Chùm thơ tình tháng 12 (ảnh: internet) |
THƠ THÁNG 12 HAY
Tuyển chọn những bài thơ viết về Tháng 12 hay với những sáng tác mới nhất. Thơ xin chào Tháng 12 đang về mang theo cái Mùa Đông lạnh giá. Tháng 12 cô đơn, buồn bã, lẻ loi, nhớ về người ấy..#01. (⇧)
DUYÊN THÁNG MƯỜI HAI - Thơ: Nguyệt Hàn
Mười hai về không có nắng xôn xao
Chỉ buốt lạnh nhưng dạt dào cảm xúc
Em hồn nhiên trong áo vàng hoa cúc
Ươm hồn mình bằng khúc hát chiều xuân.
Miệng líu lo má ửng đỏ bồ quân
Mắt trong veo chứa chan bao ước hẹn
Nhẹ nhàng bên gió đông e thẹn
Đợi trao anh nguyên vẹn trái tim nồng.
Hạnh phúc nhẹ nhàng trong gió chiều đông
Em nguyện thắp lửa cho tình đông ấm lại
Tháng mười hai gió lạnh về tê tái
Mùi hương trầm ngai ngái thoảng xa đưa.
Ai một mình lặng lẽ đứng dưới mưa
Trông bóng dáng của người xưa thương nhớ
Khúc chiều xuân ngân nga còn bỡ ngỡ
Thấy trong lòng ngờ ngợ mối tình si.
Tháng mười hai cứ mải miết bỏ đi
Chẳng chờ đợi xuân thì lướt vội
Mong bình minh xua tan đêm tối
Sẽ không còn bối rối chuyện tình duyên.
Chỉ buốt lạnh nhưng dạt dào cảm xúc
Em hồn nhiên trong áo vàng hoa cúc
Ươm hồn mình bằng khúc hát chiều xuân.
Miệng líu lo má ửng đỏ bồ quân
Mắt trong veo chứa chan bao ước hẹn
Nhẹ nhàng bên gió đông e thẹn
Đợi trao anh nguyên vẹn trái tim nồng.
Hạnh phúc nhẹ nhàng trong gió chiều đông
Em nguyện thắp lửa cho tình đông ấm lại
Tháng mười hai gió lạnh về tê tái
Mùi hương trầm ngai ngái thoảng xa đưa.
Ai một mình lặng lẽ đứng dưới mưa
Trông bóng dáng của người xưa thương nhớ
Khúc chiều xuân ngân nga còn bỡ ngỡ
Thấy trong lòng ngờ ngợ mối tình si.
Tháng mười hai cứ mải miết bỏ đi
Chẳng chờ đợi xuân thì lướt vội
Mong bình minh xua tan đêm tối
Sẽ không còn bối rối chuyện tình duyên.
Thơ tình tháng 12 (ảnh:internet) |
#02. (⇧)
THÁNG 12 - Thơ: Nguyệt Hàn
Tháng mười hai em một mình đơn lẻ
Cây tương tư rụng chiếc lá sau cùng
Chẳng còn ai nhớ lời thề năm cũ
Chiều u buồn gợi thêm nỗi nhớ nhung.
Hồn ảo tưởng nhớ khi xưa hò hẹn
Nhìn mây trôi phiêu lãng chút vô tình
Trôi xa mãi biết nơi đâu là bến
Cúi nhìn đời chất ngất những điêu linh.
Gió đông tới là chia li từ tạ
Người xa người, chiều vội vã biệt ly
Đi về đâu giữa dòng đời hối hả
Hành trang giờ còn giữ lại được gì?
Tình giờ đây mãi không còn trọn vẹn
Nơi anh về không còn đón đưa em
Chiếc lá rụng đưa tình anh xa mãi
Lá lìa cành cây khắc khoải bên thềm...
Tháng mười hai chứa chan bao cảm xúc
Bến đợi chờ có còn đợi riêng em
Khi hạnh phúc thấy mong manh như cỏ
Mùa đông sang hoa cỏ chết im lìm...
Nhớ nghe anh tháng mười hai em viết
Bài chia xa khúc tiễn biệt cho nhau
Giáng Sinh này anh làm sao hay biết
Trái tim em chất ngất những nỗi đau...
Cây tương tư rụng chiếc lá sau cùng
Chẳng còn ai nhớ lời thề năm cũ
Chiều u buồn gợi thêm nỗi nhớ nhung.
Hồn ảo tưởng nhớ khi xưa hò hẹn
Nhìn mây trôi phiêu lãng chút vô tình
Trôi xa mãi biết nơi đâu là bến
Cúi nhìn đời chất ngất những điêu linh.
Gió đông tới là chia li từ tạ
Người xa người, chiều vội vã biệt ly
Đi về đâu giữa dòng đời hối hả
Hành trang giờ còn giữ lại được gì?
Tình giờ đây mãi không còn trọn vẹn
Nơi anh về không còn đón đưa em
Chiếc lá rụng đưa tình anh xa mãi
Lá lìa cành cây khắc khoải bên thềm...
Tháng mười hai chứa chan bao cảm xúc
Bến đợi chờ có còn đợi riêng em
Khi hạnh phúc thấy mong manh như cỏ
Mùa đông sang hoa cỏ chết im lìm...
