Status Tháng 10 hay & Tản văn Tháng Mười buồn, yêu thương nhất

26/9/10
(iini.net) Tuyển chọn những status tháng 10 cùng với những bài viết tản văn chào tháng 10 yêu thương, hay nhất. Đây là chủ đề viết cho Tháng 10 nối tiếp sau loạt thơ tháng 10 yêu thương & nỗi nhớ mà iini.net đã chia sẻ..


Status Tháng 10
Status Tháng 10.

#01

STATUS CHÀO THÁNG 10


Tháng 10 về rồi, hoa sữa đã thức dậy sau một năm dài chờ đợi, thu Hà Nội thực sự là đây.. những con phố đêm về lắng đọng trong sương và mùi thơm đã mãi là một phần của thành phố cổ kính...

Chia tay tháng 9 dở dang của nước mắt và nụ cười, của vui buồn thất bại thành công, tháng 10 đến trong nhẹ nhàng, ẩn ý và cứ ngỡ tháng sẽ còn xa lắm, vì chẳng mấy ngày đầu trong tháng, cơn gió mùa đông bắc đầu tiên tràn về.. lại thèm da diết cái rét ngọt ngào tái tê một bờ môi, một cánh tay...

Hoa Sữa Tháng 10
Hoa Sữa Tháng 10.

Tháng 10, mùa hoa sữa về, thơm bàn tay nhỏ, cốm xưa vỉa hè ..Cốm tháng 10, cốm làng vòng... cốm Hà nội, cốm xanh níu kéo mùa hè ở lại, nhưng đã ngả vàng như nắng mùa thu bởi nằm bên những nải chuối tiêu thơm lừng .... kỷ niệm ào ạt dồn về với tháng năm, với tuổi thơ bé xíu xiu những đứa bạn hàng xóm, những bà những cô bán cốm rao đầu ngõ xa, tiếng năm tháng vọng về những ngày tháng 10 khiến con người quên đi được nhiều lo âu, phiền muộn... bởi vì xét cho cùng, con người ta cũng không thể chối bỏ được những gì đã thuộc về quá khứ, và đặc biệt nếu nó là những quá khứ đẹp và nồng nàn.....

Chào tháng 10 nhé, lại chờ đợi một tháng 10 thành công hơn nữa...

Yêu cốm xanh hà nội, yêu em, yêu từng hàng cây, từng góc phố anh qua...

***Xem thêm: Chùm thơ tình Hoa Sữa hay, thơ viết về sắc hương hoa và Mùa Thu



Nỗi nhớ Tháng 10
Nỗi nhớ Tháng 10..

#02

STATUS NỖI NHỚ THÁNG 10


Tôi chờ đợi một người không biết bao nhiêu mùa nắng đã trôi qua, lại bỗng dưng nắm lấy anh, một cơn mưa đầu mùa trong cái tiết trời oi bức hối hả. Cơn mưa ấy rất to, đổ ào một lúc xối xả rồi im bặt, nhưng không hiểu sao cứ mãi dai dẳng trong tôi như một cơn buồn ngủ vật vờ mỗi lần say thuốc. Tôi chống cự mãi nhưng đôi mắt vẫn díp lại. Ngã quỵ xuống giường nhưng đầu óc vẫn tỉnh táo trong lúc mê man. Ngay cả nụ cười của anh dù chỉ là giấc mộng ban ngày tôi vẫn nhìn thấy. Nó cứ vậy mập mờ vô định chẳng rõ hình thù.

Tôi gọi anh là nỗi nhớ tháng mười, ngay cả khi tháng mười chẳng có cơn mưa đầu mùa nào dành cho tôi cả. Đơn giản anh quay đi vào một ngày giữa tháng mười thời tiết cũng chả đỡ thêm một tí nào oi ả. Hay có khi là do tôi quá kỳ vọng vào bản thân sẽ một lần cúi xuống giữ thật chặt lấy yêu thương này ?

khung cảnh tháng 10 cuối thu đẹp
khung cảnh tháng 10 cuối thu đẹp (ảnh: internet)

