nơi nào đang rực lửa
Chờ mong thêm chút nữa
Điểm tựa sẽ dần nguôi
Dẫu biết hững hờ thôi
Xa rồi anh mãi nhớ
Do duyên hay chữ nợ
Nghĩa vợ chồng đôi ta.
Còn cập nhật...