Nhớ nghe anh tháng mười hai em viết
Bài chia xa khúc tiễn biệt cho nhau
Giáng Sinh này anh làm sao hay biết
Trái tim em chất ngất những nỗi đau...
#03. (⇧)
CÀ PHÊ VÀ NỖI NHỚ THÁNG MƯỜI HAI - Thơ: Bách Nhật
Mười hai về, cơn gió lạnh đi hoang
Lùa khe cửa chông chênh thềm lá đổ
Mây buồn trôi, trôi mãi không bến đỗ
Hương cà phê phố cổ giọt ngậm ngùi
Anh có trở về cùng tháng mười hai
Tô son hồng trên môi em lạnh giá
Có cõng em qua đoạn đường quen lạ
Quàng khăn len em đan trước giao mùa
Sao tháng năm cứ mãi trêu đùa
Hồn cây cỏ trong chiều sương tê tái
Nghe xơ xác những cánh tay tê dại
Chờ vòm xanh khắc khoải đến cháy lòng
Em vẫn đem từng nỗi nhớ ra hong
Gặm nhấm chúng bên ly cà phê đắng
Và nhớ anh tháng mười hai thầm lặng
Giao hưởng mùa đông ngắt quãng khi nào
Âm thanh còn váng vất tiếng lao xao
Tháng mười hai nghẹn ngào ta xa vắng.
Lùa khe cửa chông chênh thềm lá đổ
Mây buồn trôi, trôi mãi không bến đỗ
Hương cà phê phố cổ giọt ngậm ngùi
Anh có trở về cùng tháng mười hai
Tô son hồng trên môi em lạnh giá
Có cõng em qua đoạn đường quen lạ
Quàng khăn len em đan trước giao mùa
Sao tháng năm cứ mãi trêu đùa
Hồn cây cỏ trong chiều sương tê tái
Nghe xơ xác những cánh tay tê dại
Chờ vòm xanh khắc khoải đến cháy lòng
Em vẫn đem từng nỗi nhớ ra hong
Gặm nhấm chúng bên ly cà phê đắng
Và nhớ anh tháng mười hai thầm lặng
Giao hưởng mùa đông ngắt quãng khi nào
Âm thanh còn váng vất tiếng lao xao
Tháng mười hai nghẹn ngào ta xa vắng.
Thơ tình tháng 12 mới nhất (ảnh: internet) |
#04. (⇧)
CHÀO THÁNG MƯỜI HAI - Thơ: Triệu Phú Tình
Tháng mười hai rồi đấy bé yêu ơi
Là tháng cuối một năm trời thêm bận
Việc tất bật nên lỡ quên hờn giận
Quên đòi quà quên lấn lá đi chơi
Tháng mười hai nào có phút thảnh thơi
Nên chẳng hẹn được em nơi chốn cũ
Noel đó anh đã hơi buồn ngủ
Mỏi mệt đầu ủ rũ với việc công
Tháng mười hai đánh dấu mảnh tình đông
Từng đẹp đẽ bức tranh hồng rạng rỡ
Anh nhàm chán tô sắc vàng dang dở
Em vô tình chẳng hiểu đỡ cho anh
Tình dần xa nát vụn vỡ tan tành
Mình ngược hướng bởi loanh quanh bề bộn
Bước từng bước dù hai người không ổn
Nhưng lẽ đời khốn đốn vẫn phải đi
Tháng mười hai báo hiệu sự chia ly
Tiễn năm cũ đón xuân thì năm mới
Phải mạnh mẽ tương lai đang đón đợi
Chút tình buồn nghĩ ngợi có ích chi
Tháng mười hai rồi cũng sẽ qua đi.
Là tháng cuối một năm trời thêm bận
Việc tất bật nên lỡ quên hờn giận
Quên đòi quà quên lấn lá đi chơi
Tháng mười hai nào có phút thảnh thơi
Nên chẳng hẹn được em nơi chốn cũ
Noel đó anh đã hơi buồn ngủ
Mỏi mệt đầu ủ rũ với việc công
Tháng mười hai đánh dấu mảnh tình đông
Từng đẹp đẽ bức tranh hồng rạng rỡ
Anh nhàm chán tô sắc vàng dang dở
Em vô tình chẳng hiểu đỡ cho anh
Tình dần xa nát vụn vỡ tan tành
Mình ngược hướng bởi loanh quanh bề bộn
Bước từng bước dù hai người không ổn
Nhưng lẽ đời khốn đốn vẫn phải đi
Tháng mười hai báo hiệu sự chia ly
Tiễn năm cũ đón xuân thì năm mới
Phải mạnh mẽ tương lai đang đón đợi
Chút tình buồn nghĩ ngợi có ích chi
Tháng mười hai rồi cũng sẽ qua đi.
#05. (⇧)
THÁNG 12 RỒI - Thơ: Hồng Tím
Tháng mười hai rồi ... anh có hay chăng?