Không. Cơn mưa của anh vốn chỉ đẹp và làm dịu đi những gai góc trong lòng tôi là vậy. Cái lãng đãng lạnh của những đêm cuối năm cũng chẳng bì gì so với cái lạnh mà tôi đã cảm thấu một lần. Nó vô hình nó mờ nhạt mà sao người ta cứ quàng chăn quanh thân cho thêm ấm. Tôi run lên không hiểu vì lạnh hay vì những rung động đã từ lâu lắm chẳng thức dậy bao giờ. Tôi nói những điều làm chính tôi cũng lầm tưởng mình là một con nghiện đang phê thuốc, là một gã khùng đồng bóng những tối đèn mờ đang lên cơn.

Trái tim chẳng bao giờ ngừng đập những nhịp khó hiểu của riêng nó không thôi. Nhưng lý trí lại ràng buộc con người bằng những sợi xiềng xích có gai, làm đau đớn biết bao kẻ muốn tháo gỡ cũng như làm khổ tâm chính người mang nó. Rồi những mùa tới người ta cũng chẳng biết phải đi tìm những ngày nắng như thế nào nữa, chỉ khao khát say sưa dưới một cơn mưa vội vã đổ ào. Tôi vẫn ngóng chờ một cái gì đó khác biệt thoát ra từ tận sâu tim mình, đứng trước một người mà tôi có thể run lên vì những thay đổi lạ thường chưa bao giờ từng có. Tựa như việc ngồi thu một bản ghi âm hàng giờ mà chẳng dám gửi. Hay đánh máy năm ba dòng rồi tức tối xóa hết đi. Tôi chờ một người mang đến cho tôi hơn cả sự yêu thích nữa, một người, không phải ba tôi, vẫn có thể khiến tôi tình nguyện nấu cho họ một bữa cơm tối đàng hoàng.

cô gái tháng 10
cô gái tháng 10.

Những bản nu metal đôi khi vẫn bị chê nhạt phèo từ những người mê rock. Tôi nghe nó vì tôi cảm thấy trái tim mình được xoa diệu. Tôi thôi đợi chờ một người từ lúc tôi tự nhận ra họ không bao giờ hoặc không còn thuộc về mình nữa. Dù có tấm tức khóc như một đứa trẻ thì một ngày nào đó người ta cũng phải tự lớn, tự "tỉnh mộng". Trang giấy trắng được vẽ nguệch ngoạc, được tô màu rồi được dùng gôm mực mà tẩy xóa, mà bôi đi. Còn tờ giấy trắng của tôi anh cất đâu rồi tôi không biết nữa. Một mảng linh hồn tôi anh giữ nó, không thể biến mất, cũng không xóa nhòa.

Khi một người không chọn ta, ta chọn thời gian để quên đi họ. Khi thời gian không làm ta quên đi họ, ta đóng một phần nỗi nhớ và sống với phần ký ức ở lại. Cho đến một ngày khi nhìn anh tôi thấy trái tim mình chỉ còn đau rất nhẹ, tôi biết mình đã quên anh như thế đấy, thật sự quên anh đã rất lâu rồi…



cô gái tháng 10 xinh đẹp
cô gái tháng 10 xinh đẹp..

#03

STT THÁNG 10 EM VỀ TRONG CHIỀU RƠI


Chiều nay em nghe tiếng ai đó bên kia balcon đàn khúc ca hợp phố, nghe những hoài niệm rơi trên từng lá thu phai, nghe những yêu thương ai đó gửi trao mình. Bởi em chưa quên thời gian mang màu cỏ úa, em chưa quên những gương mặt, những nụ cười đã hằn in ngày tháng, vai mang những gánh đời lo toan.

Nơi xa mãi em không vừa tầm tay với, nơi chỉ còn là mênh mông những bóng dáng của mây trời, dòng thời gian phủ cuốn khiến em ôm nỗi nhớ, lặng yên ru đời vào thinh lặng.

phong cảnh đồi núi tháng 10 đẹp
phong cảnh đồi núi tháng 10 đẹp (ảnh: internet)

Tháng mười đã tỉnh giấc mơ hoang, em về trong chiều rơi thăm viễn phố.

