Trời đau buồn nên đang đổ cơn mưa
Con thuyền cũ cũng vừa xa tách bến
Người yêu ơi anh quên dần yêu mến
Cứ ngập ngừng chiều đến sáng lại đi.
Em cùng anh giờ mình chẳng còn gì
Ngày quay lại còn chi đâu mơ tưởng.
Đời phu du chốn tình trường vay mượn
Đắng cay sầu hai hướng khó về chung.
Đừng ước mơ đến hai chữ tương phùng
Đời trôi nổi mông lung như chiếc bóng
Lòng ngẩn ngơ còn hồn thì bay bổng
Thương cuộc tình hi vọng mãi còn xa.
Nghĩa gối chăn phân nửa đã nhạt nhòa
Phần còn lại...gánh phong ba bão nỗi
Lời thương anh suốt đời không có tội
Chỉ tiếc tình ngược lối chẳng tròn duyên.
LIÊN KẾT ĐƯỢC TÀI TRỢ
Anh lạnh lùng để chữ nhớ phân tâm
Khi hồn xác âm thầm đi hướng khác
Lời yêu thương dạt dào sao quá bạc
Em ôm sầu man mác nuốt niềm đau.
Nếu cõi lòng mình thật sự mất nhau
Không êm ấm như ngày đầu gặp gỡ
Thì đừng anh...chớ từng giờ than thở
Không còn gì bởi có nợ không duyên.
Em oằn lưng gồng gánh hết lụy phiền
Ôm đau đớn triền miên từng đêm tủi
Nhớ khi xưa ngược xuôi ngày hai buổi
Nhưng bây giờ lầm lũi chẳng còn nhau.
Đường anh đi hoa lá đủ thắm màu
Em khựng lại đứng lau từng giọt lệ
Trong thế gian hẹn thề luôn vẫn thế
Đời ngậm ngùi dâu bể chẳng hề sai.
Em vẫn ngồi chốn cũ ngóng chờ anh
Xa xa sóng cứ chòng chành hôn cát
Năm tháng trôi anh lạc loài phiêu bạt
Em đợi mong lòng man mác ru buồn.
Vắng nhau rồi khóe mắt lệ muốn tuôn
Buồng tim mãi cuốn cuồn ôm nỗi nhớ
Đừng nghe anh chớ hửng hờ duyên lỡ
Hãy yêu thương mắc nợ hết kiếp này.
Ngước mắt nhìn gió cuốn lá vàng bay
Nơi lối cũ những ngày mình thiếu vắng
Đường quạnh hiu ôm sân ga thầm lặng
Tàu qua nhanh đành than ngắn thở dài.
Kỷ niệm mình luôn nhớ mãi đừng phai
Ngày mai lỡ...xuống tuyền đài vẫn đợi
Tiếng thủy chung một đời xin trao gởi
Dành riêng anh cùng với trái tim hồng.
LIÊN KẾT ĐƯỢC TÀI TRỢ
Mình giận hờn một chút xíu thôi em
Nhớ quay lại êm đềm sau giây phút
Lòng anh như ai rút từng khúc ruột
Lệ tuôn trào tim buốt thắt từng cơn.
Trong tình yêu đôi lúc cũng dỗi hờn
Sau cơn giận càng yêu hơn thế nữa
Hãy cùng anh mình kề vai lưng tựa
Giữ tình yêu...rực lữa mãi ấm nồng.
Cứ chiều về anh ôm bóng chờ mong
Nhìn lối cũ nghe lòng miên man nhớ
Anh với em dù rằng duyên không nợ
Nhưng ân tình hơi thở đã tròn chung.
Mãi có nhau sai đúng vẫn bước cùng
Dù lạc giữa mông lung chiều mưa đổ
Anh sẽ mang tình em theo xuống mộ
Cõi riêng tư một chổ chỉ chúng mình.
Còn chút tình anh gởi hết cho em
Với nỗi nhớ êm đềm tha thiết quá
Dành cho nhau đậm đà hơn tất cả
Bằng con tim không xa lạ với đời.
Còn chút tình dù mình cách hai nơi
Hay cay đằng bồi hồi trong nhịp thở
Cuộc đời anh nào ngờ nay vướng nợ
Để rồi ôm thương nhớ đến ngập lòng.
Còn chút tình mãi hi vọng cầu mong
Tình êm ái ấm nồng tim chẳng xước
Anh cùng em dù trước sau trái ngược
Vẫn yêu hơn thuở mới bước vào đời.