Mùi hoa bưởi hăng hăng trong nắng sớm
Sương đêm đọng trên nụ hồng mới chớm
Cánh đồng ngày nào, hương cốm cứ bay bay
Tháng mười hai rồi mà anh cứ hăng say
Bao công việc cứ biện bày ra thế
Hẹn chở đi chơi mà bao lần anh không thể
Đêm thật buồn, tiếng dế cứ râm ran
Em giận rồi mà anh chẳng hỏi han
Anh chẳng thèm gửi ngàn nụ hôn như trước
Ghét quá đi! Biết khi nào mới được
Thật nồng nàn như trước ... thuở vừa quen
Tháng mười hai rồi ... mùa xuân đã kề bên
Em ngóng đợi, anh ơi! Anh hãy đến
Cùng nhau nhé ... viết nên bao cung nhạc
Việc bộn bề ... gác lại một bên nghen!
Mùi hoa bưởi hăng hăng trong nắng sớm
Sương đêm đọng trên nụ hồng mới chớm
Cánh đồng ngày nào, hương cốm cứ bay bay
Tháng mười hai rồi mà anh cứ hăng say
Bao công việc cứ biện bày ra thế
Hẹn chở đi chơi mà bao lần anh không thể
Đêm thật buồn, tiếng dế cứ râm ran
Em giận rồi mà anh chẳng hỏi han
Anh chẳng thèm gửi ngàn nụ hôn như trước
Ghét quá đi! Biết khi nào mới được
Thật nồng nàn như trước ... thuở vừa quen
Tháng mười hai rồi ... mùa xuân đã kề bên
Em ngóng đợi, anh ơi! Anh hãy đến
Cùng nhau nhé ... viết nên bao cung nhạc
Việc bộn bề ... gác lại một bên nghen!
Tháng 12 nhớ về anh (ảnh: internet) |
#06. (⇧)
MÙA ĐÔNG & NỖI NHỚ - Thơ: Trần Lê Phượng Loan
Đông về rồi nơi ấy lạnh không anh?
Tháng Mười Hai mong manh con nắng nhỏ
Ở nơi đây tuyết giăng đầy khắp ngõ
Trời đất nhớ nhau lệ nhỏ thành bông
Hoa tuyết bay trắng xoá cả cánh đồng
Những hạt châu long lanh pha ánh bạc
Em ngây ngất giữa đất trời ngào ngạt
Gió bấc về dào dạt nỗi nhớ mong
Đông về rồi cây trơ trụi trống không
Chợt thấy lòng sao mênh mông dịu vợi
Khi năm cũ bước dùng dằng tiếc nuối
Chút suy tư sót lại của mùa trôi...
Tháng Mười Hai bao kỷ niệm xa xôi
Bỗng ùa về chia đôi miền ký ức
Khi một nửa tuyết rơi trong lồng ngực
Còn nửa kia vẫn rạo rực chờ trông...
Tháng Mười Hai mong manh con nắng nhỏ
Ở nơi đây tuyết giăng đầy khắp ngõ
Trời đất nhớ nhau lệ nhỏ thành bông
Hoa tuyết bay trắng xoá cả cánh đồng
Những hạt châu long lanh pha ánh bạc
Em ngây ngất giữa đất trời ngào ngạt
Gió bấc về dào dạt nỗi nhớ mong
Đông về rồi cây trơ trụi trống không
Chợt thấy lòng sao mênh mông dịu vợi
Khi năm cũ bước dùng dằng tiếc nuối
Chút suy tư sót lại của mùa trôi...
Tháng Mười Hai bao kỷ niệm xa xôi
Bỗng ùa về chia đôi miền ký ức
Khi một nửa tuyết rơi trong lồng ngực
Còn nửa kia vẫn rạo rực chờ trông...
#07. (⇧)
THÁNG MƯỜI HAI - Thơ: Bằng Lăng Tím
Tháng mười hai rét ngọt cứa thịt da
Sương trải nhẹ cỏ gà lim dim ngủ
Bao hoài niệm còn vẹn nguyên nơi cũ
Cây trong vườn e ấp nụ chồi xinh
Tháng mười hai đông nhắn gửi tâm tình
Mưa giá lạnh lòng mình thêm nhung nhớ
Noel tới bông tuyết đua nhau nở
Trắng một màu em cứ ngỡ vườn hoa
Tháng mười hai muôn ánh nến chan hòa
Chuông thánh lễ ngân nga cùng tiếng nhạc
Lời cầu nguyện nghe đượm buồn man mác
Hàng thông già trầm mặc đứng bên nhau
Tháng mười hai lấp lánh sắc đèn màu
Đan giấc mộng trao tình đầu hạnh phúc
Tim thắp lửa...hòa nhịp chung rạo rực
Đông sắp tàn thổn thức nhớ mùa xa
Tháng mười hai viết tiếp bản tình ca
Về người lính ngoài khơi xa giữ đảo
Giữa sóng gió vượt nghìn trùng dông bão
Xanh biển trời....xanh màu áo thân thương
Tháng mười hai sắp hết một năm trường
Nghe khúc hát yêu thương vang vọng mãi
Đông qua nhé...xuân ấm nồng trở lại
Nắng tươi hồng nhẹ trải khắp miền quê.