Nơi có cơn mưa thả trôi vào miền tĩnh lặng nghe tình đầy ắp chảy tới ngàn sau.

Nơi có những nỗi nhớ dài xa thẳm tuôn trào cội rễ dìu nhau qua những đau thương tháng ngày.

Nơi có khúc ca đồng vọng dịu dàng tay nắm bàn tay bừng nở một đóa hương đời.

Nơi có phiến đá xanh ngồi nghe gió lao xao, quên hết những ưu tư của ngày nặng lòng mà thêu dệt lên thảm lá rụng rơi, mặc những nỗi buồn hoang hoải, mặc những chênh vênh ùa về.

Bởi em hiểu khi bước chân tìm về trong những khờ khạo, khi không nhìn thấy phía sau những tê buốt cấu cào là em sẽ phải cố gắng thả trôi sự yên bình cho chính em.

chiếc lá vàng tháng 10 cuối thu
chiếc lá vàng tháng 10 cuối thu..

Em có thể chầm chậm thắt chặt lại riêng tư quanh mình, thật khẽ thôi, đủ để em thấy chênh vênh nét chiều nơi bờ vai gầy, đủ để trái tim rưng rưng mong manh về tia nắng mảnh mai đậu trong đôi mắt yêu thương đâu đó thoáng chạm làn môi mềm. Chỉ thoáng chạm thôi, để bình yên cho một bờ vai, để bầu xúc cảm trong veo ấy không tan ra như sương khói mong manh.

Tất cả chỉ là thoáng ngỡ khi tháng mười em tìm về trong chiều rơi như mộng tưởng tìm về một ký ức vẹn nguyên, mà lơ ngơ trên những xanh rêu của cuộc đời, em có gom được gió thổi, có đuổi được mây đen trong chiều mà đem phím lặng ru nỗi buồn, ôm một thoáng mong manh gửi lên vòm trời rộng.

Vì thế, đôi khi con người ta chỉ là những vệt nắng chiều rơi rớt chạy ngang qua cuộc đời, mong manh đấy mà bay như làn sương mỏng mảnh, bảng lảng đấy mà tự tại. Bởi thời gian không chờ đợi ai, cũng chẳng còn bao nhiêu dông dài nữa thế nên hãy cho em ôm gió một chốc, hít hà hơi yêu thương thổi qua tim gầy để ở đó vẫn sẽ là cái ngọt ngào thương mến, vẫn cái nồng say, vẫn cái day dứt trong miền sâu thẳm ấy, nơi không gian tịch mịch ấy em sẽ gom những chiếc lá thu rơi trên phố vắng mà chưng cất và ngân ru vào khoảng lặng của ký ức để khi chiều rơi tháng mười vẫn ở đó. Em sẽ về!



Viết về Tháng 10
Viết về Tháng 10.

#04

VIẾT CHO ANH, CHÀNG TRAI THÁNG 10


Tháng 10, cô chống cằm mơ mộng về một mùa thu lãng mạn với cơn gió nhẹ mang theo hương hoa sữa đùa giỡn lùa vào tóc ai thoang thoảng, man mác. Cô tưởng tượng đến con đường đầy lá vàng rơi, âm thanh xào xạc của bàn chân khẽ bước qua để nhẹ nhàng bắt lấy chiếc lá vừa rời cành chưa kịp ngã vào lòng đất mẹ. Cô đưa tay đón lấy ánh nắng đã thôi không gay gắt, để mặc nó mơn man đùa nghịch trên gò má. Chợt mỉm cười, cô nhớ đến anh - chàng trai tháng 10....