Sương trải nhẹ cỏ gà lim dim ngủ
Bao hoài niệm còn vẹn nguyên nơi cũ
Cây trong vườn e ấp nụ chồi xinh
Tháng mười hai đông nhắn gửi tâm tình
Mưa giá lạnh lòng mình thêm nhung nhớ
Noel tới bông tuyết đua nhau nở
Trắng một màu em cứ ngỡ vườn hoa
Tháng mười hai muôn ánh nến chan hòa
Chuông thánh lễ ngân nga cùng tiếng nhạc
Lời cầu nguyện nghe đượm buồn man mác
Hàng thông già trầm mặc đứng bên nhau
Tháng mười hai lấp lánh sắc đèn màu
Đan giấc mộng trao tình đầu hạnh phúc
Tim thắp lửa...hòa nhịp chung rạo rực
Đông sắp tàn thổn thức nhớ mùa xa
Tháng mười hai viết tiếp bản tình ca
Về người lính ngoài khơi xa giữ đảo
Giữa sóng gió vượt nghìn trùng dông bão
Xanh biển trời....xanh màu áo thân thương
Tháng mười hai sắp hết một năm trường
Nghe khúc hát yêu thương vang vọng mãi
Đông qua nhé...xuân ấm nồng trở lại
Nắng tươi hồng nhẹ trải khắp miền quê.
tháng 12 - tháng cuối cùng của năm (ảnh: internet) |
#08. (⇧)
BÂNG KHUÂNG THÁNG MƯỜI HAI - Thơ: Bằng Lăng Tím
Tháng mười hai khi nắng ngả chiều tà
Dương cầm phím ngân nga bài tình khúc
Trong gió thoảng nồng nàn hương hoa cúc
Gửi tặng nhau muôn câu chúc yên bình
Tháng mười hai tia nắng mới bình minh
Sương nhẹ trải lung linh trên sắc lá
Nghe nhịp thở thời gian trôi rất lạ
Xuân sắp về trên khắp ngả quê hương
Tháng mười hai vang khúc hát nghê thường
Gió xao xác cuối con đường lá rụng
Mây xõa tóc giữa khung trời lơ lửng
Cây nẩy mầm thêm những chiếc lá non
Tháng mười hai trên lối cũ vẫn còn
Bao kỷ niệm duyên ta tròn mộng ước
Giữa bề bộn dòng người đi xuôi ngược
Ta nồng nàn nắm tay bước cùng nhau
Tháng mười hai cau thắm mãi bên trầu
Xây mộng ước bền lâu bên nhau mãi
Đông qua ngõ...Xuân ấm nồng trở lại
Cánh hồng đào bên mai thắm mừng xuân!
Dương cầm phím ngân nga bài tình khúc
Trong gió thoảng nồng nàn hương hoa cúc
Gửi tặng nhau muôn câu chúc yên bình
Tháng mười hai tia nắng mới bình minh
Sương nhẹ trải lung linh trên sắc lá
Nghe nhịp thở thời gian trôi rất lạ
Xuân sắp về trên khắp ngả quê hương
Tháng mười hai vang khúc hát nghê thường
Gió xao xác cuối con đường lá rụng
Mây xõa tóc giữa khung trời lơ lửng
Cây nẩy mầm thêm những chiếc lá non
Tháng mười hai trên lối cũ vẫn còn
Bao kỷ niệm duyên ta tròn mộng ước
Giữa bề bộn dòng người đi xuôi ngược
Ta nồng nàn nắm tay bước cùng nhau
Tháng mười hai cau thắm mãi bên trầu
Xây mộng ước bền lâu bên nhau mãi
Đông qua ngõ...Xuân ấm nồng trở lại
Cánh hồng đào bên mai thắm mừng xuân!
#09. (⇧)
THÁNG 12 YÊU THƯƠNG - Thơ: Nguyễn Ngọc Hùng
Tháng mười hai mong chờ
Cũng vừa như về tới
Lá trên cành vẫn đợi
Mùa giáng sinh yêu thương
Ngày ấy bên giáo đường
Lời nguyện cầu đã ngỏ
E ấp nụ hôn gió
Đôi má em ử hồng
Thu đi gửi lại đông
Bông cúc vàng trước ngõ
Cây bàng trút lá đỏ
Nẩy lộc xanh đâm chồi
Đông cũng vừa chớm thôi
Một mùa đông dịu ngọt
Ngân nga vang thánh thót
Chuông Giáo đường vọng xa
Tháng mười hai mặn mà
Đón em về bên cạnh
Xóa nhòa đi khoảng cách
Ấm nồng tình đôi ta.
Cũng vừa như về tới
Lá trên cành vẫn đợi
Mùa giáng sinh yêu thương
Ngày ấy bên giáo đường
Lời nguyện cầu đã ngỏ
E ấp nụ hôn gió
Đôi má em ử hồng
Thu đi gửi lại đông
Bông cúc vàng trước ngõ
Cây bàng trút lá đỏ
Nẩy lộc xanh đâm chồi
Đông cũng vừa chớm thôi
Một mùa đông dịu ngọt
Ngân nga vang thánh thót
Chuông Giáo đường vọng xa
Tháng mười hai mặn mà
Đón em về bên cạnh
Xóa nhòa đi khoảng cách
Ấm nồng tình đôi ta.
Tháng 12 lạnh lẽo (ảnh: internet) |
THÁNG MƯỜI HAI VỀ,
ANH VỀ VỚI EM ĐI!
Thơ: Hoa Cỏ May
Tháng Mười Hai rồi
Anh về với em đi
Cơn gió bấc thổi nghiêng cành trút lá
Đông khe khẽ hôn làn môi lạnh giá
Về đi anh,
Em thèm một vòng ôm...
Tháng Mười Hai rồi,
Bloc lịch mỏng hơn
Quỹ thời gian dành cho mình ngắn lại
Dấu yêu à?
Sao anh cứ xa mãi
Mùa dần qua vàng ruộm cải ven sông
Lạnh buốt lòng, cơn gió của mùa đông
Cúc hoạ mi vừa đầu mùa đã cuối
Mỗi năm qua , mình cộng thêm một tuổi
Em vẫn nhớ anh nhiều,
Anh có còn nhớ em?
Tháng Mười Hai,
Góc phố cũ buồn tênh
Anh có về bên em như từng hứa?
Mặc gió bấc rít gào ngoài khung cửa
Mình có nhau cùng thắp lửa tình yêu.
Dấu yêu ơi,
Đông giá lạnh cô liêu
Em đong đếm đợi ngày anh trở lại
Để em khép ký ức xưa khờ dại
Về nhé anh
Cho hai đứa có nhau.
Tháng Mười Hai,
Mình yêu lại từ đầu...
#10. (⇧)
THÁNG MƯỜI HAI - Thơ: Lê Bình An
THÁNG MƯỜI HAI ..
Tháng mười hai..sao yêu đến mê say
Từng cơn gió heo may về phố nhỏ
Nụ cười em nghiêng chiều thu lộng gió
Chút hanh hao mong được có anh gần
Tháng mười hai gió cứ thổi bần thần
Bên lối nhỏ trong ngần em đúng đợi
Hương hoa sữa nồng nàn ơi diệu vợi
Để hồn anh vời vợi một niềm riêng
Tháng mười hai Tình yêu nào thiêng liêng
Xin trao anh khắp cả miền yêu dấu
Phải chăng gió như trở mùa đã thấu
Tấm lòng anh in dấu bước em về
Tháng mười hai Xin ước vẹn câu thề
Cho hai ta cùng chung về một lối
Mãi bên nhau dù đông về bão nổi
Không xa rời bối rối một vòng tay..
Tháng mười hai..sao yêu đến mê say
Từng cơn gió heo may về phố nhỏ
Nụ cười em nghiêng chiều thu lộng gió
Chút hanh hao mong được có anh gần
Tháng mười hai gió cứ thổi bần thần
Bên lối nhỏ trong ngần em đúng đợi
Hương hoa sữa nồng nàn ơi diệu vợi
Để hồn anh vời vợi một niềm riêng
Tháng mười hai Tình yêu nào thiêng liêng
Xin trao anh khắp cả miền yêu dấu
Phải chăng gió như trở mùa đã thấu
Tấm lòng anh in dấu bước em về
Tháng mười hai Xin ước vẹn câu thề
Cho hai ta cùng chung về một lối
Mãi bên nhau dù đông về bão nổi
Không xa rời bối rối một vòng tay..
Em lang thang trong gió lạnh tháng 12. |
#11. (⇧)
THÁNG MƯỜI HAI ƠI - Thơ: Phong Vũ
Ta nhớ quá tháng mười hai năm trước
Ta cùng người thả bước dưới sương đêm
Ôi ! Cái rét sao nghe vẫn êm đêm
Mùi hoa sữa vương tóc mềm ngây ngất
Với bàn tay ta tìm tay siết chặt
Nghe nồng nàn hơi thở tháng mười hai
Tim thổn thức trên suốt chặng đường dài
Đừng đến nữa tháng mười hai lạnh lắm
Một mình ta đang trong vùng lửa ấm
Vẫn nghe hồn thấm rét em ơi
Vẫn có trăng và vẫn sáng ngập ngời
Chỉ nỗi nhớ là dâng cao vời vợi
Dẫu đã biết thời gian trôi chẳng đợi
Ngọn sóng lòng sao cứ vỗ chơi vơi
Gửi vần thơ ta trải nắng ngang trời
Xua cái rét để môi người rạng rỡ.
Ta cùng người thả bước dưới sương đêm
Ôi ! Cái rét sao nghe vẫn êm đêm
Mùi hoa sữa vương tóc mềm ngây ngất
Với bàn tay ta tìm tay siết chặt
Nghe nồng nàn hơi thở tháng mười hai
Tim thổn thức trên suốt chặng đường dài
Đừng đến nữa tháng mười hai lạnh lắm
Một mình ta đang trong vùng lửa ấm
Vẫn nghe hồn thấm rét em ơi
Vẫn có trăng và vẫn sáng ngập ngời
Chỉ nỗi nhớ là dâng cao vời vợi
Dẫu đã biết thời gian trôi chẳng đợi
Ngọn sóng lòng sao cứ vỗ chơi vơi
Gửi vần thơ ta trải nắng ngang trời
Xua cái rét để môi người rạng rỡ.