ảnh đẹp tháng 10 cuối thu
ảnh đẹp tháng 10 cuối thu (ảnh: internet)

Cô vẫn có thói quen gọi anh là Thiên Bình. Nhưng Thiên Bình của cô không giống như những Thiên Bình khác... Anh không quyến rũ, ngọt ngào, lãng mạn theo cách người ta mô tả về một chàng trai Thiên Bình. Anh không biết cách tặng cô hoa, cũng chẳng biết phải làm thế nào để viết cho cô một tấm thiệp hay trong những ngày lễ; đổi lại anh sẽ đi chợ nấu một bữa cơm giản dị thay vì chỉ ngồi nhìn cô nấu. Anh cũng chưa bao giờ nắm tay cô đi trên phố về đêm giống như cảnh trong những bộ phim cô vẫn xem hàng ngày; thay vào đó anh và cô sẽ cùng ngồi bên máy tính, mở một bộ phim kinh dị để cùng hò hét rồi lại nhìn nhau bật cười khanh khách. Và nếu các cặp đôi khác vẫn đều đặn tổ chức kỷ niệm một tháng, hai tháng... sáu tháng... một năm yêu nhau thì Thiên Bình của cô không nhớ nổi ngày kỷ niệm của hai người, cái anh nhớ chỉ là anh nhận ra anh yêu cô vào cái ngày cô ốm nặng, lúc đó nhìn cô... rất xấu.

Nhưng cô cần một Thiên Bình như thế! Bởi tâm hồn cô bay bổng lãng mạn nên cần một người giữ cô đứng vững nơi thực tế vốn phũ phàng. Bởi không hoa, không quà, không hò hẹn nhưng lúc cô yếu đuối bờ vai kia luôn là nơi vững chắc nhất để cô có thể dựa vào. Bởi không ngày kỉ niệm, không nến cũng chẳng bánh kem nhưng khi cô xấu xí nhất thì chàng trai đó vẫn ở lại bên cô, để cô có thể là chính cô - một cách nguyên sơ nhất. Và bởi cô cần anh, cần niềm hạnh phúc và cần cả những chông gai còn ở ngay phía trước....

Trải lòng cho những yêu thương còn chưa trọn vẹn, cho những ngày mai còn chưa bước đến... cho tháng 10 của anh, chàng trai Thiên Bình!

***Xem thêm: Chùm thơ tạm biệt Mùa Thu hay, thơ tình giao mùa Thu-Đông (tàn Thu)



Xin chào Tháng 10
Xin chào Tháng 10.

#05

THÁNG 10 RỒI, HAY LÀ MÌNH YÊU NHAU ĐI ANH


Mùa Thu lãng đãng yêu thương. Trời đã biết se lạnh, và đã biết nắng tan cuối mỗi chiều tà. Có bàn tay ai vô tình chạm nhau trên phố lạ. Có đôi mắt ai vô tình nhìn nhau lung túng đến xiêu lòng. Có trái tim ai bắt đầu nặng dần những nhớ nhung. Em bỗng thấy cô đơn tràn qua bàn tay nhỏ, chẳng hiểu vì sao lại thừa thãi đến lạ lùng.

Tháng Mười rồi, nỗi buồn giăng đầy từng con phố. Bầu trời xám xịt như chuyện tình cảm của chúng mình. Tháng Mười nhắc nhở mùa thu đã vơi đi quá nửa.

Hay là mình yêu nhau nhé, để bàn tay được nắm chặt lấy bàn tay, để tháng Mười không còn cô đơn. Chúng ta sẽ nắm tay đi qua những con phố mùa thu gió lạnh mỗi tối, nắm tay nhau đón chờ một mùa đông ấm áp – một mùa đông em bên anh hạnh phúc và yêu thương.

Hay là mình yêu nhau nhé, để trái tim thôi không còn loạn nhịp, để tháng Mười không còn biết dỗi hờn. Tháng Mười cũng chẳng dài hơn những tháng khác trong năm, em muốn yêu anh qua thu sang đông rồi về xuân và đến hạ, em muốn được anh yêu suốt bốn mùa luân chuyển.

cảnh thiên nhiên tháng 10 đẹp
cảnh thiên nhiên tháng 10 đẹp (ảnh: internet)

Chúng ta cũng qua rồi cái thời con trẻ mà chơi trốn tìm, đuổi bắt. Em mệt mỏi khi phải đuổi theo anh, nên bây giờ em quyết định dừng lại. Mình dừng lại để đợi nhau, để yêu nhau và cùng sánh bước đi đến hết con đường đời. Đừng nói em viển vông, bởi cuộc sống sẽ thật nhạt nhẽo khi ta không biết yêu thương, càng phí hoài khi tuổi trẻ chưa một lần được hết lòng với trái tim.