THƠ TÌNH THÁNG MƯỜI HAI
Dưới đây là phần cập nhật cho chùm thơ Tháng 12 mà bạn đang xem. Những bài thơ tâm trạng viết cho ngày tháng cuối năm với nỗi nhớ người thương, luyến tiếc cho thời gian trôi qua nhanh,...#12. (⇧)
TỜ LỊCH THÁNG 12 - Thơ: Đỗ Kim Quang
Anh thẫn thờ nhìn tờ lịch trên tay
Giật mình thấy thời gian trôi nhanh thế!
Một năm nữa mà chúng ta không thể..
Khoảng cách vô hình, tuy ngay đấy...lại vời xa...
Men tình nào rồi cũng sẽ phôi pha
Và nỗi nhớ cũng nhòa theo năm tháng
Khi kí ức bị nhấn chìm trong quên lãng
Những nguyện thề xưa nào đáng ý nghĩa gì!
Anh cũng hết giận mình khi đã để em đi
Thôi ngóng đợi dòng tin em nhắn tới
Cũng biết tìm mấy trò tiêu khiển mới
Khỏa nỗi cô đơn, thao thức những đêm dài
Và bây giờ...lại một Tháng Mười Hai....
Để gợi lại cái ngày anh muốn quên đi nhất
Tới cái ngày ta xa nhau cả một vòng trái đất
Khi hai nửa quay lưng...khoảng trống cứ loang dần...
Anh vo tròn tờ lịch ném ra sân
Như ném xuống mộ phần cả một thời say với đắm
Mùa đông ấy với anh dài ghê lắm
Nhưng giờ chỉ còn là những tờ lịch tháng Mười Hai.
Giật mình thấy thời gian trôi nhanh thế!
Một năm nữa mà chúng ta không thể..
Khoảng cách vô hình, tuy ngay đấy...lại vời xa...
Men tình nào rồi cũng sẽ phôi pha
Và nỗi nhớ cũng nhòa theo năm tháng
Khi kí ức bị nhấn chìm trong quên lãng
Những nguyện thề xưa nào đáng ý nghĩa gì!
Anh cũng hết giận mình khi đã để em đi
Thôi ngóng đợi dòng tin em nhắn tới
Cũng biết tìm mấy trò tiêu khiển mới
Khỏa nỗi cô đơn, thao thức những đêm dài
Và bây giờ...lại một Tháng Mười Hai....
Để gợi lại cái ngày anh muốn quên đi nhất
Tới cái ngày ta xa nhau cả một vòng trái đất
Khi hai nửa quay lưng...khoảng trống cứ loang dần...
Anh vo tròn tờ lịch ném ra sân
Như ném xuống mộ phần cả một thời say với đắm
Mùa đông ấy với anh dài ghê lắm
Nhưng giờ chỉ còn là những tờ lịch tháng Mười Hai.
Tháng 12 về mang hơi lạnh mùa đông sang (ảnh: internet) |
THÁNG MƯỜI HAI VỀ
Thơ: Hoa Cúc Mùa Thu
Tháng mười hai về
Mang theo cả mùa đông
Có gió sắt se
Có mưa dầm ủ dột
Nỗi cô đơn
Cứ lớn dần đôi chút
Theo những đợt gió mùa ngang qua cửa từng đêm
Tháng mười hai về
Một nỗi nhớ không tên
Cũng theo về
Gieo vào lòng thổn thức
Xa ...
Dẫu rằng xa
Mà không sao quên được
Ngồi nhớ một mình lạnh lẽo có ai hay ?
Tháng mười hai về
Cần lắm một bàn tay
Ủ ấm một bàn tay trong những ngày mưa lạnh
Tháng mười hai về
Không có ai bên cạnh
Chẳng ai đem nắng về xua cái rét đi xa
Tháng mười hai về
Gác vắng chỉ mình ta
Và nỗi nhớ
Cô đơn trong những chiều ảm đạm
Em đưa tay
Cố vén tầng mây xám
Liệu có thấy nắng vàng rực rỡ cuối mùa đông?
#13. (⇧)
THÁNG MƯỜI HAI - Thơ: Liên Trần
Đêm nhẩm sầu chợt thấy tháng mười hai
Đông cởi bớt tấm áo ngoài năm cũ
Ta cũng thả tấm voan choàng ủ rũ
Thảng thốt tìm xuân nhú phía trời xa
Ngọt ngào nào điểm nhẹ mắt môi ta
Hỡi thương nhớ ! Có nhạt nhòa khóe mắt
Thời gian ơi! buồn nào mai ướt mặt
Liệu biết cười khi nhặt sợi tóc rơi !
Ta yêu người, mối tình thật xa xôi
Chưa đủ ấm mà đông vồi vội đến
Vừa hạ đó, nay trời mây sẫm quện
Năm cũ rời yêu mến mịt mù sương
Kỷ niệm rơi xa xót cuối con đường
Chưa gom đủ đã nhường cho nỗi nhớ
Dấu chân cũ đã lùi vào quá khứ
Lẻ loi chiều đâu nỡ gọi thầm ai !
Niềm mong chờ khoác sương lạnh ngày mai
Và ngọn gió gọi miệt mài năm mới
Ta chợt thấy như mình tha thiết đợi
Bóng ai về diệu vợi tháng mười hai ...!
Đông cởi bớt tấm áo ngoài năm cũ
Ta cũng thả tấm voan choàng ủ rũ
Thảng thốt tìm xuân nhú phía trời xa
Ngọt ngào nào điểm nhẹ mắt môi ta
Hỡi thương nhớ ! Có nhạt nhòa khóe mắt
Thời gian ơi! buồn nào mai ướt mặt
Liệu biết cười khi nhặt sợi tóc rơi !
Ta yêu người, mối tình thật xa xôi
Chưa đủ ấm mà đông vồi vội đến
Vừa hạ đó, nay trời mây sẫm quện
Năm cũ rời yêu mến mịt mù sương
Kỷ niệm rơi xa xót cuối con đường
Chưa gom đủ đã nhường cho nỗi nhớ
Dấu chân cũ đã lùi vào quá khứ
Lẻ loi chiều đâu nỡ gọi thầm ai !
Niềm mong chờ khoác sương lạnh ngày mai
Và ngọn gió gọi miệt mài năm mới
Ta chợt thấy như mình tha thiết đợi
Bóng ai về diệu vợi tháng mười hai ...!
#14. (⇧)
THÁNG MƯỜI HAI - Thơ: Xuân Trà
Em cứ bảo nay đã tháng mười hai
Điểm tiếng chuông hết năm rồi đấy nhé!
Thì anh biết tháng cuối năm là thế
Lạnh vòm khuya mà bỏng nóng mọi con đường...
Những chuyến tàu chở nặng yêu thương
Con én bạc cũng chở mùa Xuân đến
Bến đợi ngày xưa ! Vẫn mặn mòi con bến
Đợi thời gian mà đang chực vỡ òa...
Cụm lục bình rong ruổi với câu thơ
Trôi. Nhẹ trôi giữa dòng trôi thao thiết
Về tận cuối nguồn. Tận bến cửa sông em
Để lại hai bờ ngóng đợi cả canh đêm !
Tháng mười hai ! Ai đã đặt tên ?
Như nhắn với tình người mười hai bến nước
Dòng vẫn chảy cuối năm rồi là thế
Chỉ có hai bờ vẫn mãi ngóng thương nhau !
Tháng Mươi Hai ! Nào có xa đâu...
Điểm tiếng chuông hết năm rồi đấy nhé!
Thì anh biết tháng cuối năm là thế
Lạnh vòm khuya mà bỏng nóng mọi con đường...
Những chuyến tàu chở nặng yêu thương
Con én bạc cũng chở mùa Xuân đến
Bến đợi ngày xưa ! Vẫn mặn mòi con bến
Đợi thời gian mà đang chực vỡ òa...
Cụm lục bình rong ruổi với câu thơ
Trôi. Nhẹ trôi giữa dòng trôi thao thiết
Về tận cuối nguồn. Tận bến cửa sông em
Để lại hai bờ ngóng đợi cả canh đêm !
Tháng mười hai ! Ai đã đặt tên ?
Như nhắn với tình người mười hai bến nước
Dòng vẫn chảy cuối năm rồi là thế
Chỉ có hai bờ vẫn mãi ngóng thương nhau !
Tháng Mươi Hai ! Nào có xa đâu...
Cô gái mùa đông (ảnh: internet) |
THÁNG MƯỜI HAI
Thơ: Nguyễn Cúc
Tháng mười hai
Đầu nhà hoang hoải
Cây xoan gầy trơ cành run rẩy
Ủ mình chờ nhú lộc mùa sau
Đêm gió mùa đông bắc thổi sâu
Mẹ sinh em trong cơn gió âu sầu
Tàu lá chuối cũng xào xạc vặn mình rách toạc
Trong những cơn đau
Mẹ vẫn mỉm cười.
Tháng mười hai
Cha thắp đèn, mẹ hát những câu ca
Ru ầu ơ, con gái sinh ra trong mùa đông giá
Mắt mẹ thêm sâu
Áo cha nhiều mảnh vá
Cho con lớn lên
Xinh đẹp
Mộng mơ.
Con gái tháng mười hai
Như câu thơ cuối mùa... nắng vội
Ửng môi hồng trong rét ngọt mùa đông.
Em khẽ cười
Làm tung cả gió đông
Vấn vít lùa qua má hồng, tóc rối
Chỉ thế thôi mà sao anh thương vội
Cô gái mùa đông môi thắm, má hồng.
Tháng mười hai
Anh lặng thầm bối rối
Giận với gió
Hờn với nắng ... vu vơ
Chạm môi em đêm về ghen không ngủ
Nụ hồng đào sao gió cũng chung chiêng.
Tháng mười hai
Gió hanh hao lạnh buốt vai gầy.
#15. (⇧)
THÁNG 12 - Thơ: Đông Tà
Tháng mười hai này…ta chẳng bước bên em,
Và ngồi quán cóc…nhâm nhi vài ly rượu.
Gởi theo mây nửa khúc nhạc đồng điệu,
Noel buồn… ai nhớ mấy mùa qua.
Ừ…tháng mười hai…mình vẫn chia xa
Khoảng cách địa lý có vỡ oà không nhỉ?
Hay nơi này chỉ một mình ta nghĩ,
Đêm thánh buồn …đã đủ vị chênh chao.