Hay là mình yêu nhau đi, để tháng Mười thôi đợi chờ. Chúng ta bên nhau qua mấy mùa thu rồi anh nhỉ, vậy mà sao chẳng một lần được gọi nhau là người yêu. Chúng ta đi qua mấy tháng Mười rồi anh nhỉ, vậy mà chẳng một lần nói yêu nhau. Tháng Mười lại đến rồi đấy, lại trách móc hai đứa mình sao cứ chênh vênh mãi như vậy, sao cứ đẩy nhau xa dần mà không buộc lòng mình lại với yêu đương.

Lại một mùa thu nữa sắp sửa bước qua, lại một tháng Mười nữa ghé thăm. Trái tim có lý lẽ riêng của trái tim, và tháng Mười cũng có nỗi nhớ riêng của chính nó. Mọi thứ sẽ trôi đi nếu chúng ta không biết nắm giữ. Anh không nói gì cũng được, anh im lặng cũng được, nhưng mong anh hãy một lần nghe em nói.

Tháng Mười, và em yêu anh!

Này anh, em tỏ tình rồi, mình hẹn hò nhé!



hello october
hello october

#06

LỜI CHÀO THÁNG 10


Ai đó nói "Hello, October!". Nhẹ như không, như nụ cười ai đó vừa thắp trên môi với một tình yên vô cùng nồng nàn và trong trẻo. Bất chợt mình cũng muốn say hello với tháng Mười. Để ngày tháng tròn vẹn hơn, để trái tim còn nhận ra những vệt mùa còn thiên di mê mãi, để hy vọng còn có cơ hội thắp sáng những đêm trăng Mười sáu.

Mà sao vẫn muốn đi giữa những con phố khuya. Chỉ sợ ánh đèn vàng bất chợt phai màu. Chỉ sợ những hàng cây phai nắng. Chỉ sợ đêm khuya những giọt sương không còn tình tự. Tựa như vừa pha màu cho bức ảnh vừa chụp, hai màu trắng đen khiến lòng người thêm cũ kỹ.
Tháng Mười.

Có còn những cuộc tình gió cuốn? Có còn Thu se sắt heo may? Còn đợi chờ những ngày Đông úa màu nhung nhớ? Còn chờ đợi cuộc tình sau kế khai sinh trên đỉnh ngọn ngày trầm.

Chỉ muốn lang thang hết con phố này đến con phố khác. Phố tĩnh lặng. Phố bình yên theo nghĩa vốn dĩ của nó. Phố của những phận người. Phố phù phiếm và hoang hoải những giấc mơ tròn trĩnh trăng rằm.

Tháng Mười. Phố hân hoan nỗi niềm của phố. Mùa vui vầy hẹn ước với mùa đi. Còn chúng mình, tháng Mười nào đó có bất chợt yêu thương nhau?

tháng 10 yên bình
tháng 10 yên bình (ảnh: internet)

#07
(đang cập nhật..)

Các bạn vừa xem qua loạt status và tản văn Tháng 10 thật hay được chia sẻ trên iini.net, chúng tôi sẽ liên tục cập nhật những status tháng 10 sớm nhất đến các bạn..
Trịnh Thanh Biên
Trịnh Thanh Biên
Bạn vừa xem Status Tháng 10 hay & Tản văn Tháng Mười buồn, yêu thương nhất trên trang web iini.net, được thành viên Trịnh Thanh Biên biên tập vào lúc 2010-09-26T07:06:00+01:00 [nội dung đã được chỉnh sửa/cập nhật gần đây nhất vào lúc 2018-12-18T15:30:31Z].
Bạn có thể tìm thấy nhiều bài viết liên quan trong danh mục:
Hãy chia sẻ bài viết này lên mạng xã hội nếu bạn thấy hay nhé!
Chia sẻ lên Facebook
Có 1 bình luận cho bài viết "Status Tháng 10 hay & Tản văn Tháng Mười buồn, yêu thương nhất"
  1. Những tản văn tháng 10 yêu thương hay lắm bạn ơi..
Gửi bình luận

Sửa bài đăng