Tháng mười hai về…lòng nặng biết bao,
Ai nức nở ai nghẹn ngào đêm giá.
Nếu tâm hồn được một lần thay lá,
Thì tháng này…ta chọn hoá…em ơi.
Tháng mười hai…hình như mưa vẫn rơi,
Chắc có lẽ thay cho lời từ tạ.
Chiều mây vờn… kìa bóng ai vội vã,
Hỏi kiếm gì.. mà vơ cả...tháng mười hai..?
Và ngồi quán cóc…nhâm nhi vài ly rượu.
Gởi theo mây nửa khúc nhạc đồng điệu,
Noel buồn… ai nhớ mấy mùa qua.
Ừ…tháng mười hai…mình vẫn chia xa
Khoảng cách địa lý có vỡ oà không nhỉ?
Hay nơi này chỉ một mình ta nghĩ,
Đêm thánh buồn …đã đủ vị chênh chao.
Tháng mười hai về…lòng nặng biết bao,
Ai nức nở ai nghẹn ngào đêm giá.
Nếu tâm hồn được một lần thay lá,
Thì tháng này…ta chọn hoá…em ơi.
Tháng mười hai…hình như mưa vẫn rơi,
Chắc có lẽ thay cho lời từ tạ.
Chiều mây vờn… kìa bóng ai vội vã,
Hỏi kiếm gì.. mà vơ cả...tháng mười hai..?
lang thang dưới trời đông (ảnh: internet) |
Các bạn vừa xem qua chùm thơ viết về Tháng 12 với nhiều tâm trạng và cảm xúc trên trang web iini.net, chúng tôi vẫn đang còn cập nhật những sáng tác về Tháng 12 mới hơn!..
Ở nơi em đông về thăm không thế
Miền Tây sông nước mà em đã từng kể
Và anh cũng chỉ mơ hồ qua những lần đi hát (Triệu Phú Tình)
Từng cơn gió Đông sang...cả khoảng trời...hiu hắt
Hoàng hôn khuất dần về phía cuối đường...hun hút
Có tia nắng lạc loài...se sắt đậu vai thon .
Anh có về quê ngoại thăm em không
Cúc họa mi từng luống trổ ngoài đồng
Cải ngồng lớn nụ bông ươm tình ngọt.
Cho em thấy con tim này xao xuyến.
Đông giá đã cho em bao lưu luyến
Ở bên người thương mến ấm vòng tay.
Thời gian trôi hối hả một chu kỳ
Ba trăm sáu lăm ngày là mấy
Đông dần tàn còn lại những bâng khuâng
Có ai đếm đã bao lần thức ngủ
Bao bước chân lầm lủi nẻo đường trần
Vui là bao, buồn là mấy nỗi
Còn, mất những gì trong cuộc thế nhân
Tháng mười hai thấp thoáng bóng mùa xuân
Đang dè dặt bước lần từng bước nhỏ
Mây dần vén khoảng không gian hé mở
Ta lắng nghe buồn ập xuống nơi này
Tháng mười hai ta nhẫn đếm trên tay
Những ân tình rụng rơi vào năm tháng
Chợt nhận ra để nghe hồn chuếnh choáng
Có còn gì chiếc lá cuối cùng rơi!
Bài thơ tình dang dở đó em ơi
Nhớ thương ai mà nhuộm tím chân trời
Hơi se lạnh nghe nỗi lòng giá buốt.
Cây nẩy mầm cho những chiếc lá non
Thoảng đâu đây không khí lạnh vẫn còn
Mùa xuân đến mang niềm vui cho vạn vật.
🌲🌲🌲
Tạm biệt nhé tháng mười một thương nhớ,
Ta bước vào tháng mười hai nhớ thương...
Chúc các tình yêu ngày mới ngọt ngào...
LỤC BÁT CHO EM
Nụ tình còn đọng trên môi
Chút hương của nắng ngọt lời dấu yêu.
Chia tay nhau buổi muộn chiều
Em về phương ấy bao điều nhớ nhung!
Đoạn đường ta đã đi chung
Ghi vào ký ức tương phùng nhé em!
Gửi em dáng nhỏ ta quen
Gần nhưng xa quá biết tìm nơi mô.
Ai còn mong nhớ từng giờ
Gửi câu lục bát thẫn thờ cho nhau.
Thơ Tiến Loan
Gió lành lạnh chiều Đông qua cửa sổ ...
Tháng mười hai vừa bước tới bên thềm ..
Thành phố buồn hay chỉ của riêng em ...
Bên cánh võng..mà thèm nghe ai hát ....
Ngó Đông rơi thẹn thùng câu tư vãn ..
Nửa nụ cười héo hắt chữ phân trần ...
Người xa người lận đận cõi thâm ân ...
Tình ở lại chốn thăng trầm kỉ niệm ...
Chào Đông tới - tháng mười hai tha thiết ...
Mùa đã sang, hoa cải vàng nở rộ...
Bến sông xưa...một đời em thương nhớ
Mênh mông buồn...không một bóng đò ngang...!!!
Hoa mùa Đông vẫn đua nở sắc hương
Mưa bay bay thêm những nỗi vấn vương
Một năm nữa sắp qua đi rồi đó.